Quyển 12 - Chương 241: Mở phong ấn
Quan Kỳ
23/05/2015
Khắp nơi, trong lòng vô số cường giả đều nghi hoặc không thôi. Tất cả đều không biết vì sao Thần giới lại mời mình đến đây.
Đồng thời, vô số cường giả đều chiếm lấy các núi lớn, đứng ở bên trên ngọn núi, nhìn về phía Thần sơn bảy màu ở giữa.
Một vòng lại tới một vòng, phải có tới mấy ngàn vạn người đang nhìn chằm chằm về phía Thần sơn.
Tại chỗ Thần sơn bảy màu cũng có vô số cường giả đang đứng. Bọn họ đều là người của Thần giới ngày xưa.
Sau khi bảy huynh đệ Thần giới không ngừng mở ra phong ấn, thực lực những người của Thần giới cũng theo đó mà không ngừng tăng cường.
Đám người Sát Đế đứng ở dưới chân Thần sơn, biết nhóm người Diêm Xuyên bay xuống vị trí mọi người đang đứng phía trên quảng trường.
Vù!
Tất cả mọi người xung quanh đều trở nên hoàn toàn yên tĩnh.
- Đại huynh, người đã dẫn đến rồi!
Mộng Tam Sinh cười nói.
- Hoan nghênh Diêm đế, đến Thần giới của ta!
Lão già áo đỏ đứng đầu cười nói.
- Đại Trăn, Diêm Xuyên, không biết các hạ xưng hô như thế nào?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Lão già áo đỏ trước mắt, chính là Đại huynh của mọi người? Hán là người đứng đầu Thần giới?
Tuy rằng lời nói của lão già áo đỏ có vẻ khách khí, nhưng Diêm Xuyên lại có thể từ trên người hắn cảm nhận được một lực lượng đang dâng trào tới cực điểm, vô cùng hung hãn.
- Tại hạ tên Hồng Vân, làm huynh trưởng các các đệ ấy!
Lão già áo đỏ cười nói.
- Tại hạ là Thiên Mâu! Ở tại thần giới xếp thứ thứ hai!
Lão già mặc áo màu cam cười nói.
Lão đại, Hồng Vân!
Lão nhị, Thiên Mâu!
Lão tam, Sát Đế!
Lão tứ, Manh Lạc!
Lão ngũ, Mẫn Hoàng!
Lão lục, Ngọc Lân!
Lão Thất, Mộng Tam Sinh.
Diêm Xuyên gật đầu một cái:
- Kính chào các vị!
Hồng Vân lại nhìn Tử Tử, trong ánh mắt loé lên một tia chờ mong.
Tử Tử cau mày, không có phản ứng tới hắn.
- Ha ha, ngày xưa tại phong ấn giới, Lão Thất đã có lỗi với Tử Tử, ta đã trách phạt hắn!
Hồng Vân cười nói.
- Ừ!
Tử Tử thản nhiên trả lời một câu.
- Vị này là Kim Đại Vũ, đến từ thế giới Đại Thiên sao?
Hồng Vân cười nói.
Lúc này Kim Đại Vũ đang nhìn về phía Sát Đế có phần cổ quái. Khi nghe thấy Hồng Vân nói về mình, hắn cũng kỳ quái nói:
- Các hạ biết ta sao?
- Ta có biết ngươi hay không không quan trọng. Lão tam biết ngươi là được! Có phải hay không, lão tam?
Hồng Vân cười nhìn về phía Sát Đế hỏi.
Sát Đế khẽ nhíu mày, cuối cùng gật đầu nói:
- Vâng, Đại huynh!
Trong mắt Kim Đại Vũ loé lên một tia kích động. Diêm Xuyên lại có một phần nghi hoặc đối với thái độ của Sát Đế và Hồng Vân.
- Lão tam, ngươi nói đi!
Hồng Vân rất thông cảm với thần sắc kích động của Kim Đại Vũ nói.
- Vâng!
Sát Đế lộ ra một nụ cười khổ, lại nhìn về phía Kim Đại Vũ nói.
