Quyển 12 - Chương 129: Làm ra thú giao hoán
Quan Kỳ
19/03/2015
Ầm!
Khí tức hung mãnh cuồn cuộn đè ép về phía Bạch Khởi.
- A!
Trong nháy mắt Sát đạo kim thân bao phủ toàn thân Bạch Khởi. Một sát ý hung mãnh phóng ra. Bạch Khởi đạp không, bay vút lên trời, đứng vững trước khí tức hung mãnh của Thanh Long Đại Đế.
- Chủ thượng, cứu ta!
Kháng Kim Long gục trên mặt đất kêu lên.
Bạch Khởi quay đầu nhìn về phía Kháng Kim Long:
- Hừ, Kháng Kim Long, Thiên Đế không giết ngươi, cho ngươi cơ hội lấy công chuộc tội, chính là phúc khí của ngươi. Từ thời khắc ngươi bị bắt, mạng của ngươi, chính là của Thiên Đế. Chủ nhân của ngươi chỉ có một, chính là Thiên Đế! Tại Đại Trăn, người phản quốc, giết!
Một tiếng giết, ẩn chứa một sát ý ngập trời, xông thẳng vào trong đầu Kháng Kim Long. Kháng Kim Long đột nhiên giật mình, không dám lắm miệng nữa.
- Ha ha ha ha, thật to gan. Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!
Thanh Long Đại Đế nghe thấy Bạch Khởi hét lớn như vậy, sắc mặt âm trầm nói.
Bạch Khởi ngẩng đầu nhìn lên trời, mặt lộ sát khí. Mặc dù biết rõ mình không địch lại Thanh Long Đại Đế, nhưng không hề khiếp sợ.
- Hừ! Một tên nhãi nhép. Ngay cả bản thân ngươi cũng khó bảo toàn, còn dám ở trước mặt ta làm càn sao?
Thanh Long Đại Đế quát lạnh một tiếng.
Ầm!
Tiếp đó, quanh thân Thanh Long Đại Đế đột nhiên phát ra một năng lượng màu vàng có hình con rồng.
- Ngang!
Năng lượng với hình con rồng kia rít gào một tiếng, ầm ầm lao về phía Bạch Khởi.
Nới năng lượng hình con rồng này đi qua, hư không bị nghiền nát vô số. Quan trọng nhất là cỗ khí thế này dường như áp đảo tất cả thế gian vậy. Rồng còn chưa tới, Long Ngũ và các rồng khác đã không chịu nổi.
Khí thế hung ác vô cùng cường đại ép về phía Sát đạo kim thân của Bạch Khởi.
- A!
Bạch Khởi rít gào. Trường đao trong tay Bạch Khởi ầm ầm chém tới.
Ầm!
Sát đạo chi đao và năng lượng hình rồng ầm ầm va chạm. Đồng thời, một chấn động lớn lan về bốn phía. Đại địa xung quanh đột nhiên dâng lên.
Sắc mặt Bạch Khởi trầm xuống, gian nan đẩy năng lượng hình con rồng kia.
- Phá!
Phía xa đột nhiên truyền đến một tiếng quát to của Thông Thiên giáo chủ.
Một tia sáng tím xông thẳng đến.
Ầm!
Năng lượng hình con rồng ầm ầm nổ nát.
Trong nháy mắt áp lực đè ép về phía đám người Bạch Khởi giảm xuống.
Ầm!
Trong chớp mắt Thông Thiên giáo chủ đã đến gần. Trong tay Thông Thiên giáo chủ cầm Tru Tiên Kiếm, đứng cùng với đám người Bạch, đồng thời lạnh lùng nhìn Thanh Long Đại Đế.
- Thông Thiên?
Thanh Long Đại Đế híp mắt nhìn về phía Thông Thiên.
Mộng Tam Sinh vẫn đứng ở một bên, thản nhiên nhìn mọi người bảo vệ đại điện.
Bên trong đại điện, Diêm Xuyên ngân đồng vẫn đang nhanh chóng thôi diễn.
Thú giao hoán với hình dạng não người càng ngày càng được hoàn thiện. Dần dần, não người màu xanh lam được thôi diễn ra còn thoáng rung động, dường như sắp sống.
