Thông Linh Vương Phi: Hôn Tỉnh Yêu Nghiệt Vương Gia
Chương 479: Si Tâm Vọng Tưởng
Lạc Tuyết Khuynh Thành
14/10/2023
CHƯƠNG 479: SI TÂM VỌNG TƯỞNG
Dịch giả: Luna Wong
Dạ Mạch Hàn nhìn thân ảnh Mạnh Thanh Hoan rời đi, mắt hắn khẽ híp một cái, ánh mắt đảo qua hai người Lâu Vũ Thần và Dạ Quân Ly, nói rằng: “Ta đi xem bệnh của Ngọc phu nhân.”
Lúc nói chuyện, hắn liền tiến nhập Diệu Pháp am, đi tìm Mạnh Thanh Hoan.
Trước Diệu Pháp am, chỉ còn lại Lâu Vũ Thần và Dạ Quân Ly hai người.
Lâu Vũ Thần đứng ở trên thềm đá thật cao, bễ nghễ mà đứng, Dạ Quân Ly đứng ở dưới thềm đá, ngạo nghễ ngẩng đầu. Ánh mắt của Hai người đụng vào nhau, trong nháy mắt liền phụt ra hỏa hoa văng khắp nơi, thế giương cung bạt kiếm kia, hết sức căng thẳng!
“Lâu tướng thực sự bản lãnh, dĩ nhiên có thể tìm được Ngọc phu nhân mất tích!” Dạ Quân Ly kéo khóe môi, thanh âm kia có nghi vấn rất sâu!
Con ngươi thâm thúy của Lâu Vũ Thần thu lại, ánh sáng đáy mắt nhạt gợn sóng nhẹ nhàng chớp động, lang lảnh cười nói: “Có lẽ là thượng thiên ưu ái, cho nên mới để bổn tướng tìm được Ngọc phu nhân!”
Lúc nói chuyện hắn bước xuống bặc thang đi tới trước mặt Dạ Quân Ly, ánh mắt hơi khiêu khích nhìn hắn, thanh âm trầm trầm nói: “Vương gia còn nhớ rõ trước đó bổn tướng đã nói với ngươi không?”
Ánh mắt yêu dị của Dạ Quân Ly nhìn về phía Lâu Vũ Thần, chỉ thấy hắn kéo khóe môi cười đắc ý: “Dù sao vương gia cũng thú không được nàng, nhưng bổn tướng lại bất đồng! Thật không nghĩ tới những lời này, có thật không ứng nghiệm!”
Khi đó, hắn nhìn ra Dạ Đình Giang không có tính toán chỉ hôn cho Dạ Quân Ly, cho nên mới phải nói ra lời này kíc.h thích Dạ Quân Ly.
Nhưng ai biết số phận cho phép, Dạ Quân Ly và Mạnh Thanh Hoan dĩ nhiên thành huynh muội, cuộc đời này Dạ Quân Ly cũng vô pháp thú nàng nữa!
Nghĩ vậy, tâm tình của Lâu Vũ Thần liền tốt, mà Dạ Quân Ly nghe lời này, sắc mặt kia nhất thời âm trầm đến đáy cốc.
Hắn cắn răng, ánh mắt căm hận nhìn Lâu Vũ Thần, thanh âm âm hàn nói: “Lâu Vũ Thần, ngươi vẫn còn người si nói mộng, vọng tưởng muốn thú tiểu cửu? Nàng không hận ngươi cũng đã không tệ, ngươi còn si tâm vọng tưởng!”
Bookwaves.com
Dù là cuộc đời này hắn cùng tiểu cửu đã định trước vô pháp gần nhau, hắn cũng tuyệt không cho phép tiểu cửu của hắn gả cho Lâu Vũ Thần!
Lâu Vũ Thần nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng, khinh thường ánh mắt đảo qua Dạ Quân Ly nói: “Ta có thể thú nàng hay không, nàng có nguyện ý gả cho ta hay không, không bằng vương gia mỏi mắt mong chờ!”
Hắn cười, xoay người đạp lên bậc thang đi vào Diệu Pháp am!
Dạ Quân Ly đứng tại chỗ, cả người liễm không được lệ khí tản ra, lạnh lẻo khiếp người để Lưu Cảnh ở cách đó không xa không khỏi rùng mình một cái.
