Chương 663
Biên Chức Thành Đích Mộng
24/01/2013
Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 663: Giai đoạn kết thúc.
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
Lục Thiếu Hoa đã quyết định va chạm cùng các gia tộc lâu đời, như vậy hắn sẽ phải tìm cách gia tăng của cải của chính mình, và cũng chỉ có cách gia tăng của cải của chính mình đến một con số nhất định, hắn mới có tư cách va chạm cùng các gia tộc lâu đời.
Gia tộc lâu đời, sao có thể xưng bọn họ là gia tộc lâu đời? Nguyên nhân ở chỗ bọn họ kế thừa hàng thế hệ, có vài gia tộc kế thừa từ vài chục năm tới vài trăm năm, thời gian dài như vậy, bọn họ cho dù kiếm tiền một cách từ từ, con số tích lũy dần dần cũng là khủng bố .
Còn Lục Thiếu Hoa thì sao, hắn iếm tiền được vài năm? Thời gian Lục Thiếu Hoa bắt đầu tích lũy của cải là từ năm 1987, từ sự kiện 'Ngày thứ Hai đen tối', tuy nhiên đến hiện tại mới là năm 1997, thời gian trôi qua mười năm, trong mười năm này, Lục Thiếu Hoa đã đem con số của cải của mình tăng tới hàng nghìn tỷ đô la Mỹ .
Toàn bộ là nhờ vào trí nhớ kiếp trước của hắn, Lục Thiếu Hoa nếu không có được trí nhớ kiếp trước, hắn không thể có thể có của cải hôm nay, cũng không có khả năng mở mày mở mặt.
Nhưng mà, cũng là bởi vì mang trí nhớ từ kiếp trước, Lục Thiếu Hoa mới không cam lòng sống bình thường, bằng không, hắn có lẽ sẽ sống một cuộc sống thường thường bình thản, làm một người làm công, cả đời vội vàng bận rộn ở tầng thấp nhất của xã hội.
Nếu không cam lòng sống bình thường, như vậy chỉ có liều mạng, mà liều mạng thì mục đích chỉ có một, là kiếm tiền, kiếm một số tiền thật lớn.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, điều Lục Thiếu Hoa hiện tại đang làm, không phải là kiếm tiền sao, cho dù là Lý Vân Thanh chỉ huy thao tác, hay là Lưu Minh Chương nhằm vào công ty Samsung Electronics mà hành động, đều là vì sự tích lũy của cải của Lục Thiếu Hoa.
Cơn bão tài chính châu Á, chính là một cơ hội tốt để Lục Thiếu Hoa tích lũy của cải, hiện tại giai đoạn thứ nhất của cơn bão tài chính châu Á vừa kết thúc, Lục Thiếu Hoa ngoại trừ việc tổng kết số tiền kiếm được cũng không muốn quan tâm tới chuyện gì khác.
Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân hai người đều không khiến Lục Thiếu Hoa thất vọng, trải qua vài giờ tính toán, rốt cục, khi kết thúc phiên giao dịch thị trường chứng khoán Hàn Quốc, cũng là lúc đưa ra con số tổng kết cuối cùng.
- Đây là số liệu tổng kết lần này.
Lý Vân Thanh vừa đưa qua một kẹp văn kiện, vừa mở miệng nói.
Lúc này Lục Thiếu Hoa nhìn tập văn kiện, không cần nhiều lời cũng biết là số liệu về hành động lần này, nhưng Lý Vân Thanh vẫn nói ra, bởi vì anh ta vào lúc này không biết nói cái gì cho phải.
Lục Thiếu Hoa cũng không để ý Lý Vân Thanh nói lời vô nghĩa, chỉ gật gật đầu, sau đó cầm lấy tập văn kiện, mở ra ngay để xem số liệu bên trong.
Cũng giống như lần trước, Lục Thiếu Hoa trực tiếp lật ngay đến tờ cuối cùng, xem tổng số. Tổng số tiền này được tổng hợp từ hai phần, phân biệt rõ tiền lời từ tỷ giá đồng won Hàn Quốc và tiền lời từ thị trường chứng khoán Hàn Quốc.
