Chương 151: Buổi trò chuyện với Night Raid
Blasphemos
08/03/2022
Mọi người nghỉ ngơi khoảng nửa ngày, sau khi mà Dương Hằng đã lội ra từ
suối nước nóng, hoàn toàn tiêu trừ di chứng từ trận chiến với Esdeath.
Tập trung tại phòng họp của Night Raid, đây cũng là lần đầu tiên hắn đến nơi này.
Đối tượng chính lại là Seryu, cô đang đứng trước mặt Najenda.
"Cô Seryu, mặc dù hơi thiếu lịch sự, nhưng tôi muốn cô nói lý do tại sao cô lại lựa chọn... rời Jeagers. Cô biết điều này có ý nghĩa gì mà, cô chính là đào ngũ đấy."
Najenda khéo léo không sử dụng từ phản bội. Seryu ngập ngừng một chút rồi nói.
"Thế cô muốn tôi kể chi tiết hay là..."
"Hãy kể chi tiết, làm ơn."
Seryu bắt đầu kể làm sao cô luôn muốn thực thi công lý, được Orge nhận làm đồ đệ, được hắn ta dẫn đi gặp Stylist và cải tạo thân thể. Trả thù cho Orge, trận đánh với Sheele và Mine, bị Dương Hằng đánh. Gia nhập Jeagers, sau rồi gặp lại Dương Hằng tại đó với vai trò một nhân viên phục vụ. Cả hai bắt đầu nói chuyện khi mà cô bị đả kích từ cái chết của Stylist, hắn dần dần dẫn dắt cô chứng kiến mặt tối thực sự ra sao.
Nhưng mà khi cô kể lại cái đoạn phát hiện ra Dương Hằng là một kẻ đáng nghi, phát súng vào người hắn. Và sau đó cô giãy dụa thống khổ ra sao thì tất cả mọi người đều nhìn Dương Hằng với biểu cảm là lạ.
"Mọi... mọi người làm sao vậy?"
Khóe miệng của hắn giật giật, vội vàng quay sang tìm sự trợ giúp của cậu em thân thiết Tatsumi. Cậu dường như cũng muốn nói một cái gì đó nhưng rồi lại thôi, lảng tránh đi ánh mắt của Dương Hằng.
Cậu... có thể biện hộ cái gì đây? Dù kịch bản có không đúng lắm, nhưng đây rõ ràng là lừa dối con gái nhà người ta rồi bỏ trốn mà!
Leone nheo mắt, khả nghi lướt qua Dương Hằng. Sau đó quay ra thì thầm vào tai Sheele.
"Bỏ đi, tên này... quá nguy hiểm. Chị không đối phó được đâu, Sheele!"
Trong mắt Leone, Dương Hằng thật sự là một kẻ "nguy hiểm", làm con gái nhà người ta khóc lóc bi lụy đủ kiểu mà cô lại không thể tìm ra bất cứ lỗi lầm nào của hắn trong vấn đề tình cảm, quá nguy hiểm!
Đứng trước sức ép của "dư luận", cuối cùng hắn cũng phải khốn khổ thừa nhận.
"Được rồi, phát đó tôi cũng không ngờ tới. Đáng lẽ hôm đó phải chuồn êm rồi."
Hắn cũng nói thật luôn là tất cả những chứng cứ mà Seryu tìm được đều là hắn sắp xếp cho cô giải đố, để cô có thể dần dần vén màn góc tối tăm của cái đế quốc cô đang bảo vệ. Moin người đều chỉ có thể thở dài, Seryu cũng là một người đáng thương, bị che mắt từ đầu tới cuối. May mắn là cô đã tự tay gỡ cái khăn che mắt ra, nếu không kết cục sẽ là cái chết dưới tay kẻ thù hoặc là tự hủy diệt chính mình.
"Seryu, cô... có hận tôi không?"
Câu này là hắn hỏi thật lòng, bởi vì để kéo Seryu ra khỏi sự dối trá của thứ công lý tuyệt đối, hắn đã sử dụng một lời nói dối khác. Mặc kệ nó là thiện ý hay ác ý, nó làm tổn thương cô là sự thật.
"Không, tôi chưa bao giờ hận anh. Anh chỉ cho tôi con đường đúng, một thứ công lý và chính nghĩa chói sáng.
Cô nhớ lại bóng lưng, và cả cái khí thế khi mà Dương Hằng trực diện với Esdeath. Đó chính là thứ mà cô hằng theo đuổi, cô... cũng muốn được giống như vậy.
"Cô Seryu, vậy thì tiếp theo cô sẽ làm gì?"
