Chương 408: Ma bạo
Khoái Xan Điếm
03/04/2013
Trương Hằng lắc lắc đầu, không khỏi cười khổ. chính mình vừa rồi tuy rằng thi triển ra thần thông Cửu U Lam Tinh Băng Diễm hư hư thực thực, lại tiêu hao gần như tất cả lực hàn băng tinh túy trong đan điền. Nếu thật sự có thể nắm giữ loại băng diễm cực Kỳ biến thái này, mà còn có thể phát động một lượng lớn. như vậy toàn bộ Tam Tinh Vực Chỉ sợ cũng không có ai có thể ngay mặt chống lại mình.
“Chi Chi xoạt xoạt...”
Tính cả Huyền U Thiên Ma bị chặt đứt đầu ở bên trong, toàn bộ quỷ thân to lớn cao tới mười trượng đều bị băng phong ở giáp ranh Đại La Phong Ma Trận, giờ phút này Chỉ có thể nghe được vài tiếng “Chi chi” rất nhỏ. chứng kiến Bạch cốt Cực Âm Diễm cùng chủ nhân nó còn dư một hơi thở.
- Hiện tại đã thành công phong bế Ma đầu này. phải làm thế nào để tiêu diệt nó. đồng thời lấy được mấy món Thông linh Pháp bảo trong tay hắn đây?
Ánh mắt Tổ Phong sáng quắc nhìn chằm chằm vào tượng băng tỏa ra từng tia hàn khí trước mắt, có chút khó xử nói.
Từ Huyền cười khổ nói:
- Lớp băng đóng bên ngoài Ma đầu này cũng không thể dễ dàng tiếp xúc. nói gì giết chết Ma đầu bên trong. Hơn nữa một khi phá vỡ lớp bằng kia, Ma đầu này sẽ lại khôi phục như lúc ban đầu...
Thành công phong ấn Ma đầu rồi nhưng nếu muốn hoàn toàn tiêu diệt đối phương, cũng không phải là chuyện dễ dàng. Nếu không ở mấy vạn năm trước. Ma đầu kia hẳn đã bị giết chết, mà không phải bị phong ấn.
Thần thông của Huyền U Thiên Ma lúc trước, đám người Trương Hằng đã thấy được, dưới trạng thái bình thường, đại tu sĩ Hóa Thần KỲ Chỉ cần cận thận đề phòng, thật không sợ Ma đầu này.
Nhưng Ma đầu này khó đối phó nhất trừ độn thuật nghịch thiên ra. còn có “quỷ thân bất tử’ kia gần như không thể bị mai một, ngay cả cường đại như “Cửu U Lam Tinh Băng Diễm”, cùng Chỉ có thể tạm thời đóng băng phong ấn hắn. chờ đợi năm tháng dài lâu ăn mòn sinh mệnh của Ma đầu mà thôi.
- Nếu Ma đầu này đã bị phong ấn. vậy là làm tốt rồi...
Trên mặt Lạc Hà lộ ra vài tia tươi cười bình thản.
Vừa nghe lời ấy, mấy người Trương Hằng đều vui vẻ, mọi ánh mắt đều hướng về phía Lạc Hà thực lực khó lường nhất.
ở trong quá trình phong ma bất cứ lúc nào Lạc Hà đều là một bộ dáng ung dung thanh thoát, hiển nhiên không có dùng hết toàn lực. Nếu không phải Bởi vì kỹ năng bảo mệnh cùng thủ đoạn chạy trối chết của Ma đầu kia quá mức nghịch thiên, có lẽ Chỉ cần một mình Lạc Hà là đủ để bóp chết Ma đầu kia như một con kiến.
- Chỉ cần cho ta một chút thời gian thi triển đại thần thông, chém giết Ma đầu này thật ra không khó. nhưng trong quá trình này. các vị phải trấn thủ chặt chẽ Đại La Phong Ma Trận, đồng thời cũng đừng cho ngoại nhân đến quấy nhiễu ta thi triển thần thông.
Ánh mắt Lạc Hà xẹt qua mấy người, thản nhiên nói.
- Lạc Hà đại ca yên tâm. phân thân của ta có thể tạm thời thay thế một chút vị trí của huynh.
Linh hạch trong cơ thể Trương Hằng khẽ run lên. một đạo hào quang màu bạc từ bên trong bắn ra. hiện ra một thanh niên tướng mạo giống Trương Hằng như đúc.
