Chương 59: Dự Tiệc Cùng Nhau (3)
Cus.02
21/11/2024
Đến khi tới buổi tiệc, xe của Trương Tuệ An và Cấn Niên chỉ vừa mới chạy vào trong sân lập tức bên ngoài bị bị phóng viên, nhà báo bao vây hai bên.
Nếu không phải là có vệ sĩ cản lại hại bên chắc mấy người phóng viên này đã muốn đu lên xe của bọn họ rồi.
Xe của bọn cô chẩm chậm dừng ở trước cửa thảm đỏ, vừa mở cửa ra ánh đèn từ hai bên đã khiến cô chói mắt.
Cấn Niên đã quen với những chuyện này, anh lạnh lùng khom người bước xuống xe.
Từ lúc của hai người chạy vào, xung quanh đã hết sức ồn ào. Ánh đèn từ tứ phía cứ nhấp nháy khiến người ta khó
chiu.
Anh lịch lãm đứng ở trước cửa xe, hơi cúi người lịch sự đưa tay ra chờ người bên trong.
Tất cả phóng viên, nhà báo, thợ săn ảnh và cả các khách mời đang chờ đợi chụp ảnh cũng vô cùng bất ngờ.
Ai nấy đều trợn tròn mắt, há hốc mồm khó tin. Tài tử nhà họ Cấn thế mà lại dẫn theo một người phụ nữ sao?
Có người còn không tin sự thật nói thầm với người kế bên:
[ Tôi nghĩ không phải đâu, nghe bảo đã có vợ rồi nhưng mà đời nào họ công khai đâu. Đây chắc hẳn là phu nhần, mẹ của cậu ấy đó.)
[Chac la ba Can do.]
[.)
Mọi người rơm rả đoán mò xem người trong xe của anh là ai. Còn cô từ khi thấy bàn tay đưa ra của anh đã nhận không biết bao nhiêu đã kích.
Cấn Niên nhìn chằm chằm cô nhưng không hối thúc chỉ kiên nhẫn đưa tay ra chờ đợi.
Sau một hồi loading, Trương Tuệ An hít một hơi thật sâu hơi hơi miền cưỡng đặt tay mình vào lòng bàn tay của anh.
Khi cô vừa đặt một bàn chân xuống thảm đỏ, tất cả mọi người dường như nín thở để chờ đợi xem cô là ai.
Cô khom người bước ra, lúc cô chỉ vừa ngầng đầu lên tất cả máy ảnh đều dồn về phía của hai người bọn họ.
Có vài phóng viên can đảm chen chúc nhau hét lớn để hỏi về mối quan hệ của bọn họ:
(XIN HỎI NGƯỜI ĐANG ĐI VỚI ANH LÀ AI VÀ THIỂU PHU NHÂN Ở NHÀ CÓ BIẾT HAY KHÔNG Ạ?)
"TÀI TỬ CẤN GIA, ANH THẬT SỰ CÓ BẠCH NGUYỆT QUANG SAU LƯNG VỢ MÌNH NHƯ LỜI NGƯỜI NGOÀI ĐỒN ĐÚNG KHÔNG?»
"ANH VÀ VỢ LÀ CÓ PHẢI LÀ MỐI QUAN HỆ THƯƠNG MẠI MỚI KẾT HÔN VỚI NHAU ĐÚNG KHÔNG?))
"ANH LÀ ĐANG CÔNG KHAI CHỌC TỨC VỢ CỦA MÌNH PHẢI KHÔNG? ANH KHÔNG SỢ CÔ ẤY PHÁT HIỆN SAO?)
Vệ sĩ xung quanh ngăn họ lại, các staff của buổi tiệc cũng chạy ra để giúp đỡ.
Đáp lại những câu hỏi của bọn chỉ là cái nhếch môi của Cấn Niên. Anh cầm tay của Trương Tuệ An khoác lên tay
cua minh.
Tay còn lại anh vẫy vẫy ra hiệu không cần ngăn họ lại, anh tùy ý nhận lấy một cái mic thần sắc lạnh nhạt, cao quý trả lời:
"Chắc hẳn tôi không cần giới thiệu nữa đâu phải không? Mọi người chắc hẳn hiện đang có rất nhiều thắc mắc, sẵn đây tôi cũng sẽ giải đáp cho mọi người."
