Thử Giết Tôi Xem, Sát Thủ Đáng Yêu!
Chương 24: Không Dễ Xoá Bỏ
Yukirin
16/06/2017
- Rốt cuộc thì... Vẫn chẳng thể thay đổi ý kiến của cậu.
- Tớ xin lỗi, nhưng đó là cách duy nhất.
- Lúc nào cũng vậy. Cách duy nhất của cậu luôn là cách ích kỷ nhất!
***
Nagisa kéo nhẹ tấm chăn lên người, khẽ nhắm mắt, cố tìm đến giấc ngủ nhưng không được.
Ngày mai.
Trận chiến cuối cùng - nhiệm vụ đặc biệt đầu tiên của cô đã gần kề.
Nagisa xoay người lại, nhìn chằm chằm lên trần nhà. Những dòng ký ức bắt đầu chậm rãi trôi qua trong tâm trí cô. Bắt đầu từ cái ngày định mệnh khi cô nhận được một nhiệm vụ làm cô suy nghĩ rất nhiều. Đến giờ Nagisa vẫn nhớ như in từng dòng từng chữ một. Một chút thông tin ngắn ngủi và một bức ảnh.
Nhiệm vụ từ Silver Assassins
Ám sát
Đối tượng:
Akabane Karma
17 tuổi
Học sinh Trung học Kunugigaoka.
Nagisa bất giác mỉm cười. Cô vốn cứ nghĩ cái tên và độ tuổi được ghi trong tờ nhiệm vụ đó chỉ là giả mạo, nhưng không ngờ đó chính là những thông tin cơ bản nhất về chàng trai đã chiếm trọn trái tim cô ngay từ lần gặp đầu tiên mà cô không hề hay biết, khi hai người vẫn còn nhỏ và chưa ý thức được chuyện tình cảm.
Rồi sau đấy, mọi việc diễn ra nhanh đến nỗi cô không thể tin. Và bây giờ, trận chiến cuối cùng cách cô chưa đầy hai mươi bốn giờ nữa.
Cô tự hỏi sau khi mọi chuyện kết thúc thì họ sẽ như thế nào. Liệu Karma có nói với cô những gì cô muốn biết không? Cô có cảm giác những thắc mắc trong lòng bấy lâu của mình sẽ có lời giải đáp sau trận chiến này. Cả những bí ẩn về tổ chức của cô nữa. Tất cả.
Nhưng điều cô muốn biết nhiều nhất, là những điều về cậu, người con trai mà cô yêu. Cậu có vẻ hiểu rất rõ về cô trong khi cô hầu như chẳng biết gì nhiều về cậu.
Nagisa bất giác đỏ mặt. Cô nhớ lại lần ở sân thượng và lại bối rối. Cô tự hỏi liệu hành động của Karma lần đó có phải là do cậu cũng có tình cảm với cô? Điều này... cô cũng sẽ sớm biết thôi.
Sau khi trận chiến này kết thúc.
***
Tại một con hẻm nhỏ ngoại ô thành phố.
Một bóng người với mái tóc đen tuyền dựa nhẹ vào bức tường trong con hẻm, khẽ liếc mắt nhìn người trước mặt.
- Không ngờ cái kế hoạch ngu ngốc đó lại đi xa được tới mức này.
Người đối diện khẽ cười.
- Cậu luôn xem mọi kế hoạch của tôi là ngu ngốc còn gì.
- Bởi vì đó là sự thật. - Người tóc đen nhẹ nhàng trượt những ngón tay trên thân khẩu súng đeo bên hông và bất giác dừng lại hồi lâu trước biểu tượng màu bạc được khắc trên thân súng. Biểu tượng của SA.
- Vẫn còn giữ nó?
- Một món quà đặc biệt mà. - Một cái nhếch môi thoáng qua - Nhưng nó sẽ không được dùng trong trận chiến ngày mai.
Một cái gật khẽ xuất hiện như đồng tình với lời nói vừa rồi.
- Tốt.
- Vậy là...thật sự sắp kết thúc rồi nhỉ? - Mái tóc đen khẽ ngẩng lên nhìn bầu trời đêm.
- Sớm thôi, cậu sẽ không phải sống trong bóng tối của thế giới ngầm nữa.
- Tôi không thật sự háo hức vì điều đó cho lắm. Suy cho cùng vốn dĩ tôi đang làm những gì mình muốn rồi.
Lại một nụ cười khẽ.
- Tôi hiểu.
- Vậy... ngày mai gặp lại.
Nói rồi mái tóc đen rời khỏi con hẻm. Nhanh gọn và không để lại chút dấu vết.