“Vèo” một cái, phân thân Trương Hằng đi tới bên cạnh Lạc Hà, nhìn Lạc Hà cười.
- Phân thân Hóa Thần Kỳ?
Cách đó không xa Tổ Phong lộ vẻ mặt kinh ngạc, không nghĩ tới Trương Hằng có thể có được phân thân cường đại như vậy.
“Thân Ngoại Hóa Thần' vốn chính là một loại thần thông vô thượng rất khó tu luyện. Tu sĩ Hóa Thần KỲ bình thường, mặc dù cũng có một Hóa Thần, thực lực cũng không có khả năng mạnh như vậy, mà Hóa Thần của Trương Hằng, thực lực lại tiếp cận bản tôn hắn. Điều này dĩ nhiên vượt qua phạm trù thường tình. Tuy nhiên, Trương Hằng có được ngọc giản thần bí. đã sớm không thể theo lẽ thường mà suy xét.
Lạc Hà gật gật đầu, giao trận kỳ mình quản lý cho phân thân Trương Hằng, còn bản thân hắn nhẹ nhàng dịch chuyển một cái, liền đi tới bên cạnh Ma đầu bị phong ấn.
Thông qua thần thức hơn xa Hóa Thần Kỳ bình thường. Lạc Hà đã sớm biết rõ trạng thái cụ thể của Ma đầu bị phong ấn, ở trong thời gian ngắn đối phương không có khả năng phá vỡ lớp băng đóng ở bên ngoài. Nhưng là mấy người Lạc Hà cũng không thể kéo dài thời gian lâu. Cửu U Lam Tinh Băng Diễm này tuy rằng lợi hại, nhưng nếu không có ngoại lực liên tục trợ giúp, Chỉ dựa vào hấp thu lực băng linh thiên địa. một lúc sau, thực rất có thể bị Ma đầu có được Bạch cốt Cực Âm Diễm, phá vỡ lớp băng phong bế này.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của ba người Trương Hằng. Lạc Hà đứng trước tượng băng thật lớn cao tới mười trượng, trông giống như một người đứng trước mặt một con cự thú tiền sử.
Nhưng lúc này mấy người, gồm cả Huyền U Thiên Ma bị đóng băng kia cũng không dám coi thường nam nhân mặc nho bào trước mắt. Có thể nói, Lạc Hà mới là thực lực cường đại nhất trong những người này. Cho dù là Ma đầu ở trạng thái đỉnh phong, cũng không có mười phần nắm chắc thắng được Lạc Hà.
Lạc Hà hơi nhắm mắt lại. cả người coi như tiến vào một loại trạng thái đặc biệt, không gian chung quanh cũng phát sinh, một chút biến hóa tinh tế nào đó.
Nhẹ nhàng nâng lên một bàn tay. linh khí trong thiên địa mênh mông hóa thành sóng triều cuôn cuộn, từ mọi hướng đàu vào đấy vọt tới Lạc Hà. không có một chút hỗn loạn nào.
Trong quá trình này, động tác của Lạc Hà cận thận một cách đặc biệt, Dường như sợ kinh động tới tồn tại chí cường nào đó.
Một cổ uy áp mệnh mông cuồn cuộn, đạt tới điểm cực hạn của khu vực này có khả năng chịu đựng, ẩn ẩn đã chạm đến cảnh giới trên Hóa Thần KỲ. ép tới làm cho đám người Trương Hằng như bị nghẹt thở. hô hấp đều dồn đập lên. Ai nấy đều là vẻ mặt hoảng sợ nhìn nam nhân nho bào hình đáng có vẻ nhỏ bé cách đó không xa.
Nhẹ nhàng vung tay một cái đem đại lượng linh khí trong thiên địa nạp làm của mình, đây là loại cảnh giới nào. Với cảnh giới như Lạc Hà này. ở Tam Tinh Vực còn có ai có thể chiến thắng được hắn?
“Vì sao ngay từ đầu Lạc Hà không dùng lực lượng cấp độ này. nếu không, bằng vào lực một mình hắn cũng đủ để đè ép chết tươi Ma đầu này...” Trương Hằng có vẻ nghi hoặc nhìn Lạc Hà, trong lòng có điều nghĩ không thông.
