Chương 366: Thiết Mộc bị thương
Khoái Xan Điếm
03/04/2013
Khi Cửu u Lam Tinh Băng Diễm từ trong cung điện băng tinh thần bí đi ra lập tức dọa cho Băng Phong thượng nhân lập tức bỏ chạy. Hắn chạy gần trăm dặm mới dám ngừng lại.
- Một trong những băng diễm đáng sợ nhất trong truyền thuyết lại xuất hiện nơi này. Cửu u Lam Băng Tinh Tủy tối thiểu phải dựng dục mười triệu năm ở nơi cực u. tất nhiên cũng đã sinh ra linh trí, thậm chí tới gần lúc thành thục. Bằng không cũng sẽ không đột nhiên nhằm vào Trương đạo hữu...
Từ Huyền chớp mắt đã di chuyển mấy chục dặm, trên mặt mới khôi phục lại vẻ trấn định.
Tuy rằng tốc độ di chuyển của Cửu u Lam Tinh Băng Diễm khiến người ta kinh hãi tới cực điểm nhưng tu sĩ Hóa Thần Kỳ chỉ cần bảo trì một khoảng cách nhất định thì cũng không có quá nhiều nguy hiểm. Dù sao tu sĩ Hóa Thần Kỳ nắm giữ thần thông Tiểu Na Di, toàn lực thi triển thì có thể thuấn di mấy chục dặm. Tuy nhiên thần thông này cũng rất hao tổn tâm thần, dưới tình huống bình thường tu sĩ Hóa Thần Kỳ cũng không thể dễ dàng thi triển.
- Đáng tiếc a... Trương đạo hữu chỉ sợ đã không hề có cơ hội nào nữa!
Từ Huyền thở dài một tiếng, dùng thần thức quan khán Cửu u Lam Tinh Băng Diễm đang tàn phá bừa bãi ngoài mấy chục dặm. trong lòng cũng vô cùng cảm khái.
Quan sát hồi lâu, thần thức của Từ Huyền cũng không dám tới quá gần, tránh bị Cửu u Lam Tinh Băng Diễm công kích. Dù sao thứ này hiện tại cũng đã sinh ra linh trí rồi.
- Nơi này không nên ở lại lâu.
Từ Huyền xác nhận Trương Hằng không còn khả năng sống sót liền hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh nhàn nhạt, bay về phía chân trời.
Thần thức hắn vô tình lướt qua Băng Phong thượng nhân của Bích Tuyết Tương Vân Tông, phát hiện người này tu Luyện ở băng phong hơn nửa năm, tu vi tiến nhanh, mơ hồ đã bước vào cánh cửa Hóa Thần Kỳ rồi.
Hoặc là nói Băng Phong thượng nhân đã đặt nửa chân vào Hóa Thần KỲ!
Nếu không phải vì Trương Hằng dẫn phát ra dị trạng, có lẽ không tới mười năm, hắn đã có thể trở thành đại tu sĩ Hóa Thần Kỳ mới nhất của Triệu Quốc trong mấy ngàn năm trở lại đây.
Đáng tiếc, cơ hội đột phá đã không có duyên với hắn. Loại cơ duyên này đã tiêu tan, ngay cả hắn tiếp tục bế quan cũng không còn tác dụng nào nữa.
Tuy nhiên Dù vậy, thực lực của hắn cũng đủ để quét ngang tu sĩ dưới Hóa Thần Kỳ. dù gặp yêu thú Biến Hóa Kỳ đỉnh phong cũng không phải sợ hãi.
Trong mơ hồ, trong lòng Băng Phong thượng nhân hiện lên một cỗ bực bội. dùng thần thức quét ngang khu vực hai mươi dặm bị băng phong này, có chút không cam lòng!
Giờ phút này, nơi băng phong chủ yếu tập trung phạm vi hai mươi dặm quanh Trương Hằng. Trong khu vực này, thần thức hắn tiến vào sẽ bị đống khí cường đại tiến thẳng linh hồn. Càng đáng sợ hơn chính là Cửu u Lam Tinh Băng Diễm. Băng diễm này dường như có được linh tính nhất định, chỉ hơi dị động liên có thể công kích người khác.
