Chương 704: Y bát của Độc Cô Tiên Đế.
Khoái Xan Điếm
03/04/2013
Trương Hằng tiếp nhận bộ đồng phục tuần tra này. sắc mặt hơi biến đổi. Nếu mặc đồng phục này mà đi tuần tra trên núi thì đúng là chuyện mất mặt vô cùng.
Đây rõ ràng là Lưu Cát Chấp sự cố ý làm như vậy. hiển nhiên muốn làm cho Trương Hằng không chịu nổi.
Trong tiếng cười lớn của đám đệ tử nội môn. Trương Hằng bình tĩnh tự nhìn nhìn Lưu Cát Chấp sự nói:
- Thật sự chỉ còn một bộ cuối cùng này sao?
Lưu Cát giơ tay vuốt má, tủm tỉm cười nói:
- Đúng vậy, chỉ còn một bộ cuối cùng này. vốn là do một đệ tử cụt tay mấy ngàn năm trước mặc. Nhưng tên nọ về sau vào thời điểm chấp hành nhiệm vụ lại chết trong tay địch nhân rồi.
- Đúng, ta có thể làm chứng, mấy ngàn năm trước vị đệ tử cụt tay kia đúng là mặc bộ đồng phục này tuần tra. Không ngờ Lưu Cát Chấp sự vẫn còn giữ được nó.
Một gã Chân Tiên tỏ vẻ ngay thật nói.
- Nhưng... Ta sao lại nhớ rõ là vị sư huynh cụt tay kia không cẩn thận nói một câu khiến Lưu Cát Chấp sự mất hứng, kết quả là bị đẩy đi làm nhiệm vụ... Cuối cùng ta không còn thấy hắn nữa.
Đệ tử nội môn phía dưới cẩn thận dùng thần niệm trao đổi.
- Hừ. Đúng vậy, Đó là bởi vì vô tình đắc tội với Lưu Cát Chấp sự cho nên không có kết cục gì hay ho gì. cuối cùng mất mạng. Bộ đồng phục ngắn tay này là do Lưu Cát Chấp sự cố tình lưu lại làm Kỷ niệm.
Một gã Chân Tiên trung cấp khác cười lạnh, nói.
- Trương Hằng, chúng ta lần này ra ngoài tuần tra nhưng lại chấp hành nhiệm vụ. Bộ đồng phục này ngươi phải mặc. nếu không thì ta có quyền trừng phạt ngươi.
Giọng nói của Lưu Cát lộ chút uy hiếp.
Lập tức tất cả mọi người trong động phủ đều trật tự hết.
Không khí vô cùng quỷ dị.
Ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn về phía Trương Hằng.
- Tốt. nếu là quy định của môn phái thì Trương mỗ sẽ mặc...
Trên mặt Trương Hằng lộ một nụ cười quỷ dị.
Chỉ thấy hắn đưa cánh tay phải lên. sau đó đột nhiên dùng lưc môt chút.
Xoẹt!
Toàn bộ cánh tay trái bị hắn xé rời ra. Sau đó hắn dùng sức một chút, cánh tay trái kia liền hóa thành những mảnh vỡ màu vàng nhỏ. biến mất trong không gian.
- Chuyện này...
Mọi người khiếp sợ nhìn về phía Trương Hằng, trong mắt lộ vài tia sợ hãi.
Người này không ngờ lại tự bẻ cánh tay trái của mình xuống. Thật sự là quá tàn độc rồi...
- ừ... Hiện giờ là tốt rồi. Lúc này bộ đồng phục tuần tra này mới thực thích hợp để Trương mỗ mặc.
Trương Hằng bình tĩnh tự nhiên nhưng trong mắt hắn lại hiện lên tia sáng lạnh lùng, khiến trong lòng Lưu Cát Chấp sự không khỏi rùng mình một cái.
- Ta hiểu rồi... Trương sư đệ khẳng định tu luyện công pháp thuộc tính bất diệt. Thân thể bất diệt thì bẻ một cánh tay trái cũng chăng sao. Tuy nhiên ở Tiên Giới có cực ít người có thể tu luyện thành thân thể bất diệt, toàn bộ cả Cô ĐếTinh cũng không tìm được mấy người.
