Tiền Kiếp Làm Thiếp Hậu Kiếp Làm Thê
Chương 104: Phu quân giả
Hoa Mỹ Nhân
22/04/2021
Editor: Mứt Chanh
Bùi Dực cẩn thận nhẩm lời nàng nói, đột nhiên cảm thấy lời mới hỏi vừa rồi chẳng là gì cả. Một bản thân khác cũng tên là Bùi Dực, Thẩm Diên nói thích Bùi Dực, chẳng qua cũng là một "mình" khác.
Trong lòng Bùi Dực có hờn dỗi rồi lại không dám biểu lộ ra. Hắn còn phải dựa vào thân phận của một người khác để lấy lòng Thẩm Diên đấy.
Cũng vì thế, Bùi Dực nuốt xuống chua xót trong lòng, ai biểu hắn thích bé con duyên dáng này. Ngôn Tình Ngược
Nàng thích một "mình" khác như vậy, vậy thì hắn sẽ ngụy trang thành một "mình" khác sinh hoạt chung với nàng.
Chỉ cần nàng không rời khỏi hắn, hắn cam nguyện làm một bản thân khác.
Bùi Dực thở dài, trở mình rồi đặt Thẩm Diên lên trên ngực mình.
Hắn khẽ hôn lên chóp mũi nhỏ nhắn và thanh tú của nàng, dịu giọng dỗ dành: "Diên Diên quá đáng yêu, phu quân nhịn không được muốn chọc nàng đó."
"Hừ..." Thẩm Diên hừ hừ hai tiếng, há miệng cắn chặt lấy quai hàm cứng rắn của hắn, cho đến khi trên đó in một dấu răng rõ ràng, nàng mới buông ra.
"Phu quân là người xấu." Thẩm Diên tức giận nói.
Bùi Dực nhéo lên gương mặt phúng phình của nàng rồi cười nhẹ: "Phải phải, ta hư, Diên Diên ngoan nhất."
Từ sau khi có thể làm tình, mỗi ngày Bùi Dực đều phải quấn lấy Thẩm Diên làm chuyện đó.
Hắn sử dụng tất cả các kỹ năng mà bản thân học được từ xuân cung đồ đều dùng ở trên người Thẩm Diên. Nữ trên nam dưới, đâm từ sau, đứng thẳng, nằm nghiêng, các loại tư thế đều thử một lần.
Mỗi đêm Thẩm Diên đều bị nện khiến cơ thể bủn rủn, khóc như hoa lê dính hạt mưa.
Tuy rằng có thể đạt được nhiều khoái cảm từ tình dục nhưng hắn dũng mãnh kéo dài như vậy, nàng cảm thấy bản thân sớm hay muộn cũng bị nện hư.
Bùi Dực sau mỗi lần quan hệ đều sẽ thưởng chút đồ bổ bổ huyết dưỡng khí cho Thẩm Diên, dưỡng cơ thể nàng cho tốt, dỗ dành nàng ngoan ngoãn, lần sau nàng lại nghe lời tiếp tục cho hắn xoạc.
Cuộc sống yên bình như thế này thật hạnh phúc, vợ ngoan ngoãn nghe lời, con trai lớn lên thông minh lanh lợi, trong lòng Bùi Dực rất thỏa mãn.
Bùi Nhiên sinh ra đến nay đã hơn ba tháng, Bùi Dực chuẩn bị cho nhóc nhập gia phả và lấy thân phận con trai trưởng.
Việc này xử lý hơi khó khăn chút đỉnh.
Thẩm Diên vốn là con gái của tội thần, sau đó làm nô, thân phận hèn mọn. Trưởng lão trong tộc rất có tranh luận với việc Bùi Dực muốn nâng nàng lên làm vợ cả.
Bùi Dực dùng nguyên do mẹ quý nhờ con, không ngừng nâng thân phận của Thẩm Diên lên.
Thẩm Diên hiền huệ biết lễ, đối với lão phu nhân có thể nói là cung kính hiếu thuận. Ngoài ra, còn thích làm việc thiện, thường xuyên ban cháo cứu tế dân chạy nạn.
Nàng vốn là quan gia tiểu thư, cầm kỳ thư họa cũng không kém.
Bùi Dực liệt kê ưu điểm nhất của Thẩm Diên, chống lại mọi ý kiến, đấu tranh hơn một tháng, cuối cùng cũng thuyết phục được nhóm chú bác trong tộc.
Bùi Dực không nói cho nàng nghe chuyện bản thân muốn phù chính Thẩm Diên, hắn muốn chờ tiệc trăm ngày của con trai lại cho nàng bất ngờ.
