Chương 506: Chết, chết ngay
Khoái Xan Điếm
17/05/2017
Phàm Vân Đảo, cạnh bên Huyết Chú Chi Trì.
- Sư tôn vì sao ngài vô cớ thở dài vậy? Huyết Chú Chi Trì này ẩn chứa máu huyết hàng tỷ tỷ sinh linh, có thể nói là bảo vật cấm kỵ. không thể thu nó cho mình cũng là chuyện bình thường.
Vân Dịch ở bên cạnh chờ một lúc lâu. thiện ý khuyên giải. Hắn nghĩ rằng Trương Hằng bó tay không có cách nào với Huyết Chú Chi Trì mới thở dài như vậy.
Trong mắt Trương Hằng mơ hồ lóe ra ánh bạc, lắc đầu nói:
- Huyết Chú Chi Trì thật là một kiện Dị bảo hiếm thấy, nhưng vi sư cũng không phải không có đầu mối với nó. Hiện giờ ta lo lắng, là vì chuyện phía phân thân.
- Phân thân?
Vân Dịch chợt cả kinh. Sau khi rời khỏi Lam Tinh Đảo. Trương Hằng để cho phân thân cùng Tử Hãn đi Bồng Lai đảo. không biết có dụng ý gì? Nghe sư tôn nói, dường như phía phân thân gặp phải phiền toái.
- Cũng được, phân thân hẳn có thể tự bảo vệ mình, Chỉ là phải tách ra một thời gian...
Vẻ mặt Trương Hằng trên mặt thần sắc bình tĩnh, ánh mắt nhìn tới Huyết Chú Chi Trì to lớn đối diện, bắt đầu cân nhắc: Nếu mượn huyết quang nguyên thủy bên trong Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp, có lẽ có thể chấn nhiếp khí linh trong Huyết Trì sau đó lại thêm lực lượng lĩnh vực không gian của ta. ngay cả không thể chân chính bắt nó nhận chủ. tối thiểu cũng có thể thu lấy nó...
Rất nhanh, Trương Hằng nghĩ ra một phương pháp có thể làm được, nói với Vân Dịch cùng Nam Kiếm Phongbên cạnh:
- Các ngươi tạm thời lui sang một bên. để ta thử một chút.
Vân Dịch cùng Nam Kiếm Phong ánh mắt nghiêm lại, vội lui ra thật xa. chờ đợi Trương Hằng ra tay, vẻ mặt mang theo thần sắc chờ mong.
Trương Hằng hít sâu một hơi, tiến lên từng bước đi về phía Huyết Chú Chi Trì Khi đến một vị trí. đột nhiên từ Huyết Chú Chi Trì dâng lên một cổ ý thức đối địch, toàn bộ Huyết Trì bỗng nhiên rung chuyển, khí thế lật trời ập thẳng về phía Trương Hằng.
Vân Dịch cùng Nam Kiếm Phong đều biến sắc, bị cỗ khí thế mạnh mẽ kia ảnh hương liên tục lùi ra mấy trượng mới khó khăn ổn định thân hình.
Bọn họ chẳng qua là bị chút dư sóng, mà không phải là mục tiêu Huyết Chú Chi Trì nhắm tới.
Chân chính thừa nhận đa số lực lượng là Trương Hằng. cổ khí thế hùng hồn kia xâm nhập linh hồn. tựa như ngọn núi lớn ầm âm đánh sâu vào. suýt nữa làm cho tâm thần hắn bị hao tổn.
ở ngay lúc nguy cấp này, hắn vội vàng vươn tay tế Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp.
Tay nâng bảo tháp, tâm thần dung hợp. Trương Hằng miễn cưỡng có thể chống cự cỗ lực lượng kinh thế hãi tục kia.
Khí linh trong Huyết Chú Chi Trì cảm nhận được khí tức bảo tháp trang nghiêm xa xưa, dường như có điều cố kỵ. Tuy rằng nó không biết Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp là tồn tại thế nào. nhưng tự nhiên lộ ra vẻ kính sợ.
Lúc này đây, Trương Hằng không sử dụng Chấn Áp Quyết. Đối mặt Huyết Chú Chi Trì cấm kỵ này, lấy thực lực trước mắt của hắn mà dùng sức mạnh, sẽ rất ít có khả năng thành công, ngược lại sẽ bị bắn ngược ra.