“Vương gia, thuộc hạ có một chuyện cần bẩm!” Lưu Cảnh nhớ tới một chuyện trọng yếu, đáy lòng không khỏi trầm xuống.
Dạ Quân Ly liễm thần sắc, lạnh lùng nói: “Chuyện gì?”
Lưu Cảnh thấp cúi đầu, trong lòng đánh trống, nhưng vẫn kiên trì nói rằng: “Trước kho thuộc hạ đến dược cốc, gặp Vân Thường, nàng bảo thuộc hạ chuyển cáo vương gia, nói là công chúa ủy thác Lâu Vũ Thần tìm kiếm hạ lạc của Ngọc phu nhân, nếu như việc này hoàn thành, công chúa liền đáp ứng tất cả điều kiện của hắn, bao quát gả cho hắn!”
Câu cuối cùng kia, Lưu Cảnh đã nói hữu khí vô lực. Hắn như lâm đại địch, chờ Dạ Quân Ly tức giận.
Quả nhiên, nghe tin tức này lửa khói đáy mắt của Dạ Quân Ly nhất thời đặc hơn vài phần, hàn khí thấu xương, ép Lưu Cảnh hiển nhiên đứng không vững.
“Đi thăm dò hành động của Lâu Vũ Thần gần đây, ta phải biết rằng hắn làm sao tìm được Ngọc phu nhân!” Con ngươi lãnh duệ của Dạ Quân Ly híp một cái, một tia sát khí từ đáy mắt xẹt qua.
Lúc trước, hắn và Dạ Mạch Hàn cũng hoài nghi Ngọc phu nhân mất tích có liên quan đến Thượng Quan Quyết, hơn nữa trước đó hắn phái người đã từng lục soát Diệu Pháp am, cũng không có hạ lạc của Ngọc phu nhân.
Nhưng, Lâu Vũ Thần lại ở chỗ này tìm được Ngọc phu nhân!
Còn nói Ngọc phu nhân cầu phúc trọng bệnh, hôn mê bất tỉnh! Chân tướng của chuyện đến tột cùng thế nào, đợi nhị ca hắn tham qua bệnh của Ngọc phu nhân đã, tất cả tự nhiên biết được!
Dịch giả: Luna Wong
Dạ Mạch Hàn nhìn thân ảnh Mạnh Thanh Hoan rời đi, mắt hắn khẽ híp một cái, ánh mắt đảo qua hai người Lâu Vũ Thần và Dạ Quân Ly, nói rằng: “Ta đi xem bệnh của Ngọc phu nhân.”
Lúc nói chuyện, hắn liền tiến nhập Diệu Pháp am, đi tìm Mạnh Thanh Hoan.
Trước Diệu Pháp am, chỉ còn lại Lâu Vũ Thần và Dạ Quân Ly hai người.
Lâu Vũ Thần đứng ở trên thềm đá thật cao, bễ nghễ mà đứng, Dạ Quân Ly đứng ở dưới thềm đá, ngạo nghễ ngẩng đầu. Ánh mắt của Hai người đụng vào nhau, trong nháy mắt liền phụt ra hỏa hoa văng khắp nơi, thế giương cung bạt kiếm kia, hết sức căng thẳng!
“Lâu tướng thực sự bản lãnh, dĩ nhiên có thể tìm được Ngọc phu nhân mất tích!” Dạ Quân Ly kéo khóe môi, thanh âm kia có nghi vấn rất sâu!
Con ngươi thâm thúy của Lâu Vũ Thần thu lại, ánh sáng đáy mắt nhạt gợn sóng nhẹ nhàng chớp động, lang lảnh cười nói: “Có lẽ là thượng thiên ưu ái, cho nên mới để bổn tướng tìm được Ngọc phu nhân!”
Lúc nói chuyện hắn bước xuống bặc thang đi tới trước mặt Dạ Quân Ly, ánh mắt hơi khiêu khích nhìn hắn, thanh âm trầm trầm nói: “Vương gia còn nhớ rõ trước đó bổn tướng đã nói với ngươi không?”
