Chương 477: Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp
Khoái Xan Điếm
03/04/2013
-Thu!
Theo tiếng quát của Trương Hằng, cổ tháp chín tầng chậm rãi di chuyển đột nhiên chấn động, tiếp theo sau hóa thành một hư ảnh hình tháp mờ ảo ở trong một mảng hào quang màu bạc rực rỡ, bay vụt vào trong tay hư ảnh Nguyên linh.
“Vù...”
Hư ảnh Nguyên linh màu bạc giơ tay mình ra, nâng cao hư ảnh hình tháp này ở trong tay.
Vì sao phải dùng “nâng”, mà không dùng “nắm” hoặc là “bắt”, đây là áo nghĩa mà chính Trương Hằng đều không thể hiểu được.
Nguyên linh cũng tự nhiên mà vậy, vươn tay, nâng hư ảnh cổ tháp chín tầng hình tháp trong tay.
Tuy nhiên, cổ tháp trong tay Nguyên linh cũng Chỉ là một cái hư ảnh mà thôi, không phải là thực thể chân chính.
Cổ tháp chân chính cũng vẫn rõ ràng ở tại chỗ cũ.
Nó ở ngay trong tay bản tôn Trương Hằng!
ở trong lĩnh vực không gian, trong tay bản tôn Trương Hằng cũng nâng một cái cổ tháp hình dáng giống nhau như đúc, nhưng nó chính là cổ tháp thực thể.
Cổ tháp này ước chừng lớn bằng bàn tay. trên hẹp dưới rộng, ba tầng phía dưới sáng ngời, lưu chuyển một vầng hào quang bạc. sáu tầng phía trên vẫn còn màu sắc U ám. Toàn bộ cổ tháp lộ ra một cỗ khí tức tang thương cổ xưa. nhưng lại không mất vẻ trang nghiêm huy hoàng. Bất luận kẻ nào đứng ở trước mặt nó. đều sẽ không tự chủ cảm thấy mình thật nhỏ bé.
“Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp.”
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một tia hiểu ra, khẽ đọc ra mấy chữ cũng là tên của cổ tháp chín tầng.
Khi tay Trương Hằng chạm đến cổ tháp này. trong khoảnh khắc đó trong đầu liền hiện ra tên của nó.
“Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp”, vốn chính là cổ tháp chín tầng thần bí tồn tại trong ngọc giản, mỗi lần công pháp của Trương Hằng tấn chức một tầng, cổ tháp này liền có thể mở ra thêm một tầng tiếp theo.
Mà giờ phút này, trong tay Trương Hằng lại nâng lên cả một tòa cổ tháp như vậy. điều này quả thực khiến cho người ta không thể tưởng tượng. Theo lý thuyết, cổ tháp thần bí trong ngọc giản hẳn là thứ hư ảnh gì đó mới đúng, như thế nào có thể ra hiện ra trong hiện thực như vậy chứ?
Nhưng sự thật ngay trước mắt, ngay cả Trương Hằng cũng không nghĩ ra, không thừa nhận sự thực trước mắt này cũng không được.
Đồng thời ngay lúc đó Nguyên linh bên trong ngọc giản thần bí, trong tay nâng hư ảnh hình tháp, thân hắn ở trong một tòa đại điện màu tím vàng, khí tức nguyên thủy tang thương cổ xưa cùng uy áp khiến cho người ta hít thở không thông kia, mang đến cho hắn một cảm giác vô cùng nhỏ bé.
Từ thời điểm lần đầu tiên tiến vào ngọc giản thần bí. Trương Hằng đã thấy qua cảnh tượng cung điện huy hoàng màu tím vàng này. khi đó. cung điện này ở trước mắt hắn chuyển hóa Thành cả tháp chín tầng, cũng là “Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp" trong tay Trương Hằng.
“Vù...”
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Nguyên linh, cung điện màu tím trước mắt, màu sắc đột nhiên Bắt đầu biến hóa: từ màu tím vàng biến sậm lại từng chút một. cuối cùng trở nên tối đen như mực, toàn bộ thế giới đều là một mảng U ám khiến cho người ta tim đập nhanh.