- Mấy trăm vạn năm trước, Thần giới phong ấn, ta đã từng phân thần vào thế giới Đại Thiên. Lúc đó ta đầu thai làm Kim Ô, hóa thành Lục Áp đạo quân. Tiếp sau đó, ta dẫn theo một vài đời sau trở lại bên trong thiên địa này. Đời sau của ta đều mang họ Kim. Thân thể phân thần của ta, Lục Áp cũng trở lại chỗ ta hợp nhất với ta. Lục Áp là ta, nhưng ta không phải là Lục Áp!
Sát Đế trầm giọng nói.
- Chẳng trách, chẳng trách ngài vẫn không thừa nhận mình là tổ tiên Lục Áp của ta!
Kim Đại Vũ nhất thời hiểu rõ.
Lục Áp chỉ là một phần của Sát Đế mà thôi.
- Hậu thế tử tôn, Kim Đại Vũ, bái kiến tổ tiên!
Kim Đại Vũ trịnh trọng quay về phía Sát Đế cúi đầu.
- Ôi!
Sát Đế gật đầu một cái, không nói gì thêm, xem như là chấp nhận.
Kim Đại Vũ tất nhiên là cảm thấy vui mừng.
Sát Đế lại nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Đại Tần Thiên Đế, Doanh? A, nói đến, năm đó phân thần của ta không mang theo trí nhớ của ta chuyển thế đến thế giới Đại Thiên, đã từng làm quan ở dưới tay ngươi? Yêu Thần Bá?
Sát Đế nhìn chằm chằm Diêm Xuyên nói.
Trong mắt Sát Đế rất thẳng thắn, bên trong còn có một loại tia cảm kích:
- Đa tạ những năm qua, Diêm đế đã chiếu cố đối với Kim Đại Vũ!
- Kim Đại Vũ là quân đoàn trưởng Đại Trăn ta, không phải ta chiếu cố hắn, mà là chính bản thân hắn phấn đấu mới có được như ngày hôm nay!
Diêm Xuyên lắc đầu một cái.
Kim Đại Vũ ở bên cạnh đang vui mừng, đột nhiên sắc mặt Kim Đại Vũ trầm xuống.
- Tổ tiên, ngài dẫn theo bộ tộc Kim thị ta tiến vào thiên địa này. Sau đó ngài liền biến mất. Bộ tộc Kim thị ta đã gặp phải một sự truy sát mang tính hủy diệt. Toàn tộc chạy trốn, những vẫn bị chém tận giết tuyệt, chỉ còn lại một mình ta!
Kim Đại Vũ nắm chặt nắm tay nói.
Trong mắt Sát Đế thoáng có phần lạnh lẽo. Tiếp theo, lệ ý vừa ngưng tụ lại biến mất.
- Đại Vũ đã từng điều tra về việc này. Sau khi Đại Trăn cường thịnh, ta cũng điều tra càng ngày càng nhiều. Nhưng lại không làm sao tìm ra được người đã tiêu diệt bộ tộc ta năm đó. Tổ tiên, ngài có biết là ai không? Đó có phải là người do Chung Sơn tới hay không?
Kim Đại Vũ cau mày nói.
- Không phải!
Sát Đế lắc đầu một cái.
Tiếp theo, Sát Đế thoáng cười khổ một hồi nói:
- Ta cũng không biết, sau này từ từ tìm hiểu đi!
- Vâng!
Kim Đại Vũ gật đầu một cái.
Hồng Vân đứng bên cạnh, trên mặt vẫn thoáng tươi cười, nhìn hai tổ tôn này nói chuyện với nhau.
Diêm Xuyên đứng một bên dần dần phát hiện bầu không khí không tầm thường.
Thời điểm hỏi tới kẻ thù, trước tiên Sát Đế bác bỏ Chung Sơn, sau đó mới nói không biết. Nếu đã không biết, vậy hắn làm thế nào khẳng định đó không phải là Chung Sơn đây?
Chẳng lẽ Sát Đế biết hung thủ là ai, lại không muốn nói ra?