Trong đại điện, tốc độ thiên đạo tuần hoàn càng nhanh hơn.
Chẳng mấy chốc có thể thôi diễn thành công ra thú giao hoán.
Đối với tình hình xảy ra phía bên ngoài đại điện, Diêm Xuyên ngân đồng đã biết. Bởi vậy hắn càng đẩy nhanh tốc độ thôi diễn.
Vù!
Từng luồng gió xanh vờn xung quanh thú giao hoán với hình dạng não người.
Vù!
Chợt có một tiếng rung chuyển. Tiếp theo, não người màu xanh lam nhất thời bắn ra lam quang chói mắt. Trong nháy mắt lam quang đã chiếu sáng cả toà đại điện. Thậm chí lam quang còn xuyên qua đại trận, bắn tới bên ngoài đại điện.
Vù.
- Thành công! Đây chính là thú giao hoán do ta tạo nên?
Trong ánh mắt Diêm Xuyên ngân đồng loé ra một tia thoả mãn nói.
Ngoài đại điện, Thanh Long Đại Đế thoáng nhìn về phía Mộng Tam Sinh, thấy Mộng Tam Sinh né tránh ra phía xa. Tuy rằng Thanh Long Đại Đế đề phòng, nhưng cũng không dây dưa, mà nhìn về phía đại điện.
- Diêm Xuyên đang ở bên trong, đúng không? Ra đi!
Thanh Long Đại Đế lạnh lùng nói.
- Thanh Long Đại Đế, nếu như ngươi muốn gặp Thiên Đế, vậy đợi thêm một lát đi!
Bạch Khởi gầm thét nói.
- Đợi thêm một lát? Trong đại điện có gì vậy? T
Ánh mắt hanh Long Đại Đế chợt híp lại.
- Chuyện này không liên quan đến ngươi!
Bạch Khởi trầm giọng nói.
- Hừ, lần này trẫm tới, chính là muốn bắt Diêm Xuyên. Chờ hắn sao?
Thanh Long Đại Đế cười lạnh nói.
Vù!
Đột nhiên, từ bên trong đại điện, bắn ra một lam quang yêu diễm. Lam quang vừa ra liền bắn ra bốn phía.
- Đây là?
Thanh Long Đại Đế thoáng sững sờ.
Cách đó không xa thần sắc Mộng Tam Sinh cũng có phần mơ hồ. Bởi vì hào quang này xem ra thật quái dị.
- Hừ!
Thanh Long Đại Đế đưa tay ầm ầm đánh ra một chưởng.
- Phá!
trong nháy mắt, trong hư không xuất hiện một chưởng cương cực lớn. Năm ngón tay của chưởng cương lại đột nhiên hóa thành năm đầu rồng rất lớn.
- Ngang! Ngang!...
Dường như một con rồng năm đầu lao xuống. Hư không xung quanh nhất thời run rẩy mãnh liệt không ngừng.
- Không tốt!
Thông Thiên giáo chủ nhất thời biến sắc:
- Tru Tiên phá thế!
- Luyện ngục sát đao!
- Hỗn Độn chuông vang lên!
- Phục Hy Âm Cầm!
Mọi người nhanh chóng đánh ra một đòn mạnh nhất, va về phía chưởng cương với năm đầu rồng kia.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên. Hư không xung quanh nhất thời bị nghiền nát vô số.
Thông Thiên giáo chủ đứng ở phía trước. Tru Tiên Kiếm ra, uy lực vô cùng. Nhưng so với chưởng cương năm đầu rồng kia vẫn có chút không đủ.
- Làm sao có thể như vậy được? Sao thực lực của ngươi lại tăng vọt nhiều như vậy?
Thông Thiên giáo chủ cả kinh kêu lên.
Ngày xưa tại cõi âm, Thông Thiên giáo chủ đã cùng Diêm Xuyên, Hoàng, Hóa Thê Lương đối chiến với Thanh Long Đại Đế, nhưng không hề gian nan như vậy.
Mắt thấy nhóm người Thông Thiên giáo chủ đã sắp không chịu được nữa, nhưng Mộng Tam Sinh lại chẳng quan tâm, lẳng lặng đứng ở trên một ngọn núi cách nơi đó không xa.