Mọi người xung quanh nghe thế lập tức im lặng, họ biết đây chắc chắn là chủ đề hot nhất nên họ phải cẩn trọng lắng nghe.
Trương Tuệ An trố mắt nhìn anh.
Tên thối này đang làm cái trò gì vậy?
Cấn Niên nhếch môi, trầm giọng nói:
"Thứ nhất, tôi không có bạch nguyệt quang gì ở đây cả. Ở trong quá khứ, tôi có rất nhiều người yêu cũ chẳng lẽ bọn họ ai cũng là bạch nguyệt quang của tôi sao? Tôi là người lúc yêu đương thì yêu lúc đã chia tay thì chắc chắn sẽ không nuối tiếc."
"Thứ hai, mấy người núp trong tủ nhà chúng tôi sao? Sao chuyện quái quỷ gì cũng có thể biết vậy hả? Tôi ghét vợ tôi? Tôi với vợ tôi là hôn nhân thương mại? Ai đồn vậy? Tại sao tôi phải dùng người con gái khác để chọc tức vợ mình? Những kẻ nào dám nghĩ ra trò đó thật sự rất ấu trĩ đó."
Anh đảo con mắt sắc lẻm nhìn xung quanh khiến ai nấy đều phải run lên vì sởn da gà.
Cấn Niên nhướng mày, tiếp tục nói:
"Thi ba, toi xin chinh thuc dinh chinh mot chuyen nua, toi va vo toi la dudng dudng chinh chinh ket hon, giay ket
hôn cũng có, được gia đình hai bên hết sức ủng hộ. Và điều cuối cùng.."
Anh bỗng im lặng, mỉm cười nhìn sang cô. Ánh mắt ôn nhu đó, làm tim cô trật đi một nhịp.
Cô ngây người nhìn anh, Cấn Niên thấp giọng nói vào micro:
"Và cuối cùng, người đang đứng bên cạnh tôi đây chính là thiếu phu nhân duy nhất của Cấn Gia. Vợ tôi, Trương Tuệ An."
Trương Tuệ An đứng hình.
Cô không ngờ anh có thể dám nói những điều này, những lời của anh tuy nói ra rất bình thản nhưng đều là đang mắng bọn họ ngu ngốc, bị tin đồn nhảm nhí dắt mũi.
Tim cô đến bây giờ vẫn đập rất nhanh, đập cứ như chỉ còn vài giây nữa tim cô sẽ ngừng đập.
Cảm giác bây giờ của cô rất khó tả, hành động hiện tại của anh chính là đang công khai với mọi người rằng cô chính là vợ của anh.
Đây là điều mà nguyên chủ từng ước ao và chính điều này cũng đã khiến nguyên chủ tuyệt vọng đến mức tự vẫn.
Mắt cô hơi chớp chớp, cô cụp mắt muốn ngăn bản thân nghĩ ngợi quá nhiều.
Cấn Niên nói hết câu, anh trả lại micro cho người phóng viên kia. Anh quay sang nói nhỏ vào tai cô:
"Đi thôi."
Trương Tuệ An hơi chậm chạp gật đầu cùng anh từng bước tiến vào bên trong.
Sau mấy lời tuyên bố đanh thép lúc nãy, dường như tất cả mọi người tham gia buổi tiệc ngày hôm nay cũng phải nể mặt cô tám phần.
Không ít thiếu phu nhân nhà giàu hay con gái của công ty đang trên đà phát triển đến để chào hỏi và muốn làm quen với cô.
Nhưng mà cô là người không giỏi về giao tiếp, đáp lại với sự nhiệt tình của họ cũng chỉ là một cái gật đầu chào hỏi và cái mỉm cười cho qua.
Suốt cả buổi tiệc cô chỉ kè kè theo Cấn Niên, nhàm chán nghe anh cùng với mấy chủ tịch công ty khác nói chuyện.
Là bọn họ tự tìm đến anh, Cấn Niên lạnh nhạt đứng nghe bọn họ nói, gương mặt lạnh lẽo không chút cảm xúc.
Khi cảm thấy chân mình có chút mỏi, cô khẽ nắm lấy tay áo của anh giật giật.
Anh nhướng mày nhìn sang cô thấp giọng hỏi:
"Đói bụng hửm?"