Đương nhiên, số liệu về công ty điện tử Samsung Electronics, đến bây giờ còn chưa có, bởi vì đó là do Lưu Minh Chương phụ trách, tuy rằng là thuộc khối thị trường chứng khoán Hàn Quốc, nhưng nó là một tồn tại đặc thù, hết thảy đều phải chờ đợi Lưu Minh Chương tổng kết ra.
Lục Thiếu Hoa cũng biết số liệu của công ty Samsung Electronics không bao hàm ở bên trong, tuy nhiên điều này không quan trọng, bởi vì một công ty Samsung Electronics giảm giá cổ phiếu, cũng không kiếm được nhiều tiền lắm, nhiều nhất là một hai trăm triệu đô la Mỹ, có khi còn có thể ít hơn.
- Tổng cộng là mười một tỷ hai trăm triệu đô la Mỹ.
Đây là con số cuối cùng mà Lục Thiếu Hoa nhìn đến, cũng là số tiền lời từ tiền tệ Hàn Quốc và thị trường chứng khoán.
Không, nói chính xác hơn, đây là tiền lãi ròng, không bao hàm tiền vốn. Lý Vân Thanh khi tổng kết số liệu này, cố ý đem tiền lời và tiền vốn tách bạch ra, cho nên, Lục Thiếu Hoa nhìn đến chính là tiền lời thực tế, và phần tiền vốn thêm tiền lời.
Một con số rất lý tưởng, Lục Thiếu Hoa rất thỏa mãn, ừ, chính xác mà nói, so sánh với khi ở Đài Loan Lục Thiếu Hoa cảm thấy rất vừa lòng, sau chiến dịch Đài Loan, kết quả chỉ buôn bán lời sáu tỷ bốn trăm triệu đô la Mỹ, mà Hàn Quốc lần này, kết quả nhiều gần gấp đôi, Lục Thiếu Hoa sao có thể không hài lòng đây.
- Không tồi.
Lục Thiếu Hoa thốt lên, trên mặt hiện rõ nụ cười thỏa mãn, nhìn về phía Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân ánh mắt hoàn toàn tán thưởng.
Cùng lúc đó, Lục Thiếu Hoa ở trong đầu cũng âm thầm tổng hợp sổ sách, sổ cái lợi nhuận.
Lúc chấm dứt hành động ở Indonesia, Lục Thiếu Hoa liền tổng kết sổ sách, cuối cùng trừ số tiền vốn thì lời 384 tỷ 100 triệu đô la Mỹ, hơn nữa sau đó ở Đài Loan kiếm 6 tỷ 400 triệu đô la Mỹ, tổng cộng là 390 tỷ 100 triệu đô la Mỹ.
Hiện tại kiếm được hơn mười một tỷ hai trăm triệu đô la Mỹ, kết quả đã tổng cộng đã vượt quá 400 tỷ đô la Mỹ, đạt tới 401 tỷ 200 triệu đô la Mỹ, hơn nữa Lưu Minh Chương còn chưa cho ra kết quả, con số này còn có thể lại tăng thêm một hai trăm triệu đô la Mỹ .
Cho tới nay, thói quen của Lục Thiếu Hoa đều là chỉ tính số tiền lớn, số nhỏ tự xem không tính đến, nhưng cho dù là xem nhẹ, sau cơn bão tài chính châu Á, kết quả cuối cùng cũng khả quan, đạt tới 400 tỷ đô la Mỹ, là tiền lãi ròng, có thể thấy được số tiền này đáng sợ cỡ nào.
Bắt đầu từ khi bùng nổ cơn bão tài chính châu Á đến hiện tại chưa tới nửa năm, Lục Thiếu Hoa đã khiến cho của cải của chính mình tăng thêm 400 tỷ đô la Mỹ, Lục Thiếu Hoa còn có cái gì không hài lòng.