Lúc này, Seryu trở nên đắn đo, bởi vì cô cũng không biết nên làm gì tiếp. Nếu cô gia nhập Night Raid, đồng nghĩa với việc cô phải ra tay với Jeagers, những người đồng đội cũ của cô.
Seryu đã rời khỏi đó, nhưng đó là vì lý niệm không hợp chứ không phải là phản bội. Nhìn ra sự khó xử của cô, Dương Hằng lên tiếng.
"Tiệm cà phê có một mật đạo bí mật, Seryu có thể trú ẩn tại đấy cho đến khi cách mạng kết thúc."
Đó chính là giải pháp hợp lý nhất mà hắn có thể nghĩ ra, không kéo cô gái này vào cuộc chiến nữa. Điều này cũng vô tình hợp ý của Najenda, tuy rằng Seryu là một chiến lực khá mạnh, nhưng Najenda cũng không muốn làm khó xử cô. Chỉ là cô không đồng ý lắm với quyết định trú ẩn trong mật đạo ở tiệm cà phê. Tốt nhất là cô ấy nên ở đây, căn cứ của Night Raid, bởi vì cô đã biết được vị trí của căn cứ nên đặt dưới mí mắt vẫn là an toàn nhất.
Nhưng mà sau một hồi đắn đo ra quyết định, Najenda cuối cùng cũng đã thỏa hiệp.
"Hi vọng cô đừng làm cho Dương Hằng thất vọng."
"Cảm ơn."
Không cần câu cuối nhắc nhỏ, Seryu vẫn biết được Night Raid thả cô đi không phải bởi vì tin tưởng cô, mà vì tin tưởng Dương Hằng. Ngoài ra, đây cũng là quyết sách để Night Raid gắn kết với Dương Hằng nhiều hơn. Cách mạng cần mọi nguồn lực giúp đỡ, bởi vì thời điểm đó đã sắp cận kề.
"Mà... bởi vì tôi thiết kế một chút, một chút thôi. Bols cũng không chết."
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, chỉ có mình Chelsea là đứng lên phản bác.
"Vô lý, tôi rõ ràng đã xử lý Bols rồi mà!"
Dương Hằng nhìn về phía Chelsea, thấy cô gái này khá lạ mặt, không chỉ cô gái này, kể cả người đàn ông mặc cổ phục phương đông đứng bên cạnh Najenda cũng lạ. Hỏi thì mới biết là thành viên gia nhập sau khi hắn gặp mặt.
"Cô Chelsea, cô đã giết Bols bằng cách nào?"
"Dùng một cây kim xuyên qua tử huyệt sau gáy."
"Thế thì lúc đó cô có thấy chỗ nào đó hơi khác thường hay bất hợp lý không?"
"Ờ... có... một chút, cảm giác khá lạ khi đâm vào."
"Vậy thì anh ta vẫn còn sống. Xin lỗi, nhưng lần này thì cô giết hụt rồi."
Mặt Chelsea méo xệch, Mine nở một nụ cười ranh ma, quay sang bắt đầu trêu ngươi cô. Chelsea bực dọc mà không thể làm gì.
"Tôi muốn biết lý do đằng sau tất cả các hành động này, cậu Dương Hằng."
Najenda nghiêm túc nhìn hắn. Bầy không khí bất giác trở nên đè nặng hơn. Đối mặt với cái nhìn nghiêm túc của Najenda, hắn vẫn vô cùng thong dong.
"Bols không giống Seryu. Anh ta nhận thức đầy đủ về hành vi lẫn tội lỗi mà mình đã gây ra, chỉ không biết làm sao để quay đầu và chuộc lỗi mà thôi."
"Anh ta đã từng kể với tôi là, khuôn mặt và tiếng la hét của những người vô tội đã bị thiêu cháy luôn in sâu vào tâm trí Bols, ám ảnh anh đến cơn ác mộng tồi tệ nhất. Đến mức anh ta còn không dám cởi mặt nạ ra. Nếu không phải vì vợ con của mình, anh ta đã sụp đổ tự sát từ lâu rồi."
"Còn về mục đích à... nói thật, tôi chỉ muốn cứu người thôi. Không chỉ là thể xác, mà là cả tâm linh của họ. Seryu nhìn rõ chính nghĩa, lan tỏa nó đến người khác. Bols trả giá cho tội ác của mình, nhưng anh ta vẫn có thể cười khóc với những người mình yêu thương. Chứ không phải lặng lẽ chết tại một xó xỉnh nào đó, mang theo sự thống hận chính bản thân mà xuống địa ngục."