Một lão già Chân Tiên trung cấp đột nhiên tỉnh ngộ.
- Bất diệt thân trong truyền thuyết...
Tất cả mọi người đều lộ vẻ ngạc nhiên.
- Đúng vậy,
Trương Hằng nao nao, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ bất diệt thân ở thượng giới lại hiếm vậy sao?
Nên biết răng hắn ở hạ giới đã thấy vài người tu thành bất diệt thân.
Nhưng không gian thượng giới và hạ giới lại có sự khác biệt rất lớn. Tại thượng giới, đặc biệt là tại Tiên Giới hiếm có ai có thể luyện thành bất diệt thân. Yêu Hoàng giới và Ma Hoàng giới thì còn ngẫu nhiên xuất hiện vài người nhưng cũng rất hiếm gặp.
- Bất diệt thân thì sao. Để ta mai một linh hồn ngươi, xem ngươi có chết hay không.
Lưu Cát âm thầm cười lạnh, ánh mắt đảo qua mọi người, cao giọng quát:
- Nếu đều chuẩn bị tốt rồi thì mọi người xuất phát đi.
Vì thế một hàng hai mươi lăm vị Chân Tiên, bao gồm cả Lưu Cát rời khỏi động phủ. bay lên trời, hướng về phía Lăng Tuyết Trì ở hướng bắcNgạo Nguyệt Sơn mà bay đi.
Trương Hằng vẫn đạp Tiên bảo hình đám mây như trước, đi theo mọi người bay về phía Lăng Tuyết Trì.
Lăng Tuyết Trì là một địa phương kỳ diệu của Ngạo Nguyệt Sơn. Đó là một khu vực bị núi vây tứ phía, ở trung tâm có một ao nước đường kính ước chừng trăm trượng.
Nước trong ao này được tiên linh khí bốn phương của Linh Sơn bồi đắp. cộng thêm huyền tinh băng tủy ngàn vạn năm dưới đáy ao, tạo thành Lăng Tuyết Trì kỳ dị.
Bốn phía Lăng Tuyết Trì có tuyết đầu mùa bao phủ nước trong ao lại trong xanh như sương sớm, mát lạnh tê người.
- Trong phạm vi ngàn dặm quanh Lăng Tuyết Trì đều là nơi chúng ta phải tuần tra. Hiện giờ ta phân chia khu vực cho các ngươi.
Vẻ mặt Lưu Cát nghiêm nghị, chia đội ngũ cho đệ tử nội môn chia thành năm khu vực là trung tâm. phía bắc, phía nam, phía tây, phía đông Lăng Tuyết Trì mà tuần tra.
Trương Hằng bị Lưu Cát phân đội phụ trách tuần tra ở trọng địa trung tâm Lăng Tuyết Trì.
Lưu Cát nói với Trương Hằng:
- Ngươi là người mới tới. ta báo cho ngươi vài câu. Lăng Tuyết Trì này Tuy rằng không ở trên Ngân Kiếm Phong nhưng vẫn là trọng địa của Lãnh Nguyệt Môn ta. ngẫu nhiên sẽ có đại nhân vật xuất hiện. Hiện giờ nhiệm của của chúng ta là không cho phép người khác, gồm cả đệ tử của môn phái tới gần Lăng Tuyết Trì này.
- Đã hiểu.
Trương Hằng nhún vai. vẻ mặt thản nhiên thưởng thức phong cảnh bốn phía của Lăng Tuyết Trì, có lẽ có thể từ trong tự nhiên này mà lĩnh ngộ được một phần nhỏ của thiên địa đại đạo.
Mà ba phân thân của hắn lúc này đều ở bên trong lĩnh vực không gian tìm hiểu thần thông huyền ảo.
Tóm lại Trương Hằng cũng không ngại chuyện gì. Thần thông của hắn có thể nghe thấy mấy tiên nhân nói chuyện mà không hề có chút trở ngại. Điều này khiến hắn thậm chí có thể từng bước hiểu được tình huống của Lãnh Nguyệt Môn này. thậm chí là của toàn bộ Cô Đế Tinh.
