Quyển 12 - Chương 256: Quần hùng đấu trong vô cực (2)
Quan Kỳ
01/06/2015
Nhân thân Diêm Xuyên còn chưa kết thúc. Hắn lại vung tay lên. Trong lòng bàn tay lại có vô số tinh điểm vờn quanh. Phía sau Hắc Hà, bách thụ Thông Thiên đột nhiên xuất hiện, xoay tròn.
Tất cả các ngôi sao ở thế giới thứ nhất đều sáng choang. Tinh lực cuồn cuộn xông thẳng đến.
Không chỉ có ở tầng sao nông, ba ngàn siêu sao tầng sao sâu cũng đều phát sáng lên.
Ánh mắt Đại Khí Tôn nhất thời cứng lại, nhìn về phía Đông Phương Bất Bại cách đó không xa.
- Lực lượng các sao của kỷ thứ hai, ta cho Diêm Xuyên mượn, hy vọng Đại Khí Tôn giúp ta tìm ra kẽ hở!
Đông Phương Bất Bại cười nói.
Nhân thân Diêm Xuyên chân đạp tế đàn Đại Đế, lực lượng cuồn cuộn bạo phát, dần dần bao vây xung quanh Đại Khí Tôn.
Hai Diêm Xuyên đứng ở bên trên biển máu, nhìn chăm chú vào Đại Khí Tôn.
- Biển máu nguyên thủy, tăng!
Nhân thân Diêm Xuyên quát to một tiếng.
Biển máu vốn đang rít gào, đột nhiên tăng vọt lên, từ bốn phương tám hướng nhanh chóng bao vây xung quanh Đại Khí Tôn.
- Tinh lực, phá!
Nhân thân Diêm Xuyên quát to một tiếng.
Ầm!
Tinh lực cuồn cuộn cuốn về phía Đại Khí Tôn.
Biển máu tăng vọt, từ bốn phương tám hướng bao vây hai Diêm Xuyên, Đại Khí Tôn ở bên trongi một huyết cầu.
Ầm ầm ầm!
Quả cầu lớn nổ vang.
Đây không phải là một mình Diêm Xuyên đang chiến đấu, mà còn bao gồm cả Đông Phương Bất Bại và Minh Hà lão tổ thần thông.
Trên mặt Đông Phương Bất Bại, Minh Hà lão tổ đều lộ vẻ ngưng trọng nhìn huyết cầu.
Người khác không nhìn thấy rõ tình cảnh bên trong, nhưng hai đại cường giả tuyệt thế lại có thể thông qua thần thông cảm nhận được tất cả mọi chuyện xảy ra bên trong.
Huyết cầu lay động mãnh liệt. Các lực lượng kỷ thứ nhất, kỷ thứ hai, kỷ thứ ba, kỷ thứ tư đang va chạm hung mãnh.
- Lại nhốt lại, không có cách nào thăm dò vào bên trong. Quả thực là không thú vị!
Tướng Thần thản nhiên nói.
Tướng Thần cũng muốn nhìn xem tình hình chiến đấu bên trong thế nào. Nhưng đáng tiếc, biển máu của Minh Hà lão tổ không phải là dễ dò xét như vậy.
- Nếu như Tướng Thần Đại Đế có hứng thú, tương lai có thể tự thân đánh giá một chút!
Minh Hà lão tổ cười nói.
- Cũng tốt!
Tướng Thần cười nói.
Hai người trò chuyện với nhau, giọng điệu tùy ý, dường như căn bản không ý thức được cuộc đại chiến hung ác lúc này.
Một phía khác, Chung Sơn đối chiến với Sơn Thần, cực kỳ hung mãnh.
Dãy núi và biển đao va chạm vào nhau. Hai đại cường giả tuyệt thế không ai phục ai.
Hoàng đối chiến với Kim Cương, lại ở vào tình thế bất lợi. Nhưng năng lực của Hoàng chính là trưởng thành bên trong nghịch cảnh. Từ tình trạng bị áp chế gắt gao, nàng chậm rãi có thể thở được, chậm rãi tăng cường bản thân.
Tay Kim Đại Vũ cầm Thần Hoàng Chuông, ở bên cạnh có thể tiếp viện bất cứ lúc nào.
