Chương 99: Chạm trán Kabuto
Tinhzi
28/06/2019
Hai cô gái phấn đấu điến cuối cùng gặp cái lưỡng bại câu thương, cả hai đều ngã vật ra đất không gượng dậy nổi. Hayate không còn cách nào đành phải tính là cả hai đều bỏ cuộc, vòng loại lại tiếp tục một trận mới.
Kakashi không có tâm tình ở lại nhìn, hắn dẫn theo đội của mình rời đi, chủ yếu là lo lắng Ichiro, gấp gáp mang tên này đến bệnh viện. Ichiro được mang đến phòng hồi sức, bởi vì hắn cũng coi như một nhân tài làng Lá cho nên được ưu đãi làm hàng xóm của Sasuke, được hưởng bảo vệ ké.
Ichiro mơ màng bị kéo tới không gian phong ấn của Kurama, bởi vì phong ấn của hắn so với của Naruto còn yếu cho nên ngay từ đầu liền sớm câu thông với nó. Hiện tại trong lúc chữa trị cho Hinata càng là khiến cho Kurama thừa cơ nới lỏng phong ấn, mỹ danh là giúp đỡ Ichiro, ác ý hay không cũng khó đoán.
Bởi vì quá kiệt sức, Ichiro ý trí cũng yếu đi rất nhiều, hai mắt hắn gần như là trống rỗng. Kurama hai con mắt như hai cái đèn lồng dọi thẳng vào mắt Ichiro, trong đầu hắn vang lên âm thanh mê hoặc.
“ Mau, giúp ta phá bỏ phong ấn, ta sẽ là ngươi, ngươi sẽ là ta. Ngươi sẽ có được sức mạnh to lớn.”
Ichiro đờ đẫn đứng dậy, từ từ đi tới cánh cửa phong ấn, chậm rãi bị nâng lên. Trước mặt hắn xuất hiện một cái bùa chú nghiêm phong lại chìa khó của cánh cửa, Ichiro liền đưa tay ý đồ giật xuống bùa chú.
Nhưng mà ngay khi Kurama cảm giác thành công thoát khốn liền gặp Ichiro bàn tay khựng lại, sau đó ánh mắt vốn vô thần chậm rãi lấy lại tinh minh. Ichiro ngẩng đầu lên sắc mặt dữ tợn nhìn Kurama, ánh mắt hắn đỏ ngầu bên trong xuất hiện tam câu ngọc màu đen. Bất ngờ lại là Sharingan tam câu ngọc.
Lúc chữa trị Hinata, bởi vì tưởng như cô đã chết rồi, cảm xúc điên cuồng khiến hắn vô tình kích hoạt rồi tam câu ngọc. Vừa rồi một chút ý thức còn sót lại nói cho hắn biết hắn đang gặp nguy hiểm, Ichiro liền vô thức kích hoạt Sharingan giải trừ mê hoặc của Kurama.
“ Tiểu hồ, ngươi dám.”
Ichiro đăm đăm nhìn Kurama, giọng nói rét lạnh tràn ngập sát khí. Hắn thật sự không nghĩ tới Kurama vậy mà nhân lúc hắn yếu định chiếm đoạt thân thể hắn, chẳng lẽ mấy năm làm bạn còn chưa đủ tín nhiệm nhau sao?
Kurama nhắm mắt lại không nói lời nào, lần này thất bại sợ là sau này còn muốn thử lại khó vô cùng, Ichiro chắc chắn sẽ cảnh giác. Hơn nữa tên nhóc này vậy mà thức tỉnh tam câu ngọc Sharingan, thêm một bước phát triển liền thành Mangekyou Sharingan, đến lúc đó bản thân sợ là không thoát khỏi bị khống chế.
Ichiro tức giận rời đi khỏi không gian phong ấn, vừa mở mắt liền phát hiện hắn đang nằm trên giường bệnh, cũng không biết là đã trải qua bao lâu. Ichiro chống người đứng dậy, cảm giác toàn thân không chút sức lực, miệng lại khát khô.
“ Xem ra ta hôn mê có chút lâu.”
