Chương 682
Biên Chức Thành Đích Mộng
24/01/2013
Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 682 : Đêm tối, mau đến đi…
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
Đối với lúc này dự trữ thành phẩm, chuẩn bị tiến quân phục vụ giới bình dân là nước cờ đen mà Lục Thiếu Hoa đang che giấu, đối với nước cờ này, Lục Thiếu Hoa cảm thấy rất hài lòng, bởi vì nước cờ này bây giờ đã phát huy tác dụng của nó rồi, có thể giải quyết một cách thuận lợi tất cả các nguy cơ mà tập đoàn Phượng Hoàng gặp phải, hơn nữa sau khi kế hoạch thành công, tập đoàn Phượng Hoàng lại có thế loại bỏ chướng ngại vật trên đường
Việc tiếp theo sẽ không cần nói nhiều nữa, Tần Tịch Thần cũng trở lên bận rộn, Lục Thiếu Hoa cũng vậy, hắn cũng trở lên tất bật, thường xuyên đến tập đoàn, giúp đỡ Tần Tịch Thần, thỉnh thoảng vẫn triệu tập hội nghị, nhằm sắp xếp việc tiến quân vào thị trường sản phẩm chất lượng thấp.
Kế hoạch này, khiến tất cả mọi người ở công ty tiêu thụ Phượng Hoàng đều trở nên bận rộn, từ cấp trên là Hứa Gia Thụy, đến những nhân viên bình thường nhất.
Tất nhiên rồi, trong đó bận nhất phải kể đến Tần Tịch Thần, làm tổng giám đốc điều hành của tập đoàn Phượng Hoàng, Tần Tịch Thần chắc chắn là người bận rộn nhất, bởi vì cô không chỉ phải chăm lo công ty tiêu thụ Phượng Hoàng, còn phải chú ý đến vài công ty con của tập đoàn Phượng Hoàng, bao gồm công ty truyền thông Phượng Hoàng và bất động sản Phượng Hoàng…
Bận rộn, thời gian như nước, hai tháng cứ như thế trôi qua.
Nhưng mà bận thì bận, Tần Tịch Thần vẫn dành thời gian, một tháng đến thăm con gái một lần, đi máy bay riêng, trở về quê của Lục Thiếu Hoa, ở cùng con gái hai ngày, sau đó mới trở về Hồng Kông, lại tập trung vào công việc.
Trong khoảng thời gian hai tháng này, cũng có rất nhiều chuyện đã xảy ra, đầu tiên là Tần Tịch Thần và Chử Lỗi kết nối thành công, hai người thống nhất ý kiến, chuẩn bị hạn chế triệt để sản lượng, đề phòng cơn bão tài chính mang đến tổn hại.
Tất nhiên rồi, việc hạn chế này cũng có quy định riêng, theo như lời Lục Thiếu Hoa nói lúc đó, sản xuất đơn lẻ, có đơn đặt hàng mới sản xuất, không có đơn đặt hàng thì sản xuất một ít, chỉ cung cấp cho công ty tiêu thụ.
Lần quyết định này cũng đã được Lục Thiếu Hoa đồng ý, ngoài ra, Lục Thiếu Hoa còn đưa ra một chỉ thị cho Chử Lỗi, đó là chuyển trọng tâm đến sản xuất sản phẩm chất lượng thấp.
Hay nói đùa, hiện tại tập đoàn Phượng Hoàng bên này đã bắt đầu mở ra thị trường, đang chuẩn bị, sau vài tháng nữa sẽ tuyển số lượng nhân công lớn, chuẩn bị làm một trận lớn đặc biệt, nếu như bên này chuẩn bị tốt, bên Thâm Quyến lại không có sản phẩm ra, vậy thì làm cái gì cũng đều là uổng phí.
Lục Thiếu Hoa đã tính toán, về mặt dự trữ sản phẩm chất lượng thấp, cuối cùng phải vượt mức số lượng, bởi vì Lục Thiếu Hoa có thể biết trước, đợi đến lúc loại bỏ được ảnh hưởng của cơn bão tài chính, thị trường dần dần hồi phục trở lại, không có dự trữ một số lượng sản phẩm lớn là không thể ứng phó được
Thị trường có nhu cầu lớn, hơn nữa tập đoàn Phượng Hoàng lại vừa mới tiến quân vào thị trường sản phẩm chất lượng thấp, nếu không thể thỏa mãn thị trường, vậy cũng coi như là thất bại, đây là việc mà Lục Thiếu Hoa không muốn thấy.