Hắn nói một tràng dài khiến tất cả ngây ngẩn cả người. Najenda mấp máy, sau đó như là bất đắc dĩ thở dài.
"Cậu là một người dịu dàng, Dương Hằng."
"Cảm ơn, cũng đã từng có người nói với tôi như vậy."
Vấn đề về Seryu và Bols coi như đã kết thúc. Seryu rời đi, cô sẽ sống ẩn mình ở mật đạo trong tiệm cà phê cùng gia đình Bols cho đến khi cách mạng kết thúc. Dương Hằng sẽ dẫn cô đi sau đó.
Nói trước là đường hầm dẫn xuống kia không phải chỉ có một căn phòng, mà là một dãy hành lang với nhiều phòng. Dù sao với thiết kế của giáo phái doom thì cái gì không có cũng được, nhưng bắt buộc phải có hành lang vắt ngang đường hầm đi xuống.
Seryu trở về phòng nghỉ, chuyện tiếp theo đã không còn liên quan đến cô nữa rồi. Trong phòng hợp giờ phút này chỉ có Dương Hằng và Night Raid. Bắt đầu nói về vấn đề thứ hai.
"Tôi nghĩ cậu Lubbock đó sẽ không chết đâu. Jeagers đã thất bại ở cả hai mặt trận, tổn thất phân nửa thành viên mà chỉ có duy nhất chiến quả là Lubbock. Lấy trí tuệ của những tên cầm đầu, tuyệt đối sẽ không giết chết cậu ta một cách dễ dàng mà sẽ tận dụng triệt để."
"Tôi cũng nghĩ vậy, Lubbock có thể sẽ là mồi dụ Night Raid sa lưới, thậm chí là đối tượng của một cuộc hành hình công khai."
"Hiện tại, thông tin Night Raid chính là quân tiên phong của cách mạng đã lan truyền ra khá rộng. Nếu như hành quyết Lubbock một cách công khai thì sĩ khí của quân cách mạng sẽ bị ảnh hưởng."
"Nếu mấy người dự định làm một pha cướp người tại hoàng cung, nhớ bảo tôi theo cùng. Dù sao cậu Lubbock kia bị bắt cũng một phần là do tôi. Với lại, có một món nợ cần phải tính sổ."
Dương Hằng ánh mắt hơi nheo lại, cái sự kiện dịch chuyển đó hắn vẫn chưa quên. Tuy rằng nó vô tình làm lợi cho hắn, nhưng mà đối phương lúc đó tuyệt đối không có ý tốt gì, may mà đai lưng đã làm nhiễu loạn.
Đối tượng chính lại là Seryu, cô đang đứng trước mặt Najenda.
"Cô Seryu, mặc dù hơi thiếu lịch sự, nhưng tôi muốn cô nói lý do tại sao cô lại lựa chọn... rời Jeagers. Cô biết điều này có ý nghĩa gì mà, cô chính là đào ngũ đấy."
Najenda khéo léo không sử dụng từ phản bội. Seryu ngập ngừng một chút rồi nói.
"Thế cô muốn tôi kể chi tiết hay là..."
"Hãy kể chi tiết, làm ơn."
Seryu bắt đầu kể làm sao cô luôn muốn thực thi công lý, được Orge nhận làm đồ đệ, được hắn ta dẫn đi gặp Stylist và cải tạo thân thể. Trả thù cho Orge, trận đánh với Sheele và Mine, bị Dương Hằng đánh. Gia nhập Jeagers, sau rồi gặp lại Dương Hằng tại đó với vai trò một nhân viên phục vụ. Cả hai bắt đầu nói chuyện khi mà cô bị đả kích từ cái chết của Stylist, hắn dần dần dẫn dắt cô chứng kiến mặt tối thực sự ra sao.
Nhưng mà khi cô kể lại cái đoạn phát hiện ra Dương Hằng là một kẻ đáng nghi, phát súng vào người hắn. Và sau đó cô giãy dụa thống khổ ra sao thì tất cả mọi người đều nhìn Dương Hằng với biểu cảm là lạ.
"Mọi... mọi người làm sao vậy?"
Khóe miệng của hắn giật giật, vội vàng quay sang tìm sự trợ giúp của cậu em thân thiết Tatsumi. Cậu dường như cũng muốn nói một cái gì đó nhưng rồi lại thôi, lảng tránh đi ánh mắt của Dương Hằng.
Cậu... có thể biện hộ cái gì đây? Dù kịch bản có không đúng lắm, nhưng đây rõ ràng là lừa dối con gái nhà người ta rồi bỏ trốn mà!
Leone nheo mắt, khả nghi lướt qua Dương Hằng. Sau đó quay ra thì thầm vào tai Sheele.