Lại ngây ngốc nơi này thêm mấy ngày, phát hiện không có dị trạng gì thêm, hơn nữa cảm giác nguy cơ mơ hồ đang rình rập cho nên Băng Phong thượng nhân đành phải từ bỏ ý niệm tiếp tục chờ đợi.
Khống chế độn quang màu lam tán dật ra Bốn phía. Băng Phong thượng nhân liền hướng về một chỗ của Ngọc Phật Tự bay đi. Tốc độ của hắn đã nhanh hơn không chỉ một nửa so Với nửa năm trước.
Ai cũng không phát hiện ra dưới một mảnh Cửu u Lam Tinh Băng Diễm còn có một Thanh niên với quang hoa bốn màu không ngừng lóe ra đang ngoan cường sinh tồn. hô hấp của hắn khẽ đến độ không thể nghe thấy nhưng cũng dần trở nên hữu lực. Những quang điểm màu bạc trong đan điền cũng trải rộng như tinh vân. Ngọc giản thần bí trong thức hải của hắn sáng ngời lóng lánh.
Bên kia, Hư Không Hỏa Diễm đang tranh phong với Cửu u Lam Tinh Băng Diễm, từ trong hạ phong đang dần sinh ra một tia chuyển biến.
Đồng thời với đó, một đôi con ngươi màu bạc đột nhiên mở ra. giống như mắt của Ma thần, lạnh lùng nhìn xuống thiên địa.
Phi hành chừng nửa ngày, trước mặt Băng Phong thượng nhân xuất hiện một mảnh biến rừng xanh ngắt ngút ngàn.
Nơi này lộ ra một cỗ khí tức âm trầm, nơi nơi là những cây cao tới cả trăm thước. Tu sĩ bình thường căn bản không dám đi qua nơi này.
- Vô Ưu Lâm?
Khóe miệng Băng Phong thượng nhân hiện lên vài tia cười lạnh. Bích Tuyết Tương Vân Tông từng có hai vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ gặp nạn nơi này, một người chết đi. một người mất đi tung tích. Đối với điều này, Băng Phong thượng nhân đương nhiên không thể quên được. Nhưng lúc trước hắn cố kỵ thực lực của siêu cấp yêu thú Thiết Mộc của Vô Ưu Lâm cho nên không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nửa nắm trước, hắn đích thân đi tới Ngọc Phật Tự cũng là vì muốn điều tra tin tức liên quan tới Trương Hằng.
Dừng thân ở trên không Vô Ưu Lâm, trên mặt Băng Phong thượng nhân tràn ngập một mảnh đống khí màu lam, lập tức một phiến đại thụ liền bị đóng băng thành một đoàn khắc băng, chớp mắt đã mất đi sinh cơ.
- Người nào dám tới Vô Ưu Lâm ta quấy rối?!
Một cổ uy áp cường đại từ trên trời giáng xuống khiến cho Băng Phong thượng nhân cũng phải cảm nhận một chút khí tức nguy hiểm.
Thần thức hắn nhanh chóng tập trung vào đại điện thần bí ở sâu trong Vô Ưu Lâm, đang định thâm nhập vào sâu trong đại điện thì đột nhiên một cổ Thanh mang bén nhọn tới cực điểm hiện lên, ngăn cách thần thức hắn ở lại bên ngoài.
Đồng thời, một tiếng hừ nhẹ vang lên bên tai hắn. Tinh thần uy áp vô hình giống như thái sơn áp lên người Băng Phong thượng nhân, khiến hắn sinh ra một ảo giác không thể kháng cự lại được!
- Thần thức người này thật đáng sợ, thậm chí đã chạm tới trình độ Hóa Thần Kỳ...
Nhất thời, trong lòng Băng Phong thượng nhân đã sinh ra thối ý.
