Tiên Đế Vạn Năm Chuyển Thế Rồi
Chương 45
Tuyết Sam
19/04/2021
Chủ nhân...Chủ nhân phải đợi Diệp Thuẫn..
Bạch Thụy lơ lửng trên bầu trời đêm. À không,bây giờ chính xác hơn,y chính là Diệp Thuẫn,hầu cận trung thành của Yêu Thanh Sơn.
Khi ấy xảy ra đại chiến tam giới,Yêu Thanh Sơn ẩn thân ,không để lại lấy một dấu tích. Diệp Thuẫn vì quá đau khổ khi mất đi điểm tựa,y không màng đến sự sống,từ thiên giới nhảy xuống nhân gian,mặc cho số phận an bài. Rồi cũng chẳng biết bằng cách nào,lại có duyên với Bạch Thụy.
Khi ấy,Bạch Thụy chỉ là một đứa trẻ còn một tia hơi tàn. Diệp Thuẫn cũng chẳng thiết sống,y một lần nữa chống lại luật trời,xuống địa phủ làm loạn,lôi Bạch Thụy từ cõi chết trở về.Xong xuôi,liền trốn vào cơ thể Bạch Thụy, chìm vào giấc ngủ sâu vĩnh viễn
Bây giờ thì y hiểu tại sao,tâm trí của Bạch Thụy lại luôn thúc ép y thức tỉnh ,luôn hướng về một nữ nhân lạ mặt. Là bởi khế ước linh hồn,là bởi nàng là chủ nhân của y. Diệp Thuẫn không thể nhận ra nàng ngay từ lần chạm mặt đầu tiên,một phần là vì dung nhan của nàng so với mấy vạn năm trước thật sự thay đổi quá nhiều,còn phần lớn là vì...tia ác niệm,âm khí luôn quẩn quanh cơ thể nàng.
Huy Dạ chợt tỉnh giấc .Trong khi hơi thở của Yêu Thanh Sơn ngày một yếu đi,Huy Dạ không có cách nào chữa trị thì những tia dao động trong không gian hướng về phía hai người họ lại khiến nàng trở nên khá hơn. Hô hấp nhịp nhàng,sắc mặt hồng hào.
Huy Dạ lập tức ra lệnh cho hắc điểu dừng lại. Diệp Thuẫn cuối cùng cũng đuổi đến.
Y mặc kệ ánh nhìn khó hiểu của Huy Dạ,thoắt ẩn thoắt hiện cướp người chớp nhoáng nhanh tới mức Huy Dạ không thể phát giác.
Diệp Thuẫn mở ra Địa giới chi linh,đưa Yêu Thanh Sơn thoát thân.
Còn lại một mình trong đêm tối,ánh mắt của Huy Dạ lóe lên vài phần tức giận. Ngang nhiên đoạt người trong tay hắn,còn chưa kể đến việc Huy Dạ không cách nào nhìn ra chiều không gian mà tên nam nhân thần bí ấy tẩu tán.
Huy Dạ vẫn còn chưa rõ câu nói trong lúc Yêu Thanh Sơn mơ hồ trong lúc mê man. Giả sử,hắn không thể tìm lại Yêu Thanh Sơn,thì nỗi nghi hoặc của bản thân,hắn phải làm cách nào để lí giải?
Vân Phi từ lúc bị Yêu Thanh Sơn dùng Phong Tuyết Linh và trận pháp xóa đi toàn bộ kí ức và pháp lực thì hành động hệt như một đứa trẻ. Tên nam nhân khốn kiếp,nếu để Huy Dạ gặp lại,chắc chắn hắn sẽ không dễ dàng gì bỏ qua
- Chủ nhân - Hắc điểu khẽ nói - Là y,Diệp Thuẫn
- Diệp Thuẫn? - Huy Dạ nhíu mày.
- Năm đó,bên cạnh Yêu Thanh Sơn luôn có một con sói núi. Khí tức còn lưu lại,tiểu nhân nhận ra,chính là hắn.
-....
