Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê
Chương 115: Dã tâm của Đại hộ pháp
Sương Nhiễm Tuyết Y
22/02/2018
“Quan hệ tình cảm chân thành tha thiết của Tần công tử và Diệp công tử
khiến cho người khác hâm mộ, hiện tại tính mạng của hắn không đáng lo
ngại, ngươi có thể yên tâm.” Tư Không Tiêm Vụ nói.
“Nàng ấy ở đâu.” Hắn không kiên nhẫn nói, ánh mắt lạnh lẽo mà nhìn chằm chằm vào nàng ta.
Dưới ánh mắt như vậy, nàng cảm thấy có loại cảm giác áp bách thật sâu: “Ở trong địa cung của cấm địa.” Nàng nói đúng sự thật, nàng cũng không cần phải lừa hắn, nếu như hắn vì Diệp Đàm mà xông vào cấm địa, gây chuyện nháo lên với Thiên Nhất Tuyệt thì cũng là chuyện vui mà nàng muốn nhìn đến.
“Chỉ là, ta khuyên Tần công tử tốt nhất không cần đi tìm hắn. Hiện tại hắn tạm thời là an toàn, hắn ăn vụng Thánh Quả, người của Thiên Nhất Tuyệt đang tìm hắn ở khắp nơi, nếu như Tần công tử đi không chừng sẽ rước lấy rất nhiều phiền toái không cần thiết.”
Tiêu Dao Thành là địa bàn của Thiên Nhất Tuyệt, Tần Liễm đương nhiên sẽ không tùy tiện đi tìm nàng.
“Nói thẳng mục đích ngươi dẫn Bản tướng đến đây đi.” Trước hết cứ nghe thử xem lý do nàng ta giải thích về việc dụ hắn đến đây một chút cũng không sao.
“Xin Tần công tử hãy ra tay giúp ta đối phó với Thiên Nhất Tuyệt.” Trên đường nàng dẫn hắn tới vốn là định lấy tính mạng của Diệp Đàm làm áp chế, để cho hắn đáp ứng thỉnh cầu của nàng, nhưng không nghĩ tới nàng còn chưa kịp nói ra yêu cầu, thì đã bị hắn phế đi một cánh tay của mình.
“Làm sao để triệt hồi trận pháp của Mê Vụ sâm lâm?” Tần Liễm hỏi.
Tư Không Tiêm Vụ không nói, trận pháp của Mê Vụ sâm lâm là một tấm lá chắn thiên nhiên của Tiêu Dao Thành, phương pháp để triệt hồi trận pháp là cơ mật của Tiêu Dao Thành, không thể để lộ ra ngoài.
Nhưng nàng cũng hiểu được Tiêu Dao Thành là thiên hạ của Thiên Nhất Tuyệt, thế lực ở đây của Tần Liễm rất ít, liền tính hắn đáp ứng thỉnh cầu của nàng cũng không làm được gì. Nàng muốn để Tần Liễm đối phó với Thiên Nhất Tuyệt, nhất định phải để cho thế lực của hắn đi vào Tiêu Dao Thành.
Bởi vậy nàng không có nói cho hắn phương pháp để triệt hồi trận pháp, chỉ nói cách đi như thế nào mới có thể tránh được trận pháp của Mê Vụ sâm lâm.
Trận pháp có thể thay đổi, nàng nói cho phương pháp để hắn tránh được trận pháp thì cũng không tính là vi phạm, cùng lắm thì sau này lại sửa lại trận pháp là được.
“Ngươi là nửa hoạt tử nhân.” Hắn đột nhiên nói.
Lòng nàng rơi vào đáy cốc, nhất định là lúc nãy khi hắn phế bỏ kinh mạch trên tay của nàng đã phát hiện ra mạch đập của nàng không có đập, mới khẳng định nàng là nửa hoạt tử nhân.
“Tiêu Dao Thành, nửa hoạt tử nhân là không thể cưới hay gả phải không?” Hắn cười lạnh nói: “Dùng chuyện chiêu thân để lừa những vương công quý tộc của các quốc gia đến, thiết kế để cho bọn họ phát sinh mâu thuẫn, thậm chí là kết thù.”
