Chương 239: Cấp báo
Đặc Biệt Bạch
22/03/2013
Kế, Liêu Ngô A Hành, tổng binh Lỗ Tông Văn lực chiến thân vong, giám quân thái giám Trinh Hi Chiếu đào tẩu. quân Thanh tiến quân thân tốc. đóng quân ở núi Ngưu Lan.
Kinh sư chấn động, toàn thành giới nghiêm. Sứ giả cầu viện của kinh sư dùng khoái mã xuất kinh, điều tập binh mã các nơi vào cung cần vương (cứu giúp triều đình trong lúc hoạn nạn), đây là lần thứ tư Nữ Chân nhập quan.
Khoái mã phi nước đại thì cũng cần thời gian, Thành Giao châu ở Sơn Đông, nơi Lý Mạnh đang ở cũng tính là địa giới xa xôi. biết được tin tức càng muộn hơn một chút, án chiếu theo lệ cũ mỗi năm. quân giao châu lại bắt dầu tiến hành diễn tập tác chiến luân phiên mùa đông, binh mã đóng ở các nơi bắt đầu luân phiên điều động.
Sinh ý muối tư vào mùa đông bất kể là Sơn Đông hay là Phúc Kiến, đều chỉ là dung lượng dự trữ cho năm mới. lại có một lượng lớn mua bán phải chờ tới mười lắm tháng giêng năm sau, năm Sùng Trinh thứ mười hai mới bắt đầu.
Lý Mạnh lại di chuyển phủ đệ trạch viện của mình về thành Giao châu, mà hiện giờ phòng ốc của cả thành Giao châu đều do Giao châu doanh khống chế hoàn toàn vấn đề an toàn được đảm bảo.
Bên trong trạch viện của tuần kiểm diêm chính so với ngày thường thì càng bận rộn hơn các nhân vật sư gia trướng phòng đều không đủ dùng, còn cần phải ở thương phô của Tế Ninh châu điều tập nhân thủ, điền trang truân điền ở Sơn Đông khoảng mấy cục vạn mẫu. bất kể là sản xuất hay là an bài cho các hộ truân điền đều cần hạch toán rất nhiều.
Muối tư và các loại sinh ý của Giao châu doanh cộng lại một năm không quá một trăm vạn lạng bạc. hơn nữa còn có phân ngạch rất lớn là đặt ở quân phí chính sách truân điền không ngờ mua vào mấy trăm vạn mẫu đất. trong quá trình buôn bán. cái gọi là "mua bán công bằng" có mấy phần chân thực thì còn phải thảo luận.
Trên thực tế, đại bộ phận thổ địa mà Giao châu doanh đề xuất thu mua. các địa chủ sau khi suy nghĩ kỹ càng đều giao không đất cho Giao châu doanh.
Bản thân gặp tai nạn liên tục. đất đai của người sở hữu đất đai đại đa số là sát nhập vào. cầm ở trong tay chỉ đợi mùa màng biến thành tốt. Nhưng tai hoang liên tục, cho dù là những người này thì cũng đã cảm thấy rằng gia sản không chống đỡ được. Giao châu doanh thế lớn. không bằng hai tay dâng lên, cũng tính như là đầu tư. tất nhiên, là cũng có tình huống đao kiếm uy hiếp, dùng thế ép người, nhưng không có ai muốn nói, cũng không có ai dám nói.
Trong thành Giao châu, ở khu vực thuộc kiểu bán quân sự như trấn Phùng Mãnh, nhân vật các nơi tới bái phỏng Lý Mạnh cũng nhiều hơn rất nhiều. Đây cũng tính là thủ đoạn tất yếu để liên hệ cảm tình với địa phương.
"Chính sách truân điền của Lý tướng quân thật sự là tạo phúc cho dân. Ngày sau thiên tử biết được, tất nhiên sẽ có biêu dương, gia huân phong hầu cũng không phải là không có khả năng!"