Tuy nhiên, đồng thời với sự vừa lòng này, trong lòng Lục Thiếu Hoa ít nhiều thấy có chút mất mát, so sánh với khủng hoảng ở Nhật Bản năm đó, Lục Thiếu Hoa lấy mấy trăm triệu đô la Mỹ đổi lấy bốn trăm hai mươi tỷ đô la Mỹ tiền lời, đó mới gọi là đáng sợ.
Hơn nữa, thời gian khủng hoảng chứng khoán Nhật Bản cũng không dài, từ đầu tới cuối chỉ hơn nửa năm một chút, tiền lời lại lớn gấp gần ngàn lần, con số đó mới gọi là khủng khiếp.
Mọi điều đều không thể so sánh, Lục Thiếu Hoa cũng biết đạo lý này, năm đó Nhật Bản có thể là cường quốc kinh tế thứ nhất thế giới, thị trường chứng khoán của họ giảm mạnh, tổn thất lên tới hai nghìn tỷ đô la Mỹ. Lục Thiếu Hoa kiếm lời tới hơn 400 tỷ đô la Mỹ, cũng không kể là nhiều.
Mà lần này, tổn thất toàn bộ của cơn bão tài chính châu Á là hơn bảy nghìn tỷ đô la Mỹ, con số này là số cuối cùng, là kết quả xác định của cơn bão tài chính châu Á, mà lúc này mới kết thúc giai đoạn thứ nhất, tiếp theo còn hai giai đoạn nữa, Lục Thiếu Hoa có thể kiếm được hơn 400 tỷ đô la Mỹ, đã xem như không tồi.
- Hiện tại cũng vừa kết thúc, chỉ thiếu kết quả của Lưu Minh Chương.
Lý Vân Thanh tỏ vẻ nhẹ nhõm, có chút mệt mỏi nói.
Theo lời của Lục Thiếu Hoa, Lý Vân Thanh cũng biết được chút tin tức, cơn bão tài chính châu Á tạm thời dừng lại, kế tiếp sẽ bước vào giai đoạn bạo phát, giai đoạn thứ hai sẽ bắt đầu vào sang năm, nói cách khác, trong tương lai kế tiếp, Lý Vân Thanh bọn họ có thể thư giãn trong một thời gian dài.
Bình thường, lúc bận rộn, Lý Vân Thanh còn không cảm thấy gì, chịu đựng áp lực đã thành thói quen, nhưng một khi trầm tĩnh lại, toàn thân lại cảm thấy mệt mỏi.
- Đúng vậy, đã xong.
Lục Thiếu Hoa tiếp lời của Lý Vân Thanh, trầm ngâm sau một lát mới nói tiếp:
- Các anh cũng nghỉ ngơi đi, sau đó có mặt ở tập đoàn, và nhanh chóng hành động, đó là tôi nhắc lại điều đã nói trước với các anh.
Lục Thiếu Hoa vô cùng hiểu rõ tình trạng hiện tại của Lý Vân Thanh bọn họ, biết bọn họ mệt mỏi, nhưng nghỉ thì nghỉ, cũng không thể nghỉ liền lập tức được, chiếu theo quy định trước kia, sau khi chấm dứt hành động, việc trích phần trăm tiền thưởng của những người môi giới chứng khoán phía dưới, đều do Lý Vân Thanh bọn họ tính toán.
- Tuy nhiên, trước mắt hãy trích phần trăm cho những người phía dưới đi.
Lục Thiếu Hoa cười cười, lại cường điệu một chút, nói.
- Ừ, ngoại trừ việc trích phần trăm, mặt khác hãy tính toán tiền thưởng đi.
Đây là lệ thường, sau khi hành động chấm dứt, Lục Thiếu Hoa ngoại trừ việc trích phần trăm cho người môi giới chứng khoán, mặt khác còn phát thêm tiền thưởng, đương nhiên, tiền thưởng này sẽ không nhiều lắm, số tiền thưởng Lục Thiếu Hoa từng chia tiền nhiều nhất cũng chỉ là một triệu đô la Mỹ.