Phế bỏ chân của Tây Thành Bá, sân tỷ thí chiêu thân quỷ dị khiến cho người tham gia tỷ thí bắn mũi tên ra bên ngoài đả thương người, những người bị đả thương đều là người có thân phận tôn quý của các nước.
Để cho Hách Liên Dực người đoạt được đệ nhất vòng tỷ thí chiêu thân trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, giết Công chúa Đại Khánh giá họa cho Tử Mạch Thái tử Bắc Phiêu. Người Tiêu Dao Thành âm thầm làm mấy chuyện này, đơn giản là muốn khiến cho các nước kết thù với nhau.
“Cuối cùng mục đích là muốn cho các nước đại loạn, thậm chí bởi vì thù hận lẫn nhau mà xảy ra chiến loạn.
Một khi các nước xảy ra chiến loạn, Tiêu Dao Thành của các ngươi sẽ có thể nhân lúc rối loạn này mà đi ra thành tranh đoạt thiên hạ. A, dã tâm không nhỏ nha.”
Tư Không Tiêm Vụ ngẩng đầu nói: “Tần công tử nói không sai, ta đúng là nửa hoạt tử nhân. Chỉ là người dân của Tiêu Dao Thành cũng không có dã tâm nà, ta và phụ thân chỉ muốn bảo vệ Tiêu Dao Thành thật tốt, càng không muốn đi ra ngoài tranh đoạt thiên hạ. Người có dã tâm tranh đoạt thiên hạ chính là Thiên Nhất Tuyệt.”
Tần Liễm bỗng nhiên cười, lẩm bẩm: “Tranh đoạt thiên hạ…… Không biết tự lượng sức mình.” Nụ cười bỗng nhiên lại thu lại: “Vị trí Thành chủ thuộc về Tư Không gia chỉ sợ phả đổi người rồi.”
“Ngươi nói cái gì?” Lòng Tư Không Tiêm Vụ lạnh lẽo.
Tần Liễm không có trả lòi nàng, hắn đột nhiên lại ra tay, lụa nhỏ ở ngón trỏ trực tiếp chỉ về phía đan điền của nàng, nàng dần dần cảm thấy lượng lớn nội lực của chính mình đang bị xói mòn. Nàng hoảng hốt, hắn đây là muốn huỷ đan điền của nàng sao, phế đi võ công mà nàng luôn lấy làm kiêu ngạo sao.
Lập tức, nàng cảm thấy hoảng sợ: “Tần công tử……”
“Bản tướng không thích bị người lợi dụng” Hắn thu tay lại, sau đó là thu hồi lụa trắng, trong nháy mắt biến mất ở trước mặt nàng.
Hắn nhìn ra nàng có ý đồ muốn lợi dụng hắn, giọng nói lạnh lẽo kia đã dọa nàng toát ra mồ hôi lạnh.
Hắn không có hủy đan điền của nàng, hành động mới vừa rồi chỉ là một chút cảnh cáo của hắn.
Mấy ngày liên tiếp đi qua, người của Thiên Nhất Tuyệt vẫn chưa tìm được Thanh Linh, trong lòng của hắn lại là càng ngày càng bực bỗi, hắn lại lần nữa sai người tìm kiếm mọi nơi ở cấm địa, ngay cả một góc cũng không buông tha.
Mà lúc này chuyện để cho hắn càng bực bội chính là bên ngoài Mê Vụ sâm lâm đột nhiên có một lượng lớn binh mã của nước Đại Khánh và nước Bắc Phiêu đóng quân.
Bên trong thành còn tràn vào rất nhiều thế lực xa lạ, hắn ẩn ẩn cảm thấy có chút bất an, lập tức phái người đi điều tra cuối cùng là chuyện như thế nào.
“Đại hộ pháp, thuộc hạ phát hiện có một gian thạch thất trong địa cung vô cùng khác thường.” Triệu Trầm - Một trong những tâm phúc của Thiên Nhất Tuyệt vội vàng tiến vào nói.
