Thứ Nữ

Chương 145

Bất Du Vịnh Tiểu Ngư

29/10/2013

Lãnh Hoa Đình đúng lúc nhìn thấy vương phi đã bình tĩnh lại, tiếp tục hỏi Vương Gia: “Phụ thân, Đình nhi hỏi người vấn đề này quả thật không đúng, nhưng nhi tử thật sự rất muốn hiểu rõ, năm đó, người với mẫu thân, còn có Lưu phi nương nương lúc đó, cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì, vì sao người lại nói những lời như vậy với Lưu ma ma?” Vương phi nghe xong trong con ngươi cũng xuất hiện uỷ khuất cùng không cam lòng, trên khuôn mặt xinh đẹp bao phủ một tia phẫn nộ cùng thống khổ, con ngươi không ngừng xoay chuyển, chăm chú nhìn về phía Vương Gia.

Bà từ trước đến nay không biết điều này, Vương Gia cùng đại tỷ đã có những bí mật gì, hơn nữa, những bí mật đã bị giấu kín đã nhiều năm. Từ nhỏ Lưu phi rất yêu thương vương phi, bà làm gì đều được tỷ ấy che chở, bà làm sao có thể nghĩ ra trong việc này lại cất giấu bí mật, một người tỷ tỷ từ trước đến nay bà luôn tôn kính, lại có thể âm mưu hại người thân của mình.

Điều này làm cho bà rất khó tiếp nhận, một cảm giác bị lừa gạt, lại bị người khác đùa giỡn như vậy đang tràn đầy trong lòng của nàng, nàng so với Lãnh Hoa Đình càng muốn biết hơn, rốt cuộc giữa Vương Gia với Lưu phi có những chuyện cũ mập mờ gì không rõ.

Vương Gia bị hỏi thân thể trở nên cứng lại , con ngươi xinh đẹp của vương phi, xuất hiện sự chờ mong cùng khó hiểu, còn có một chút hoài nghi nhìn về phía ông, làm cho trong lòng của ông lúc này như có một tảng đá nặng đè lên, cảm giác rất buồn bực lại càng thêm nặng nề.

Ông nhìn vào ánh mắt của vương phi, ánh mắt bình thản, không có nửa điểm trốn tránh.”Thanh Uyển, tình cảm của ta đối với nàng, đã nhiều năm như vậy, nàng vẫn không rõ sao? Tỷ tỷ của nàng… Nàng ta thực sự không có tình cảm với ta, nàng ta chỉ là… nàng ta chỉ là người có ham muốn giữ lấy cực mạnh, cũng rất bá đạo, tranh cường háo thắng, đối với nàng lợi ích là quan trọng nhất , nàng ta ước rằng những điều tốt nhất trên thiên hạ, chỉ mình nàng ta có được thôi , nàng có khả năng không biết, năm đó, nàng được xưng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, nàng ta rất không phục việc này? Chỉ cần có nam nhân động tâm với nàng, nàng ta cũng sẽ từ đó mà cản trở. Năm đó, ta đến phủ của nàng cầu thân, phụ thân của nàng lần đầu tiên cũng không đáp ứng ta, chính là do nàng ta ở trước mặt nhạc phụ đã làm cái gì đó… Nàng ta… Là đã từng lén gặp ta, hi vọng… Thôi, những chuyện kia ta cũng không tiện nói ra, tóm lại, trong lòng của nàng ta, chỉ biết nghĩ đến lợi ích của chính bản thân của nàng ta mà thôi. Nàng ta đã tiến cung, cũng đã đạt được vị trí hoàng phi tôn quý như vậy, nhưng nàng ta vẫn muốn có một nam nhân si tình vì nàng, vì nàng ta mà chết cũng không tiếc, cam tâm trở thành nô lệ của nàng ta, hoàn toàn nghe theo lời nói của nàng ta , nhưng mà sẽ có nam nhân như thế sao? Thanh uyển, ta có thể vì nàng cam tâm tình nguyện chết, những nữ nhân khác đối với ta, mặc kệ nàng ta là ai, ta cũng sẽ không ngó tới cho dù một cái liếc mắt”.

“Chuyện của Thanh Dung , chàng giải thích thế nào? Vậy chuyện của Thanh Dung cũng liên quan đến nàng ấy đúng không? nàng ấy rõ ràng cũng rất chán ghét Thanh Dung mà?” Vương phi vẫn không hiểu rõ, năm đó, phụ thân ép buộc Vương Gia phải lấy Thanh Dung, khi đó, đại tỷ rõ ràng là phản đối việc này, còn cãi nhau một trận với phụ thân.

“Hừ, trước kia ta thật sự không biết, là chính nàng ta đã giở trò trong chuyện này, lúc này đây, Thanh Dung nhìn thấy ta lập tức hôn mê, nàng ấy thường thừa dịp nàng không có mặt ở đó, ta ngồi ở bên cạnh một lúc lâu, trong lúc đó nàng ấy còn lẩm bẫm nói những chuyện cũ… Ta mới biết được, năm đó, do nàng ta đã được phong làm phi tử, nhưng nàng ta lại ép buộc nhạc phụ nhất định bảo ta cưới Thanh Dung, nàng ta cũng không vì cái gì khác, chính là không muốn nhìn nàng có được hạnh phúc, ha ha, cũng như không muốn nhìn thấy Thanh Dung hạnh phúc, quả nhiên, ba người chúng ta, dây dưa đã trải qua nhiều năm như vậy, khiến cho những vết thương này ngày càng nặng nề hơn. Thủ đoạn của nàng ta quả rất thâm độc.”

Vương Gia nói xong thở dài, trong lòng vô cùng thương cảm, càng cảm thấy thẹn với vương phi. Vương phi nghe thấy cũng đờ người ra, giật mình đứng tại chỗ, qua một lúc lâu cũng không lên tiếng, trách không được, Vương Gia lại không thân cận với Lưu phi nương nương, mà Lưu phi nương nương đối với Vương gia cũng không mấy yêu thích, nguyên lai, ở giữa còn có sự tình như vậy.

Nàng không khỏi suy nghĩ đến những lời của Lưu ma ma vừa rồi, cảm thấy bản thân rất đơn thuần, làm sao đã trải qua nhiều năm chung sống cùng một người, lại không nhìn rõ ý đồ của đại tỷ như vậy .

Bà chẳng qua chỉ biết đại tỷ là một người mạnh mẽ, cái gì cũng muốn có phần tốt hơn, do tính cách của bản thân, chỉ cần tỷ tỷ yêu thích, nàng sẽ nhường cho tỷ tỷ, bà nhất định sẽ không tranh giành cùng đại tỷ, cho nên, đại tỷ chưa bao giờ khi dễ bà, ngược lại tỷ tỷ đối với bà là tốt nhất. Có lẽ, bởi vì bà trước giờ chưa từng tranh cùng tỷ tỷ.

Cho nên, đại tỷ theo thói quen dĩ nhiên sẽ xem đồ của bà trở thành đồ của tỷ ấy, sau khi hai người lớn lên, các nàng cũng sẽ có riêng những người mà mình hâm mộ trong lòng, khi đại tỷ phát hiện, những thứ đó không còn thuộc về mình nữa, bà ấy muốn có cũng không dễ dàng mà đoạt đi được nữa, cho nên, thói quen này đã làm cho tỷ ấy oán giận các nàng, mới có thể dùng các cách thức mà đoạt đi .