Trong ánh mắt Diêm Xuyên lộ ra một tia cổ quái, nhưng hắn lại không hề gặng hỏi chỉ lặng lẽ quan sát.
Hồng Vân nhìn Kim Đại Vũ, cuối cùng lại nhìn về phía Tử Tử.
- Nha đầu Tử Tử, lần này tìm ngươi đến, thật ra chỉ có một mục đích, nhờ ngươi trợ giúp chúng ta phá giải một phong ấn!
Hồng Vân trịnh trọng nói.
- Phong ấn sao?
Tử Tử nghi ngờ nói.
Hồng Vân khẽ vỗ vỗ tay.
... ...
Ầm ầm ầm!
Thần sơn bảy màu khổng lồ phía sau lại nhanh chóng phân giải, hóa thành bảy ngọn núi lớn. Mỗi ngọn núi lại có một màu sắc khác nhau, lần lượt ứng với màu sắc của bảy cái hồ lô.
Vô số cường giả đến xem lễ ở bên ngoài đều lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
Thần sơn bảy màu lại là nơi bí ẩn nhất của Thần giới. Hiện tại Thần giới lại để lộ ra trước mắt bọn họ?
- Mau nhìn đi. Trong kia có một quả trứng lớn!
- Cao ba trượng? Đây là quả trứng lớn bảy màu? Phía trên quả trứng lớn đó là cái gì? Tại sao lại có hình dây xích màu đen vậy?
- Không phải là hình vẽ, mà là phong ấn. Nhìn kìa, bên trong hình vẽ còn có dây xích thật treo ở giữa hư không!
- Những dây xích đó không phải treo lơ lửng, mà xuyên qua hư không nối tới một nơi khác!
- Quả trứng lớn bảy màu đó bị phong ấn sao?
... ... ... ... ...
... ... ...
...
Ngàn vạn tu giả tự nhiên nghị luận cực lớn tiếng. Tuy rằng ở khoảng cách rất xa, nhưng nhóm người Diêm Xuyên lại có thể nghe thấy rất rõ ràng.
- Đây là?
Thần sắc Tử Tử thoáng động.
Đồng thời, vô số cường giả đều chiếm lấy các núi lớn, đứng ở bên trên ngọn núi, nhìn về phía Thần sơn bảy màu ở giữa.
Một vòng lại tới một vòng, phải có tới mấy ngàn vạn người đang nhìn chằm chằm về phía Thần sơn.
Tại chỗ Thần sơn bảy màu cũng có vô số cường giả đang đứng. Bọn họ đều là người của Thần giới ngày xưa.
Sau khi bảy huynh đệ Thần giới không ngừng mở ra phong ấn, thực lực những người của Thần giới cũng theo đó mà không ngừng tăng cường.
Đám người Sát Đế đứng ở dưới chân Thần sơn, biết nhóm người Diêm Xuyên bay xuống vị trí mọi người đang đứng phía trên quảng trường.
Vù!
Tất cả mọi người xung quanh đều trở nên hoàn toàn yên tĩnh.
- Đại huynh, người đã dẫn đến rồi!
Mộng Tam Sinh cười nói.
- Hoan nghênh Diêm đế, đến Thần giới của ta!
Lão già áo đỏ đứng đầu cười nói.
- Đại Trăn, Diêm Xuyên, không biết các hạ xưng hô như thế nào?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Lão già áo đỏ trước mắt, chính là Đại huynh của mọi người? Hán là người đứng đầu Thần giới?
Tuy rằng lời nói của lão già áo đỏ có vẻ khách khí, nhưng Diêm Xuyên lại có thể từ trên người hắn cảm nhận được một lực lượng đang dâng trào tới cực điểm, vô cùng hung hãn.
- Tại hạ tên Hồng Vân, làm huynh trưởng các các đệ ấy!
Lão già áo đỏ cười nói.
- Tại hạ là Thiên Mâu! Ở tại thần giới xếp thứ thứ hai!
Lão già mặc áo màu cam cười nói.
