Chương 497: Nguy cơ của Vũ Vô Cực
Khoái Xan Điếm
17/05/2017
Đối diện với suy đoán của Hoàng Phủ Tĩnh, Trương Hằng nở nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Ngoại hải Tam Tiên Đảo thật ra là nơi sau này Trương Hằng mới muốn tới. nhưng không phải là bây giờ... Tuy nhiên Hoàng Phủ tiểu thư yên tâm, sự truy sát của Tử Hoàng Phủ Chỉ là cơ hội để cho Trương mỗ mài dao.
Sau khi nói ra câu nói tự nhiên xuất phát từ nội tâm này. Trương Hằng đột nhiên nhớ tới Vũ Vô Cực.
Vũ Vô Cực từng bị phong ấn ký ức. đối mặt với kẻ địch hùng mạnh như thế nào cũng có thể đem hắn trở thành hòn đá lót đường, hòn đá mài đao của mình.
- Đá mài đao?
Trên khuôn mặt trầm tĩnh như nước của Hoàng Phu Tĩnh nổi lên vài gợn sóng, trong mắt hiện lên một vẻ quái dị. Nam tử trước mắt rốt cuộc là cuồng vọng, hay là có thực lực vượt ra ngoài suy đoán của mình?
Từ lần đầu nhìn thấy Trương Hằng tới nay, Hoàng Phủ Tĩnh tự nhận là đã đánh giá quá cao đối phương. Nhưng nàng vẫn hết lần này tới lần khác đánh giá thấp đối phương.
Trong toàn bộ Chu Vương Triều này, ngoài một số ít thế lực ở Tam Tiên Đảo và Cửu U Vực. thì Tử Hoàng Phủ của Yêu tộc tuyệt đối là thế lực lớn được công nhận trừ những đại nhân vật được coi là thần thoại, thì không ai dám coi thường.
Nhưng lúc này Trương Hằng lại có thể xem sự truy sát của Tử Hoàng Phủ như hòn đá mài dao của mình?
Đây là loại dũng khí và khí phách gì?
Thử hỏi trong Chu Vương Triều bao la bát ngát này có bao nhiêu người có thể nói ra lời nói này?
Hoàng Phủ Tĩnh không thể tin được dựa vào một đại tu sĩ Hợp Thể KỲ bình thường, có thể chống lại con quái vật lớn Tử Hoàng Phủ. Bất kể là Hoàng Phủ Lân hay là Tử Hoàng của Tử Hoàng Phủ đều có thực lực vượt xa những tu sĩ cùng cấp. tu sĩ bình thường ở trong mắt họ hoàn toàn không đáng kể gì, nhiều lắm cùng Chỉ mạnh như một con kiến mà thôi.
Sau khi nghĩ tới Vũ Vô Cực. trong cảnh giới Thần linh Nhãn Linh Tâm Thông Minh của Trương Hằng dần hiện ra một điềm báo mơ hồ. Không tự chủ được, trong lòng Trương Hằng chấn động.
Đây không Chỉ là năng lực nhìn trước vận mệnh của Thần linh Nhãn, mà vốn còn là sự ước hẹn trong U minh giữa hắn và Vũ Vô Cực.
Có thể nói, trong hai người, nếu có một người gặp biến cố lớn. hoặc không thể hoàn thành ước hẹn thì người kia sẽ có thể cảm nhận được. Đương nhiên, điều này cũng khiến cho hai người đều có được năng lực nắm giữ được quỹ đạo của thiên địa vận mệnh.
- Vũ Vô Cực...
Sắc mặt Trương Hằng trắng bệch. Căn cứ vào điềm báo mơ hồ kia. Vũ Vô Cực Dường như đang ở trong một trạng thái vô cùng đặc biệt. Trạng thái này đối với bản thân Vũ Vô Cực mà nói Dường như có chút không ổn.
Hoàng Phủ Tĩnh cũng phát hiện ra sự thất thố của Trương Hằng, nhưng không hỏi nhiều.
