Thú Thần Tu Tiên I
Đánh giá: 6.5/10 từ 33 lượt
Dòng sông thần kỳ nhất Thần Châu đại lục chính là Hoàng Hà, từ tây sang đông uốn lượn như một con rồng, bồi đắp thổ địa phì nhiêu hai bên bờ sông, nuôi dường người dân hai bên bờ cho nên được xưng là Mẫu Thân Hà.Ở vùng trung du Hoàng Hà có một Long môn. Nơi này hai bên bờ sông đều là vách đá dựng đứng, tương đối như cánh cửa. Tục truyền chỉ có Thần Long có thể vượt qua cho nên gọi là Long môn. Nước sông tới núi này, đổ thẳng xuống dưới, sóng nước phập phồng, hiểm trở dị thường.Tương truyền Long môn được mở ra khi Đại Vũ trị thủy, cá chép Hoàng Hà cứ tháng ba hàng năm băng tuyết tan rã đều từ trăm dòng đổ dồn về đây, nhảy vượt qua. Nghe nói cá chép chỉ cần có thể nhảy qua Long môn, mây mưa kéo đến, thiên hỏa đốt đuôi hóa thành rồng.Nhưng mà Long môn dày núi song song, Hoàng Hà đổ đến tận đây sóng gầm mãnh liệt, rít gào như sấm. Nước Hoàng Hà từ Long môn đổ xuống như thác nước, cao tới mười mấy thước, khi xuống dưới lực tựa thiên quân. Cá chép nho nhỏ muốn ngược dòng trong thác nước mãnh liệt, nhảy lên Long môn thật sự là khó hơn lên trời.Hàng năm đều có hàng vạn cá chép thử vượt Long Môn, đây là một loại lực lượng vĩ đại cờ nào kêu gọi, cổ vù chúng nó. Có người coi thi đậu Trạng nguyên sánh với vượt Long môn. Nhưng Trạng nguyên mỗi cuộc thi đều xuất hiện, mà cá chép vượt Long môn lại dường như chưa từng có người nhìn thấy, ngược lại rất nhiều cá chép biến thành thức ăn hoặc là cá khô.Mặc dù không ít văn sĩ cảm khái vì tinh thần phấn đấu của cá chép, nhưng ngư dân phụ cận Long môn trấn lại không có lòng thường thức kỳ cảnh này. Hàng năm vào dịp này, bọn họ đều bận rộn bắt lấy cá chép bị nước sông hành hạ đến kiệt sức. Đây là mùa mà bọn họ thu hoạch phong phú nhất trong năm cũng là hy vọng cho cuộc sống tốt đẹp của bọn họ sau này.Cứ đầu xuân năm mới, Long môn lại náo nhiệt phồn hoa giống năm trước. Ngư dân bắt cá bận rộn, trẻ nhỏ bên bờ chạy nhảy kêu sào, phụ nữ cười vui. Mọi người bên bờ Long môn đều đắm chìm trong niềm vui sướng thu hoạch, chỉ có một người ngoại lệ.Phía sau đám người bên bờ sông không xa có một thiếu niên mặc áo dài xanh. Hắn ở nơi này có vẻ rất không hòa hợp với đám đông, bởi vì ngoài hắn những người khác đều ăn mặc áo ngắn, mặc áo dài không thể bắt cá.Tay trái thiếu niên cầm một quyển sách, hai mắt nhìn sách, tiếng động bên ngoài căn bản không quan hệ. Đối với hắn mà nói, dường như nơi này chính là một vùng hoang dã yên lặng.Mọi người hẳn là cảm giác tò mò đối với thiếu niên không hợp thời như vậy, nhưng bọn họ căn bản cũng không nhìn nhiều, đều tự bận rộn chuyện của mình. Dường như thiếu niên này là không khí trong suốt.Nguyên lai thiếu niên này hai năm nay ngày nào cũng thế, cư dân nơi này thấy nhiều không lạ nữa. Thiếu niên này vốn là công tử của gia tộc lớn nhất Long Môn Trấn, chỉ là không được gia tộc coi trọng. Nhưng hắn xưa nay vốn ôn hòa lễ nghi, mọi người nơi này đều rất thích hắn.Thiếu niên này tên Long Tiêu Diêu, hiện giờ 13 tuổi. Gia tộc họ Long vốn là gia tộc bản địa của Long Môn Trấn, nguyên