Trong phòng khách của Lý Mạnh, tri châu Giao châu Ngô Văn Dụng ngồi ở bên dưới cực kỳ khách khí nịnh hót. chính sách truân điền quả thật là cứu người vô số. khiến địa phương ổn định hơn rất nhiều.
Văn nhân Sơn Đông đã có người bắt đầu viết văn ca tụng chuyện này. Đương nhiên rồi. hài tử gia đình nghèo khổ không thể đọc sách, người có thể đọc sách trong nhà đều có chút sản nghiệp. Con cháu đọc sách trong gia đình thân sĩ địa chủ càng có điều kiện, rốt cuộc người nào viết văn chương tán tụng thì không cần nghĩ cũng biết.
Tuy biết đối phương đang nịnh hót. nhưng trong lòng Lý Mạnh vẫn rất cao hứng. Dẫu sao thì chính sách này cũng mang tới lợi ích rất lớn cho Giao châu doanh. tổng hợp hạch toán trong viện tử khác thì vẫn chưa hoàn thành, nhưng kết quả đại thể đã có thể phán đoán ra được rồi. Sản xuất của điền trang truân điền ngoại trừ khấu trừ hạt giống, khẩu phần, trâu cày ở giai đoạn trước cùng với lương tồn qua mùa đông ra, đã tồn trữ khẩu lương đủ cho Giao châu doanh sử dụng hơn nửa năm.
Đây vẫn là vì lưu dân của giai đoạn trước không nhiều, lưu dân ở giai đoạn sau mới từ từ gia tăng, sức sản xuất chưa hoàn toàn phát huy được kết quả, chắc rằng tình huống của năm sau sẽ càng tốt hơn. Hơn nữa điền trang truân điền này cho người ta thấy không chỉ là thu nạp cơ dân lưu dân an định địa phương. từ bi thiện tâm. mà là thiên tai tuy đáng sợ. nhưng chỉ cần tổ chức nhân lực cùng nhau tự cứu lấy mình, ví dụ như là khai phá mương máng dẫn nước tưới ruộng, tai hoang cũng không phải là không thể khắc phục được, ít nhất thì cũng có thể giảm bớt hậu quá đi nhiều. Nhưng quan phủ lại không làm, ngược lại là quân đầu của địa phương đi làm, hơn nữa hiệu quả rất tốt.
Các cường hào đại tộc địa phương ở bên cạnh điền trang truân điền cũng cám giác ra được môn đạo. bọn họ nhao nhao hợp tác với điền trang truân điền, giao các điền hộ của mình cho điền trang thống nhất điều phối, cũng sử dụng mương máng tưới nước của đối phương, đương nhiên điền sản thu hoạch được cũng phải giao cho điền trang của Giao châu doanh phân ngạch tương ứng. cái không ngờ tới là. sau khi giao ra những phân ngạch này. không ngờ thu hoạch vẫn cao hơn trước.
Có uy hiếp, có thực lực còn có lợi ích tới tay. các cường hào có thực lực trên địa phương tất nhiên biết lựa chọn như thế nào.
Nhưng hôm nay Ngô tri châu tới đây rõ ràng không phải là chỉ để nịnh hót Lý Mạnh, thấy tâm tình của Lý Mạnh khá tốt. Ngô tri châu đó mới tiếp tục nói: "Hiện giờ Sơn Đông này trên dưới thật sự là không có thể thống gì cả. hôm nay chuyện này vốn là Đăng Lai đạo Liễu đại nhân tới, nhưng lại cứ đùn đẩy cho ta, Lý tương quân ngàn vạn lần xin chớ trách!"
Khi nói tới đây. trên mặt Ngô tri châu Tuy vẫn tươi cười, nhưng nhìn kỹ lại thì thấy có chút cứng ngắc, rõ ràng là có chút khẩn trương và lo lắng. Lý Mạnh cầm chén trà lên tỏ ý. cười nói: "Ngươi và ta là người một nhà, hà tất phải nói những lời xa lạ như vậy. đã là bên trên phân công, vậy thì đó là công vụ. Ngô tri châu cứ nói ra đi. phía ta tất nhiên là hiểu."