Thanh Long Đại Đế lộ ra một nụ cười lạnh lùng. Trong tay hắn đang định tiếp thêm lực, hoàn toàn ép nát mọi người.
- Nhất kiếm bổ thiên!
Một tiếng quát nhẹ từ phía sau lưng truyền đến.
Vèo!
Một đạo kiếm quang màu trắng xông thẳng tới phía sau lưng Thanh Long Đại Đế.
- Sao?
Ánh mắt Thanh Long Đại Đế vô cùng lạnh lẽo. Trong tay Thanh Long Đại Đế đột nhiên dùng chút lực.
Ầm!
Chưởng cương ầm ầm nổ tung. Thông Thiên, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ, Mạnh Dung Dung đều bay ngược trở lại
Phụt!
Ngoại trừ Thông Thiên ra, tất cả mọi người còn lại đều phun ra một búng máu tươi.
Trong lúc đó, Thanh Long Đại Đế ầm ầm đập nát kiếm cương màu trắng từ phía sau lưng đâm tới.
Ầm!
Một người mặc áo bào đen bay ngược ra, rõ ràng cũng đã bị trọng thương.
Vèo!
Người mặc áo bào đen nhanh chóng bay đến phía trước đại điện.
Mặc dù trọng thương, nhưng người áo đen vẫn muốn bảo vệ đại điện này.
Người đến chính là Các chủ Bổ Thiên Các, Độc Cô Vô Địch.
Tuy rằng kiếm đạo của Độc Cô Vô Địch mạnh, nhưng làm sao có thể đấu lại với Thanh Long Đại Đế có thực lực thực sự quá hung hãn.
- Chỉ bằng đám quân ô hợp như các ngươi cũng muốn ngăn cản trẫm sao? Đúng là không biết tự lượng sức mình!
Thanh Long Đại Đế cười lạnh nói.
- Trừ phi ngươi đạp lên trên thi thể của ta, bằng không, ngươi đừng hòng có thể tiến lên trước được một bước!
Mạnh Dung Dung đánh đàn lạnh lùng nói.
Trên mặt Bạch Khởi, Kim Đại Vũ đều lộ vẻ quyết tâm.
Khí tức hung mãnh cuồn cuộn đè ép về phía Bạch Khởi.
- A!
Trong nháy mắt Sát đạo kim thân bao phủ toàn thân Bạch Khởi. Một sát ý hung mãnh phóng ra. Bạch Khởi đạp không, bay vút lên trời, đứng vững trước khí tức hung mãnh của Thanh Long Đại Đế.
- Chủ thượng, cứu ta!
Kháng Kim Long gục trên mặt đất kêu lên.
Bạch Khởi quay đầu nhìn về phía Kháng Kim Long:
- Hừ, Kháng Kim Long, Thiên Đế không giết ngươi, cho ngươi cơ hội lấy công chuộc tội, chính là phúc khí của ngươi. Từ thời khắc ngươi bị bắt, mạng của ngươi, chính là của Thiên Đế. Chủ nhân của ngươi chỉ có một, chính là Thiên Đế! Tại Đại Trăn, người phản quốc, giết!
Một tiếng giết, ẩn chứa một sát ý ngập trời, xông thẳng vào trong đầu Kháng Kim Long. Kháng Kim Long đột nhiên giật mình, không dám lắm miệng nữa.
- Ha ha ha ha, thật to gan. Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!
Thanh Long Đại Đế nghe thấy Bạch Khởi hét lớn như vậy, sắc mặt âm trầm nói.
Bạch Khởi ngẩng đầu nhìn lên trời, mặt lộ sát khí. Mặc dù biết rõ mình không địch lại Thanh Long Đại Đế, nhưng không hề khiếp sợ.
- Hừ! Một tên nhãi nhép. Ngay cả bản thân ngươi cũng khó bảo toàn, còn dám ở trước mặt ta làm càn sao?
Thanh Long Đại Đế quát lạnh một tiếng.
Ầm!
Tiếp đó, quanh thân Thanh Long Đại Đế đột nhiên phát ra một năng lượng màu vàng có hình con rồng.
- Ngang!
Năng lượng với hình con rồng kia rít gào một tiếng, ầm ầm lao về phía Bạch Khởi.