Hắn vốn tưởng rằng đặt nửa chân vào Hóa Thần Kỳ thì hoàn toàn có thể vô địch trong Nguyên Anh Kỳ. Nhưng sự thật ngay trước mắt hắn đã cho thấy siêu cấp yêu thú trong Vô Ưu Lâm còn mạnh hơn hắn vài phần.
Bản thân Thiết Mộc trong Vô Ưu Lâm chính là yêu thú Biến Hóa Kỳ đỉnh phong, cộng thêm thiên phú Thanh Thiết Thần Ưng tiệp cận Thần thú. tu sĩ Hóa Thần Kỳ cũng không dễ dàng chiến thắng được hắn. Nếu không phải do có nguyên nhân đặc biệt, hắn đã sớm đi ra khỏi Vô Ưu Làm, sao lại còn ở trong này như rùa rụt cổ, thậm chí còn khởi động cấm chế trận pháp.
- Tại hạ là Đại trưởng lão Bích Tuyết Tương Vân Tông. Đại khái mấy tháng trước có hai gã tu sĩ Nguyên Anh KỲ của tông ta gặp rủi ro trong này, thậm chí còn có một gã trưởng lão chết trong tay ngươi. Lần này ta tới là muốn đòi lại một công đạo!
Băng Phong thượng nhân thật cũng không sợ hãi gì. Hắn quả thật vô cùng tin tưởng vào lực phòng ngự của mình, Trước khia. thân là một trong bảy đại tu sĩ Nguyên Anh Kỳ của Triệu Quốc, mấy gã tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn khác cũng không làm gì được hắn. Huống hồ thực lực của hắn lúc này đã đặt nửa chân vào Hóa Thần Kỳ.
- Tu sĩ Nguyên Anh Kỳ?!
Trong đại điện truyền ra Thanh âm khinh miệt:
- Ngươi đang nói tới một nam một nữ Nguyên Anh KỲ tới đây giương oai sao... Uhm, còn có một tên Thanh niên nhân loại?!
- Hừ. chính là mấy người đó!
Băng Phong thượng nhân hừ lạnh một tiếng, hơi vươn tay ra. ngưng tụ một đoàn băng cầu màu lam trong suốt trong lòng bàn tay. truyền ra đống khí đáng sợ khiến linh hồn người ta phải lâm vào run sợ.
Một khi băng cầu này đánh trúng đại điện kia, Băng Phong thượng nhân tin tưởng tên yêu thú siêu cấp này cũng không có chỗ nào mà ẩn trốn.
- Ngươi đám uy hiếp Thiết Mộc ta?! So với gã tu sĩ nhân loại Hóa Thần Kỳ giao thủ Với ta năm đó. ngươi tính là cái gì?! Không nên khiêu chiến sự kiên nhẫn của ta! Nếu chọc giận ta. cả Bích Tuyết Tương vân Tông của ngươi chờ đó mà bị yêu thu huyết tẩy diệt môn...
Thiết Mộc vẫn không chịu ra khỏi đại điện nhưng Thanh âm và thái độ cương ngạnh khiến Băng Phong thượng nhân hơi do dự.
Nghĩ tới tình cảnh rất nhiều yêu thú Biến Hóa Kỳ điên cuồng giết tới môn phái, trong lòng Băng Phong thượng nhân cũng có chút lạnh cả người.
Lúc trước, Huyết Giao Long dẫn theo rất nhiều yêu thú Biến Hóa Kỳ xông thẳng lên Phi Linh Đảo Thanh Vân Sơn. khiến đám tu sĩ Nguyên Anh Kỳ của Triệu Quốc phải bỏ chạy trối chết. Như vậy, uy vọng của yêu tộc cực thịnh, đã để lại một bóng ma trong lòng không ít tu sĩ.
- Ha ha ha... Tên tu sĩ Nguyên Anh hậu Kỳ kia ta đã giết chết! Dù là ngươi dù xông tới cũng không làm gì được ta đâu! Thiết Mộc ta có thể sinh tồn mấy vạn năm nơi này, không phải ngươi có thể uy hiếp được!