Ánh mắt yêu dị của Dạ Quân Ly nhìn về phía Lâu Vũ Thần, chỉ thấy hắn kéo khóe môi cười đắc ý: “Dù sao vương gia cũng thú không được nàng, nhưng bổn tướng lại bất đồng! Thật không nghĩ tới những lời này, có thật không ứng nghiệm!”
Khi đó, hắn nhìn ra Dạ Đình Giang không có tính toán chỉ hôn cho Dạ Quân Ly, cho nên mới phải nói ra lời này kíc.h thích Dạ Quân Ly.
Nhưng ai biết số phận cho phép, Dạ Quân Ly và Mạnh Thanh Hoan dĩ nhiên thành huynh muội, cuộc đời này Dạ Quân Ly cũng vô pháp thú nàng nữa!
Nghĩ vậy, tâm tình của Lâu Vũ Thần liền tốt, mà Dạ Quân Ly nghe lời này, sắc mặt kia nhất thời âm trầm đến đáy cốc.
Hắn cắn răng, ánh mắt căm hận nhìn Lâu Vũ Thần, thanh âm âm hàn nói: “Lâu Vũ Thần, ngươi vẫn còn người si nói mộng, vọng tưởng muốn thú tiểu cửu? Nàng không hận ngươi cũng đã không tệ, ngươi còn si tâm vọng tưởng!”
Bookwaves.com
Dù là cuộc đời này hắn cùng tiểu cửu đã định trước vô pháp gần nhau, hắn cũng tuyệt không cho phép tiểu cửu của hắn gả cho Lâu Vũ Thần!
Lâu Vũ Thần nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng, khinh thường ánh mắt đảo qua Dạ Quân Ly nói: “Ta có thể thú nàng hay không, nàng có nguyện ý gả cho ta hay không, không bằng vương gia mỏi mắt mong chờ!”
Hắn cười, xoay người đạp lên bậc thang đi vào Diệu Pháp am!
Dạ Quân Ly đứng tại chỗ, cả người liễm không được lệ khí tản ra, lạnh lẻo khiếp người để Lưu Cảnh ở cách đó không xa không khỏi rùng mình một cái.
“Vương gia, thuộc hạ có một chuyện cần bẩm!” Lưu Cảnh nhớ tới một chuyện trọng yếu, đáy lòng không khỏi trầm xuống.
Dạ Quân Ly liễm thần sắc, lạnh lùng nói: “Chuyện gì?”
Lưu Cảnh thấp cúi đầu, trong lòng đánh trống, nhưng vẫn kiên trì nói rằng: “Trước kho thuộc hạ đến dược cốc, gặp Vân Thường, nàng bảo thuộc hạ chuyển cáo vương gia, nói là công chúa ủy thác Lâu Vũ Thần tìm kiếm hạ lạc của Ngọc phu nhân, nếu như việc này hoàn thành, công chúa liền đáp ứng tất cả điều kiện của hắn, bao quát gả cho hắn!”
Câu cuối cùng kia, Lưu Cảnh đã nói hữu khí vô lực. Hắn như lâm đại địch, chờ Dạ Quân Ly tức giận.
Quả nhiên, nghe tin tức này lửa khói đáy mắt của Dạ Quân Ly nhất thời đặc hơn vài phần, hàn khí thấu xương, ép Lưu Cảnh hiển nhiên đứng không vững.
“Đi thăm dò hành động của Lâu Vũ Thần gần đây, ta phải biết rằng hắn làm sao tìm được Ngọc phu nhân!” Con ngươi lãnh duệ của Dạ Quân Ly híp một cái, một tia sát khí từ đáy mắt xẹt qua.
Lúc trước, hắn và Dạ Mạch Hàn cũng hoài nghi Ngọc phu nhân mất tích có liên quan đến Thượng Quan Quyết, hơn nữa trước đó hắn phái người đã từng lục soát Diệu Pháp am, cũng không có hạ lạc của Ngọc phu nhân.
Nhưng, Lâu Vũ Thần lại ở chỗ này tìm được Ngọc phu nhân!
Còn nói Ngọc phu nhân cầu phúc trọng bệnh, hôn mê bất tỉnh! Chân tướng của chuyện đến tột cùng thế nào, đợi nhị ca hắn tham qua bệnh của Ngọc phu nhân đã, tất cả tự nhiên biết được!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.