Chương 514: Bát Yêu Đảo
Khoái Xan Điếm
17/05/2017
Trên Cửu U hải vực khôn cùng, bốn đạo độn quang màu sắc khác nhau xẹt qua chân trời, tản ra một luồng yêu khí cường đại. Rất nhiều yêu thú của hải vực trên đường ngang qua đều không dám tới gần.
Một số yêu thú cảm quan cường đại thậm chí còn có thể cảm nhận được một cỗ khí tức Thần thú.
Tuy nhiên trong khí tức của yêu thú và Thần thú còn pha một ít khí tức nhân loại khiến cho yêu thú ẩn núp dưới đáy biển rục rịch không yên.
Phương hướng của độn quang phi hành trên không trung chính là Tử Hoàng Phủ. trong đó có yêu thú cũng có nhân loại.
Không cần phải nói, bọn họ chính là bốn người phân thân Trương Hằng trong đó bao gồm: Tử Lượng, Tử Hãn. Thiết Sa Vương.
Phốc!
Đột nhiên phân thân Trương Hằng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch lắc lư muốn ngã.
Lập tức bốn người đang phi hành đều ngừng lại, ánh mắt ba người Tử Lượng đều nhìn lên người Trương Hằng.
- Trương đạo hữu. ngươi làm sao vậy?
Tử Lượng kinh ngạc hỏi, trong lòng nảy sinh vài tia vui mừng. Từ đầu tới giờ Trương Hằng mang đến áp bách quá lớn cho hắn. giống như không gì không biết không gì không thể, chưởng khống hết thảy.
Giờ phút này thấy Trương Hằng vô cớ bị thương nặng, bất kể là Tử Lượng hay là Thiết Sa Vương đều thấy trong lòng mừng như điên.
Trương Hằng nhắm mắt điều tức một lát mới chậm rãi mở mắt, thở dài nói:
- Bản tôn ở bên kia gặp phải một chút phiền toái, làm cho ta bị liên lụy.
Tử Lượng bất động thanh sắc hỏi:
- Bản tôn của Trương đạo hữu không phải là đi Ma Xà Phủ sao? Hay là ngươi chống lại Ma Xà Phủ chủ, bị thương nặng?
- Nếu quả thật là như thế, đạo hữu cũng không cần ủ rũ. Tuy rằng thực lực của Thiên Sát Ma Xà so ra kém cha ta nhưng dù sao cũng là đứng đầu một Phủ, ma công cùng độc thuật nổi tiếng Cửu U hải vực. Hợp Thể đại tu sĩ bình thường ở trước mặt hắn căn bản không phải cùng một cấp bậc.
Tử Lượng tự cho là đúng nói, trên mặt không tự chủ lộ ra tươi cười sáng lạn.
Theo ý nghĩ của hắn. phân thân Trương Hằng đã lợi hại như vậy, như thế thực lực bản tôn hắn tất nhiên vượt xa Hợp Thể đại tu sĩ bình thường, toàn bộ Ma Xà Phủ có thể tạo thành uy hiếp đối với bản tôn Trương Hằng Chỉ sợ Chỉ có Phủ chủ Thiên Sát Ma Xà.
- Thiên Sát Ma Xà?
Trương Hằng nao nao, cười nói:
- Ta không gặp phải hắn. chỉ là có chút bất ngờ, hoàn hảo tổn thất của bản tôn không lớn.
- Thật sự chỉ là một chút bất ngờ sao?
Trong lòng Tử Lượng cười lạnh. Ngay cả phân thân đều bị thương nặng như thế, bản tôn trực tiếp bị thương tổn Chỉ sợ khẳng định sẽ lớn hơn rất nhiều.
- Trương đạo hữu. Thực lực hiện tại của ngươi dường như cũng tụt xuống không chỉ một bậc lớn, không biết còn dám đi Tử Hoàng Phủ hay không?
Thiết Sa Vương hơi trào phúng nói, trên người mơ hồ xuất hiện một cỗ sát khí.
