Chương 663: Bất Tử Tà Đế sống lại
Khoái Xan Điếm
03/04/2013
Trong tinh không mênh mông kia, biển máu bao la vô cùng vô tận, nổi lên sóng máu cuồn cuộn đáng sợ, nuốt hết một nửa vũ trụ tinh không.
Dưới hai vầng nhật nguyệt và ức vạn tinh tú trên tinh không, phía trên biển máu mênh mông mờ mịt, trong thiên địa ở giữa đó chỉ còn lại có một tòa Đại điện Huyết Thần đơn độc, có thể nói là kiến trúc vĩ đại như kỳ tích...
Đại điện này cao tới vạn trượng, chiều ngang dọc tới hơn cả vạn dặm, có thể thấy được không gian bên trong của nó rộng lớn biết bao. Toàn bộ mặt ngoài đại điện đều là dùng một loại tinh thể màu đỏ sậm tạo thành, vô cùng cứng rắn, Tiên bảo cũng khó mà phá hủy được nó.
Ngay giờ phút này, trong Đại điện Huyết Thần chỉ còn lại hơn mười người, đều là cường giả đỉnh cao của Chu Vương Triều. Trừ các nhân vật Đại Thừa Kỳ còn có mấy người thực lực không tầm thường hoặc là cường giả Độ Kiếp Kỳ vận khí thật tốt.
Trương Hằng dặn dò Lạc Hà một câu, rồi với bộ dáng vội vàng mà ổn định, cất bước chạy vào sâu bên trong Đại điện Huyết Thần.
Toàn bộ Đại điện Ma giới đều bị vây dưới lĩnh vực cấm phi hành, càng không nói là ở trong trung tâm đầu mối then chốt Đại điện Huyết Thần này?
Ở trong này, cho dù hạng người Trương Hằng, Huyền Long thực lực thông thiên của nhất giới, cũng không có khả năng phi hành.
Không chỉ như thế, ngay cả Pháp bảo và pháp thuật viễn trình công kích, đều bị hạn chế thật lớn.
Tỷ như nói ở hạ giới, tu sĩ Đại Thừa Kỳ có thể tung một chiêu đánh trúng tu sĩ ở ngoài vạn dặm. Nhưng ở trong Đại điện Ma giới này, công kích của ngươi có thể đánh tới ngoài mười trượng đã là một kỳ tích rồi.
Bịch! Bịch! Bịch!
Trương Hằng tăng thêm lực đạo trên chân, tốc độ kéo lên từng chút từng chút một.
Lực lượng cơ thể đáng sợ từ hai chân hắn truyền vào trong sàn nhà đại điện màu đen sẫm lạnh như băng, phát ra tiếng vang trầm trọng.
Nhưng mà, mặc kệ lực đạo của hắn có lớn mạnh bao nhiêu, đều không làm hư hỏng mảy may đến sàn nhà đại điện này.
“Xem ra... tài liệu của cả tòa Đại điện Ma giới này đều cực kỳ quý hiếm, tùy tiện một sàn nhà nho nhỏ mà đã cứng rắn hơn so với Tiên bảo bình thường...” Trương Hằng càng nghĩ càng cả kinh trong lòng, tinh quang trong mắt lóe sáng, đánh giá kiến trúc hoành tráng hùng vĩ như kỳ tích này.
Càng khiến cho Trương Hằng giật mình cả kinh, là bên trong đại điện cao tới vạn trượng, ngang dọc vạn dặm này, không ngờ lại không có một cây cột nào.
Phóng mắt nhìn tới, rộng lớn, trang nghiêm, trang trọng, mà trống trơn không có một cây cột trụ.
“Lực lượng đến mức nào mới chống đỡ được kiến trúc to lớn như thế?” Trương Hằng không nghĩ ra, nhưng cũng không có nghĩ nhiều.
Dọc theo đại điện trống trải, tốc độ của hắn gia tăng từng chút một, chạy vào hướng chỗ sâu trong đại điện.
Dọc theo đường đi, Trương Hằng còn nhìn thấy một ít tượng đá hùng vĩ, cùng với một ít kiến trúc khác trong đại điện.
Trên trần nhà màu trắng bạc gắn từng viên từng viên trân châu vô cùng to lớn, tỏa ra hào quang rực rỡ như sao trời. Trương Hằng không dám hoài nghi mỗi một viên trân châu trên trần nhà này, nếu lấy đem xuống hạ giới đều là trân bảo quý hiếm.
Ở bên ngoài, Lạc Hà, Vân Dịch cũng không có ngừng lại, cũng đều chạy vào bên trong.
Bọn họ không thể rời Trương Hằng quá xa, nói cách khác, ở trong không gian đại điện trói buộc rất mạnh này, rất dễ bị mất đi liên hệ.
Ở trong Đại điện Huyết Thần, phạm vi mắt thường còn nhìn thấy xa hơn so với thần thức, cho nên, dùng thần thức còn không bằng dùng mắt thường quan sát.
ước chừng một đường chạy được hai ngàn dặm, trong đại điện phía trước có thể thấy được lờ mờ huyết quang cuồn cuộn.
-Đó là...