Ichiro mò tới đầu giường cốc nước, một hơi uống cạn, lập tức cảm giác cơ thể lấy lại một chút khí lực, bụng liền cảm giác đói cồn cào. Ichiro liền đứng dậy chuẩn bị đi kiếm thứ gì đó ăn, bỗng nghe thấy phòng bên cạnh vang lên nho nhỏ tiếng động. Hắn cũng không để ý mở cửa bước ra, liền nhìn thấy hành lang nằm mấy người.
“ Có truyện.”
Vừa nhìn thấy cảnh này Ichiro liền nhịn không được hô xui xẻo, hắn chỉ muốn đi ăn cơm thôi, làm gì mà kiếm truyện cho hắn làm. Chẳng lẽ không ai biết là tránh đánh còn tránh miếng ăn sao, để cho ta nấp đầy cái bụng lại đi ra gây truyện không được à.
Ichiro dựa vào tường mò mẫm đi tới phòng bên cạnh, theo như hắn nghĩ hiện tại cùng hắn nằm viện chỉ có hai người là Sasuke và Lee. Mà nhìn canh phòng nghiêm mật như vậy khả năng chỉ có thể là trọng điểm quan sát Sasuke mà thôi.
“ Orochimaru lại muốn làm cái gì?”
Ichiro cảm giác việc này hẳn là có liên quan đến Orochimaru, chỉ có tên biến thái kia mới có chủ ý với Sasuke. Ichiro cố ý giả ra tiếng bước chân vội vàng của nhiều người, làm cho chút ít khí lực của hắn đều tiêu hao sạch sẽ. Ichiro thở hồng hộc vài hơi liền đi vào.
Có lẽ là nghe được động tĩnh bên ngoài cho nên hung thủ chạy mất tiêu, bên trong chỉ còn vài tên anbu nằm nhoày trên mặt đất, Sasuke thì vẫn ngon lành ngủ trên giường bệnh. Ichiro nhìn quanh một vòng thoáng nhíu mày liền quay đầu giả bộ muốn đi.
Ngay lúc đó nằm dưới sàn một tên anbu bỗng đứng phắt dậy tấn công vào gáy của Ichiro. Nhưng mà không ngờ Ichiro lại bất thình lình cúi đầu giả bộ buộc dây giầy, vấn đề là hắn đang xỏ dép bệnh nhân, lấy đâu ra dây mà thắt.
Tên kia ngẩn ra một chút liền biết bị phát hiện lập tức tấn công, Ichiro liền quét chân ra đằng sau đồng thời lộn người một cái nhanh tay kết ấn, sau đó đưa lên miệng làm động tác thổi. Tên kia thấy vậy hoảng sợ lùi lại kêu lên.
“ Hỏa Long thuật, ngươi điên rồi.”
Hắn là nghĩ ở trong phòng mà thả hỏa long thuật, chắc chắn sẽ thiêu sống tất cả mọi người chứ đừng đùa. Cơ mà hắn hoảng sợ nhìn Ichiro chỉ là thổi một hơi liền chẳng có gì xảy ra, ngẩn người mới biết bản thân lại bị lừa.
Ichiro lúc lăn người đã đi đến một tên anbu bên người, thừa lúc hù dọa tên kia một tay khác đã luồn vào túi nhẫn cụ kiếm lấy một thanh kunai. Ichiro cầm kunai hộ trước ngực nhìn chằm chằm tên kia, bước chân dần dần đi tới bên giường Sasuke.
“ Khá lắm nhóc con, liên tục lừa gạt ta. Nhưng mà ta đoán cậu hiện tại cũng chỉ là một tên bệnh nhân không lực phản kháng thôi. Biết điều ngoan ngoãn buông tay chịu trói, ta còn có nhẹ tay với cậu, nếu không đợi ta ra tay chính là máu me.”
Tên kia nhìn Ichiro cười nói, giấu dưới mặt nạ anbu con mắt thâm thúy lại lạnh lùng. Ichiro biết hiện tại mình quá yếu, đành phải câu kéo thời gian, quả nhiên kẻ yếu là phải nói nhiều.
“ Orochimaru có biết ngươi muốn giết Sasuke hay không? Ta đoán hẳn là không đi, nhưng mà có lẽ rất nhanh hắn liền biết, đến lúc đó ngươi sợ là không tránh được cái chết. Ngươi còn không biết Sasuke đối với hắn quan trọng thế nào sao? Ông ta đã chờ đợi cả chục năm rồi.”
Người kia nghe được hai tay run rẩy, không biết là đang sợ hay là đang tức giận, chỉ thấy hắn cười lạnh một tiếng.
“ Ngươi làm sao biết được, ta đối với Orochimaru đại nhân quan trọng như thế nào? Chỉ là huyết kế Uchiha làm sao so sánh được với giá trị của ta.”
“ Phải không, ngươi cho là như vậy sao? Kabuto.” Ichiro cười nhấn mạnh từng chữ.
“ Ngươi, làm sao biết thân phận của ta.” Kabuto giật mình, sau đó sát khí tỏa ra.
“ Thầy Kakashi, đến đúng lúc lắm.”
Bỗng Ichiro hướng sau lưng Kabuto vẫy tay một cái, Kabuto giật mình sợ hãi quay đầu, trong lòng hoảng sợ nghĩ đến làm sao có người đến mà hắn không nhận ra. Nhưng mà đợi hắn quay đầu lại nhìn làm gì có ai.
“ Chết tiệt.” Kabuto mắng một câu, biết mình bị lừa lập tức quay đầu, một thanh kunai vừa hay tới trước mặt hắn. Kabuto chật vật né tránh, trên tay liền xuất hiện một vết xước nhỏ.
Mà lúc này Ichiro đã ôm lấy Sasuke vọt ra ngoài cửa sổ, đáp xuống cửa sổ tầng dưới. Hắn ôm theo Sasuke xông vào phòng, mặc kệ trong phòng đang có hai anh chị mặc áo hộ sĩ đang say đắm âu yếm lao đến của ra vào.
Vừa mới ra khỏi phòng liền gặp Kakashi đang đi tới, nhìn có vẻ là đang định đến thăm hắn cùng Sasuke. Ichiro thở dốc ngồi bệt xuống đất, Kakashi vội vàng tiếng lên đỡ lấy hai người bọn hắn hỏi.
“ Chuyện gì xảy ra.”
Kakashi không có tâm tình ở lại nhìn, hắn dẫn theo đội của mình rời đi, chủ yếu là lo lắng Ichiro, gấp gáp mang tên này đến bệnh viện. Ichiro được mang đến phòng hồi sức, bởi vì hắn cũng coi như một nhân tài làng Lá cho nên được ưu đãi làm hàng xóm của Sasuke, được hưởng bảo vệ ké.
Ichiro mơ màng bị kéo tới không gian phong ấn của Kurama, bởi vì phong ấn của hắn so với của Naruto còn yếu cho nên ngay từ đầu liền sớm câu thông với nó. Hiện tại trong lúc chữa trị cho Hinata càng là khiến cho Kurama thừa cơ nới lỏng phong ấn, mỹ danh là giúp đỡ Ichiro, ác ý hay không cũng khó đoán.
Bởi vì quá kiệt sức, Ichiro ý trí cũng yếu đi rất nhiều, hai mắt hắn gần như là trống rỗng. Kurama hai con mắt như hai cái đèn lồng dọi thẳng vào mắt Ichiro, trong đầu hắn vang lên âm thanh mê hoặc.
“ Mau, giúp ta phá bỏ phong ấn, ta sẽ là ngươi, ngươi sẽ là ta. Ngươi sẽ có được sức mạnh to lớn.”
Ichiro đờ đẫn đứng dậy, từ từ đi tới cánh cửa phong ấn, chậm rãi bị nâng lên. Trước mặt hắn xuất hiện một cái bùa chú nghiêm phong lại chìa khó của cánh cửa, Ichiro liền đưa tay ý đồ giật xuống bùa chú.