Loại U ám này không thể so với bóng tối của ban đêm, mà là một loại hắc ám tuyệt đối mất đi ánh sáng, ở dưới tình huống này. ngay cả ngươi thi triển ra cái gọi là pháp thuật nhìn trong bóng đêm thì cũng không làm nên chuyện gì.
Trong lĩnh vực không gian Trương Hằng cũng giật mình, cũng không tự chủ bất chấp “Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp” trong tay, bị tình huống Nguyên linh bên kia thu hút.
Từ khi đi vào thế giới này tới nay, ngọc giản thần bí luôn là bí mật lớn nhất ở chỗ sâu trong lòng Trương Hằng, cũng là một con bài chưa lật, là chỗ dựa của hắn.
Cho nên Trương Hằng đối với biến hóa tiến thêm một bước của ngọc giản thần bí hắn cực kỳ quan tâm. ở một số thời điểm, thậm chí Trương Hằng còn hoài nghi tồn tại của ngọc giản thần bí: nó thật sự Chỉ là một ngọc giản ghi lại thông tin sao?
Ngay tại thời điểm vừa mới từ trong ngọc giản thần bí triệu hoán ra “Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp" cấp bậc không rõ, uy hiệu cũng không rõ. Trương Hằng đã xác định ngọc giản thần bí không phải một ngọc giản đơn giản như vậy.
Về phần ngọc giản thần bí rốt cuộc là tồn tại như thế nào, ngay cả chính Trương Hằng cũng không biết, nhưng hắn biết rằng: ngọc giản này đích xác có thể nói là nghịch thiên, thậm chí được xưng là “khí cụ tác tệ của thiên đạo" cũng không quá đáng.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Trương Hằng, trong ngọc giản thần bí rơi vào một cảnh tối đen tuyệt đối. nhưng từ biến hóa tiến thêm một bước, hắn phát hiện, ở trung tâm phiến không gian vô tận này có một đoàn quang điểm đen sậm đến mức tận cùng.
Khi ánh mắt của Trương Hằng chạm đến quang điểm đen sậm này. Chỉ cảm thấy bên trong vô cùng thâm thúy dường như có một thông đạo thần bí.
Ngay khoảnh khắc đó, Trương Hằng cảm giác quang điểm đen sậm kia nhoáng lên một cái, một luồng bạch quang từ trong quang điểm đen đặc kia bùng nổ phát ra có thể trong nháy mắt chọc mù mắt người ta.
- A!
Trương Hằng cùng Nguyên linh đồng thời kêu lên một tiếng đau đớn, động tác, vẻ mặt đều giống nhau như đúc.
Lại tập trung ánh mắt nhìn lại, quang điểm đen đặc kia. vẫn như trước là tối đen như vậy. tối đen đến cực điểm.
Nào thấy bạch quang gì đâu. chẳng lẽ là ảo giác chăng?
Ngay lúc Trương Hằng đang nghi hoặc sửng sốt. Chỉ thấy quang điểm tối đen kia đột nhiên vặn vẹo một chút, rồi hướng tới Nguyên linh truyền đến một lực hút không phải nhân loại có thể chống lại được.
Không có chút sức phản kháng, Nguyên linh Trương Hằng Chỉ thấy trước mắt tối sầm. Ngay sau đó, Nguyên linh từ trong ngọc giản thần bí nhẹ nhàng đi ra, tiếp theo “vù” một cái, bay ra khỏi thân thể Trương Hằng.
Trong lĩnh vực không gian, bản tôn Trương Hằng cùng Nguyên linh, đứng yên trong hư không. Động tác, vẻ mặt, quần áo của họ đều giống nhau như đúc.
Trong tay đều nâng “Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp': có điều khác biệt là. Trương Hằng là thực thể. Nguyên linh là linh thể vô hình vô chất, ngay cả bảo tháp trong tay bọn họ cũng như thế.
Trương Hằng cùng Nguyên linh nhìn nhau cười, bọn họ vốn chính là một chỉnh thể hợp nhất, tuy hai mà một. thiếu một thứ cũng không được.