Thiết Mộc cười lạnh, hơi ngừng lại rồi nói tiếp:
- Tuy nhiên, ta có thể cung cấp cho ngươi tin tức Thanh niên kia. Ta đã nhận ra các ngươi đúng là có âm mưu đối với hắn...
Cuối cùng, giọng điệu của Thiết Mộc cũng hơi hoãn lại. như có ý thoái nhượng.
Thanh niên kia? Ngươi là nói tên Bất Tử Tà Đế... Hừ. hắn ta hôm nay đã chết rồi!
Băng Phong thượng nhân hừ lạnh nói.
- Đã chết! Không thể nào!
Trong giọng nói Thiết Mộc mang theo vài tia kinh ngạc:
- Hắn đứng ở Cực Diễm Môn Thanh Hồ Sơn ở cùng tiểu tử hồng mao kia, làm sao có thể chết được! ? Hai người bọn chúng liên thủ những kẻ đầu đường xó chợ căn bản không thể làm gì được hắn!
- Cực Diễm Môn? Bất Tử Tà Đế hóa ra ở đó... Hay là?
Trên mặt Băng Phong thượng nhân đột nhiên hiện lên vài tia hiểu ra.
- Không sai. chính là phân thân!
Thanh âm của Thiết Mộc mang theo vài tia tiếu ý!
- Phân thân!?
Băng Phong thượng nhân nhớ tới miêu tả của Bích U Tiên Tử lúc trước. Trương Hằng quả thật tu luyện Thân Ngoại Hóa Thân.
- Nói Như vậy... Bản tôn Bất Tử Tà Đế đã chết, Phân Thần còn ở lại Cực Diễm Môn?!
Băng Phong thượng nhân nhanh chóng đưa ra một kết luận.
- Được, ta tạm thời đi Cực Diễm Môn. Hy vọng ngươi không lừa gạt ta...
Trong mắt Băng Phong thượng nhân hiện lên một đạo hàn quang, băng cầu màu lam liền hưu một tiếng, bắn về phía Vô Ưu Lâm.
Ti ti
Hàn khí khủng bố lan tràn phạm vi mười dặm. Chỉ một lúc, nơi này hình thành một phiến băng phong!
Theo sau, Băng Phongthượng nhân hóa thành một đạo lam quang, bay khỏi Vô Ưu Lâm. nơi này chỉ còn lại một mảnh tĩnh mịch.
Đại điện ở sâu trong Vô Ưu Lâm. một con phi ưng màu xanh thật lớn đang nắm trên sàn nhà, lông vù của hắn giống như tinh thiết, lộ ra phong mang lợi hại.
Nhưng một chiếc thiết sí của hắn lại bị bẻ gãy. một con mắt cũng bị chọc mù. con mắt còn lại hiện ra sự oán hận, điên cuồng và độc ác. Thân mình nó không ngừng run rẩy, hiển nhiên bị thương rất nặng.
Một cánh bị bẻ gãy, toàn thân thương nặng, thậm chí một mắt bị chọc mù, trầm luân tới trình tự này. Đây vẫn chính là Thanh Thiết Thần Ưng Thiết Mộc bễ nghễ trước kia sao?!
- Tên nhân loại đáng chết! Sẽ có ngày ta trả mối thù hôm nay...
Thần thức Thiết Mộc chăm chú vào Băng Phong thượng nhân đang nhanh chóng rời đi...
Sau đó, hắn lại lâm vào trạng thái như điên cuồng, lăn lộn trong đại điện, phát ra từng đợt âm Thanh khủng bố khiến người ta kinh khiếp.
- Vũ Vô Cực... Vũ Vô Cực... Vũ Vô Cực...
Trong miệng hắn gọi tên một người, đôi mắt còn lại cũng toát ra vẻ sợ hãi, không cam lòng.
Trong vô hình, một thân ảnh mãi mãi không thể chiến thắng hiện lên trước mặt hắn, tiếng long ngâm cũng như ẩn như hiện nhộn nhạo bên tai.
Bóng ma, đây vĩnh viễn là bóng ma trong lòng hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.