Lúc này, Tư Không Tiêm Vụ cũng ở một bên, nghe vậy, lòng nàng không khỏi trở nên căng thẳng.
“Có gì khác thường?” Thiên Nhất Tuyệt hỏi.
“Có một gian thạch thất bấ luận là dùng cách nào cũng không thể mở ra, hơn nữa đám thuộc hạ còn nghe thấy ở bên trong có động tĩnh truyền ra.”
Nghe vậy, Thiên Nhất Tuyệt đứng dậy đi ra ngoài, định tự mình đi xem một chút, Tư Không Tiêm Vụ cũng đi theo sát, mà Triệu Trầm thì đi ở phía trước dẫn đường.
Trong mấy ngày này Thanh Linh đã nhìn thuộc lòng hai bộ công pháp kia rồi, cảm thấy giữ lại hai quyển sách này cũng không có ý nghĩa gì nhiều, vì thế nàng dùng nội lực biến hai quyển sách này thành bột phấn.
Sau khi ăn Thánh Quả, nội lực trong cơ thể của nàng càng lúc càng tăng lên, nhiên mà đột ngột tăng lên quá nhanh, hăng quá sẽ hóa dở, nàng cần phải điều tức thật tốt một chút.
Hơn nữa bản nội công tâm pháp Phất Thủ Thiên Diệp này, nàng vốn cho rằng mình đã luyện xong, nhưng hôm nay lúc vận công thì mới đột nhiên phát hiện mình chỉ là sắp luyện đến tầng cuối mà thôi, vẫn không thể đột phá tới tầng cuối. Thử rất nhiều lần đều như thế.
Giờ phút này, nàng nhắm mắt lại khoanh chân ngồi đó, giống như thiền sư nhập định. Nàng vận công lần nữa, cố gắng có thể xông qua rào cản, được đến đột phá mới.
Thiên Nhất Tuyệt và Tư Không Tiêm Vụ đi theo Triệu Trầm vào địa cung đến trước cửa một gian thạch thất.
Nhìn thấy gian thạch thất này, lòng Tư Không Tiêm Vụ trầm xuống, nàng biết Diệp Đàm đang ở bên trong gian thạch thất này.
“Nàng ấy ở đâu.” Hắn không kiên nhẫn nói, ánh mắt lạnh lẽo mà nhìn chằm chằm vào nàng ta.
Dưới ánh mắt như vậy, nàng cảm thấy có loại cảm giác áp bách thật sâu: “Ở trong địa cung của cấm địa.” Nàng nói đúng sự thật, nàng cũng không cần phải lừa hắn, nếu như hắn vì Diệp Đàm mà xông vào cấm địa, gây chuyện nháo lên với Thiên Nhất Tuyệt thì cũng là chuyện vui mà nàng muốn nhìn đến.
“Chỉ là, ta khuyên Tần công tử tốt nhất không cần đi tìm hắn. Hiện tại hắn tạm thời là an toàn, hắn ăn vụng Thánh Quả, người của Thiên Nhất Tuyệt đang tìm hắn ở khắp nơi, nếu như Tần công tử đi không chừng sẽ rước lấy rất nhiều phiền toái không cần thiết.”
Tiêu Dao Thành là địa bàn của Thiên Nhất Tuyệt, Tần Liễm đương nhiên sẽ không tùy tiện đi tìm nàng.
“Nói thẳng mục đích ngươi dẫn Bản tướng đến đây đi.” Trước hết cứ nghe thử xem lý do nàng ta giải thích về việc dụ hắn đến đây một chút cũng không sao.
“Xin Tần công tử hãy ra tay giúp ta đối phó với Thiên Nhất Tuyệt.” Trên đường nàng dẫn hắn tới vốn là định lấy tính mạng của Diệp Đàm làm áp chế, để cho hắn đáp ứng thỉnh cầu của nàng, nhưng không nghĩ tới nàng còn chưa kịp nói ra yêu cầu, thì đã bị hắn phế đi một cánh tay của mình.