Nghe thấy Lý Mạnh vỗ ngực đảm bảo. Ngô tri châu thở phào một hồi. rướn người lên phía trước, ngữ khí cố gắng nhu hòa hết cỡ. bảo: "Tổng binh Sơn Đông Khâu Lỗi cũng không biết là cái gân nào đặt sai chỗ. không ngờ lại ở chỗ tuần phủ Nhan đại nhân vu cáo tướng quân chặn lương hướng của hắn hơn nữa còn đánh tiếng muốn kiện lên tận binh bộ và nội các. Lý tướng quân ngài trấn thủ bốn phủ Đăng. Lai. Thanh. Duyện. Lương hướng đó đều là từ phía phủ Đông Xương và phủ Tế Nam đưa tới. có liên quan gì tới đại nhân đâu."
Lý Mạnh ngồi thẳng ở đó. mỉm cười không nói gì. Ngô tri lại tiếp tục nói: "Nhan đại nhân cuối cùng muốn qua hỏi một chút, lại giao công văn cho Liễu Đăng Lai đạo Liễu đại nhân, nhưng Liễu đại nhân nói là thân thể của mình yếu đuối, lại giao cho tri phủ đại nhân. Tri phủ đại nhân nói rằng chuyện trong nha môn tri phủ quá bận rộn nên giao việc này cho tại hạ. thật sự là đành chịu, xin đại lượng thông cảm cho chỗ khó của tại hạ."
"Không sao. đều là chuyện công cả. Lý mỗ một lòng tận trung vì triều đình, làm chuyện gì cũng hợp với quốc pháp, tuyệt đối không làm những chuyện bỉ ổi như cướp đoạt giam giữ lương hướng của quân đội bạn đâu. đợi bản quan bảo sư gia viết một công văn biện giải kể rõ. Phiền Ngô tri châu trình lên trên, cũng coi như là giúp bản quan biện bạch rõ ràng."
Tri châu Giao châu Ngô Văn Tụng nghe thấy Lý Mạnh nói vậy. vẻ khẩn trương trên mặt lập tức biến mất. luôn miệng nói: "Thế thì tốt quá, thế thì tốt quá."
Lý Mạnh cũng bật cười ha ha, bầu không khí trong phòng Nhất thời biến thành hòa hoãn vô cùng, nhưng mọi người trong lòng đều biết rõ. những lương hướng đó rốt cuộc là ai chặn, đoạn thời gian trước thông qua thủy lộ, vận chuyện một lượng lớn lương thảo võ bị được phát xuống, hơn nữa tất cả mọi người đều kinh ngạc phát hiện ra rằng. lần này không ngờ lạ phát xuống tám thành.
Tám thành? Con số này nếu truyền ra ngoài, người biết được đều phải cười đến rụng cả răng, không ai tin được cả. Án chiếu theo quy củ. sau khi khấu trừ từng tầng tối đa cũng chỉ lấy được bổn thành. bình thường có thể lấy được ba thành rưỡi đã là tốt lắm rồi.
Giao châu doanh lại lập nghiệp không chính đáng, thế lực bản địa tuy lớn. nhưng binh bộ hộ bộ lại không gặp. tiền lương có thể phát được dĩ nhiên là do nể mặt những thái giám đó, còn cấp cho ngươi tám thành. Tám thành này làm sao mà cầm vào tay được, phân tích tử tế một chút là biết, trong đoạn thời gian trước, tổng binh Sơn Đông ở phủ Tế Nam giận đến nỗi đá thúng đụng nia, nói là có người bất chấp vương pháp triều đình, cướp đoạt quân lương, khẩn cầu trừng phạt nghiêm khắc, nhưng quan viên vận tống quân lương lại nói rõ là quân binh Sơn Đông đã tiếp nhận rồi. việc tiếp theo thì Sơn Đông các ngươi tự đi mà xử lý.
Cụ thể như thế nào, Lý Mạnh trong lòng biết rõ. mã đội mà Thang Nhị xuất lĩnh đánh tan tác một thủ bị dưới tay Khâu Lỗi. cướp toàn bộ chỗ quân lương này vào tay. sau đó thì vận về Giao châu.
Loại chuyện này người khác làm một thì Lý Mạnh nhất định phải lấy về mười lắm. dẫu sao thì cũng là chuyện béo bở mà.
Còn phía nha môn tuần phủ tới khiển trách, chẳng qua là mấy câu nói mà thôi. Năm đó tổng binh Sơn Đông Khâu Lỗi làm loại chuyện này, tuy bị kiện cáo nhưng cũng chẳng sao cả. Thế lực phía mình so với Khâu Lỗi đó còn mạnh hơn chẳng lẽ còn làm ra được chuyện gì chắc, nói chung là chả sợ gì.
Quả nhiên, chuyện tới trước mắt, bên trên cứ đùn đẩy nhau mãi, sau cũng bảo Ngô tri châu tới hỏi. xác định xem mình rốt cuộc là có làm hay không. Nha môn các cấp Sơn Đông làm vậy chẳng qua cũng chỉ là ứng phó mà thôi, làm hình thức cho tổng binh Sơn Đông Khâu Lỗi xem. Lý Mạnh cũng hiểu rõ. nên tất nhiên là không thừa nhận do mình làm.
Song phương lại khách sáo vài câu. mắt thấy nên tiễn khách rồi, lại nghe thấy bên ngoài có người hô lên : "Nha môn tuần phủ có cấp báo. tham tướng Lý Mạnh tiếp nhận."
ở loại địa phương bố phòng lớp lớp như thế này. căn bản là không có ai dám hét lớn như vậy. có điều lập tức lại có thân binh trầm giọng đứng ở cửa bẩm báo: "Tướng quân, khoái mã của nha môn tuần phủ khẩn cấp đưa cấp báo tới. sứ giả đó nói là quân tình khẩn cấp. cần phải gặp mặt đại nhân."
Lý Mạnh liếc Ngô tri châu ở bên cạnh một cái. thầm nghĩ sứ giả ở bên ngoài phái chẳng là vì chuyện quân hướng. Ngô tri châu thì mặt mày hoang mang, sau khi Giao châu doanh thành quân, dạng cấp báo như thế này là lần đầu tiên có. Lý Mạnh đứng dậy. ra lệnh cho bên ngoài: "Để hắn vào đi!"
Một lát sau một tiểu giáo người đầy bùn đất lảo đảo chạy vào viện tử. thấy Lý Mạnh đứng trên đài. nghe Lý Mạnh nói "bản quan chính là Lý Mạnh", lập tức quỳ ở trong viện, dập đầu mấy cái với Lý Mạnh, ngẩng đầu lên nức nở nói: "Tham tướng đại nhân. Đông Lỗ Thát tử từ tái ngoại vào Bắc Trực Đãi. kinh sư giới nghiêm, tuần phủ Nhan đại nhân truyền lệnh tham tướng Lý đại nhân mau mau suất binh vào phủ Tế Nam. vô cùng khẩn cấp. lệnh cho đại quân phải lập tức đi ngay!"
Mười ngày trước, mùng bốn tháng mười, hoàng đế Sùng Trinh ở trên điện Vũ Anh triệu kiến binh bộ thượng thư, Tuyên đại đô đốc Lô Tượng Thăng, hỏi kế sách chiến đấu, Lô Tượng Thăng đáp: Thần chủ chiến!
Hai ngày sau, Lô Tượng Thăng thăn mặc áo tang, chân mang giày cỏ. đầu đội khăn trắng, thệ sư ở kinh giao.