Có thể tưởng tượng, nếu Huyết Chú Chi Trì trước mắt này là Pháp bảo thông linh, tối thiểu cũng tương đương tồn tại Pháp bảo thông linh cực phẩm. bản thân nó ẩn chứa lực lượng cực kỳ đáng sợ. Một khi trêu chọc nó công kích, Trương Hằng cũng không dám nắm chắc có thể trở ra toàn thân.
Oong...
Theo ý niệm Trương Hằng thao túng, tầng ba bảo tháp lóe ra tia máu nhàn nhạt, đây là năng lượng màu máu nguyên thủy truyền ra từ hạt giống thế giới, uy lực nghịch thiên ngay cả Hư Không Hỏa Diễm cũng không làm gì được.
Theo cỗ lực lượng thuần khiết gần như căn nguyên Huyết Ma Đạo này bày ra, chất lòng màu máu trong Huyết Chú Chi Trì sôi trào một trận rung động bất an. Khí linh chưa thành thục kia cũng truyền ra một cỗ dao động tinh thần sợ hãi, mất hết địch ý.
Vân Dịch cùng Nam Kiếm Phong sau lưng Trương Hằng. thân là Huyết Sát Quân Vương ở trước mặt cỗ lực lượng màu máu này cũng không thể cầm giữ được. Lực lượng Huyết Sát cùng dòng chảy màu máu ở sâu trong linh hồn cơ thể cũng không chịu khống chế, bùm một cái mềm ngã xuống đất.
Ý niệm thuần phục ở trong đầu không thuộc bản ý của bọn họ, mà đến từ lực lượng Huyết Sát ở trong thân thể bọn họ: đây là một loại thần phục của cấp thấp với cấp cao.
Chênh lệch cấp bậc quá lớn, mới tạo Thành hiện tượng như thế.
Trương Hằng nâng bảo tháp lóe ra tia máu. từng bước đi tới Huyết Chú Chi Trì phát ra một cỗ ý niệm tinh thần tới nó:
- Thần phục đi... Thần phục ta.
Huyết Chú Chi Trì to lớn đột nhiên yên tĩnh lại.
Rốt cuộc, Trương Hằng đi tới bên cạnh Huyết Trì cũng không gặp công kích gì.
Hắn cười khẽ, nhấc tay khẽ vung lên, từ trong Huyết Trì dâng lên một đoàn chất lòng màu máu, lơ lửng trên bàn tay hắn.
Ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào đoàn chất lòng máu trước mắt. Trương Hằng cảm nhận được trong đó ẩn chứa lực lượng kinh người. Chỉ một đoàn máu nhỏ này, đã ẩn chứa máu huyết vô số sinh linh, quả thật là thuốc bổ cực tốt Đối với tu sĩ Huyết Ma Đạo.
Vân Dịch cùng Nam Kiếm Phong ở xa xa. khi nhìn thấy đoàn máu lòng kia đều lộ ra vẻ kích động hưng phấn, hiển nhiên thứ đó có sức hấp dẫn rất lớn với bọn họ.
- Thần phục ta, nhận ta là chủ.
Ngón tay Trương Hằng khẽ vẽ lên trước, những điểm sáng bạc hình thành một trận đồ nhỏ trong hư không.
Miệng hắn liên tục niệm chú ngữ, ngón trỏ rách tràn ra một giọt máu huyết trong suốt lóe sáng, khắc lên trận đồ này.
Oong!
Trận đồ phát sáng đỏ tươi, hóa thành một đoàn quang ảnh ẩn chứa thần thức của Trương Hằng bay thẳng vào Huyết Chú Chi Trì.
Cùng lúc, hai mắt Trương Hằng lóe ra ánh sáng bạc. xuyên thấu qua tầng máu có lực quấy nhiễu mạnh mẽ, xem thấu huyết linh ở giữa Huyết Trì tương đương với khí linh của Pháp bảo thông linh.
Chỉ cần trận đồ ẩn chứa thần thức cùng máu huyết của Trương Hằng tiến vào trong huyết linh này. như vậy thì Trương Hằng có thể trở thành kẻ sở hữu chân chính của toàn bộ Huyết Chú Chi Trì
Phốc một cái, trận đồ màu máu tiến vào tầng máu đặc dính, lập tức bị một lực cản mạnh mẽ, sương khói che phủ tản ra một cổ huyết tinh kinh người làm người ta buồn nôn.