Thật lâu sau, Trương Hằng cùng Nguyên linh đồng thời gật gật đầu.
Sau đó, hai người đồng thời cầm bảo tháp trong tay ném lên trên bầu trời.
Tại trong phiến lĩnh vực không gian này có thể nhìn thấy hai tòa bảo tháp một thực một hư, với cùng một quỹ tích theo hình vòng cung chậm rãi di chuyển từng chút một trên bầu trời.
Mà Trương Hằng cùng Nguyên linh, cũng cùng đi về hướng đối phương.
“Ông...”
Hai tòa bảo tháp hư thật, ở trên bầu trời hợp Thành một thể.
Cùng lúc đó, Trương Hằng cùng Nguyên linh cũng chạm vào nhau. Nguyên linh với một hình thế quỷ thần khó lường, dung nhập trong cơ thể Trương Hằng.
Trên bầu trời, “Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp" nở rộ ra một vầng hào quang màu bạc rực rỡ huy hoàng, cực kỳ chói mắt, khó có thể dùng mắt nhìn thấy.
Trương Hằng đứng thẳng trên hư không thật lâu sau, ánh mắt đột nhiên dời tới Hạt giống thế giới.
Có lẽ bởi vì “Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp" xuất hiện, huyết quang tán phát trong Hạt giống thế giới liền biến mất không thấy, cổ lực lượng Huyết Sát kinh sợ cổ kim lan tràn trong lĩnh vực không gian kia cũng không thấy bóng dáng.
Thế nhưng Trương Hằng lại có thể từ trong Hạt giống thế giới này. cảm nhận được xác thực rõ ràng sự tồn tại của nó.
“Đây là một hạt giống đã được cải tạo...”
Trương Hằng chợt tỉnh ngộ. ngay cả chính mình đã trở thành chủ nhân của phiến lĩnh vực không gian này. nhưng Chung quy lại đi vào ván cờ của người khác bày ra.
Tồn tại của Hạt giống thế giới như vậy, hẳn là đã vượt hơn xa Tiên bảo. thậm chí hơn xa tồn tại của bất cứ Pháp bảo nào. Vậy vì sao lúc trước Huyết Sát Thần Đế lại lưu vật ấy để thưởng cho người thắng lợi sau cùng chứ? Hắn rốt cuộc có dụng tâm gì?
Một đời Huyết Sát Thần Đế từ Phạm Tiểu Hắc đến một Thần Đế hiếu sát. Trương Hằng vẫn giữ lòng kính ý với Huyết Sát Thần Đế, nhưng giả như người này âm thầm bày ra huyền cơ trong Hạt giống thế giới, như vậy...
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một vẻ lo lắng, trong vô tình sinh ra càng nhiều kiêng kị và cảnh giác với Huyết Sát Thần Đế.
Tuy nhiên, từ trong cảnh giới “Linh Tâm Thông Minh” của hắn lại có một tia dấu hiệu báo trước: trong mơ hồ dường như Huyết Sát Thần Đế cũng không có mang nhiều địch ý cùng dụng tâm hiểm ác với chính mình.
“Một khi đã như vậy... rốt cuộc là ai bố trí bẫy rập ở trong Hạt giống này?”
Trương Hằng hít một hơi thật sâu, ánh mắt đột nhiên dời tới Mảnh vỡ thế giới ở ngoài không gian trong suốt, lạnh nhạt hỏi:
- Là ai ra tay? Có phái là Huyết Sát Thần Đế hay không?
Mảnh vỡ thế giới ở dưới ánh mắt của Trương Hằng, không ngờ giật mình run sợ, kinh hãi nhìn hắn. nói chính xác hẳn là nhìn “Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp” trong tay hắn.
Tiếp theo sau, nó lại nói với giọng khó có thể tin:
- Trong tay ngươi...
- Ngươi là nói nó...
Trương Hằng lộ vẻ mặt kinh ngạc:
- Đây là Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp. Pháp bảo ta vô tình may mắn thu được.
- Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp...