Tử Lượng coi như không thấy, dường như ngầm đồng ý với ý của Thiết Sa Vương.
Thần sắc Trương Hằng tự nhiên, lạnh nhạt cười. Ánh mắt hắn thoáng liếc qua hai người, đột nhiên nói với Tử Hãn:
- Ngươi cõng ta đi Tử Hoàng Phủ.
- Dạ, chủ nhân!
Tử Hãn vô cùng ngoan ngoan chạy tới, khom lưng cho Trương Hằng ngồi lên, hóa thành một đạo tử quang bay về hướng Tử Hoàng Phủ.
- Hắn...
Sắc mặt Thiết Sa Vương cùng Tử Lượng xanh mét. đáy lòng lạnh lẽo.
Mặc dù thực lực của phân thân Trương Hằng giảm mạnh nhưng vẫn nắm giữ con bài chưa lật Tử Hãn này, làm cho bọn họ Không biết làm sao được.
Chỉ cần một ý niệm, Trương Hằng có thể khiến cho linh hồn Tử Hãn tan biến, đây là chuyện mà Tử Lượng và Thiết Sa Vương đều không muốn nhìn thấy.
- Trương đạo hữu, chờ một chút!
Tử Lượng cùng Thiết Sa Vương vội vàng đuổi theo, không dám có một tia địch ý.
- Còn mấy ngày nữa có thể tới Tử Hoàng Phủ?
Trương Hằng lạnh nhạt hỏi.
- Không tới ba ngày, chúng ta có thể tới Tử Hoàng Phủ.
Tử Lượng đáp không chút suy tư.
- Tốt lắm. Hiện tại ta cùng rất chờ mong gặp mặt Tử Hoàng. cũng hy vọng có thể lấy được mười kiện Thông linh Pháp bảo trung phẩm mà ta muốn.
Trương Hằng khí định thần nhàn nói, từ đó về sau không thốt một lời, nhắm mắt lại bắt đầu tu luyện.
Hải vực Ma Xà Phủ.
Trương Hằng đứng ở giữa hai Huyết Sát Quân Vương. ánh mắt nhìn Lam Ngọc Điền cùng Tử Yên Vũ, đột nhiên khoát tay. Một luồng áp lực lớn lao truyền đến khiến hai người hoảng sợ không thôi.
Khí tức tử vong tràn ngập mà tới, làm cho người ta hoảng hốt.
- Chẳng lẽ Trương đạo hữu muốn khư khư cố chấp?
Khuôn mặt Tử Yên Vũ lạnh băng, lộ ra vẻ kiên quyết.
- Ha ha. Ngay cả tương lai đều trong tầm khống chế của ta, Tinh mệnh nguyền rủa của ngươi tuy lợi hại nhưng dưới tình huống ta có phòng bị, cũng không có khả năng thực hiện được.
Trương Hằng nhấc tay giữa không trung, khóe miệng hiện ra vài tia trào phúng:
- Trương mỗ nắm chắc có thể tiêu diệt ngươi mười lần trước khi ngươi thi triển ra Tinh mệnh nguyền rủa.
Tử Yên Vũ Chung quy chỉ có tu vi Hóa Thần hậu kỳ, Trương Hằng muốn giết nàng dễ như trở bàn tay.
Nàng ta biến sắc, không nghĩ tới động tác tiếp theo của mình lại bị Trương Hằng một lời đoán trúng, kinh hãi không thôi.
Tuy nhiên nghĩ đến người này ngay cả vận mệnh quỹ tích của tương lai thời không đều có thể đoán được thì đoán trước được động tác tiếp theo của nàng cũng không phải là lạ.
- Trương đạo hữu. Cho dù tương lai ngươi có thể huyết tẩy một giới, Chung quy cũng để lại tiếc nuối vô cùng ở đáy lòng. Trong một giới không hề có một người sống, ngay cả người âu yếm nhất của ngươi cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Tử Yên Vũ tận lực khuyên nhủ.