Lão đại, Hồng Vân!
Lão nhị, Thiên Mâu!
Lão tam, Sát Đế!
Lão tứ, Manh Lạc!
Lão ngũ, Mẫn Hoàng!
Lão lục, Ngọc Lân!
Lão Thất, Mộng Tam Sinh.
Diêm Xuyên gật đầu một cái:
- Kính chào các vị!
Hồng Vân lại nhìn Tử Tử, trong ánh mắt loé lên một tia chờ mong.
Tử Tử cau mày, không có phản ứng tới hắn.
- Ha ha, ngày xưa tại phong ấn giới, Lão Thất đã có lỗi với Tử Tử, ta đã trách phạt hắn!
Hồng Vân cười nói.
- Ừ!
Tử Tử thản nhiên trả lời một câu.
- Vị này là Kim Đại Vũ, đến từ thế giới Đại Thiên sao?
Hồng Vân cười nói.
Lúc này Kim Đại Vũ đang nhìn về phía Sát Đế có phần cổ quái. Khi nghe thấy Hồng Vân nói về mình, hắn cũng kỳ quái nói:
- Các hạ biết ta sao?
- Ta có biết ngươi hay không không quan trọng. Lão tam biết ngươi là được! Có phải hay không, lão tam?
Hồng Vân cười nhìn về phía Sát Đế hỏi.
Sát Đế khẽ nhíu mày, cuối cùng gật đầu nói:
- Vâng, Đại huynh!
Trong mắt Kim Đại Vũ loé lên một tia kích động. Diêm Xuyên lại có một phần nghi hoặc đối với thái độ của Sát Đế và Hồng Vân.
- Lão tam, ngươi nói đi!
Hồng Vân rất thông cảm với thần sắc kích động của Kim Đại Vũ nói.
- Vâng!
Sát Đế lộ ra một nụ cười khổ, lại nhìn về phía Kim Đại Vũ nói.
- Mấy trăm vạn năm trước, Thần giới phong ấn, ta đã từng phân thần vào thế giới Đại Thiên. Lúc đó ta đầu thai làm Kim Ô, hóa thành Lục Áp đạo quân. Tiếp sau đó, ta dẫn theo một vài đời sau trở lại bên trong thiên địa này. Đời sau của ta đều mang họ Kim. Thân thể phân thần của ta, Lục Áp cũng trở lại chỗ ta hợp nhất với ta. Lục Áp là ta, nhưng ta không phải là Lục Áp!
Sát Đế trầm giọng nói.
- Chẳng trách, chẳng trách ngài vẫn không thừa nhận mình là tổ tiên Lục Áp của ta!
Kim Đại Vũ nhất thời hiểu rõ.
Lục Áp chỉ là một phần của Sát Đế mà thôi.
- Hậu thế tử tôn, Kim Đại Vũ, bái kiến tổ tiên!
Kim Đại Vũ trịnh trọng quay về phía Sát Đế cúi đầu.
- Ôi!
Sát Đế gật đầu một cái, không nói gì thêm, xem như là chấp nhận.
Kim Đại Vũ tất nhiên là cảm thấy vui mừng.
Sát Đế lại nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Đại Tần Thiên Đế, Doanh? A, nói đến, năm đó phân thần của ta không mang theo trí nhớ của ta chuyển thế đến thế giới Đại Thiên, đã từng làm quan ở dưới tay ngươi? Yêu Thần Bá?
Sát Đế nhìn chằm chằm Diêm Xuyên nói.
Trong mắt Sát Đế rất thẳng thắn, bên trong còn có một loại tia cảm kích:
- Đa tạ những năm qua, Diêm đế đã chiếu cố đối với Kim Đại Vũ!
- Kim Đại Vũ là quân đoàn trưởng Đại Trăn ta, không phải ta chiếu cố hắn, mà là chính bản thân hắn phấn đấu mới có được như ngày hôm nay!
Diêm Xuyên lắc đầu một cái.
Kim Đại Vũ ở bên cạnh đang vui mừng, đột nhiên sắc mặt Kim Đại Vũ trầm xuống.