Mảnh vỡ thế giới từ trong kinh ngạc khôi phục lại, không mặn không nhạt nói:
- Không có nghe nói qua!
Trương Hằng hồ nghi liếc mắt nhìn nó một cái. cảm giác tên này Dường như có chuyện gì đó dối gạt mình, đang khi định lên tiếng chất vấn, Mảnh vỡ thế giới lại chủ động mở miệng:
- Không có khả năng là Huyết Sát Thần Đế ra tay. hắn còn không có đạt tới trình độ đó...
- Không phải hắn?
Trương Hằng khẽ thở phào một hơi nhẹ nhõm, trong đâu Bắt đầu nhớ lại đủ loại tình cảnh lúc ở chung với phân thân Huyết Sát trong Huyết Sát thần điện.
Trong mơ hồ, hắn cũng có một loại cảm giác Huyết Sát Thần Đế lúc trước Dường như cũng có chút chiếu cố với mình, tuy rằng không có rõ ràng như chiếu cố với Triệu Thụy.
Ở đáy lòng hắn Huyết Sát Thần Đế là gần với tồn tại Vũ Vô Cực cũng giống nhau có được một tấm lòng có thể bao dung hết thảy.
Bao dung ở đây cũng không phải là Chỉ phẩm chất khoan dung của thái độ xử thế làm người, mà là một loại rộng rãi bao la của cảnh giới tâm linh. Nhớ ngày đó, Huyết Sát Thần Đế giết chết tu sĩ đâu chỉ có số lượng ức vạn cũng chưa từng nhân từ nương tay đối với địch nhân.
Bao dung không có nghĩa là khoan thứ và nhân từ, đây là một loại cảnh giới khác biệt, chính như lúc trước trên Huyết Sát Thiên Bi đã ghi lại: “Cảnh giới thứ hai giết người, huyết tẩy thiên hạ, không sợ hãi lưu tình.”
- Nếu không phải hắn như vậy là ai?
Trương Hằng cả kinh, xem ra người bố trí ván cờ đó. có thể còn đáng sợ hơn Huyết Sát Thần Đế.
- Ta không biết... trong trí nhớ của ta không có tin tức nào tương quan tới chuyện đó.
Mảnh vỡ thế giới trầm mặc một lúc rồi nói.
Trương Hằng thu hồi ánh mắt, ngắm nhìn "Cửu Vực Luyện Thiên cổ Tháp" trong tay. ý thức vô tình tự nhiên tiến vào bên trong nó.
“Ầm!”
Tầng một cổ tháp, tầng hai cổ tháp, tầng ba cổ tháp... cùng với sáu Tầng ảm đạm không ánh sáng ở phía trên.
Ý niệm vừa động, “Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp” này liền dung nhập trong cơ thể hắn, tiến vào không gian nhỏ của quang lưu màu bạc trong “Linh hạch”, nằm song song cùng một chỗ với Phá Không Kiếm.
“Phá Không Kiếm” Thông linh Pháp bảo cấp bậc trung phẩm, thế mà cảm nhận được sự hiện diện của “Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp", liền không ngừng run rẩy, sợ hãi cùng cực.
Trương Hằng vô cùng mừng rỡ. cấp bậc của bảo tháp này quả nhiên ra ngoài ý liệu, ngay cả vũ khí Phá Không Kiếm của mình thăng cấp như thế cũng sợ hãi.
“Tuy nhiên,.. bảo tháp này có uy lực thế nào đây?”
ở đồng thời mừng rỡ, nghi vấn cũng hiện ra. ý niệm hắn lại tiến vào Bảo Tháp.
Theo nghi vấn của hắn, bên trong tầng ba cổ tháp đột nhiên bắn ra có một ngọc giản màu bạc trong suốt.
Ngọc giản màu bạc trong suốt?
Trong số ngọc giản như biển sao trên tầng ba cổ tháp Trương Hằng còn là lần đầu tiên nhìn thấy ngọc giản như vậy.
Ngọc giản trong suốt kỳ thật là ngọc giản ẩn tàng, ở thời điểm bình thường. Trương Hằng căn bản là không thể cảm nhận được tồn tại của nó. Chỉ có ở dưới tình huống đặc biệt nó mới hiện ra.
