Thừa Tướng Đại Nhân Còn Không Gả Cho Trẫm?!

Chương 32

Tương Như

31/07/2019

Đại Khải công chúa?

Ngụy Diệp Ly?

Toàn quân của cô ta không phải vừa bị đốt cháy hay sao? Đến đây làm gì?

Tính sổ?!

Dương Dạ Lan vội lấy lại tinh thần, chắp tay hành chính lễ (*lễ tiếp theo đúng quy chế của triều đình) nói: "Hạ quan Ngự sử Dương Dạ Lan, tham kiến công chúa điện hạ."

Ngụy Diệp Ly trên tay cầm một chiết phiến (*quạt giấy xếp) đã mở ra che một nửa khuôn mặt không nhìn ra thái độ, Dương Dạ Lan còn chưa khụy gối, tay còn lại của nàng ta đã đặt lên ở giữa hai cổ tay của Dương Dạ Lan, vội đỡ lên, nói: "Hóa ra là ngươi. Dương Ngự sử không cần đa lễ."

Đoạn nàng ta nhẹ nhàng thu quạt lại, dùng hai tay nắm cổ tay Dương Dạn Lan, đối mặt Dương Dạ Lan cười tươi như hoa, diễm lệ tuyệt đẹp, nói: "Chúng ta thật sư rất có duyên. Nghe nói ngươi trong người không được khỏe, nên mới không thể thượng triều, bây giờ đã đỡ chưa?"

Dương Dạ Lan muốn thu tay về, nhưng tay kia dùng lực rất mạnh. Dương Dạ Lan bèn nói: "Không dám khiến điện hạ bận tâm, hạ quan sức khỏe đã ổn, không sao ạ. Với cả, hạ quan chức phẩm không cao, làm sao dám đứng ở trên đại điện."

Là nàng ta cố ý dò xét nội lực của Dương Dạ Lan.

Ngụy Diệp Ly nói: "Ồ? Là vậy sao? Nếu Dương Ngự sử đã không có gì vướng bận, sau đại yến, có thể mời ngươi đến hành quán cùng bổn cung một chuyến chăng? Bổn cung hi vọng có thể cùng ngự sử tham luận một số vấn đề. Ta lúc nãy ở trên triều đã có ý muốn gặp, nhưng Thục hoàng nói ngươi trọng bệnh không tiện ra ngoài. Dương Ngự sử thấy đề nghị của ta thế nào?"

Lý Nghiêm ở phía sau liền nói: "Công chúa, Dương Ngự sử hẳn vừa mới bình phục, e rằng ....."

Ngụy Diệp Ly nói: "Ở chỗ ta có Truy Thần Sa trị được bách bệnh, bách độc, đối với bệnh tình của Dương ngự sử tin chắc có thể giúp ích. Dương Ngự sử có hứng thú không?"

Dương Dạ Lan khẽ cúi đầu trầm mặc. Hóa ra không chỉ thăm dò nội lực mà còn bắt mạch. Người này .....

Lý Nghiêm quả thực lo lắng không thôi. Tiểu tử này, hắn có biết công chúa Đại Khải kia là người như nào không đây?

Năm đó, sau khi Khải Hoàng băng hà, sáu vị hoàng tử tranh đoạt nhau ngai vị. Phụ thân của Ngụy Diệp Ly, cũng là Khải Hoàng sở tại, khi đó mặc dù là trưởng tử, nhưng tính tình phóng khoáng lại không tham quyền vị, nên đã tuyên bố rằng ông không có ý định tranh giành cơ nghiệp đế vương.

Thế nhưng những huynh đệ còn lại vẫn vô cùng dè dặt, cẩn tắc vô ưu liền đem nhốt ông ta lại, tước hết binh quyền.



Ngụy Diệp Ly bấy giờ đang ở nhà ngoại tổ, sau khi biết được tin này liền thỉnh cầu ngoại tổ, là một phiên vương ở biên giới tây nam, giáp với Thục quốc, cho nàng ta mượn 5 ngàn binh sĩ.

Ngụy Diệp Ly dẫn 5 ngàn binh sĩ đó trở về kinh thành, trong vòng hai tháng đem 5 vị hoàng thúc còn lại cùng với hơn vạn binh sĩ giết chết, sau đó đưa phụ thân mình lên ngôi hoàng đế, lấy thân phận là khai triều giám quốc tước đoạt hầu như tất cả quyền lực của dòng họ nội tổ Đại Khải.

Loại người khát máu khát chiến, hành sự quả quyết như vậy mà lại mang thân một nữ tử kiều diễm, thật sự quá sức dọa người rồi.

Chuyện ở Vĩnh An, cả triều đình ai cũng biết. Tuy rằng hai bên không có xảy ra giao tranh thực sự, nhưng mà tổn thất của Đại Khải quả thật không có nhỏ. Đại Khải tuy rằng không có cớ gì nói bọn họ là bị Thục quốc tấn công nhưng cũng không thể để yên chuyện này được. Lần này Ngụy Diệp Ly chỉ mang theo vài tùy tùng đến Thục quốc, nói là muốn bàn bạc về chuyện ban giao, nếu đạt được kết quả như mong muốn, hai nước về sau sẽ gắng bó suốt đời. Gấp rút đưa tin truyền báo, hai ngày sau đã có mặt ở kinh thành, còn ở trước đại điện chỉ đích danh muốn gặp Dương Dạ Lan. Dương Dạ Lan là thất phẩm ngự sử, không được lên điện, nàng ta lại muốn đến Ngự sử đài tìm người, nhưng mà lúc đó Dương Dạ Lan lại không có ở trong Ngự sử đài mà là trọng bệnh chữa trị ở thái y viện. Vậy nên cả hai lần đều tránh được. Cơ mà trán được một lúc không tránh được cả đời, rốt cuộc giữa đường đi như vầy lại đụng mặt mới ghê.