Tuy nhiên may là thời gian này cũng đủ, có khoảng tám, chín tháng, trong khoảng thời gian này, ngoài việc điều một phần nhân công đi sản xuất sản phẩm chất lượng cao, chất lượng trung bình ra, những người khác có thể đầu tư sản xuất sản phẩm chất lượng thấp, cho dù sản xuất với tốc độ bình thường, thì khẳng định là vẫn có thể sản xuất với số lượng lớn được.
Tất nhiên rồi, Lục Thiếu Hoa sắp xếp như vậy không chỉ vì sợ thất bại khi tiến quân vào thị trường sản phẩm chất lượng thấp, mà là vì không còn cách nào, đừng quên, trong cơn bão tài chính có rất nhiều công ty cắt giảm nhân viên, căn cứ Phượng Hoàng bên đó không cần cắt giảm nhân viên, nhưng cũng không thể tuyển nhân viên
Nói như vậy, những người nhạy bén sẽ không khó nhận ra, tập đoàn Phượng Hoàng đang ấp ủ hành động lớn, nếu như có người theo phong trào, đến lúc đó, nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa muốn tiến quân vào thị trường sản phẩm chất lượng thấp là chuyện bí mật, ngoại trừ những người cấp cao trong công ty biết, những người khác cũng chỉ biết tập đoàn Phượng Hoàng đang điều chỉnh, chuẩn bị khi cơn bão tài chính qua đi nhanh chóng khôi phục lại sức cạnh tranh.
Đồng thời, Lục Thiếu Hoa cũng rất rõ, thời gian duy trì bí mật này sẽ không quá dài, một khi công ty tiêu thụ Phượng Hoàng tiến hành tuyển công nhân, vậy thì bên ngoài sẽ không khó để nhìn ra ý đồ của tập đoàn Phượng Hoàng rồi. Tuy nhiên, tình hình hiện nay rất phức tạp, Lục Thiếu Hoa có thể giấu được bao lâu thì giấu, đến lúc không giấu được nữa, thì không cần giấu nữa.
Bởi vì đến lúc đó, tất cả đã trở thành kết cục đã định, người khác có muốn phản ứng cũng không kịp, thời gian đã không cho phép rồi. Tập đoàn Phượng Hoàng chiếm hết tiên cơ, cái bánh ngọt thị trường sản phẩm chất lượng thấp này nhất định đã bị chia bớt đi hơn một nửa.
Tất cả đều tiến hành gọn gàng, phân công rõ ràng, bố cục xong xuôi, sau một thời gian bận rộn Lục Thiếu Hoa cũng bình tĩnh lại, có thể ở trong biệt thự tự học một cách nhàn nhã rồi.
Chỉ có điều làm Lục Thiếu Hoa phiền muộn vô cùng, đó chính là Hoắc Tiểu Nguyệt, cũng không biết Hoắc Tiểu Nguyệt lấy thông tin ở đâu mà biết Lục Thiếu Hoa đang tự học chương trình đại học, Hoắc Tiểu Nguyệt đột nhiên trở nên siêng năng.
Có một lần Lục Thiếu Hoa còn hỏi cô, tại sao chịu khó như vậy, Hoắc Tiểu Nguyệt chỉ trả lời một câu rất đơn giản
- Để giúp anh tự học.
Cái gì gọi là hỗ trợ, đối với người khác thì đây là chuyện rất tốt, nhưng khi Lục Thiếu Hoa nghe thấy, cổ họng lại như bị mắc xương cá, toàn thân không thoải mái, trong lòng đúng là khổ không nói nên lời.