Trương Hằng tập trung ánh mắt nhìn tới, chỉ thấy ở ngoài mấy trăm trượng, xuất hiện một cái huyết trì thật rộng lớn.
Huyết trì này đường kính ước chừng hơn nghìn trượng, bên trong cuồn cuộn lực lượng màu máu, so với biển máu bên ngoài còn thuần khiết và cường đại hơn nhiều.
Đồng thời, huyết trì này khiến Trương Hằng nhớ tới Huyết Chú Trì lúc trước hắn thu được ở Phàm Vân Đảo.
Thế nhưng nếu so sánh với huyết trì cực lớn trước mắt này, Huyết Chú Trì hoàn toàn không đáng nhắc tới, quả thực là đệ tử gặp sư phụ.
Khi Vân Dịch nhìn thấy huyết trì này, liền lộ ra vẻ khiếp sợ, dòng sông máu ở chỗ sâu trong linh hồn hắn, dần dần có xu hướng không chịu khống chế.
Bịch bịch bịch!
Trương Hằng tiếp tục chạy tới phía trước, rất nhanh liền nhìn thấy Huyền Long Đại Vương và các cường giả cấm kỵ của nhất giới.
Không biết vì sao, đám người Huyền Long Đại Vương như cố ý như vô tình thả chậm tốc độ, để Trương Hằng vượt qua.
Đi qua huyết trì cực lớn này, phía trước không ngờ lại liên tục xuất hiện những huyết trì giống nhau.
Một cái... hai cái... ba cái... năm...
Không ngờ lại có nhiều huyết trì giống nhau như vậy!
Đại điện Huyết Thần này rốt cuộc là địa phương gì? Trong lòng mọi người bắt đầu phỏng đoán.
Trương Hằng chuyển ánh mắt nhìn về hướng cổ lão yêu, thầm nghĩ: “Có lẽ chỉ có Bất Tử Tà Đế này là biết rõ ràng nhất.”
Số lượng huyết trì còn nhiều hơn so với trong tưởng tượng của Trương Hằng. Hắn lại liên tục vượt qua bên cạnh mười mấy huyết trì, cảnh tượng phía trước lại xảy ra biến hóa.
Trên sàn nhà bằng đá màu đen sẫm, trải một lớp thảm mềm mại đỏ tươi, bước chân trên nó có một loại cảm giác thật thoải mái. Xem theo hình dáng dường như là dùng da lông một loại yêu thú nào đó không biết tên tạo thành.
Vừa bước lên trên lớp thảm màu đỏ này, mọi người không còn nhìn thấy huyết trì nữa. Ngược lại phía trước lại xuất hiện bậc thang bạch ngọc được lót thảm.
Theo bậc thang này đi lên phía trên, phía trước hiện ra một cái dài cao hình dáng giống như nội điện, cao chừng nghìn trượng, trên dài cao có mái bằng che nắng giống như trần nhà, bốn phía lại trống hốc.
- Các vị thí luyện giả! Rốt cục các vị tới rồi...
Giọng nói của nam nhân lúc trước, từ trên dài cao truyền đến.
Bước chân của mọi người hơi khựng lại một chút, rồi thả chậm tốc độ, đi theo bậc thang lên phía trên.
Rốt cục, khi mọi người đặt bước trên dài cao, liền nhìn thấy thân ảnh một nam nhân ngồi trên bảo tọa trong suốt.
Tướng mạo nam nhân này anh tuấn dị thường, khoác áo choàng màu máu, ước chừng trên dưới ba mươi tuổi, lộ ra một khí chất bễ nghễ vĩ dại.
Điều đáng nói tới chính là trên trán nam nhân này, có một ấn ký màu máu, trông giống như một con mắt khép kín.
Mặc dù nhìn không thấu hư thật của đối phương, nhưng thời điểm cả đám cường giả nhìn thấy nam nhân màu máu này, đầu tiên đều liên tường đây chính là Huyết Sát Thần Đế.
“Là hắn...” Trương Hằng nhớ tới lúc tiến vào tầng ngoài chủ động phủ, xuyên thấu qua sóng sợn màu máu, hắn nhìn thấy lờ mờ hình dáng của nam nhân màu máu kia.
Từ xa nhìn tới, thân ảnh màu máu này có vài phần tương tự cùng phân thân của Huyết Sát động phủ, nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện giữa hai người có chút khác nhau.
Trừ thân ảnh màu máu này ra, cảnh tượng khác trên dài cao, cũng dẫn tới chú ý của mọi người.
Ở trung tâm dài cao có một huyết trì đường kính ước chừng trăm trượng.
Năng lượng màu máu trong huyết trì này, lại lóng lánh màu sắc trong suốt, so với các huyết trì cực lớn băng qua phía dưới dài cao trước đó, không biết còn tinh khiết hơn gấp bao nhiêu lần.
“ùng ục ùng ục...”
Trong huyết trì này nổi lên một ít gợn sóng, tản phát ra một cổ lực lượng Huyết Ma chấn nhiếp thẳng vào linh hồn. Mấy cường giả cấm kỵ cách gần một chút, tâm thần đều hơi bị chấn động.