Theo trận đồ màu máu xâm nhập từng bước, lực cản cũng tăng lên bội lần. bên trong chất lòng màu máu đặc dính mạnh mẽ, ẩn chứa năng lượng cũng vượt xa Trương Hằng dự liệu.
Đặc biệt tầng dịch máu huyết ở gần sát huyết linh mạnh đến không thể tưởng tượng. Trương Hằng toàn lực thi triển trận đồ màu máu tiếp cận nó liền hóa thành hư vô.
Trương Hằng đứng ở ngoài Huyết Trì không khỏi hừ nặng một tiếng, thời khắc mấu chốt đã phòng bị trước sớm thu hồi thần thức của mình.
Nhưng dù là thế, tâm thần của hắn vẫn bị một ít tổn thương nhỏ. sắc mặt hơi trắng bệch. Có thể tưởng tượng, nếu trước đó không có phòng bị, sẽ chịu tổn thương cỡ nào?
Ầm!
Huyết Trì dâng lên huyết quang ngập trời từng đạo xạ tuyến màu máu bắn lan tràn khắp nơi.
Thần sắc Trương Hằng đại biến, tay nâng Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp, khẽ quát một tiếng:
- Chấn Áp Quyết!
Lập tức, một cỗ lực chấn áp hùng hồn hình thành một cái lĩnh vực bao phủ Huyết Trì phủ xuống, tạm thời áp chế huyết quang ngập trời kia.
Cùng lúc, tia máu mặt ngoài bảo tháp rung động một trận, lại làm cho huyết linh trong Huyết Chú Chi Trì sinh ra kiêng kị, không dám vọng động.
Khi hết thảy trở lại bình tĩnh, vách núi đá xung quanh đã bị xạ tuyến màu máu ăn mòn vô số lỗ thủng màu máu to nhỏ. lực huyết ma dần dần lan tràn tầng đất đá xung quanh. Những nơi nó đi qua, không còn một ngọn cỏ. các sinh vật lòng đất đều hóa thành máu loãng.
Nam Kiếm Phong cùng Vân Dịch bày ra tầng tầng cấm chế trước người, mới triệt tiêu cỗ dư sóng công kích này.
Trương Hằng trong Khoảnh khắc ngưng kết một tầng giáp bạc trước người, bị chút ít xạ tuyến màu máu công kích, bên trên ăn mòn những đường dấu vết , thiếu chút xuyên thủng tầng phòng ngự của hắn.
Nếu không phải Chấn Áp Quyết phát uy trước đó chặn lại đa số công kích, ba người sẽ gặp phải công kích gấp ba bốn lần hiện giờ.
- Muốn nhận chủ thành công, hiện giờ quả thật không thể làm được.
Trương Hằng khẽ thở dài. đứng tại chỗ. ngân diễm đang nhanh chóng thiêu đốt mảnh vỡ thế giới trong lĩnh vực không gian để khôi phục tâm thần.
Lúc này, ngân diễm trong lĩnh vực không gian của Trương Hằng không lúc nào ngừng cắn nuốt mảnh vỡ thế giới, lúc nào cũng tăng lên tu vi, lúc chiến đấu có thể trị liệu thương thế.
- Sư tôn ngài không sao chứ?
Vân Dịch kinh hô, chú ý tới tình huống của sư tôn.
- Bị thương rất nhỏ. không cần lo ngại. Các ngươi không nên làm bừa, nếu không thể nhận chủ. vậy đành phải thu nó trước rồi tính.
Trương Hằng trấn định tự nhiên.
-Thu đi?
Trong lòng Vân Dịch cùng Nam Kiếm Phong tràn ngập nghi hoặc, nhìn chăm chú từng hành động của Trương Hằng.
Trương Hằng tay nâng Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp, chuẩn bị một lát, mới để bảo tháp bay lên, từng bước tới gần Huyết Chú Chi Trì.
Tia máu mặt ngoài bảo tháp không ngừng chớp động, rõ ràng hơn trước đó.
Theo bảo tháp tiếp cận từng chút. Huyết Chú Chi Trì càng thêm kinh sợ. nhưng không dám có một tia dị động.