Trương Tuệ An mím môi gật đầu, sau đó nói:
"Toi con bi dau chan nua."
Cấn Niên thở dài, khuôn mặt hiện rõ sự bất lực. Anh nhìn xung quanh nói khẽ:
"Tôi có bảo rồi, đừng mang giày cao như vậy đã thể còn mang giày si đa. Thôi chúng ta lại đằng kia ngồi đi, sẵn tôi đi lấy bánh cho cô."
Trương Tuệ An trừng mắt nhìn anh.
Sao anh dám nói cô mang hàng si đa?
Anh dẫn cô đến một chỗ ghế sô pha dài để ngồi, anh quỳ một chân xuống nắm chân cô cởi giày ra.
Trương Tuệ An khó hiểu hỏi:
"Anh làm gì vậy."
Cấn Niên bình thản nói:
"Mấy đôi rẻ tiền như này thì vứt đi, bây giờ tôi sẽ kêu người mang dép đến cho cô mang. Ngày mai tôi sẽ dành cả ngày cùng cô đến trung tâm thương mại. Lúc đó cô muốn mua bao nhiêu đôi cao như nào cũng được."
Trương Tuệ An phản kháng rụt chân lại, muốn nói chuyện:
"Nhung ma.."
Cấn Niên dĩ nhiên không cho, còn ngang nhiên ngắt lời cô:
"Ngoan, đừng lộn xộn."
Hành động này vừa lúc lọt vào mắt những người vừa nãy nói chuyện với hai người.
Không ít ánh mắt ghen tị nhìn cô cứ nhìn vào hai người bọn cô.
Cô cũng chẳng có hơi sức nào để quan tâm đến bọn họ muốn nhìn gì thì nhìn.
Điều cô đang nghĩ đến chính là rốt cuộc hôm nay Cấn Niên bị gì vậy?
Tinh tế, quan tâm, chăm sóc còn không ngần ngại công khai cô là vợ anh.
Chuyện này không phải rất rõ rồi sao?
Trương Tuệ An biết cốt truyện đã bị lệch chỉ là không nghĩ đến nó không phải lệch mà đã hoàn toàn thay đổi.
Chuyện này thật sự không như cô nghĩ, cốt truyện đã hoàn toàn vượt qua kiểm soát của cô mất rồi.
Nếu không phải là có vệ sĩ cản lại hại bên chắc mấy người phóng viên này đã muốn đu lên xe của bọn họ rồi.
Xe của bọn cô chẩm chậm dừng ở trước cửa thảm đỏ, vừa mở cửa ra ánh đèn từ hai bên đã khiến cô chói mắt.
Cấn Niên đã quen với những chuyện này, anh lạnh lùng khom người bước xuống xe.
Từ lúc của hai người chạy vào, xung quanh đã hết sức ồn ào. Ánh đèn từ tứ phía cứ nhấp nháy khiến người ta khó
chiu.
Anh lịch lãm đứng ở trước cửa xe, hơi cúi người lịch sự đưa tay ra chờ người bên trong.
Tất cả phóng viên, nhà báo, thợ săn ảnh và cả các khách mời đang chờ đợi chụp ảnh cũng vô cùng bất ngờ.
Ai nấy đều trợn tròn mắt, há hốc mồm khó tin. Tài tử nhà họ Cấn thế mà lại dẫn theo một người phụ nữ sao?
Có người còn không tin sự thật nói thầm với người kế bên:
[ Tôi nghĩ không phải đâu, nghe bảo đã có vợ rồi nhưng mà đời nào họ công khai đâu. Đây chắc hẳn là phu nhần, mẹ của cậu ấy đó.)
[Chac la ba Can do.]
[.)
Mọi người rơm rả đoán mò xem người trong xe của anh là ai. Còn cô từ khi thấy bàn tay đưa ra của anh đã nhận không biết bao nhiêu đã kích.
Cấn Niên nhìn chằm chằm cô nhưng không hối thúc chỉ kiên nhẫn đưa tay ra chờ đợi.
Sau một hồi loading, Trương Tuệ An hít một hơi thật sâu hơi hơi miền cưỡng đặt tay mình vào lòng bàn tay của anh.
Khi cô vừa đặt một bàn chân xuống thảm đỏ, tất cả mọi người dường như nín thở để chờ đợi xem cô là ai.