Có thể nghĩ mà biết, nếu rơi vào huyết trì trên đài cao này, khẳng định so với biển máu bên ngoài càng nguy hiểm hơn gấp trăm lần, ngay cả thân thể bất diệt kết cục cũng phải chết không thể nghi ngờ.
Có điều khác biệt là: trong huyết trì này còn đứng sừng sừng một số cây cột màu đen cao thấp không đồng đều, thấp thì chỉ có bảy tám trượng, cao lại tới mấy trăm trượng.
Những cây cột màu đen này, mặt ngoài cực kỳ bóng loáng, với một hình thức riêng biệt rải rác ở các nơi trong huyết trì.
Nhưng cây hắc trụ ở trung tâm có đường kính tới nửa thước, cao tới tám trăm trượng.
Phía trên cây hắc trụ lớn chọc trời này, treo lơ lửng ba vầng hào quang.
Ba vầng hào quang này màu sắc khác nhau. Hào quang ở giữa có màu máu bán trong suốt, là ở điểm cao nhất. Hai vầng hào quang hai bên trái phải, phân biệt có màu xanh biếc và màu xám.
Ngoài ra, phía dưới còn treo lơ lửng mười mấy vầng sáng, bên trong mơ hồ có thể thấy được các loại bảo vật, mỗi một dạng bảo vật đều có giá trị không thua kém trân bảo thượng giới Phục Yêu Tháp của Huyền Long Đại Vương đoạt được trước đó.
Những thứ này đều là trọng bảo!
Chúng tu sĩ nhìn lên vầng hào quang đủ màu sắc phía trên huyết trì, không khỏi lộ ra ánh mắt đầy vẻ tham lam.
Đặc biệt ba vầng hào quang trên cây trụ cực lớn màu đen kia, mặc dù không nhìn thấy vật gì bên trong, nhưng lực hấp dẫn của nó còn lớn hơn gấp trăm lần so với bảo vật trong vầng sáng thấy rõ ở phía dưới.
Có thể nghĩ mà biết, ba vầng sáng đó mới chân chính là trọng bảo của Huyết Sát Thần Đế lưu lại. Trong đó, bảo vật ở trong vầng sáng màu máu bán trong suốt ở điểm cao nhất kia, là hấp dẫn ánh mắt của mọi người nhất.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí tại trường căng thẳng lên, các cường giả phân ra đứng vảo trận doanh của mình, đều tự phòng bị cẩn thận.
Bên phía Yêu thú bao gồm: Huyền Long Đại Vương, Uyên Hồng, Kim Bằng Yêu Thánh Vương.
Phía Tam Tiên Đảo: Nghê Thường tán tiên, Âm Dương tán tiên, Linh Hư tán tiên.
Chính ma lưỡng đạo chỉ còn lại có hai người Chân Tiên, Chân Ma. Còn Cửu U Ma tôn và Thất Tinh Thánh Quân đều chết ở bên ngoài biển máu.
Ngoài ra, Trương Hằng, cổ lão yêu mỗi người một trận doanh, những người khác cũng không dám coi thường.
Lạc Hà, Vân Dịch đứng ở chỗ bậc thang, không có ý định tham chiến, vài vị cường giả Độ Kiếp Kỳ may mắn còn sống cũng không có bước lên dài cao.
Đáng nhắc tới chính là, chỗ bậc thang còn có một cường giả cấp phủ chủ duy nhất, đó là Hoàng Phủ Lân?
- Xin hỏi các hạ, là vị đại nhân vật nào của Ma giới, chẳng lẽ ngài chính là Huyết Sát Thần Đế đại nhân...
Chân Ma Hình Cảnh bước tới trước một bước, vẻ mặt cung kính hỏi.
Thân ảnh màu máu vẫn lộ sắc mặt vô cảm, từ trên bảo tọa đứng lên, đảo ánh mắt nhìn lướt qua chúng cường giả của Chu Vương Triều, lạnh nhạt nói:
- Ta tên là Hoàng Tuyền!
- Hoàng Tuyền?
Chúng cường giả đều hai mặt nhìn nhau, đa số mọi người cũng không biết tên nhân vật này.
- Hoàng Tuyền?!
Chân Ma Hình Cảnh kinh hãi, vội cúi mình thi lễ:
- Thì ra ngài là Huyết Ảnh Ma Đế tiếng tăm lừng lẫy Ma giới!
Huyết Ảnh Ma Đế!
Thân phận của thân ảnh màu máu này vừa được kêu ra.
“Người này không ngờ là nhân vật cấp đế của Ma giới!”
Đám người Huyền Long Đại Vương, Trương Hằng đều thầm kinh hãi.
Có thể tưởng tượng, Huyết Ảnh Ma Đế này tuyệt đối là nhân vật cao hơn Kiếm tiên Từ Trường Phong trước đó, Thậm chí hắn có thể là cường giả nghịch thiên đồng cấp khác của Huyết Sát Thần Đế!
- Ma đế trung vị... Hoàng Tuyền?
Cổ lão yêu dường như cũng biết thân phận của Hoàng Tuyền này, sắc mặt hơi biến đổi, nhưng vẫn duy trì vẻ trấn định.