- Trương mỗ sẽ đợi ở phủ đệ bậc trung mấy ngày, sau khi có được tài liệu, nhiều nhất là nửa năm sau. ta sẽ rời khỏi Lam Tinh Đảo. Đương nhiên, sự giúp đỡ của Lam Tinh Đảo, Trương mỗ sẽ không quên.
Sau khi hàn Huyền với Hoàng Phủ tĩnh một hai câu. Trương Hằng mới nói, sắc mặt dường như có chút bất thường.
Vừa nói xong câu đó, Trương Hằng liền thuấn di, biến mất tại chỗ. Hắn quay trở về phủ đệ, để lại Hoàng Phủ Tĩnh đang kinh ngạc khó hiểu.
Nàng thì thào nói nhò:
- Chuyện gì mà có thể khiến cho hắn biến sắc đến như vậy...
Sau khi Trương Hằng trở về phủ đệ, liền toàn lực vận chuyển Thần Linh Nhãn, nhằm nắm giữ tình hình liên quan tới Vũ Vô Cực.
Trong phút chốc, hắn liên tiến vào một ý cảnh Kỳ lạ như có thể nắm giữ được không gian và thời gian, Thăm dò được vận mệnh.
Rất nhanh, hắn đã tìm được cảm giác này, tiếp xúc được với tình hình liên quan tới Vũ Vô Cực.
Nhưng Đúng lúc này, từ trong U minh xuất hiện hai khí tức mạnh mẽ tới cực điểm, ầm một tiếng đem Trương Hằng bắn ngược trở ra.
Vù.
Trương Hằng bị hao tổn tâm thần, hộc ra một ngụm máu.
Hai khí tức mạnh mẽ đến cực điểm kia. Chỉ một chút thiếu cảnh giác mà đã khiến cho tâm thần của Trương Hằng bị hao tổn không nhỏ.
- Một khí tức ở trong đó Dường như là Vũ Vô Cực. còn khí tức kia cũng rất cường đại. nhưng lại rất xa lạ...
Trong lòng Trương Hằng hoảng sợ.
Mơ hồ hắn đã có được kết luận: Vũ Vô Cực đang chiến đấu với một nhân vật nghịch thiên nào đó.
Có thể khẳng định là hai luồng khí tức mà hắn mơ hồ chạm phải là hai khí tức cường đại nhất mà hắn thấy trong đời.
- Chiến đấu với Vũ Vô Cực khẳng định là một đại nhân vật của thượng giới...
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi:
- Việc của thượng giới cũng không liên quan tới ta, Chỉ là...
Đột nhiên Trương Hằng phát hiện ra bản thân đang lo cho tình hình của Vũ Vô Cực.
Vô tình, hắn đã không còn coi Vũ Vô Cực là một kẻ địch, thậm chí còn cảm phục trí tuệ và khí khái của đối phương.
Ngoài ra còn có một chuyện làm Trương Hằng lo lắng, đó là chính là sự an nguy của Ninh Tuyết Dung...
Một khi Vũ Vô Cực xảy ra chuyện thìNinh Tuyết Dung chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.
Tâm thần bị hao tổn, Trương Hằng đã không còn sức để dùng thần thức đi thảm dò chuyện có liên quan tới Ninh Tuyết Dung.
Tuy nhiên, hắn lại nghĩ:
- Có thể là ta đã lo lắng quá, thử hỏi trên thế gian này còn ai có thể chiến thắng được một nhân vật như Vũ Vô Cực?
Ba ngày trôi qua.
Nhan Hồng Ngọc dùng thần thức truyền âm với Trương Hằng:
- Hoàng Phủ Tĩnh cầu kiến.
- Để nàng ta vào.
Tâm thần của Trương Hằng vẫn chưa hồi phục, nhưng vẫn để cho đối phương vào.
Trong chốc lát, Hoàng Phủ Tĩnh đi vào phòng Trương Hằng.