Tuy nhiên, khi Trương Hằng nhìn thấy bộ dáng Lạc Hà thật cận thận dẫn dắt cổ lực lượng cuôn cuộn trong thiên địa này. hắn Dường như hiểu ra.
Thực hiển nhiên, Lạc Hà cũng không phải không có thực lực phong ấn Ma đầu, mà là không thể tùy tiện vận dụng lực lượng vượt qua một giới hạn nào đó. Nếu không lập tức sẽ dẫn tới một số hậu quả khó lường.
- Lạc đạo hữu Chỉ sợ đã có được thực lực vượt qua Hóa Thần KỲ, nhưng chịu hạn chế của Tam Tinh Vực này khó có thể phát huy toàn lực. Tuy nhiên, hiện tại hắn lại muốn thông qua loại thủ đoạn này. thong thả dẫn tới lực lượng tiếp cận cực hạn của Tam Tinh Vực.
Tổ Phong khẽ thở dài. trong ánh mắt nhìn về phía Lạc Hà, đã tràn đầy kính ý trước nay chưa từng có.
- Ta trước kia thật ra đã nghe nói qua Tam Tinh Vực có một hạn chế lực lượng cực hạn. còn tưởng rằng là lời đồn không có thật, không nghĩ tới hôm nay lại có thể chính mắt nhìn thấy.
Từ Huyền kinh sợ than, trong mắt cùng tràn ngập ý chờ mong.
Vừa nghe Tổ Phong cùng Từ Huyền nói chuyện với nhau. Trương Hằng không khỏi giật mình, hóa ra ở giới tu chân Tam Tinh Vực có hạn chế lực lượng cấp bậc.
Lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ linh khí mênh mông trong thiên địa. vờn quanh ở trước người Lạc Hà, hình thành một lớp màn mỏng màu xanh nhạt, bao Phủ trên thân Lạc Hà. làm nổi bật hắn như nhân vật trong cõi thần tiên.
ở khoảnh khắc đó, Lạc Hà đột nhiên mở to mắt. một đôi con ngươi chấn nhiếp tâm linh, truyền đến một cổ linh áp vô hình, không gian bốn phía trở nên càng áp lực hơn.
Chậm rãi nâng lên cánh tay mình, thật cận thận hướng tới thân thể Ma đầu bị đóng băng.
Lập tức, một khí tức tử vong bức thẳng tới linh hồn của Huyền U Thiên Ma.
Đám người Trương Hằng không dám hoài nghi, giờ phút này Lạc Hà hoàn toàn có được thực lực tiêu diệt Ma đầu trong nháy mắt.
- Dừng tay!
Đúng lúc này, ở ngoài mấy ngàn dặm. một tiếng rống lớn thông qua thần thức truyền âm. vang vọng bên tai đám người Trương Hằng.
Mấy người Trương Hằng vội vàng đưa thần thức kéo dài ra bên ngoài, nhưng không cách nào chạm đến Khoảng cách xa như vậy. hiển nhiên tu vi thần thức của người dùng thần thức truyền âm kia cao hơn xa mấy người bọn họ.
Lạc Hà theo bản năng dùng thần thức đảo qua hướng bên kia. trên mặt lộ ra vài tia dị sắc. sắc mặt đột nhiên trở nên ngưng trọng hẳn lên.
Mấy người Trương Hằng không khỏi kinh hãi. bọn họ cũng là lần đầu nhìn thấy Lạc Hà lộ ra vẻ mặt này. hiển nhiên gặp phải sự tình sắp phát sinh ngoài ý liệu khó giải quyết.
- Hừ! Một khi đã như vậy. ta cứ tiêu diệt quỷ thân này!
Lạc Hà lộ vẻ mặt kiên quyết, vươn cánh tay kia. không dừng lại chạm thẳng vào tượng băng thật lớn kia.
- Mau dừng tay! Chỉ cần ngươi chịu buông tha cho hắn. ta nguyện ý lấy Thông linh Pháp bảo trao đổi...
Thanh âm ở ngoài mấy ngàn dặm có chút lo lắng nói. trong lời nói còn có ý khẩn cầu.
- Dùng Thông linh Pháp bảo để mê hoặc?
Mấy người Trương Hằng đều lộ vẻ mặt quái dị.
Lạc Hà vẫn không nhúc nhích, hay tay bám đầy màu xanh nhạt làm mũi nhọn, “đinh” một tiếng, đánh trúng vào tượng băng.