Huyết Ảnh Ma Đế cố ý hay vô tình liếc mắt nhìn cổ lão yêu một cái, dường như xem thấu thân phận của hắn, nhưng cũng không có làm ra hành động gì.
- Hừ! Cái gì Ma đế không Ma đế! Hoàng Tuyền ta chính là người theo dõi Đại điện Huyết Thần này. Các ngươi đã tới nơi này rồi, bản đế nhắc nhở một số việc, rồi sẽ lập tức rời đi...
Huyết Ảnh Ma Đế không cho là đúng nói.
- Ma Đế đại nhân! Ngài có điều gì phân phó?
Huyền Long Đại Vương hỏi.
- Ta tuyên bố cho các ngươi một chút quy tắc trong Đại điện Huyết Thần này...
Huyết Ảnh Ma Đế hơi ngưng lại một chút, chúng cường giả đều yên tĩnh, chăm chú lắng nghe.
- Quy tắc thứ nhất: ý chí của Huyết Sát Thần Đế, là chủ tể tối cao ở nơi đây.
- Quy tắc thứ hai: Ba vầng sáng chỗ cao nhất phía trên Huyết Thần Trì này là trọng bảo chân chính của Huyết Sát Thần Đế lưu lại.
- Quy tắc tứ ba: trong Huyết Thần Trì ẩn chứa uy lực cực lớn, đủ để trong nháy mắt giết chết tồn tại dưới cấp Ma Quân.
- Quy tắc thứ tư: một khi có nhân vật nghịch thiên bên ngoài mạnh mẽ tiến vào chủ động phủ, tất cả hết thảy nơi này đều sẽ bị hủy diệt.
- Cuối cùng nhắc nhở một câu, sau khi ba loại trân bảo tối trọng yếu kia bị người nào đó thu được, thí luyện cũng sẽ chấm dứt!
Dứt lời, thân hình Huyết Ảnh Ma Đế nhoáng lên một cái, bay lên giữa không trung.
Không ngờ hắn lại có thể phi hành?
Các tu sĩ phía dưới thoáng hơi kinh hãi, rồi liền khôi phục bình thường. Dù sao cũng là nhân vật thượng hạng cấp Ma đế, có thể phi hành ở trong này, cũng không có gì kỳ quái.
- Các vị thí luyện giả! Các ngươi cứ ở trong này vui đùa cho tốt đi...
Huyết Ảnh Ma Đế lại liếc mắt nhìn cổ lão yêu một cái, hơi có vẻ trêu đùa nói:
- Chậc chậc! Thật không nghĩ tới, bố trí của Huyết Sát Thần Đế vậy mà cũng có chỗ sơ hở, để cho ngươi trà trộn đi vào...
Cổ lão yêu cười lạnh nói:
- Một tên Ma đế trung vị, cũng dám kiêu ngạo ở trước mặt ta!
- Ha ha ha... Ngươi không sợ ta nhân cơ hội giết chết ngươi trong này sao?
Huyết Ảnh Ma Đế ngạc nhiên nói.
- Hừ! Cả tòa Huyết Sát chủ động phủ này, đều ở dưới quy tắc ý chí của sư tôn ngươi. Vi phạm quy tắc này là chết, ngươi dám ra tay với thí luyện giả chúng ta
sao... hừ hừ...
Cổ Lão yêu không sợ hãi nói tiếp:
- Hơn nữa, nếu bản đế nhớ không lầm, quan hệ giữa thầy trò các ngươi...
- Chậc chậc! Không hổ từng là người cạnh tranh quyền lực chủ tể Ma giới, ngươi đoán đúng rồi. Tuy nhiên, những cường giả trong hạ giới này, cũng có mấy người rất biến thái... Các ngươi chậm rãi vui đùa đi.
Huyết Ảnh Ma Đế dứt lời, cười quỷ dị một tiếng, liền chuẩn bị vượt giới đi.
Nhưng thân hình hắn chợt ngừng lại một lát trên hư không, hơi có vẻ kinh ngạc nói:
- Quy tắc của hàng rào không gian hai giới này...
Hắn lộ vẻ mặt nghi hoặc, suy tư một lát, rồi bước ra ngoài Đại điện Ma giới, sau đó biến mất trong tinh không vô tận.
Huyết Ảnh Ma Đế mới vừa rời đi, bầu không khí hiện trường lập tức trở nên căng thẳng.
Bên phía Tam Tiên Đảo cùng với Chân Tiên, Chân Ma, đều dùng ánh mắt đầy địch ý nhìn về phía cổ Lão yêu.
Thực rõ ràng, bởi vì cổ Lão yêu vừa đối thoại một hồi cùng Huyết Ảnh Ma Đế, mọi người sinh ra ngờ vực vô căn cứ về thân phận cùng mục đích của hắn, trong lòng nảy sinh địch ý và cố kỵ.
“Vù!”
Cổ Lão yêu cười một tràng dài, là người đầu tiên phóng về phía “Huyết Thần Trì”, chân đạp mặt đất, lăng không nhảy lên, rơi xuống trên đỉnh một cây hắc trụ bên bờ huyết trì.
- Đừng để hắn thực hiện được!