Cảm nhận được khí tức ở trên người của Trương Hằng, Hoàng Phủ Tĩnh khẽ cau mày:
- Trương đạo hữu, xem ra tình trạng của ngươi không được tốt lắm.
Trương Hằng cười nói:
- Không ngại, Chỉ cần một chút thời gian là có thể khôi phục lại như cũ.
- Vậy thì tốt. đây là tài liệu mà ngươi cần. ta đã bảo bọn chúng mang tới.
Hoàng Phủ Tĩnh nhẹ nhàng vuốt lên chiếc nhẫn trên tay. trong căn phòng rộng rãi này lập tức xuất hiện một đống những tài liệu quý hiếm mà Trương Hằng đã yêu cầu.
Trương Hằng nhìn những tài liệu này, gật đầu. ánh mắt dừng lại trên chiếc nhẫn của Hoàng Phủ Tĩnh một lát.
- Đây là chiếc nhẫn không gian mà sư tôn Nghê Thường tán tiên tặng cho ta.
Khi nhìn thấy ánh mắt của Trương Hằng. Hoàng Phủ Tĩnh cũng không giấu giếm nói.
- ô? Trương mỗ có một việc rất ngạc nhiên nếu Hoàng Phủ tiểu thư là đệ tử của Nghê Thường tán tiên, thì tại sao lại không theo sư tôn tu luyện?
Trương Hằng không động thanh sắc vung tay lên. những tài liệu kia đều bị thu vào trong nhẫn không gian.
Trong mắt Hoàng Phủ Tĩnh hiện lên một vẽ Kỳ dị. Vừa rồi từ trong chiếc nhẫn không gian, nàng cảm nhận được một khí tức của không gian đạo cụ.
Hiển nhiên là Trương Hằng cũng có một chiếc nhẫn không gian hoặc một loại đạo cụ không gian.
Sau khi kết luận như vậy xong, Hoàng Phủ Tĩnh càng ngày càng tò mò đối với cao thủ sau lưng Trương Hằng.
Ở Chu Vương Triều, không gian đạo cụ vẫn là một bảo vật cực kỳ quý hiếm, giá trị ít nhất có thể so với một kiện thông linh pháp bảo trung phàm. Tuy nói như vậy, nhưng không gian đạo cụ so với thông linh pháp bảo trung phẩm còn hiếm hơn rất nhiều.
Đại tu sĩ Hợp Thể Kỳ bình thường đều rất khó có được một chiếc nhẫn không gian, ở Hoàng Phủ Phủ Chỉ có hai người Hoàng Phủ Lân và Hoàng Phủ Tĩnh là có không gian đạo cụ của riêng mình.
Đối mặt với sự tò mò của Trương Hằng, Hoàng Phủ Tĩnh trả lời:
- Sư tôn Nghê Thường tán tiên của ta là nhân vật thần bí nhất trong hải ngoại tam tiên, ở Chu Vương Triều, đôi khi trong mấy vạn năm rất hiếm khi thấy bà hiện thân. Lúc trước khi sư tôn nhận ta làm đồ đệ. Chỉ dạy ta có vỏn vẹn nửa tháng, rồi bí mật rời đi. nói là chờ sau khi ta tiến vào Độ Kiếp thì bà sẽ hiện thân.
- Chỉ cần ngươi tu luyện tới Độ Kiếp Kỳ thì bà sẽ hiện thân sao?
Trong lòng Trương Hằng lập tức thấy hứng thú. liếc mắt đánh giá Hoàng Phủ Tĩnh một lượt, đối phương hiện giờ đã có tu vi Hợp Thể đại viên mãn không chừng khi nàng có thể tiến vào Độ Kiếp Kỳ. đến lúc đó mình sẽ có thể có cơ hội nhìn thấy Nghê Thường tán tiên thần bí nhất trong hải ngoại tam tiên.