Trước tiệc trăm ngày của Bùi Nhiên, Bùi Dực lén chuẩn bị tốt hôn thư, sính lễ, hỉ phục, còn có món khác để làm hôn sự.
Hắn đều chuẩn bị đủ việc Thừa tướng đại nhân cưới chính thê, chỉ còn chờ ngày mai Thẩm Diên gật đầu đáp ứng thì có thể lập tức tổ chức hôn lễ.
Buổi tối, dùng bữa rửa mặt xong, Bùi Dực về phòng muốn ôn tồn với Thẩm Diên một phen.
Thẩm Diên mới vừa cho con bú no, đặt nó ở trên cái giường nhỏ.
Bước chân Bùi Dực nhẹ nhàng chậm chạp đi vào, ôm lấy nàng từ phía sau. Hắn chôn vùi vào cổ nàng, mút vành tai nàng, khàn giọng hỏi: "Diên Diên, hôm nay có nhớ phu quân hay không?"
Người Thẩm Diên hơi cứng đờ, nàng giống như vô tình nghiêng đầu, tránh đi nụ hôn của hắn, nắm chặt cái bùa chú màu vàng giấu trong tay áo.
Hôm nay, nàng đi cầu bùa bình an cho con trai, khá trùng hợp, phương trượng Già Diệp vừa lúc ở trong chùa. Ông cho Thẩm Diên một lá bùa vẽ những biểu tượng đặc biệt.
Nói là bùa bình an, nhưng trừ tà, giữ bình an.
Thẩm Diên nhận bùa chú cẩn thận nhìn một lát, đột nhiên cảm thấy hơi quen mắt, càng xem càng cảm thấy quen thuộc.
Nàng lấy ra tấm bùa chú khác trong tay áo, đó là lần trước Bùi Dực cho nàng, nói là bùa chú dùng để trấn áp một Bùi Dực khác.
Thẩm Diên kinh ngạc, nàng hỏi phương trượng Già Diệp bùa chú này có tác dụng trấn áp hồn phách người không.
Phương trượng Già Diệp trả lời nàng bùa chú này chỉ là một bùa bình an bình thường, không có tác dụng gì đối với hồn phách người, chỉ là an ủi trong lòng bảo vệ bình an.
Thẩm Diên sửng sốt một hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần.
Bùa chú này không có tác dụng trấn áp hồn phách con người. Trước đó vài ngày hắn bị nàng dùng bùa chú vỗ vào, sau đó ra "Bùi Dực" là giả.
Hắn căn bản không phải là phu quân của nàng.
Bùi Dực cẩn thận nhẩm lời nàng nói, đột nhiên cảm thấy lời mới hỏi vừa rồi chẳng là gì cả. Một bản thân khác cũng tên là Bùi Dực, Thẩm Diên nói thích Bùi Dực, chẳng qua cũng là một "mình" khác.
Trong lòng Bùi Dực có hờn dỗi rồi lại không dám biểu lộ ra. Hắn còn phải dựa vào thân phận của một người khác để lấy lòng Thẩm Diên đấy.
Cũng vì thế, Bùi Dực nuốt xuống chua xót trong lòng, ai biểu hắn thích bé con duyên dáng này. Ngôn Tình Ngược
Nàng thích một "mình" khác như vậy, vậy thì hắn sẽ ngụy trang thành một "mình" khác sinh hoạt chung với nàng.
Chỉ cần nàng không rời khỏi hắn, hắn cam nguyện làm một bản thân khác.
Bùi Dực thở dài, trở mình rồi đặt Thẩm Diên lên trên ngực mình.
Hắn khẽ hôn lên chóp mũi nhỏ nhắn và thanh tú của nàng, dịu giọng dỗ dành: "Diên Diên quá đáng yêu, phu quân nhịn không được muốn chọc nàng đó."
"Hừ..." Thẩm Diên hừ hừ hai tiếng, há miệng cắn chặt lấy quai hàm cứng rắn của hắn, cho đến khi trên đó in một dấu răng rõ ràng, nàng mới buông ra.
"Phu quân là người xấu." Thẩm Diên tức giận nói.
Bùi Dực nhéo lên gương mặt phúng phình của nàng rồi cười nhẹ: "Phải phải, ta hư, Diên Diên ngoan nhất."
Từ sau khi có thể làm tình, mỗi ngày Bùi Dực đều phải quấn lấy Thẩm Diên làm chuyện đó.
Hắn sử dụng tất cả các kỹ năng mà bản thân học được từ xuân cung đồ đều dùng ở trên người Thẩm Diên. Nữ trên nam dưới, đâm từ sau, đứng thẳng, nằm nghiêng, các loại tư thế đều thử một lần.
Mỗi đêm Thẩm Diên đều bị nện khiến cơ thể bủn rủn, khóc như hoa lê dính hạt mưa.