Mọi người còn lại đều kịp phản ứng, vội chạy tới nhảy vọt lên trên Huyết Thần Trì, đều tìm kiếm hắc trụ đặt chân, đồng thời nhắm về hướng cây hắc trụ cao hơn nhảy vọt đi.
“Kịch kịch!”
Kim Bang Yêu Thánh Vương tốc độ không thể nghi ngờ là nhanh nhất, khởi động chỉ chậm hơn cổ Lão yêu một chút, cũng rất mau đuổi theo, bước trên cây hắc trụ cao hơn.
Các cây hắc trụ bố trí trong Huyết Thần Trì theo như hình Kim Tự Tháp, số cây hắc trụ thấp số lượng rất nhiều, nhưng hắc trụ càng cao, số lượng lại càng ít.
Muốn đến chỗ đỉnh cây trụ lớn màu đen cao nhất, cao tới tám trăm trượng: cũng chỉ từ đỉnh hai cây hắc trụ hơi thấp ở bên cạnh, mới có thể nhảy lên được cây hắc trụ lớn cao nhất này. Các cây hắc trụ còn lại thấp hơn, thì ở khoảng cách khá xa, tuyệt đối không thể nhảy lên tới được.
Tốc độ của Trương Hằng chỉ hơi kém Kim Bằng Yêu Thánh Vương cùng cổ Lão yêu một chút, cũng bước lên trên một cây hắc trụ.
“Kịch! Kịch! Kịch!”
Trương Hằng từ bên bờ Huyết Thần Trì, từng điểm từng điểm một nhảy lên hắc trụ cao dần về phía trung tâm.
Liên tiếp nhảy vọt lên bảy tám cây hắc trụ, Trương Hằng cũng không gặp phải đối thủ nào.
“Kịch kịch!”
Hắn liếc mắt nhìn về phía chỗ cây hắc trụ trung tâm cao nhất kia, không dừng lại chút nào tiếp tục nhảy vọt tới. Lực lượng cơ thể cường đại, tuy rằng không thể giúp hắn cùng một lúc nhảy vượt qua khoảng cách hai cây hắc trụ, nhưng cũng đủ để cho hắn nhảy vượt lên trước, so với cường giả cấm kỵ khác thoải mái hơn nhiều.
“Thịch Thịch! Ầm Ầm!”
Ở một hướng khác, Linh Hư tán tiên của Tam Tiên Đảo cùng Uyên Hồng gặp nhau, lập tức chiến đấu kịch liệt.
Theo độ cao tăng lên, số lượng cây hắc trụ càng lúc càng ít, tỷ lệ các cường giả gặp nhau càng nhiều.
Trong tầm mắt Trương Hằng chỗ cây hắc trụ ở trung tâm cao nhất kia, từng chút từng chút một tới gần.
Nhưng đúng lúc này, Kim Bằng Yêu Thánh Vương kia đã bước lên trên cây hắc trụ cao thứ hai, mà hắc trụ đó chỉ có hai cái. Còn kém một bước, hắn có thể bước lên hắc trụ khu vực trung tâm, cùng lấy được ba loại trọng bảo trong hư không kia.
- Đáng giận... Người này ưu thế của tốc độ quá lớn...
Không ít tu sĩ ở phía dưới đều lộ vẻ mặt không cam lòng.
Kim Bằng Yêu Thánh Vương trên mặt đầy vẻ tham lam, liền đạp mạnh nhảy vọt tới cây hắc trụ khu vực trung tâm chứa trọng bảo kia.
- Lưu lại!
Đúng lúc này, cổ lão yêu cùng Trương Hằng đồng thời ra tay.
- Chấn Áp Quyết!
Trương Hằng giơ tay lên.
Lập tức, áp lực trầm trọng vô cùng vô tận rơi xuống trên người Kim Bằng Yêu Thánh Vương, mạnh mẽ đè ép thân mình hắn dừng lại, suýt chút nữa rơi xuống Huyết Thần Trì.
Cổ lão yêu thì trong tay bắn ra luồng hàn mang âm u, vừa lúc đánh trúng cổ họng của Kim Bằng Yêu Thánh Vương.
- A!
Một đoàn cơn lốc màu đen từ trong cổ họng Kim Bằng Yêu Thánh Vương bùng nổ, truyền đến một tiếng thét thê lương thảm thiết.
Một luồng hào quang màu xanh cực lớn từ trên người Kim Bằng Yêu Thánh Vương dâng lên, một viên châu màu vàng trên trán hắn phát ra một tràng tiếng gáy dồn dập.
“Ông...”
Trong phút chốc, hắn hóa thành một con chim đại bàng màu vàng, hai cánh dang rộng chừng ba trăm thước, một bóng râm bao trùm cả khu vực này, uy áp vô hình khiến cho mọi người kinh hãi.
Theo truyền thuyết, Kim Sí Đại Bằng Điểu dang rộng hai cánh, lập tức có thể che phủ ba ngàn dặm mặt đất trong bóng râm, di chuyển nhanh như tia chớp, được xưng là tốc độ đệ nhất trong nhất giới.
Nhưng mà, tại khu vực Đại điện Ma giới này, bản tôn Kim Bằng Yêu Thánh Vương dang rộng hai cánh cũng chỉ có ba trăm thước.
