Chương 321: Long Hồn Phá
Khoái Xan Điếm
03/04/2013
Trên bầu trời Vô Ưu Lâm, một luồng ma khí cuồn cuộn từ trên trời giáng xuống. Thanh âm của Vũ Vô Cực truyền vào trong tai đám người Trương Hằng rất rõ ràng.
- Hắn chính là Vũ Vô Cực?
Thần thức của nữ tử áo xanh kéo dài lên không trung của Vô Ưu Lâm, nhìn thấy Vũ Vô Cực đang được một đám sương đen bao Phủ đối mắt lộ ra một vẻ tò mò.
Cách đây không lâu, Thiết Mộc đại nhân đã nói rõ với nàng không nên đôi địch với Vũ Vô Cực này. nhưng trong nàng vẫn có chút không phục.
- Hừ, nơi này là Vô Ưu Lâm. tu sĩ của loài người tới đây Chẳng lẽ lại không sợ chết sao?
Nữ tử áo xanh hừ một tiếng, hóa thành một đạo Thanh quang bắn lên không trung ở Vô Ưu Lâm, cùng với Vũ Vô Cực bắt đầu giằng co.
- Thanh Vũ Điểu?
Vũ Vô Cực liếc nhìn nữ tử áo xanh một cái đầy thâm thúy, một câu đã nói ra lai lịch của nàng, trong lòng cũng có một chút hứng thú.
- Yêu thú hóa hình hậu kỳ, cũng đáng để ta ra tay. coi như là làm nóng người.
Vũ Vô Cực nhẹ nhàng đạp hư không, uy thể từ bốn phương tám hướng tụ lại, hướng về phía nữ tử áo xanh này ép xuống.
Một bước hai bước... ba bước...
Mỗi một bước đi của Vũ Vô Cực đều cực Kỳ xảo diệu, hợp thành một thể với môi trường thiên địa ở xung quanh, dẫn đắt uy lực của thiên địa, hướng về phía nữ tử nhỏ bé ở đối diện ép tới từng đợt, đợt sau cao hơn đợt trước, như thể không có cực hạn.
Vẻ mặt nữ tử áo xanh không khỏi hiện lên vẻ ngưng trọng. Vũ Vô Cực còn chưa thật sự ra tay. nhưng mượn uy lực của thiên địa một cách xảo diệu Như vậy thì không thể coi thường.
Dưới uy áp này, bất cứ lúc nào cũng có thể mang tới cho đối thủ một cảm giác không dám xông tới. Trước tiên là trấn áp tinh thần đối phương, gây ảnh hưởng tới Ý chí chiến đấu của đối thủ. ngược lại càng tăng thêm Ý chí của bản thân.
- Khó trách Thiết Mộc đại nhân lại không ngừng tán thưởng đối Với ngươi, Với tu Vi Nguyên Anh Trung Kỳ mà có thể phát huy ra thực lực cường hãn Như vậy, Tuy nhiên nếu ngươi muốn thắng ta thì sẽ không dễ dàng như vậy đầu. Thiết Mộc đại nhân hạ thủ lưu tình đối Với ngươi, nhưng ta thì tuyệt đối sẽ không đầu!
Đôi mắt của nữ tử áo xanh lóe lên một tia quang mang, ngón trở chỉ về phía trước, một đạo Thanh quang nhỏ như sợi tơ “Vù” một tiếng lao về phía Vũ Vô Cực. Toàn bộ uy thế đều ngưng tụ lại một điểm, khiến cho Vũ Vô Cực không dám coi thường.
Nhưng Vũ Vô Cực cũng không có một động tác thừa nào. thân hình từng chút một hướng về phía nữ tử áo xanh nhanh chóng đi tới. Dường như cho dù ở phía trước có chuyện gi xảy ra. đều không thể ngăn cản được bước chân của hắn.
-Vù.
Sợi tơ nhỏ màu xanh xuyên qua đám sương mù màu đen bao phủ thân thể Vũ Vô Cực, cùng chính là Hắc Ma Vực.
Một ngọn lửa màu xanh đáng sợ lập tức bắt đầu nhen nhóm lên quanh người Vũ Vô Cực.
Trương Hằng ở dưới mặt đất đứng xem ngay khi nhìn thấy ngón lửa xanh này cũng cảm thấy quen thuộc Trước đó không lâu. nữ tử áo xanh nhờ vào ngọn lửa màu xanh này mà đã vây khốn hắn và Lôi Đình Bá Vương.
