Ti Mệnh
Đánh giá: 8.9/10 từ 58 lượt
Tác giả Cửu Lộ Phi Hương đã quá quen thuộc với các bạn đọc yêu truyện thông qua loạt truyện Khuynh Thế, Trăng Trong Kính, Vài Lần Hồn Mộng... Đây đều là những truyện với giọng văn thật nhẹ nhàng sâu lắng, có chút lạ, chút quen nhưng lại làm cho người ngây ngất không yên. Truyện huyền huyễn được giới thiệu sau đây là một truyện cũng đặc sắc không kém của tác giả, vẫn là giọng văn sâu lắng nhẹ nhàng ấy, không hoa mỹ, gần gũi và dễ đi vào lòng bạn đọc.
Truyện Ti Mệnh kể về Nhĩ Sanh là một cô bé mồ côi. Nàng nói, cả gia đình đều chôn dưới lòng đất, chính vì vậy nàng mới sống tùy tiện như thế; không ai để ý, không người vướng bận mới thực là tự do. Nhưng, đó chỉ là những lời nàng tự an ủi bản thân. Rồi đến ngày nọ, có một nam tử đột ngột xuất hiện trong cuộc sống của nàng; dắt tay nàng, cõng nàng đi, vì nàng đúc kiếm, dạy nàng viết chữ; vì nàng mà vui, thay nàng mà sầu.
Từ sau khi gặp người đó, nàng không còn tiếp tục sống vô pháp vô thiên như trước, một hồi sóng gió qua đi, nàng cho là bản thân cuối cùng cũng có thể cùng Trường Uyên ở bên nhau mãi mãi... Hắn đột nhiên biến mất, tìm kiếm Trường Uyên dần trở thành mục tiêu lớn nhất trong cuộc đời Nhĩ Sanh.
Chỉ là...Vật đổi sao dời, phù hoa lạc định... “Nàng” từ trong giấc ngủ say bất chợt bừng tỉnh. Mới biết, trên thế gian này chưa từng có Nhĩ Sanh, mà Trường Uyên cũng vậy; phải chăng tất cả chỉ là một hồi thiên thu đại mộng của Ti Mệnh Tinh quân...
Liệu đến cuối cùng của truyện, người ta có còn về và ở bên nhau không, có thể nhận ra nhau giữa bể lớn tình người này không, nếu chỉ là ảo mộng liệu có phải hay không đã đi quá xa, khi nào thì mới dưng lại được...
Truyện Ti Mệnh kể về Nhĩ Sanh là một cô bé mồ côi. Nàng nói, cả gia đình đều chôn dưới lòng đất, chính vì vậy nàng mới sống tùy tiện như thế; không ai để ý, không người vướng bận mới thực là tự do. Nhưng, đó chỉ là những lời nàng tự an ủi bản thân. Rồi đến ngày nọ, có một nam tử đột ngột xuất hiện trong cuộc sống của nàng; dắt tay nàng, cõng nàng đi, vì nàng đúc kiếm, dạy nàng viết chữ; vì nàng mà vui, thay nàng mà sầu.
Từ sau khi gặp người đó, nàng không còn tiếp tục sống vô pháp vô thiên như trước, một hồi sóng gió qua đi, nàng cho là bản thân cuối cùng cũng có thể cùng Trường Uyên ở bên nhau mãi mãi... Hắn đột nhiên biến mất, tìm kiếm Trường Uyên dần trở thành mục tiêu lớn nhất trong cuộc đời Nhĩ Sanh.
Chỉ là...Vật đổi sao dời, phù hoa lạc định... “Nàng” từ trong giấc ngủ say bất chợt bừng tỉnh. Mới biết, trên thế gian này chưa từng có Nhĩ Sanh, mà Trường Uyên cũng vậy; phải chăng tất cả chỉ là một hồi thiên thu đại mộng của Ti Mệnh Tinh quân...
Liệu đến cuối cùng của truyện, người ta có còn về và ở bên nhau không, có thể nhận ra nhau giữa bể lớn tình người này không, nếu chỉ là ảo mộng liệu có phải hay không đã đi quá xa, khi nào thì mới dưng lại được...