Vài năm trước, Hoắc Tiểu Nguyệt còn nhờ Lục Thiếu Hoa dạy học, đâu như bây giờ, tất cả đều đảo ngược lại, đến lượt Hoắc Tiểu Nguyệt dạy Lục Thiếu Hoa rồi, thay đổi thân phận, Lục Thiếu Hoa trở thành học sinh, còn Hoắc Tiểu Nguyệt lại trở thành cô giáo.
Ý nghĩ trong đầu làm Lục Thiếu Hoa dở khóc dở cười, nhưng Lục Thiếu Hoa lại vui khi để Hoắc Tiểu Nguyệt đến đây, ai khiến Hoắc Tiểu Nguyệt dưỡng da tốt như vậy, mê hoặc Lục Thiếu Hoa, lại ở trong một căn phòng yên tĩnh như thư phòng này, muốn làm chuyện gì cũng đều có thể.
Hoắc Tiểu Nguyệt chịu khó, cũng đem lại nhiều cơ hội cho Lục Thiếu Hoa, cuộc sống bỗng trở nên mỹ mãn.
Lục Thiếu Hoa cũng là một người đàn ông bình thường, những ý nghĩ gian ác tất nhiên có rồi, một mình Hoắc Tiểu Nguyệt tất nhiên không thể thỏa mãn hắn, hắn đang nghĩ là khi nào thì đưa cả Hoắc Tiểu Nguyệt và Tần Tịch Thần lên giường với hắn, thêm một cái chăn lớn cùng ngủ, một già một trẻ, như vậy mới đủ vị.
Nhưng mà, ý tưởng của Lục Thiếu Hoa chỉ có thể là trong suy nghĩ, Hoắc Tiểu Nguyệt đều chọn ban ngày để đến đây, mà ban ngày thì Tần Tịch Thần lại đi làm ở tập đoàn, không ở trong biệt thự, Hoắc Tiểu Nguyệt từ chối ở lại mà ra về, thời gian sai biệt, làm Lục Thiếu Hoa không thể thực hiện nguyện vọng.
“Không được, nhất định phải nghĩ ra một biện pháp tuyệt hảo mới được”
Trong lòng Lục Thiếu Hoa cũng ngầm gào thét
Trong lòng đang gào thét, nhưng bên ngoài trông thất thần, cả người ngẩn ra suy nghĩ, không biết Hoắc Tiểu Nguyệt đang theo dõi hắn, nhìn thấy cái mặt hèn hạ của Lục Thiếu Hoa, không thể nhịn nổi gõ vào cái trán của Lục Thiếu Hoa.
- Hừ nghĩ tận đâu
Hoắc Tiểu Nguyệt xì một tiếng, tức giận liếc nhìn Lục Thiếu Hoa, lại nói,
- Học hành chăm chỉ đi.
-……..
Lục Thiếu Hoa một hồi thất thần, nhìn cô giáo Hoắc Tiểu Nguyệt sức mạnh mười phần, Lục Thiếu Hoa mới phát hiện, Hoắc Tiểu Nguyệt đã thay đổi rồi, không đơn thuần không thẹn thùng như ngày trước.
Cũng là trong những ngày này, trong thư phòng nơi nào cũng đầy ắp dấu tích vui vẻ của hai người, vào nơi này, khó tránh khỏi làm cho người ta nghĩ theo hướng đó, Lục Thiếu Hoa có lí do để tin là Hoắc Tiểu Nguyệt vào thư phòng cũng nghĩ theo hướng đó.
- Hì hì
Lục Thiếu Hoa không ngừng cười hì hì, tay cũng không thành thật, dùng lực kéo Hoắc Tiểu Nguyệt, đặt Hoắc Tiểu Nguyệt ngồi trên đùi hắn, nói chuyện giọng điệu mờ ám, có chút gợi ý.
Hoắc Tiểu Nguyệt vốn tương đối nhạy cảm, nói hai ba câu, Hoắc Tiểu Nguyệt liền chịu không nổi rồi, một cuộc đại chiến bắt đầu trình diễn ở thư phòng…
Sau cuộc hoan ái, Hoắc Tiểu Nguyệt làm việc của người hầu, bắt đầu thu dọn, còn Lục Thiếu Hoa đứng ở một bên cười không ngừng, ánh mắt lại càng trở nên đáng khinh, loạn ngắm nhìn người của Hoắc Tiểu Nguyệt, nhìn đến mức làm cho Hoắc Tiểu Nguyệt toàn thân không thoải mái, lại không kìm nổi phẫn nộ.
- Đúng rồi, ông xã, ông nội em bảo em hỏi anh, hành động kia khi nào thì xong?
Hoắc Tiểu Nguyệt bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Không có cách nào, bây giờ Hoắc Anh Đông cũng lo lắng rồi, từ đầu năm bắt đầu tiến hành sắp xếp ở Nhật Bản, đến bây giờ thời gian bốn tháng đã qua rồi, ông ta cũng lo lắng rồi, nhưng mà đến bây giờ, Lục Thiếu Hoa chẳng có chút động tĩnh gì cả, ông ta chỉ có thể giao cho Hoắc Tiểu Nguyệt đến hỏi.
- Để sau một tháng nữa đi
Nói đến chuyện chính, Lục Thiếu Hoa cũng nghiêm túc lên, trầm ngâm một lúc rồi trả lời.
- Dạ
Hoắc Tiểu Nguyệt nói một tiếng dạ, rồi không nói nữa, yên lặng thu dọn lại thư phòng.
Nói xong việc chính, Lục Thiếu Hoa lại hồi phục lại bộ dạng vừa rồi, mang theo giọng điệu mờ ám nói
- Tiểu Nguyệt, tối nay đừng về nữa, ở lại đi.
Qua đêm, đây là một từ vô cùng mờ ám, câu này được nói ra từ mồm của Lục Thiếu Hoa, lại liên tưởng đến việc lúc nãy hai người làm, suy nghĩ của Hoắc Tiểu Nguyệt tự nhiên hướng về phía kia, lập tức, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, không biết nên trả lời như thế nào.
Khêu mồi sự việc, Lục Thiếu Hoa đương nhiên là phải chu toàn cho mục đích của hắn, lại đuổi sát nói
- Em ở lại thì sẽ ngủ ở phòng bên cạnh phòng anh.
Kế hoãn binh, đây là kế hoãn binh của Lục Thiếu Hoa, chỉ cần Hoắc Tiểu Nguyệt ở lại, vậy thì cuối cùng sẽ như thế nào, là không phải do Hoắc Tiểu Nguyệt.
Hoắc Tiểu Nguyệt cũng từng sống trong biệt thự này, lúc ấy Tần Tịch Thần đang mang thai, Hoắc Tiểu Nguyệt liền sống một thời gian ở biệt thự, sau này mới chuyển đi, theo một góc độ nào đó mà nói, nơi đây cũng coi là nhà của Hoắc Tiểu Nguyệt.
Suy tư một hồi, Hoắc Tiểu Nguyệt cũng không thể đoán được ý của Lục Thiếu Hoa, miễn cưỡng gật đầu, giọng nhẹ nhàng nói
- Thôi được.
Hoắc Tiểu Nguyệt đồng ý rồi.
Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa biết, kế hoạch của hắn đã thành công được một nửa rồi, tiếp theo là xem đêm nay phát triển có thuận lợi không, nhưng mà tại thời điểm mấu chốt này, Lục Thiếu Hoa không thể để lộ một chút sơ hở nào, nếu không tất cả đều thành sôi hỏng bỏng không.
Lục Thiếu Hoa cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại, trong lòng lại cười, ngấm ngầm lên kế hoạch tất cả, bắt buộc chính mình hướng tầm mắt vào đống sách, giả vờ đang tự học.
Nhưng lúc này Lục Thiếu Hoa làm sao có tâm trạng đọc sách, tinh trùng tràn hết lên não, làm sao có thể tập trung chú ý được.
Cuối cùng, Lục Thiếu Hoa chỉ có thế tìm một cái cớ tạm dừng việc tự học, bắt đầu tán gẫu cùng Hoắc Tiểu Nguyệt, để tách sự chú ý của Hoắc Tiểu Nguyệt ra, cùng lúc, cũng đang che giấu ý đồ thật của mình.
“Đêm tối ơi, ngươi nhanh lên một chút, nhanh lên một chút đi”
Trong lòng Lục Thiếu Hoa không ngừng gào thét.
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 682 : Đêm tối, mau đến đi…
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
Đối với lúc này dự trữ thành phẩm, chuẩn bị tiến quân phục vụ giới bình dân là nước cờ đen mà Lục Thiếu Hoa đang che giấu, đối với nước cờ này, Lục Thiếu Hoa cảm thấy rất hài lòng, bởi vì nước cờ này bây giờ đã phát huy tác dụng của nó rồi, có thể giải quyết một cách thuận lợi tất cả các nguy cơ mà tập đoàn Phượng Hoàng gặp phải, hơn nữa sau khi kế hoạch thành công, tập đoàn Phượng Hoàng lại có thế loại bỏ chướng ngại vật trên đường
Việc tiếp theo sẽ không cần nói nhiều nữa, Tần Tịch Thần cũng trở lên bận rộn, Lục Thiếu Hoa cũng vậy, hắn cũng trở lên tất bật, thường xuyên đến tập đoàn, giúp đỡ Tần Tịch Thần, thỉnh thoảng vẫn triệu tập hội nghị, nhằm sắp xếp việc tiến quân vào thị trường sản phẩm chất lượng thấp.
Kế hoạch này, khiến tất cả mọi người ở công ty tiêu thụ Phượng Hoàng đều trở nên bận rộn, từ cấp trên là Hứa Gia Thụy, đến những nhân viên bình thường nhất.
Tất nhiên rồi, trong đó bận nhất phải kể đến Tần Tịch Thần, làm tổng giám đốc điều hành của tập đoàn Phượng Hoàng, Tần Tịch Thần chắc chắn là người bận rộn nhất, bởi vì cô không chỉ phải chăm lo công ty tiêu thụ Phượng Hoàng, còn phải chú ý đến vài công ty con của tập đoàn Phượng Hoàng, bao gồm công ty truyền thông Phượng Hoàng và bất động sản Phượng Hoàng…
Bận rộn, thời gian như nước, hai tháng cứ như thế trôi qua.
Nhưng mà bận thì bận, Tần Tịch Thần vẫn dành thời gian, một tháng đến thăm con gái một lần, đi máy bay riêng, trở về quê của Lục Thiếu Hoa, ở cùng con gái hai ngày, sau đó mới trở về Hồng Kông, lại tập trung vào công việc.
Trong khoảng thời gian hai tháng này, cũng có rất nhiều chuyện đã xảy ra, đầu tiên là Tần Tịch Thần và Chử Lỗi kết nối thành công, hai người thống nhất ý kiến, chuẩn bị hạn chế triệt để sản lượng, đề phòng cơn bão tài chính mang đến tổn hại.
Tất nhiên rồi, việc hạn chế này cũng có quy định riêng, theo như lời Lục Thiếu Hoa nói lúc đó, sản xuất đơn lẻ, có đơn đặt hàng mới sản xuất, không có đơn đặt hàng thì sản xuất một ít, chỉ cung cấp cho công ty tiêu thụ.
Lần quyết định này cũng đã được Lục Thiếu Hoa đồng ý, ngoài ra, Lục Thiếu Hoa còn đưa ra một chỉ thị cho Chử Lỗi, đó là chuyển trọng tâm đến sản xuất sản phẩm chất lượng thấp.
Hay nói đùa, hiện tại tập đoàn Phượng Hoàng bên này đã bắt đầu mở ra thị trường, đang chuẩn bị, sau vài tháng nữa sẽ tuyển số lượng nhân công lớn, chuẩn bị làm một trận lớn đặc biệt, nếu như bên này chuẩn bị tốt, bên Thâm Quyến lại không có sản phẩm ra, vậy thì làm cái gì cũng đều là uổng phí.
Lục Thiếu Hoa đã tính toán, về mặt dự trữ sản phẩm chất lượng thấp, cuối cùng phải vượt mức số lượng, bởi vì Lục Thiếu Hoa có thể biết trước, đợi đến lúc loại bỏ được ảnh hưởng của cơn bão tài chính, thị trường dần dần hồi phục trở lại, không có dự trữ một số lượng sản phẩm lớn là không thể ứng phó được
Thị trường có nhu cầu lớn, hơn nữa tập đoàn Phượng Hoàng lại vừa mới tiến quân vào thị trường sản phẩm chất lượng thấp, nếu không thể thỏa mãn thị trường, vậy cũng coi như là thất bại, đây là việc mà Lục Thiếu Hoa không muốn thấy.
Tuy nhiên may là thời gian này cũng đủ, có khoảng tám, chín tháng, trong khoảng thời gian này, ngoài việc điều một phần nhân công đi sản xuất sản phẩm chất lượng cao, chất lượng trung bình ra, những người khác có thể đầu tư sản xuất sản phẩm chất lượng thấp, cho dù sản xuất với tốc độ bình thường, thì khẳng định là vẫn có thể sản xuất với số lượng lớn được.
Tất nhiên rồi, Lục Thiếu Hoa sắp xếp như vậy không chỉ vì sợ thất bại khi tiến quân vào thị trường sản phẩm chất lượng thấp, mà là vì không còn cách nào, đừng quên, trong cơn bão tài chính có rất nhiều công ty cắt giảm nhân viên, căn cứ Phượng Hoàng bên đó không cần cắt giảm nhân viên, nhưng cũng không thể tuyển nhân viên
Nói như vậy, những người nhạy bén sẽ không khó nhận ra, tập đoàn Phượng Hoàng đang ấp ủ hành động lớn, nếu như có người theo phong trào, đến lúc đó, nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa muốn tiến quân vào thị trường sản phẩm chất lượng thấp là chuyện bí mật, ngoại trừ những người cấp cao trong công ty biết, những người khác cũng chỉ biết tập đoàn Phượng Hoàng đang điều chỉnh, chuẩn bị khi cơn bão tài chính qua đi nhanh chóng khôi phục lại sức cạnh tranh.
Đồng thời, Lục Thiếu Hoa cũng rất rõ, thời gian duy trì bí mật này sẽ không quá dài, một khi công ty tiêu thụ Phượng Hoàng tiến hành tuyển công nhân, vậy thì bên ngoài sẽ không khó để nhìn ra ý đồ của tập đoàn Phượng Hoàng rồi. Tuy nhiên, tình hình hiện nay rất phức tạp, Lục Thiếu Hoa có thể giấu được bao lâu thì giấu, đến lúc không giấu được nữa, thì không cần giấu nữa.
Bởi vì đến lúc đó, tất cả đã trở thành kết cục đã định, người khác có muốn phản ứng cũng không kịp, thời gian đã không cho phép rồi. Tập đoàn Phượng Hoàng chiếm hết tiên cơ, cái bánh ngọt thị trường sản phẩm chất lượng thấp này nhất định đã bị chia bớt đi hơn một nửa.
Tất cả đều tiến hành gọn gàng, phân công rõ ràng, bố cục xong xuôi, sau một thời gian bận rộn Lục Thiếu Hoa cũng bình tĩnh lại, có thể ở trong biệt thự tự học một cách nhàn nhã rồi.
Chỉ có điều làm Lục Thiếu Hoa phiền muộn vô cùng, đó chính là Hoắc Tiểu Nguyệt, cũng không biết Hoắc Tiểu Nguyệt lấy thông tin ở đâu mà biết Lục Thiếu Hoa đang tự học chương trình đại học, Hoắc Tiểu Nguyệt đột nhiên trở nên siêng năng.
Có một lần Lục Thiếu Hoa còn hỏi cô, tại sao chịu khó như vậy, Hoắc Tiểu Nguyệt chỉ trả lời một câu rất đơn giản
- Để giúp anh tự học.
Cái gì gọi là hỗ trợ, đối với người khác thì đây là chuyện rất tốt, nhưng khi Lục Thiếu Hoa nghe thấy, cổ họng lại như bị mắc xương cá, toàn thân không thoải mái, trong lòng đúng là khổ không nói nên lời.
Vài năm trước, Hoắc Tiểu Nguyệt còn nhờ Lục Thiếu Hoa dạy học, đâu như bây giờ, tất cả đều đảo ngược lại, đến lượt Hoắc Tiểu Nguyệt dạy Lục Thiếu Hoa rồi, thay đổi thân phận, Lục Thiếu Hoa trở thành học sinh, còn Hoắc Tiểu Nguyệt lại trở thành cô giáo.