Chỉ có Võ Chiếu và Hoàng Kim Đại Đế lúc này không nói được lời nào.
Hai người nhìn chăm chú vào trong chiến trường.
Võ Chiếu xiết chặt nắm đấm, trong mắt loé ra một tia đố kị.
Lực lượng khổng lồ như vậy, tại sao không phải thuộc về mình?
Võ Chiếu bất đắc dĩ, chỉ có thể giương mắt nhìn.
Thần sắc Hoàng Kim Đại Đế lại dần dần trở nên phức tạp.
Lòng bàn tay của Hoàng Kim Đại Đế cầm một đại đức chi ấn nhỏ, nhưng vẫn không ra tay.
Hắn trầm mặc nhìn một đám đang ở trong chiến trường.
Phía xa, Liên Thần đối chiến với Đằng Thần, Liên Thần vẫn đang ở thế hạ phong. Thực lực của Đằng Thần mạnh mẽ áp chế Liên Thần. Nhưng ngay thời khắc Đằng Thần sắp đánh bại Liên Thần, Đông Phương Bất Bại đột nhiên nháy mắt một cái.
Vù!
Lực lượng của Liên Thần tăng lên rất mạnh, đột nhiên ngăn cản sự áp chế của Đằng Thần.
Đằng Thần chiến đấu cảm thấy cực kỳ phiền muộn.
Nguyên tưởng rằng rất dễ giải quyết, nhưng mấy lần đều không thể làm gì được Liên Thần.
- Còn thiếu một chút. Mỗi lần đều chỉ thiếu có một chút!
Đằng Thần phiền muộn kêu.
- A!
Biển sợi mây vô số, nhưng Liên Thần vẫn cản lại.
- Còn chờ cái gì nữa?
Đằng Thần đột nhiên quát to một tiếng.
Thời khắc Đằng Thần hét lớn một tiếng, Hoàng Kim Đại Đế đột nhiên tiến lên một bước.
Ầm!
Đại đức chi ấn đột nhiên tăng vọt lên. Một uy lực cực lớn phóng về phía Liên Thần.
- Ừm? Hoàng Kim Đại Đế, ngươi muốn làm gì?
Trong nháy mắt Đông Phương Bất Bại đến trước mặt Hoàng Kim Đại Đế.
- Đông Phương Bất Bại?
Sắc mặt Hoàng Kim Đại Đế cứng đờ. Hoàng Kim Đại Đế vốn chuẩn bị đánh lén Liên Thần, lại bị ngăn lại?
Võ Chiếu, Minh Hà lão tổ, Tướng Thần đều ném ánh mắt tò mò nhìn tới.
- Hoàng Kim Đại Đế là một con chó của Thần giới. Đông Phương giáo chủ, tự mình cẩn thận!
Cách đó không xa Kim Đại Vũ kêu lên.
- Ồ?
Sắc mặt Đông Phương Bất Bại trầm xuống.
Hoàng Kim Đại Đế lại nhất thời biến sắc.
- Ngày xưa Sát Đế ngầm bồi dưỡng thế lực bên ngoài cho Thần giới, chính là Hoàng Kim Đại Đế. Thậm chí thời điểm kỷ thứ hai còn đi tới Phần Mộ thị, để nhờ chôn cất Hoàng Kim Đại Đế. Không nghĩ tới Hoàng Kim Đại Đế ăn cây táo, rào cây sung, thần phục Sát Đế, đồng thời lại cấu kết với người khác trong Thần giới, lừa dối Sát Đế!
Kim Đại Vũ ở nơi không xa lạnh lùng nói.
- Ngươi... làm sao ngươi biết được?
Hoàng Kim Đại Đế cả kinh kêu lên.
Kim Đại Vũ lại không tiếp tục để ý tới Hoàng Kim Đại Đế, mà ánh mắt lại chăm chú nhìn vào cuộc chiến đấu giữa Kim Cương cùng Hoàng.
Tuy rằng Hoàng liên tục bại lui, nhưng nhìn bằng mắt thường có thể nhận được nàng đang trưởng thành, lực lượng càng ngày càng mạnh.
- Đây là năng lực biến thái gì vậy?
Kim Cương kinh ngạc nói.