Lý Nghiêm liền nói: "Công chúa, chi bằng lát nữa đến đại yến, hỏi xem thánh ý thế nào?"

Ngụy Diệp Ly bấy giờ mới buông tay, cười nói: "Nếu vậy, ta mang Dương Ngự sử cùng tham yến được không?"

Lý Nghiêm: "Cái này ..... "

Ngụy Diệp Ly lại hướng Dương Dạ Lan nói: "Ngươi cứ việc đi theo sau. Ta vào nói với Thục Hoàng một tiếng là được rồi."

Đột nhiên một viên quan Khải quốc khác ở phía sau nói: "Nghe nói, Dương Ngự sử còn là trung thư của Thục Hoàng, vào dự yến cũng không có gì lạ. Dương Ngự sử, điện hạ đã có lòng, ngươi cũng nên tuân mệnh đi."

Lý Nghiêm khẽ khành liếc nhìn y một cái.

Đúng là sợ thiên hạ không loạn, không được xem náo nhiệt mà!

Ngụy Diệp Ly cười nói: "Xem ra Thục Hoàng đối với Dương Ngự sử rất là xem trọng nhỉ?" Câu sau này đặc biệt hướng tới sát gần Dương Dạ Lan mà nói: "Bổn cung cũng rất là xem trọng ngươi a."

Dương Dạ Lan khiêm nhường nói: "Hạ quan hổ thẹn, không dám, không dám."

Ngụy Diệp Ly lại mở quạt che mặt, đi lướt qua Dương Dạ Lan khẽ nói: "Ta đợi được!"

Dương Dạ Lan: "..."

Đợi đoàn người đi lướt qua, Dương Dạ Lan mới chầm chậm đi theo ở phía sau. Lý Nghiêm cũng từ từ lùi về, nói khẽ: "Người này không dễ đối phó đâu. Ngươi nhất định phải cẩn thận."



Dương Dạ Lan lãnh tĩnh đáp: "Đa tạ. Cơ mà, tại sao các người lại đi đường này, này .... nếu là đại yến chẳng phải nên đi theo hoãn đình đến thiện điện hay sao?"

Đây là đường xuất cung a, hẳn là đến dịch quán, rồi từ ngoài cung trở vào đúng chứ?

Lý Nghiêm nói: "Là công chúa nói nàng ta để quên ít lễ vật, bệ hạ sai ta hộ tống nàng ta xuất cung trở về lấy. Sau đó mới đưa người trở lại tham yến. Ngươi xem, chính là mấy cái hộp kia."

Dương Dạ Lan hướng theo hướng Lý Nghiêm chỉ, cẩn trọng quan sát, nhận thấy không có gì bất thường bèn nói: "Thứ trong đó là gì ấy nhỉ? Quan trọng lắm sao?"

Lý Nghiêm nói: "Ta cũng không biết. Mà, ngươi từ đâu chui ra vậy? Không phải là nên ở thái y viện chữa bệnh hay sao?"

Dương Dạ Lan nghe tới ba chữ "thái y viện" cảm thấy hơi tức tối một chút.

Ta sẽ không bao giờ đến cái chỗ đó đâu?

Nhưng mà nghĩ lại, không lẽ trả lời: ta ở trong tẩm cung ra? Cho nên mới ho khan một tiếng nói: "Ùm. Thì là từ thái y viện chui ra đó."

Lý Nghiêm lại nhíu mày, hơi nghi ngờ, hỏi: "Thái y viện cũng có quan phục của Ngự sử đài sao? Có điều, hoa văn và chất liệu này hình như không đúng lắm?"

Dương Dạ Lan cười khổ. Này là Phong Cẩn Du chuẩn bị cho nàng đấy được không? Nhắc đến Phong Cẩn Du, Dương Dạ Lan lại hỏi: "À, ngươi có biết ta làm sao lại trở về kinh thành?"

Lý Nghiêm lại càng ngơ ngác: "Là bệ hạ gấp rút cưỡi ngựa suốt một ngày một đêm mang theo ngươi trở về kinh thành. Về đến nơi cả ngựa cũng sức cùng lực kiệt mà gục ngã. Bệ hạ lại đích thân ....khụ, à, vừa vào cung đã hạ lệnh cho tất cả thái y trong thái y viện đến xem bệnh cho ngươi, ngươi không nhớ?"

Dương Dạ Lan gật đầu: "Một chút cũng không nhớ."

Lý Nghiêm nói: "Vậy ngươi .... tốt nhất không nên nhớ, cũng đừng nghĩ đến nữa."

Dương Dạ Lan: "..."

Tại sao?

Lý Nghiêm đẩy tay nàng nhắc nhở: "Tới rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thừa Tướng Đại Nhân Còn Không Gả Cho Trẫm?!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook