Chương 868: Tứ địch tụ họp (hạ)
Chử Tửu Luận Già Phê
17/06/2013
Cương thi cự nhân mang theo đại thiết côn, nện bộ pháp trầm trọng đi đến phụ cận, nói với Tô Triệt:
- Ta bị tòa thạch quan này tù cấm vô số năm, đại đa số thời gian đều là an nghỉ mà chết, mặc dù có sinh linh nào đó có thể khiến ta bừng tỉnh nhưng ta cũng không thể ly khai phiến rừng rậm này...
- Hiện giờ, ta thông qua một chút Hỗn Độn chi lực vừa mới đạt được kia một lần hành động phá hủy đi thạch quan, rốt cục đã lấy được tự do, mặc dù giữa ta và ngươi trước đó đã nói là một hồi giao dịch, nhưng lại nói tiếp, coi như ngươi cũng có ân cứu ta, trong những ngày kế tiếp, thậm chí trong thời gian ngắn lâu hơn nữa, ta cũng có thể ở cạnh bảo hộ ngươi, coi như là một phần đáp tạ a.
Hiện giờ, hắn đã khôi phục lại hình thái tánh mạng bình thường, không thích dùng từ “cương thi” để xưng hô nữa, hơn nữa, lời nói cử chỉ tuy rằng lộ rõ hào sảng, nhưng cũnghữu lễ có độ, thậm chí chủ động tự giới thiệu mình nữa:
- Ta gọi là Hồng Cự, ngươi xưng hô như thế nào?
- Bằng hữu có thể gọi ta là Tô Triệt...
Trên mặt Tô Triệt treo dáng tươi cười, chỉ chỉ phía sau lưng:
- Địch nhân của ta, bình thường đều gọi ta là Thiên Vũ.
Đồng thời khi tự giới thiệu mình, hắn cũng thuận tiện nói thân phận Tuyết Ngọc Tiên Tử cho cự nhân Hồng Cự, để hắn biết được, đó là địch nhân của ta, một trong những người cạnh tranh với ta.
Hồng Cự gật gật đầu, hỏi:
- Cần ta đuổi nàng đi không?
- Tạm thời không cần.
Tô Triệt đã được hai miếng Cầu Sinh Lệnh, tâm tính đã triệt để bình tĩnh lại, lúc này mới dùng trò chơi tâm tính chân chân chính chính để đối đãi mọi chuyện, nếu nàng muốn theo thì cứ để nàng theo đi.
Nàng muốn bắt ta, đồng dạng, ta còn muốn tìm cơ hội bắt nàng vào Tiên Ngục đấy. Để cho hai tỷ muội các nàng đoàn tụ trong thế giới Tiên Ngục, không tốt sao?
Tất cả mọi người không phải là người nói nhiều, lại không có bất kỳ dài dòng nào, lập tức Tô Triệt tùy ý chọn một phương hướng để xuất phát.
Tính toán thời gian, còn có hơn bảy mươi canh giờ nữa, đi khắp nơi một chút, nhìn xung quanh, nếu vận khí tốt thì có thể có càng nhiều Cầu Sinh Lệnh hơn nữa cũng nên.
Tô Triệt đi tuốt ở đàng trước, bên cạnh sau lưng, phân biệt đi theo hai đầu dị thú ngạc thuồng luồng và quái điểu, có có hai cự nhân Hồng Cự và Tiểu Hắc thân cao hơn tám trượng nữa, đó đều là quái vật khổng lồ, như là Tứ đại Kim Cương thủ hộ trái phải, loại cảm giác này quả thật có chút hương vị.
Đằng sau bên ngoài 200 trượng, Tuyết Ngọc Tiên Tử vẫn lạnh nhạt yên lặng đi theo, nhưng không dám đi quá gần Tô Triệt nữa. Bởi vì nàng có thể cảm giác được, tên cự nhân Hồng Cự kia, thực lực thâm bất khả trắc, cực kỳ khủng bố.