Cô khom người bước ra, lúc cô chỉ vừa ngầng đầu lên tất cả máy ảnh đều dồn về phía của hai người bọn họ.
Có vài phóng viên can đảm chen chúc nhau hét lớn để hỏi về mối quan hệ của bọn họ:
(XIN HỎI NGƯỜI ĐANG ĐI VỚI ANH LÀ AI VÀ THIỂU PHU NHÂN Ở NHÀ CÓ BIẾT HAY KHÔNG Ạ?)
"TÀI TỬ CẤN GIA, ANH THẬT SỰ CÓ BẠCH NGUYỆT QUANG SAU LƯNG VỢ MÌNH NHƯ LỜI NGƯỜI NGOÀI ĐỒN ĐÚNG KHÔNG?»
"ANH VÀ VỢ LÀ CÓ PHẢI LÀ MỐI QUAN HỆ THƯƠNG MẠI MỚI KẾT HÔN VỚI NHAU ĐÚNG KHÔNG?))
"ANH LÀ ĐANG CÔNG KHAI CHỌC TỨC VỢ CỦA MÌNH PHẢI KHÔNG? ANH KHÔNG SỢ CÔ ẤY PHÁT HIỆN SAO?)
Vệ sĩ xung quanh ngăn họ lại, các staff của buổi tiệc cũng chạy ra để giúp đỡ.
Đáp lại những câu hỏi của bọn chỉ là cái nhếch môi của Cấn Niên. Anh cầm tay của Trương Tuệ An khoác lên tay
cua minh.
Tay còn lại anh vẫy vẫy ra hiệu không cần ngăn họ lại, anh tùy ý nhận lấy một cái mic thần sắc lạnh nhạt, cao quý trả lời:
"Chắc hẳn tôi không cần giới thiệu nữa đâu phải không? Mọi người chắc hẳn hiện đang có rất nhiều thắc mắc, sẵn đây tôi cũng sẽ giải đáp cho mọi người."
Mọi người xung quanh nghe thế lập tức im lặng, họ biết đây chắc chắn là chủ đề hot nhất nên họ phải cẩn trọng lắng nghe.
Trương Tuệ An trố mắt nhìn anh.
Tên thối này đang làm cái trò gì vậy?
Cấn Niên nhếch môi, trầm giọng nói:
"Thứ nhất, tôi không có bạch nguyệt quang gì ở đây cả. Ở trong quá khứ, tôi có rất nhiều người yêu cũ chẳng lẽ bọn họ ai cũng là bạch nguyệt quang của tôi sao? Tôi là người lúc yêu đương thì yêu lúc đã chia tay thì chắc chắn sẽ không nuối tiếc."
"Thứ hai, mấy người núp trong tủ nhà chúng tôi sao? Sao chuyện quái quỷ gì cũng có thể biết vậy hả? Tôi ghét vợ tôi? Tôi với vợ tôi là hôn nhân thương mại? Ai đồn vậy? Tại sao tôi phải dùng người con gái khác để chọc tức vợ mình? Những kẻ nào dám nghĩ ra trò đó thật sự rất ấu trĩ đó."
Anh đảo con mắt sắc lẻm nhìn xung quanh khiến ai nấy đều phải run lên vì sởn da gà.
Cấn Niên nhướng mày, tiếp tục nói:
"Thi ba, toi xin chinh thuc dinh chinh mot chuyen nua, toi va vo toi la dudng dudng chinh chinh ket hon, giay ket
hôn cũng có, được gia đình hai bên hết sức ủng hộ. Và điều cuối cùng.."
Anh bỗng im lặng, mỉm cười nhìn sang cô. Ánh mắt ôn nhu đó, làm tim cô trật đi một nhịp.
Cô ngây người nhìn anh, Cấn Niên thấp giọng nói vào micro:
"Và cuối cùng, người đang đứng bên cạnh tôi đây chính là thiếu phu nhân duy nhất của Cấn Gia. Vợ tôi, Trương Tuệ An."
Trương Tuệ An đứng hình.
Cô không ngờ anh có thể dám nói những điều này, những lời của anh tuy nói ra rất bình thản nhưng đều là đang mắng bọn họ ngu ngốc, bị tin đồn nhảm nhí dắt mũi.