- Viên sư huynh. truyền thuyết kia có phải là thật không? Độc Cô Tiên Đế trước khi rời khỏi Cô Đế Tinh đã để lại một Tiên bảo cấp sáu trên Băng Nguyên đại lục và một quyển bí tịch vô thượng, trong đó bao gồm mọi cảm ngộ quý giá của hắn?
Một Chân Tiên cấp thấp nói.
Viên sư huynh kia cười nói:
- Truyền thuyết này hẳn cũng không phải là tin đồn vô căn cứ đâu. Độc Cô Tiên Đế là nhân vật cấp Tiên Đế duy nhất sinh ra trên tinh cầu này. Hắn cũng không thể không lưu lại gì mà đã rời khỏi cố hương của mình.
- ừ. Đúng vậy, Cô Đế Tinh dù sao cũng là cố hương của hắn. người ta cũng phải có cảm tình chứ.
Một vị Chân Tiên cấp thấp khác gật đầu nói.
- Đúng rồi, Lưu sư huynh người có ý kiến gì đối với việc này không? Biểu ca của người là đệ tử thân truyên của tông chủ Lãnh Nguyệt tông, hẳn là có thể phán đoán được thật giả trong chuyện này chứ?
Viên sư huynh dò hỏi.
- Độc Cô Tiên Đế lưu lại Tiên bảo cấp sáu và bí tịch vô thượng sao?
Lưu Cát cười thần bí, liếc nhìn Trương Hằng một cái rồi dùng thần thức truyền âm nói với ba người còn lại:
- Nói cho các ngươi biết, việc này là thật đó. Độc Cô Tiên Đế lưu lại y bát tại Băng Nguyên đại lục. Nhưng yêu vật trên Băng Nguyên đại lục rất đông, tiên nhân bình thường đi tới đó căn bản là tìm chết. Ngay cả Chân Tiên cấp cao tới nơi đó cùng không dám cam đoan có thể toàn thân trở ra. Lại nói cho các ngươi biết một bí mật nữa. Y bát của Độc Cô Tiên Đế cũng là thứ mà tất cả nhân vật cấp Tiên Quân trên Bắc Thần đại lục đang tìm kiếm đó.
Bốn người này bắt đầu bỏ qua Trương Hằng mà nói chuyện về những bí mật có liên quan tới Độc Cô Tiên Đế.
Nhưng bọn họ nào biết được là nội dung thần niệm của mình trao đổi lại bị Trương Hằng nghe thấy thoải mái.
- Y bát của Độc Cô Tiên Đế...
Trên mặt Trương Hằng hiện lên chút tươi cười, đột nhiên có ít hứng thú với việc này.
Nhân vật cấp bậc Tiên đế mới là chúa tể chân chính của thượng giới.
Theo Trương Hằng biết từ hạ giới thì nhân vật nghịch thiên nhất đều là cường giả cấp bậc Tiên đế.
Bất kể là Huyết Sát Thần Đế hay là Bất Tử Tà Đế. thậm chí là Triệu phụ cùng đều là nhân vật cấp bậc Tiên đế.
Có thể nói chỉ cần đặt chân tới tu vi Tiên đế cấp một thì trên cơ bản ngươi sẽ là người đứng trên đỉnh của thượng giới, có thể tùy ý ngao đu trong không gian rộng lớn vô tận này.
Nhưng nhân vật truyền Kỳ như Tiên đế cùng rất khó sinh ra.
Nhìn toàn bộ Cô Đế Tinh trong ức vạn năm mới sinh ra được một vị Tiên đế là Độc Cô Tiên Đế. Bởi vậy có thể thấy được muốn sinh ra một nhân vật cấp độ Tiên đế là gian nan tới mức nào.
Bốn người Lưu Cát dùng thần niệm trao đổi một lát lại nói chuyện với nhau về một số chuyện Kỳ thú về những nhân vật truyền kỳ khác trên Cô Đế Tinh, khiến Trương Hằng được mờ rộng tầm mắt.