Giờ khắc này Trương Hằng ở trong lòng nàng đã trở thành Thiên Ma có thể xóa bỏ một giới.
Bất kể thế nào, nàng đều phải tận mọi khả năng cố gắng thay đổi vận mệnh.
Trương Hằng ngửa mặt lên trời cười to:
- vẫn còn đổi lại chính các ngươi ngẫm lại đi. Trương mỗ căn bản là dị số trong thiên địa này, nếu có thể thăm dò thời không tự nhiên cũng có thể nghịch thiên sửa mệnh.
Nói xong, hắn đột nhiên khoát tay, một luồng áp lực cuồn cuộn ép tới, thân hình nhoáng lên một cái hóa thành hai đạo tàn ảnh trong hư không, khẽ điểm lên đầu hai người.
Vô thanh vô tức, chỉ sót lại vài tia dao động thần bí mịt mờ, linh hồn của mọi sinh linh trong phạm vi ngàn dặm đều run lên.
Sau khi mọi việc xong xuôi, Trương Hằng nhìn hai người vẻ mặt chết lặng, thản nhiên nói:
- Tuy rằng hiện tại ta đã thi triển Ký Hồn Thuật với các ngươi, nhưng ngày sau các ngươi vị tất đã không còn cơ hội tự do.
- Dạ. chủ nhân.
Hai người đầy cung kính đáp.
Ánh mắt Trương Hằng dừng ở trên khuôn mặt mỹ lệ của Tử Yên Vũ:
- Thân là mỹ nhân ngư, ngươi còn muốn đi thế giới nhân loại sao?
- Không muốn nữa. Bởi vì ta đã tìm được chí ái của mình.
Tử Yên Vũ ưu thương nói.
- Được, như vậy ngươi ở lại nơi này.
Ánh mắt Trương Hằng xoay chuyển, nói với Lam Ngọc Điền:
- Ngươi là yêu thú Hợp Thể Kỳ, hẳn là rất hiểu biết hải vực nơi Ma Xà Phủ. Ngươi đi cùng ta.
Lam Ngọc Điền đáp lại, ánh mắt liếc về phía Tử Yên Vũ một cái.
Rất nhanh năm đạo độn quang phóng lên cao, bay về phía sâu trong hải vực.
Tử Yên Vũ nhìn mấy người đi xa, thấp giọng nỉ non:
- Lam Ngọc Điền... còn có Cửu U hải vực sắp bị hủy diệt. Nhưng ta đã thân bất do kỷ.
Năm người phi hành một lát, đặt chân ở một hòn đảo hoang.
Trong Cửu U hải vực yêu thú hoành hành, sự phân bố của các đảo khá rải rác. Không bằng hải vực Tam Tiên Đảo, vô số đảo lớn đảo nhỏ.
- Hiện tại ta muốn hỏi ngươi tình huống phân bố của yêu thú Hợp Thể Kỳ trên hải vực phụ cận. nơi nào yêu thú Hợp Thể Kỳ càng nhiều?
Trương Hằng lạnh nhạt hỏi.
- Bẩm chủ nhân, nơi nhiều yêu thú Hợp Thể Kỳ nhất tự nhiên là Ma Xà Phủ. Nơi đó yêu thú Hợp Thể Kỳ vài trăm hơn ngàn.
- Ma Xà Phủ tạm thời không nghĩ tới. Dù sao có nhân vật cấp Phủ chủ tọa trấn.
Trương Hằng trầm ngâm.
Lam Ngọc Điền nói:
- Ngoài Ma Xà Phủ ra. một số nơi nhỏ một chút cũng phân bố không ít yêu thú Hợp Thể Kỳ. Tỷ như hòn đảo lớn nhất của Ma Xà Phủ: Bát Yêu Đảo. Phạm vi hòn đảo này mười mấy vạn dặm. phía trên có tám vị đại yêu tu Hợp Thể hậu kỳ trở lên, thực lực có thể mơ hồ chống lại Ma Xà Phủ.