Một phía khác, Đông Phương Bất Bại chắn ở trước mặt Hoàng Kim Đại Đế. Hoàng Kim Đại Đế cỡi hổ khó xuống.
- Còn chờ cái gì? Ngươi quan tâm hắn biết cái gì? Còn không mau ra tay?
Đằng Thần nổi giận nói.
Đằng Thần quát to một tiếng, Hoàng Kim Đại Đế cũng nhất thời hiểu rõ. Lúc này không phải là thời điểm do dự. Hắn lại lấy ra đại đức chi ấn.
- Hoàng Kim Đại Đế? Nếu ngươi còn tiếp tục tiến lên một bước, nhất định sẽ phải chết! !
Đông Phương Bất Bại lạnh lùng nói.
- Ha ha, chết? Vậy ngươi muốn hỏi hỏi đại đức chi ấn của ta trước đã!
Hoàng Kim Đại Đế quát to một tiếng.
Ầm!
Đại đức chi ấn nhất thời phóng to lên vạn lần, tỏa ra ánh sáng công đức ngập trời, trấn áp về phía Đông Phương Bất Bại.
Mọi người đều nhìn lại, cũng không ai biết thực lực của Đông Phương Bất Bại thế nào. Trong mắt mọi người đều đầy vẻ tò mò.
Mỗi người đều mở to mắt chăm chú nhìn.
Quả nhiên, uy hiếp của đại đức chi ấn vẫn cực lớn. Mười tám dải ánh sáng bắn ra bốn phía với uy lực cực lớn trấn áp về phía Đông Phương Bất Bại.
Trong nháy mắt đó, Đông Phương Bất Bại chuyển động. Trường kiếm bên hông Đông Phương Bất Bại đột nhiên được rút ra.
Keng!
Một kiếm chém ra, đột nhiên phát ra bạch quang mãnh liệt đến cực điểm. Trong nháy mắt bạch quang chiếu rọi xua tan đi sự u ám ở xung quanh.
Tia sáng chói mắt khiến người ta không kìm lòng được phải nhắm mắt lại.
Võ Chiếu trong giây phút nhắm mắt lại, đột nhiên kinh hãi tới mức mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
Hào quang này? Mình lại không kìm lòng được nhắm mắt. Nếu như đang chiến đấu, trong nháy mắt này đầy để đối phương giết chết mình rất nhiều lần.
Tất cả các ngôi sao ở thế giới thứ nhất đều sáng choang. Tinh lực cuồn cuộn xông thẳng đến.
Không chỉ có ở tầng sao nông, ba ngàn siêu sao tầng sao sâu cũng đều phát sáng lên.
Ánh mắt Đại Khí Tôn nhất thời cứng lại, nhìn về phía Đông Phương Bất Bại cách đó không xa.
- Lực lượng các sao của kỷ thứ hai, ta cho Diêm Xuyên mượn, hy vọng Đại Khí Tôn giúp ta tìm ra kẽ hở!
Đông Phương Bất Bại cười nói.
Nhân thân Diêm Xuyên chân đạp tế đàn Đại Đế, lực lượng cuồn cuộn bạo phát, dần dần bao vây xung quanh Đại Khí Tôn.
Hai Diêm Xuyên đứng ở bên trên biển máu, nhìn chăm chú vào Đại Khí Tôn.
- Biển máu nguyên thủy, tăng!
Nhân thân Diêm Xuyên quát to một tiếng.
Biển máu vốn đang rít gào, đột nhiên tăng vọt lên, từ bốn phương tám hướng nhanh chóng bao vây xung quanh Đại Khí Tôn.
- Tinh lực, phá!
Nhân thân Diêm Xuyên quát to một tiếng.
Ầm!
Tinh lực cuồn cuộn cuốn về phía Đại Khí Tôn.
Biển máu tăng vọt, từ bốn phương tám hướng bao vây hai Diêm Xuyên, Đại Khí Tôn ở bên trongi một huyết cầu.
Ầm ầm ầm!
Quả cầu lớn nổ vang.
Đây không phải là một mình Diêm Xuyên đang chiến đấu, mà còn bao gồm cả Đông Phương Bất Bại và Minh Hà lão tổ thần thông.