Chỉ còn lại một bóng đen trong hẻm, với nụ cười bí ẩn vẫn giữ trên môi.
- Mai gặp lại, Nash.1
***
Itona xoay xoay cái bút trong tay, tay còn lại vò nhẹ mái tóc trắng cho đến khi nó rối bù.
Có một cái gì đó.
Một cái gì đó còn vướng mắc.
Họ đang đi đến rất gần với trận chiến cuối cùng. Nhưng cậu cảm thấy vẫn còn một cái gì đó... không đúng.
Itona ném cây bút sang một bên, lười biếng úp mặt xuống bàn. Gần đây đầu óc cậu chẳng có lúc nào được thư giãn.
Cốc cốc.
Ai đó gõ nhẹ xuống mặt bàn, Itona ngẩng đầu lên và thấy Asano đang đứng trước cậu từ lúc nào.
- Bây giờ là gần nửa đêm rồi. - Itona liếc nhìn đồng hồ - Cậu có lời giải thích nào khi đến gặp tôi vào giờ này không?
Asano bật cười khẽ, sau đó nhanh chóng lấy lại vẻ nghiêm túc.
- Thông tin ngắn gọn. Tôi sẽ không làm phiền cậu lâu đâu.
Itona khẽ nhướng mày như bảo Asano nói tiếp.
Hiểu ý, Asano nói nhanh.
- Ngày mai, chỉ là đoán thôi nhưng tôi nghĩ... Có lẽ chúng ta sẽ biết nhân vật bí ẩn của SA là ai.
- Và... - Itona khẽ nhướng mày.
- Ồ, cậu không ngạc nhiên lắm nhỉ?
- Tôi cũng đã đoán vậy. - Itona nhún vai. - Nhưng nếu người đó công khai danh tính, hoặc là chỉ có chúng ta là những người may mắn được biết, hoặc là cả thế giới ngầm cũng sẽ biết.
Asano dựa lưng vào bức tường gần đó.
- Tình huống thứ hai sẽ đem lại nhiều bất lợi và rủi ro. Không chỉ cho SA mà cả FBI chúng ta nữa.
Itona khẽ gật.
- Tôi hiểu cậu định nói gì. Nếu thật sự boss của SA xuất hiện, tất cả chúng ta sẽ phải giữ bí mật về người đó, cũng như bằng mọi giá không được để bí mật ấy lọt ra bên ngoài. - Cậu ta ngả người ra sau ghế. - Bởi gì đó là những gì mà bọn phản bội sẽ cố gắng làm.
Asano gật nhẹ.
- Nếu bọn chúng biết về boss của SA... Chắc chắn chúng sẽ tìm mọi cách tung thông tin ấy ra thế giới ngầm để tạo ra một sự xào xáo mạnh. Điều đó sẽ chỉ gây khó khăn cho SA và FBI. Đặc biệt là SA.
- Lại là chuyện trong quá khứ nhỉ. - Itona cười nhạt - Không phải tự dưng mà người đứng đầu SA che giấu thân phận của mình.
Asano cũng khẽ cười.
- Tôi tự hỏi những sát thủ bạc sẽ làm gì nếu boss của họ xuất hiện.
***
- Ngài chắc chắn về quyết định của mình chứ?
- Chắc hay không, đây cũng là cách duy nhất.
- Thật hiếm khi nghe ngài nói như thế.
- Cho đến lúc này vẫn chưa gặp khó khăn gì chứ?
- Vẫn ổn. Có lẽ sẽ tiếp tục được đến phút cuối cùng.
- Mong là vậy.
- Đây... Không đơn thuần chỉ là một nhiệm vụ?
- Ý cậu là sao?
- Những thành viên ưu tú nhất được chọn để giao nhiệm vụ, và có cả sự can thiệp của FBI. Tôi không nghĩ đây là một trận chiến đơn giản.
- Cậu suy nghĩ nhiều quá rồi.
- Tôi không nghĩ vậy.
- Chỉ lần này thôi, cậu đừng để ý quá nhiều và cứ làm như những gì cậu đã được giao.
- Tôi hiểu. Nhưng mong ngài hãy thận trọng.
- Dĩ nhiên. Lợi ích của SA phải đặt lên hàng đầu.
- Tôi đang nói về ngài cơ.
- Hử?
- Xin đừng liều lĩnh một mình. SA không thể chìm trong thời kỳ đen tối một lần nữa.
- Hmm...
- Nụ cười đó của ngài là sao?
- Cậu sẽ chẳng biết được ta nghĩ gì đâu.