Mà lần này số lượng người môi giới chứng khoán trực tiếp tham dự rất nhiều, hơn ba mươi đội, một đội có bốn người, tổng cộng có hơn một trăm người tham dự, cộng lại, tiền thưởng cũng là một khoản tiền không nhỏ.
- Dựa vào con số cuối cùng, hẳn là có bốn trăm triệu đô la Mỹ.
Lý Vân Thanh nói xong nhìn Lục Thiếu Hoa, hắn là xin chỉ thị Lục Thiếu Hoa có đồng ý hay không đề nghị của anh ta.
Xuất ra bốn trăm triệu đô la Mỹ tiền thưởng, đây là đề nghị của Lý Vân Thanh.
- Ừ, các anh phân phối đi, bốn trăm triệu đô la Mỹ không đủ thì thêm năm trăm triệu đô la Mỹ nữa, chúng ta không thể khiến người phía dưới nản lòng.
Lục Thiếu Hoa nhấn mạnh.
Bất kể là Lý Vân Thanh bọn họ hay là người môi giới chứng khoán phía dưới, Lục Thiếu Hoa không coi bọn họ là công cụ kiếm tiền của mình, đối đãi với họ như bằng hữu, hiện tại hắn lời 400 tỷ đô la Mỹ, Lục Thiếu Hoa không thể keo kiệt được.
- Tôi sẽ thu xếp.
Lý Vân Thanh đã hiểu được ý của Lục Thiếu Hoa, gật đầu thật mạnh nói.
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa cũng gật đầu, tạm dừng một chút sau đó lại nói.
- Về phần bốn người các anh, ừ, lần trước đã thưởng cho các anh mỗi người hai mươi triệu đô la Mỹ, lần này lại thêm tám mươi triệu đô la Mỹ đi, cho đủ một trăm triệu đô la Mỹ.
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa chính là chia cho Lưu Minh Chương bọn họ bốn người mỗi người một trăm triệu đô la Mỹ tiền thưởng, có thể nói là rất rộng rãi.
Mỗi người một trăm triệu đô la Mỹ, nếu nói ra ngoài, người bên ngoài có thể sợ đến phát bệnh, nhưng Lục Thiếu Hoa lời đã nói ra miệng, có nghĩa là thật muốn chia cho Lý Vân Thanh bọn họ mỗi người một trăm triệu đô la Mỹ tiền thưởng.
Như vậy có nhiều không?
Kỳ thật cũng không nhiều chút nào, một trăm triệu đô la Mỹ ở trong mắt của Lý Vân Thanh bọn họ còn xem ra chưa đủ, dựa theo tình huống hiện tại mà nói, bọn họ trích phần trăm mới là khởi đầu, mỗi người ít nhất có thể được đến vài trăm triệu đô la Mỹ tiền trích phần trăm, bởi vì Lục Thiếu Hoa chiếu theo tiền lời 10 phần trăm mà trích.
Hiện tại tổng tiền lời là 400 tỷ đô la Mỹ, cũng đã nói ở trên, Lục Thiếu Hoa muốn xuất ra hơn bốn trăm triệu đô la Mỹ tiền thưởng, Lý Vân Thanh bọn họ lại trích phần trăm cho người môi giới chứng khoán phía dưới, còn lại chính là phần của bọn họ .
Chia phần trăm cho người môi giới chứng khoán phía dưới là do Lý Vân Thanh bọn họ chế định, tính như thế nào, đại khái có bao nhiêu, Lục Thiếu Hoa không biết, cũng không cần phải biết bởi vì đó là Lý Vân Thanh bọn họ cùng những người môi giới chứng khoán phía dưới thỏa thuận.
Tuy nhiên dựa theo phỏng đoán của Lục Thiếu Hoa, trong số bốn trăm triệu đô la Mỹ tiền thưởng, tiền chia cho người môi giới chứng khoán phía dưới hẳn là sẽ không vượt qua mười tỷ đô la Mỹ, như vậy còn lại hơn ba mươi tỷ đô la Mỹ cho bốn người bọn họ chia nhau, một người mấy trăm triệu đô la Mỹ là không có vấn đề.