“Làm sao để triệt hồi trận pháp của Mê Vụ sâm lâm?” Tần Liễm hỏi.
Tư Không Tiêm Vụ không nói, trận pháp của Mê Vụ sâm lâm là một tấm lá chắn thiên nhiên của Tiêu Dao Thành, phương pháp để triệt hồi trận pháp là cơ mật của Tiêu Dao Thành, không thể để lộ ra ngoài.
Nhưng nàng cũng hiểu được Tiêu Dao Thành là thiên hạ của Thiên Nhất Tuyệt, thế lực ở đây của Tần Liễm rất ít, liền tính hắn đáp ứng thỉnh cầu của nàng cũng không làm được gì. Nàng muốn để Tần Liễm đối phó với Thiên Nhất Tuyệt, nhất định phải để cho thế lực của hắn đi vào Tiêu Dao Thành.
Bởi vậy nàng không có nói cho hắn phương pháp để triệt hồi trận pháp, chỉ nói cách đi như thế nào mới có thể tránh được trận pháp của Mê Vụ sâm lâm.
Trận pháp có thể thay đổi, nàng nói cho phương pháp để hắn tránh được trận pháp thì cũng không tính là vi phạm, cùng lắm thì sau này lại sửa lại trận pháp là được.
“Ngươi là nửa hoạt tử nhân.” Hắn đột nhiên nói.
Lòng nàng rơi vào đáy cốc, nhất định là lúc nãy khi hắn phế bỏ kinh mạch trên tay của nàng đã phát hiện ra mạch đập của nàng không có đập, mới khẳng định nàng là nửa hoạt tử nhân.
“Tiêu Dao Thành, nửa hoạt tử nhân là không thể cưới hay gả phải không?” Hắn cười lạnh nói: “Dùng chuyện chiêu thân để lừa những vương công quý tộc của các quốc gia đến, thiết kế để cho bọn họ phát sinh mâu thuẫn, thậm chí là kết thù.”
Phế bỏ chân của Tây Thành Bá, sân tỷ thí chiêu thân quỷ dị khiến cho người tham gia tỷ thí bắn mũi tên ra bên ngoài đả thương người, những người bị đả thương đều là người có thân phận tôn quý của các nước.
Để cho Hách Liên Dực người đoạt được đệ nhất vòng tỷ thí chiêu thân trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, giết Công chúa Đại Khánh giá họa cho Tử Mạch Thái tử Bắc Phiêu. Người Tiêu Dao Thành âm thầm làm mấy chuyện này, đơn giản là muốn khiến cho các nước kết thù với nhau.
“Cuối cùng mục đích là muốn cho các nước đại loạn, thậm chí bởi vì thù hận lẫn nhau mà xảy ra chiến loạn.
Một khi các nước xảy ra chiến loạn, Tiêu Dao Thành của các ngươi sẽ có thể nhân lúc rối loạn này mà đi ra thành tranh đoạt thiên hạ. A, dã tâm không nhỏ nha.”
Tư Không Tiêm Vụ ngẩng đầu nói: “Tần công tử nói không sai, ta đúng là nửa hoạt tử nhân. Chỉ là người dân của Tiêu Dao Thành cũng không có dã tâm nà, ta và phụ thân chỉ muốn bảo vệ Tiêu Dao Thành thật tốt, càng không muốn đi ra ngoài tranh đoạt thiên hạ. Người có dã tâm tranh đoạt thiên hạ chính là Thiên Nhất Tuyệt.”
Tần Liễm bỗng nhiên cười, lẩm bẩm: “Tranh đoạt thiên hạ…… Không biết tự lượng sức mình.” Nụ cười bỗng nhiên lại thu lại: “Vị trí Thành chủ thuộc về Tư Không gia chỉ sợ phả đổi người rồi.”
“Ngươi nói cái gì?” Lòng Tư Không Tiêm Vụ lạnh lẽo.