Tuy rằng có thể đạt được nhiều khoái cảm từ tình dục nhưng hắn dũng mãnh kéo dài như vậy, nàng cảm thấy bản thân sớm hay muộn cũng bị nện hư.
Bùi Dực sau mỗi lần quan hệ đều sẽ thưởng chút đồ bổ bổ huyết dưỡng khí cho Thẩm Diên, dưỡng cơ thể nàng cho tốt, dỗ dành nàng ngoan ngoãn, lần sau nàng lại nghe lời tiếp tục cho hắn xoạc.
Cuộc sống yên bình như thế này thật hạnh phúc, vợ ngoan ngoãn nghe lời, con trai lớn lên thông minh lanh lợi, trong lòng Bùi Dực rất thỏa mãn.
Bùi Nhiên sinh ra đến nay đã hơn ba tháng, Bùi Dực chuẩn bị cho nhóc nhập gia phả và lấy thân phận con trai trưởng.
Việc này xử lý hơi khó khăn chút đỉnh.
Thẩm Diên vốn là con gái của tội thần, sau đó làm nô, thân phận hèn mọn. Trưởng lão trong tộc rất có tranh luận với việc Bùi Dực muốn nâng nàng lên làm vợ cả.
Bùi Dực dùng nguyên do mẹ quý nhờ con, không ngừng nâng thân phận của Thẩm Diên lên.
Thẩm Diên hiền huệ biết lễ, đối với lão phu nhân có thể nói là cung kính hiếu thuận. Ngoài ra, còn thích làm việc thiện, thường xuyên ban cháo cứu tế dân chạy nạn.
Nàng vốn là quan gia tiểu thư, cầm kỳ thư họa cũng không kém.
Bùi Dực liệt kê ưu điểm nhất của Thẩm Diên, chống lại mọi ý kiến, đấu tranh hơn một tháng, cuối cùng cũng thuyết phục được nhóm chú bác trong tộc.
Bùi Dực không nói cho nàng nghe chuyện bản thân muốn phù chính Thẩm Diên, hắn muốn chờ tiệc trăm ngày của con trai lại cho nàng bất ngờ.
Trước tiệc trăm ngày của Bùi Nhiên, Bùi Dực lén chuẩn bị tốt hôn thư, sính lễ, hỉ phục, còn có món khác để làm hôn sự.
Hắn đều chuẩn bị đủ việc Thừa tướng đại nhân cưới chính thê, chỉ còn chờ ngày mai Thẩm Diên gật đầu đáp ứng thì có thể lập tức tổ chức hôn lễ.
Buổi tối, dùng bữa rửa mặt xong, Bùi Dực về phòng muốn ôn tồn với Thẩm Diên một phen.
Thẩm Diên mới vừa cho con bú no, đặt nó ở trên cái giường nhỏ.
Bước chân Bùi Dực nhẹ nhàng chậm chạp đi vào, ôm lấy nàng từ phía sau. Hắn chôn vùi vào cổ nàng, mút vành tai nàng, khàn giọng hỏi: "Diên Diên, hôm nay có nhớ phu quân hay không?"
Người Thẩm Diên hơi cứng đờ, nàng giống như vô tình nghiêng đầu, tránh đi nụ hôn của hắn, nắm chặt cái bùa chú màu vàng giấu trong tay áo.
Hôm nay, nàng đi cầu bùa bình an cho con trai, khá trùng hợp, phương trượng Già Diệp vừa lúc ở trong chùa. Ông cho Thẩm Diên một lá bùa vẽ những biểu tượng đặc biệt.
Nói là bùa bình an, nhưng trừ tà, giữ bình an.
Thẩm Diên nhận bùa chú cẩn thận nhìn một lát, đột nhiên cảm thấy hơi quen mắt, càng xem càng cảm thấy quen thuộc.
Nàng lấy ra tấm bùa chú khác trong tay áo, đó là lần trước Bùi Dực cho nàng, nói là bùa chú dùng để trấn áp một Bùi Dực khác.
Thẩm Diên kinh ngạc, nàng hỏi phương trượng Già Diệp bùa chú này có tác dụng trấn áp hồn phách người không.
Phương trượng Già Diệp trả lời nàng bùa chú này chỉ là một bùa bình an bình thường, không có tác dụng gì đối với hồn phách người, chỉ là an ủi trong lòng bảo vệ bình an.
Thẩm Diên sửng sốt một hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần.
Bùa chú này không có tác dụng trấn áp hồn phách con người. Trước đó vài ngày hắn bị nàng dùng bùa chú vỗ vào, sau đó ra "Bùi Dực" là giả.
Hắn căn bản không phải là phu quân của nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.