Chương 780: Vu Thần trở về. (hạ)
Chử Tửu Luận Già Phê
10/06/2013
Thanh Vân giả mỉm cười gật đầu, lập tức biến hóa nhanh chóng, biến thành một hình dạng khác: vóc người hùng tráng, diện mục cương nghị, đường nét ngũ quan như được đẽo gọt cẩn thận, khí tức bá đạo cực kỳ nồng hậu. Mặc dù hắn thân thể cao lớn, nhưng vẫn duy trì trạng thái người bình thường. Tuy rằng hắn cũng không có cố ý phóng xuất ra khí thế cường giả kinh thiên động địa, thế nhưng, hình dáng tướng mạo này rõ ràng càng tiếp cận loại cảm giác mà lãnh tụ Vu Tộc nên có.
Đến tận đây, Thiên Âm càng không có bất cứ hoài nghi gì nữa, khom mình hành lễ, cung kính ân cần thăm hỏi:
- Chúc mừng Vu Thần đại nhân quay về Tu Chân Giới, đại kế quật khởi của Vu Tộc liền có thể đạt thành.
- Thiên Âm, mấy năm nay khổ cực cho ngươi.
Vu Thần ôn hòa nói rằng.
- Không khổ cực.
Thiên Âm nhẹ nhàng lắc đầu, ánh mắt ôn nhu như nước, rơi xuống trên người Tô Triệt, nói với Vu Thần rằng:
- Những năm gần đây, thuộc hạ hầu như không có làm được chuyện gì, vẫn đều là Tô Triệt hối hả ngược xuôi thay ta gánh vác mọi gian nan nguy hiểm. Vu Thần đại nhân, ngài trở về, Tô Triệt mới là công thần lớn nhất.
- Ta biết!
Vu Thần gật đầu, ánh mắt đồng dạng rơi vào trên mặt Tô Triệt:
- Rất nhiều chuyện, cho dù không phải tận mắt nhìn thấy, đại thể ta vẫn là biết được.
Tô Triệt hướng về phía hắn nhẹ nhàng gật đầu, thế nhưng trong lòng lại có thể cảm giác được, những lời này của Vu Thần tựa hồ có chút ý tứ một ngữ hai nghĩa.
- Tô Triệt có vấn đề gì sao?
Cảm giác được thần tình Tô Triệt lộ ra một ít mất tự nhiên, Vu Thần đó là cười hàm hậu hỏi:
- Có cái gì nghi hoặc vậy thì nói ra, không sao đâu.
- Không có vấn đề gì.
Tô Triệt lắc đầu, thấp giọng nói rằng:
- Chỉ là nghĩ quá mức đột nhiên, đồng thời Vu Thần đại nhân trở về cùng ta nguyên bản liên tưởng những hình ảnh kia, khác biệt quá lớn, trong lúc nhất thời có chút hoảng hốt mà thôi.
Giờ khắc này, Tô Triệt nói cũng là thật lòng, nguyên bản tưởng rằng, Vu Thần trở về chắc chắn là thiên địa rung chuyển, nhật quyệt vô quang, cả Tu Chân Giới đều sẽ bị chấn động cùng run rẩy, thậm chí trong tinh không sẽ có vô só tinh cầu theo đó hủy diệt, nát bấy, tiêu vong...
Lại không nghĩ rằng, hắn cứ như vậy thản nhiên xuất hiện ở trước mặt mình, duy nhất có điểm đặc biệt đó là giả mạo Thanh Vân tông chủ cùng chính mình cạnh tranh đấu giá bảo vật, chế tạo một hồi hí kịch nho nhỏ mà thôi.
Hắn thực sự chính là Vu Thần sao?
Có lẽ nói, hắn chỉ là một phân thân hoặc hình chiếu của Vu Thần, bản thể còn đang ở Tiên Giới không có hạ xuống.
Trong tưởng tượng của Tô Triệt, Vu Thần chính là lãnh tụ duy nhất của Vu Tộc. Cho dù là ở Tiên Giới kia cũng là bài danh đỉnh cấp tồn tại, hắn khiến người ta có cảm giác, hẳn là cao cao tại thượng uy nghiêm không gì sánh được, khiến kẻ khác không dám trực tiếp tới gần. Hạng tiểu nhân vật như bản thân ở trước mặt hắn hẳn là chỉ biết lạnh run, ngay cả liếc mắt ngẩng đầu liếc mắt nhìn cũng không có.
Nhưng hiện tại, cho dù hắn bày ra diện mao chân thực, thế nhưng, cảm giác cho mình cũng bình thường, thản nhiên như vậy. Khí thế toàn thân, ngay cả một Kim Đan tu sĩ Tu Chân Giới cũng không bằng, nhiều lắm chỉ là một dũng tướng được thụ phong trong một vương triều tục thế nào đó mà thôi.