Ý nghĩ trong đầu làm Lục Thiếu Hoa dở khóc dở cười, nhưng Lục Thiếu Hoa lại vui khi để Hoắc Tiểu Nguyệt đến đây, ai khiến Hoắc Tiểu Nguyệt dưỡng da tốt như vậy, mê hoặc Lục Thiếu Hoa, lại ở trong một căn phòng yên tĩnh như thư phòng này, muốn làm chuyện gì cũng đều có thể.
Hoắc Tiểu Nguyệt chịu khó, cũng đem lại nhiều cơ hội cho Lục Thiếu Hoa, cuộc sống bỗng trở nên mỹ mãn.
Lục Thiếu Hoa cũng là một người đàn ông bình thường, những ý nghĩ gian ác tất nhiên có rồi, một mình Hoắc Tiểu Nguyệt tất nhiên không thể thỏa mãn hắn, hắn đang nghĩ là khi nào thì đưa cả Hoắc Tiểu Nguyệt và Tần Tịch Thần lên giường với hắn, thêm một cái chăn lớn cùng ngủ, một già một trẻ, như vậy mới đủ vị.
Nhưng mà, ý tưởng của Lục Thiếu Hoa chỉ có thể là trong suy nghĩ, Hoắc Tiểu Nguyệt đều chọn ban ngày để đến đây, mà ban ngày thì Tần Tịch Thần lại đi làm ở tập đoàn, không ở trong biệt thự, Hoắc Tiểu Nguyệt từ chối ở lại mà ra về, thời gian sai biệt, làm Lục Thiếu Hoa không thể thực hiện nguyện vọng.
“Không được, nhất định phải nghĩ ra một biện pháp tuyệt hảo mới được”
Trong lòng Lục Thiếu Hoa cũng ngầm gào thét
Trong lòng đang gào thét, nhưng bên ngoài trông thất thần, cả người ngẩn ra suy nghĩ, không biết Hoắc Tiểu Nguyệt đang theo dõi hắn, nhìn thấy cái mặt hèn hạ của Lục Thiếu Hoa, không thể nhịn nổi gõ vào cái trán của Lục Thiếu Hoa.
- Hừ nghĩ tận đâu
Hoắc Tiểu Nguyệt xì một tiếng, tức giận liếc nhìn Lục Thiếu Hoa, lại nói,
- Học hành chăm chỉ đi.
-……..
Lục Thiếu Hoa một hồi thất thần, nhìn cô giáo Hoắc Tiểu Nguyệt sức mạnh mười phần, Lục Thiếu Hoa mới phát hiện, Hoắc Tiểu Nguyệt đã thay đổi rồi, không đơn thuần không thẹn thùng như ngày trước.
Cũng là trong những ngày này, trong thư phòng nơi nào cũng đầy ắp dấu tích vui vẻ của hai người, vào nơi này, khó tránh khỏi làm cho người ta nghĩ theo hướng đó, Lục Thiếu Hoa có lí do để tin là Hoắc Tiểu Nguyệt vào thư phòng cũng nghĩ theo hướng đó.
- Hì hì
Lục Thiếu Hoa không ngừng cười hì hì, tay cũng không thành thật, dùng lực kéo Hoắc Tiểu Nguyệt, đặt Hoắc Tiểu Nguyệt ngồi trên đùi hắn, nói chuyện giọng điệu mờ ám, có chút gợi ý.
Hoắc Tiểu Nguyệt vốn tương đối nhạy cảm, nói hai ba câu, Hoắc Tiểu Nguyệt liền chịu không nổi rồi, một cuộc đại chiến bắt đầu trình diễn ở thư phòng…
Sau cuộc hoan ái, Hoắc Tiểu Nguyệt làm việc của người hầu, bắt đầu thu dọn, còn Lục Thiếu Hoa đứng ở một bên cười không ngừng, ánh mắt lại càng trở nên đáng khinh, loạn ngắm nhìn người của Hoắc Tiểu Nguyệt, nhìn đến mức làm cho Hoắc Tiểu Nguyệt toàn thân không thoải mái, lại không kìm nổi phẫn nộ.