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 663: Giai đoạn kết thúc.
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
Lục Thiếu Hoa đã quyết định va chạm cùng các gia tộc lâu đời, như vậy hắn sẽ phải tìm cách gia tăng của cải của chính mình, và cũng chỉ có cách gia tăng của cải của chính mình đến một con số nhất định, hắn mới có tư cách va chạm cùng các gia tộc lâu đời.
Gia tộc lâu đời, sao có thể xưng bọn họ là gia tộc lâu đời? Nguyên nhân ở chỗ bọn họ kế thừa hàng thế hệ, có vài gia tộc kế thừa từ vài chục năm tới vài trăm năm, thời gian dài như vậy, bọn họ cho dù kiếm tiền một cách từ từ, con số tích lũy dần dần cũng là khủng bố .
Còn Lục Thiếu Hoa thì sao, hắn iếm tiền được vài năm? Thời gian Lục Thiếu Hoa bắt đầu tích lũy của cải là từ năm 1987, từ sự kiện 'Ngày thứ Hai đen tối', tuy nhiên đến hiện tại mới là năm 1997, thời gian trôi qua mười năm, trong mười năm này, Lục Thiếu Hoa đã đem con số của cải của mình tăng tới hàng nghìn tỷ đô la Mỹ .
Toàn bộ là nhờ vào trí nhớ kiếp trước của hắn, Lục Thiếu Hoa nếu không có được trí nhớ kiếp trước, hắn không thể có thể có của cải hôm nay, cũng không có khả năng mở mày mở mặt.
Nhưng mà, cũng là bởi vì mang trí nhớ từ kiếp trước, Lục Thiếu Hoa mới không cam lòng sống bình thường, bằng không, hắn có lẽ sẽ sống một cuộc sống thường thường bình thản, làm một người làm công, cả đời vội vàng bận rộn ở tầng thấp nhất của xã hội.
Nếu không cam lòng sống bình thường, như vậy chỉ có liều mạng, mà liều mạng thì mục đích chỉ có một, là kiếm tiền, kiếm một số tiền thật lớn.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, điều Lục Thiếu Hoa hiện tại đang làm, không phải là kiếm tiền sao, cho dù là Lý Vân Thanh chỉ huy thao tác, hay là Lưu Minh Chương nhằm vào công ty Samsung Electronics mà hành động, đều là vì sự tích lũy của cải của Lục Thiếu Hoa.
Cơn bão tài chính châu Á, chính là một cơ hội tốt để Lục Thiếu Hoa tích lũy của cải, hiện tại giai đoạn thứ nhất của cơn bão tài chính châu Á vừa kết thúc, Lục Thiếu Hoa ngoại trừ việc tổng kết số tiền kiếm được cũng không muốn quan tâm tới chuyện gì khác.
Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân hai người đều không khiến Lục Thiếu Hoa thất vọng, trải qua vài giờ tính toán, rốt cục, khi kết thúc phiên giao dịch thị trường chứng khoán Hàn Quốc, cũng là lúc đưa ra con số tổng kết cuối cùng.
- Đây là số liệu tổng kết lần này.
Lý Vân Thanh vừa đưa qua một kẹp văn kiện, vừa mở miệng nói.
Lúc này Lục Thiếu Hoa nhìn tập văn kiện, không cần nhiều lời cũng biết là số liệu về hành động lần này, nhưng Lý Vân Thanh vẫn nói ra, bởi vì anh ta vào lúc này không biết nói cái gì cho phải.
Lục Thiếu Hoa cũng không để ý Lý Vân Thanh nói lời vô nghĩa, chỉ gật gật đầu, sau đó cầm lấy tập văn kiện, mở ra ngay để xem số liệu bên trong.
Cũng giống như lần trước, Lục Thiếu Hoa trực tiếp lật ngay đến tờ cuối cùng, xem tổng số. Tổng số tiền này được tổng hợp từ hai phần, phân biệt rõ tiền lời từ tỷ giá đồng won Hàn Quốc và tiền lời từ thị trường chứng khoán Hàn Quốc.