Còn thái giám Cao Khởi Tiềm chủ hòa thì làm giám quân cho bộ đội của Lô Tượng Thăng.
Kinh sư chấn động, toàn thành giới nghiêm. Sứ giả cầu viện của kinh sư dùng khoái mã xuất kinh, điều tập binh mã các nơi vào cung cần vương (cứu giúp triều đình trong lúc hoạn nạn), đây là lần thứ tư Nữ Chân nhập quan.
Khoái mã phi nước đại thì cũng cần thời gian, Thành Giao châu ở Sơn Đông, nơi Lý Mạnh đang ở cũng tính là địa giới xa xôi. biết được tin tức càng muộn hơn một chút, án chiếu theo lệ cũ mỗi năm. quân giao châu lại bắt dầu tiến hành diễn tập tác chiến luân phiên mùa đông, binh mã đóng ở các nơi bắt đầu luân phiên điều động.
Sinh ý muối tư vào mùa đông bất kể là Sơn Đông hay là Phúc Kiến, đều chỉ là dung lượng dự trữ cho năm mới. lại có một lượng lớn mua bán phải chờ tới mười lắm tháng giêng năm sau, năm Sùng Trinh thứ mười hai mới bắt đầu.
Lý Mạnh lại di chuyển phủ đệ trạch viện của mình về thành Giao châu, mà hiện giờ phòng ốc của cả thành Giao châu đều do Giao châu doanh khống chế hoàn toàn vấn đề an toàn được đảm bảo.
Bên trong trạch viện của tuần kiểm diêm chính so với ngày thường thì càng bận rộn hơn các nhân vật sư gia trướng phòng đều không đủ dùng, còn cần phải ở thương phô của Tế Ninh châu điều tập nhân thủ, điền trang truân điền ở Sơn Đông khoảng mấy cục vạn mẫu. bất kể là sản xuất hay là an bài cho các hộ truân điền đều cần hạch toán rất nhiều.
Muối tư và các loại sinh ý của Giao châu doanh cộng lại một năm không quá một trăm vạn lạng bạc. hơn nữa còn có phân ngạch rất lớn là đặt ở quân phí chính sách truân điền không ngờ mua vào mấy trăm vạn mẫu đất. trong quá trình buôn bán. cái gọi là "mua bán công bằng" có mấy phần chân thực thì còn phải thảo luận.
Trên thực tế, đại bộ phận thổ địa mà Giao châu doanh đề xuất thu mua. các địa chủ sau khi suy nghĩ kỹ càng đều giao không đất cho Giao châu doanh.
Bản thân gặp tai nạn liên tục. đất đai của người sở hữu đất đai đại đa số là sát nhập vào. cầm ở trong tay chỉ đợi mùa màng biến thành tốt. Nhưng tai hoang liên tục, cho dù là những người này thì cũng đã cảm thấy rằng gia sản không chống đỡ được. Giao châu doanh thế lớn. không bằng hai tay dâng lên, cũng tính như là đầu tư. tất nhiên, là cũng có tình huống đao kiếm uy hiếp, dùng thế ép người, nhưng không có ai muốn nói, cũng không có ai dám nói.
Trong thành Giao châu, ở khu vực thuộc kiểu bán quân sự như trấn Phùng Mãnh, nhân vật các nơi tới bái phỏng Lý Mạnh cũng nhiều hơn rất nhiều. Đây cũng tính là thủ đoạn tất yếu để liên hệ cảm tình với địa phương.
"Chính sách truân điền của Lý tướng quân thật sự là tạo phúc cho dân. Ngày sau thiên tử biết được, tất nhiên sẽ có biêu dương, gia huân phong hầu cũng không phải là không có khả năng!"
Trong phòng khách của Lý Mạnh, tri châu Giao châu Ngô Văn Dụng ngồi ở bên dưới cực kỳ khách khí nịnh hót. chính sách truân điền quả thật là cứu người vô số. khiến địa phương ổn định hơn rất nhiều.