Sâu trong mắt của Vũ Vô Cực hiện lên một đạo hắc quang, xung quanh thân thể đột nhiên nổi lên một ngọn lửa màu đen, chôn vùi ngọn lửa màu xanh này.
Hô!
Vũ Vô Cực theo sát ngọn lửa màu đen khí thế đang tăng vọt. toàn thân hóa thành một quang cầu màu đen khổng lồ, hung hăng va chạm vào nữ tử mặc áo xanh kia. Ma khí ngợp trời hóa thành từng đạo lực lượng vô hình, khiến cho nữ tử áo xanh kia khó có thể trốn chạy, chỉ có thể nghênh đón.
-Ai sợ ai chứ?!
Nữ từ áo xanh không lùi lại mà tiến tới. trên người tỏa ra Thanh quang chói mắt. trong chớp mắt hóa thành Thanh Vũ Điểu thân thể cực kỳ to lớn. uy thế vô hình trong nháy mắt đã phá tan lực lượng vô hình đang ép tới từ bốn phía kia.
Phù phù!
Hai người vẫn còn chưa giao kích với nhau, uy áp tinh thần vô hình lao tới va chạm Với nhau nổ tung trong không khí. Tu sĩ Nguyên Anh bình thường nếu rơi vào hoàn cảnh này chỉ sợ là ngay cả dũng khí chiến đấu cũng không có.
Trương Hằng đứng trên sàn nhà chế tác bằng ngọc trong đại điện thần bí. dùng thần thức quan sát trận đấu ở trên không trung, trong lòng thở dài. Mức độ trận đấu của hai người Vũ Vô Cực đã vượt qua khả năng của bản thân hiện giờ.
Ầm!
Giao kích mãnh liệt giống như là độn khí. tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc vang lên tận mây xanh.
Trên bầu trời Vô Ưu Lâm, móng vuốt bén nhọn của Thanh Vũ Điểu lóe lên Thanh quang khiến cho lòng người lạnh ngắt, hung hăng va chạm với bàn tay có hắc khí lượn quanh của Vũ Vô Cực.
Một cơn sóng xung kích mạnh mẽ từ chỗ giao kích của hai người sinh ra. tản ra những đợt sóng dư lực, trực tiếp khiến cho những cây cối cao tới trăm mét ở gần đó hóa thành từng mảnh vụn, cuồng phong gào thét tạm thời khiến cho khu vực này rơi vào một hoàn cảnh u ám.
- Đây là thực lực của yêu thú Hóa Hình Hậu Kỳ sao?
Lúc này Trương Hằng không tính việc chạy trốn, Bởi vì thực lực thua kém quá nhiều, nếu không ở trong một tình huống có cơ hội đặc biệt, thì rất khó thành công.
- Yêu thú Hóa Hình Kỳ, thực lực so với tu sĩ cùng cấp tuy mạnh hơn một chút, nhưng những khó khăn trải qua trước đây. ngươi có thể tưởng tượng được không?
Không biết từ khi nào. Thiết Mộc đã đi tới phía sau Trương Hằng, như thể hắn bỗng nhiên hiện ra ở nơi này vậy.
Trương Hằng trong lòng hoảng hốt. đối Với thần thông của Thiết Mộc này lại càng thêm kiêng kỵ. đồng thời cũng cảm thấy may mắn vì vừa rồi mình không nhân cơ hội mà chạy thoát.
Xuất hiện ở phía sau người khác một cách thần không biết quỷ không hay. Từ khi xuất đạo tới nay, Trương Hằng chưa từng thấy một địch nhân nào đáng sợ Như vậy.
- Đằng sau thực lực hùng mạnh, đương nhiên phải trả giá bằng nỗ lực tương đương.
Trương Hằng hít sâu vào một hơi, thản nhiên nói, cố hết sức không để cho bản thân bị ám ảnh bởi bóng ma thực lực cường đại của đối phương.
Thiết Mộc trầm mặc không nói, thần thức tập trung vào trận đấu của một người một yêu trên bầu trời của Vô Ưu Lâm.
Trương Hằng hơi có chút kinh ngạc. Thiết Mộc này không ngờ lại để mặc cho Thanh Vũ Điểu chiến đấu với Vũ Vô Cực, hơn nữa hắn cũng không có vẻ gì là lo lắng.