Huy Dạ trầm ngâm suy nghĩ một hồi sau đó cũng rời đi. Là con sói núi đó,thứ luôn nhìn hắn với ánh mắt thù hận và ghét bỏ mỗi khi hắn xuất hiện bên cạnh Yêu Vân Phi. Con sói núi đó không phải đã chết trong đại chiến tam giới rồi sao? Tại sao bây giờ lại xuất hiện ờ đây? Thật kì lạ.
Hắc điểu không có lí do gì để lừa Huy Dạ. Rốt cuộc hắn đã bỏ qua chi tiết quan trọng nào?
- Chủ nhân,có lẽ y đã trở về địa giới chi linh.
- Địa giới chi linh?
- Chủ nhân,hắc điểu cũng là đến từ Địa giới chi linh. Thuở trước,thiên giới phá vỡ hiệp ước với thần thú,hết lần này đến lần khác chèn ép thần thú đến bờ cõi tuyệt chủng. Tiên giới đời trước,chính là Yêu Yến Khương,đã tạo ra Địa giới chi Linh để bảo vệ thần thú,bất chấp việc mất hết pháp lực. Những thần thú đời sau như chúng thần,ngài ấy chính là cha,là trời,là thiên đạo.
- Yêu Yến Khương? Cha của Yêu Thanh Sơn và Yêu Vân Phi?
- Chính là ngài ấy.
- Vậy không phải nói con chó núi ấy,chính là một thần thú?
- Y không phải thần thú bình thường mà chính là vua của thần thú. Ngày trước,hắc điểu có cùng hắn so tài để đoạt ngôi báu,nhưng y thật sự quá mạnh. Ngài không thể coi thường y.
- Hắc điểu,ngươi dám gọi vua của thần thú là con chó núi. Cái gan của ngươi cũng thật lớn
Huy Dạ suy xét hồi lâu rồi bật cười.Hắc điểu chỉ bất đắc dĩ lắc đầu thở dài một tiếng
. Vốn dĩ,hắc điểu đem lòng yêu thương con sói ngu ngốc ấy,nhưng y từ trước đến giờ không thèm để nàng vào mắt. Kể cả so tài,cũng không lấy toàn bộ sức lực đế giao đấu. Con sói ngu ngốc lúc nào cũng chỉ có chủ nhân,chủ nhân rồi Yêu Thanh Sơn. Đáng chết
Bạch Thụy lơ lửng trên bầu trời đêm. À không,bây giờ chính xác hơn,y chính là Diệp Thuẫn,hầu cận trung thành của Yêu Thanh Sơn.
Khi ấy xảy ra đại chiến tam giới,Yêu Thanh Sơn ẩn thân ,không để lại lấy một dấu tích. Diệp Thuẫn vì quá đau khổ khi mất đi điểm tựa,y không màng đến sự sống,từ thiên giới nhảy xuống nhân gian,mặc cho số phận an bài. Rồi cũng chẳng biết bằng cách nào,lại có duyên với Bạch Thụy.
Khi ấy,Bạch Thụy chỉ là một đứa trẻ còn một tia hơi tàn. Diệp Thuẫn cũng chẳng thiết sống,y một lần nữa chống lại luật trời,xuống địa phủ làm loạn,lôi Bạch Thụy từ cõi chết trở về.Xong xuôi,liền trốn vào cơ thể Bạch Thụy, chìm vào giấc ngủ sâu vĩnh viễn
Bây giờ thì y hiểu tại sao,tâm trí của Bạch Thụy lại luôn thúc ép y thức tỉnh ,luôn hướng về một nữ nhân lạ mặt. Là bởi khế ước linh hồn,là bởi nàng là chủ nhân của y. Diệp Thuẫn không thể nhận ra nàng ngay từ lần chạm mặt đầu tiên,một phần là vì dung nhan của nàng so với mấy vạn năm trước thật sự thay đổi quá nhiều,còn phần lớn là vì...tia ác niệm,âm khí luôn quẩn quanh cơ thể nàng.
Huy Dạ chợt tỉnh giấc .Trong khi hơi thở của Yêu Thanh Sơn ngày một yếu đi,Huy Dạ không có cách nào chữa trị thì những tia dao động trong không gian hướng về phía hai người họ lại khiến nàng trở nên khá hơn. Hô hấp nhịp nhàng,sắc mặt hồng hào.