Đương nhiên Trương Hằng cũng sẽ không để bảo tháp tiếp cận quá gần Huyết Trì. Hắn sợ hãi lại giống như lần trước, khiến cho toàn bộ lực lượng Huyết Trì này đều bị hút đi. Như vậy thì mất nhiều hơn được!
Thấy Huyết Chú Chi Trì vô cùng ngoan ngoãn thì khóe miệng Trương Hằng liền hiện lên vẻ tươi cười.
Đột nhiên hắn nhắm hai mắt lại.
Không gian bốn phía hơi rung động.
Vân Dịch và Nam Kiếm Phong chỉ cảm thấy chớp mắt một cái, Trương Hằng đã biến mất.
Càng khiến bọn họ hoảng sợ chính là Huyết Chú Chi Trì cũng đã biết mất theo.
Đây chẳng lẽ là thuấn di?
Nhưng muốn mang theo một Huyết Chú Chi Trì lớn như vậy thuấn di thì ngay cả những nhân vật như Hải Ngoại Tam Tiên cũng không làm được!
Hơn nữa, bản thân Huyết Chú Chi Trì có cấp bậc cực cao, đã bước đầu có được trí tuệ của chính mình, muốn mạnh mẽ mang nó thuấn di thì đúng là nói dễ hơn làm!
Ngay khi đang kinh ngạc thì thân ảnh lại xuất hiện, trên mặt mang theo vẻ vui mừng.
- Sư phụ, Huyết Trì kia đâu rồi?
Vân Dịch ngạc nhiên nói, đột nhiên lại nhớ tới Lĩnh vực không gian của sư phụ.
Trương Hằng cười nói:
- Ta sẽ cho các ngươi nhìn lại!
Không gian bốn phía lại hơi rung động.
Vân Dịch và Nam Kiếm Phong giờ phút này đều đã tiến vào hàng ngũ đại tu sĩ, cảm nhận được một chút lực dao động mờ mịt của việc chuyển hóa không gian.
Người có cảnh giới linh hồn càng cao thì cảm giác này lại càng mãnh liệt!
Cùng may hai người cũng không có ý niệm phản kháng gì. Chỉ thấy cảnh tượng trước mặt biến đổi, bọn họ đã tiến nhập vào một tiểu không gian xa lạ.
Trải qua nhiều năm biến hóa, Lĩnh vực không gian của Trương Hằng đã rộng hơn mấy chục lần.
Vừa mới tiến vào Lĩnh vực không gian này, Vân Dịch và Nam Kiếm Phong đều cảm nhận được một cỗ huyết tinh, trong tầm mắt lập tức xuất hiện Huyết Chú Chi Trì vừa biến mất.
Trương Hằng nói:
- Tuy rằng không thể nhận chủ nhưng dưới sự giám sát của bảo tháp của ta, các ngươi có thể hấp thu lực lượng của Huyết Trì này!
- Điều này thật tốt quá... Có Huyết Chú Chi Trì này trợ giúp, có lẽ chỉ cần ba năm năm nữa, ta đã có thể tu luyện tới cảnh giới Hợp Thể đại viên mãn, trong vòng mấy chục năm sẽ có hy vọng tiến vào Độ Kiếp Kỳ.
Vân Dịch kinh hỷ vô cùng.
Nam Kiếm Phong cũng lộ ra biểu tình động tâm.
Hai người đều là Huyết Sát Quân Vương, có được thiên phú tu luyện Huyết Ma Đạo mà thường nhân không thể sánh kịp.
Bọn họ nhất định là “Vương” trong Huyết Ma Đạo.
- Không bằng thế này, hai người các ngươi tu luyện trong Lĩnh vực không gian của ta! Một mình ta đi là được! Không tới thời gian nửa tháng, ta có thể bay tới Ma Xà Phủ.
Trương Hằng nói.
Hai người Vân Dịch đương nhiên vui vẻ nhận lời, ở lại trong Lĩnh vực không gian này.
Trương Hằng đi ra khỏi Lĩnh vực không gian. dựa theo lộ tuyến ban đầu, trở lại bầu trời Phàm Vân Đảo.
Với cảnh giới linh hồn Hợp Thể đại viên mãn, thuấn di ngàn dặm cũng không phải là vấn đề khó khăn. Tuy nhiên chịu sự ngăn cản của tầng nham thạch, không thể phát huy được một phần mười lực lượng thần thức cho nên không thể thuấn di.