Tên cự nhân này bị một tòa thạch quan nhốt vô số năm mà không chết, nhất định là một chủng tộc nào đó cực kỳ đặc thù, mới có thể có được tuổi thọ dài như thế, đoán chừng, thực lực vốn có của hắn so với giờ còn cường hãn hơn gấp trăm lần nghìn lần, bị nhốt vô số tuế nguyệt như thế, các phương diện thực lực nhất định đã bị hạ thấp rất nhiều.
Tuy rằng rất kiêng kị cự nhân này, nhưng Tuyết Ngọc Tiên Tử sẽ không dễ gì buông tha, cũng may mình đã đạt được một khối Cầu Sinh Lệnh, kế tiếp cũng không có chuyện gì khác để làm, vậy thì cứ một mực đi theo Thiên Vũ là tốt rồi.
Chỉ cần đi theo hắn, chung quy sẽ có cơ hội hạ thủ thôi.
Tuyết Ngọc Tiên Tử tin tưởng vững chắc điểm này.
...
Cái gì là vận khí tốt, cái gì là xấu vận khí, có đôi khi quả thật không thể phân rõ. Đội nhân mã tạm thời của Tô Triệt đi chưa tới một canh giờ, đã xa xa thấy được hai bóng người bên cạnh một hồ nước khổng lồ.
Dĩ nhiên là hai cường giả Đại Thừa kỳ: Ly Cứu, Hồng Vận lão tổ.
Lúc trước, Tuyết Ngọc Tiên Tử cùng và Ly Cứu năm cường giả Đại Thừa kỳ vì bắt Tô Triệt, đã từng lập nhiều đa nghi linh huyết thề, giữa nhau mặc dù có cách tinh không xa vạn dặm cũng có thể tồn tại tâm linh cảm ứng. Đoàn đội năm người này, trong Vân Tự đã tổn thất mất một người, giờ chỉ còn lại bốn người Tuyết Ngọc Tiên Tử, Ly Cứu, Hồng Vận lão tổ, Phi Linh Thiên Nữ.
Vừa rồi, Tuyết Ngọc Tiên Tử thừa nhận một mình một người xác thực là khó có thể bắt được Tô Triệt liền tâm linh đưa tin cho ba người Ly Cứu.
Ly Cứu và Hồng Vận lão tổ vốn là hảo hữu mấy ngàn năm, hai người bọn họ đã sớm tụ lại cùng một chỗ, hợp tác với nhau, cùng tìm kiếm Cầu Sinh Lệnh. Vừa vặn, thu đượctâm linh của Tuyết Ngọc Tiên Tử.
Lúc đưa tin, khoảng cách cũng không xa lắm, dùng hơn một canh giờ chạy hơn ngàn dặm, cuối cùng cũng tìm đến được nơi này.
Cho nên, đó cũng không phải là xảo ngộ gì cả, mà là một tràng phiền toái do Tuyết Ngọc Tiên Tử an bài cho Tô Triệt.
- Địch nhân của ngươi, thoạt nhìn rất nhiều a.
Hồng Cự mang theo đại thiết côn nhãn lực phi phàm, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã thấy rõ quan hệ đối địch giữa bọn họ mà Tô Triệt rồi Tô Triệt trả lời nửa vui đùa, nửa bất đắc dĩ, buông buông tay nói:
- Nói thật, trong vài ngày này, tất cả mọi người chúng ta có thể gặp được, đều là địch nhân của ta cả, mà giữa bọn hắn đều có quan hệ hợp tác tạm thời.
- Bọn họ là hợp tác tạm thời, cũng đều là địch nhân của ngươi...
Hồng Cự tuyệt đối không phải là loại đầu óc ngu si tứ chi phát triển, trí tuệ của hắn không thể khinh thường được, thoáng tưởng tượng đã nghĩ đến:
- Điều này nói rõ, trên người ngươi có đồ vật gì đó mà bọn hắn muốn lấy đúng không.
Trừ cái đó ra, dù giải thích thế nào cũng đều thấy miễn cưỡng cả.