Trên mặt Đông Phương Bất Bại, Minh Hà lão tổ đều lộ vẻ ngưng trọng nhìn huyết cầu.
Người khác không nhìn thấy rõ tình cảnh bên trong, nhưng hai đại cường giả tuyệt thế lại có thể thông qua thần thông cảm nhận được tất cả mọi chuyện xảy ra bên trong.
Huyết cầu lay động mãnh liệt. Các lực lượng kỷ thứ nhất, kỷ thứ hai, kỷ thứ ba, kỷ thứ tư đang va chạm hung mãnh.
- Lại nhốt lại, không có cách nào thăm dò vào bên trong. Quả thực là không thú vị!
Tướng Thần thản nhiên nói.
Tướng Thần cũng muốn nhìn xem tình hình chiến đấu bên trong thế nào. Nhưng đáng tiếc, biển máu của Minh Hà lão tổ không phải là dễ dò xét như vậy.
- Nếu như Tướng Thần Đại Đế có hứng thú, tương lai có thể tự thân đánh giá một chút!
Minh Hà lão tổ cười nói.
- Cũng tốt!
Tướng Thần cười nói.
Hai người trò chuyện với nhau, giọng điệu tùy ý, dường như căn bản không ý thức được cuộc đại chiến hung ác lúc này.
Một phía khác, Chung Sơn đối chiến với Sơn Thần, cực kỳ hung mãnh.
Dãy núi và biển đao va chạm vào nhau. Hai đại cường giả tuyệt thế không ai phục ai.
Hoàng đối chiến với Kim Cương, lại ở vào tình thế bất lợi. Nhưng năng lực của Hoàng chính là trưởng thành bên trong nghịch cảnh. Từ tình trạng bị áp chế gắt gao, nàng chậm rãi có thể thở được, chậm rãi tăng cường bản thân.
Tay Kim Đại Vũ cầm Thần Hoàng Chuông, ở bên cạnh có thể tiếp viện bất cứ lúc nào.
Chỉ có Võ Chiếu và Hoàng Kim Đại Đế lúc này không nói được lời nào.
Hai người nhìn chăm chú vào trong chiến trường.
Võ Chiếu xiết chặt nắm đấm, trong mắt loé ra một tia đố kị.
Lực lượng khổng lồ như vậy, tại sao không phải thuộc về mình?
Võ Chiếu bất đắc dĩ, chỉ có thể giương mắt nhìn.
Thần sắc Hoàng Kim Đại Đế lại dần dần trở nên phức tạp.
Lòng bàn tay của Hoàng Kim Đại Đế cầm một đại đức chi ấn nhỏ, nhưng vẫn không ra tay.
Hắn trầm mặc nhìn một đám đang ở trong chiến trường.
Phía xa, Liên Thần đối chiến với Đằng Thần, Liên Thần vẫn đang ở thế hạ phong. Thực lực của Đằng Thần mạnh mẽ áp chế Liên Thần. Nhưng ngay thời khắc Đằng Thần sắp đánh bại Liên Thần, Đông Phương Bất Bại đột nhiên nháy mắt một cái.
Vù!
Lực lượng của Liên Thần tăng lên rất mạnh, đột nhiên ngăn cản sự áp chế của Đằng Thần.
Đằng Thần chiến đấu cảm thấy cực kỳ phiền muộn.
Nguyên tưởng rằng rất dễ giải quyết, nhưng mấy lần đều không thể làm gì được Liên Thần.
- Còn thiếu một chút. Mỗi lần đều chỉ thiếu có một chút!
Đằng Thần phiền muộn kêu.
- A!
Biển sợi mây vô số, nhưng Liên Thần vẫn cản lại.
- Còn chờ cái gì nữa?
Đằng Thần đột nhiên quát to một tiếng.
Thời khắc Đằng Thần hét lớn một tiếng, Hoàng Kim Đại Đế đột nhiên tiến lên một bước.
Ầm!
Đại đức chi ấn đột nhiên tăng vọt lên. Một uy lực cực lớn phóng về phía Liên Thần.
- Ừm? Hoàng Kim Đại Đế, ngươi muốn làm gì?
Trong nháy mắt Đông Phương Bất Bại đến trước mặt Hoàng Kim Đại Đế.
- Đông Phương Bất Bại?