- Ha ha, chúng ta cũng đừng nói chuyện nữa. Tất cả mọi người chú ý một chút, đừng để cho người khác tiếp cận Lăng Tuyết Trì
Lưu Cát liếc nhìn Trương Hằng đang cô độc đứng đó một cái. trong mắt lộ ra vẻ vui sướng khi người khác gặp họa.
Tuy nhiên Trương Hằng vẫn luôn giữ vẻ điềm tĩnh không nao núng. Lưu Cát sử dụng hơn phân nửa phương pháp để đối phó với hắn khiến hắn thấy khó khăn nhưng lại thấy Trương Hằng chẳng tức giận chút nào. Tối thiểu bề ngoài là như vậy.
- Được rồi... Ngươi đã gian ngoan mất linh, khiêu chiến uy quyền của ta vậy thì đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt.
Trong mắt Lưu Cát hiện lên hàn quang, ngay sau đó liền khôi phục bình thường, dùng thần niệm truyền âm nói với ba đệ tử nội môn khác:
- Ba ngươi tới phụ cận dò xét một chút.
- Vâng.
Ba người nhận lệnh liền rời đi.
Lúc này chỉ còn lại Trương Hằng và Lưu Cát ở đây.
Lưu Cát đi tới trước mặt Trương Hằng, vẻ mặt lạnh nhạt nói:
- Ta vừa rồi mới phát hiện ra Lăng Tuyết Trì dường như có hơi cổ quái, ngươi đi vào điều tra một chút xem có kẻ nào lẻn vào hay không.
- Thật không?
Trương Hằng chăng hoài nghi gì lời nói của hắn, gật đầu nói:
- Vậy thì để ta đi vào xem.
Từ lúc đi tới đây, Trương Hằng đã cảm thấy chỗ quỷ dị của ao nước này.
Nhưng Lưu Cát kia lúc trước lại không cho bọn họ tới gần Lăng Tuyết Trì thần thức sau khi tiến vào trong ao cũng gặp phải trở ngại lớn, dường như bên trong còn có chút cấm chế. khiến Trương Hằng bỏ qua ý niệm tiếp tục thăm dò.
Hiện giờ Lưu Cát cho Trương Hằng tiến vào tra xét. hắn đương nhiên biết đối phương có lòng gian tà nhưng bởi vì hiếu kỳ nên vẫn quyết định vào xem.
- Ngươi đi đi. Ta ở trên này hỗ trợ ngươi. Nếu gặp địch thì nhất định phải lớn tiếng mà gọi.
Vẻ mặt Lưu Cát nghiêm nghị nói.
- Được.
Trương Hằng cười nhẹ nhàng, giống như chim vọt lên nhảy vào trong Lăng Tuyết Trì.
Thân thể vừa mới tiếp xúc với làn nước của Lăng Tuyết Trì Trương Hằng liền cảm thấy sự mát mẻ thấm tận vào hôn người, xâm nhập vào bên trong cơ thể. tiến vào cốt tủy.
- Nước ao này thật Kỳ diệu. Phàm nhân nếu có thể vào trong đó vài lần thì chỉ sợ trong thời gian ngắn sẽ thoát thai hoán cốt, hóa vũ thành tiên.
Trương Hằng tấm tắc. chui vào trong nước, tiếp tục tiến sâu xuống.
- Ngươi cẩn thận một chút đó...
Trên mặt Lưu Cát lộ vẻ giả mù sa mưa nói ngầm tỏa thần thức ra tìm hiểu tình huống của Trương Hằng.
Nước ao này có lực ngăn cản thần thức rất mạnh, thần thức của hắn chỉ có thể tiến vào mấy chục thước.
Khi Trương Hằng biến mất khỏi thần thức của hắn. Lưu Cát lộ nụ cười gian xảo khi âm mưu được thực hiện.
- Hắc hắc. Lăng Tuyết Trì này cũng không phải là địa phương bình thường, mỗi một đêm sẽ tỏa ra lực lượng giá lạnh đáng sợ vô cùng. Ta sẽ cho ngươi ở trong đó tới nửa đêm. không chết cùng bị lột đa.
Trong mắt Lưu Cát lộ vẻ âm độc. bay nhanh quanh phụ cận của ao đánh cấm chế, phòng ngừa Trương Hằng trốn ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.