Thông Thiên Chi Lộ

Chương 164: Nhân diện hàn băng thù

Vô Tội

14/03/2013

"Hừ!"

Thiên Phong tử hừ lạnh một tiếng, không thèm nhìn Ngụy Tác, thanh quang lóe lên, đằng không lướt lên huyền thiết bình đài đầy dấu máu.

"Tùy phong độn, huyền cấp cao giai phi độn thuật pháp.”

"Tu sĩ Chu thiên cảnh, còn là Chu thiên cảnh lưỡng trọng! Có kịch hay xem rồi!"

Trên khán đài không thiếu tu sĩ nhãn quang cao minh, tựa hồ có người tu luyện Vọng khí thuật, nhận ra phi độn thuật pháp và tu vi chân nguyên cụ thể của Thiên Phong tử.

"Ngụy Tác, cẩn thận đấy.” Nam Cung Vũ Tinh lo lắng dặn dò.

"Nhất định đánh cho cha mẹ y không nhận ra, ta nhìn y không thuận mắt, mới có tu vi Chu thiên cảnh lưỡng trọng, đã huênh hoang đến thế.” Hàn Vi Vi hừ lạnh với Ngụy Tác.

So với Thiên Phong tử, gã bình thành hơn nhiều, từ từ đi lên huyền thiết bình đài.

"Tiểu tử này trông tệ quá, không có trang bị gì, khẳng định sẽ bại, ta đặt người kia.”

Thấy Ngụy Tác xuất hiện, trên khán đài, một tu sĩ cao lớn mặc thiết giáp vừa đặt cửa Thiên Phong tử đắc ý dương dương nói to.

"Không hẳn, dù gì y cũng là tu sĩ Chu thiên cảnh, tại phách mại hội có thể mua được Ngũ sắc thạch, gia tài khẳng định bất phàm. Y dám tranh chấp với Kim Thứu cung thiếu chủ, không có thực lực thì sao dám như thế, lão huynh chuyến này tất nhiên sẽ thiệt hại lớn.” Một tu sĩ cạnh đó phản bác, là tu sĩ bị Lý Hồng Lân kéo lại hỏi xem Ngụy Tác có xứng với Nam Cung Vũ Tinh.

"Kim Thứu cung? Các hạ bảo là mỗ đặt cửa Kim Thứu cung? Thế thì khẳng định các hạ thua rồi.” Tu sĩ cao lớn cười ha hả, "Huynh đệ, có đầu có không hả, Kim Thứu cung không phải là tông môn ở Linh Nhạc thành nuôi yêu thú hả, cao thủ Chu thiên cảnh của Kim Thứu cung khẳng định mang theo yêu thú, có khác gì hai đánh một mà huynh đệ bảo mỗ thua.”

"Tiểu tử kia thông minh, chắc tính được điểm này.” Tu sĩ chỉ đến xem náo nhiệt hừ một tiếng khinh thị, "Y tự tin thế kia thì không thể nhầm được, ta lúc nào cũng ủng hộ y.”

"Chỉ nhìn về ngoài cố tác dụng gì, tên hung thần ác sát ban nãy vẫn bị đối phương bình tĩnh hạ gục đó thôi.” Tu sĩ cao lớn nói: "Huynh đệ, đừng ngang nữa, nghe ta đi, đặt nhiều một chút vào tu sĩ Kim Thứu cung, vậy còn kiếm lại được.”

Tu sĩ qua đường hừ một tiếng: "Ngươi muốn thì cứ việc, không nghe ta khuyên còn muốn ta thiệt theo hả.”

"Sao ngươi ngốc thế nhỉ.” Tu sĩ cao lớn hơi nổi giận, "Có cần chúng ta đánh cược không.”

"Cá thì cá, sợ gì ngươi.” Tu sĩ qua đường khinh khỉnh.

"Được!" Tu sĩ cao lớn cười ha hả, "Đem linh thạch ra ảnh hưởng đến tình cảm quá, ai thua thì chốc nữa sẽ cởi trần chạy một vòng kêu to ba tiếng ta sai rồi, ta là con lợn, được không?"

"Được! Sợ gì ngươi!" Tu sĩ qua đường đáp: "Cứ vậy đi!"

...

"Tiểu tử, nếu ngươi ngoan ngoãn quỳ xuống dập đầu chín cái, có lẽ ta tha cho ngươi.” Thiên Phong tử âm hàn tột bậc bảo Ngụy Tác, gương mặt phèn phẹt đầy hung hãn.