Hơn nữa, sau khi đại tỷ vào cung, hậu cung cũng có nhiều nữ nhân như vậy, sẽ cùng tranh đoạt một nam nhân, tỷ ấy dùng hết tâm cơ thủ đoạn cũng đoạt không được lòng người nam nhân ấy.

Cho nên, một người phải ở trong cung cô tịch quanh năm, càng cảm thấy ghen tỵ với hạnh phúc của mình , ghen ghét sự si tình của Vương gia đối với bà, oán hận tại sao lại không có nam nhân si tình vì tỷ ấy.

Vì vậy mới có thể nghĩ cách muốn phá hư hạnh phúc của bà… Hôm nay tỷ ấy đã ra tay hại Cẩm Nương, việc này không chỉ là ghen tỵ với bà , càng phẫn hận đối với Vương Gia, hơn nữa đối với quyền lợi ở trong cùng, tỷ ấy đã ở trong cung đã nhiều năm, từ trước đến nay cũng không thể lật đổ được thế lực của hoàng hậu, tỷ ấy là một người mạnh mẽ như vậy sẽ càng oán hận.

Cho nên, mới nghĩ đến để cho nhi tử của tỷ ấy lên ngôi vua, tương lai, tỷ ấy ít nhất có thể trở thành thái hậu, có một thân phận cao quý nhất… Nhưng như vậy sẽ hại Lục hoàng tử.

Suy nghĩ thông suốt việc này, vương phi lập tức kéo tay vương gia, bà có chút không được tự nhiên nhìn Vương Gia: “Tướng công, chàng… Có cảm thấy thiếp quá mức ngu ngốc hay không .”

Vương Gia nghe xong sủng nịch vuốt ve những sợi tóc bên tai của bà , lắc đầu nói:

“Vốn là, những chuyện lục đục trong hoàng thất ta cảm thấy rất mệt mỏi , nếu trở lại trong phủ, ta vẫn phải đối mặt với những âm mưu quỷ kế tranh đoạt ngôi vị thế tử, cuộc sống như vậy không thú vị, nương tử, ta yêu mến con người ôn hoà hiền hậu của nàng, nàng không cần thay đổi bất kỳ cái gì cả, cả đời như thế này là tốt rồi.”

Lãnh Hoa Đình nghe thấy lời nói Vương Gia, nhìn thấy Vương Gia cùng vương phi một đôi vợ chồng tình thâm, khóe miệng lơ đãng địa hiện lên một nụ cười, hắn không muốn quấy rầy hạnh phúc của đôi vợ chồng này nữa, lẳng lặng, rời khỏi phòng.

Trở lại trong phòng, mẫu tử hai người Cẩm Nương cũng đã ngủ, vẻ mặt của Cẩm Nương cũng đã khôi phục được chút ít, da thịt trắng bệch lúc nãy bây giờ đã trở nên hồng hào trở lại, dường như cũng trở về lúc đầu, một đôi môi hồng nhuận đầy dặn, có chút câu dẫn , bên môi xuất hiện một nụ cười nhẹ ôn nhu, làm cho vẻ mặt của nàng càng thêm thánh thiện, chắc là do nàng đã trở thành mẫu thân rồi, nhìn thấy Cẩm Nương như vậy, làm cho Lãnh Hoa Đình như lạc vào sương mù.

Suy nghĩ đến lời nói vừa rồi Vương Gia cùng vương phi, hắn cũng cảm giác mình rất hạnh phúc. Nương tử của hắn cũng không thích lục đục với nhau, càng không thích những âm mưu quỷ kế kia.

Nàng chẳng qua là bị động mà đáp trả lại toàn bộ thôi , cố gắng bảo hộ một bầu trời nhỏ thuộc về nàng, hạnh phúc nho nhỏ đó, chưa bao giờ nghĩ tới muốn hãm hại người khác, chẳng qua thỉnh thoảng nàng sẽ giở trò nghịch ngợm ra một chút, đó cũng để cho người khác biết rằng nàng cũng không phải ngồi không để cho người khác hãm hại bản thân.

Lãnh Hoa Đình đưa tay ra muốn vuốt ve khuôn mặt thê tử của mình, hài tử nằm bên cạnh nhẹ nhàng động đậy, giống như cảm thấy bản thân bị bao bọc rất chặt, bé rất không thoải mái, ngẩng lên đầu, bẻ bẻ cổ.

Cái miệng nhỏ nhắn chậc chậc , trong miệng nước miếng chảy ướt đến dưới cổ. Lãnh Hoa Đình cười nhìn thấy đôi môi hồng nhỏ nhắn của hắn, ngón tay thon dài của hắn lập tức điểm nhẹ lên đôi môi của tên tiểu tử đó một cái.

Tiểu gia hỏa kia lập tức nhắm mắt lại, giương cái miệng nhỏ lên, khuôn mặt nhỏ nhắn như đang chuyển động theo ngón tay của Lãnh Hoa Đình, miệng cũng mở ra thành một cái vòng tròn, lúc đó không còn chậc chậc nữa, cố gắng muốn ngậm lấy ngón tay của Lãnh Hoa Đình.

Lãnh Hoa Đình nhìn cảm thấy rất thú vị, lại cầm ngón tay điểm lên khoé môi bên kia của hài tử, quả nhiên tiểu tử kia chuyển động khuôn mặt, hướng đến phía bên kia.

Lãnh Hoa Đình nhất thời chơi đùa rất vui mừng đã thành nghiện, ngón tay điểm loạn lên khoé môi của tiểu tử kia, tiểu tử kia tìm được một lúc sau, cái miệng nhỏ cũng không tìm thấy ngón tay của Lãnh Hoa Đình, đôi mi thanh tú nhíu lại một cái, cái miệng nhỏ mím mím lại, đột nhiên khóc rống lên.

Cẩm nương trong lúc đang mơ màng ngủ cũng phải tỉnh lại, ánh mắt còn mơ hồ say ngủ, tay hơi giơ lên, lập tức đem hài tử ôm vào trong lòng, vén áo lên, lập tức đem đầu ngực đưa vào miệng của tiểu tử kia, tay thì vỗ lưng của hài tử, động tác liên tục, thậm chí con ngươi của nàng cũng đã hạ xuống, liếc thấy tiểu tử kia, sau đó, lại nhắm mắt ngủ.

Tiểu tử kia được ăn no, cũng đã dừng khóc, cố gắng mút lấy sữa từ Cẩm Nương, hai mẫu tử căn bản coi Lãnh Hoa Đình là không khí, một người ngủ, một người ăn, không ai thèm để ý đến người bên cạnh là hắn đây.

Lãnh Hoa Đình nhìn thấy ngực của Cẩm Nương đã lộ hết ra ngoài,một mảng tuyết trắng đầy đặn, thân thể trở nên cứng ngắt, một cổ nước xiết lập tức chạy thẳng bên hông, nhìn thấy điểm hồng đào đưa vào miệng của tiểu tử kia, hắn lập tức nuốt nước miếng, trừng mắt đối với tiểu tử kia, thầm nghĩ: “Cha của ngươi còn muốn ăn đấy .”