- Bát Yêu Đảo?
Trương Hằng lộ vẻ kinh ngạc. Trên một hòn đảo lại có tám đại yêu tu Hợp Thể hậu kỳ trở lên, như vậy khẳng định có càng nhiều yêu thú Hợp Thể Kỳ bình thường.
Tuy nhiên trên một hòn đảo tụ tập tám đại yêu tu Hợp Thể hậu kỳ trở lên. cho dù là giờ phút này Trương Hằng cùng hai gã Huyết Sát Quân Vương đích thân tới cũng rất khó đối phó.
- Không biết thực lực tám đại yêu tu Hợp Thể Kỳ kia thế nào?
Trương Hằng hỏi.
- Dù thế nào thì bọn họ đều là đại yêu tu. Nghe nói trong tay mỗi người đều có Thông linh Pháp bảo trung phẩm, còn có Thông linh Pháp bảo phòng ngự. Thực lực phi phàm, đều có thần thông không giống nhau mà lại cực kỳ quỷ dị. Nghe nói lão đại Cực Băng Hùng Vương trong tám yêu này có được Thông linh Pháp bảo thượng phẩm, bản thân còn có một kiện Linh bảo phòng ngự trung phẩm. Được xưng là thực lực gần với Ma Xà Phủ chủ nhất, cực kỳ kiêu ngạo.
Lam Ngọc Điền giải thích, khi nói đến Cực Băng Hùng Vương thì trên mặt lộ vẻ sợ hãi.
Trương Hằng nhíu mày:
- Người này chẳng những có được Thông linh Pháp bảo công kích thượng phẩm còn có Linh bảo phòng ngự trung phẩm, quả thật rất khó đối phó.
Hiện tại Trương Hằng đã mất tinh thần uy năng gần bằng Độ Kiếp Kỳ, nếu không tính đến con bài chưa lật, thực lực cũng không mạnh hơn Hợp Thể đại tu sĩ bình thường bao nhiêu.
Nếu chống lại tu sĩ có được Linh bảo công kích thượng phẩm cùng Linh bảo phòng ngự trung phẩm như Cực Băng Hùng Vương, cũng sẽ tương đối khó giải quyết.
- Tám Hợp Thể đại yêu tu này đều ở trên một hòn đảo, không xa rời nhau sao?
Trương Hằng kinh ngạc hỏi. Cho dù thực lực hắn tăng lên gấp đôi cũng sẽ không cho rằng một mình mình có thể chống lại tám Hợp Thể đại yêu tu.
Năng lực sinh tồn của yêu thú đều vô cùng mạnh mẽ, sức chiến đấu thường cao hơn tu sĩ cùng cấp một bậc. Trương Hằng tự nhĩ một lần có thể ứng phó hai Hợp Thể đại yêu tu, nếu nhiều hơn thì khó thể ứng phó.
Đương nhiên nếu tính cả hai Huyết Sát Quân Vương, ba người cùng nhau hợp lực đối phó năm tên đại yêu tu, hẳn là có phần thắng rất lớn.
- Đúng vậy. Dưới tình huống bình thường bọn họ sẽ không tách ra, đa số thời gian đều ở trên Bát Yêu Đảo. Tuy nhiên, ngẫu nhiên sẽ có một hai yêu thú ra ngoài làm việc.
Lam Ngọc Điền suy tư nói:
- Gần đây dường như Bách Linh Ngư Vương trong tám yêu rời Bát Yêu Đảo, về sào huyệt của hắn. Không biết phải bao lâu mới có thể trở về.
- Như vậy cảm tình giữa tám yêu này như thế nào?
Trương Hằng bất động thanh sắc nói.
- Giao tình giữa bọn họ đều đã hơn mấy vạn năm, quan hệ cũng không tồi. Nếu có một yêu trong đó bị giết, bảy yêu khác khẳng định sẽ báo thù bất chấp mọi giá.
