Chương 59: Bắt đầu tế luyện
Ngọc Trảo Tuấn
14/05/2014
Chung Nguyên một đường chạy như điên, nhưng hắn cũng không trực tiếp quay lại sơn môn, mà đi về phía sơn động lúc trước của hắn.
Làm như vậy thì cũng là bất đắc dĩ mà thôi. Lúc này Tượng Long đã bị thu vào trong Ngũ Hành Thần Hỏa Lô Đỉnh, nhưng nó vẫn chưa bị hắn khống chế, cho nên luồng khí tức Long tộc mênh mông kia vẫn khó mà che lấp được. Khí tức của Long tộc giống như chiếc đèn sáng trong đêm đen, cực kỳ chói mắt. Hắn mà trở về lúc này, thì chỉ có một kết quả, đó chính là bị người khác phát hiện ra, sau đó Tượng Long sẽ đổi chủ.
Cho nên Chung Nguyên quyết định tới đây bắt đầu tế luyện nguyên thần thứ hai, đảm bảo Tượng Long bị mình khống chế, không xảy ra vấn đề gì nữa thì mới trở về núi.
Lựa chọn nơi này, thứ nhất là do Chung Nguyên đã ở đây khá lâu, rất quen thuộc; thứ hai là các tu sĩ gần đây đều đã gia nhập liên minh đồ long, nên bị Tượng Long phát động Ngũ Vân Đào Hoa Chướng giết chết rồi, rất an toàn.
Tuy nhiên Chung Nguyên vẫn rất cẩn thận phát động Hóa Huyết Tu La Phiên, dùng Tu La Huyết Chướng bố trí một huyễn quang cấm chế để che chắn.
Sau khi hoàn thành, toàn bộ sơn động đều bị che giấu lại. Nếu người bình thường đi qua nơi này thì chỉ thấy một mảnh đá núi. Nhưng tu sĩ thì lại khác, nếu người tới có thực lực mạnh hơn hắn quá nhiều, thì sẽ thông qua dao động pháp lực mà phát hiện ra chỗ dị thường của nơi này.
Chung Nguyên không phải là không muốn làm tốt hơn, chỉ là theo thực lực của hắn, đây đã gần như là cực hạn rồi.
- Thực lực của ta vẫn còn quá kém, nếu ta có thể tiến vào cảnh giới Pháp Lực, thì có thể thúc dục Tu La Hóa Huyết Trận trong Hóa Huyết Tu La Phiên, nếu có trận pháp này che đậy, ngay cả Tán Tiên đến đây thì cũng không nhìn ra chút khác thường nào cả!
Chỉ hơi cảm khái một chút, Chung Nguyên lại ném phiền não này ra sau đầu, bởi vì hiện tại thứ quan trọng nhất với hắn chính là tế luyện nguyên thần thứ hai.
Chung Nguyên khoanh chân ngồi trong sơn động, Ngũ Hành Thần Hỏa Lô Đỉnh nằm ngay trước người hắn. Xuyên thấu qua tầng liên hệ vô hình kia, hắn có thể nhìn thấy Tượng Long vẫn đang ngủ say ở bên trong, không có chút dấu hiệu tỉnh lại nào.
Tuy nhiên Chung Nguyên vẫn không có ý định thả nó ra. Cũng không phải là do sơn động quá nhỏ, không đủ chỗ, mà là do có các loại trận pháp trong Ngũ Hành Thần Hỏa Lô Đỉnh, thì mình tế luyện sẽ càng thoải mái hơn, mà hiệu quả lại càng xuất sắc hơn.
Đệ Nhị Nguyên Thần Pháp, Chung Nguyên đã tìm hiểu qua khi còn ở Hồng Mộc Lĩnh. Nên lúc này hắn không chậm trễ chút công phu nào.
Dựa theo Đệ Nhị Nguyên Thần Pháp ghi lại, dùng yêu vật làm nguyên thần thứ hai, nếu muốn tế luyện thành công, ít nhất phải trải qua ba năm sáu tháng khổ công thì mới được. Hắn thân là đệ tử Hồng Mộc Lĩnh, không thể “mất tích” thời gian dài như vậy được, cho nên hắn chỉ định hoàn thành bước đầu tiên của phương pháp này, giam cầm thần hồn của Tượng Long lại, như vậy thì cho dù nó có tỉnh lại thì cũng không làm nên chuyện gì cả, chỉ có thể chấp nhận bị mình điều khiển.
Nếu muốn làm được điểm này thì cần phải có ngôn chú và huyết chú sử dụng cùng lúc. Lúc trước, Chung Nguyên đã xem qua Đệ Nhị Nguyên Thần Pháp pháp quyết, từng cảm khái từng mình tu luyện Tu La Hóa Huyết Công chính là ý trời, nếu không thì tại sao tất cả phương pháp tăng cường thực lực của mình lại đều liên quan tới máu đây!
Trong lòng mặc dù oán thầm, nhưng ngay khi bắt đầu tế luyện, Chung Nguyên đã phát động Trấn Hồn Bát Âm, làm cho mình nhanh chóng tiến vào trạng thái bình tĩnh. Ngay sau đó, khóe miệng Chung Nguyên mở ra, không ngừng khép mở. Nhưng hắn lại không phát ra bất kỳ thanh âm nào, có vẻ rất quỷ dị.
Chung Nguyên làm vậy cũng không phải là vô dụng, trên thực tế, hắn đang niệm tụng một loại ma chú để luyện hóa và khống chế Tượng Long. Chỉ có điều do hắn mới học được, nên ma chú này mới không có quá nhiều hiệu quả thôi mà thôi.
Đối với chuyện này, hắn cũng không thất vọng, thần hồn khống chế Ngũ Hành Thần Hỏa Lô Đỉnh, có thể cường hóa loại ma chú lực này.
Đoạn ma chú này thì đều dùng ma văn thư làm chú văn, rất khác với văn tự chốn thế tục, do các âm tiết nặng hơn tổ hợp thành, vô cùng khó niệm. Nếu không phải ma văn này trực tiếp in vào trong óc của hắn, thì hắn căn bản không thể đọc ra được.
Toàn tâm toàn ý đọc một lần, Chung Nguyên dùng móng tay cắt qua ngón tay, hút ra một luồng máu bản thân, sau đó hai tay hắn không ngừng đánh ra pháp quyết, từng luồng sáng chui vào trong đó. Sau một lát, luồng máu tươi này ầm ầm vỡ ra, biến thành 3600 văn tự màu máu, lơ lửng trong hư không, giống như một trang giấy tràn ngập chữ viết.
Những chữ viết màu máu này mà cẩn thận nhìn, sẽ phát hiện ra chúng đều là các phù văn cực nhỏ, đại biểu cho một loại lực lượng đặc biệt. Nghiêm khắc dựa theo chỉ dẫn của Đệ Nhị Nguyên Thần Pháp, Chung Nguyên khống chế 3600 Huyết phù này in vào khắp người Tượng Long.
Ngay lập tức, trên lớp vảy cứng rắn và sáng bóng của Tượng Long đã có thêm vô số hoa văn màu máu.
Sau khi huyết chú được vẽ trên thân, Chung Nguyên không dừng lại chút nào, bắt đầu đọc ngôn chú.
Huyết chú và ngôn chú xen lẫn nhau, tuần hoàn lặp đi lặp lại, nghe ra thì có vẻ rất nhẹ nhàng và bình thường, nhưng khi thực sự làm thì mới có thể cảm nhận được nó không dễ dàng tới mức nào.