Ý niệm tiến vào ngọc giản trong suốt này. lập tức Trương Hằng tiếp nhận một số tin tức:
- Ngự Tháp Quyết?
Trương Hằng khẽ đọc lại mấy chữ này, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ khôn xiết.
Tên như ý nghĩa, Ngự Tháp Quyết chính là pháp quyết điều khiến Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp.
“Ngự Tháp Quyết. thức thứ nhất. Chấn Áp Quyết.”
Rất nhanh, thức thứ nhất của Ngự Tháp Quyết hiện ra trước mặt hắn. Đồng thời Chấn Áp Quyết này là pháp quyết duy nhất hiện ra trong đầu hắn.
Chấn Áp Quyết?
Cái tên thật Kỳ lạ! Đây là ý niệm đầu tiên sinh ra trong đầu Trương Hằng.
Vì sao không gọi là “Trấn Áp Quyết”mà phải gọi là “Chấn Áp Quyết”nhỉ?
Trong lòng hắn thật nghi hoặc, nhưng cũng không hơi đâu nghĩ nhiều, vội vàng thể hội áo nghĩa trong pháp quyết này.
Trong ngọc giản trong suốt đua ra khẩu quyết rất ít, Trương Hằng thể hội một lúc cũng có thể miễn cưỡng lĩnh ngộ được một ít áo nghĩa của “Chấn Áp Quyết” này.
Một lát sau, Trương Hằng hít sâu một hơi, thu hồi ý niệm, chậm rãi đi tới Hạt giống thế giới của trung tâm lĩnh vực không gian.
“Chấn Áp Quyết.”
Trương Hằng nhẹ thở dài, trong không gian bỗng nhiên nhộn nhạo nổi lên một cỗ dao động khác thường.
“Vù!”
Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp bay đến trên không Hạt giống thế giới.
Trọng lực hàng ức vạn cân áp bức thẳng tới Hạt giống thế giới.
“Ông...”
Gặp phải mối nguy cơ này. trong Hạt giống thế giới tự động toát ra một màng huyết quang, hình thành một tầng phòng ngự.
Huyết quang mới vừa ra tới. trong Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp đột nhiên sinh, ra một lực hút cực lớn.
Huyết quang rung chuyển một trận kiệt lực giãy giụa, không ngờ có thể kiên trì được dưới lực hút mãnh liệt này.
Ở ngoài không gian trong suốt Mảnh vỡ thế giới đột nhiên lên tiếng nói với Trương Hằng:
- Mau khống chế lĩnh vực không gian của ngươi!
Trương Hằng tỉnh ngộ. ý niệm vừa động, trong lĩnh vực không gian sinh ra một lực đè ép, mạnh mẽ áp chế những huyết quang này.
“Phù...”
Huyết quang bị ngăn chặn sau đó vẫn ngoan cường như trước cố sức chống cự. ý đồ chống cự lại hai lực lượng cường đại không phải thông thường này.
Nhưng theo thời gian trôi qua, huyết quang tuy rằng lợi hại, nhưng Chung quy không có người khống chế. lúc này mới chậm rãi cuốn vào trong “Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp".
Có xu thế này, kế tiếp hết thảy liền thuận lý thành chương. Từ trong Hạt giống thế giới, cuồn cuộn không ngừng trào ra huyết quang khiến cho người ta tim đập nhanh, hình thành một dòng sông máu, bị bảo tháp trên không trung hút đi.
Toàn bộ quá trình này, Trương Hằng trông thấy mà kinh hãi run sợ.
Lực lượng ẩn chứa trong huyết quang này đáng sợ tới cực điểm, càng làm cho trong lòng hắn kinh sợ vẫn là lực lượng giết chóc ảnh hưởng sâu trong tâm trí người ta kia. Trương Hằng đứng ở một bên mà còn có cảm giác tâm thần bất an, thậm chí có xu thế sa vào giết chóc vô hạn.