Đương nhiên, số liệu về công ty điện tử Samsung Electronics, đến bây giờ còn chưa có, bởi vì đó là do Lưu Minh Chương phụ trách, tuy rằng là thuộc khối thị trường chứng khoán Hàn Quốc, nhưng nó là một tồn tại đặc thù, hết thảy đều phải chờ đợi Lưu Minh Chương tổng kết ra.
Lục Thiếu Hoa cũng biết số liệu của công ty Samsung Electronics không bao hàm ở bên trong, tuy nhiên điều này không quan trọng, bởi vì một công ty Samsung Electronics giảm giá cổ phiếu, cũng không kiếm được nhiều tiền lắm, nhiều nhất là một hai trăm triệu đô la Mỹ, có khi còn có thể ít hơn.
- Tổng cộng là mười một tỷ hai trăm triệu đô la Mỹ.
Đây là con số cuối cùng mà Lục Thiếu Hoa nhìn đến, cũng là số tiền lời từ tiền tệ Hàn Quốc và thị trường chứng khoán.
Không, nói chính xác hơn, đây là tiền lãi ròng, không bao hàm tiền vốn. Lý Vân Thanh khi tổng kết số liệu này, cố ý đem tiền lời và tiền vốn tách bạch ra, cho nên, Lục Thiếu Hoa nhìn đến chính là tiền lời thực tế, và phần tiền vốn thêm tiền lời.
Một con số rất lý tưởng, Lục Thiếu Hoa rất thỏa mãn, ừ, chính xác mà nói, so sánh với khi ở Đài Loan Lục Thiếu Hoa cảm thấy rất vừa lòng, sau chiến dịch Đài Loan, kết quả chỉ buôn bán lời sáu tỷ bốn trăm triệu đô la Mỹ, mà Hàn Quốc lần này, kết quả nhiều gần gấp đôi, Lục Thiếu Hoa sao có thể không hài lòng đây.
- Không tồi.
Lục Thiếu Hoa thốt lên, trên mặt hiện rõ nụ cười thỏa mãn, nhìn về phía Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân ánh mắt hoàn toàn tán thưởng.
Cùng lúc đó, Lục Thiếu Hoa ở trong đầu cũng âm thầm tổng hợp sổ sách, sổ cái lợi nhuận.
Lúc chấm dứt hành động ở Indonesia, Lục Thiếu Hoa liền tổng kết sổ sách, cuối cùng trừ số tiền vốn thì lời 384 tỷ 100 triệu đô la Mỹ, hơn nữa sau đó ở Đài Loan kiếm 6 tỷ 400 triệu đô la Mỹ, tổng cộng là 390 tỷ 100 triệu đô la Mỹ.
Hiện tại kiếm được hơn mười một tỷ hai trăm triệu đô la Mỹ, kết quả đã tổng cộng đã vượt quá 400 tỷ đô la Mỹ, đạt tới 401 tỷ 200 triệu đô la Mỹ, hơn nữa Lưu Minh Chương còn chưa cho ra kết quả, con số này còn có thể lại tăng thêm một hai trăm triệu đô la Mỹ .
Cho tới nay, thói quen của Lục Thiếu Hoa đều là chỉ tính số tiền lớn, số nhỏ tự xem không tính đến, nhưng cho dù là xem nhẹ, sau cơn bão tài chính châu Á, kết quả cuối cùng cũng khả quan, đạt tới 400 tỷ đô la Mỹ, là tiền lãi ròng, có thể thấy được số tiền này đáng sợ cỡ nào.
Bắt đầu từ khi bùng nổ cơn bão tài chính châu Á đến hiện tại chưa tới nửa năm, Lục Thiếu Hoa đã khiến cho của cải của chính mình tăng thêm 400 tỷ đô la Mỹ, Lục Thiếu Hoa còn có cái gì không hài lòng.