- Đúng vậy, ngươi đoán đúng.
Tô Triệt thản nhiên gật đầu.
- Rống rống...
Hồng Cự cười lớn lên, vung vẩy đại côn trong tay:
- Không sao, như vậy mới phải chơi, bị tù khốn vô số năm, tay chân đã sớm gỉ thực rồi, hoạt động nhiều một chút rất hợp với ý ta.
Lúc này, ba người Tuyết Ngọc Tiên Tử, Ly Cứu đã gom cùng một chỗ, đang trao đổi truyền âm với nhau, đương nhiên cũng một mực đi theo sau lưng Tô Triệt.
- Tuyết Ngọc đạo hữu, hai người chúng ta chỉ có một khối Cầu Sinh Lệnh, còn thiếu một khối ah.
Ý tứ Ly Cứu nói những lời này chính là tánh mạng an nguy vẫn không thể triệt để bảo toàn, bây giờ không phải là lúc đối phó Thiên Vũ. Việc cấp bách, hẳn là ba người hợp lực, tìm một khố Cầu Sinh Lệnh nữa mới đúng.
- Trên người Thiên Vũ có hai khối!
Câu trả lời của Tuyết Ngọc Tiên Tử liền khiến bọn hắn hạ quyết tâm.
Bắt sống Thiên Vũ, tòa bảo tháp và hai khối Cầu Sinh Lệnh đồng thời đến tay, nhất cử lưỡng tiện!
- Giờ động thủ luôn sao?
Hồng Vận lão tổ có chút vội vàng hỏi.
- Chờ một chút.
Tuyết Ngọc Tiên Tử trả lời:
- Cự nhân mang theo côn sắt bên cạnh hắn thực lực thâm bất khả trắc, ta lo lắng, chỉ với lực lượng của ba người chúng ta thôi thì còn chưa đủ, chờ Phi Linh đạo hữu một chút a. Phi Linh đạo hữu đang chạy đến bên này, đoán chừng chỉ lát nữa là đến nơi rồi.
Ly Cứu và Hồng Vận lão tổ đều gật đầu, không nói thêm gì nữa.
- Ta bị tòa thạch quan này tù cấm vô số năm, đại đa số thời gian đều là an nghỉ mà chết, mặc dù có sinh linh nào đó có thể khiến ta bừng tỉnh nhưng ta cũng không thể ly khai phiến rừng rậm này...
- Hiện giờ, ta thông qua một chút Hỗn Độn chi lực vừa mới đạt được kia một lần hành động phá hủy đi thạch quan, rốt cục đã lấy được tự do, mặc dù giữa ta và ngươi trước đó đã nói là một hồi giao dịch, nhưng lại nói tiếp, coi như ngươi cũng có ân cứu ta, trong những ngày kế tiếp, thậm chí trong thời gian ngắn lâu hơn nữa, ta cũng có thể ở cạnh bảo hộ ngươi, coi như là một phần đáp tạ a.
Hiện giờ, hắn đã khôi phục lại hình thái tánh mạng bình thường, không thích dùng từ “cương thi” để xưng hô nữa, hơn nữa, lời nói cử chỉ tuy rằng lộ rõ hào sảng, nhưng cũnghữu lễ có độ, thậm chí chủ động tự giới thiệu mình nữa:
- Ta gọi là Hồng Cự, ngươi xưng hô như thế nào?
- Bằng hữu có thể gọi ta là Tô Triệt...
Trên mặt Tô Triệt treo dáng tươi cười, chỉ chỉ phía sau lưng:
- Địch nhân của ta, bình thường đều gọi ta là Thiên Vũ.
Đồng thời khi tự giới thiệu mình, hắn cũng thuận tiện nói thân phận Tuyết Ngọc Tiên Tử cho cự nhân Hồng Cự, để hắn biết được, đó là địch nhân của ta, một trong những người cạnh tranh với ta.
Hồng Cự gật gật đầu, hỏi:
- Cần ta đuổi nàng đi không?
- Tạm thời không cần.
Tô Triệt đã được hai miếng Cầu Sinh Lệnh, tâm tính đã triệt để bình tĩnh lại, lúc này mới dùng trò chơi tâm tính chân chân chính chính để đối đãi mọi chuyện, nếu nàng muốn theo thì cứ để nàng theo đi.
Nàng muốn bắt ta, đồng dạng, ta còn muốn tìm cơ hội bắt nàng vào Tiên Ngục đấy. Để cho hai tỷ muội các nàng đoàn tụ trong thế giới Tiên Ngục, không tốt sao?
Tất cả mọi người không phải là người nói nhiều, lại không có bất kỳ dài dòng nào, lập tức Tô Triệt tùy ý chọn một phương hướng để xuất phát.
Tính toán thời gian, còn có hơn bảy mươi canh giờ nữa, đi khắp nơi một chút, nhìn xung quanh, nếu vận khí tốt thì có thể có càng nhiều Cầu Sinh Lệnh hơn nữa cũng nên.
Tô Triệt đi tuốt ở đàng trước, bên cạnh sau lưng, phân biệt đi theo hai đầu dị thú ngạc thuồng luồng và quái điểu, có có hai cự nhân Hồng Cự và Tiểu Hắc thân cao hơn tám trượng nữa, đó đều là quái vật khổng lồ, như là Tứ đại Kim Cương thủ hộ trái phải, loại cảm giác này quả thật có chút hương vị.
Đằng sau bên ngoài 200 trượng, Tuyết Ngọc Tiên Tử vẫn lạnh nhạt yên lặng đi theo, nhưng không dám đi quá gần Tô Triệt nữa. Bởi vì nàng có thể cảm giác được, tên cự nhân Hồng Cự kia, thực lực thâm bất khả trắc, cực kỳ khủng bố.
Tên cự nhân này bị một tòa thạch quan nhốt vô số năm mà không chết, nhất định là một chủng tộc nào đó cực kỳ đặc thù, mới có thể có được tuổi thọ dài như thế, đoán chừng, thực lực vốn có của hắn so với giờ còn cường hãn hơn gấp trăm lần nghìn lần, bị nhốt vô số tuế nguyệt như thế, các phương diện thực lực nhất định đã bị hạ thấp rất nhiều.
Tuy rằng rất kiêng kị cự nhân này, nhưng Tuyết Ngọc Tiên Tử sẽ không dễ gì buông tha, cũng may mình đã đạt được một khối Cầu Sinh Lệnh, kế tiếp cũng không có chuyện gì khác để làm, vậy thì cứ một mực đi theo Thiên Vũ là tốt rồi.
Chỉ cần đi theo hắn, chung quy sẽ có cơ hội hạ thủ thôi.
Tuyết Ngọc Tiên Tử tin tưởng vững chắc điểm này.
...
Cái gì là vận khí tốt, cái gì là xấu vận khí, có đôi khi quả thật không thể phân rõ. Đội nhân mã tạm thời của Tô Triệt đi chưa tới một canh giờ, đã xa xa thấy được hai bóng người bên cạnh một hồ nước khổng lồ.
Dĩ nhiên là hai cường giả Đại Thừa kỳ: Ly Cứu, Hồng Vận lão tổ.
Lúc trước, Tuyết Ngọc Tiên Tử cùng và Ly Cứu năm cường giả Đại Thừa kỳ vì bắt Tô Triệt, đã từng lập nhiều đa nghi linh huyết thề, giữa nhau mặc dù có cách tinh không xa vạn dặm cũng có thể tồn tại tâm linh cảm ứng. Đoàn đội năm người này, trong Vân Tự đã tổn thất mất một người, giờ chỉ còn lại bốn người Tuyết Ngọc Tiên Tử, Ly Cứu, Hồng Vận lão tổ, Phi Linh Thiên Nữ.