Ngày hôm sau, sáng sớm vương phi đã vào phòng của Cẩm Nương , Trương ma ma cùng Tú cô đang đổi tã cho tên tiểu gia hoả kia, tiểu tử kia ăn nhiều, dĩ nhiên nước tiểu cũng nhiều, cách không được bao lâu đều phải đổi tã, vương phi nhìn xem cái chân nhỏ của hài tử lộ ra ngoài, rất muốn cắn vào đó một cái.

Cẩm Nương ngồi ở trên giường đang uống tổ yến, thấy vương phi đi vào, vội vàng muốn hành lễ, vương phi liền nhanh chóng khoát tay: “Con cứ tiếp tục ăn đi, lại không chịu mời nhũ mẫu, nên ăn nhiều một chút, dưỡng thân thể tốt một chút , mới có thể cho hài tử ăn no được .” Cẩm Nương gật đầu, hỏi vương phi: “Nương, người suy nghĩ xem, nên gọi hài tử là gì đây?”

Vương phi nghe liền nhíu mi, nói ra: “Việc này ta đã hỏi, chữ lót của Đình nhi là Hoa, còn hài tử nên lấy Chu làm chữ lót, chữ lót là Chu rất tốt , vậy nên lấy tên như thế nào cho tốt?”

“Vậy Dương thì sao, có thế tự do bay cao, con hi vọng sau này hài tử có thể tự do tự tại , không có bất kỳ phiền não gì, cứ sống hạnh phúc khoái lạc như vậy.” Cẩm nương cười nói.

“Chu Dương? Ừ, rất tốt , con chờ một chút, ta đi hỏi tiểu đình… Ách, Dương nhi, tên rất hay.” Vương phi lẩm bẩm, cao hứng mà ra cửa.

Lãnh Hoa Đình đang ngồi trong phòng cùng Vương Gia nhìn tin tức truyền từ kinh thành, “Phụ thân, người của Tây Lương thật sự đang đóng quân ở biên cảnh sao?”

“Năm trước Đại Cẩm đã gặp phải thiên tai , quốc khố trống rỗng, mà năm nay quân đội đi về phía nam còn chưa trở về, cho nên, nghĩ thừa dịp này quốc khố của Đại Cẩm trống rỗng phát động chiến tranh, muốn chiếm đoạt lãnh địa của các nước. Cho dù không đoạt được lãnh địa, cũng có thể cướp đi tiền tài của người dân trong nước.

Khí hậu của Tây Lương rất khắc nghiệt, đất đai cằng cỗi, người dân phải di chuyển khắp nơi, hàng năm khi đến mùa đông, nếu xảy ra đại tuyết, sẽ thấy gia súc sẽ chết rất nhiều, dân chúng chết đói cũng không ít, bởi vậy, bọn họ đang thăm dò lãnh địa màu mỡ của Đại Cẩm chúng ta, thăm dò sản vật phong phú của Đại Cẩm, nhiều năm qua, nếu không có căn cứ kinh tế mạnh mẽ làm hậu thuẫn, mà Hoàng thượng lại chú trọng việc huấn luyện binh, thì Tây Lương đã sớm xua binh nam hạ rồi.” Vương Gia chắp tay đứng vững, hai mắt nhìn ra ngoài cửa sổ nhận thấy thời tiết đang bước vào mùa thu, trầm giọng nói.

“Phụ thân, bọn họ đánh nhau cũng tốt, chúng ta không cần trở về, ở lại Giang Nam chỉ cần giả vờ không quan tâm là được, hừ, Hoàng thượng… Lúc cần chúng ta, lập tức thân thiết với Giản Thân Vương phủ, lúc bọn họ không còn cần nữa, lập tức hạ độc thủ ép buộc chúng ta, dựa vào việc này chúng ta không cần phải bán mạng vì hoàng thất lần nào nữa.” Lãnh Hoa Đình nghe xong lạnh lùng nói.

Vương Gia quay đầu lại yên lặng nhìn hắn, trong mắt xuất hiện sự bất lực cùng nồng đậm thống khổ , thở dài nói: “Tuy nói như thế, nhưng mà Đình nhi, chúng ta họ Lãnh, chúng ta cũng là người của Hoàng Tộc a, nói như thế nào chúng ta cũng không thể khiến vương triều của Lãnh gia bị diệt được.”



“Hài nhi cũng không muốn đồng bào của mình bị Dị tộc khinh thường, chẳng qua muốn nhi thần một lần nữa phải bán mạng vì hoàng thất, nhi thần thật sự không cam lòng, hừ, Lưu phi nương nương lần này ra tay với Cẩm Nương, chẳng lẽ thật sự chỉ là một mình Lưu phi nương nương ra tay sao? Dù nói thế nào, Lưu phi chỉ là một Quý Phi nhất định không hẳn là bà ta, Hoàng Hậu mới là người chưởng quản của hậu cung.

Hoàng Hậu qua nhiều năm như vậy có thể ổn định địa vị mà không bị lật đổ, đương nhiên là bởi vì bà ta đã biết rõ thánh ý, trong biệt viện này, nếu không có sự nhúng tay của Hoàng hậu, thì cũng sẽ do Hoàng thượng nhúng tay vào, trong vài năm Hoàng thượng khó có được cơ hội đi đến Giang Nam, nhưng người của phụ nội viện hằng năm đều cử người đến, người trong biệt viện này đều là do phủ nội vụ trông coi…”giọng nói của Lãnh hoa đình trở nên lạnh lẽo, trong giọng nói cũng mang theo một tia mỉa mai.

“Tiểu đình, những điều này phụ thân cũng đã nghĩ đến , cho nên, chúng ta càng phải quay trở về, thừa dịp căn cứ mới còn chưa được xây dựng xong, Giản Thân Vương phủ phải đem thẻ bài tốt này nắm bắt ở trên tay của chúng ta, đem những cái đáng lẽ phải thuộc về chúng ta đòi về toàn bộ.” Vương Gia nghe xong vỗ vỗ vào bả vai Lãnh Hoa Đình, chân thành nói ra.

Ánh mắt Lãnh Hoa Đình sáng lên, nói với giản Thân Vương: “Phụ thân, người đã hiểu rõ rồi sao? Sẽ không ngăn cản nhi thần từ chỗ cẩu Hoàng đế đòi lại những cái nên thuộc về chúng ta nữa sao?”

“Hài tử ngốc, đã nhiều năm như vậy, phụ thân sỡ dĩ nhẫn nhịn mà không đi tranh đoạt, chính là vì bảo vệ mạch máu của Giản Thân Vương Phủ, hôm nay chúng ta đã có Cẩm Nương, giống như lúc trước có Diệp cô nương, dĩ nhiên không sợ Hoàng thượng đến uy hiếp chúng ta, hiện tại, không phải chúng ta đi cầu hắn, mà là phải để hắn van cầu chúng ta. Ta làm sao có thê ngăn cản ngươi được?”