Huy Dạ lập tức ra lệnh cho hắc điểu dừng lại. Diệp Thuẫn cuối cùng cũng đuổi đến.
Y mặc kệ ánh nhìn khó hiểu của Huy Dạ,thoắt ẩn thoắt hiện cướp người chớp nhoáng nhanh tới mức Huy Dạ không thể phát giác.
Diệp Thuẫn mở ra Địa giới chi linh,đưa Yêu Thanh Sơn thoát thân.
Còn lại một mình trong đêm tối,ánh mắt của Huy Dạ lóe lên vài phần tức giận. Ngang nhiên đoạt người trong tay hắn,còn chưa kể đến việc Huy Dạ không cách nào nhìn ra chiều không gian mà tên nam nhân thần bí ấy tẩu tán.
Huy Dạ vẫn còn chưa rõ câu nói trong lúc Yêu Thanh Sơn mơ hồ trong lúc mê man. Giả sử,hắn không thể tìm lại Yêu Thanh Sơn,thì nỗi nghi hoặc của bản thân,hắn phải làm cách nào để lí giải?
Vân Phi từ lúc bị Yêu Thanh Sơn dùng Phong Tuyết Linh và trận pháp xóa đi toàn bộ kí ức và pháp lực thì hành động hệt như một đứa trẻ. Tên nam nhân khốn kiếp,nếu để Huy Dạ gặp lại,chắc chắn hắn sẽ không dễ dàng gì bỏ qua
- Chủ nhân - Hắc điểu khẽ nói - Là y,Diệp Thuẫn
- Diệp Thuẫn? - Huy Dạ nhíu mày.
- Năm đó,bên cạnh Yêu Thanh Sơn luôn có một con sói núi. Khí tức còn lưu lại,tiểu nhân nhận ra,chính là hắn.
-....
Huy Dạ trầm ngâm suy nghĩ một hồi sau đó cũng rời đi. Là con sói núi đó,thứ luôn nhìn hắn với ánh mắt thù hận và ghét bỏ mỗi khi hắn xuất hiện bên cạnh Yêu Vân Phi. Con sói núi đó không phải đã chết trong đại chiến tam giới rồi sao? Tại sao bây giờ lại xuất hiện ờ đây? Thật kì lạ.
Hắc điểu không có lí do gì để lừa Huy Dạ. Rốt cuộc hắn đã bỏ qua chi tiết quan trọng nào?
- Chủ nhân,có lẽ y đã trở về địa giới chi linh.
- Địa giới chi linh?
- Chủ nhân,hắc điểu cũng là đến từ Địa giới chi linh. Thuở trước,thiên giới phá vỡ hiệp ước với thần thú,hết lần này đến lần khác chèn ép thần thú đến bờ cõi tuyệt chủng. Tiên giới đời trước,chính là Yêu Yến Khương,đã tạo ra Địa giới chi Linh để bảo vệ thần thú,bất chấp việc mất hết pháp lực. Những thần thú đời sau như chúng thần,ngài ấy chính là cha,là trời,là thiên đạo.
- Yêu Yến Khương? Cha của Yêu Thanh Sơn và Yêu Vân Phi?
- Chính là ngài ấy.
- Vậy không phải nói con chó núi ấy,chính là một thần thú?
- Y không phải thần thú bình thường mà chính là vua của thần thú. Ngày trước,hắc điểu có cùng hắn so tài để đoạt ngôi báu,nhưng y thật sự quá mạnh. Ngài không thể coi thường y.
- Hắc điểu,ngươi dám gọi vua của thần thú là con chó núi. Cái gan của ngươi cũng thật lớn
Huy Dạ suy xét hồi lâu rồi bật cười.Hắc điểu chỉ bất đắc dĩ lắc đầu thở dài một tiếng
. Vốn dĩ,hắc điểu đem lòng yêu thương con sói ngu ngốc ấy,nhưng y từ trước đến giờ không thèm để nàng vào mắt. Kể cả so tài,cũng không lấy toàn bộ sức lực đế giao đấu. Con sói ngu ngốc lúc nào cũng chỉ có chủ nhân,chủ nhân rồi Yêu Thanh Sơn. Đáng chết
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.