Nhưng mà ngay khi Kurama cảm giác thành công thoát khốn liền gặp Ichiro bàn tay khựng lại, sau đó ánh mắt vốn vô thần chậm rãi lấy lại tinh minh. Ichiro ngẩng đầu lên sắc mặt dữ tợn nhìn Kurama, ánh mắt hắn đỏ ngầu bên trong xuất hiện tam câu ngọc màu đen. Bất ngờ lại là Sharingan tam câu ngọc.
Lúc chữa trị Hinata, bởi vì tưởng như cô đã chết rồi, cảm xúc điên cuồng khiến hắn vô tình kích hoạt rồi tam câu ngọc. Vừa rồi một chút ý thức còn sót lại nói cho hắn biết hắn đang gặp nguy hiểm, Ichiro liền vô thức kích hoạt Sharingan giải trừ mê hoặc của Kurama.
“ Tiểu hồ, ngươi dám.”
Ichiro đăm đăm nhìn Kurama, giọng nói rét lạnh tràn ngập sát khí. Hắn thật sự không nghĩ tới Kurama vậy mà nhân lúc hắn yếu định chiếm đoạt thân thể hắn, chẳng lẽ mấy năm làm bạn còn chưa đủ tín nhiệm nhau sao?
Kurama nhắm mắt lại không nói lời nào, lần này thất bại sợ là sau này còn muốn thử lại khó vô cùng, Ichiro chắc chắn sẽ cảnh giác. Hơn nữa tên nhóc này vậy mà thức tỉnh tam câu ngọc Sharingan, thêm một bước phát triển liền thành Mangekyou Sharingan, đến lúc đó bản thân sợ là không thoát khỏi bị khống chế.
Ichiro tức giận rời đi khỏi không gian phong ấn, vừa mở mắt liền phát hiện hắn đang nằm trên giường bệnh, cũng không biết là đã trải qua bao lâu. Ichiro chống người đứng dậy, cảm giác toàn thân không chút sức lực, miệng lại khát khô.
“ Xem ra ta hôn mê có chút lâu.”
Ichiro mò tới đầu giường cốc nước, một hơi uống cạn, lập tức cảm giác cơ thể lấy lại một chút khí lực, bụng liền cảm giác đói cồn cào. Ichiro liền đứng dậy chuẩn bị đi kiếm thứ gì đó ăn, bỗng nghe thấy phòng bên cạnh vang lên nho nhỏ tiếng động. Hắn cũng không để ý mở cửa bước ra, liền nhìn thấy hành lang nằm mấy người.
“ Có truyện.”
Vừa nhìn thấy cảnh này Ichiro liền nhịn không được hô xui xẻo, hắn chỉ muốn đi ăn cơm thôi, làm gì mà kiếm truyện cho hắn làm. Chẳng lẽ không ai biết là tránh đánh còn tránh miếng ăn sao, để cho ta nấp đầy cái bụng lại đi ra gây truyện không được à.
Ichiro dựa vào tường mò mẫm đi tới phòng bên cạnh, theo như hắn nghĩ hiện tại cùng hắn nằm viện chỉ có hai người là Sasuke và Lee. Mà nhìn canh phòng nghiêm mật như vậy khả năng chỉ có thể là trọng điểm quan sát Sasuke mà thôi.
“ Orochimaru lại muốn làm cái gì?”
Ichiro cảm giác việc này hẳn là có liên quan đến Orochimaru, chỉ có tên biến thái kia mới có chủ ý với Sasuke. Ichiro cố ý giả ra tiếng bước chân vội vàng của nhiều người, làm cho chút ít khí lực của hắn đều tiêu hao sạch sẽ. Ichiro thở hồng hộc vài hơi liền đi vào.
Có lẽ là nghe được động tĩnh bên ngoài cho nên hung thủ chạy mất tiêu, bên trong chỉ còn vài tên anbu nằm nhoày trên mặt đất, Sasuke thì vẫn ngon lành ngủ trên giường bệnh. Ichiro nhìn quanh một vòng thoáng nhíu mày liền quay đầu giả bộ muốn đi.
Ngay lúc đó nằm dưới sàn một tên anbu bỗng đứng phắt dậy tấn công vào gáy của Ichiro. Nhưng mà không ngờ Ichiro lại bất thình lình cúi đầu giả bộ buộc dây giầy, vấn đề là hắn đang xỏ dép bệnh nhân, lấy đâu ra dây mà thắt.