"Thật hả? Ta làm vậy thì ngươi sẽ tha cho ta?" Ngụy Tác sáng mắt, "Ngươi có giữ lời không?"

Phản ứng của gã khiến Thiên Phong tử ngẩn ra.

"Ngu xuẩn!" Ngụy Tác đột nhiên đổi sắc mặt kêu to.



"Ngươi... " Thiên Phong tử giận đến mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

Ngụy Tác lại coi hắn như không khí, thản nhiên kích phát pháp khí phòng ngự.

Một tấm xích sắc pháp thuẫn to như cánh cửa dày bịch, lấp lánh hỏa quang lơ lửng trước mặt gã.

Gã biết chỗ dựa lớn nhất của Thiên Phong tử là linh giai pháp bảo, nên tất nhiên sẽ sử dụng đến Xích giáp thuẫn có thể chặn được linh giai pháp bảo xung kích.

Đoạn gã tế xuất Kim quỳ thuẫn chặn sau lưng. Kim quỳ thuẫn tuy lấy được từ đệ tử tinh anh Nguyệt Hoa tông nhưng không phải pháp khí đặc biệt của Nguyệt Hoa tông, số lượng ở Thiên Huyền đại lục không ít, mang ra cũng không có vấn đề gì.

Gã chưa vừa ý, vì pháp khí kiểu linh quang quang tráo mạnh nhất là Linh quang mộc lệnh thuộc hàng đặc biệt của Nguyệt Hoa tông nên gã không dám lấy ra dùng, chỉ liên tục kích phát hai đạo bán linh giai linh quang quang tráo.

"Không phải chứ?"

Những thứ đó, Ngụy Tác cho là cực kỳ bình thường, chưa phải phòng ngự mạnh nhất của gã, có điều liên tiếp tế xuất thì khiến tu sĩ trên khán đài xôn xao, ngay cả tu sĩ cao lớn từ đầu đã tự tin đặt cửa Thiên Phong tử cũng tròn mắt.

Trên khán đài phần lớn là tu sĩ Thần hải cảnh. Đối với tu sĩ Thần hải cảnh, Kim quỳ thuẫn gần đạt linh giai cũng rất hiếm có, nói gì đến linh giai pháp thuẫn.

"Y cũng có nhiều đồ tốt.” Tâm Hữu Lan nhìn xuống, mắt ánh lên đắc ý. Đổng Thanh Y mặt mũi lạnh tanh khẽ hừ một tiếng.

Sắc mặt Thiên Phong tử biến đổi liên tục.

Hắn phát ra kim sắc quang tráo, đoạn lấy ra một cây thanh sắc đại kỳ dài cả trượng, thanh quang lưu động, có thêu một con ngô công khổng lồ.

"Thanh ngô kỳ! Pháp bảo phòng ngự linh giai hạ phẩm!"

Tu sĩ trên khán đài đặt cửa Thiên Phong tử tu sĩ kinh hỉ tột bậc kêu lên.

Nam Cung Vũ Tinh chìm hẳn cõi lòng, không ngờ trừ linh giai pháp bảo, Thiên Phong tử còn có cả linh giai pháp bảo phòng ngự.

Một công một thủ, hai linh giai pháp bảo, với tu vi Chu thiên cảnh lưỡng trọng điều khiến, thực lực đủ đối phó tu sĩ Chu thiên cảnh tứ trọng không có linh giai pháp bảo trong tay.

Trên bình đài, chân nguyên liên miên dồn vào, thanh sắc ất mộc linh khí nhanh chóng từ lá cờ tràn ra, hình thành một con thanh sắc ngô công hơn hai trượng, lượn quanh mình Thiên Phong tử, ngô công hướng đầu về phía Ngụy Tác, cơ hồ định nuốt chửng gã.

Ngụy Tác bình tĩnh nhìn thanh quang cự ngô lớn gấp mấy lần gã, thấy nó thể rời khỏi phạm vi mấy trượng quanh Thanh ngô kỳ, chắc là pháp bảo phòng ngự thuần túy.

Tế xuất Thanh ngô kỳ, Thiên Phong tử không kích phát pháp khí phòng ngự khác, chỉ cầm một bạch sắc pháp bảo như quả trứng.

Pháp bảo này chảy tràn bạch sắc băng vụ, hiển nhiên là Băng tuyết giảo mà Nam Cung Vũ Tinh nói với Ngụy Tác là sử dụng trảo lục cấp yêu thú Hàn minh điểu luyện chế thành.

"Ồ? Nữ tu kia sao mặt cũng phèn phẹt như ngươi nhỉ, lẽ nào là mẹ ngươi?" Đột nhiên, Ngụy Tác chỉ lên khán đài.