Hoàng Phu Tĩnh đương nhiên là nhìn ra suy nghĩ của Trương Hằng, cười khổ nói:
- Độ Kiếp Kỳ khó khăn như thế nào? Có thể cả đời này ta cũng không thể đột phá được nút thắt trước mắt. Nên biết rằng, ở tu chân giới Chu Vương Triều, người có thể chân chính tu luyện tới Độ Kiếp KỲ rất ít. trong vòng trăm vạn năm cũng khó nhìn thấy được tu sĩ tiến vào Độ Kiếp Kỳ. ngay cả tiến vào được Độ Kiếp Kỳ thì cũng không vượt qua được thiên kiếp.
Muốn từ Hợp Thể Kỳ tiến lên Độ Kiếp Kỳ. thì cần có sự biến đổi về chất của tu vi linh hồn. điều này còn khó hơn cả lên trời. Toàn bộ Chu Vương Triều, tu sĩ Hợp Thể Kỳ rất nhiều. Hợp Thể hậu kỳ trở lên cũng có một số người, nhưng người có thể tiến vào cảnh giới Độ Kiếp Kỳ hoặc có được cảnh giới linh hồn Độ Kiếp Kỳ cùng là trong vạn người không có lấy một.
- Nhưng cao nhân sau lưng Trương đạo hữu. thần thông tất nhiên là không thua gì hải ngoại tam tiên, nếu ngươi có khó khăn gì. thì cũng sẽ được giải quyết dễ dàng.
Hoàng Phủ Tĩnh tập trung nhìn Trương Hằng, đột nhiên nhớ tới nhân vật thần bí mà Âm Dương tán tiên đã đề cập tới - Lạc Hà.
Thấy Hoàng Phủ Tĩnh nói như vậy, Trương Hằng không khỏi cười khổ:
- Chúng ta là đồng mệnh tương liên...
Hoàng Phủ Tĩnh cũng không cảm thấy bất ngờ, lại cười nói:
- Bọn họ ở chỗ cao hơn chúng ta, ánh mắt cũng sâu xa hơn một chút. Vài sự sắp đặt của họ Lúc này, chúng ta có lẽ cũng không hiểu nổi. nhưng nhất định là có thâm ý.
Trương Hằng gật đầu, thầm nghĩ:
- Lạc Hà đại ca và Nghê Thường tán tiên có sự giống nhau khác thường khiến cho người ta phải suy nghĩ, coi mình là hậu bối hay là bằng hữu cũng chẳng quan trọng. Ngoài mặt thì mặc kệ sinh tử, thờ ơ lạnh nhạt, nhưng sau lưng tất nhiên sẽ tốn không ít tâm huyết, đang âm thầm yên lặng chăm chú nhìn hết thảy.
Nghĩ tới đây một chút giận giữ còn sót lại của Trương Hằng đối với Lạc Hà cũng tiêu tan không còn. sự cảm kích trong lòng cùng trở nên mãnh liệt hơn.
Hai người trò chuyện với nhau một hồi. Trương Hằng mới tiễn Hoàng Phủ Tĩnh rời khỏi, nói với nàng:
- Trước khi rời khỏi Lam TinhĐảo. ta sẽ tới Hoàng Phủ Phủ nói lời từ biệt.
Hoàng Phủ Tĩnh đi rồi. Trương Hằng bắt đầu vừa chữa trị tâm thần, vừa chú ý đến tình hình của đệ tử Vân Dịch trong lĩnh vực không gian.
Không biết vì cái gì mà Trương Hằng đối với Vân Dịch đang chịu đựng lực lượng Huyết Sát vô cùng lo lắng. Vạn nhất nếu mình không ở bên cạnh hắn. Vân Dịch đại khai sát giới, bốc lên dục vọng giết chóc cường đại thì thật là chuyện không ổn.
ở sâu trong linh hồn Vân Dịch, tuy có sự tín ngưỡng và kính sợ đối với Thần Linh Nhãn của Trương Hằng, Nhưng một khi Trương Hằng không ở bên cạnh hắn, mà khi thực lực của hắn tăng lên. có lẽ đối với sự tín ngưỡng và kính sợ Thần Linh Nhãn cũng sẽ có sự dao động.