Trận chiến một người một yêu ở trên không trung trong thời gian ngắn rất khó có thể phần thắng bại, giao chiến qua nửa nén hương cũng không có ai chiếm được thế thượng phong.
- Ngươi hẳn là có quan hệ Với Vũ Vô Cực?
Vào Lúc này, Thiết Mộc bất ngờ hỏi.
Trương Hằng không khỏi sửng sốt. Thiết Mộc này chẳng lẽ có thể Bói toán, ngay cả chuyện này mà cũng có thể đoán ra được sao?
- Ngươi đừng lấy làm lạ. Bởi vì từ trên người ngươi ta cảm nhận được dấu hiệu thần thức của Vũ Vô Cực.
Thiết Mộc hững hờ nói.
Trương Hằng vừa nghe thấy vậy cũng kinh ngạc không thôi, thầm nghĩ Vũ Vô Cực này vì cùng chiến đấu Với mình không ngờ lại thi triển ra thủ đoạn Như vậy, Cũng không biết Vũ Vô Cực kia ra tay từ lúc nào, không ngờ qua mặt được giác quan tinh tường của Trương Hằng.
- Xem ra mục đích của Vũ Vô Cực chuyến này quyết không phải đơn giản chỉ là tới khiêu chiến như vậy?
Đôi mắt Thiết Mộc mang theo một vẻ Kỳ dị.
Đúng Lúc này, trên bầu trời Vô Ưu Lâm, Vũ Vô Cực đột nhiên quát lạnh, một tiếng:
- Làm nóng người xong rồi cho ngươi nếm thử một chút thực lực chân chính của bản tôn!
Ầm!
Trên thân thể của Vũ Vô Cực hiện ra vô số hoa văn màu đen. sương đen ngợp trời ở xung quanh ngưng kết quanh thân thể hắn. hình thành nên một chiến giáp màu đen mang phong cách tang thương cổ xưa.
Cùng lúc đó, một tiếng gầm như ẩn như hiện vang lên. ở phía sau hắn xuất hiện hư ảnh một con rồng vô cùng sống động. Uy áp cường đại khiến cho Thanh Vũ Điểu liên tục lui về phía sau.
Vũ Vô Cực nhẹ nhàng khoát tay. ma khí trong thiên địa hóa thành một bàn tay khổng lồ hung hăng vỗ về phía Thanh Vũ Điểu.
Am!
Thanh Vũ Điểu vội vàng phun ra một đám lửa xanh sáng chói, đánh tan bàn tay khổng lồ màu đen này. Nhưng thân thể nó lại chật vật không chịu nổi trôi lơ lửng trong ma khí đang gào thét kia.
- Long Hồn Phá!
Màu đen trong mắt của Vũ Vô Cực càng đậm. một đạo long ảnh vô hình giống như là thuấn di đánh trúng Thanh Vũ Điểu.
Thiết Mộc ở bên cạnh Trương Hằng biến sắc, nhưng đã không kịp ra tay ngăn cản.
Phụt!
Thanh Vũ Điểu phun ra một ngụm máu tươi, từ trên trời rơi xuống.
- Vũ Vô Cực. vì sao ngươi lại ra tay với cháu gái của ta nặng như vậy?
Thiết Mộc gào lên một tiếng, biến mất khỏi đại điện, ngay sau đó đã đi tới đối điện với Vũ Vô Cực. vẻ mặt đầy lo lắng.
Vũ Vô Cực không hề động đậy, lãnh, đạm nói:
- Yêu thú Hóa Hình Hậu Kỳ. lực công kích như vậy vẫn có thể chịu được. Hơn nữa bản thể của ngươi là Thanh Thiết Thần Ưng, còn nó cũng là một Thanh Vũ Điểu.
- Được được được! Ngươi nghĩ Thiết Mộc ta thật sự không dám đả thương ngươi sao?
Trên người Thiết Mộc lập tức tản mát ra một luồng khí tức nguy hiểm. một uy áp khiến cho người ta cảm thấy hít thở không thông tỏa ra trong phạm vi mấy dặm. Ngay cả Trương Hằng trong đại điện cũng khó có thể chịu được.
Ầm!
Đúng Lúc này, lôi điện nổ vang, một đạo lưu tinh sáng chói xẹt qua trên không trung ở Vô Ưu Lâm, phát ra một tiếng ma xát chói tai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.