Vừa rồi, Tuyết Ngọc Tiên Tử thừa nhận một mình một người xác thực là khó có thể bắt được Tô Triệt liền tâm linh đưa tin cho ba người Ly Cứu.
Ly Cứu và Hồng Vận lão tổ vốn là hảo hữu mấy ngàn năm, hai người bọn họ đã sớm tụ lại cùng một chỗ, hợp tác với nhau, cùng tìm kiếm Cầu Sinh Lệnh. Vừa vặn, thu đượctâm linh của Tuyết Ngọc Tiên Tử.
Lúc đưa tin, khoảng cách cũng không xa lắm, dùng hơn một canh giờ chạy hơn ngàn dặm, cuối cùng cũng tìm đến được nơi này.
Cho nên, đó cũng không phải là xảo ngộ gì cả, mà là một tràng phiền toái do Tuyết Ngọc Tiên Tử an bài cho Tô Triệt.
- Địch nhân của ngươi, thoạt nhìn rất nhiều a.
Hồng Cự mang theo đại thiết côn nhãn lực phi phàm, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã thấy rõ quan hệ đối địch giữa bọn họ mà Tô Triệt rồi Tô Triệt trả lời nửa vui đùa, nửa bất đắc dĩ, buông buông tay nói:
- Nói thật, trong vài ngày này, tất cả mọi người chúng ta có thể gặp được, đều là địch nhân của ta cả, mà giữa bọn hắn đều có quan hệ hợp tác tạm thời.
- Bọn họ là hợp tác tạm thời, cũng đều là địch nhân của ngươi...
Hồng Cự tuyệt đối không phải là loại đầu óc ngu si tứ chi phát triển, trí tuệ của hắn không thể khinh thường được, thoáng tưởng tượng đã nghĩ đến:
- Điều này nói rõ, trên người ngươi có đồ vật gì đó mà bọn hắn muốn lấy đúng không.
Trừ cái đó ra, dù giải thích thế nào cũng đều thấy miễn cưỡng cả.
- Đúng vậy, ngươi đoán đúng.
Tô Triệt thản nhiên gật đầu.
- Rống rống...
Hồng Cự cười lớn lên, vung vẩy đại côn trong tay:
- Không sao, như vậy mới phải chơi, bị tù khốn vô số năm, tay chân đã sớm gỉ thực rồi, hoạt động nhiều một chút rất hợp với ý ta.
Lúc này, ba người Tuyết Ngọc Tiên Tử, Ly Cứu đã gom cùng một chỗ, đang trao đổi truyền âm với nhau, đương nhiên cũng một mực đi theo sau lưng Tô Triệt.
- Tuyết Ngọc đạo hữu, hai người chúng ta chỉ có một khối Cầu Sinh Lệnh, còn thiếu một khối ah.
Ý tứ Ly Cứu nói những lời này chính là tánh mạng an nguy vẫn không thể triệt để bảo toàn, bây giờ không phải là lúc đối phó Thiên Vũ. Việc cấp bách, hẳn là ba người hợp lực, tìm một khố Cầu Sinh Lệnh nữa mới đúng.
- Trên người Thiên Vũ có hai khối!
Câu trả lời của Tuyết Ngọc Tiên Tử liền khiến bọn hắn hạ quyết tâm.
Bắt sống Thiên Vũ, tòa bảo tháp và hai khối Cầu Sinh Lệnh đồng thời đến tay, nhất cử lưỡng tiện!
- Giờ động thủ luôn sao?
Hồng Vận lão tổ có chút vội vàng hỏi.
- Chờ một chút.
Tuyết Ngọc Tiên Tử trả lời:
- Cự nhân mang theo côn sắt bên cạnh hắn thực lực thâm bất khả trắc, ta lo lắng, chỉ với lực lượng của ba người chúng ta thôi thì còn chưa đủ, chờ Phi Linh đạo hữu một chút a. Phi Linh đạo hữu đang chạy đến bên này, đoán chừng chỉ lát nữa là đến nơi rồi.
Ly Cứu và Hồng Vận lão tổ đều gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.