Lam Ngọc Điền hiểu được ý của Trương Hằng, đáp lại.
- Tốt lắm. Vậy hiện tại ngươi dẫn ta đi sào huyệt của Bách Linh Ngư Vương. Tài sản của một Hợp Thể đại yêu tu khẳng định vượt xa cùng cấp bậc.
Trong mắt Trương Hằng lóe thần quang, phân phó Lam Ngọc Điền.
- Chủ nhân, hiện tại ta dẫn đường cho người. Sào huyệt của Bách Linh Ngư Vương cách nơi đây chỉ mấy vạn dặm.
Lam Ngọc Điền nói rồi chủ động lên phía trước dẫn đường cho Trương Hằng.
Trương Hằng đi theo hắn, cho Nam Kiếm Phong cùng Vân Dịch về lĩnh vực không gian trước.
Sát khí trên người hai Huyết Sát Quân Vương này quá nặng, dễ dàng gây nên phiền toái.
Vì thế một người một yêu phi hành trong hải vực mờ mịt. Trong quá trình này thi thoảng có yêu thú dưới đáy biển rục rịch nhưng đều bị yêu khí của Lam Ngọc Điền dọa sợ.
Mặc dù Trương Hằng đã kiệt lực thu liễm khí tức trên người nhưng lúc phi hành tất nhiên sẽ phải sử dụng pháp lực, do đó khiến yêu thú cảm quan linh mẫn phát giác.
Đúng vào lúc này, phía trước truyền tới một cỗ yêu khí cường đại, trực tiếp ép thẳng tới hai người Trương Hằng.
- Ha ha! Dĩ nhiên là tu sĩ nhân loại.
Khí thế cường đại ập vào mặt, một con cự kình màu trắng dài đến mấy ngàn thước mang theo sóng lớn cuồn cuộn vọt tới bên này, thanh thế kinh người.
- Bạch kình (cá voi trắng)?
Trương Hằng lộ vẻ kinh ngạc. Con bạch kình này lớn hơn lam kình (cá voi xanh) trên địa cầu không biết bao nhiêu lần.
- Bạch Doanh, đã lâu không gặp. Không vui khi gặp lão bằng hữu sao?
Lam Ngọc Điền hiển nhiên nhận thức con bạch kình này, cười chào hỏi.
- Lam Ngọc Điền, tại sao ngươi lại ở cùng một chỗ với tu sĩ nhân loại?
Cự kình màu trắng kinh ngạc nói, thanh âm ong ong truyền tới.
Trương Hằng nghe không hiểu ngôn ngữ Yêu tộc, thông qua Lam Ngọc Điền phiên dịch, hiểu được ý của đối phương.
Lam Ngọc Điền chỉ vào Trương Hằng nói:
- Hắn là bằng hữu của ta. Bạch Doanh, chẳng lẽ ngươi muốn động thủ?
- Hừ. Đều là yêu tu Hợp Thể Kỳ, ngươi lại không phải đối thủ của ta. Nếu thức thời thì tránh xa ra. tu sĩ nhân loại này là của ta chắc rồi.
Toàn thân cự kình màu trắng lóe lên lam quang, trong phút chốc biến thành một thanh niên áo bào trắng. khuôn mặt lộ sát khí, bất thiện nhìn sang hai người.
- Ha ha.
Trương Hằng ôn hòa nói:
- Yêu thú Hợp Thể trung kỳ, không biết trong tay ngươi có Thông linh Pháp bảo trung phẩm không?
Đối với việc Trương Hằng có thể nhìn ra tu vi của mình, Bạch Doanh cũng không thấy kỳ quái. Nhưng đối phương hỏi Thông linh Pháp bảo trung phẩm khiến cho hắn có chút nghĩ không thông.
- Nhân loại. Nếu ngươi đã nói vậy, ta đây dựa theo mong muốn của ngươi. cho ngươi chết dưới Thông linh Pháp bảo trung phẩm của ta.