Mới đầu, ngôn chú lực của Chung Nguyên còn quá yếu, mặc dù trải qua Ngũ Hành Thần Hỏa Lô Đỉnh tăng cường, thì vẫn còn xa mới kịp huyết chú, không thể đạt tới mức cân bằng. Nhưng theo thời gian trôi qua, năng lực lĩnh ngộ cường đại của thần hồn Chung Nguyên bắt đầu thể hiện hiệu quả, ngôn chú càng lúc càng thông thuận, thậm chí còn có thể dẫn động nguyên khí, xung quanh kết thành chú văn có hình dáng thực chất.
Nhưng lúc này Chung Nguyên lại do năng lực khôi phục của huyết dịch bản thân có hạn, không thể không hạn chế số lượng huyết dịch mà mình phát ra, làm cho huyết chú có chút uể oải.
May mà trong người Chung Nguyên có huyết mạch Long tộc, năng lực tạo máu vượt xa người thường, cho nên hắn mới có thể không gián đoạn quá trình này.
Ngày qua ngày, Chung Nguyên không ngừng lặp lại công việc buồn tẻ mà lại hao tổn nguyên khí này. Trong lúc vô tình, nửa tháng đã trôi qua.
Vào một ngày, ngôn chú sinh ra vô số chú lực cùng với và huyết chú hình thành vô số phù văn, đột nhiên dung hợp với nhau, hình thành một phù văn lớn bằng ngón tay, chìm vào sâu trong linh hồn của Tượng Long linh hồn.
Xuyên thấu qua phù văn này, Chung Nguyên rõ ràng có thể cảm giác được các loại cảm xúc của Tượng Long. Lúc này, nó vẫn còn chưa biết rằng mình đã trở thành con mồi của kẻ khác, nó vẫn đang cực kỳ thích chí hưởng thụ niềm vui khi thực lực tăng mạnh.
Giờ khắc này, Chung Nguyên hiểu được, bước đầu tiên của Đệ Nhị Nguyên Thần Pháp đã thành công. Tiếp theo, hắn cần dùng thời gian mài giũa. Chung Nguyên cũng không dừng lại nữa, sau khi dọn dẹp xong mọi thứ, hắn liền thi triển U Minh Huyết Độn, bay về phía Hồng Mộc Lĩnh.
Làm như vậy thì cũng là bất đắc dĩ mà thôi. Lúc này Tượng Long đã bị thu vào trong Ngũ Hành Thần Hỏa Lô Đỉnh, nhưng nó vẫn chưa bị hắn khống chế, cho nên luồng khí tức Long tộc mênh mông kia vẫn khó mà che lấp được. Khí tức của Long tộc giống như chiếc đèn sáng trong đêm đen, cực kỳ chói mắt. Hắn mà trở về lúc này, thì chỉ có một kết quả, đó chính là bị người khác phát hiện ra, sau đó Tượng Long sẽ đổi chủ.
Cho nên Chung Nguyên quyết định tới đây bắt đầu tế luyện nguyên thần thứ hai, đảm bảo Tượng Long bị mình khống chế, không xảy ra vấn đề gì nữa thì mới trở về núi.
Lựa chọn nơi này, thứ nhất là do Chung Nguyên đã ở đây khá lâu, rất quen thuộc; thứ hai là các tu sĩ gần đây đều đã gia nhập liên minh đồ long, nên bị Tượng Long phát động Ngũ Vân Đào Hoa Chướng giết chết rồi, rất an toàn.
Tuy nhiên Chung Nguyên vẫn rất cẩn thận phát động Hóa Huyết Tu La Phiên, dùng Tu La Huyết Chướng bố trí một huyễn quang cấm chế để che chắn.
Sau khi hoàn thành, toàn bộ sơn động đều bị che giấu lại. Nếu người bình thường đi qua nơi này thì chỉ thấy một mảnh đá núi. Nhưng tu sĩ thì lại khác, nếu người tới có thực lực mạnh hơn hắn quá nhiều, thì sẽ thông qua dao động pháp lực mà phát hiện ra chỗ dị thường của nơi này.