“Nhưng hôm nay Hoàng thượng cũng chưa hạ chiếu buộc nhi thần trở về, Cẩm Nương cũng đang ở cữ, thân thể nhất định có phần chịu không nỗi quãng đường dài như vậy, không bằng chúng ta đem việc buôn bán xà phòng phát triển mạnh hơn một chút, nếu có thực lực mạnh, giống như Cẩm Nương đã nói, có thể xây dựng nhà máy mới, rất tiện lợi, tự chúng ta sản xuất ra càng nhiều xà phòng, dùng những loại xà phòng này tiêu thụ ra các nước láng giềng, Tây Lương đã bất hoà với Đại Cẩm, vậy chúng ta đi đến Đông Lai quốc cũng tốt, đợi sau khi Cẩm nương kiếm lời đủ rồi, dĩ nhiên lời nói của chúng ta ở trước mặt hoàng thượng càng có trọng lượng hơn .” Lãnh Hoa Đình hưng phấn nói.

Lúc này, vương phi đúng lúc đẩy cửa đi vào, kích động hỏi: “Vương Gia, tiểu Đình, đã đặt tên cho hài tử chưa?”

Vương Gia nghe được khẽ giật mình, nhìn về phía lãnh hoa đình, lãnh hoa đình cũng lắc đầu, nhìn về phía Vương Gia, phụ tử hai người nhìn nhau một lúc sau cùng nhau nói: “Nương tử /nương , người/nàng đã đặt tên rồi sao?”

Hai người phụ tử bọn họ khiến cho Vương Phi trở nên rối loạn, lại không biết bọn họ lại ăn khớp nhau đến như vậy, đồng thời nói ra cùng một câu, bà không khỏi sẳng giọng: “Không phải là ta đến hỏi hai người sao? Ta là một nữ nhân, làm sao có thể đặt tên được, chẳng qua là vừa rồi Cẩm Nương đã nói, sẽ kêu hài tử là Chu Dương, riêng ta cảm thấy rất tốt, không biết hai người cảm thấy thế nào?”

Vương Gia nghe xong như rơi vào trầm tư, chậm rãi nói: “Ân, chữ lót của hài tử là Chu, còn chữ Dương thì sao…”

“Phụ thân, nhi thần hiểu lý do tại sao Cẩm Nương lại đặt tên cho hài tử là Dương, nàng muốn cho hài tử một cuộc sống tự do tự tại, không bận tâm suy nghĩ, dù chỉ là áo vải trà thô, chỉ cần tự tại , yên bình sống là tốt rồi, cho nên, nàng hi vọng từ nay về sau hài tử cũng có thể trải qua một cuộc sống như vậy.”

Lãnh Hoa Đình thở dài một hơi, cái mũi có phần cay cay, hắn suy nghĩ từ khi Cẩm Nương đi theo hắn đến nay, cuộc sống của bọn họ chưa bao giờ được yên bình, là chính bản thân hắn đã bạc đãi nàng rồi, hôm nay, ngược lại phải nhờ năng lực của chính nàng để vượt qua khó khăn, cứ như vậy không phải quá uỷ khuất cho nàng sao?

“Vậy thì theo lời của Cẩm Nương đi, Trưởng tôn của giản Thân Vương phủ ta, sẽ được đặt tên là Lãnh Chu Dương.” Giản Thân Vương khẽ cười nói, nhìn thấy trong ánh mắt nhi tử hiện lên một tia ảm đạm, trong lòng của nhi tử đau khổ ông cũng thấu hiểu vài phần, chỉ hi vọng tiểu đình có thể hoàn toàn đi lại, tương lai, không cần dựa vào Cẩm Nương cũng có thể tạo ra một sự nghiệp riêng cho bản thân.

Vương phi nghe xong càng cao hứng, cũng không ngại phiền phức, lần nữa lại nhẹ nhàng chạy về phòng của Cẩm Nương mà báo tin , hiện tại tinh thần của bà không còn một bộ dáng ôn nhu trầm tĩnh giống như lúc xưa nữa, ngược lại giống như một hài tử đang vui đùa.

Vương Gia nhìn thấy bộ dạng rời đi của vương phi, hốc mắt cũng đã ẩm ướt, cảm khái nói với Lãnh Hoa Đình: “Đình nhi, phụ thân thực có lỗi mẫu tử hai người, vì đại gia tộc của Giản Thân Vương phủ, phụ thân không thể không ủy khuất hai mẹ con các người.”

Lãnh Hoa Đình cầm tay Vương Gia, “Phụ thân, nhi tử hôm nay đã thấu hiểu tất cả rồi , nếu đổi vị trí này, Hoàng thượng kiêng kỵ người ,phòng bị người là chuyện dĩ nhiên, một người quá khôn khéo sẽ thành tai hoạ lớn cho Hoàng thượng, phụ thân, giản Thân Vương phủ có thể duy trì qua nhiều năm như vậy, người đã phải trả giá rất nhiều rồi, nhi thần hiểu điều này.”

Giản Thân Vương nghe thấy cũng đưa tay ra nắm chặt tay Lãnh Hoa Đình , ngưng mắt nhìn tảng mây bay trôi lặng lẽ ở phía chân trời xa, nói khẽ: “Nếu như ngươi muốn đoạt lại ngôi vị thế tử, phụ thân sẽ giúp đỡ hết sức, đại ca của ngươi… làm cho phụ thân quá thất vọng rồi.”

Lãnh Hoa Đình nghe thấy thân thể cứng lại, đau đớn từ trong đáy lòng của hắn đã trãi qua nhiều năm, những quảng thời gian hắn bị khi dễ bỗng phút chốc xông lên trong lòng, nói thật ra, hôm nay hắn đã không còn quan tâm đến ngôi vị thế tử.

Chẳng qua, mối thù hận đã ngấm sâu vào trong lòng hắn đã nhiều năm, không trút ra được thật sự khó tiêu tan mối hận trong lòng, người kia không phải rất quan tâm đến địa vị này sao? Chỉ cần có hai lý do này, thân tình huynh đệ cũng có thể không để ý sao, vậy mình cần gì giữ cho hắn con đường sống.

Lúc trước hắn còn bận tâm đến cảm thụ của Vương gia, hôm nay Vương Gia đã chính mình mở miệng, vậy thì càng không cần bận tâm , chỉ cần rất bố trí cho tốt là được.

Ngày thứ ba, là thời gian tắm rửa cho Dương nhi, Vương Gia cùng vương phi liền còn có Diệp Nhất, Diệp Tam, Diệp Tứ, Bạch Thịnh Vũ, Lãnh Khiêm đều được mời đến, để Dương nhi ra mắt , bởi vì lúc trước bà đỡ đã bị đánh rồi đuổi ra khỏi phủ, Tú cô cùng Trương mụ mụ giống như không từ chối việc trở thành bà đỡ của Dương nhi.

Hôm nay, ánh sáng rực rỡ của ngày mùa thu như đang lười biếng chiếu rọi khắp nam hậu viện trong biệt viện của hoàng gia, những cây cao lớn trong sân dưới ánh mặt trời hiện ra những tia sáng rực rỡ, giống như một tầng ánh sáng bạc , mà dưới tán cây chương, hoa nguyệt quế nở ra màu vàng nhạt, hương hoa bay quanh tứ phía, ngửi vào trong mũi, mùi hương ngọt thấm người, sau ba ngày Dương nhi được tắm rửa sạch sẽ cũng phải bay bổng trong mùi hương nguyệt quế này, lúc này ánh nắng rực rỡ, chính vì vậy mà mọi người đang vui mừng mà tiến hành những nghi lễ.