Nới năng lượng hình con rồng này đi qua, hư không bị nghiền nát vô số. Quan trọng nhất là cỗ khí thế này dường như áp đảo tất cả thế gian vậy. Rồng còn chưa tới, Long Ngũ và các rồng khác đã không chịu nổi.
Khí thế hung ác vô cùng cường đại ép về phía Sát đạo kim thân của Bạch Khởi.
- A!
Bạch Khởi rít gào. Trường đao trong tay Bạch Khởi ầm ầm chém tới.
Ầm!
Sát đạo chi đao và năng lượng hình rồng ầm ầm va chạm. Đồng thời, một chấn động lớn lan về bốn phía. Đại địa xung quanh đột nhiên dâng lên.
Sắc mặt Bạch Khởi trầm xuống, gian nan đẩy năng lượng hình con rồng kia.
- Phá!
Phía xa đột nhiên truyền đến một tiếng quát to của Thông Thiên giáo chủ.
Một tia sáng tím xông thẳng đến.
Ầm!
Năng lượng hình con rồng ầm ầm nổ nát.
Trong nháy mắt áp lực đè ép về phía đám người Bạch Khởi giảm xuống.
Ầm!
Trong chớp mắt Thông Thiên giáo chủ đã đến gần. Trong tay Thông Thiên giáo chủ cầm Tru Tiên Kiếm, đứng cùng với đám người Bạch, đồng thời lạnh lùng nhìn Thanh Long Đại Đế.
- Thông Thiên?
Thanh Long Đại Đế híp mắt nhìn về phía Thông Thiên.
Mộng Tam Sinh vẫn đứng ở một bên, thản nhiên nhìn mọi người bảo vệ đại điện.
Bên trong đại điện, Diêm Xuyên ngân đồng vẫn đang nhanh chóng thôi diễn.
Thú giao hoán với hình dạng não người càng ngày càng được hoàn thiện. Dần dần, não người màu xanh lam được thôi diễn ra còn thoáng rung động, dường như sắp sống.
Trong đại điện, tốc độ thiên đạo tuần hoàn càng nhanh hơn.
Chẳng mấy chốc có thể thôi diễn thành công ra thú giao hoán.
Đối với tình hình xảy ra phía bên ngoài đại điện, Diêm Xuyên ngân đồng đã biết. Bởi vậy hắn càng đẩy nhanh tốc độ thôi diễn.
Vù!
Từng luồng gió xanh vờn xung quanh thú giao hoán với hình dạng não người.
Vù!
Chợt có một tiếng rung chuyển. Tiếp theo, não người màu xanh lam nhất thời bắn ra lam quang chói mắt. Trong nháy mắt lam quang đã chiếu sáng cả toà đại điện. Thậm chí lam quang còn xuyên qua đại trận, bắn tới bên ngoài đại điện.
Vù.
- Thành công! Đây chính là thú giao hoán do ta tạo nên?
Trong ánh mắt Diêm Xuyên ngân đồng loé ra một tia thoả mãn nói.
Ngoài đại điện, Thanh Long Đại Đế thoáng nhìn về phía Mộng Tam Sinh, thấy Mộng Tam Sinh né tránh ra phía xa. Tuy rằng Thanh Long Đại Đế đề phòng, nhưng cũng không dây dưa, mà nhìn về phía đại điện.
- Diêm Xuyên đang ở bên trong, đúng không? Ra đi!
Thanh Long Đại Đế lạnh lùng nói.
- Thanh Long Đại Đế, nếu như ngươi muốn gặp Thiên Đế, vậy đợi thêm một lát đi!
Bạch Khởi gầm thét nói.
- Đợi thêm một lát? Trong đại điện có gì vậy? T
Ánh mắt hanh Long Đại Đế chợt híp lại.
- Chuyện này không liên quan đến ngươi!
Bạch Khởi trầm giọng nói.
- Hừ, lần này trẫm tới, chính là muốn bắt Diêm Xuyên. Chờ hắn sao?
Thanh Long Đại Đế cười lạnh nói.
Vù!
Đột nhiên, từ bên trong đại điện, bắn ra một lam quang yêu diễm. Lam quang vừa ra liền bắn ra bốn phía.