Đừng quên, lúc này Vân Dịch cũng giống như một Huyết Sát Ma Quân, càng giết được nhiều sinh linh, thì thực lực lại càng tăng lên.
Ba đời Huyết Sát Quân Vương ở Chu Vương Triều không có ai không làm đấy lên một hồi tai họa?
Thử hỏi, Trương Hằng sao có thể yên tâm với một đệ tử có thân phận Huyết Sát Quân Vương, bỏ mặc hắn một mình.
- Nếu ta muốn đi tới Cửu U Hải Vực. Không bằng mang cả đệ tử Vân Dịch đi. Hiện giờ hắn đã có thực lực Hợp Thể hậu Kỳ. còn có thêm cả Huyết Sát lĩnh vực. đối với ta sẽ là sự trợ giúp không nhỏ. Quan trọng hơn là có thể càng chú ý được tới tình hình của hắn.
Trương Hằng nhanh chóng nghĩ ra một đối sách.
Vì thế, hắn liên hệ với đệ tử Vân Dịch trong lĩnh vực không gian nói:
- Tạm thời ngươi cứ ở trong lĩnh vực không gian của vi sư một thời gian, nghĩ ra biện pháp thu liễm sát khí kinh thiên trên người ngươi lại. hoàn toàn nắm sức Huyết Sát lực. nếu không ngươi cứ vĩnh viễn ở trong đó đi.
- Vâng, thưa sư tôn. đồ nhi nhất định sẽ cổ hết sức.
Đối mặt với Thanh âm lạnh lùng của Trương Hằng, trên mặt Vân Dịch hiện lên một vẻ kinh hoàng. Cho dù là hắn cũng không muốn một mình vĩnh viễn ở trong lĩnh vực không gian này.
Cắt đứt liên hệ, Trương Hằng cười, rốt cuộc cũng bắt đầu làm chuyện của mình. Mấy ngày trước, sở dĩ hắn đi khắp Lam Tinh Đảo tìm cái loại tài liệu là để luyện chế ra một thân thể.
Thứ đưa vào thân thể này chính là linh hồn của Thần thú Tử Hãn.
Trương Hằng có thể đoán được, một khi mình rời khỏi Lam Tinh Đảo. tất nhiên sẽ gặp phải sự truy sát của Tử Hoàng Phủ. Đến lúc đó, thân thể giống Tử Hãn cả về hình dáng lẫn khí tức này sẽ có đất dụng võ.
Có thể nói, chế tạo thân thể là mấu chốt trong kế hoạch của Trương Hằng, nếu không hắn cũng sẽ không công khai trắng trợn tiến vào Cửu U hải vực.
Ban đầu, Trương Hằng định luyện chế một thân thể Hóa Thần Kỳ. như vậy thì hao tổn và cấp bậc của tài liệu sẽ không cao.
Nhưng sau đó Hoàng Phủ Phủ lại chủ động tới trợ giúp. Trương Hằng liền đời bọn họ tìm cho tài liệu để chế tạo thân thể cấp bậc Hợp Thể Kỳ.
Thực lực của thân thể Tử Hãn này càng cao, đối với Trương Hằng lại càng có tác dụng lớn.
Rất nhanh, Trương Hằng liền bắt đầu tiến hành quá trình luyện chế thân thể phức tạp. Thời gian cứ thế trôi qua.
Nửa năm nữa lại nhoáng lên trôi qua.
Trương Hằng chẳng những luyện chế thành công thân thể kia, mà ngay cả tu vi cũng có chút tăng lên. tâm thần đã hồi phục từ lâu.
Ở trong phòng hắn, Tử Hãn đứng bên cạnh Trương Hằng, trong ánh mắt nhìn hẳn lộ ra một sự sợ hãi và kinh hoàng.