Bởi vì đang là mùa thu, ở Giang Nam hơi ẩm ướt, nhưng quả thật rất lạnh, ở chính đường lúc này đã xuất hiện một vài chậu than, trong phòng ấm áp, Trương ma ma đem cởi vải bố quấn trên người của Dương nhi xuống, tú cô thì thả rất nhiều vị thuốc Đông y vào trong chậu đồng, Trương ma ma nâng người Dương ca nhi lên hướng về phía chậu tắm .

Dương ca nhi từ khi ra đời đến nay, lần đầu tiên cảm thấy như được cởi bỏ những trói buộc quanh người, mừng rỡ hai tay hai chân đều nhảy múa loạn cả lên, hai tay hai chân trông giống như củ cải đường nho nhỏ nhìn rất đáng yêu.

Trương ma ma nhịn không được chọc chọc trên bộ ngực nhỏ của tiểu tử kia, nhưng thân thể của Dương ca nhi uốn éo càng lợi hại hơn, tiểu tử kia cảm thấy rất hiếu kỳ với chuyện này, đôi mắt phượng xinh đẹp chuyển động liên tục, khóe môi nhếch lên chảy nước miếng, làm như chuyện này vốn rất bình thường, tuyệt không sợ người lạ, căn bản là không khóc, thấy vậy Vương Gia cùng vương phi đều cười tít mắt.

“Dương ca nhi của chúng ta về sau sẽ rất mạnh mẽ, Vương Gia, người xem, trong này chúng ta nhiều người như vậy, tiểu tử kia căn bản không khóc , tiểu Đình khi còn bé lúc này đã khóc đến long trời lỡ đất rồi .” Vương phi cười nói với Vương Gia, chính mình cũng nhịn không được nữa mà ngồi xổm xuống, đưa tay chạm vào nước ấm bên trong chậu đồng.

Dương ca nhi nằm trong vòng tay của Trương ma ma cũng nhảy múa loạn xạ lên, một chút cũng không chịu yên tĩnh, hài tử này mới ra đời chỉ vài ngày, vậy mà thân thể đã giống như một hài tử đã đầy tháng vậy, tuyệt không phải là cơ thể mềm mại của hài tử lúc sinh nữa, ngược lại vô cùng cứng rắn, đầu ngẩng cao lên, không giống những đứa trẻ mới sinh khác, nhưng cổ vẫn cần người khác đỡ lấy, bằng không, đầu sẽ bị hạ xuống phía dưới.

Trương ma ma thiếu chút nữa không ôm kịp tiểu tử kia lại, thân thể của hài tử quá trơn trợt, lại loạn xạ kích động như vậy , Trương ma ma càng sợ dùng sức lực quá lớn sẽ làm bị thương hài tử, cho nên, lo lắng đến đầu của bà đã đầy mồ hôi.

Nhưng vẫn không cẩn thận ,đột nhiên Dương ca nhi lấy chân đá một cái vào thành chậu, Trương ma ma trợt tay, thân thể của Dương ca nhi rơi vào trong chậu, vương phi sợ tới mức tay nắm chặt lại, tiếp được tên tiểu tử kia, Dương ca nhi rơi vốn không khóc nhưng lúc đụng tới nước thì liền oà khóc rống lên.

Giọng thật lớn, tiếng khóc chấn động vang lên, giống như muốn nói với mọi người, bé đang rất uỷ khuất nha, đôi bàn tay nhỏ nắm chặt lại, vung vẫy làm cho bọt nước văng ra khắp nơi, làm ướt cái áo màu vàng của Vương phi đang mặc trên người, lập tức trên mặt đều bị bé làm cho ướt đẫm hết, lại không dám buông tay, sợ chậu đồng sẽ cấn vào bé, đành phải cố gắng ôm chặt tên tiểu tử kia lại.

Dương ca nhi kìm cái chân nhỏ lại , khóc lớn lên, một tiếng này so với một tiếng trước càng lớn hơn, một bộ dạng rất uỷ khuất, Vương Gia cùng Bạch Thịnh Vũ, Diệp Nhất tất cả đều chuẩn bị tốt lễ vật đi đến phía chậu đồng, Trương ma ma cùng vương phi hai người cười cười tắm rửa cho tiểu tử kia , còn bên cạnh thì lại vang lên bài hát Cát tường.

Tắm xong cho Dương ca nhi, Trương ma ma mới từ trong chậu bế Dương ca nhi lên, một lần nữa bao bọc hài tử lại, thật là muốn đem tay chân của hài tử trói lại mà, điều này làm cho Dương nhi càng khóc càng hăng say ,khóc đến nấc lên từng tiếng, vương phi cuối cùng vẫn đau lòng, nói với Trương ma ma, “Đừng bao chặt tay chân của hài tử lại , giống như cả thân thể của hài tử không còn chỗ trống nào cả, rất khó chịu .”

Trương ma ma nghe thấy liền theo lời vương phi, chỉ bao bọc lại thân thể, để cho hai tay của Dương nhi ra ngoài, hai cái tay nhỏ nhắn bắt đầu quơ qua quơ lại, đúng là tiếng khóc quả nhiên giảm đi rất nhiều, vương phi nhìn thấy không khỏi nở nụ cười, vương phi nói: “Tiểu gia hỏa này, giống như một vị quan lớn a , trách không được Cẩm Nương đặt cho hài tử tên là Dương, cục cưng quả thật không thích bị quản thúc nha.”

Sau ba ngày tắm rửa cho tiểu tử kia, qua mấy ngày này sau, Cẩm Nương sắp sang tháng , triều đình lại có tin tức truyền đến, bởi vì cũng là tình hình hiện nay mà trở nên khẩn trương, Hoàng thượng đã phái Tôn Đại tướng quân ra trận, mang binh lính đóng ở biên quan, sau khi biết được tin tức, trong lòng của Cẩm nương lập tức trở nên lo lắng, người nằm ở trên giường, nhưng đầu óc lại đang suy nghĩ rất nhiều, hôm nay, Lãnh Hoa Đình ngồi cạnh giường cùng với nàng lại đang đùa giỡn với Dương ca nhi, Cẩm Nương đột nhiên nói: “Tướng công, chúng ta có phải được trở lại kinh thành rồi không?”

Lãnh Hoa Đình nghe xong trầm mặc một lúc sau mới nói: “Sau khi hoàng thượng hạ chỉ, cũng không đề cập đến chuyện này, chúng ta cũng không thể lập tức rời khỏi được.”

“Ngày ấy ta muốn sửa đổi những cổ máy ném đá đó, chàng có từng sửa đổi lại chứ? Nếu phải quay về mà nói, những vũ khí binh lính của chúng ta cũng phải mang về.” Cẩm nương mở to đôi mắt trong trẻo ra nhìn Lãnh Hoa Đình nói.

“Có, những cỗ máy ném đá đó, hiện tại đã đổi thành những cổ máy ném lựu đạn rồi, dựa theo cách của nương tử nói, đã đem những loại lưu đạn đó ra thí nghiệm rồi, chẳng lẽ nàng thật sự muốn đem những cổ máy đó dùng trên chiến trường sao?” Lãnh hoa đình nghe thấy trên mặt cũng càng nghiêm tức hơn, hỏi.