Tên kia ngẩn ra một chút liền biết bị phát hiện lập tức tấn công, Ichiro liền quét chân ra đằng sau đồng thời lộn người một cái nhanh tay kết ấn, sau đó đưa lên miệng làm động tác thổi. Tên kia thấy vậy hoảng sợ lùi lại kêu lên.
“ Hỏa Long thuật, ngươi điên rồi.”
Hắn là nghĩ ở trong phòng mà thả hỏa long thuật, chắc chắn sẽ thiêu sống tất cả mọi người chứ đừng đùa. Cơ mà hắn hoảng sợ nhìn Ichiro chỉ là thổi một hơi liền chẳng có gì xảy ra, ngẩn người mới biết bản thân lại bị lừa.
Ichiro lúc lăn người đã đi đến một tên anbu bên người, thừa lúc hù dọa tên kia một tay khác đã luồn vào túi nhẫn cụ kiếm lấy một thanh kunai. Ichiro cầm kunai hộ trước ngực nhìn chằm chằm tên kia, bước chân dần dần đi tới bên giường Sasuke.
“ Khá lắm nhóc con, liên tục lừa gạt ta. Nhưng mà ta đoán cậu hiện tại cũng chỉ là một tên bệnh nhân không lực phản kháng thôi. Biết điều ngoan ngoãn buông tay chịu trói, ta còn có nhẹ tay với cậu, nếu không đợi ta ra tay chính là máu me.”
Tên kia nhìn Ichiro cười nói, giấu dưới mặt nạ anbu con mắt thâm thúy lại lạnh lùng. Ichiro biết hiện tại mình quá yếu, đành phải câu kéo thời gian, quả nhiên kẻ yếu là phải nói nhiều.
“ Orochimaru có biết ngươi muốn giết Sasuke hay không? Ta đoán hẳn là không đi, nhưng mà có lẽ rất nhanh hắn liền biết, đến lúc đó ngươi sợ là không tránh được cái chết. Ngươi còn không biết Sasuke đối với hắn quan trọng thế nào sao? Ông ta đã chờ đợi cả chục năm rồi.”
Người kia nghe được hai tay run rẩy, không biết là đang sợ hay là đang tức giận, chỉ thấy hắn cười lạnh một tiếng.
“ Ngươi làm sao biết được, ta đối với Orochimaru đại nhân quan trọng như thế nào? Chỉ là huyết kế Uchiha làm sao so sánh được với giá trị của ta.”
“ Phải không, ngươi cho là như vậy sao? Kabuto.” Ichiro cười nhấn mạnh từng chữ.
“ Ngươi, làm sao biết thân phận của ta.” Kabuto giật mình, sau đó sát khí tỏa ra.
“ Thầy Kakashi, đến đúng lúc lắm.”
Bỗng Ichiro hướng sau lưng Kabuto vẫy tay một cái, Kabuto giật mình sợ hãi quay đầu, trong lòng hoảng sợ nghĩ đến làm sao có người đến mà hắn không nhận ra. Nhưng mà đợi hắn quay đầu lại nhìn làm gì có ai.
“ Chết tiệt.” Kabuto mắng một câu, biết mình bị lừa lập tức quay đầu, một thanh kunai vừa hay tới trước mặt hắn. Kabuto chật vật né tránh, trên tay liền xuất hiện một vết xước nhỏ.
Mà lúc này Ichiro đã ôm lấy Sasuke vọt ra ngoài cửa sổ, đáp xuống cửa sổ tầng dưới. Hắn ôm theo Sasuke xông vào phòng, mặc kệ trong phòng đang có hai anh chị mặc áo hộ sĩ đang say đắm âu yếm lao đến của ra vào.
Vừa mới ra khỏi phòng liền gặp Kakashi đang đi tới, nhìn có vẻ là đang định đến thăm hắn cùng Sasuke. Ichiro thở dốc ngồi bệt xuống đất, Kakashi vội vàng tiếng lên đỡ lấy hai người bọn hắn hỏi.
“ Chuyện gì xảy ra.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.