Sắc mặt Hoàng Kim Đại Đế cứng đờ. Hoàng Kim Đại Đế vốn chuẩn bị đánh lén Liên Thần, lại bị ngăn lại?
Võ Chiếu, Minh Hà lão tổ, Tướng Thần đều ném ánh mắt tò mò nhìn tới.
- Hoàng Kim Đại Đế là một con chó của Thần giới. Đông Phương giáo chủ, tự mình cẩn thận!
Cách đó không xa Kim Đại Vũ kêu lên.
- Ồ?
Sắc mặt Đông Phương Bất Bại trầm xuống.
Hoàng Kim Đại Đế lại nhất thời biến sắc.
- Ngày xưa Sát Đế ngầm bồi dưỡng thế lực bên ngoài cho Thần giới, chính là Hoàng Kim Đại Đế. Thậm chí thời điểm kỷ thứ hai còn đi tới Phần Mộ thị, để nhờ chôn cất Hoàng Kim Đại Đế. Không nghĩ tới Hoàng Kim Đại Đế ăn cây táo, rào cây sung, thần phục Sát Đế, đồng thời lại cấu kết với người khác trong Thần giới, lừa dối Sát Đế!
Kim Đại Vũ ở nơi không xa lạnh lùng nói.
- Ngươi... làm sao ngươi biết được?
Hoàng Kim Đại Đế cả kinh kêu lên.
Kim Đại Vũ lại không tiếp tục để ý tới Hoàng Kim Đại Đế, mà ánh mắt lại chăm chú nhìn vào cuộc chiến đấu giữa Kim Cương cùng Hoàng.
Tuy rằng Hoàng liên tục bại lui, nhưng nhìn bằng mắt thường có thể nhận được nàng đang trưởng thành, lực lượng càng ngày càng mạnh.
- Đây là năng lực biến thái gì vậy?
Kim Cương kinh ngạc nói.
Một phía khác, Đông Phương Bất Bại chắn ở trước mặt Hoàng Kim Đại Đế. Hoàng Kim Đại Đế cỡi hổ khó xuống.
- Còn chờ cái gì? Ngươi quan tâm hắn biết cái gì? Còn không mau ra tay?
Đằng Thần nổi giận nói.
Đằng Thần quát to một tiếng, Hoàng Kim Đại Đế cũng nhất thời hiểu rõ. Lúc này không phải là thời điểm do dự. Hắn lại lấy ra đại đức chi ấn.
- Hoàng Kim Đại Đế? Nếu ngươi còn tiếp tục tiến lên một bước, nhất định sẽ phải chết! !
Đông Phương Bất Bại lạnh lùng nói.
- Ha ha, chết? Vậy ngươi muốn hỏi hỏi đại đức chi ấn của ta trước đã!
Hoàng Kim Đại Đế quát to một tiếng.
Ầm!
Đại đức chi ấn nhất thời phóng to lên vạn lần, tỏa ra ánh sáng công đức ngập trời, trấn áp về phía Đông Phương Bất Bại.
Mọi người đều nhìn lại, cũng không ai biết thực lực của Đông Phương Bất Bại thế nào. Trong mắt mọi người đều đầy vẻ tò mò.
Mỗi người đều mở to mắt chăm chú nhìn.
Quả nhiên, uy hiếp của đại đức chi ấn vẫn cực lớn. Mười tám dải ánh sáng bắn ra bốn phía với uy lực cực lớn trấn áp về phía Đông Phương Bất Bại.
Trong nháy mắt đó, Đông Phương Bất Bại chuyển động. Trường kiếm bên hông Đông Phương Bất Bại đột nhiên được rút ra.
Keng!
Một kiếm chém ra, đột nhiên phát ra bạch quang mãnh liệt đến cực điểm. Trong nháy mắt bạch quang chiếu rọi xua tan đi sự u ám ở xung quanh.
Tia sáng chói mắt khiến người ta không kìm lòng được phải nhắm mắt lại.
Võ Chiếu trong giây phút nhắm mắt lại, đột nhiên kinh hãi tới mức mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
Hào quang này? Mình lại không kìm lòng được nhắm mắt. Nếu như đang chiến đấu, trong nháy mắt này đầy để đối phương giết chết mình rất nhiều lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.