Tử Hãn tuyệt đối không ngờ tới Trương Hằng lại có thể chế tạo cho mình một thân thể. sau đó đưa linh hồn của mình nhập vào Trong đó,
Thân thể hiện giờ của hắn tuy đã mất đi hơn phân nửa uy lực của Thần thú. nhưng độ cường hãn của thân thể cũng đã cực Kỳ dị thường.
Theo như lời nói của Trương Hằng, thì thân thể này chính là nhân hình pháp bảo cũng là một tấm lá chắn hình người không hề biết sợ chết.
Có thể nghĩ tới khi yêu thú của Tử Hoàng Phủ truy sát Trương Hằng, nhìn thấy mặt “tấm lá chắn’’ này. sẽ có suy nghĩ như thế nào?
- Tử Hãn.
Trương Hằng thản nhiên nói.
- Chủ nhân.
Tử Hãn rất cung kính hướng về Trương Hằng khom người thi lễ, thiếu chút nữa là đã quỳ xuống mặt đất.
Trương Hằng cười nói:
- Bắt đầu từ giờ. tạm thời ngươi sẽ là bằng hữu của ta.
- Bằng hữu?
Tử Hãn nao nao, liền run giọng nói:
- Ta không dám...
- ồ?
Trong mắt Trương Hằng lóe lên thần quang:
- Ta ra lệnh cho ngươi, bắt đầu từ giờ, chúng ta là bằng hữu. Ngươi không được có một chút sợ hãi nào đối với ta. ít nhất là ở bề ngoài.
- Vâng, thưa chủ nhân.
Tử Hãn không dám trái lệnh.
- Sai rồi, ngươi phải gọi ta là Trương đạo hữu.
Trương Hằng lắc đầu nói:
- Xem ra ngộ tính của ngươi so với Nhan Hồng Ngọc kia còn kém hơn.
- Trương đạo hữu.
Tử Hãn đột nhiên hướng về phía Trương Hằng cười rất tươi.
Trương Hằng hài lòngnói:
- Rất tốt, đúng như vậy. ngươi phải đối đãi với ta giống như là một bằng hữu. bởi vì ta phải lập tức rời khỏi Lam Tinh Đảo. trước tiên là đi tới Cửu U hải vực.
- Vậy là Trương đạo hữu muốn dùng cách này để tránh khỏi sự truy sát của Tử Hoàng Phủ đối với ngươi?
Tử Hãn tùy ý ngồi ở bên cạnh Trương Hằng.
- Mục đích trong chuyện này ngươi không cần hỏi nhiều, cứ làm tốt bổn phận của mình đi.
Trương Hằng lạnh lùng nói.
- Ta hiểu rồi.
Tử Hãn cười nói.
- Trước tiên ngươi hãy tiến vào lĩnh vực không gian của ta để tránh cho tu sĩ trên Đại Lục Tiên Cương phát hiện ra sự tồn tại của ngươi.
Ánh mắt Trương Hằng sững lại, không gian xung quanh trong phút chốc thay đổi.
Tử Hãn Chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại. mình đã đi tới một động phủ Kỳ quái. Nơi này lộ ra một khí tức hoàn toàn khác xa đại lục Đông Vân.
- Sư tôn.
Trương Hằng vừa mới tới lĩnh vực không gian, bên cạnh liền truyền tới thanh âm của Vân Dịch.
- Khí tức sát lục trên người ngươi đã thu liễm được nhiều rồi đó nhỉ?
Trương Hằng đánh giá nhị đệ tử Vân Dịch của mình vài lần, khí tức Huyết Sát trên người đối phương so với nửa năm trước đã ít hơn nhiều, ít nhất là không dễ khiến người khác nhìn thấy được.
- Thời gian nửa năm nay, đệ tử đã có thể bước đầu thu liễn khí tức sát lục ở trên người lại, đối với sự khống chế Huyết Sát lực cũng đã tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới.
Vân Dịch cười nói.
- Tuy nhiên, một khi con chiến đấu. khí tức Huyết Sát trên người sẽ điên cuồng tăng vọt, thanh thế sẽ rất lớn. Ngay cả sau khi chiến đấu cũng không thể thu lại trong thời gian ngắn.