- Đúng rồi, ông xã, ông nội em bảo em hỏi anh, hành động kia khi nào thì xong?
Hoắc Tiểu Nguyệt bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Không có cách nào, bây giờ Hoắc Anh Đông cũng lo lắng rồi, từ đầu năm bắt đầu tiến hành sắp xếp ở Nhật Bản, đến bây giờ thời gian bốn tháng đã qua rồi, ông ta cũng lo lắng rồi, nhưng mà đến bây giờ, Lục Thiếu Hoa chẳng có chút động tĩnh gì cả, ông ta chỉ có thể giao cho Hoắc Tiểu Nguyệt đến hỏi.
- Để sau một tháng nữa đi
Nói đến chuyện chính, Lục Thiếu Hoa cũng nghiêm túc lên, trầm ngâm một lúc rồi trả lời.
- Dạ
Hoắc Tiểu Nguyệt nói một tiếng dạ, rồi không nói nữa, yên lặng thu dọn lại thư phòng.
Nói xong việc chính, Lục Thiếu Hoa lại hồi phục lại bộ dạng vừa rồi, mang theo giọng điệu mờ ám nói
- Tiểu Nguyệt, tối nay đừng về nữa, ở lại đi.
Qua đêm, đây là một từ vô cùng mờ ám, câu này được nói ra từ mồm của Lục Thiếu Hoa, lại liên tưởng đến việc lúc nãy hai người làm, suy nghĩ của Hoắc Tiểu Nguyệt tự nhiên hướng về phía kia, lập tức, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, không biết nên trả lời như thế nào.
Khêu mồi sự việc, Lục Thiếu Hoa đương nhiên là phải chu toàn cho mục đích của hắn, lại đuổi sát nói
- Em ở lại thì sẽ ngủ ở phòng bên cạnh phòng anh.
Kế hoãn binh, đây là kế hoãn binh của Lục Thiếu Hoa, chỉ cần Hoắc Tiểu Nguyệt ở lại, vậy thì cuối cùng sẽ như thế nào, là không phải do Hoắc Tiểu Nguyệt.
Hoắc Tiểu Nguyệt cũng từng sống trong biệt thự này, lúc ấy Tần Tịch Thần đang mang thai, Hoắc Tiểu Nguyệt liền sống một thời gian ở biệt thự, sau này mới chuyển đi, theo một góc độ nào đó mà nói, nơi đây cũng coi là nhà của Hoắc Tiểu Nguyệt.
Suy tư một hồi, Hoắc Tiểu Nguyệt cũng không thể đoán được ý của Lục Thiếu Hoa, miễn cưỡng gật đầu, giọng nhẹ nhàng nói
- Thôi được.
Hoắc Tiểu Nguyệt đồng ý rồi.
Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa biết, kế hoạch của hắn đã thành công được một nửa rồi, tiếp theo là xem đêm nay phát triển có thuận lợi không, nhưng mà tại thời điểm mấu chốt này, Lục Thiếu Hoa không thể để lộ một chút sơ hở nào, nếu không tất cả đều thành sôi hỏng bỏng không.
Lục Thiếu Hoa cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại, trong lòng lại cười, ngấm ngầm lên kế hoạch tất cả, bắt buộc chính mình hướng tầm mắt vào đống sách, giả vờ đang tự học.
Nhưng lúc này Lục Thiếu Hoa làm sao có tâm trạng đọc sách, tinh trùng tràn hết lên não, làm sao có thể tập trung chú ý được.
Cuối cùng, Lục Thiếu Hoa chỉ có thế tìm một cái cớ tạm dừng việc tự học, bắt đầu tán gẫu cùng Hoắc Tiểu Nguyệt, để tách sự chú ý của Hoắc Tiểu Nguyệt ra, cùng lúc, cũng đang che giấu ý đồ thật của mình.
“Đêm tối ơi, ngươi nhanh lên một chút, nhanh lên một chút đi”
Trong lòng Lục Thiếu Hoa không ngừng gào thét.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.