bản cũng giống như mọi người nơi này - dựa vào đánh cá, làm ruộng mà sống. Thẳng đến khi Long Thiên phụ thân Long Tiêu Diêu dưới một lần cơ duyên xảo hợp được môn phái tu tiên Côn Lôn Phái thu làm đệ tử, trở thành người tu tiên người người ngưỡng mộ.Người tu tiên là đám người đặc thù trên đại lục. Bọn họ thông qua tu luyện hấp thu thiên địa linh khí, theo đuổi trường sinh thành tiên. Bởi vì người tu tiên có được đủ loại thần thông, nhất là bọn họ có thể ngự kiếm phi hành trong không trung, võ giả phàm tục căn bản không thể đánh đồng, trong mắt người thường bọn họ chính là thần tiên sống.Chỉ là người tu tiên phải có được linh căn mới có thể hấp thu thiên địa linh khí, tu luyện thành tiên. Nhưng có được linh căn trong trăm người không có một, mà người có được linh căn thích hợp tu tiên đã ít lại càng ít. Mà người có được linh căn có thể đi lên con đường tu tiên, cũng chính cái gọi là người có tiên duyên lại ít ỏi không có mấy. Người tu tiên chân chính không đủ một phần vạn tổng nhân số.Bởi vì Long Thiên trở thành người tu tiên, gia tộc họ Long cũng bởi vậy mà giá trị tăng gấp trăm lần, thậm chí quan thân đại hộ tinh thành cũng chủ động làm quen. Từ đó, gia tộc họ Long bỗng dưng quật khởi, trở thành phú hộ đại tộc.Sau này Long Thiên kết thành vợ chồng với một người tu tiên nữ, sinh ra Long Tiêu Diêu. Tuy rằng Long Tiêu Diêu có được linh căn nhưng không may lại là tạp linh căn có cả ngũ hành.Linh căn của người tu tiên chia làm ngũ hành linh căn: Kim Mộc Thủy Hòa Thổ, dựa theo mạnh yếu chia thành một tới năm cấp. Linh căn có một thuộc tính được xưng là Thiên linh căn, là tư chất tu tiên tốt nhất. Cha mẹ Long Tiêu Diêu đều có ba loại linh căn, may mà bọn họ đều có được một loại linh căn đạt tới cấp một nên mới có thể đi lên con đường tu tiên.Đây chủ yếu bởi vì thiên địa linh khí vốn là ngũ hành đều có, người có linh căn mới có thể cảm thụ, hấp thu. Mà cấp bậc linh căn càng cao, năng lực hấp thu thiên địa linh khí càng mạnh.Linh căn thuộc tính bất đồng chỉ có thể hấp thu linh khí thuộc tính tương ứng. công pháp tu tiên của Tu Tiên giới đều là công pháp một thuộc tính. Nói cách khác, chỉ có thể hấp thu chuyển hóa linh khí một thuộc tính nào đó mà thôi.Kinh mạch cơ thể người rất mảnh dẻ, linh khí có thể thông qua không nhiều. Mà linh căn càng tạp, linh khí thuộc tính hấp thu vào kinh mạch cũng càng tạp. Mà có thể chuyển hóa sử dụng lại chỉ là một bộ phận rất nhỏ trong đó, tốc độ tu luyện tự nhiên sẽ rất chậm. Tu tiên vốn gian nan dị thường, bởi vậy người tạp linh căn gần như không có hy vọng gì tu luyện thành tiên.Cũng chính bởi như thế Côn Lôn phái không chịu thu Long Tiêu Diêu làm môn hạ. Cha mẹ hắn vì giành lấy cơ hội có thể làm Côn Lôn phái thu hắn làm đệ tử, khi hắn bảy tuổi họ mạo hiểm tham gia một lần thí luyện của Tu Tiên giới, kết quả song song ngã xuống.Long Tiêu Diêu tự nhiên vẫn không được Côn Lôn phái thu làm đệ tử, mà gia tộc họ Long bởi vì vợ chồng Long Thiên ngã xuống, cũng không bao giờ lấy lại vinh quang ngày trước.Trưởng bối gia tộc họ Long bởi vậy giận cá chém thót Long Tiêu Diêu. May mắn có thân đệ đệ của Long Thiên nỗ lực tranh biện: Gia tộc họ Long có thể có ngày hôm nay hoàn toàn là công lao của Long Thiên. Lúc này mới giúp cho Long Tiêu Diêu có thể ở trong gia tộc, vẫn có thể tự do sinh tồn.Tuy nhiên tình cảnh của Long Tiêu Diêu ở gia tộc hiện nay cũng rất xấu hổ. Chủ yếu là trưởng bối gia tộc vẫn mang thành kiến với hắn như trước, trẻ nhỏ trong tộc cũng đều thường xuyên ức hiếp hắn. Tuy rằng bọn họ đều không có linh căn, không có khả năng trở thành người tu tiên nhưng đều tu luyện võ công thế tục. Mà Trưởng bối gia tộc lại lo lắng trong lòng hắn ôm hận, chỉ cho hắn học văn không cho tập võ, khiến hắn từ nhỏ bị ức hiếp đủ điều. Bởi vậy hắn không muốn ở trong đại viện của gia tộc, mỗi ngày đều ở học đường cùng bên bờ Long môn.Long Tiêu Diêu buông quyển sách trong tay, hai mắt nhìn phía ngư dân bận rộn hai bên bờ Long môn cùng những con cá chép không biết mệt nhọc thấy chết không sờn vượt Long môn, trên mặt hiện ra vẻ thê lương rõ ràng không hợp tuổi, cảm khái lẩm bẩm:- Biết rõ không có hy vọng, hà tất kẻ trước ngã xuống người sau tiếp bước như thế. Ôi, đây rốt cuộc xem như là dũng khí hay là ngu xuẩn?Khi Long Tiêu Diêu thở dài bởi vận mệnh của những con cá chép, trên mặt lại rõ ràng có chút tự than thở. Hắn không phải cũng giống những con cá chép này sao? Biết rõ mình không thích hợp tu tiên nhưng lai cố tình không muốn cứ thế quên đi. Hắn vẫn nhớ rõ ánh mắt cha mẹ nhìn mình trước khi tham gia thí luyện, vừa tràn ngập yêu thương lại đầy kiên quyết.Long Tiêu Diêu biết cha mẹ vì chính mình có thể được tu tiên mà tham gia thí luyện, cuối cùng khiến cho mất mạng. Điều này để lại dấu ấn rất sâu trong lòng hắn. Hắn một lòng muốn thực hiện nguyện vọng của cha mẹ, có thể trở thành một người tu tiên. Cũng hy vọng mình có thể điều tra rõ hung thủ sát hại cha mẹ, có thể báo thù cho cha mẹ.Nhoáng cái mặt trời đã lên tới đỉnh đầu, người bắt cá, phụ nữ và trẻ em đều đã về nhà ăn cơm. bên bờ chỉ còn lại hai ba ngư nhân còn không ngại vất vả tiếp tục tung lưới bắt cá. Mỗi ngày Long Tiêu Diêu đều mang một chút đồ ăn đơn giản, giữa trưa tùy tiện ăn vài miếng ở bên bờ sông. Nếu có thể không về đại viện gia tộc, hắn hy vọng ở lại bên ngoài.Nhìn thấy đã không còn người nào, Long Tiêu Diêu đi tới bờ sông. Lúc này, một ngư phu trung niên đang đứng trên đá ngầm bên bờ sông, hai chân giống như gắn chặt trên đá, toàn thân vừng như núi Thái, hai mắt nhìn chằm chằm mặt nước dưới thác Long môn mười mấy thước, đôi tay nổi gân xanh nắm chặt một tấm lưới đánh cá.Vô số cá chép đang ra sức ngược dòng hướng về Long môn, nhưng đại đa số cá chép đều ngược dòng không đến một phần ba khoảng cách đã bị dòng nước xiết chảy cuốn mạnh xuống.Lúc này, hấp dẫn ánh mắt Long Tiêu Diêu là một con cá chép nhỏ màu vàng. Bởi vì thân thể nó dưới ánh mặt trời lóe lên ánh vàng xinh đẹp khiến nó như hạc trong bầy gà, lập tức hấp dẫn chú ý của Long Tiêu Diêu. Thân thể nó nhỏ hơn cá chép khác một phần ba, chỉ dài bảy, tám tấc thoạt nhìn có vẻ nhỏ yếu hơn cá chép khác không ít.Nhưng con cá chép màu vàng này càng cố gắng hơn cá chép khác ở trong dòng nước xiết mãnh liệt. Long Tiêu Diêu thấy nó đã bị thác nước cuốn xuống trong nước hai lần, lúc này nó lại cùng cá chép khác cùng nhau xông về phía Long môn.Không biết có phải vì thân thể cá chép vàng khá nhỏ cho nên gặp phải áp lực của nước sông cũng nhỏ hơn, hơn nữa cá chép vàng dường như cũng linh hoạt hơn, lộ vẻ siêu quần xuất chúng trong tất cả cá chép ý đồ vượt Long môn.Chỉ trong giây lát cá chép vàng đã vọt tới vị trí gần một nửa thác nước Long môn. Nó cũng khác với cá chép khác, quá trình ngược dòng cũng không phải đi một đường thẳng mà là theo một tuyến đường uốn lượn như hình rắn.Tần suất vẫy đuôi của cá chép vàng càng lúc càng nhanh, thân thể cũng không ngừng uốn éo biến hóa và không ngừng nhảy lên mặt nước, mượn lực lượng lớn nhất của dòng nước xiết để xông lên.Nhưng lực chảy của dòng sông mãnh liệt chảy xuôi cho dù tảng đá lớn cũng không thể chịu đựng càng không nói đến một con cá chép nho nhỏ. Sau khi cá chép vàng xông lên gần hai phần ba độ cao rốt cục không thể kiên trì, tuy rằng vẫn đang không ngừng quẫy đuôi như trước ý đồ tiếp tục đi tới, nhưng lực lượng vẫy đuôi của nó đã không thể đẩy mạnh thân thể, ngược lại dưới dòng nước xiết đánh vào bị tụt về phía sau hơn một thước.Cá chép vàng vẫn không chịu từ bỏ như vậy, nó đột nhiên từ trong nước vọt lên, thân thể không ngừng uốn éo đong đưa trong không trung, nhảy lên phía trên Long môn. Lúc này cá chép phát ra ánh vàng chói mắt dưới ánh mặt trời chiếu xuống, bay thẳng phía trên Long môn.Nhưng khi cá chép nhảy lên còn cách đỉnh Long môn khoảng một thước thì lực lượng nhảy lên của nó đã tiêu hao sạch. Nó từ không trung rơi vào nước sông, lập tức theo thác nước chảy xiết rơi vào trong nước phía dưới.Chính vào lúc này, ngư nhân ra tay, Chỉ thấy hai tay hắn vung ra, lưới đánh cá trong tay hóa thành một đám mây đen trùm xuống nước sông...
5 chương mới nhất truyện Thú Thần Tu Tiên I
Danh sách chương truyện Thú Thần Tu Tiên I
- Chương 431 - Yêu thú cuồng hóa
- Chương 432 - Ngư ông đắc lợi
- Chương 433 - Thú hồn khôi lỗi
- Chương 434 - Gặp phải mai phục
- Chương 435 - Tuần Hoàn Quy Nhất
- Chương 436 - Chênh lệch thực lực
- Chương 437 - Thắng lợi đầy túi
- Chương 438 - Trở về Ngoại Hải
- Chương 439 - Thần Tượng luyện khí
- Chương 440 - Thần thông ảo cảnh
- Chương 441 - Gặp nạn khi săn giết
- Chương 442 - Thanh Giao cấp mười
- Chương 443 - Đại chiến Thanh Giao
- Chương 444 - Thần thông của Thanh Giao
- Chương 445 - Kết giới của Thanh Giao
- Chương 446 - Giết chết Thanh Giao
- Chương 447 - Tiên Thiên Bát Quái
- Chương 448 - Kiếp sống ngộ đạo
- Chương 449 - Thú hồn viên mãn
- Chương 450 - Tấn công lên Phi Thăng Kỳ
- Chương 451 - Đạo cảnh pháp tắc
- Chương 452 - Cửu cửu thiên kiếp
- Chương 453 - Tam sắc Thiên Kiếp
- Chương 454 - Nguyên thần tam sắc
- Chương 455 - Đào tạo Kiếm Hồn
- Chương 456 - Bản mạng pháp khí
- Chương 457 - Tin tức tài liệu
- Chương 458 - Cực Bắc Phong Bạo
- Chương 459 - Tịch Diệt Phong Toàn
- Chương 460 - Cực Quang trí mạng