- Tôi....
- Thời kỳ đen tối à... Quá khứ đúng là thứ không dễ xoá bỏ nhỉ?
- Tớ xin lỗi, nhưng đó là cách duy nhất.
- Lúc nào cũng vậy. Cách duy nhất của cậu luôn là cách ích kỷ nhất!
***
Nagisa kéo nhẹ tấm chăn lên người, khẽ nhắm mắt, cố tìm đến giấc ngủ nhưng không được.
Ngày mai.
Trận chiến cuối cùng - nhiệm vụ đặc biệt đầu tiên của cô đã gần kề.
Nagisa xoay người lại, nhìn chằm chằm lên trần nhà. Những dòng ký ức bắt đầu chậm rãi trôi qua trong tâm trí cô. Bắt đầu từ cái ngày định mệnh khi cô nhận được một nhiệm vụ làm cô suy nghĩ rất nhiều. Đến giờ Nagisa vẫn nhớ như in từng dòng từng chữ một. Một chút thông tin ngắn ngủi và một bức ảnh.
Nhiệm vụ từ Silver Assassins
Ám sát
Đối tượng:
Akabane Karma
17 tuổi
Học sinh Trung học Kunugigaoka.
Nagisa bất giác mỉm cười. Cô vốn cứ nghĩ cái tên và độ tuổi được ghi trong tờ nhiệm vụ đó chỉ là giả mạo, nhưng không ngờ đó chính là những thông tin cơ bản nhất về chàng trai đã chiếm trọn trái tim cô ngay từ lần gặp đầu tiên mà cô không hề hay biết, khi hai người vẫn còn nhỏ và chưa ý thức được chuyện tình cảm.
Rồi sau đấy, mọi việc diễn ra nhanh đến nỗi cô không thể tin. Và bây giờ, trận chiến cuối cùng cách cô chưa đầy hai mươi bốn giờ nữa.
Cô tự hỏi sau khi mọi chuyện kết thúc thì họ sẽ như thế nào. Liệu Karma có nói với cô những gì cô muốn biết không? Cô có cảm giác những thắc mắc trong lòng bấy lâu của mình sẽ có lời giải đáp sau trận chiến này. Cả những bí ẩn về tổ chức của cô nữa. Tất cả.
Nhưng điều cô muốn biết nhiều nhất, là những điều về cậu, người con trai mà cô yêu. Cậu có vẻ hiểu rất rõ về cô trong khi cô hầu như chẳng biết gì nhiều về cậu.
Nagisa bất giác đỏ mặt. Cô nhớ lại lần ở sân thượng và lại bối rối. Cô tự hỏi liệu hành động của Karma lần đó có phải là do cậu cũng có tình cảm với cô? Điều này... cô cũng sẽ sớm biết thôi.
Sau khi trận chiến này kết thúc.
***
Tại một con hẻm nhỏ ngoại ô thành phố.
Một bóng người với mái tóc đen tuyền dựa nhẹ vào bức tường trong con hẻm, khẽ liếc mắt nhìn người trước mặt.
- Không ngờ cái kế hoạch ngu ngốc đó lại đi xa được tới mức này.
Người đối diện khẽ cười.
- Cậu luôn xem mọi kế hoạch của tôi là ngu ngốc còn gì.
- Bởi vì đó là sự thật. - Người tóc đen nhẹ nhàng trượt những ngón tay trên thân khẩu súng đeo bên hông và bất giác dừng lại hồi lâu trước biểu tượng màu bạc được khắc trên thân súng. Biểu tượng của SA.
- Vẫn còn giữ nó?
- Một món quà đặc biệt mà. - Một cái nhếch môi thoáng qua - Nhưng nó sẽ không được dùng trong trận chiến ngày mai.
Một cái gật khẽ xuất hiện như đồng tình với lời nói vừa rồi.
- Tốt.
- Vậy là...thật sự sắp kết thúc rồi nhỉ? - Mái tóc đen khẽ ngẩng lên nhìn bầu trời đêm.
- Sớm thôi, cậu sẽ không phải sống trong bóng tối của thế giới ngầm nữa.
- Tôi không thật sự háo hức vì điều đó cho lắm. Suy cho cùng vốn dĩ tôi đang làm những gì mình muốn rồi.
Lại một nụ cười khẽ.
- Tôi hiểu.
- Vậy... ngày mai gặp lại.
Nói rồi mái tóc đen rời khỏi con hẻm. Nhanh gọn và không để lại chút dấu vết.
Chỉ còn lại một bóng đen trong hẻm, với nụ cười bí ẩn vẫn giữ trên môi.