Tần Liễm không có trả lòi nàng, hắn đột nhiên lại ra tay, lụa nhỏ ở ngón trỏ trực tiếp chỉ về phía đan điền của nàng, nàng dần dần cảm thấy lượng lớn nội lực của chính mình đang bị xói mòn. Nàng hoảng hốt, hắn đây là muốn huỷ đan điền của nàng sao, phế đi võ công mà nàng luôn lấy làm kiêu ngạo sao.
Lập tức, nàng cảm thấy hoảng sợ: “Tần công tử……”
“Bản tướng không thích bị người lợi dụng” Hắn thu tay lại, sau đó là thu hồi lụa trắng, trong nháy mắt biến mất ở trước mặt nàng.
Hắn nhìn ra nàng có ý đồ muốn lợi dụng hắn, giọng nói lạnh lẽo kia đã dọa nàng toát ra mồ hôi lạnh.
Hắn không có hủy đan điền của nàng, hành động mới vừa rồi chỉ là một chút cảnh cáo của hắn.
Mấy ngày liên tiếp đi qua, người của Thiên Nhất Tuyệt vẫn chưa tìm được Thanh Linh, trong lòng của hắn lại là càng ngày càng bực bỗi, hắn lại lần nữa sai người tìm kiếm mọi nơi ở cấm địa, ngay cả một góc cũng không buông tha.
Mà lúc này chuyện để cho hắn càng bực bội chính là bên ngoài Mê Vụ sâm lâm đột nhiên có một lượng lớn binh mã của nước Đại Khánh và nước Bắc Phiêu đóng quân.
Bên trong thành còn tràn vào rất nhiều thế lực xa lạ, hắn ẩn ẩn cảm thấy có chút bất an, lập tức phái người đi điều tra cuối cùng là chuyện như thế nào.
“Đại hộ pháp, thuộc hạ phát hiện có một gian thạch thất trong địa cung vô cùng khác thường.” Triệu Trầm - Một trong những tâm phúc của Thiên Nhất Tuyệt vội vàng tiến vào nói.
Lúc này, Tư Không Tiêm Vụ cũng ở một bên, nghe vậy, lòng nàng không khỏi trở nên căng thẳng.
“Có gì khác thường?” Thiên Nhất Tuyệt hỏi.
“Có một gian thạch thất bấ luận là dùng cách nào cũng không thể mở ra, hơn nữa đám thuộc hạ còn nghe thấy ở bên trong có động tĩnh truyền ra.”
Nghe vậy, Thiên Nhất Tuyệt đứng dậy đi ra ngoài, định tự mình đi xem một chút, Tư Không Tiêm Vụ cũng đi theo sát, mà Triệu Trầm thì đi ở phía trước dẫn đường.
Trong mấy ngày này Thanh Linh đã nhìn thuộc lòng hai bộ công pháp kia rồi, cảm thấy giữ lại hai quyển sách này cũng không có ý nghĩa gì nhiều, vì thế nàng dùng nội lực biến hai quyển sách này thành bột phấn.
Sau khi ăn Thánh Quả, nội lực trong cơ thể của nàng càng lúc càng tăng lên, nhiên mà đột ngột tăng lên quá nhanh, hăng quá sẽ hóa dở, nàng cần phải điều tức thật tốt một chút.
Hơn nữa bản nội công tâm pháp Phất Thủ Thiên Diệp này, nàng vốn cho rằng mình đã luyện xong, nhưng hôm nay lúc vận công thì mới đột nhiên phát hiện mình chỉ là sắp luyện đến tầng cuối mà thôi, vẫn không thể đột phá tới tầng cuối. Thử rất nhiều lần đều như thế.
Giờ phút này, nàng nhắm mắt lại khoanh chân ngồi đó, giống như thiền sư nhập định. Nàng vận công lần nữa, cố gắng có thể xông qua rào cản, được đến đột phá mới.
Thiên Nhất Tuyệt và Tư Không Tiêm Vụ đi theo Triệu Trầm vào địa cung đến trước cửa một gian thạch thất.
Nhìn thấy gian thạch thất này, lòng Tư Không Tiêm Vụ trầm xuống, nàng biết Diệp Đàm đang ở bên trong gian thạch thất này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.