Chung Nguyên không phải là không muốn làm tốt hơn, chỉ là theo thực lực của hắn, đây đã gần như là cực hạn rồi.
- Thực lực của ta vẫn còn quá kém, nếu ta có thể tiến vào cảnh giới Pháp Lực, thì có thể thúc dục Tu La Hóa Huyết Trận trong Hóa Huyết Tu La Phiên, nếu có trận pháp này che đậy, ngay cả Tán Tiên đến đây thì cũng không nhìn ra chút khác thường nào cả!
Chỉ hơi cảm khái một chút, Chung Nguyên lại ném phiền não này ra sau đầu, bởi vì hiện tại thứ quan trọng nhất với hắn chính là tế luyện nguyên thần thứ hai.
Chung Nguyên khoanh chân ngồi trong sơn động, Ngũ Hành Thần Hỏa Lô Đỉnh nằm ngay trước người hắn. Xuyên thấu qua tầng liên hệ vô hình kia, hắn có thể nhìn thấy Tượng Long vẫn đang ngủ say ở bên trong, không có chút dấu hiệu tỉnh lại nào.
Tuy nhiên Chung Nguyên vẫn không có ý định thả nó ra. Cũng không phải là do sơn động quá nhỏ, không đủ chỗ, mà là do có các loại trận pháp trong Ngũ Hành Thần Hỏa Lô Đỉnh, thì mình tế luyện sẽ càng thoải mái hơn, mà hiệu quả lại càng xuất sắc hơn.
Đệ Nhị Nguyên Thần Pháp, Chung Nguyên đã tìm hiểu qua khi còn ở Hồng Mộc Lĩnh. Nên lúc này hắn không chậm trễ chút công phu nào.
Dựa theo Đệ Nhị Nguyên Thần Pháp ghi lại, dùng yêu vật làm nguyên thần thứ hai, nếu muốn tế luyện thành công, ít nhất phải trải qua ba năm sáu tháng khổ công thì mới được. Hắn thân là đệ tử Hồng Mộc Lĩnh, không thể “mất tích” thời gian dài như vậy được, cho nên hắn chỉ định hoàn thành bước đầu tiên của phương pháp này, giam cầm thần hồn của Tượng Long lại, như vậy thì cho dù nó có tỉnh lại thì cũng không làm nên chuyện gì cả, chỉ có thể chấp nhận bị mình điều khiển.
Nếu muốn làm được điểm này thì cần phải có ngôn chú và huyết chú sử dụng cùng lúc. Lúc trước, Chung Nguyên đã xem qua Đệ Nhị Nguyên Thần Pháp pháp quyết, từng cảm khái từng mình tu luyện Tu La Hóa Huyết Công chính là ý trời, nếu không thì tại sao tất cả phương pháp tăng cường thực lực của mình lại đều liên quan tới máu đây!
Trong lòng mặc dù oán thầm, nhưng ngay khi bắt đầu tế luyện, Chung Nguyên đã phát động Trấn Hồn Bát Âm, làm cho mình nhanh chóng tiến vào trạng thái bình tĩnh. Ngay sau đó, khóe miệng Chung Nguyên mở ra, không ngừng khép mở. Nhưng hắn lại không phát ra bất kỳ thanh âm nào, có vẻ rất quỷ dị.
Chung Nguyên làm vậy cũng không phải là vô dụng, trên thực tế, hắn đang niệm tụng một loại ma chú để luyện hóa và khống chế Tượng Long. Chỉ có điều do hắn mới học được, nên ma chú này mới không có quá nhiều hiệu quả thôi mà thôi.
Đối với chuyện này, hắn cũng không thất vọng, thần hồn khống chế Ngũ Hành Thần Hỏa Lô Đỉnh, có thể cường hóa loại ma chú lực này.