Tuy nhiên, đồng thời với sự vừa lòng này, trong lòng Lục Thiếu Hoa ít nhiều thấy có chút mất mát, so sánh với khủng hoảng ở Nhật Bản năm đó, Lục Thiếu Hoa lấy mấy trăm triệu đô la Mỹ đổi lấy bốn trăm hai mươi tỷ đô la Mỹ tiền lời, đó mới gọi là đáng sợ.
Hơn nữa, thời gian khủng hoảng chứng khoán Nhật Bản cũng không dài, từ đầu tới cuối chỉ hơn nửa năm một chút, tiền lời lại lớn gấp gần ngàn lần, con số đó mới gọi là khủng khiếp.
Mọi điều đều không thể so sánh, Lục Thiếu Hoa cũng biết đạo lý này, năm đó Nhật Bản có thể là cường quốc kinh tế thứ nhất thế giới, thị trường chứng khoán của họ giảm mạnh, tổn thất lên tới hai nghìn tỷ đô la Mỹ. Lục Thiếu Hoa kiếm lời tới hơn 400 tỷ đô la Mỹ, cũng không kể là nhiều.
Mà lần này, tổn thất toàn bộ của cơn bão tài chính châu Á là hơn bảy nghìn tỷ đô la Mỹ, con số này là số cuối cùng, là kết quả xác định của cơn bão tài chính châu Á, mà lúc này mới kết thúc giai đoạn thứ nhất, tiếp theo còn hai giai đoạn nữa, Lục Thiếu Hoa có thể kiếm được hơn 400 tỷ đô la Mỹ, đã xem như không tồi.
- Hiện tại cũng vừa kết thúc, chỉ thiếu kết quả của Lưu Minh Chương.
Lý Vân Thanh tỏ vẻ nhẹ nhõm, có chút mệt mỏi nói.
Theo lời của Lục Thiếu Hoa, Lý Vân Thanh cũng biết được chút tin tức, cơn bão tài chính châu Á tạm thời dừng lại, kế tiếp sẽ bước vào giai đoạn bạo phát, giai đoạn thứ hai sẽ bắt đầu vào sang năm, nói cách khác, trong tương lai kế tiếp, Lý Vân Thanh bọn họ có thể thư giãn trong một thời gian dài.
Bình thường, lúc bận rộn, Lý Vân Thanh còn không cảm thấy gì, chịu đựng áp lực đã thành thói quen, nhưng một khi trầm tĩnh lại, toàn thân lại cảm thấy mệt mỏi.
- Đúng vậy, đã xong.
Lục Thiếu Hoa tiếp lời của Lý Vân Thanh, trầm ngâm sau một lát mới nói tiếp:
- Các anh cũng nghỉ ngơi đi, sau đó có mặt ở tập đoàn, và nhanh chóng hành động, đó là tôi nhắc lại điều đã nói trước với các anh.
Lục Thiếu Hoa vô cùng hiểu rõ tình trạng hiện tại của Lý Vân Thanh bọn họ, biết bọn họ mệt mỏi, nhưng nghỉ thì nghỉ, cũng không thể nghỉ liền lập tức được, chiếu theo quy định trước kia, sau khi chấm dứt hành động, việc trích phần trăm tiền thưởng của những người môi giới chứng khoán phía dưới, đều do Lý Vân Thanh bọn họ tính toán.
- Tuy nhiên, trước mắt hãy trích phần trăm cho những người phía dưới đi.
Lục Thiếu Hoa cười cười, lại cường điệu một chút, nói.
- Ừ, ngoại trừ việc trích phần trăm, mặt khác hãy tính toán tiền thưởng đi.
Đây là lệ thường, sau khi hành động chấm dứt, Lục Thiếu Hoa ngoại trừ việc trích phần trăm cho người môi giới chứng khoán, mặt khác còn phát thêm tiền thưởng, đương nhiên, tiền thưởng này sẽ không nhiều lắm, số tiền thưởng Lục Thiếu Hoa từng chia tiền nhiều nhất cũng chỉ là một triệu đô la Mỹ.