Hắn lại nhíu mày.
- Thế này cũng là không tồi rồi. Lực lượng Huyết Sát trên người ngươi dù sao cùng không phải là do ngươi tu luyện từng chút một. Hơn nữa, công pháp của Huyết Ma Đạo vốn là như vậy.
Trương Hằng cảm thấy rất hài lòng.
- Ngoài ra ta còn một chuyện muốn thương lượng với ngươi. Sư tôn lần này đi tới Cửu U hải vực. nhưng đối với tình hình của ngươi cũng không yên tâm lắm. nên ta sẽ mang ngươi đi cùng, đến lúc đó ngươi có thể sẽ trợ giúp được cho ta.
Vân Dịch hơi kích động nói:
- Sư tôn, chuyện này tuyệt đối không Thành vấn đề. đồ nhi tình nguyện đi cùng.
- Tuy nhiên, Tú Ninh sư muội nàng...
Hắn do dự nói.
Trương Hằng lắc đầu nói:
- Tú Ninh sẽ không đi cùng, bản thân nó không am hiểu việc chiến đấu. chúng ta đi chuyến này có thể sẽ phải giết chóc một phen...
- Giết chóc?!!
Vân Dịch hưng phấn không thôi, thân thể thậm chí còn hơn run rẩy. vừa nghe thấy hai chữ “giết chóc”, toàn thân hắn như hưng phấn tới cực điểm.
Trương Hằng nhìn thấy tình huống này, liền thầm nghĩ:
- Vân Dịch có thân phận Huyết Sát Quân Vương, càng giết chóc nhiều, thực lực lại càng tăng nhanh... Tạm thời cứ quan sát một thời gian, xem hắn có chịu đựng được không.
- Rất tốt, chúng ta sẽ xuất phát luôn, nhân tiện từ biệt sư muội của ngươi.
Trương Hằng mang Vân Dịch ra khỏi lĩnh vực không gian, để Tử Hãn lại ở bên trong.
Sau khi trở về phủ đệ, Trương Hằng cùng với Vân Dịch trực tiếp thuấn di tới phòng của Tú Ninh.
Tú Ninh đang khoanh chân tu luyện dung nhan tuyệt mỹ thanh khiết, đoan trang điềm tĩnh, quanh thân thể có rất nhiều điểm tinh quang vờn quanh, giống như là nữ thần ở trên trời, thần thánh cũng không thể xâm phạm.
Ngay khi hai người Trương Hằng tiến vào phòng nàng. Tú Ninh như đã đoán được trước, mở mắt ra.
- Sư tôn. Vân sư huynh.
Tú Ninh tao nhã đứng dậy, hơi hạ thấp người xuống, tự nhiên mà hoàn mỹ, như phù hợp với quy luật vận chuyển của thiên địa trong mắt.
Trương Hằng nhìn đáng người tuyệt thế vô song của Tú Ninh, có một cảm giác nhìn không thấu nàng, nhưng lại không sử dụng Thần linh Nhãn để có ý nhìn kỹ.
Lúc này, tu vi của Tú Ninh là Hóa Thần hậu kỳ.
- Sư tôn và sư huynh tới. phải chăng là muốn rời khỏi Lam Tinh Đảo?
Tú Ninh cười nhợt nhạt, tươi đẹp đáng yêu như hoa sen nở rộ sau cơn mưa.
Một lời của nàng vừa rồi đã nói trúng ý định của hai người Trương Hằng.
Trong lòng Trương Hằng sinh ra một sự cảnh giác, trong mắt lóe lên ngân quang.
Không khí trong phòng đột nhiên ngưng lại.
Đột nhiên, Trương Hằng vươn một bàn tay ra ngân quang lóe lên, trực tiếp vỗ về phía Tú Ninh.
Ầm!
Tình cảnh này khiến cho Vân Dịch kinh hô lên:
- Sư tôn?!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.