May mà những lực lượng này không ai khống chế, vừa lúc bị lĩnh vực không gian cùng Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp áp chế. nếu không đừng nói Trương Hằng khai thông chúng, ngay cả cơ hội tới gần chúng cũng không có.
Ước chừng qua thời gian mười mấy lần hô hấp. Trương Hằng có cảm giác như qua mấy thế kỷ. Rốt cục, lực lượng màu máu trong Hạt giống thế giới này toàn bộ bị bảo tháp hút đi.
Mà trước tầng ba của Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp cũng nhiều thêm một màng huyết quang. Những huyết quang này cũng không yên ổn, không ngừng gây sóng gió trong bảo tháp, nhưng Chung quy không làm gì được trong giới hạn Bảo Tháp. Mặc dù cường đại đến nghịch thiên, cũng không cách nào chống lại cùng Bảo Tháp thần bí khó lường này.
- Có vào không ra.
Trương Hằng nói ra bổn chữ khó hiểu.
- Thật khó tưởng tượng, ngươi lại có thể làm cho “hạt giống” bị lực lượng Huyết Sát ăn mòn này khôi phục lại...
Mảnh vỡ thế giới thở dài nói.
- Sự hiện diện của lực lượng này rốt cuộc có mưu đồ gì?
Trương Hằng nghi hoặc.
- Theo ta đoán hạt giống này có lẽ sẽ dần dần thấm thấu vào nội tâm của ngươi, khiến cho ngươi phát triển đến một cái cực đoan… mà cụ thể như thế nào, ta cũng không biết.
Mảnh vỡ thế giới hồi đáp, sau đó rơi vào cảnh yên lặng, không hề nói thêm nữa.
- Nếu đã giải quyết mầm tai hoạ này. như vậy chuyện còn lại dễ làm hơn rồi.
Trương Hằng với vẻ mặt bình tĩnh nhìn về phía Hạt giống thế giới, vươn tay ra Hư Không Hỏa Diễm liền xuất hiện trong tay hắn.
Nhưng nổi lên một hồi lâu, hắn phát hiện Hư Không Hỏa Diễm dường như đã không có sức phát ra dấu hiệu tia chớp màu đen dọa khiếp thiên địa quỷ thần kinh kia nữa, càng đừng nói bành trướng thêm mấy lân thiêu đốt toàn bộ lĩnh vực không gian.
Trao đổi một hồi cùng Hư Không Hỏa Diễm. Trương Hằng nhận được một đáp án khá mơ hồ: trong một thời gian nhất định. Hư Không Hỏa Diễm không có khả năng tiếp tục thi triển các thần thông kia nữa.
Trương Hằng cũng thấy được dấu hiệu tia chớp màu đen ở trung tâm Hư Không Hỏa Diễm đã ảm đạm hơn rất nhiều so với trước đây, có lẽ phải chờ nó khôi phục bình thường, mới có thể luyện hóa toàn bộ lĩnh vực không gian hợp nhất hoàn mỹ cùng thân thể mình.
Đúng lúc này, Trương Hằng đột nhiên biến sắc nhìn lại về hướng chiến trường xa xa.
Lúc này phân thân của hắn rơi vào tình thế cực kỳ nguy hiểm.
“Vù...”
Trương Hằng không nói hai lời, lập tức bay về hướng phân thân trên mặt mang theo vẻ cười lạnh.
Chiến trường ngoài mấy ngàn dặm.
“Ầm ầm ầm!”
Thân thể khổng lồ của Thiết Sa Vương cứng như sắt thép, trực tiếp va chạm trên Huyết Hồn Phiên, lực lượng cường đại cùng một luồng cuồng phong màu xám ẩn chứa khí tức cuồng bạo, như dòng thác lũ cuồn cuộn ập tới Huyết Ma Quân.
“Ầm!”
Một cánh tay của Huyết Ma Quân điều khiến Huyết Hồn Phiên bị chấn gãy đoạn, trên người rải rác mười mấy lỗ thủng lớn nhỏ. huyết quang trên mặt nó liên tục kêu “Chi chi” đang tu bổ thân thể.