Một người như vậy, thực sự là Vu Thần sao?
Đây chính là cảm giác hoảng hốt sản sinh trong lòng Tô Triệt lúc này.
Vu Thần mơ hồ cười, hẳn là đoán được suy nghĩ trong lòng Tô Triệt, chủ động nói rằng:
- Lúc này đứng ở trước mắt ngươi thật là chân thân của ta. Cùng lúc đó, trong Tiên Giới còn có một phân thân khác của ta để mê hoặc người khác mà thôi.
Thiên Âm đã ở bên tai Tô Triệt nhẹ giọng giải thích:
- Tính toán thời gian, Vu Thần đại nhân đã trở về Tu Chân Giới sớm hơn sáu mươi năm. Vì lừa gạt Thiên Cơ, chuyến này tất nhiên phải cực kỳ bí ẩn mới được.
Nghe được Thiên Âm vừa nói như vậy, Tô Triệt mới rốt cuộc triệt để hiểu được.
Đúng vậy, thủ đoạn của Vu Thần quả nhiên lợi hại, liền ngay cả thượng thiên cũng bị hắn lừa gạt. Thiên Chiến Kỳ Cảnh, biểu thị trong trăm năm sẽ phát sinh một hồi Thiên Địa đại kiếp nạn, thế nhưng, Vu Thần lặng yên trở về Tu Chân Giới sớm hơn sáu mươi năm, cái này ý nghĩa Thiên Địa đại kiếp nạn cũng sẽ phủ xuống thế gian sớm hơn sáu mươi năm.
Vì vậy, Tô Triệt hiếu kỳ hỏi:
- Vu Thần đại nhân, người sớm trở về, Tiên Giới chúng tiên một chút phát hiện cũng không có sao? Hoặc là nói, lấy trí tuệ của bọn hắn mà nói, thực đoán không được sao?
- Có phát hiện hay không, có thể đoán được hay không, cái này đều không quan trọng.
Vu Thần trong tiếu ý nhàn nhạt ẩn thấu vẻ ngạo nghễ:
- Chuyện này trù bị tám trăm vạn năm, bất cứ kẻ nào cũng không thể ngăn cản.
Tô Triệt yên lặng gật đầu, trong lòng cũng xác thực mọc lên cảm giác kính nể không nhỏ:
- Từ tám trăm năm trước, Vu Thần đã bắt đầu mưu tính và bố trí nhất nhất đều nói là thế gian không việc khó, chỉ sợ có lòng người. Trong năm tháng dài dằng dặc như vậy, lấy trí tuệ của hắn, khẳng định tất cả các phương diện đều đã tính toán được, tất cả đều đã lo lắng đến, cũng hết thảy đều đã thiết kế đến. Tiên phàm lưỡng, còn có lực lượng gì có thể ngăn cản được hắn?
Lão Hắc đã ở trong Tiên Ngục nhỏ giọng nói thầm:
- Nói vậy, chúng tiên tiên giới muốn làm ra loại hành động quấy nhiễu nào, Vu Thần tất cả đều dự đoán được, tất nhiên cũng sẽ sớm thiết kế tốt các loại đối sách. Cái này gọi là tính toán không bỏ sót. Ít tồn tại bất kỳ sơ hở gì. Thời gian tám trăm vạn năm cũng dùng để mưu tính một việc, không thành công mới là lạ đấy! Người như vậy, mới là người đáng sợ nhất trong thiên địa a!
Rất nhiều thời gian, lực lượng trí tuệ đều phải so với quyền đầu càng đáng sợ hơn, đây là đạo lý tất cả mọi người đều minh bạch!
Ba! Ba!
Vu Thần ở trên Di Tiên Cảnh đang hoàn toàn ẩn hình vỗ nhẹ hai cái, đối với Tô Triệt nói rằng:
- Di Tiên Cảnh, ta phải thu hồi nó, phương diện này, ngươi còn có muốn đồ vật gì hay không?
- Có!
Tô Triệt nghiêm mặt gật đầu trả lời:
- Trong Di Tiên Cảnh có để mấy pháp bảo kia, thẳng cho tới hôm nay, ta còn chưa có thu thập xong. Hơn nữa, bảo vật chân chính, cũng không có thu thập được vài món.
Đoạt được Di Tiên Cảnh cũng có hơn ba mươi năm, trong thời gian này, đại kế thu thập bảo vật của Tô Triệt cũng không có gián đoạn, thế nhưng, tìm được đủ loại linh bảo vô số, đủ loại luyện tài vô kể, thậm chí ngay cả tiên tinh cực kỳ trân quý cũng có mấy trăm khỏa.
Thế nhưng pháp bảo trên đạo khí lại chỉ thu hoạch được hơn mười kiện. Đồng thời còn đều là Hạ phẩm và Trung phẩm đạo khí.
Tô Triệt có lý do hoài nghi, thứ tốt chân chính đều bị Vu Thần giấu đi. Bởi vì, bốn trăm vạn năm trước, Vu tộc giết chết nhiều đại năng tu sĩ đã ngoài Luyện Hư như vậy, không có khả năng chỉ có vài món đạo khí như vậy a...
Đến tận đây, Thiên Âm càng không có bất cứ hoài nghi gì nữa, khom mình hành lễ, cung kính ân cần thăm hỏi:
- Chúc mừng Vu Thần đại nhân quay về Tu Chân Giới, đại kế quật khởi của Vu Tộc liền có thể đạt thành.
- Thiên Âm, mấy năm nay khổ cực cho ngươi.
Vu Thần ôn hòa nói rằng.
- Không khổ cực.
Thiên Âm nhẹ nhàng lắc đầu, ánh mắt ôn nhu như nước, rơi xuống trên người Tô Triệt, nói với Vu Thần rằng:
- Những năm gần đây, thuộc hạ hầu như không có làm được chuyện gì, vẫn đều là Tô Triệt hối hả ngược xuôi thay ta gánh vác mọi gian nan nguy hiểm. Vu Thần đại nhân, ngài trở về, Tô Triệt mới là công thần lớn nhất.
- Ta biết!
Vu Thần gật đầu, ánh mắt đồng dạng rơi vào trên mặt Tô Triệt:
- Rất nhiều chuyện, cho dù không phải tận mắt nhìn thấy, đại thể ta vẫn là biết được.
Tô Triệt hướng về phía hắn nhẹ nhàng gật đầu, thế nhưng trong lòng lại có thể cảm giác được, những lời này của Vu Thần tựa hồ có chút ý tứ một ngữ hai nghĩa.
- Tô Triệt có vấn đề gì sao?
Cảm giác được thần tình Tô Triệt lộ ra một ít mất tự nhiên, Vu Thần đó là cười hàm hậu hỏi:
- Có cái gì nghi hoặc vậy thì nói ra, không sao đâu.
- Không có vấn đề gì.
Tô Triệt lắc đầu, thấp giọng nói rằng:
- Chỉ là nghĩ quá mức đột nhiên, đồng thời Vu Thần đại nhân trở về cùng ta nguyên bản liên tưởng những hình ảnh kia, khác biệt quá lớn, trong lúc nhất thời có chút hoảng hốt mà thôi.
Giờ khắc này, Tô Triệt nói cũng là thật lòng, nguyên bản tưởng rằng, Vu Thần trở về chắc chắn là thiên địa rung chuyển, nhật quyệt vô quang, cả Tu Chân Giới đều sẽ bị chấn động cùng run rẩy, thậm chí trong tinh không sẽ có vô só tinh cầu theo đó hủy diệt, nát bấy, tiêu vong...
Lại không nghĩ rằng, hắn cứ như vậy thản nhiên xuất hiện ở trước mặt mình, duy nhất có điểm đặc biệt đó là giả mạo Thanh Vân tông chủ cùng chính mình cạnh tranh đấu giá bảo vật, chế tạo một hồi hí kịch nho nhỏ mà thôi.
Hắn thực sự chính là Vu Thần sao?
Có lẽ nói, hắn chỉ là một phân thân hoặc hình chiếu của Vu Thần, bản thể còn đang ở Tiên Giới không có hạ xuống.
Trong tưởng tượng của Tô Triệt, Vu Thần chính là lãnh tụ duy nhất của Vu Tộc. Cho dù là ở Tiên Giới kia cũng là bài danh đỉnh cấp tồn tại, hắn khiến người ta có cảm giác, hẳn là cao cao tại thượng uy nghiêm không gì sánh được, khiến kẻ khác không dám trực tiếp tới gần. Hạng tiểu nhân vật như bản thân ở trước mặt hắn hẳn là chỉ biết lạnh run, ngay cả liếc mắt ngẩng đầu liếc mắt nhìn cũng không có.
Nhưng hiện tại, cho dù hắn bày ra diện mao chân thực, thế nhưng, cảm giác cho mình cũng bình thường, thản nhiên như vậy. Khí thế toàn thân, ngay cả một Kim Đan tu sĩ Tu Chân Giới cũng không bằng, nhiều lắm chỉ là một dũng tướng được thụ phong trong một vương triều tục thế nào đó mà thôi.
Một người như vậy, thực sự là Vu Thần sao?
Đây chính là cảm giác hoảng hốt sản sinh trong lòng Tô Triệt lúc này.
Vu Thần mơ hồ cười, hẳn là đoán được suy nghĩ trong lòng Tô Triệt, chủ động nói rằng:
- Lúc này đứng ở trước mắt ngươi thật là chân thân của ta. Cùng lúc đó, trong Tiên Giới còn có một phân thân khác của ta để mê hoặc người khác mà thôi.