Trương Hằng không khỏi cười lạnh, thân mình nhảy vọt lên tung một quyền ầm ầm đánh tới.
“Ầm!”
Kim Bang Yêu Thánh Vương bị một quyền đánh rơi xuống trên một cây hắc trụ phía dưới.
Hắn mới vừa rơi xuống, Âm Dương tán tiên ở phía dưới vung lên phất trần, trong hư không xuất hiện một cái lốc xoáy âm dương, làm cho thân hình hắn không tài nào ổn định đậu lại, cứ tiếp tục rơi xuống Huyết Thần Trì phía dưới.
“Bùm!”
Trong Huyết Thần Trì cuồn cuộn một hồi, phát ra tiếng sôi trào “ùng ục ùng ục”.
Chưa kịp giãy giụa, khí tức của Kim Bằng Yêu Thánh Vương liền biến mất không thấy.
“Kịch kịch!”
Thừa cơ hội này, Trương Hằng cùng cổ lão yêu đồng thời bước trên hai cây hắc trụ trên cao, hai người đứng đối diện nhau, chính giữa hai người chính là cây hắc trụ lớn cao nhất.
Hai người hai tròng mắt chiếu vào nhau, trên mặt đều lộ rõ vẻ ngưng trọng, khí thế đột nhiên kéo lên, trong không khí liền sinh ra những tia lửa vô hình.
Đúng lúc này, Huyền Long Đại Vương, Nghê Thường tán tiên, Chân Tiên, Chân Ma, vừa vặn bước lên bốn cây hắc trụ hơi thấp ở phía dưới.
Thứ tự bố trí hắc trụ cũng chính là như vậy: một, hai, bốn.
“Một” là cây hắc trụ trung tâm cao nhất.
Trương Hằng và cổ lão yêu đang đứng trên vị trí “hai ” cây trụ vòng thứ hai, bốn người Huyền Long thì đang đứng ở vị trí “bốn” cây trụ vòng thứ ba phía dưới.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí ngưng trọng tới cực điểm.
- Ra tay!
Chân Tiên, Chân Ma gần như đồng thời ra tay, mục tiêu là cổ Lão yêu!
Huyền Long Đại Vương vừa mới chuẩn bị ra tay với Trương Hằng, Nghê Thường tán tiên ở cùng độ cao lại bắn ra một dải băng màu xanh biếc đánh về phía đầu của hắn.
Thấy tình cảnh này, Trương Hằng mừng rỡ, “vù” một cái, bay vọt lên, mục tiêu là cây hắc trụ ở trung tâm cao nhất kia.
Cổ Lão yêu nổi giận gầm lên một tiếng, bất kể công kích của Chân Tiên, Chân Ma, điên cuồng đánh về phía Trương Hằng.
- Muốn chết!
Trương Hằng quát lạnh, đang ở giữa không trung, tung một cước đá ra.
Cổ Lão yêu vươn bàn tay màu xương trắng giao kích cùng Trương Hằng.
“Ầm!”
Lực lượng cực mạnh chấn cổ Lão yêu lui về phía sau.
Trương Hằng mượn lực xoay người, nhảy vọt một cái lên trên cây hắc trụ cao nhất.
Không một chút chần chừ, Trương Hằng lại nhảy lên chụp vào vầng sáng màu máu bán trong suốt ở giữa.
Giờ khắc này, mọi người không khỏi ngừng mọi động tác chiến đấu, mặt đầy vẻ không cam lòng nhìn về phía Trương Hằng.
Mắt mở trừng trừng mọi người thấy rõ bàn tay của Trương Hằng chạm vào vầng sáng ở giữa.
“Ông...”
Bất thình lình, dị biến đột nhiên sinh ra, trên vầng sáng khu vực trung tâm kia, tản phát ra một cỗ ý chí tinh thần giáng xuống bao trùm hết thảy.
“Ầm ầm ầm...”
Cả tòa Đại điện Huyết Thần đều rung chuyển, Trương Hằng cũng bị bức lui trở về.
“Đây là chuyện gì xảy ra?” Trương Hằng vô cùng kinh sợ, mặt đầy vẻ hoảng hốt nhìn về phía vầng sáng màu máu phát ra ý chí tinh thần nghịch thiên kia.
- Ồ? Lực trói buộc của không gian này yếu bót một ít rồi, lĩnh vực cấm phi hành cũng là...
Lạc Hà đứng ở bên cạnh Huyết Thần Trì, vô cùng kinh ngạc nói.
Mọi người còn lại cũng đều cảm nhận được biến hóa này.
“Ong ong...”
Vầng sáng màu máu ở giữa tản phát ra ý chí tinh thần, làm cho quy tắc không gian ở bốn phía biến hóa từng chút từng chút một.
- Có thể phi hành rồi!
Linh Hư tán tiên bay lên trời, bay tới phía cây hắc trụ cách đó không xa.
- Lực lượng của lĩnh vực cấm phi hành, giảm thấp tới nửa phần rồi!
Bốn người Huyền Long Đại Vương đều mừng rỡ bay lên hư không.