Nếu hắn không phải tu sĩ Huyết Ma Đạo cũng không nhờ đã cường hóa qua thân thể ở trong Vạn Niên Huyết Trì hiện tại e là sớm đã chết ở dưới công kích điên cuồng của Thiết Sa Vương rồi.
Tuy rằng hắn có được Thông linh Pháp bảo trung phẩm Huyết Hồn Phiên, thực lực cũng sắp đột phá Hợp Thể Kỳ. hơn xa tu sĩ Hóa Thần đỉnh phong bình thường, nhưng ở trước mặt Thiết Sa Vương yêu thú Hợp Thể trung kỳ, căn bản là không có sức phản kháng.
Nếu không nhờ Huyết Hồn Phiên khống chế được Huyết sắc Hải Dương cường đại, cản trở khiến Thiết Sa Vương không thể phát huy hết thực lực thì dù thân thể hắn có mạnh hơn gấp mười so với tu sĩ Huyết Ma Đạo đồng cấp cũng sẽ trong vòng mấy lần đối chiêu liền bị Thiết Sa Vương chấn thành mảnh nhỏ.
Huyết Ma Quân cũng không phải không nghĩ tới phản kích, nhưng mà hắn khống chế Huyết Hồn Phiên phát động thần thông mấy lần. nhưng chẳng thương tổn mảy may đến Thiết Sa Vương, thậm chí còn làm cho pháp lực tiêu hao phần lớn.
Đồng thời, phân thân Trương Hằng ở bên kia cũng bị rơi vào cục diện bị đòn tơi bời.
Tử Hãn sử dụng kiện Thông linh Pháp bảo trung phẩm Tử Quan trên đỉnh đầu, sau đó cưỡng ép tu vi tăng lên tới Hợp Thể sơ kỳ.
Là Thần thú Hợp Thể Kỳ các thần thông Tử Hãn có được, lập tức trở nên mạnh hơn gấp mấy lần.
“Vèo!”
Tử Hãn lại thuấn di tới, một mảng tử diễm ở quanh phân thân Trương Hằng nổ tung, hạt châu màu tím kia cũng phát ra một cỗ tử quang cường đại, lập tức đánh lui công kích của Huyết Sát lĩnh vực của Trương Hằng. Đó còn là Tử Quan trên đỉnh đầu hắn bị ảnh hưởng phản diện của Huyết Sát lĩnh vực làm giảm xuống tới một phần tư lúc đầu.
“Ầm!”
Chung quanh phân thân Trương Hằng ngưng tụ lại thành một luồng sáng khí đông lạnh màu lam, vang lên tiếng sấm chớp ầm ầm cùng với ngọn lửa cực nóng.
Nhưng ở dưới bùng nổ của tử diễm hung mãnh kia. toàn bộ đều tan rã sụp đồ.
“Răng rắc...”
Liên tiếp tiếng kêu giòn tan.
Toàn bộ giáp bạc chung quanh phân thân Trương Hằng bị phá tan thành mảnh nhỏ. một cánh tay bị nổ gãy đoạn, ngực cũng bị nổ tung, không còn hình người.
“Ông...”
Trên người phân thân Trương Hằng bỗng nhiên sáng lên một vầng hào quang màu bạc hoa mỹ. ở trong không khí một lần nữa tổ hợp lại phần tứ Chi và huyết nhục mất đi. Thương thế trên người khôi phục với tốc độ khủng bố. dùng mắt thường có thể thấy được.
- Phân thân...
Sắc mặt Tử Hãn xanh mét. quanh thân tử diễm không ngừng nhảy lên.
Mà phân thân Trương Hằng cũng sắc mặt trắng bệch, Dường như pháp lực hao tổn lớn.
“Vù! Ầm...”
Đúng lúc này, từ ngoài ngàn dặm bay tới một bảo tháp bằng cỡ bàn tay.
Phân thân Trương Hằng lộ sắc mặt mừng rỡ. duỗi tay ra, bảo tháp kia không ngờ từ ngoài ngàn dặm trực tiếp thuấn di lại đây.
Vững vàng, phân thân Trương Hằng nâng lên bảo tháp trong tay.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.