Bạch Doanh cười dài một tiếng, vung tay lên. Trong không khí rung động một hồi, trong tay hắn xuất hiện một lười búa lam quang chớp lóe.
- Lam Ngọc Điền, ngươi tránh ra cho ta, nếu không Bạch Doanh ta cũng diệt ngươi cùng một lượt. Hừ hừ. cấu kết tu sĩ nhân loại tới Ma Xà Phủ ta, nếu đem việc này báo cho Phủ chủ đại nhân, ngươi cũng đừng hy vọng sống ở Cửu U hải vực nữa.
- Được rồi, ta không nhúng tay vào việc này.
Lam Ngọc Điền khẽ thở dài một hơi, dưới sự phân phó của Trương Hằng rời xa nơi này ngoài ngàn dặm.
- Hừ, coi như ngươi biết điều.
Bạch Doanh lộ vẻ mặt kiêu ngạo, thấy Lam Ngọc Điền phối hợp tránh xa như vậy thì gật gật đầu, cảm thấy rất vừa lòng.
Lam Ngọc Điền thì dùng một loại ánh mắt như nhìn người chết nhìn hắn, thở dài nói:
- Bạch Doanh, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi. Hôm nay ngươi khó thoát khỏi cái chết.
- Ý ngươi là gì?
Bạch Doanh không hiểu đầu cua tai nheo, cảm giác ánh mắt Lam Ngọc Điền nhìn mình có chút không đúng.
- Chẳng lẽ...
Hắn đột nhiên nghĩ tới một khả năng, ném ánh mắt về phía Trương Hằng.
Nam nhân này có thể một mình tới Cửu U hải vực. nói không chừng là tu sĩ đỉnh cấp trong nhân loại, mà Lam Ngọc Điền chỉ chẳng qua là bị đối phương áp chế.
Bỗng dưng một cảm giác nguy cơ phủ xuống.
Ngân quang chợt lóe, Trương Hằng đã tới trước người hắn.
- Ngươi muốn chết!
Bạch Doanh nhìn cũng không thêm, theo bản năng giơ cây búa màu lam hung hăng bổ tới Trương Hằng.
Lam quang chợt lóe, một quang ảnh lười búa thật lớn từ trong tay hắn chém ra, chia một vùng hải vực thành hai nửa.
Ầm!
Sóng biển ngập trời. Nơi bị quang ảnh lười búa lớn màu lam bổ tới hiện ra một khe lớn sâu không thấy đáy dài đến vài chục dặm.
Uy lực của Thông linh Pháp bảo trung phẩm quả nhiên không phải tầm thường. Chỉ một kích lại có thể phát ra uy lực như thế.
Bạch Doanh rất vừa lòng đối với tác phẩm vừa tạo ra, ánh mắt đảo bốn phương, lại mất bóng Trương Hằng.
- Không ổn!
Hắn cảm thấy một tia không ổn, phát giác sau lưng có vật khác thường.
- Chút công kích ấy thật sự là nhỏ bé không đáng kể.
Thanh âm của Trương Hằng từ sau lưng hắn truyền đến.
- Đáng giận...
Trên người Bạch Doanh đột nhiên lóe lam quang, xuất hiện một cái áo choàng màu lam. Một tầng hào quang màu lam sáng lấp lánh bảo hệ hắn toàn phương vị.
- Không tồi, còn có một kiện Linh bảo phòng ngự. Không biết trong tay ngươi còn có mấy kiện Thông linh Pháp bảo?
Trương Hằng cũng không vội động thủ, thân hình chợt lóe thoải mái tránh khỏi một búa của đối phương.
Thực lực của hắn có thể so với Hợp Thể đại viên mãn, thân là đại tu sĩ, thực lực không biết mạnh hơn bao nhiêu lần so với yêu tu Hợp Thể trung kỳ.
- Ngươi là ai?