Văn nhân Sơn Đông đã có người bắt đầu viết văn ca tụng chuyện này. Đương nhiên rồi. hài tử gia đình nghèo khổ không thể đọc sách, người có thể đọc sách trong nhà đều có chút sản nghiệp. Con cháu đọc sách trong gia đình thân sĩ địa chủ càng có điều kiện, rốt cuộc người nào viết văn chương tán tụng thì không cần nghĩ cũng biết.
Tuy biết đối phương đang nịnh hót. nhưng trong lòng Lý Mạnh vẫn rất cao hứng. Dẫu sao thì chính sách này cũng mang tới lợi ích rất lớn cho Giao châu doanh. tổng hợp hạch toán trong viện tử khác thì vẫn chưa hoàn thành, nhưng kết quả đại thể đã có thể phán đoán ra được rồi. Sản xuất của điền trang truân điền ngoại trừ khấu trừ hạt giống, khẩu phần, trâu cày ở giai đoạn trước cùng với lương tồn qua mùa đông ra, đã tồn trữ khẩu lương đủ cho Giao châu doanh sử dụng hơn nửa năm.
Đây vẫn là vì lưu dân của giai đoạn trước không nhiều, lưu dân ở giai đoạn sau mới từ từ gia tăng, sức sản xuất chưa hoàn toàn phát huy được kết quả, chắc rằng tình huống của năm sau sẽ càng tốt hơn. Hơn nữa điền trang truân điền này cho người ta thấy không chỉ là thu nạp cơ dân lưu dân an định địa phương. từ bi thiện tâm. mà là thiên tai tuy đáng sợ. nhưng chỉ cần tổ chức nhân lực cùng nhau tự cứu lấy mình, ví dụ như là khai phá mương máng dẫn nước tưới ruộng, tai hoang cũng không phải là không thể khắc phục được, ít nhất thì cũng có thể giảm bớt hậu quá đi nhiều. Nhưng quan phủ lại không làm, ngược lại là quân đầu của địa phương đi làm, hơn nữa hiệu quả rất tốt.
Các cường hào đại tộc địa phương ở bên cạnh điền trang truân điền cũng cám giác ra được môn đạo. bọn họ nhao nhao hợp tác với điền trang truân điền, giao các điền hộ của mình cho điền trang thống nhất điều phối, cũng sử dụng mương máng tưới nước của đối phương, đương nhiên điền sản thu hoạch được cũng phải giao cho điền trang của Giao châu doanh phân ngạch tương ứng. cái không ngờ tới là. sau khi giao ra những phân ngạch này. không ngờ thu hoạch vẫn cao hơn trước.
Có uy hiếp, có thực lực còn có lợi ích tới tay. các cường hào có thực lực trên địa phương tất nhiên biết lựa chọn như thế nào.
Nhưng hôm nay Ngô tri châu tới đây rõ ràng không phải là chỉ để nịnh hót Lý Mạnh, thấy tâm tình của Lý Mạnh khá tốt. Ngô tri châu đó mới tiếp tục nói: "Hiện giờ Sơn Đông này trên dưới thật sự là không có thể thống gì cả. hôm nay chuyện này vốn là Đăng Lai đạo Liễu đại nhân tới, nhưng lại cứ đùn đẩy cho ta, Lý tương quân ngàn vạn lần xin chớ trách!"
Khi nói tới đây. trên mặt Ngô tri châu Tuy vẫn tươi cười, nhưng nhìn kỹ lại thì thấy có chút cứng ngắc, rõ ràng là có chút khẩn trương và lo lắng. Lý Mạnh cầm chén trà lên tỏ ý. cười nói: "Ngươi và ta là người một nhà, hà tất phải nói những lời xa lạ như vậy. đã là bên trên phân công, vậy thì đó là công vụ. Ngô tri châu cứ nói ra đi. phía ta tất nhiên là hiểu."