- Chuyến hành trình lần này coi như thuận lợi, chỉ là phân thân bên kia... hài....
Trong lòng Trương Hằng khổ than:
- Trong thời gian ngắn không thể thu khối phân thân này về được! Nhanh chóng gia tăng thực lực mới là quan trọng! Chỉ cần ta tiến nhập công pháp tầng bốn thì có thể dễ dàng chiến thắng những địch nhân này rồi!
Không dừng lại, Trương Hằng lại đạp lên độn quang màu bạc, mang theo tiếng lôi minh thấu trời xanh.
Sau một lúc, hắn hóa thành một quang điểm màu bạc biến mất ở Phàm Vân Đảo.
Từ đó về sau, Phàm Vân Đảo hoàn toàn thoát khỏi bóng ma của sứ mệnh, trở thành một tòa đảo nhỏ hoàn toàn bình thường ở hải vực cạnh Đông Vân đại lục.
Ở một hòn đảo cấp hai cách Phàm Vân Đảo trăm vạn dặm trong hải vực Tam Tiên Đảo...
Hòn đảo cấp hai này tên là Thiên Vũ Đảo, coi như là hàng sau chót trong mười mấy hòn đảo nhị cấp của hải vực Tam Tiên Đảo.
Dù là như thế, làm hòn đảo cấp hai, thực lực của nó vẫn không phải hoài nghi, cùng cấp với hòn đảo Lam Tinh Đảo nơi Trương Hằng từng dừng chân.
Tuy nhiên cách đây không lâu. Thiên Vũ Đảo đã xảy ra một hồi tai nạn thảm thiết nhất trong mười vạn năm qua. chết mấy trăm tu sĩ đỉnh cao. Trong số này còn có hơn ba trăm tu sĩ Hóa Thần Kỳ, cùng mấy chục gã tu sĩ Hợp Thể Kỳ.
về phần những tu sĩ dưới Hợp Thể Kỳ thì chết tới mấy ngàn!
Nhị đảo chủ, Tam đảo chủ Thiên Vũ Đảo đều là đại tu sĩ tu vi Hợp Thể hậu kỳ trở lên nhưng trong tràng tai nạn này cũng một chết một bị thương.
Nhị đảo chủ bị thương nặng còn Tam đảo chủ đã bị chết!
Tin tức rung động như vậy đã như một cơn lốc truyền đi bốn phương tám hướng.
Những tu sĩ ngày đó nhớ lại....
- Người xuống tay chính là một thanh niên áo tím. Hắn tản mát ra uy lực tinh thần kinh thiên, khiến cho mấy ngàn tu sĩ đỉnh cao trong khu vực này khó có thể nhấc nổi đầu lên. Hắn nhẹ nhàng công kích giết chết tu sĩ Hợp Thể Kỳ, Hóa Thần Kỳ như đi vào chỗ không người, không ai có thể chống lại được!
- Kẻ đó nhất định không phải là tu sĩ nhân loại. Từ khí tức trên người hắn tản ra thì là một con yêu thú mạnh mẽ tới cực điểm, thậm chí dường như là Thần thú...
- Sau khi mang đi một gã thiếu niên áo tím và một pho tượng màu bạc, hắn vội vàng rời đi Thiên Vũ Đảo, không ai có thể ngăn cản...
Các loại tin tức thông qua ngọc giản và truyền âm thần thức, Truyền Tống Trận nhanh chóng cho những tu sĩ ở xa biết được việc này.
Cuối cùng tin tức này thậm chí biến thành lời đồn:
- Ta nói cho ngươi, ngay hôm qua, Thiên Vũ Đảo trong hải vực Tam Tiên Đảo bị vô số yêu thú tập kích, vô số tu sĩ nhân loại đỉnh cao bị giết chết. Ngay cả Đại đảo chủ cũng bị chấn kinh bỏ chạy. Hai đảo chủ còn lại một chết một bị thương đó!
- Nghe nói, ngày đó có một yêu thú Độ Kiếp Kỳ đích thân tới, với uy lực tinh thần mạnh mẽ đã kinh sợ toàn bộ Thiên Vũ Đảo. Tên Đại đảo chủ sợ chết kia may mắn chạy kịp nên mới thoát chết...