Thiên Âm đã ở bên tai Tô Triệt nhẹ giọng giải thích:
- Tính toán thời gian, Vu Thần đại nhân đã trở về Tu Chân Giới sớm hơn sáu mươi năm. Vì lừa gạt Thiên Cơ, chuyến này tất nhiên phải cực kỳ bí ẩn mới được.
Nghe được Thiên Âm vừa nói như vậy, Tô Triệt mới rốt cuộc triệt để hiểu được.
Đúng vậy, thủ đoạn của Vu Thần quả nhiên lợi hại, liền ngay cả thượng thiên cũng bị hắn lừa gạt. Thiên Chiến Kỳ Cảnh, biểu thị trong trăm năm sẽ phát sinh một hồi Thiên Địa đại kiếp nạn, thế nhưng, Vu Thần lặng yên trở về Tu Chân Giới sớm hơn sáu mươi năm, cái này ý nghĩa Thiên Địa đại kiếp nạn cũng sẽ phủ xuống thế gian sớm hơn sáu mươi năm.
Vì vậy, Tô Triệt hiếu kỳ hỏi:
- Vu Thần đại nhân, người sớm trở về, Tiên Giới chúng tiên một chút phát hiện cũng không có sao? Hoặc là nói, lấy trí tuệ của bọn hắn mà nói, thực đoán không được sao?
- Có phát hiện hay không, có thể đoán được hay không, cái này đều không quan trọng.
Vu Thần trong tiếu ý nhàn nhạt ẩn thấu vẻ ngạo nghễ:
- Chuyện này trù bị tám trăm vạn năm, bất cứ kẻ nào cũng không thể ngăn cản.
Tô Triệt yên lặng gật đầu, trong lòng cũng xác thực mọc lên cảm giác kính nể không nhỏ:
- Từ tám trăm năm trước, Vu Thần đã bắt đầu mưu tính và bố trí nhất nhất đều nói là thế gian không việc khó, chỉ sợ có lòng người. Trong năm tháng dài dằng dặc như vậy, lấy trí tuệ của hắn, khẳng định tất cả các phương diện đều đã tính toán được, tất cả đều đã lo lắng đến, cũng hết thảy đều đã thiết kế đến. Tiên phàm lưỡng, còn có lực lượng gì có thể ngăn cản được hắn?
Lão Hắc đã ở trong Tiên Ngục nhỏ giọng nói thầm:
- Nói vậy, chúng tiên tiên giới muốn làm ra loại hành động quấy nhiễu nào, Vu Thần tất cả đều dự đoán được, tất nhiên cũng sẽ sớm thiết kế tốt các loại đối sách. Cái này gọi là tính toán không bỏ sót. Ít tồn tại bất kỳ sơ hở gì. Thời gian tám trăm vạn năm cũng dùng để mưu tính một việc, không thành công mới là lạ đấy! Người như vậy, mới là người đáng sợ nhất trong thiên địa a!
Rất nhiều thời gian, lực lượng trí tuệ đều phải so với quyền đầu càng đáng sợ hơn, đây là đạo lý tất cả mọi người đều minh bạch!
Ba! Ba!
Vu Thần ở trên Di Tiên Cảnh đang hoàn toàn ẩn hình vỗ nhẹ hai cái, đối với Tô Triệt nói rằng:
- Di Tiên Cảnh, ta phải thu hồi nó, phương diện này, ngươi còn có muốn đồ vật gì hay không?
- Có!
Tô Triệt nghiêm mặt gật đầu trả lời:
- Trong Di Tiên Cảnh có để mấy pháp bảo kia, thẳng cho tới hôm nay, ta còn chưa có thu thập xong. Hơn nữa, bảo vật chân chính, cũng không có thu thập được vài món.
Đoạt được Di Tiên Cảnh cũng có hơn ba mươi năm, trong thời gian này, đại kế thu thập bảo vật của Tô Triệt cũng không có gián đoạn, thế nhưng, tìm được đủ loại linh bảo vô số, đủ loại luyện tài vô kể, thậm chí ngay cả tiên tinh cực kỳ trân quý cũng có mấy trăm khỏa.
Thế nhưng pháp bảo trên đạo khí lại chỉ thu hoạch được hơn mười kiện. Đồng thời còn đều là Hạ phẩm và Trung phẩm đạo khí.
Tô Triệt có lý do hoài nghi, thứ tốt chân chính đều bị Vu Thần giấu đi. Bởi vì, bốn trăm vạn năm trước, Vu tộc giết chết nhiều đại năng tu sĩ đã ngoài Luyện Hư như vậy, không có khả năng chỉ có vài món đạo khí như vậy a...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.