“Trên vấn đề quân sự, ta không hiểu lắm, chẳng qua, ta chỉ lo lắng cho phụ thân mà thôi, người Tây Lương từ trước đến nay đều hiếu chiến mạnh mẽ đã vang danh rồi, lúc này bọn họ lại có lòng tin chiến thắng, hơn nữa nhị thúc đối với Đại Cẩm rõ như lòng bàn tay, hắn hiện tay đã là người mưu phản, ta sợ rằng phụ thân khó lòng mà chống đỡ nỗi. Đều đã đến tuổi này rồi, nếu là…” Hai con ngươi của Cẩm nương trở nên hơi ướt, mặc dù đại lão gia đối xử với nàng không phải là tốt mấy, nhưng sau khi nàng gả cho Lãnh Hoa Đình, tính cách của người đã thay đổi đi rất nhiều rồi, đối với nhị phu nhân cùng đệ đệ rất tốt, dù sao cũng là phụ thân của nàng, Cẩm Nương vẫn rất lo lắng người.

“Yên tâm đi, nương tử, nhạc phụ là đại soái, quân đội của Đại Cẩm cũng không phải ngồi không, sẽ không để cho Nguyên soái của mình anh dũng một mình chiến đấu, nàng nên an tâm mà ở trong này dưỡng thân thể cho tốt, chuyện bên ngoài, ta sẽ để ý.”

Lãnh Hoa Đình đem ngón tay đang ngậm trong miệng của Dương ca nhi kéo ra ngoài, cầm khăn lau tay cho tiểu tử kia, tiểu tử kia cảm thấy không vui, một tay bị kéo ra, đầu ngón tay kia lại nhét vào, nước miếng càng chảy ra nhiều hơn, Lãnh Hoa Đình không có cách nào khác, lại cầm khăn giúp tiểu tử kia lau miệng, Dương nhi lại cắn lấy cái khăn mút lấy.

Cẩm nương nhìn thấy nhân tiện nói: “Đem tên này trói lại mới được, quá nghịch ngợm , cắn ngón tay đã thành thói quen, không hay chút nào .”



Một bên Tú cô nghe thấy giống như không vui, bước qua ôm lấy Dương ca nhi, nói: “Trước giờ hài tử nhà ai mà không phải cắn ngón tay chứ, Dương ca nhi của chúng ta thông minh , bàn tay nhỏ bị bọc lại, không chừng sẽ khóc lớn lên, ta không đành lòng thấy hài tử khóc, thiếu phu nhân nếu thấy không được, ta đem hài tử ôm đến phòng của Vương phi sẽ tốt hơn.” Nói xong bà thở phì phò một mạch đem Dương ca nhi ôm đi.

Một lúc sau Cẩm Nương cũng chưa kịp phục hồi tinh thần lại, Tú cô thật là quá yêu thương Dương ca nhi đi , nếu nuông chiều cục cưng từ nhỏ, không chừng tương lai sẽ trở thành hạng người gì, đang muốn nói chuyện, thì Lãnh Hoa Đình khuyên nhủ: “Hài tử còn chưa lớn mà, không hiểu chuyện thôi, Tú cô hẳn sẽ không yêu thương hài tử mãi được, hơn nữa, không phải còn có Trương ma ma ở bên cạnh sao? Nương cũng sẽ chú ý tới hài tử.”

Cẩm nương suy nghĩ cũng cảm thấy đúng, hài tử còn chưa đầy tháng , chuyện gì cũng chưa thấu hiểu, làm sao có thể dạy dỗ đây, vương phi chính là một người ưa thích sạch sẽ, nhất định sẽ không cho Dương nhi cắn ngón tay như vậy đâu.

Đang nói chuyện, bên kia nghe thấy tiếng của Song nhi, nói là Diệp Nhất đến đây, Lãnh Hoa Đình vội vàng đẩy xe lăn đi ra ngoài.

Diệp Nhất cầm vài quyển sách dày đi vào, vừa thấy Lãnh Hoa Đình lập tức hành lễ, đem sổ sách dâng lên, Lãnh Hoa Đình Lật ra xem, xem xét trên dưới một lần, con mắt lập tức phát sáng, “Mới có mấy tháng, lại có thể thu được nhiều lợi nhuận như vậy sao?”

“Bẩm gia, thật sự , cái đó hôm nay không chỉ ở huyện lân cận, mà còn lan xa ra đến tận Phú Châu, cũng có rất nhiều người đến đặt hàng , nguồn tiêu thụ vô cùng tốt, thiếu phu nhân thật sự là thiên tài, lại có thể suy nghĩ ra được vật như vậy, chuyện làm ăn của chúng ta ngày càng được mở rộng, tương lai sợ e rằng các cửa hàng còn phát triển hơn nữa .”

Vẻ mặt Diệp Nhất hưng phấn, hắn hôm nay càng phát ra cảm thấy đi theo Cẩm Nương là theo đúng người, trước kia tuy nói Diệp cô nương cũng rất có tài năng, nhưng nàng không tin những thuộc hạ của mình, làm việc luôn bí mật, những kỹ năng sản xuất gì, cũng chỉ là dạy bọn họ một chút, chưa bao giờ giống như Cẩm Nương, đem tất cả những kỹ năng làm ra xà phòng truyền thụ hết, từ nay về sau, hắn sẽ nắm giữ biện pháp tạo thành xà phòng, điều này càng làm bản thân hắn nguyện trung thành với thiếu phu nhân , chỉ bằng nàng tín nhiệm hắn, hắn đã nguyện trung thành không bao giờ hai lòng rồi, hơn nữa hắn đang cố gắng giúp đỡ Cẩm Nương hết sức .

“Ừ, rất tốt, Diệp Nhất, ngươi đi giúp ta mời Bạch đại nhân tới đây.” Lãnh Hoa Đình hưng phấn mà nhìn qua sổ sách, càng xem trong nội tâm càng sợ kỳ, thuận miệng đối với Diệp Nhất nói ra.

Một lúc sau Bạch Thịnh Vũ đi đến, Lãnh Hoa Đình cùng Bạch Thịnh Vũ đi vào thư phòng.

“Tỷ phu, chúng ta sẽ diễn màn kịch, lựa chọn một vài người thông minh lanh lợi một chút, lại vô cùng trung thành với chúng ta, như vậy có thể giúp chúng ta làm thành đại sự.” Bước vào thư phòng, Lãnh Hoa Đình lập tức từ xe lăn đứng lên, trực tiếp đi đến bên cạnh bàn, lấy ra một tờ bản đồ, nói với Bạch Thịnh Vũ.

“Đệ thật sự muốn hành động sao?” Bạch Thịnh Vũ nghe thấy hai mắt sáng lên, vỗ lên bả vai của Lãnh Hoa Đình, nghiêng người qua phía bên cạnh bàn, cao hứng nói.