Đương nhiên, lực lượng của lĩnh vực cấm phi hành vẫn như cũ không thể coi thường, cường giả Đại Thừa Kỳ cũng chỉ có thể tạm thời bay tới khoảng cách ngắn trên không trung.
Biến hóa của quy tắc không gian làm cho trận chiến đấu vốn dè dặt thận trọng từng li từng tí, lập tức tiến vào sục sôi kịch liệt.
“Ậm ầm! Thình thịch thình thịch! Ầm ầm...”
Lấy cây hắc trụ lớn làm trung tâm, mọi người triển khai một trận hỗn chiến trước nay chưa từng có.
Chỉ trong thời gian ngắn, Trương Hằng lại phân biệt giao phong cùng ba người Cổ Lão ma, Huyền Long Đại Vương và Linh Hư tán tiên.
Nhưng mọi người đều không thể dừng lại trên không trung thời gian dài, giao kích với nhau mấy lần lại phải rơi xuống một cây hắc trụ để mượn lực.
Toàn cảnh này thật giống như mọi người dạo chơi trên bầu trời.
“Keng!”
Phá Không Kiếm của Trương Hằng cùng Phách Thiên Chùy của Huyền Long Đại Vương va chạm mạnh vào nhau, gây nên lực phản chấn cường đại, chấn cho mấy người đang hỗn chiến rơi xuống phía dưới.
- Âm Dương Quyết!
Trương Hằng bất ngờ tế ra Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp.
Ngay tức thì, một cái lốc xoáy Thái Cực Âm Dương cực lớn xuất hiện tại trung tâm Huyết Thần Trì, áp lực đè ép các cường giả cấm kỵ rơi xuống phía dưới.
“Vù! Kịch!”
Trương Hằng mượn lực phản chấn bay lên. vươn tay chụp vào vầng sáng màu xanh biếc bên trái.
Nếu vầng sáng màu máu ở trung tâm khó đối phó, thì đổi mục tiêu thử xem sao.
Lần này, không có xuất hiện trở ngại như trước, Trương Hằng chụp một cái nắm được một vật. cảm giác thật giống như một khối đá hình trứng thô ráp bất quy tắc, nặng trĩu.
Nhìn kỳ lại, thì ra là một ngọn núi nhỏ màu xanh biếc.
Hắn vừa định thu ngọn núi nhỏ màu xanh biếc này vào Lĩnh vực không gian, sắc mặt hắn chợt khựng lại.
Vật ấy không ngờ không thể thu vào được.
Không có biện pháp nào, hắn đành phải cầm ngọn núi nhỏ màu xanh đó trên tay trái.
Đúng lúc này đám người Huyền Long Đại Vương, cổ Lão yêu, Chân Tiên, Chân Ma, gần như cùng một lúc áp sát tới.
Trương Hằng biến sắc, trong cơ thể nhoáng ra ba cái thân ảnh màu vàng.
Đây chính là ba đại phân thân của hắn.
“Ầm ầm ầm...”
Bốn Trương Hằng ở giữa không trung giao chiến cùng những người này nhanh như tia chớp.
“Vù!”
Bị ảnh hưởng của lĩnh vực cấm phi hành, giao chiến mấy chiêu mọi người lại phải hạ xuống các cây hắc trụ.
Thế Nhưng Trương Hằng bị nhiều người vây công như vậy, thân hình lại rơi xuống hắc trụ phía dưới.
“Vù Vù vù!”
Mấy người trên hắc trụ phía trên gần như đồng loạt bay về phía hai vầng sáng còn sót lại. Mọi người đều không dám đi tranh giành vầng sáng màu máu ở giữa. mà tập trung chụp vào vầng sáng màu xám phía bên phải.
“Ầm ầm ầm...”
Trải qua một hồi giao chiến, Huyền Long Đại Vương bất ngờ long hóa. thực lực tăng mạnh cướp được vầng sáng màu xám. Trong tay hắn xuất hiện một khối tàn phiến không biết tên.
“Tàn phiến kia...” Trương Hằng vừa thấy vật ấy, tâm thần chấn động, chỉ cảm thấy Mảnh vỡ thế giới trong lĩnh vực không gian truyền đến một trận dao động, nhưng bị ảnh hưởng của quy tắc không gian nơi đây, Trương Hằng không thể nhận được tin tức cụ thể.
Nhìn thấy tàn phiến kia, đôi mắt trong suốt của Nghê Thường tán tiên chợt lóe sáng, theo mọi người cùng nhau công kích Huyền Long Đại Vương.
Huyền Long Đại Vương không địch lại mọi người, thân hình tiếp tục rơi xuống hắc trụ phía dưới.
- Lưu lại vật ấy!
Trương Hằng quát lạnh, ba đại phân thân cùng nhau phóng vọt tới.
Huyền Long Đại Vương thấy vậy, tế ra Phục Yêu Tháp phóng ra yêu khí kinh người. Quang hoàn màu đỏ cực lớn. thổi quét ra bốn phương tám hướng lập tức bức lui mọi người.
“Vù!”
Hắn bỏ chạy xuống phía dưới.
Trương Hằng cùng ba đại phân thân vừa định truy đuổi theo, liền bị năm sáu người từ phía sau bay tới cuốn lấy.
- Chạy...