Tim cô đến bây giờ vẫn đập rất nhanh, đập cứ như chỉ còn vài giây nữa tim cô sẽ ngừng đập.
Cảm giác bây giờ của cô rất khó tả, hành động hiện tại của anh chính là đang công khai với mọi người rằng cô chính là vợ của anh.
Đây là điều mà nguyên chủ từng ước ao và chính điều này cũng đã khiến nguyên chủ tuyệt vọng đến mức tự vẫn.
Mắt cô hơi chớp chớp, cô cụp mắt muốn ngăn bản thân nghĩ ngợi quá nhiều.
Cấn Niên nói hết câu, anh trả lại micro cho người phóng viên kia. Anh quay sang nói nhỏ vào tai cô:
"Đi thôi."
Trương Tuệ An hơi chậm chạp gật đầu cùng anh từng bước tiến vào bên trong.
Sau mấy lời tuyên bố đanh thép lúc nãy, dường như tất cả mọi người tham gia buổi tiệc ngày hôm nay cũng phải nể mặt cô tám phần.
Không ít thiếu phu nhân nhà giàu hay con gái của công ty đang trên đà phát triển đến để chào hỏi và muốn làm quen với cô.
Nhưng mà cô là người không giỏi về giao tiếp, đáp lại với sự nhiệt tình của họ cũng chỉ là một cái gật đầu chào hỏi và cái mỉm cười cho qua.
Suốt cả buổi tiệc cô chỉ kè kè theo Cấn Niên, nhàm chán nghe anh cùng với mấy chủ tịch công ty khác nói chuyện.
Là bọn họ tự tìm đến anh, Cấn Niên lạnh nhạt đứng nghe bọn họ nói, gương mặt lạnh lẽo không chút cảm xúc.
Khi cảm thấy chân mình có chút mỏi, cô khẽ nắm lấy tay áo của anh giật giật.
Anh nhướng mày nhìn sang cô thấp giọng hỏi:
"Đói bụng hửm?"
Trương Tuệ An mím môi gật đầu, sau đó nói:
"Toi con bi dau chan nua."
Cấn Niên thở dài, khuôn mặt hiện rõ sự bất lực. Anh nhìn xung quanh nói khẽ:
"Tôi có bảo rồi, đừng mang giày cao như vậy đã thể còn mang giày si đa. Thôi chúng ta lại đằng kia ngồi đi, sẵn tôi đi lấy bánh cho cô."
Trương Tuệ An trừng mắt nhìn anh.
Sao anh dám nói cô mang hàng si đa?
Anh dẫn cô đến một chỗ ghế sô pha dài để ngồi, anh quỳ một chân xuống nắm chân cô cởi giày ra.
Trương Tuệ An khó hiểu hỏi:
"Anh làm gì vậy."
Cấn Niên bình thản nói:
"Mấy đôi rẻ tiền như này thì vứt đi, bây giờ tôi sẽ kêu người mang dép đến cho cô mang. Ngày mai tôi sẽ dành cả ngày cùng cô đến trung tâm thương mại. Lúc đó cô muốn mua bao nhiêu đôi cao như nào cũng được."
Trương Tuệ An phản kháng rụt chân lại, muốn nói chuyện:
"Nhung ma.."
Cấn Niên dĩ nhiên không cho, còn ngang nhiên ngắt lời cô:
"Ngoan, đừng lộn xộn."
Hành động này vừa lúc lọt vào mắt những người vừa nãy nói chuyện với hai người.
Không ít ánh mắt ghen tị nhìn cô cứ nhìn vào hai người bọn cô.
Cô cũng chẳng có hơi sức nào để quan tâm đến bọn họ muốn nhìn gì thì nhìn.
Điều cô đang nghĩ đến chính là rốt cuộc hôm nay Cấn Niên bị gì vậy?
Tinh tế, quan tâm, chăm sóc còn không ngần ngại công khai cô là vợ anh.
Chuyện này không phải rất rõ rồi sao?
Trương Tuệ An biết cốt truyện đã bị lệch chỉ là không nghĩ đến nó không phải lệch mà đã hoàn toàn thay đổi.
Chuyện này thật sự không như cô nghĩ, cốt truyện đã hoàn toàn vượt qua kiểm soát của cô mất rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.