Trong lòng Bạch Doanh có ý rút lui, cảm thấy được thực lực Trương Hằng hơn xa mình.
- Hiện tại nên tới ta ra tay. Xem ngươi mạnh hơn tu sĩ nhân loại cùng cấp bao nhiêu.
Lời vừa dứt, Trương Hằng cách không bổ một chưởng về phía Bạch Doanh. Trong hư không tạo thành một bàn tay màu bạc, mang theo lực lượng và sức ép kinh người đánh tới Bạch Doanh, tốc độ cực kỳ mau chóng.
Bạch Doanh lập tức phát hiện không gian nơi mình bị một chưởng của đối phương phong tỏa. thậm chí ngay cả hành động đều hơi bị cản trở.
- Đại tu sĩ.
Trên mặt Bạch Doanh lộ ra một tia sợ hãi, sắc mặt ngưng trong, lam quang trên người tăng vọt. Búa lớn màu lam trong tay lại bổ ra. trong phạm vi trăm dặm đột nhiên hình thành ngàn vạn mũi dùi băng màu lam, điên cuồng tàn phá.
Một vùng mặt biển thậm chí ngưng kết một tầng băng bóng loáng như gương dày đến mấy trượng.
Nhưng cho dù là một kích hắn vận hết toàn lực phát ra vẫn như cũ không gạt được sự sợ hãi nơi đáy lòng.
Một chưởng kia của Trương Hằng mơ hồ ẩn chứa một năng lực áp bách không gian. nhìn như không có thanh thế bao nhiêu nhưng loại uy hiếp trí mạng này khiến cho ngay cả linh hồn đều hơi run rẩy.
Thình thịch!
Một chưởng đơn giản, bàn tay màu bạc dễ dàng xuyên thủng dùi băng màu lam thành tầng, đánh lên người Bạch Doanh.
Lập tức Bạch Doanh hộc máu. sắc mặt tái nhợt. Thông linh Pháp bảo trong tay suýt nữa rời tay bay đi. Tầng phòng ngự quanh thân lay động, lắc lư như muốn vỡ nát.
Hô'
Thân thể hắn bay ra mấy chục trượng.
Trương Hằng như bóng với hình, trực tiếp bay về phía hắn. bàn tay nâng lên. Một cỗ lực lượng Hỏa Diễm cuồng bạo ngưng kết trong tay hắn. hình thành một con rắn lửa giương nanh múa vuốt xông tới Bạch Doanh.
Thần thông Hỏa Diễm vừa khéo có thể khắc chế yêu thú thuộc tính thủy như Bạch Doanh này.
- Không nên...
Bạch Doanh vừa thấy một vùng Hỏa Diễm sẫm màu ngưng kết thành hình rắn. trong lòng sợ hãi tới cực điểm, lực lượng trong cơ thể tự nhiên trở nên rung động không yên.
Nhưng loại nhân vật cấp bậc đại tu sĩ như Trương Hằng, giơ tay nhấc chân có thể áp bách không gian, khiến cho yêu thú hoặc tu sĩ thấp hơn hắn một cấp bậc không thể thuấn di. Đương nhiên, nếu là tu sĩ cùng cấp, muốn ngăn cản đối phương thuấn di thì không nhẹ nhàng như vậy.
- A!
Bạch Doanh bị Hỏa Diễm sẫm màu đánh trúng, tầng phòng ngự do Linh bảo phòng ngự hình thành đầu tiên là bị đánh tan. Hắn hét thảm một tiếng.
Tuy nhiên hắn sẽ không chịu thua dễ dàng như vậy.
Ông~
Lam quang nở rộ chiếu rọi phạm vi mấy trăm trượng, Bạch Doanh trực tiếp hóa thành bản thể.
Một con cự kình màu trắng dài đến mấy ngàn thước ầm ầm vồ tới, mang theo sóng lớn mấy chục trượng. Nó há miệng nuốt chửng Trương Hằng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.