Mà lần này số lượng người môi giới chứng khoán trực tiếp tham dự rất nhiều, hơn ba mươi đội, một đội có bốn người, tổng cộng có hơn một trăm người tham dự, cộng lại, tiền thưởng cũng là một khoản tiền không nhỏ.
- Dựa vào con số cuối cùng, hẳn là có bốn trăm triệu đô la Mỹ.
Lý Vân Thanh nói xong nhìn Lục Thiếu Hoa, hắn là xin chỉ thị Lục Thiếu Hoa có đồng ý hay không đề nghị của anh ta.
Xuất ra bốn trăm triệu đô la Mỹ tiền thưởng, đây là đề nghị của Lý Vân Thanh.
- Ừ, các anh phân phối đi, bốn trăm triệu đô la Mỹ không đủ thì thêm năm trăm triệu đô la Mỹ nữa, chúng ta không thể khiến người phía dưới nản lòng.
Lục Thiếu Hoa nhấn mạnh.
Bất kể là Lý Vân Thanh bọn họ hay là người môi giới chứng khoán phía dưới, Lục Thiếu Hoa không coi bọn họ là công cụ kiếm tiền của mình, đối đãi với họ như bằng hữu, hiện tại hắn lời 400 tỷ đô la Mỹ, Lục Thiếu Hoa không thể keo kiệt được.
- Tôi sẽ thu xếp.
Lý Vân Thanh đã hiểu được ý của Lục Thiếu Hoa, gật đầu thật mạnh nói.
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa cũng gật đầu, tạm dừng một chút sau đó lại nói.
- Về phần bốn người các anh, ừ, lần trước đã thưởng cho các anh mỗi người hai mươi triệu đô la Mỹ, lần này lại thêm tám mươi triệu đô la Mỹ đi, cho đủ một trăm triệu đô la Mỹ.
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa chính là chia cho Lưu Minh Chương bọn họ bốn người mỗi người một trăm triệu đô la Mỹ tiền thưởng, có thể nói là rất rộng rãi.
Mỗi người một trăm triệu đô la Mỹ, nếu nói ra ngoài, người bên ngoài có thể sợ đến phát bệnh, nhưng Lục Thiếu Hoa lời đã nói ra miệng, có nghĩa là thật muốn chia cho Lý Vân Thanh bọn họ mỗi người một trăm triệu đô la Mỹ tiền thưởng.
Như vậy có nhiều không?
Kỳ thật cũng không nhiều chút nào, một trăm triệu đô la Mỹ ở trong mắt của Lý Vân Thanh bọn họ còn xem ra chưa đủ, dựa theo tình huống hiện tại mà nói, bọn họ trích phần trăm mới là khởi đầu, mỗi người ít nhất có thể được đến vài trăm triệu đô la Mỹ tiền trích phần trăm, bởi vì Lục Thiếu Hoa chiếu theo tiền lời 10 phần trăm mà trích.
Hiện tại tổng tiền lời là 400 tỷ đô la Mỹ, cũng đã nói ở trên, Lục Thiếu Hoa muốn xuất ra hơn bốn trăm triệu đô la Mỹ tiền thưởng, Lý Vân Thanh bọn họ lại trích phần trăm cho người môi giới chứng khoán phía dưới, còn lại chính là phần của bọn họ .
Chia phần trăm cho người môi giới chứng khoán phía dưới là do Lý Vân Thanh bọn họ chế định, tính như thế nào, đại khái có bao nhiêu, Lục Thiếu Hoa không biết, cũng không cần phải biết bởi vì đó là Lý Vân Thanh bọn họ cùng những người môi giới chứng khoán phía dưới thỏa thuận.
Tuy nhiên dựa theo phỏng đoán của Lục Thiếu Hoa, trong số bốn trăm triệu đô la Mỹ tiền thưởng, tiền chia cho người môi giới chứng khoán phía dưới hẳn là sẽ không vượt qua mười tỷ đô la Mỹ, như vậy còn lại hơn ba mươi tỷ đô la Mỹ cho bốn người bọn họ chia nhau, một người mấy trăm triệu đô la Mỹ là không có vấn đề.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.