Nghe thấy Lý Mạnh vỗ ngực đảm bảo. Ngô tri châu thở phào một hồi. rướn người lên phía trước, ngữ khí cố gắng nhu hòa hết cỡ. bảo: "Tổng binh Sơn Đông Khâu Lỗi cũng không biết là cái gân nào đặt sai chỗ. không ngờ lại ở chỗ tuần phủ Nhan đại nhân vu cáo tướng quân chặn lương hướng của hắn hơn nữa còn đánh tiếng muốn kiện lên tận binh bộ và nội các. Lý tướng quân ngài trấn thủ bốn phủ Đăng. Lai. Thanh. Duyện. Lương hướng đó đều là từ phía phủ Đông Xương và phủ Tế Nam đưa tới. có liên quan gì tới đại nhân đâu."
Lý Mạnh ngồi thẳng ở đó. mỉm cười không nói gì. Ngô tri lại tiếp tục nói: "Nhan đại nhân cuối cùng muốn qua hỏi một chút, lại giao công văn cho Liễu Đăng Lai đạo Liễu đại nhân, nhưng Liễu đại nhân nói là thân thể của mình yếu đuối, lại giao cho tri phủ đại nhân. Tri phủ đại nhân nói rằng chuyện trong nha môn tri phủ quá bận rộn nên giao việc này cho tại hạ. thật sự là đành chịu, xin đại lượng thông cảm cho chỗ khó của tại hạ."
"Không sao. đều là chuyện công cả. Lý mỗ một lòng tận trung vì triều đình, làm chuyện gì cũng hợp với quốc pháp, tuyệt đối không làm những chuyện bỉ ổi như cướp đoạt giam giữ lương hướng của quân đội bạn đâu. đợi bản quan bảo sư gia viết một công văn biện giải kể rõ. Phiền Ngô tri châu trình lên trên, cũng coi như là giúp bản quan biện bạch rõ ràng."
Tri châu Giao châu Ngô Văn Tụng nghe thấy Lý Mạnh nói vậy. vẻ khẩn trương trên mặt lập tức biến mất. luôn miệng nói: "Thế thì tốt quá, thế thì tốt quá."
Lý Mạnh cũng bật cười ha ha, bầu không khí trong phòng Nhất thời biến thành hòa hoãn vô cùng, nhưng mọi người trong lòng đều biết rõ. những lương hướng đó rốt cuộc là ai chặn, đoạn thời gian trước thông qua thủy lộ, vận chuyện một lượng lớn lương thảo võ bị được phát xuống, hơn nữa tất cả mọi người đều kinh ngạc phát hiện ra rằng. lần này không ngờ lạ phát xuống tám thành.
Tám thành? Con số này nếu truyền ra ngoài, người biết được đều phải cười đến rụng cả răng, không ai tin được cả. Án chiếu theo quy củ. sau khi khấu trừ từng tầng tối đa cũng chỉ lấy được bổn thành. bình thường có thể lấy được ba thành rưỡi đã là tốt lắm rồi.
Giao châu doanh lại lập nghiệp không chính đáng, thế lực bản địa tuy lớn. nhưng binh bộ hộ bộ lại không gặp. tiền lương có thể phát được dĩ nhiên là do nể mặt những thái giám đó, còn cấp cho ngươi tám thành. Tám thành này làm sao mà cầm vào tay được, phân tích tử tế một chút là biết, trong đoạn thời gian trước, tổng binh Sơn Đông ở phủ Tế Nam giận đến nỗi đá thúng đụng nia, nói là có người bất chấp vương pháp triều đình, cướp đoạt quân lương, khẩn cầu trừng phạt nghiêm khắc, nhưng quan viên vận tống quân lương lại nói rõ là quân binh Sơn Đông đã tiếp nhận rồi. việc tiếp theo thì Sơn Đông các ngươi tự đi mà xử lý.