- Mai gặp lại, Nash.1
***
Itona xoay xoay cái bút trong tay, tay còn lại vò nhẹ mái tóc trắng cho đến khi nó rối bù.
Có một cái gì đó.
Một cái gì đó còn vướng mắc.
Họ đang đi đến rất gần với trận chiến cuối cùng. Nhưng cậu cảm thấy vẫn còn một cái gì đó... không đúng.
Itona ném cây bút sang một bên, lười biếng úp mặt xuống bàn. Gần đây đầu óc cậu chẳng có lúc nào được thư giãn.
Cốc cốc.
Ai đó gõ nhẹ xuống mặt bàn, Itona ngẩng đầu lên và thấy Asano đang đứng trước cậu từ lúc nào.
- Bây giờ là gần nửa đêm rồi. - Itona liếc nhìn đồng hồ - Cậu có lời giải thích nào khi đến gặp tôi vào giờ này không?
Asano bật cười khẽ, sau đó nhanh chóng lấy lại vẻ nghiêm túc.
- Thông tin ngắn gọn. Tôi sẽ không làm phiền cậu lâu đâu.
Itona khẽ nhướng mày như bảo Asano nói tiếp.
Hiểu ý, Asano nói nhanh.
- Ngày mai, chỉ là đoán thôi nhưng tôi nghĩ... Có lẽ chúng ta sẽ biết nhân vật bí ẩn của SA là ai.
- Và... - Itona khẽ nhướng mày.
- Ồ, cậu không ngạc nhiên lắm nhỉ?
- Tôi cũng đã đoán vậy. - Itona nhún vai. - Nhưng nếu người đó công khai danh tính, hoặc là chỉ có chúng ta là những người may mắn được biết, hoặc là cả thế giới ngầm cũng sẽ biết.
Asano dựa lưng vào bức tường gần đó.
- Tình huống thứ hai sẽ đem lại nhiều bất lợi và rủi ro. Không chỉ cho SA mà cả FBI chúng ta nữa.
Itona khẽ gật.
- Tôi hiểu cậu định nói gì. Nếu thật sự boss của SA xuất hiện, tất cả chúng ta sẽ phải giữ bí mật về người đó, cũng như bằng mọi giá không được để bí mật ấy lọt ra bên ngoài. - Cậu ta ngả người ra sau ghế. - Bởi gì đó là những gì mà bọn phản bội sẽ cố gắng làm.
Asano gật nhẹ.
- Nếu bọn chúng biết về boss của SA... Chắc chắn chúng sẽ tìm mọi cách tung thông tin ấy ra thế giới ngầm để tạo ra một sự xào xáo mạnh. Điều đó sẽ chỉ gây khó khăn cho SA và FBI. Đặc biệt là SA.
- Lại là chuyện trong quá khứ nhỉ. - Itona cười nhạt - Không phải tự dưng mà người đứng đầu SA che giấu thân phận của mình.
Asano cũng khẽ cười.
- Tôi tự hỏi những sát thủ bạc sẽ làm gì nếu boss của họ xuất hiện.
***
- Ngài chắc chắn về quyết định của mình chứ?
- Chắc hay không, đây cũng là cách duy nhất.
- Thật hiếm khi nghe ngài nói như thế.
- Cho đến lúc này vẫn chưa gặp khó khăn gì chứ?
- Vẫn ổn. Có lẽ sẽ tiếp tục được đến phút cuối cùng.
- Mong là vậy.
- Đây... Không đơn thuần chỉ là một nhiệm vụ?
- Ý cậu là sao?
- Những thành viên ưu tú nhất được chọn để giao nhiệm vụ, và có cả sự can thiệp của FBI. Tôi không nghĩ đây là một trận chiến đơn giản.
- Cậu suy nghĩ nhiều quá rồi.
- Tôi không nghĩ vậy.
- Chỉ lần này thôi, cậu đừng để ý quá nhiều và cứ làm như những gì cậu đã được giao.
- Tôi hiểu. Nhưng mong ngài hãy thận trọng.
- Dĩ nhiên. Lợi ích của SA phải đặt lên hàng đầu.
- Tôi đang nói về ngài cơ.
- Hử?
- Xin đừng liều lĩnh một mình. SA không thể chìm trong thời kỳ đen tối một lần nữa.
- Hmm...
- Nụ cười đó của ngài là sao?
- Cậu sẽ chẳng biết được ta nghĩ gì đâu.
- Tôi....
- Thời kỳ đen tối à... Quá khứ đúng là thứ không dễ xoá bỏ nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.