"Bỏ đi, tên này... quá nguy hiểm. Chị không đối phó được đâu, Sheele!"
Trong mắt Leone, Dương Hằng thật sự là một kẻ "nguy hiểm", làm con gái nhà người ta khóc lóc bi lụy đủ kiểu mà cô lại không thể tìm ra bất cứ lỗi lầm nào của hắn trong vấn đề tình cảm, quá nguy hiểm!
Đứng trước sức ép của "dư luận", cuối cùng hắn cũng phải khốn khổ thừa nhận.
"Được rồi, phát đó tôi cũng không ngờ tới. Đáng lẽ hôm đó phải chuồn êm rồi."
Hắn cũng nói thật luôn là tất cả những chứng cứ mà Seryu tìm được đều là hắn sắp xếp cho cô giải đố, để cô có thể dần dần vén màn góc tối tăm của cái đế quốc cô đang bảo vệ. Moin người đều chỉ có thể thở dài, Seryu cũng là một người đáng thương, bị che mắt từ đầu tới cuối. May mắn là cô đã tự tay gỡ cái khăn che mắt ra, nếu không kết cục sẽ là cái chết dưới tay kẻ thù hoặc là tự hủy diệt chính mình.
"Seryu, cô... có hận tôi không?"
Câu này là hắn hỏi thật lòng, bởi vì để kéo Seryu ra khỏi sự dối trá của thứ công lý tuyệt đối, hắn đã sử dụng một lời nói dối khác. Mặc kệ nó là thiện ý hay ác ý, nó làm tổn thương cô là sự thật.
"Không, tôi chưa bao giờ hận anh. Anh chỉ cho tôi con đường đúng, một thứ công lý và chính nghĩa chói sáng.
Cô nhớ lại bóng lưng, và cả cái khí thế khi mà Dương Hằng trực diện với Esdeath. Đó chính là thứ mà cô hằng theo đuổi, cô... cũng muốn được giống như vậy.
"Cô Seryu, vậy thì tiếp theo cô sẽ làm gì?"
Lúc này, Seryu trở nên đắn đo, bởi vì cô cũng không biết nên làm gì tiếp. Nếu cô gia nhập Night Raid, đồng nghĩa với việc cô phải ra tay với Jeagers, những người đồng đội cũ của cô.
Seryu đã rời khỏi đó, nhưng đó là vì lý niệm không hợp chứ không phải là phản bội. Nhìn ra sự khó xử của cô, Dương Hằng lên tiếng.
"Tiệm cà phê có một mật đạo bí mật, Seryu có thể trú ẩn tại đấy cho đến khi cách mạng kết thúc."
Đó chính là giải pháp hợp lý nhất mà hắn có thể nghĩ ra, không kéo cô gái này vào cuộc chiến nữa. Điều này cũng vô tình hợp ý của Najenda, tuy rằng Seryu là một chiến lực khá mạnh, nhưng Najenda cũng không muốn làm khó xử cô. Chỉ là cô không đồng ý lắm với quyết định trú ẩn trong mật đạo ở tiệm cà phê. Tốt nhất là cô ấy nên ở đây, căn cứ của Night Raid, bởi vì cô đã biết được vị trí của căn cứ nên đặt dưới mí mắt vẫn là an toàn nhất.
Nhưng mà sau một hồi đắn đo ra quyết định, Najenda cuối cùng cũng đã thỏa hiệp.
"Hi vọng cô đừng làm cho Dương Hằng thất vọng."
"Cảm ơn."
Không cần câu cuối nhắc nhỏ, Seryu vẫn biết được Night Raid thả cô đi không phải bởi vì tin tưởng cô, mà vì tin tưởng Dương Hằng. Ngoài ra, đây cũng là quyết sách để Night Raid gắn kết với Dương Hằng nhiều hơn. Cách mạng cần mọi nguồn lực giúp đỡ, bởi vì thời điểm đó đã sắp cận kề.
"Mà... bởi vì tôi thiết kế một chút, một chút thôi. Bols cũng không chết."
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, chỉ có mình Chelsea là đứng lên phản bác.
"Vô lý, tôi rõ ràng đã xử lý Bols rồi mà!"
Dương Hằng nhìn về phía Chelsea, thấy cô gái này khá lạ mặt, không chỉ cô gái này, kể cả người đàn ông mặc cổ phục phương đông đứng bên cạnh Najenda cũng lạ. Hỏi thì mới biết là thành viên gia nhập sau khi hắn gặp mặt.
"Cô Chelsea, cô đã giết Bols bằng cách nào?"
"Dùng một cây kim xuyên qua tử huyệt sau gáy."
"Thế thì lúc đó cô có thấy chỗ nào đó hơi khác thường hay bất hợp lý không?"
"Ờ... có... một chút, cảm giác khá lạ khi đâm vào."
"Vậy thì anh ta vẫn còn sống. Xin lỗi, nhưng lần này thì cô giết hụt rồi."
Mặt Chelsea méo xệch, Mine nở một nụ cười ranh ma, quay sang bắt đầu trêu ngươi cô. Chelsea bực dọc mà không thể làm gì.
"Tôi muốn biết lý do đằng sau tất cả các hành động này, cậu Dương Hằng."
Najenda nghiêm túc nhìn hắn. Bầy không khí bất giác trở nên đè nặng hơn. Đối mặt với cái nhìn nghiêm túc của Najenda, hắn vẫn vô cùng thong dong.
"Bols không giống Seryu. Anh ta nhận thức đầy đủ về hành vi lẫn tội lỗi mà mình đã gây ra, chỉ không biết làm sao để quay đầu và chuộc lỗi mà thôi."
"Anh ta đã từng kể với tôi là, khuôn mặt và tiếng la hét của những người vô tội đã bị thiêu cháy luôn in sâu vào tâm trí Bols, ám ảnh anh đến cơn ác mộng tồi tệ nhất. Đến mức anh ta còn không dám cởi mặt nạ ra. Nếu không phải vì vợ con của mình, anh ta đã sụp đổ tự sát từ lâu rồi."
"Còn về mục đích à... nói thật, tôi chỉ muốn cứu người thôi. Không chỉ là thể xác, mà là cả tâm linh của họ. Seryu nhìn rõ chính nghĩa, lan tỏa nó đến người khác. Bols trả giá cho tội ác của mình, nhưng anh ta vẫn có thể cười khóc với những người mình yêu thương. Chứ không phải lặng lẽ chết tại một xó xỉnh nào đó, mang theo sự thống hận chính bản thân mà xuống địa ngục."
Hắn nói một tràng dài khiến tất cả ngây ngẩn cả người. Najenda mấp máy, sau đó như là bất đắc dĩ thở dài.
"Cậu là một người dịu dàng, Dương Hằng."
"Cảm ơn, cũng đã từng có người nói với tôi như vậy."
Vấn đề về Seryu và Bols coi như đã kết thúc. Seryu rời đi, cô sẽ sống ẩn mình ở mật đạo trong tiệm cà phê cùng gia đình Bols cho đến khi cách mạng kết thúc. Dương Hằng sẽ dẫn cô đi sau đó.
Nói trước là đường hầm dẫn xuống kia không phải chỉ có một căn phòng, mà là một dãy hành lang với nhiều phòng. Dù sao với thiết kế của giáo phái doom thì cái gì không có cũng được, nhưng bắt buộc phải có hành lang vắt ngang đường hầm đi xuống.
Seryu trở về phòng nghỉ, chuyện tiếp theo đã không còn liên quan đến cô nữa rồi. Trong phòng hợp giờ phút này chỉ có Dương Hằng và Night Raid. Bắt đầu nói về vấn đề thứ hai.
"Tôi nghĩ cậu Lubbock đó sẽ không chết đâu. Jeagers đã thất bại ở cả hai mặt trận, tổn thất phân nửa thành viên mà chỉ có duy nhất chiến quả là Lubbock. Lấy trí tuệ của những tên cầm đầu, tuyệt đối sẽ không giết chết cậu ta một cách dễ dàng mà sẽ tận dụng triệt để."
"Tôi cũng nghĩ vậy, Lubbock có thể sẽ là mồi dụ Night Raid sa lưới, thậm chí là đối tượng của một cuộc hành hình công khai."
"Hiện tại, thông tin Night Raid chính là quân tiên phong của cách mạng đã lan truyền ra khá rộng. Nếu như hành quyết Lubbock một cách công khai thì sĩ khí của quân cách mạng sẽ bị ảnh hưởng."
"Nếu mấy người dự định làm một pha cướp người tại hoàng cung, nhớ bảo tôi theo cùng. Dù sao cậu Lubbock kia bị bắt cũng một phần là do tôi. Với lại, có một món nợ cần phải tính sổ."
Dương Hằng ánh mắt hơi nheo lại, cái sự kiện dịch chuyển đó hắn vẫn chưa quên. Tuy rằng nó vô tình làm lợi cho hắn, nhưng mà đối phương lúc đó tuyệt đối không có ý tốt gì, may mà đai lưng đã làm nhiễu loạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.