“Ừ, người của chúng ta nên bắt đầu thành lập và có một tổ chức riêng , không thể để cho sau khi Hoàng thượng hạ chỉ lần nữa, Hoàng thượng là một người vô cùng khôn khéo, tất nhiên sẽ không để cho ta tự mình quản lý thương đội của hắn, huynh suy nghĩ thử xem, ngươi nghĩ xem, nương tử hôm nay trong tay đã nắm căn rồi, là nhân tài mà căn cứ không thể thiếu, hoàng thượng vì vậy cho dù không thích Giản thân vương phủ, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn giản Thân Vương phủ, điều này tạo cơ hội cho chúng ta có thể thành lập một tổ chức riêng, nếu ở từ căn cứ mà thu lợi nhuận cho Gian Thân Vương phủ, so với những việc này không phải là đang kinh động đến vương quyền sao. Hiện tại Hoàng thượng đã không có cách nào khác, mới có thể đáp ứng điều kiện của chúng ta, việc này làm cho hắn chắc chắn nuốt không trôi rồi, nếu như một ngày nào đó Cẩm Nương xây dựng một địa điểm mới thành công , có thể giúp Đại Cẩm trở thành cường quốc đến cả trăm năm sau , không chừng, sẽ bắt đầu chèn ép Giản Thân Vương phủ lần nữa, không bằng chúng ta chủ động ra tay, đem người của chúng ta thành lập một tổ chức riêng, liên kết với các quốc gia khác hình thành các tình báo riêng cho chúng ta, nếu đã kiếm ra tiền, thì nên thành lập thế lực cho riêng bản thân chúng ta, để cho Hoàng Thượng không thể dễ dàng mà chèn ép được Giản Thân Vương phủ, việc này, phải mau ra tay . Bằng không, Hoàng thượng một khi hạ chỉ để đệ hồi kinh, chúng ta sẽ mất đi cơ hội hiếm có này .” Lãnh Hoa Đình bình tĩnh nói rõ ràng.

Bạch thịnh vũ mở to hai con ngươi nhìn Lãnh Hoa Đình, hôm nay hình như tiểu Đình rất tự tin thì phải, hai đầu lông mày xuất hiện một cổ khí anh tuấn, tự tin mà hiên ngang, khuôn mặt xinh đẹp cũng hiện ra một ánh sáng chói lọi, thoải mái, đây mới thật là bộ dạng chân chính khác xa hoàn toàn với bộ dạng trước mặt mọi người của hắn.

Nhất thời cảm xúc lan toả, bản thân là quan chức Lục Phẩm Công Bộ, nhưng nhất định theo Tiểu Đình đi xuống Giang Nam, từ bỏ cuộc sống an nhàn ở kinh thành, vì hắn muốn làm nên đại sự, vì một phần gia nghiệp của Bạch Gia, hắn là đứa con thứ , không có tư cách thừa kế, nhưng hắn từ nhỏ đã có khát vọng, không muốn chỉ sống như vậy, sau khi lấy được Trinh Nương, càng cảm thấy muốn cho vị thê tử của hắn có những ngày tháng hạnh phúc sau này,đó nhất định là trách nhiệm mà một nam tử như hắn phải làm.

Quả nhiên quyết định của mình rất đúng, Cẩm Nương cùng Hoa Đình cũng không phải là người tầm thường, một người rất có tài năng, một người trong lòng lại ôm chí lớn, hai phu thê này phối hợp vô cùng ăn ý, đi theo bọn họ, chẳng những có thể kiếm được nhiều tiền, hơn nữa thân phận và địa vị ngày càng được nâng cao hơn, hắn rất có cảm giác tiền đồ của hắn càng rộng mở hơn rồi.

Thỉnh thoảng hắn cũng suy nghĩ rằng, hai phu thê này nếu có dã tâm, thì việc tạo ra một đất nước cũng chẳng thành vấn đề , chỉ là bọn họ đều chỉ muốn bảo vệ bản thân cùng người nhà mà thôi, những việc này mục đích cũng chỉ muốn bảo vệ thật tốt mọi người, như vậy cũng tốt, dù sao hắn cũng muốn trải qua một cuộc sống an nhàn một chút, không thích đánh đánh giết giết, Hoàng thượng nếu là một người cơ trí, nên an ủi cùng tín nhiệm bọn họ, để cho bọn họ dùng hết sức mà đóng góp cho mình, không nên chèn ép bọn họ như vậy, không thể không nói, Thái tử điện hạ đúng là có con mắt tinh tường… Tương lai, sau khi thái tử lên ngôi, có lẽ, mình cũng có thể dựa vào bãn lĩnh của bản thân mà được phong vị rồi, để cho Trinh Nương đường đường chính chính làm phu nhân.

Càng nghĩ càng cảm thấy rất tốt, nhất thời quên phải trả lời lời nói của Lãnh Hoa Đình, lãnh hoa đình đành phải vỗ vào hắn, trêu ghẹo nói; “Tam tỷ phu, huynh có phải đang nhớ thương tam tỷ không, không cần vội như vậy đâu, sau khi trở về kinh thành , nhất định sẽ để cho phu thê bọn huynh đoàn tụ.”

Hiếm thấy Bạch thịnh vũ đỏ mặt lên, không được tự nhiên cười nói: “Đệ thật sự là một nam nhân đã được ăn no rồi khó lòng biết được nam nhân đang đói như thế nào đâu, hai phu thê bọn đệ ngay cả Dương ca nhi cũng đã có , đáng thương cho Tam tỷ phu, hơn nửa năm đã không quay về kinh thành, không thấy được tam tỷ của đệ, đệ còn dám cười ta sao, thật quá mức mà.”

Lãnh Hoa Đình nghe được nở nụ cười, hai người lại bắt đầu chỉ vào địa đồ, bắt đầu nghiên cứu, hiện tại Tây Lương cùng Đại Cẩm sắp giao chiến, lúc này nếu đi vào Tây Lương sẽ rất nguy hiểm, không bằng nên thay đổi quốc gia khác, so với phía đông thì có Đông Lâm quốc, quốc gia kia tuy nhỏ, nhưng tiếp giáp với rất nhiều đại quốc, hơn nữa, Đông Lâm quốc cùng Đại Cẩm từ trước đến nay dêu giao hảo, cũng không chống đối lại Đại Cẩm, rất thuận tiện cho người Đại Cẩm buôn bán, sản phẩm mới của bọn họ đang được tiêu thụ rất tốt, rất nhanh có thể mở ra nguồn tiêu thụ ở bên đó, hơn nữa, cũng có thể thành lập mạng lưới tình báo tại Đông Lâm, sử dụng Đông Lâm làm cứ điểm cho chính mình, mở rộng xung quanh quốc gia đó, chỉ cần tạo thành thế lực riêng, thực lực ổn định,đến lúc đó, cho dù Hoàng thượng không cam tâm tình nguyện giao binh lính cho hắn, cũng không có cách nào ngăn cản đội buôn của hắn được.

Hai người trong phòng bàn bạc sự việc một lúc lâu, đến lúc dùng cơm, mới đi ra, đã nhìn thấy Lãnh Khiêm đứng bên ngoài như một cái cột gỗ không nhúc nhích, trầm mặt, một bộ dạng như muốn nói lại thôi, Bạch Thịnh Vũ nhìn thấy cười: “A khiêm a, ngươi có phải bị Tứ Nhi chọc tức hay không, sao sắc mặt lại khó coi như thế?”

Lãnh Khiêm yên lặng nhìn hắn một cái, không lên tiếng, chẳng qua cái tai đỏ ửng đã tố cáo hành vi của hắn, Lãnh Hoa Đình ngồi trên xe lăn ngẩng đầu lên nói: “A khiêm, ngươi khi nào cũng trở nên nhăn nhó như vậy rồi, có chuyện cứ việc nói thẳng.”