Lập tức, tượng băng ẩn chứa khí chí hàn cứng rắn, hóa thành hàng vạn hàng ngàn mảnh nhỏ. lộ ra bên trong nam nhân quỷ thân đã bị lực lượng xé Thành mấy mảnh.
“Phù!”
Nam nhân quỷ thân chưa kịp thành hình, mới vừa hóa thành quỷ vụ, trong lòng bàn tay Lạc Hà truyền đến một lực hấp dẫn cực lớn. trong không gian sinh ra một loại lực lượng sức người không thể chống lại. áp bách phiến quỷ vụ này ở tại chỗ.
Lạc Hà mở ra cánh tay kia, thành hình nắm đấm, đang định hủy diệt phiến quỷ vụ.
Đúng lúc này, một giọng nói âm độc truyền đến:
- Một khi đã như vậy. thì các ngươi toàn bộ đi tìm chết đi...
Vẻ âm độc và bạo ngược trong thanh âm này khiến trong lòng đám người Trương Hằng run lên.
Cùng lúc đó, truyền đến một cổ rung động đặc thù từ trong màn quỷ vụ do nam nhân quỷ thân biến Thành.
ở trung tâm quỷ vụ, Quỷ Linh Châu cấp bậc Thông linh Pháp bảo đột nhiên co rút lại. một hơi hút sạch tất cả quỷ vụ.
“Ông...”
Quỷ Linh Châu đầu tiên co rụt lại. sau đó bành trướng lên. trong chớp mắt Thành lớn gấp đôi!!!
- Không xong!
Đám người Trương Hằng đều biến sắc. chân mày Lạc Hà cũng nhíu lại. lập tức truyền âm nói với mấy người Trương Hằng:
- Mau mau lui lại!
“Ầm...”
Quỷ Linh Châu hấp thu tất cả lực lượng cùng tinh phách của nam nhân quỷ thân, lại bành trướng lên gấp mấy lần, hóa Thành một mảng khí lãng màu xám vô Thanh vô tức thôi quét ra không gian bốn phía, lập tức vùi lấp cả khu vực.
“Xoát xoát xoát!”
Mấy người Trương Hằng đều thi triển thuấn di thuật biến mất tại chỗ, thối lui ra ngoài xa mấy chục dặm.
Nhưng ba người vẫn chậm một cái chớp mắt bị khí lãng màu xám lan đến gần
Phốc!
Tổ Phong là Hóa Thần hậu Kỳ. mặc dù phản ứng tốc độ cực nhanh, trên đùi vẫn là dính một ít khí lãng màu xám. Hắn vội vàng thi triển pháp thuật, ngưng kết ngay trên đùi một lớp thanh quang.
Nhưng mà linh quang hộ thể của hắn giống như tờ giấy, trong nháy mắt bị khí lãng màu xám hủ hóa, trong chớp mắt một nửa cái chân hắn liền hóa thành một đống lầy nhầy ghê tởm. Đồng thời, khí lãng màu xám còn sót lại đang tiến thêm một bước lan tràn lên phía trên thân hắn.
Tổ Phong hung hăng cắn răng kiên quyết giơ tay phách một cái vào cái chân bị hủ hóa của mình, Thanh mang lóe sáng, toàn bộ chân hắn đã bị cắt đứt đoạn, máu tươi phun ra ào ào, suýt nữa khiến Tổ Phong đau đớn quá hôn mê đi.
Từ Huyền là cách Quỷ Linh Châu xa nhất, khí lãng màu xám mới vừa vọt tới. lão miễn cưỡng tế ra một bộ tấm chắn phong cách cổ xưa chặn ở phía sau.
Thân hình lão mới vừa biến mất. trong nháy mắt, tấm chắn phong cách cổ xưa cũng hóa thành một đống chất lòng đen sì. Tuy rằng mất đi một kiện Pháp bảo đỉnh cấp quý báu. nhưng cũng tranh thủ cho lão một chút xíu thời gian.
về phần Trương Hằng vì cách quá gần Quỷ Linh Châu, vận khí cũng không có tốt như vậy.
Tuy rằng hắn phản ứng cũng rất kịp thời, nhưng bản tôn và phân thân vẫn là trong nháy mắt bị khí lãng màu xám bao trùm...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.