- Hừ, hắn là đại cường giả trong Hợp Thể Kỳ đại tu sĩ mà không ngờ lại sợ chết như vậy, bỏ mặc cả một hòn đảo!
- Ha ha ha... Không biết Đại đảo chủ Thiên Vũ Đảo là tên đại năng nào?
- Hừ, ngươi phải ăn nói cho cận thận! Đại đảo chủ này chính là đại nhân vật của Hải Ngoại Tam Tiên Đảo, thực lực sâu không lường được, thần thông khó dò!
Phủ đệ của Đại đảo chủ Thiên Vũ Đảo!
Không khí nơi này vô cùng áp lực, bên trong có bốn năm tên tu sĩ đang ngồi, toàn bộ đều là đại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ trở lên.
- Rốt cuộc là ai?! Nhân cơ hội ta đi ra ngoài làm việc lại tập kích Thiên Vũ Đảo ta?!
Đại đạo chủ Quân Thiên Tề là một thanh niên vĩ ngạn, đứng khoanh tay trong đại điện, thanh âm lạnh như băng, đông lạnh tới tận xương tủy và linh hồn.
Ánh mắt sắc bén của hắn nhìn thẳng lên trời, thần thức quét ngang phạm vi hải vực trăm vạn dặm.
- Hừ, tên Thiên Quân Tề liệt dương kia trời sinh sợ chết...
Thần thức hắn vừa lúc bắt được một gã tu sĩ Hóa Thần Kỳ đang nói xấu hắn.
- Muốn chết?!
Thanh âm Quân Thiên Tề bao trùm toàn bộ hòn đảo, tinh thần uy áp cuồn cuộn từ trên bầu trời giáng xuống, kinh sợ hơn ngàn vạn tu sĩ nơi này.
Quân Thiên Tề nhẹ nhàng thốt ra một chừ: Chết!
- Ghhhh
Tên tu sĩ Hóa Thần Kỳ kia kêu thảm một tiếng, không hề có sức phản kháng, Nguyên Anh bùng nổ mà chết!
Ầm! Nguyên Anh bùng nổ, thổi ngang phạm vi trăm dặm.
Chỉ một ý niệm trong đầu, cách xa mấy ngàn dặm, Quân Thiên Tề cũng có thể giết chết đối phương. Đây là loại thực lực nào?!
Khoảnh khắc, những tu sĩ nơi này trợn mắt há mồm, sợ tới mức hồn phi phách tán!
Không còn bất luận kẻ nào dám hoài nghi Quân Thiên Tề là hạng người tham sống sợ chết nữa!
Có thể tưởng tượng được, ngày đó hung thủ khẳng định thừa dịp Đại đảo chủ không có mặt mới dám tới quấy rối.
Trong đại điện còn lại ba bốn vị đại tu sĩ Hợp Thể Kỳ, không ai dám hé răng nói gì, chuẩn bị chịu đựng lửa giận của Đại đảo chủ.
Trầm mặc một lúc, Quân Thiên Tề mới thản nhiên nói:
- Linh kính ảnh tượng ngày đó đâu?
- Đại đảo chủ. Linh kính ảnh tượng ở nơi này, do ta bảo quản.
Nhị đảo chủ đã sớm có chuẩn bị, vẻ mặt bình thản, lấy ra một thủy tinh hình cầu màu lam.
- Phát ảnh tượng hôm đó ra xem!
Đại đảo chủ Quân Thiên Tề ra lệnh.
- Vâng!
Nhị đảo chủ rót thần thức vào trong thủy tinh hình cầu, cũng rót vào đó một ít pháp lực.
Mấy người nơi này đều tập trung ánh mắt nhìn lên quả cầu.
Ông
Chỉ thấy quả cầu thủy tinh này bắt đầu lóe lên, trên đó nhanh chóng chiếu rọi các ánh sáng đủ màu.
Một khắc này, chỉ thấy Nhị đảo chủ vươn tay Chỉ lên không trung một cái. Một mặt kính màu lam liền xuất hiện trước mặt mọi người. Rất nhanh, trên tấm kính này bắt đầu chiếu lại cảnh tượng ngày đó.
Đầu tiên, xuất hiển trên mặt kính là một gã thanh niên và một thiếu niên mặc áo tím. Bộ dáng của hai người vô cùng nhàn nhã...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.