- Đây là?
Thanh Long Đại Đế thoáng sững sờ.
Cách đó không xa thần sắc Mộng Tam Sinh cũng có phần mơ hồ. Bởi vì hào quang này xem ra thật quái dị.
- Hừ!
Thanh Long Đại Đế đưa tay ầm ầm đánh ra một chưởng.
- Phá!
trong nháy mắt, trong hư không xuất hiện một chưởng cương cực lớn. Năm ngón tay của chưởng cương lại đột nhiên hóa thành năm đầu rồng rất lớn.
- Ngang! Ngang!...
Dường như một con rồng năm đầu lao xuống. Hư không xung quanh nhất thời run rẩy mãnh liệt không ngừng.
- Không tốt!
Thông Thiên giáo chủ nhất thời biến sắc:
- Tru Tiên phá thế!
- Luyện ngục sát đao!
- Hỗn Độn chuông vang lên!
- Phục Hy Âm Cầm!
Mọi người nhanh chóng đánh ra một đòn mạnh nhất, va về phía chưởng cương với năm đầu rồng kia.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên. Hư không xung quanh nhất thời bị nghiền nát vô số.
Thông Thiên giáo chủ đứng ở phía trước. Tru Tiên Kiếm ra, uy lực vô cùng. Nhưng so với chưởng cương năm đầu rồng kia vẫn có chút không đủ.
- Làm sao có thể như vậy được? Sao thực lực của ngươi lại tăng vọt nhiều như vậy?
Thông Thiên giáo chủ cả kinh kêu lên.
Ngày xưa tại cõi âm, Thông Thiên giáo chủ đã cùng Diêm Xuyên, Hoàng, Hóa Thê Lương đối chiến với Thanh Long Đại Đế, nhưng không hề gian nan như vậy.
Mắt thấy nhóm người Thông Thiên giáo chủ đã sắp không chịu được nữa, nhưng Mộng Tam Sinh lại chẳng quan tâm, lẳng lặng đứng ở trên một ngọn núi cách nơi đó không xa.
Thanh Long Đại Đế lộ ra một nụ cười lạnh lùng. Trong tay hắn đang định tiếp thêm lực, hoàn toàn ép nát mọi người.
- Nhất kiếm bổ thiên!
Một tiếng quát nhẹ từ phía sau lưng truyền đến.
Vèo!
Một đạo kiếm quang màu trắng xông thẳng tới phía sau lưng Thanh Long Đại Đế.
- Sao?
Ánh mắt Thanh Long Đại Đế vô cùng lạnh lẽo. Trong tay Thanh Long Đại Đế đột nhiên dùng chút lực.
Ầm!
Chưởng cương ầm ầm nổ tung. Thông Thiên, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ, Mạnh Dung Dung đều bay ngược trở lại
Phụt!
Ngoại trừ Thông Thiên ra, tất cả mọi người còn lại đều phun ra một búng máu tươi.
Trong lúc đó, Thanh Long Đại Đế ầm ầm đập nát kiếm cương màu trắng từ phía sau lưng đâm tới.
Ầm!
Một người mặc áo bào đen bay ngược ra, rõ ràng cũng đã bị trọng thương.
Vèo!
Người mặc áo bào đen nhanh chóng bay đến phía trước đại điện.
Mặc dù trọng thương, nhưng người áo đen vẫn muốn bảo vệ đại điện này.
Người đến chính là Các chủ Bổ Thiên Các, Độc Cô Vô Địch.
Tuy rằng kiếm đạo của Độc Cô Vô Địch mạnh, nhưng làm sao có thể đấu lại với Thanh Long Đại Đế có thực lực thực sự quá hung hãn.
- Chỉ bằng đám quân ô hợp như các ngươi cũng muốn ngăn cản trẫm sao? Đúng là không biết tự lượng sức mình!
Thanh Long Đại Đế cười lạnh nói.
- Trừ phi ngươi đạp lên trên thi thể của ta, bằng không, ngươi đừng hòng có thể tiến lên trước được một bước!
Mạnh Dung Dung đánh đàn lạnh lùng nói.
Trên mặt Bạch Khởi, Kim Đại Vũ đều lộ vẻ quyết tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.