Đoạn ma chú này thì đều dùng ma văn thư làm chú văn, rất khác với văn tự chốn thế tục, do các âm tiết nặng hơn tổ hợp thành, vô cùng khó niệm. Nếu không phải ma văn này trực tiếp in vào trong óc của hắn, thì hắn căn bản không thể đọc ra được.
Toàn tâm toàn ý đọc một lần, Chung Nguyên dùng móng tay cắt qua ngón tay, hút ra một luồng máu bản thân, sau đó hai tay hắn không ngừng đánh ra pháp quyết, từng luồng sáng chui vào trong đó. Sau một lát, luồng máu tươi này ầm ầm vỡ ra, biến thành 3600 văn tự màu máu, lơ lửng trong hư không, giống như một trang giấy tràn ngập chữ viết.
Những chữ viết màu máu này mà cẩn thận nhìn, sẽ phát hiện ra chúng đều là các phù văn cực nhỏ, đại biểu cho một loại lực lượng đặc biệt. Nghiêm khắc dựa theo chỉ dẫn của Đệ Nhị Nguyên Thần Pháp, Chung Nguyên khống chế 3600 Huyết phù này in vào khắp người Tượng Long.
Ngay lập tức, trên lớp vảy cứng rắn và sáng bóng của Tượng Long đã có thêm vô số hoa văn màu máu.
Sau khi huyết chú được vẽ trên thân, Chung Nguyên không dừng lại chút nào, bắt đầu đọc ngôn chú.
Huyết chú và ngôn chú xen lẫn nhau, tuần hoàn lặp đi lặp lại, nghe ra thì có vẻ rất nhẹ nhàng và bình thường, nhưng khi thực sự làm thì mới có thể cảm nhận được nó không dễ dàng tới mức nào.
Mới đầu, ngôn chú lực của Chung Nguyên còn quá yếu, mặc dù trải qua Ngũ Hành Thần Hỏa Lô Đỉnh tăng cường, thì vẫn còn xa mới kịp huyết chú, không thể đạt tới mức cân bằng. Nhưng theo thời gian trôi qua, năng lực lĩnh ngộ cường đại của thần hồn Chung Nguyên bắt đầu thể hiện hiệu quả, ngôn chú càng lúc càng thông thuận, thậm chí còn có thể dẫn động nguyên khí, xung quanh kết thành chú văn có hình dáng thực chất.
Nhưng lúc này Chung Nguyên lại do năng lực khôi phục của huyết dịch bản thân có hạn, không thể không hạn chế số lượng huyết dịch mà mình phát ra, làm cho huyết chú có chút uể oải.
May mà trong người Chung Nguyên có huyết mạch Long tộc, năng lực tạo máu vượt xa người thường, cho nên hắn mới có thể không gián đoạn quá trình này.
Ngày qua ngày, Chung Nguyên không ngừng lặp lại công việc buồn tẻ mà lại hao tổn nguyên khí này. Trong lúc vô tình, nửa tháng đã trôi qua.
Vào một ngày, ngôn chú sinh ra vô số chú lực cùng với và huyết chú hình thành vô số phù văn, đột nhiên dung hợp với nhau, hình thành một phù văn lớn bằng ngón tay, chìm vào sâu trong linh hồn của Tượng Long linh hồn.
Xuyên thấu qua phù văn này, Chung Nguyên rõ ràng có thể cảm giác được các loại cảm xúc của Tượng Long. Lúc này, nó vẫn còn chưa biết rằng mình đã trở thành con mồi của kẻ khác, nó vẫn đang cực kỳ thích chí hưởng thụ niềm vui khi thực lực tăng mạnh.
Giờ khắc này, Chung Nguyên hiểu được, bước đầu tiên của Đệ Nhị Nguyên Thần Pháp đã thành công. Tiếp theo, hắn cần dùng thời gian mài giũa. Chung Nguyên cũng không dừng lại nữa, sau khi dọn dẹp xong mọi thứ, hắn liền thi triển U Minh Huyết Độn, bay về phía Hồng Mộc Lĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.