Bất đắc dĩ Trương Hằng cũng dành phải tiếp tục chạy xuống các cây hắc trụ ở vị trí thấp.
Nhưng đúng lúc này, cổ Lão yêu nhân cơ hội còn lại một mình hắn bay tới cây hắc trụ ở trung tâm. bay lên giữa không trung, hai tay giơ ra như hình dáng cầu khấn, hướng vào vầng sáng màu máu kia khép lại.
Từng đợt từng đợt hào quang U ám thẩm thấu vào trong vầng sáng màu máu.
“Ong ong...”
Vầng sáng màu máu không ngừng rung động, giáng xuống uy lực của ý chí tinh thần cực kỳ mãnh liệt.
“Ầm ầm!”
Thân thể của cổ lão ma vặn vẹo một trận, một đoàn lực lượng hồn phách đột nhiên nổ tung, dẫn động phản ứng thần kỳ của vầng sáng màu máu.
“Bùng...”
Một cỗ ý chí tinh thần cấp nghịch thiên giáng xuống trên người cổ lão yêu, lập tức đánh cho hắn nát tan, ngay cả một chút cặn bã cũng không còn.
Thoáng chốc, khắp không gian nhoáng lên một cái, mọi người đều nhìn thấy kết cục đáng sợ của cổ lão yêu.
- Ý chí tinh thần thật đáng sợ, chủ tể quy tắc lập tức liền lấy mạng của cổ lão yêu!
Chân Tiên, Chân Ma hoảng hốt kêu lên.
Vầng sáng màu máu này chính là chủ tể quy tắc, trung tâm của toàn bộ chủ động phủ.
- Ha ha ha...
Một cái dấu ấn hình vành trăng lười liềm tan biến trong hư không, lưu lại một tràng tiếng cười khoái trá thực hiện được âm mưu.
Ngay sau đó, biển máu bên ngoài Đại điện Huyết Thần lập tức mất đi khống chế, bắt đầu nổi sóng máu điên cuồng.
“Ầm ầm! Ầm ầm...”
Cùng lúc đó, ở mỗi Phong Ấn Chi Địa trên Đông Vân đại lục, bao gồm Tử Vực của Tam Tinh Vực, từng cái dòng sông màu máu, mất đi khống chế, điên cuồng nổi sóng.
“Ghừ Ghào Ghào...”
Đầu tiên, một cái đầu thật lớn trên trán có ấn ký hình trăng lười liềm, từ trong trói buộc trong dòng sông Huyết Hà bay lên không trung.
Rồi kế tiếp là trái tim, tay, cánh tay, chân, cẳng chân từng thứ một, từng phần thân thể vô cùng to lớn, từ trong các dòng sông máu bay lên.
“Vù Vù Vũ...”
Từng phần thân thể bị phong ấn tại các nơi Phong Ấn Chi Địa, từng cái từng cái bay lên hư không.
“Vũ...”
Hắc quang âm U không ngừng nhoáng lên, những phần thân thể bị phong ấn này tập trung cùng một chỗ nơi nào đó ở Chu Vương Triều.
Sau chốc lát, một người khổng lồ cao ngất như Ma Vương, ngạo nghễ đứng sừng sừng tại nhất giới này, trên trán hắn có ấn ký hình trăng lưỡi liềm.
- Ha ha ha... Bất Tử Tà Đế ta rốt cục lại tái tạo thân thể! Cuối cùng cũng có một ngày ta sẽ giết tới thượng giới, lần nữa đoạt lại bảo tọa của chúa tể Ma giới.
Ma đầu tự xưng là Bất Tử Tà Đế này phóng ra tiếng cười lồng lộng, trên người tản phát ra từng đợt từng đợt khí tức, khiến cho không gian chung quanh không ngừng vỡ nát rồi hợp lại.
Tuy nhiên, Bất Tử Tà Đế này mặc dù nhìn như cường đại, nhưng sắc mặt hắn lại tái nhợt, hiển nhiên thực lực suy giảm tới mức tận cùng, chưa phục hồi lại trạng thái đỉnh phong,.
- Bất Tử Tà Đế! Nếu ngươi đã phá phong ấn mà ra, cũng mau mau rời đây đi...
Đột nhiên, một trung niên áo bào xanh hiện ra ngay phía sau Bất Tử Tà Đế.
Hắn xuất hiện không có dẫn ra một chút xíu dao động không gian nào, dường như hắn vốn đã đứng sẵn tại đó.
Người trung niên áo xanh này tướng mạo ôn hòa nho nhã, làn da trong suốt như ngọc, hai tròng mắt trong vắt như nước tinh khiết, cả người đứng ở nơi đó lại làm cho người ta có một loại cảm giác dung nhập tự nhiên, sinh cơ bừng bừng.
Mặc dù người trung niên áo xanh này đứng trước mặt Bất Tử Tà Đế trông giống như con kiến trước người lớn, nhưng tồn tại của hắn tuyệt đối không thể xem thường.
- Ngươi... Vạn Linh Tiên Đế!?
Bất Tử Tà Đế vừa thấy nam nhân áo bào xanh này, lông mi nhướng lên, trên mặt lộ ra vài tia đề phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.