Thiên Phong tử hạ nhìn lên, chỉ thấy trên khán đài, một đệ tử Đông Dao thắng cảnh đang làm thủ thế.

"Không xong!" Thiên Phong tử nhíu mày rồi vung Thanh ngô kỳ, thanh sắc cự ngô lượn vòng bảo vệ hắn.

Choang một tiếng, Thiết Huyết điện vang tiếng chuông, một đạo hắc quang từ tay Ngụy Tác bắn ra, va vào thanh sắc cự ngô.



Hắc quang cơ hồ xuyên qua thanh sắc cự ngô, nhưng rồi uy năng hao tận mới quay về tay Ngụy Tác, là hắc sắc tiểu tiễn của gã.

"Linh giai pháp khí công kích!"

"Lần này có kịch hay xem rồi!"

"Tu sĩ Chu thiên cảnh đấu pháp, quả nhiên hơn nhiều tu sĩ Thần hải cảnh.”

Khán đài xôn xao.

"Tiểu tử, tưởng ngươi cuồng vọng vì thế nào. Hóa ra dựa vào hai thứ này, bất quá cứ yên tâm, ta sẽ cho ngươi nếm mùi sống không bằng chết.” Thiên Phong tử trở lên trầm tĩnh, Băng tuyết giảo kêu cách một tiếng, xung kích Xích giáp thuẫn.

"Quả nhiên là thượng cấp linh giai phòng hộ pháp thuẫn!"

Khán đài vang lên tiếng cảm thán, Băng tuyết giảo của Thiên Phong tử bị Xích giáp thuẫn dễ dàng chặn lại mà tấm thuẫn không hề sây sát.

Ngụy Tác trầm ngâm với vẻ ngưng trọng.

Băng tuyết giảo vì có bề ngoài đặc biệt, không chỉ khi bay trên không, bạch quang phát ra hình cây kéo mà cũng không bay theo đường thẳng như pháp bảo tiến công thông thường mà vẽ đường vòng, công kích hai cánh của đối phương.

Thiên Phong tử mỗi lần phát động công kích thì Ngụy Tác đều cẩn thận điều chỉnh phương vị Xích quy thuẫn, Xích quy thuẫn tuy có không ít hỏa nguyên linh khí, nhưng băng hàn chi khí của Băng tuyết giảo quá dày, Xích quy thuẫn bị áp chế linh khí nên vận chuyển có phần trì trệ.

Mắt hơi ánh lên, Thiên Phong tử vung Băng tuyết giảo, cùng lúc đó, nô thú đại xuất hiện trong tay hắn.

"Nhân diện hàn băng thù! Ngũ cấp đê giai yêu thú!"

Linh quang lóe sáng, bạch sắc cự thù như cái bàn xuất hiện trước mắt mọi tu sĩ.

Trên mình bạch sắc cự thù có nhiều mũi băng, cái đầu lại đủ ngũ quan, trông như một lão bà tóc trắng.

Vừa thấy bạch sắc cự thù, mục quang Tâm Hữu Lan lạnh lại còn Đổng Thanh Y thoáng nét đắc ý.

Ngũ cấp đê giai yêu thú, thực lực bản đã tương đương với tu sĩ Chu thiên cảnh lưỡng trọng.

Nhân diện hàn băng thù trừ có thể kích phát băng trùy thuật có phạm vi bao trùm rộng lớn thì tơ và chất nhầy phun ra có tác dụng trói buộc pháp bảo của đối thủ, Nhân diện hàn băng thù xuất hiện có khác nào hai Thiên Phong tử đánh một Ngụy Tác.

"Bốp!"

Xoay Xích quy thuẫn chặn Băng tuyết giảo, Ngụy Tác lại thong thả kích phát một tấm bạch sắc phù lục.

Bạch sắc linh vụ lan tràn, bao trùm toàn bộ phạm vi hai mươi trượng quanh Ngụy Tác, chỉ là một tấm phổ thông nhị giai Vân vụ phù.

"Y có bệnh hả?" Ngay cả tu sĩ qua đường vốn đứng về phía Ngụy Tác há hốc miệng kêu lên.

Linh vụ phù đều sử dụng khi bỏ chạy, không có bao nhiêu lực phòng ngự.

Nhân diện hàn băng thù có thể kích phát băng trùy vũ bao trùm phạm vi mấy chục trượng, chỉ cần phát ra thì linh vụ sẽ bị xua tan.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thông Thiên Chi Lộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook