Chương 57: Dự Tiệc Cùng Nhau (1)
Cus.02
21/11/2024
Mặt mũi Trương Tuệ An càng ngày càng đỏ, sự thẹn thùng bây giờ cũng đã lên đến cực điểm.
Cô cố gắng đẩy vai Cấn Niên ra nhưng vô dụng, với cái sức của cô thậm chí có cho thêm mười Trương Tuệ An nữa cũng không thể thắng nổi một Cấn Niên.
Cô lắp ba lắp bắp nói:
"A.anh..anh nói chuyện. thì. thì đứng xa một chút đi chứ."
Cấn Niên nhếch môi cười cúi người càng gần mặt cô, thấp giọng nói:
"Không."
"Thích."
Đầu Trương Tuệ An như muốn nổ tung, cô trừng mắt nhìn anh nói:
"Anh đừng có mà quá đáng, tôi không phải là người để anh bắt nạt đâu nhé."
Cấn Niên bĩu môi, giở giọng trêu đùa nói:
"Vậy."
"Nếu tôi cứ thích trêu chọc cô thì cô làm gì tôi?"
Cô dậm mạnh chân của mình vào chân của anh, hung hăng nói:
"Thì ly dị, ly thân, ly hôn!!!"
"Anh cứ đợi đi tôi sẽ ly hôn với tên đáng ghét nhà anh."
Cấn Niên bất chợt nhíu mày, cả khuôn mặt anh đều đanh lại trông rất đáng sợ.
Anh đứng thẳng dậy, hai tay bỏ trong túi quần giọng lạnh tanh hỏi:
Cấn Niên: "Tại sao cô lại nói chuyện này?"
Trương Tuệ An thẩy anh lùi ra khẽ vuốt ngực thở phào, cô thuận tiện lùi ra sau thêm vài bước nói:
"Đại ca à, anh quên sao? Tôi với anh là cuộc hồn nhần không có tình cảm đó. Mà không có tình cảm thì ly hay không ly hôn khác gì nhau?"
Cấn Niên trầm mặc nhìn cô nói:
"Khác."
"Chúng ta có giấy kết hôn."
Trương Tuệ An ngơ ngác, cô thật sự không hiểu anh đang nghĩ cái quái gì nữa.
Cô hít một hơi thật sâu, nén lại cơn tức giận nghiến răng nghiến lợi nói:
"Giấy kết hôn thì liên quan gì đến việc ly hôn?"
Cấn Niên bình tĩnh, thản nhiên nói:
"Nhà tôi mấy đời nay cấm không được ly hôn và tôi không thể nào làm trái ý của các cụ được. Cho nên cô hẳn là nên quên cái chuyện ly hôn này đi."
Trương Tuệ An trợn tròn mắt, tức đến mức không nói nên lời.
Cô hừ lạnh giật lấy vali của mình đi tới một góc cách xa anh để đoạn đồ.
Cấn Niên vẫn đứng đó, yên lặng nhìn cô.
Được một lúc, anh từ từ đi tới cụp mắt nhìn cô giọng nhàn nhạt nói:
"Tối nay tôi phải tham dự một buổi tiệc, cô cũng phải đi. Tôi sẽ cho cho thợ make up và mang đầm đến sau."
Trương Tuệ An há hốc mồm, không tin nổi nói:
"Anh điên hả? Làm vậy thì mọi người sẽ biết chuyện của chúng ta thì sao?"
Cấn Niên nhún vai nói:
"Cô với tôi là vợ chồng, họ biết thì có gì mà lo? Dù gì cũng chẳng thể giấu cả đời phải không?"
Trương Tuệ An cứng họng, nói thằng ra là cô bị hóa đá. Cái kịch bản quần qu* gì đây trời.
Mấy cái tính tiết từ trên trời rơi xuống này, cô còn phải đối mặt đến bao giờ đây?
Đáng lẽ giờ này cô và cái tên này phải ly hôn, sau đó mỗi người mỗi rẽ.
Anh quay về mặc kệ sự phản đối của ba mẹ Cấn mà nhất quyết đòi cười Tần Khuê.
Còn cô thì bay khắp thế giới để đi du lịch, tận hưởng của sống của một quý cô độc thân xinh đẹp, dễ thương chứ!!!!!
Cốt truyện này sai quá sai rồi.
Cái chương của nguyên chủ tự vẫn chắc hẳn cũng phải qua mấy chục kiếp rồi.
Chưa kể đến cô đợi mãi mà chả thấy Tần Khuê đánh ghen, thậm chí cô thấy bản thân mình còn không gặp chút sóng gió gì.
Mấy tháng nay quả thật rất nhàm chán, không có drama, không có tiểu tam.
KHOAN!
HÌNH NHƯ CÓ GÌ ĐÓ SAI SAI..
CHẢ LỄ CỐT TRUYỆN...BỊ CHỆCH KHỎI QUÝ ĐẠO BAN ĐẦU RỔI?
Cấn Niên đã đi ra khỏi phòng được một lúc, anh trở về thư phòng của mình đề giải quyết một chút công việc.
Anh ngồi xuống bàn làm việc của mình, lấy điện thoại gọi cho thư ký Trần.
Cậu vốn đang ngồi tám nhảm với hai người tiếp tân của công ty bỗng điện thoại đồ chuông.
Cậu hết hồn lấy ra xem, thấy sếp gọi đến khiến cậu không khỏi sợ hãi. Thư ký Trần nhanh chóng nhấn nút nhận cuộc gọi:
Alo, sếp gọi tôi có việc gì ạ?
Cấn Niên lạnh giọng nói:
Buổi tiệc tối nay, cậu không cần phải đi. Vợ tôi vừa trở về rồi, tối nay cô ấy sẽ cùng tôi tham dự buổi tiệc.
Thư ký Trần vui vẻ đến mức muốn nhảy cẫng lên, anh thở phào, tối nay cậu cũng có hẹn miễn cưỡng lắm mới đồng ý đi với sếp.
Nào ngờ bây giờ vợ sếp về rồi, cậu không không cần đi với sếp. Cậu vẫn sẽ có thời gian để đi hẹn hò với bạn gái.
Mặc kệ ánh mắt hóng chuyện của hai người quầy tiếp tân, Thư ký Trần vui vẻ trả lời anh:
"Vâng, vàng sếp."
Anh nhàn nhạt dặn dò:
"Cậu đi lấy giúp tôi chiếc đầm dạ hộ là tôi đã đặt làm từ chỗ Alex đến đây đi."
"Nhớ là cần thận một đó đều là chiếc đầm tự đặc riêng làm. Đừng để nó bị trầy xước gì. Đưa lên tận phòng cho vợ tôi."
Mười lăm phút sau.
Thư ký Trần đã mang một cái hộp to đến, cậu được quản gia Lý dẫn đến phòng của cô.
Thư ký Trần hít một hơi thật sâu, đây là lần đầu tiên mà cậu được tiếp xúc gần với cô chủ nên có chút ngại.
Cậu thấp giọng gọi:
"Cô chủ, tôi là thư ký của cậu chủ đến để đưa trang phục cho buổi lễ tối nay của cô ạ."
Trương Tuệ An vừa mới tắm xong, đang sấy tóc nghe thấy thế cũng vội ra mở cửa.
Thư ký Trần nhoẻn miệng cười với cô nói:
"Thiếu phu nhân, ông chủ nhờ tôi đem đầm dạ này đến cho cô để tối nay mặc."
Trương Tuệ An nhìn xuống hộp đồ to đùng, cô khẽ nuốt nước bọt chỉ tay vào hỏi:
"Ủa bên trong chứa cái đầm thôi mà to vậy hả?"
Thư ký Trần cười cười, nói:
"Đây là đầm dạ hội được đích thân cậu chủ chọn mẫu và thiết kế dành riêng cho thiếu phu nhân ạ."
Dành riêng cho mỗi cô.
Cô mỉm cười nhạt nhìn hộp đồ ở sau lưng thư ký Trần.
Cô đưa tay nhận lấy hộp quà, sau đó cô cúi đầu cảm ơn thư ký Trần.
Sau khi thư ký Trần rời đi, Trương Tuệ An mới đóng cửa đi vào.
Cô đi tới giường đặt hộp đầm dạ hội nhẹ nhàng xuống nệm, cô chậm chạp mở hợp quà ra.
Bên trong là một chiếc đầm dự tiệc trễ vai phối lưới họa tiết bầu trời sao màu Gradient màu cô thích nữa.
Trương Tuệ An cầm chiếc đầm lên xem, cô khẽ đánh giá chiếc đầm một cách nghiêm túc.
Cô không khỏi cảm thán.
Đúng là, rất đẹp. Tên đàn ông thối này cũng có mắt thẩm mỹ đó chứ.
Quả thật người tạo ra chiếc váy này rất tinh mắt. Những hạt đính kèm hay chỉ thừa đều được Alex chăm chút cẩn thận.
Từng đường may của chiếc váy này đều rất chắc chắn, hẳn đây là một nhà thiết kế rất nổi tiếng.
Cô cắn cắn môi, bây giờ vẫn còn sớm nếu đã vậy cô cần phải đi ngủ một giấc.
Mới vừa bay một quãng đường xa trở về khiến cô có chút mệt mỏi.
Dù là hạng thương gia nhưng có vẻ do trước kia không quen ngồi máy bay hạng sang nên có chút không quen.
Trương Tuệ An che miệng ngáp dài, cô dụi dụi mắt một cái rồi trèo lên giường.
Cô chui vào cái chăn mềm mại của mình sau đó nhanh chóng thiếp đi.
Cô cố gắng đẩy vai Cấn Niên ra nhưng vô dụng, với cái sức của cô thậm chí có cho thêm mười Trương Tuệ An nữa cũng không thể thắng nổi một Cấn Niên.
Cô lắp ba lắp bắp nói:
"A.anh..anh nói chuyện. thì. thì đứng xa một chút đi chứ."
Cấn Niên nhếch môi cười cúi người càng gần mặt cô, thấp giọng nói:
"Không."
"Thích."
Đầu Trương Tuệ An như muốn nổ tung, cô trừng mắt nhìn anh nói:
"Anh đừng có mà quá đáng, tôi không phải là người để anh bắt nạt đâu nhé."
Cấn Niên bĩu môi, giở giọng trêu đùa nói:
"Vậy."
"Nếu tôi cứ thích trêu chọc cô thì cô làm gì tôi?"
Cô dậm mạnh chân của mình vào chân của anh, hung hăng nói:
"Thì ly dị, ly thân, ly hôn!!!"
"Anh cứ đợi đi tôi sẽ ly hôn với tên đáng ghét nhà anh."
Cấn Niên bất chợt nhíu mày, cả khuôn mặt anh đều đanh lại trông rất đáng sợ.
Anh đứng thẳng dậy, hai tay bỏ trong túi quần giọng lạnh tanh hỏi:
Cấn Niên: "Tại sao cô lại nói chuyện này?"
Trương Tuệ An thẩy anh lùi ra khẽ vuốt ngực thở phào, cô thuận tiện lùi ra sau thêm vài bước nói:
"Đại ca à, anh quên sao? Tôi với anh là cuộc hồn nhần không có tình cảm đó. Mà không có tình cảm thì ly hay không ly hôn khác gì nhau?"
Cấn Niên trầm mặc nhìn cô nói:
"Khác."
"Chúng ta có giấy kết hôn."
Trương Tuệ An ngơ ngác, cô thật sự không hiểu anh đang nghĩ cái quái gì nữa.
Cô hít một hơi thật sâu, nén lại cơn tức giận nghiến răng nghiến lợi nói:
"Giấy kết hôn thì liên quan gì đến việc ly hôn?"
Cấn Niên bình tĩnh, thản nhiên nói:
"Nhà tôi mấy đời nay cấm không được ly hôn và tôi không thể nào làm trái ý của các cụ được. Cho nên cô hẳn là nên quên cái chuyện ly hôn này đi."
Trương Tuệ An trợn tròn mắt, tức đến mức không nói nên lời.
Cô hừ lạnh giật lấy vali của mình đi tới một góc cách xa anh để đoạn đồ.
Cấn Niên vẫn đứng đó, yên lặng nhìn cô.
Được một lúc, anh từ từ đi tới cụp mắt nhìn cô giọng nhàn nhạt nói:
"Tối nay tôi phải tham dự một buổi tiệc, cô cũng phải đi. Tôi sẽ cho cho thợ make up và mang đầm đến sau."
Trương Tuệ An há hốc mồm, không tin nổi nói:
"Anh điên hả? Làm vậy thì mọi người sẽ biết chuyện của chúng ta thì sao?"
Cấn Niên nhún vai nói:
"Cô với tôi là vợ chồng, họ biết thì có gì mà lo? Dù gì cũng chẳng thể giấu cả đời phải không?"
Trương Tuệ An cứng họng, nói thằng ra là cô bị hóa đá. Cái kịch bản quần qu* gì đây trời.
Mấy cái tính tiết từ trên trời rơi xuống này, cô còn phải đối mặt đến bao giờ đây?
Đáng lẽ giờ này cô và cái tên này phải ly hôn, sau đó mỗi người mỗi rẽ.
Anh quay về mặc kệ sự phản đối của ba mẹ Cấn mà nhất quyết đòi cười Tần Khuê.
Còn cô thì bay khắp thế giới để đi du lịch, tận hưởng của sống của một quý cô độc thân xinh đẹp, dễ thương chứ!!!!!
Cốt truyện này sai quá sai rồi.
Cái chương của nguyên chủ tự vẫn chắc hẳn cũng phải qua mấy chục kiếp rồi.
Chưa kể đến cô đợi mãi mà chả thấy Tần Khuê đánh ghen, thậm chí cô thấy bản thân mình còn không gặp chút sóng gió gì.
Mấy tháng nay quả thật rất nhàm chán, không có drama, không có tiểu tam.
KHOAN!
HÌNH NHƯ CÓ GÌ ĐÓ SAI SAI..
CHẢ LỄ CỐT TRUYỆN...BỊ CHỆCH KHỎI QUÝ ĐẠO BAN ĐẦU RỔI?
Cấn Niên đã đi ra khỏi phòng được một lúc, anh trở về thư phòng của mình đề giải quyết một chút công việc.
Anh ngồi xuống bàn làm việc của mình, lấy điện thoại gọi cho thư ký Trần.
Cậu vốn đang ngồi tám nhảm với hai người tiếp tân của công ty bỗng điện thoại đồ chuông.
Cậu hết hồn lấy ra xem, thấy sếp gọi đến khiến cậu không khỏi sợ hãi. Thư ký Trần nhanh chóng nhấn nút nhận cuộc gọi:
Alo, sếp gọi tôi có việc gì ạ?
Cấn Niên lạnh giọng nói:
Buổi tiệc tối nay, cậu không cần phải đi. Vợ tôi vừa trở về rồi, tối nay cô ấy sẽ cùng tôi tham dự buổi tiệc.
Thư ký Trần vui vẻ đến mức muốn nhảy cẫng lên, anh thở phào, tối nay cậu cũng có hẹn miễn cưỡng lắm mới đồng ý đi với sếp.
Nào ngờ bây giờ vợ sếp về rồi, cậu không không cần đi với sếp. Cậu vẫn sẽ có thời gian để đi hẹn hò với bạn gái.
Mặc kệ ánh mắt hóng chuyện của hai người quầy tiếp tân, Thư ký Trần vui vẻ trả lời anh:
"Vâng, vàng sếp."
Anh nhàn nhạt dặn dò:
"Cậu đi lấy giúp tôi chiếc đầm dạ hộ là tôi đã đặt làm từ chỗ Alex đến đây đi."
"Nhớ là cần thận một đó đều là chiếc đầm tự đặc riêng làm. Đừng để nó bị trầy xước gì. Đưa lên tận phòng cho vợ tôi."
Mười lăm phút sau.
Thư ký Trần đã mang một cái hộp to đến, cậu được quản gia Lý dẫn đến phòng của cô.
Thư ký Trần hít một hơi thật sâu, đây là lần đầu tiên mà cậu được tiếp xúc gần với cô chủ nên có chút ngại.
Cậu thấp giọng gọi:
"Cô chủ, tôi là thư ký của cậu chủ đến để đưa trang phục cho buổi lễ tối nay của cô ạ."
Trương Tuệ An vừa mới tắm xong, đang sấy tóc nghe thấy thế cũng vội ra mở cửa.
Thư ký Trần nhoẻn miệng cười với cô nói:
"Thiếu phu nhân, ông chủ nhờ tôi đem đầm dạ này đến cho cô để tối nay mặc."
Trương Tuệ An nhìn xuống hộp đồ to đùng, cô khẽ nuốt nước bọt chỉ tay vào hỏi:
"Ủa bên trong chứa cái đầm thôi mà to vậy hả?"
Thư ký Trần cười cười, nói:
"Đây là đầm dạ hội được đích thân cậu chủ chọn mẫu và thiết kế dành riêng cho thiếu phu nhân ạ."
Dành riêng cho mỗi cô.
Cô mỉm cười nhạt nhìn hộp đồ ở sau lưng thư ký Trần.
Cô đưa tay nhận lấy hộp quà, sau đó cô cúi đầu cảm ơn thư ký Trần.
Sau khi thư ký Trần rời đi, Trương Tuệ An mới đóng cửa đi vào.
Cô đi tới giường đặt hộp đầm dạ hội nhẹ nhàng xuống nệm, cô chậm chạp mở hợp quà ra.
Bên trong là một chiếc đầm dự tiệc trễ vai phối lưới họa tiết bầu trời sao màu Gradient màu cô thích nữa.
Trương Tuệ An cầm chiếc đầm lên xem, cô khẽ đánh giá chiếc đầm một cách nghiêm túc.
Cô không khỏi cảm thán.
Đúng là, rất đẹp. Tên đàn ông thối này cũng có mắt thẩm mỹ đó chứ.
Quả thật người tạo ra chiếc váy này rất tinh mắt. Những hạt đính kèm hay chỉ thừa đều được Alex chăm chút cẩn thận.
Từng đường may của chiếc váy này đều rất chắc chắn, hẳn đây là một nhà thiết kế rất nổi tiếng.
Cô cắn cắn môi, bây giờ vẫn còn sớm nếu đã vậy cô cần phải đi ngủ một giấc.
Mới vừa bay một quãng đường xa trở về khiến cô có chút mệt mỏi.
Dù là hạng thương gia nhưng có vẻ do trước kia không quen ngồi máy bay hạng sang nên có chút không quen.
Trương Tuệ An che miệng ngáp dài, cô dụi dụi mắt một cái rồi trèo lên giường.
Cô chui vào cái chăn mềm mại của mình sau đó nhanh chóng thiếp đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.