- Tổ tiên, ngài dẫn theo bộ tộc Kim thị ta tiến vào thiên địa này. Sau đó ngài liền biến mất. Bộ tộc Kim thị ta đã gặp phải một sự truy sát mang tính hủy diệt. Toàn tộc chạy trốn, những vẫn bị chém tận giết tuyệt, chỉ còn lại một mình ta!
Kim Đại Vũ nắm chặt nắm tay nói.
Trong mắt Sát Đế thoáng có phần lạnh lẽo. Tiếp theo, lệ ý vừa ngưng tụ lại biến mất.
- Đại Vũ đã từng điều tra về việc này. Sau khi Đại Trăn cường thịnh, ta cũng điều tra càng ngày càng nhiều. Nhưng lại không làm sao tìm ra được người đã tiêu diệt bộ tộc ta năm đó. Tổ tiên, ngài có biết là ai không? Đó có phải là người do Chung Sơn tới hay không?
Kim Đại Vũ cau mày nói.
- Không phải!
Sát Đế lắc đầu một cái.
Tiếp theo, Sát Đế thoáng cười khổ một hồi nói:
- Ta cũng không biết, sau này từ từ tìm hiểu đi!
- Vâng!
Kim Đại Vũ gật đầu một cái.
Hồng Vân đứng bên cạnh, trên mặt vẫn thoáng tươi cười, nhìn hai tổ tôn này nói chuyện với nhau.
Diêm Xuyên đứng một bên dần dần phát hiện bầu không khí không tầm thường.
Thời điểm hỏi tới kẻ thù, trước tiên Sát Đế bác bỏ Chung Sơn, sau đó mới nói không biết. Nếu đã không biết, vậy hắn làm thế nào khẳng định đó không phải là Chung Sơn đây?
Chẳng lẽ Sát Đế biết hung thủ là ai, lại không muốn nói ra?
Trong ánh mắt Diêm Xuyên lộ ra một tia cổ quái, nhưng hắn lại không hề gặng hỏi chỉ lặng lẽ quan sát.
Hồng Vân nhìn Kim Đại Vũ, cuối cùng lại nhìn về phía Tử Tử.
- Nha đầu Tử Tử, lần này tìm ngươi đến, thật ra chỉ có một mục đích, nhờ ngươi trợ giúp chúng ta phá giải một phong ấn!
Hồng Vân trịnh trọng nói.
- Phong ấn sao?
Tử Tử nghi ngờ nói.
Hồng Vân khẽ vỗ vỗ tay.
... ...
Ầm ầm ầm!
Thần sơn bảy màu khổng lồ phía sau lại nhanh chóng phân giải, hóa thành bảy ngọn núi lớn. Mỗi ngọn núi lại có một màu sắc khác nhau, lần lượt ứng với màu sắc của bảy cái hồ lô.
Vô số cường giả đến xem lễ ở bên ngoài đều lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
Thần sơn bảy màu lại là nơi bí ẩn nhất của Thần giới. Hiện tại Thần giới lại để lộ ra trước mắt bọn họ?
- Mau nhìn đi. Trong kia có một quả trứng lớn!
- Cao ba trượng? Đây là quả trứng lớn bảy màu? Phía trên quả trứng lớn đó là cái gì? Tại sao lại có hình dây xích màu đen vậy?
- Không phải là hình vẽ, mà là phong ấn. Nhìn kìa, bên trong hình vẽ còn có dây xích thật treo ở giữa hư không!
- Những dây xích đó không phải treo lơ lửng, mà xuyên qua hư không nối tới một nơi khác!
- Quả trứng lớn bảy màu đó bị phong ấn sao?
... ... ... ... ...
... ... ...
...
Ngàn vạn tu giả tự nhiên nghị luận cực lớn tiếng. Tuy rằng ở khoảng cách rất xa, nhưng nhóm người Diêm Xuyên lại có thể nghe thấy rất rõ ràng.
- Đây là?
Thần sắc Tử Tử thoáng động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.