Cụ thể như thế nào, Lý Mạnh trong lòng biết rõ. mã đội mà Thang Nhị xuất lĩnh đánh tan tác một thủ bị dưới tay Khâu Lỗi. cướp toàn bộ chỗ quân lương này vào tay. sau đó thì vận về Giao châu.
Loại chuyện này người khác làm một thì Lý Mạnh nhất định phải lấy về mười lắm. dẫu sao thì cũng là chuyện béo bở mà.
Còn phía nha môn tuần phủ tới khiển trách, chẳng qua là mấy câu nói mà thôi. Năm đó tổng binh Sơn Đông Khâu Lỗi làm loại chuyện này, tuy bị kiện cáo nhưng cũng chẳng sao cả. Thế lực phía mình so với Khâu Lỗi đó còn mạnh hơn chẳng lẽ còn làm ra được chuyện gì chắc, nói chung là chả sợ gì.
Quả nhiên, chuyện tới trước mắt, bên trên cứ đùn đẩy nhau mãi, sau cũng bảo Ngô tri châu tới hỏi. xác định xem mình rốt cuộc là có làm hay không. Nha môn các cấp Sơn Đông làm vậy chẳng qua cũng chỉ là ứng phó mà thôi, làm hình thức cho tổng binh Sơn Đông Khâu Lỗi xem. Lý Mạnh cũng hiểu rõ. nên tất nhiên là không thừa nhận do mình làm.
Song phương lại khách sáo vài câu. mắt thấy nên tiễn khách rồi, lại nghe thấy bên ngoài có người hô lên : "Nha môn tuần phủ có cấp báo. tham tướng Lý Mạnh tiếp nhận."
ở loại địa phương bố phòng lớp lớp như thế này. căn bản là không có ai dám hét lớn như vậy. có điều lập tức lại có thân binh trầm giọng đứng ở cửa bẩm báo: "Tướng quân, khoái mã của nha môn tuần phủ khẩn cấp đưa cấp báo tới. sứ giả đó nói là quân tình khẩn cấp. cần phải gặp mặt đại nhân."
Lý Mạnh liếc Ngô tri châu ở bên cạnh một cái. thầm nghĩ sứ giả ở bên ngoài phái chẳng là vì chuyện quân hướng. Ngô tri châu thì mặt mày hoang mang, sau khi Giao châu doanh thành quân, dạng cấp báo như thế này là lần đầu tiên có. Lý Mạnh đứng dậy. ra lệnh cho bên ngoài: "Để hắn vào đi!"
Một lát sau một tiểu giáo người đầy bùn đất lảo đảo chạy vào viện tử. thấy Lý Mạnh đứng trên đài. nghe Lý Mạnh nói "bản quan chính là Lý Mạnh", lập tức quỳ ở trong viện, dập đầu mấy cái với Lý Mạnh, ngẩng đầu lên nức nở nói: "Tham tướng đại nhân. Đông Lỗ Thát tử từ tái ngoại vào Bắc Trực Đãi. kinh sư giới nghiêm, tuần phủ Nhan đại nhân truyền lệnh tham tướng Lý đại nhân mau mau suất binh vào phủ Tế Nam. vô cùng khẩn cấp. lệnh cho đại quân phải lập tức đi ngay!"
Mười ngày trước, mùng bốn tháng mười, hoàng đế Sùng Trinh ở trên điện Vũ Anh triệu kiến binh bộ thượng thư, Tuyên đại đô đốc Lô Tượng Thăng, hỏi kế sách chiến đấu, Lô Tượng Thăng đáp: Thần chủ chiến!
Hai ngày sau, Lô Tượng Thăng thăn mặc áo tang, chân mang giày cỏ. đầu đội khăn trắng, thệ sư ở kinh giao.
Còn thái giám Cao Khởi Tiềm chủ hòa thì làm giám quân cho bộ đội của Lô Tượng Thăng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.