A khiêm nghe xong hít sâu một hơi, hai tay nắm chặt thành quyền, dùng sức quá nhiều, nên các đốt ngón tay ngày càng trở nên trắng bệch, nhìn ra được, tâm tình của hắn rất khẩn trương, Lãnh Hoa Đình nhìn xem càng kinh ngạc, đang muốn hỏi, Lãnh Khiêm bất chợt tiến lên, “Gia, ta muốn thành thân!”

Lãnh Hoa Đình nghe thấy ngây ngốc một chút , còn tưởng rằng hắn xảy ra điều gì, một bộ dạng vô cùng uất ức, không nghĩ tới… Tên tiểu này mà cũng có tư xuân sao , vậy mà muốn thành thân!

Bạch Thịnh Vũ nghe xong lập tức nở nụ cười, vỗ vỗ bả vai của Lãnh Khiêm nói: “A khiêm, bộ dạng muốn thành thân của ngươi chẳng khác người lên chiến trường chút nào, như một người thề sống thề chết tại chiến trận vậy, chẳng lẽ ngươi không thích Tứ Nhi cô nương sao? Ai nha nha, người ta hiện tại đã thành nữ quan rồi , có nhìn trúng ngươi hay không còn phải xem lại , ta cũng có một tiểu đệ họ hàng, năm nay cũng mới mười bảy, đang chuẩn bị khoa thi, chưa cưới vợ, không biết Tứ Nhi…”

“Tứ Nhi là của ta.” Giọng nói của Lãnh khiêm trong trẻo nhưng lại lạnh lùng ,con ngươi sắc bén như dao bắn về phía Bạch Thịnh Vũ, lạnh lùng mà quát lên.

“Ai, là của ngươi, là của ngươi, ai cũng không dám đoạt, ta chẳng qua chỉ muốn nói là, để cho đệ ấy lấy Phong Nhi về làm thê tử .” Vẻ mặt Bạch Thịnh Vũ cười xấu xa, càng nhìn lãnh khiêm càng cảm thấy thú vị.

“Tứ Nhi nói, phong nhi cũng đã có người trong lòng rồi .” Lãnh khiêm nghiêm túc trả lời.

Lãnh hoa đình nghe được cảm thấy đau cả đầu, kéo Lãnh Khiêm lại nói: “Ta nói a Khiêm ngươi, ngươi lúc nào thì trở nên như vậy… Đúng như lời của Thiếu phu nhân nói ngươi quá bát quái rồi, tâm tư của nữ nhân ngươi cũng không biết , Phong nhi có người trong lòng, một chủ tử như ta đây sẽ không biết sao?”

Lãnh Khiêm nghe Lãnh Hoa Đình nói càng không được tự nhiên , đen mặt lại, trừng mắt nhìn lãnh hoa đình nói: “Ta muốn thành thân!”

“Tốt tốt tốt, thành thân, thừa dịp chúng ta đang ở Giang Nam sớm để cho ngươi thành thân cùng Tứ Nhi cũng tốt, đỡ phải đợi đến lúc hai người các người náo loạn nữa.” Lãnh Hoa Đình mỉm cười đẩy xe lăn đi về phía phòng của Cẩm Nương, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, Lãnh Khiêm không phải là người xúc động như vậy, làm sao chỉ trong một lúc đã muốn thành thân rồi?

Cẩm Nương nằm trên giường cũng đã được hai mươi mấy ngày rồi, thật sự cảm thấy thân thể sắp móc meo tới nơi rồi , nàng lại không chịu tiếp tục nằm một chỗ nữa, lập tức mỗi ngày đều đứng dậy đi lại trong phòng, Dương ca nhi đang ngủ say, tiểu gia hoả kia mới chơi đùa được một chút, chơi mệt mỏi lập tức ăn, ăn rồi ngủ, tuyệt đối không làm phiền người khác, trong phòng cũng có nhiều người chăm sóc cho tiểu tử kia, Cẩm Nương ngoại trừ cho tiểu tử kia uống sữa, thật đúng không còn việc gì làm, vô cùng rảnh rỗi .

Tứ Nhi đang dọn dẹp những bộ áo tiết thu cho Cẩm Nương, thần sắc lại có chút không yên lòng, thỉnh thoảng lại nhìn ra ngoài cửa, cẩm nương nhìn lại cảm thấy kinh ngạc, hỏi: “Tứ Nhi, ngươi có phải đang có tâm sự gì không?”

Tứ Nhi nghe được khẽ giật mình, đỏ mặt cúi đầu xuống nói: “Không có chuyện gì cả , chẳng qua Thiếu phu nhân người có nghe nói, tân đại doanh tổng đốc Giang Nam đã đến đây.”

“Tân tổng đốc? Là ai, vẫn chưa tới sao, bằng không, trước tiên hắn nên đến biệt viện này để hành lễ với chúng ta mới phải chứ .” Cẩm nương khó hiểu mà hỏi.

“Là ca ca của A Khiêm, A Tốn sau khi trở về kinh thành, buổi sáng hôm nay A Khiêm mới biết được tin tức này, còn nói đây là tin tức đặc biệt, thiếu gia cùng Vương Gia chắc hẳn cũng chưa biết .” Tứ Nhi rầu rĩ nói.

“A, thăng quan a, quá tốt rồi, Tứ Nhi của chúng ta được gả cho đại gia đình, có người làm quan lớn trong nhà, ngươi mà gả qua đó, cuộc sống sau này cũng tốt hơn nhiều.” Cẩm nương nghe được thì cảm thấy cao hứng, Tống đốc mới của Giang Nam nếu là Lãnh Tốn thì so vẫn ra vẫn tốt hơn nhiều với người lạ.

“Nhưng mà đại tiểu thư bên kia , không chịu từ hôn , muốn náo loạn , trong thư nói rằng, mong A Khiêm quay trở về một chuyến .” Âm thanh Tứ Nhi rất không vui , lại nói tiếp: “Thiếu phu nhân, từ nay về sau nô tỳ cho dù gả cho ai, nô tỳ cũng muốn ở bên cạnh người, nô tỳ không muốn trở thành một Phu nhân gì đó, thói quen của nô tỳ là hầu hạ người, đời này sẽ không rời khỏi người .”

Cẩm nương nghe thấy trong lòng rất ấm áp, đang muốn khuyên nàng, lại nhìn thấy Lãnh Hoa Đình cũng Lãnh Khiêm đang đi vào chính đường, nàng lập tức đi ra khỏi phòng, hành lễ với Bạch Thịnh Vũ, đang muốn nói chuyện, Lãnh Hoa Đình bước lên trước nói: “Nương tử, chuẩn bị một chút, a khiêm nói muốn thành thân .”

Cẩm nương nghe được khẽ giật mình, lập tức cao hứng nở nụ cười, quay đầu lại nói với Tứ Nhi: “Tứ Nhi, có người đã cầu thân rồi, ngươi đồng ý hay không đây.”

Tứ Nhi vừa nghe lời này, vẻ mặt xấu hổ đến độ muốn giấu trong áo rồi, ở đâu lại dám ra đây, cẩm nương nhìn thấy vô cùng sốt ruột, đang muốn gọi nàng, bên này Trương ma ma vội vàng hốt hoảng chạy vào : “Thiếu gia, thiếu phu nhân, không tốt rồi, Lưu ma ma đã chết.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thứ Nữ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook