Quyển 12 - Chương 153: Thực lực của Minh Hà lão tổ
Quan Kỳ
02/04/2015
- Ồ?
- Tử Vi Đại Đế đã chết sao?
Minh Hà lão tổ có phần bất ngờ nói.
Ngẩng đầu, Minh Hà lão tổ nhìn về phía bầu trời. Dường như cách hai giới âm dương, Minh Hà lão tổ vẫn có thể nhìn thấy cương vực Trung Ương như bình thường.
- Quả nhiên, quả nhiên. A, Khổng Hoàng Thiên rốt cuộc đã đột phá. Nhưng đáng tiếc, thật đáng tiếc chênh lệch một tí tẹo như thế. Bằng không, đã có thể khiến thiên địa này càng náo nhiệt hơn một chút. Ách, không đúng. Thiên địa này sẽ lập tức náo nhiệt lớn. Thêm một mình hắn không nhiều, thiếu một mình hắn cũng không ít!
Minh Hà lão tổ lắc đầu một cái cười nói.
Một phía khác, Thanh Long Đại Đế cũng dần dần khôi phục thần trí.
Nhìn Minh Hà lão tổ ở phía xa một chút, Thanh Long Đại Đế nhất thời biến sắc.
Vù!
Thanh Long Đại Đế đạp không bay thẳng lên không trung chạy trốn.
Minh Hà lão tổ quay đầu nhìn lại. Chợt thấy trước mặt Thanh Long Đại Đế đang lẩn trốn chạy, bỗng nhiên lại xuất hiện một hư ảnh Minh Hà lão tổ.
Thân hình Thanh Long Đại Đế đột nhiên dừng lại, trong nháy mắt bước chân bị hạn chế.
- Ha ha, thế nào? Ngươi đã hồi phục thần trí, lại muốn trốn sao?
Minh Hà lão tổ cười nói
- Minh Hà lão tổ, ngươi muốn làm gì?
Thanh Long Đại Đế nghi ngờ không thôi nói.
- Muốn làm gì sao? Ta chẳng muốn làm gì. Ban đầu ta vẫn không nhìn nổi thế chi kiếm này. Tuy nhiên, trải qua sự thể hiện của ngươi, ta phát hiện, thế chi kiếm này đối với ta vẫn còn có chút thu hút. Vừa vặn song kiếm A Tị, Nguyên Đồ của ta còn chưa đủ hoàn thiện. Hay là ta dùng chúng để bổ sung một chút không trọn vẹn đó vậy!
Minh Hà lão tổ cười nói.
- Ngươi, ngươi...... !
Thanh Long Đại Đế sợ hãi kêu lên.
Thanh Long Đại Đế cũng bị giọng điệu Minh Hà lão tổ doạ. Cái gì gọi là vốn đang nhìn không nổi? Thế chi kiếm này lại là bảo vật có thể giúp người siêu thoát, ngươi còn nhìn không nổi?
Tiếp theo, giọng điệu của Minh Hà lão tổ đã có phần bắt buộc.
Mặc dù nói ra rất dễ dàng, nhưng Thanh Long Đại Đế có thể nghe ra được sự kiên quyết trong giọng nói đó.
- Không, thế chi kiếm là của ta. Bất kỳ ai cũng đừng hòng nghĩ tới chuyện cướp nó từ trong tay của ta đi!
Thanh Long Đại Đế gầm rú.
Minh Hà lão tổ cười tà một tiếng nói:
- Vậy phải xem ngươi có thể giữ được nó hay không?
Trong lúc đang nói chuyện, Minh Hà lão tổ vung tay lên. Trong nháy mắt song kiếm A Tị, Nguyên Đồ bay ra.
Ầm!
Âm vụ bao phủ khắp xung quanh, nhất thời truyền ra từng tiếng nổ rung trời.
Vì lúc này Thanh Long Đại Đế sử dụng thế chi kiếm lại toàn lực ra tay, hoàn toàn không giống như lần trước. Lần trước chỉ có một thanh, lúc này lại có hai thanh.
Trong âm vụ cuồn cuộn, những tiếng nổ nổi lên bốn phía.
Bên ngoài âm vụ, tại một nơi ở biên giới cương vực có một đám người đang đứng.
Người đứng đầu lại là cương thi Diêm Xuyên.
Phía sau cương thi Diêm Xuyên chính là Quỷ Cốc Tử, Hóa Thê Lương, mười hai quốc thú chí tôn Đại Trăn đang đứng!
Một đám cường giả lẳng lặng đứng ở trên một đỉnh núi, chăm chú nhìn vào âm khí vờn quanh phía trên mặt biển
- Thiên Đế, thực lực Minh Hà lão tổ này quá mức cường hãn. Để đối phó Thanh Long Đại Đế, hắn lại có thể thành thạo điêu luyện, hơn nữa vẫn còn đang đùa bỡn!
Hóa Thê Lương trầm giọng nói
- Đúng vậy, Thanh Long Đại Đế với thực lực thập ngũ trọng thiên đỉnh phong, được nghiệp vị Đại Đế trợ giúp, đã lên tới thập lục trọng thiên. Thanh Long Đại Đế lại có hai thanh thế chi kiếm, chắc chắn thực lực lên tới thập lục trọng thiên đỉnh phong. Không ngờ với thực lực như vậy, Minh Hà lão tổ vẫn chưa dùng toàn lực đã có thể khống chế hắn một cách dễ dàng như vậy! Có lẽ, thực lực của Minh Hà lão tổ... !
Quỷ Cốc Tử nhíu mày.
- Thập thất trọng thiên!
Trong mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại nói.
Thập thất trọng thiên? Mọi người nhất thời kinh ngạc cảm thán.
Chẳng trách khi Huyền Vũ Đại Đế đối mặt Minh Hà lão tổ, cũng không dám mạo phạm quá mức. Chẳng trách ngày xưa hắn cường thế như vậy. Đối với tranh đấu trong thiên hạ, hắn cũng mặc kệ không để ý tới, không phải là không dám nhúng tay, mà khinh thường không muốn nhúng tay vào. Một đám cường giả trong thiên hạ chỉ có thực lực thập tam, thập tứ, thập ngũ trọng thiên loạn đấu với nhau, sao có thể khiến Minh Hà lão tổ để vào trong mắt?
Trong hư vô, bốn thế giới thứ nhất, đại ác, đại thiện, đại thiên!
Bốn đại thế giới như bốn hỗn nguyên hình cầu từ trạng thái tách rời đang tiến gần lại nhau. Ba đại thế giới Đại Ác, đại thiện, đại thiên nhanh chóng áp sát về phía thế giới thứ nhất ở trung tâm.
Tuy rằng không có âm thanh nào truyền ra, nhưng chỉ cần có người nhìn thấy, đều có thể cảm nhận chấn động trong đó.
Tốc độ áp sát càng ngày càng nhanh.
Bên ngoài thiên địa của bốn giới đều có Thiên Ma giới bao vây.
Thiên Ma giới tại thế giới Đại Ác.
Một đỉnh núi như ảo như thực. Vô số Thiên Ma đang bay lượn xung quanh.
Trên đỉnh núi lại có mấy chục thân ảnh đang đứng.
Phần lớn quanh thân mấy chục thân ảnh này đều có hắc khí vờn quanh. Khuôn mặt các thân ảnh dữ tợn đáng ghê tởm, lệ khí trùng thiên, hình thù kỳ quái. Có ác ma có tám cánh tay. Có ác ma có bốn mặt. Có ác ma có cánh dơi, có ác ma hắc cốt.
Trong nhóm người này, cũng có người siêu thoát Thiên Cương. Còn có cả con trai Diêm Xuyên, bây giờ là Minh Vương.
Mọi người đều đứng ở phía sau một nam tử áo bào đen hoa lệ.
Nam tử này đầu đội một tử quan có hình hoa sen, khuôn mặt tuấn lãng. Tại mi tâm của hắn có dấu ấn một đóa hoa sen màu xanh, ánh mắt sâu sắc, sáng ngời giống như một vũng nước sâu, khiến người ta nhìn không thấy đáy.
Nam tử này chính là người siêu thoát của thế giới Đại Ác, Liên Thần.
- Chủ thượng, tốc độ áp sát của thế giới Đại Ác tiến về phía trước tiên, rõ ràng đã tăng nhanh hơn!
Thiên Cương trầm giọng nói.
Liên Thần nhìn về phía xa, khẽ gật đầu một cái:
- Đúng vậy, sau mười ngày nữa, bốn giới hợp nhất!
- Mười ngày sao?
Thiên Cương đột nhiên sợ hãi kêu lên lên.
Ngày xưa không phải dự đoán một trăm năm sao? Lúc này mới được bao lâu, lại chỉ còn có mười ngày nữa?
- Mười ngày? Nhanh như vậy sao?
Minh Vương cũng kinh ngạc nói.
Liên Thần gật đầu một cái:
- Thời khắc bốn giới hợp nhất, ta sẽ điều động lực lượng của thế giới Đại Ác, để có thể vượt qua được thời khắc bốn giới hợp nhất. Thiên Cương, Minh Vương, bản tôn giao cho các ngươi một nhiệm vụ!
- Xin chủ thượng cứ phân phó!
Hai người lập tức lên tiếng trả lời.
- Thời khắc bốn giới hợp nhất, hai người các ngươi theo thuộc hạ của mình, tới bắt Bạch Hổ Đại Đế cho ta. Nếu như hắn phản kháng kịch liệt, giết hắn đi, lấy tế đàn Đại Đế đến cho ta!
Liên Thần thản nhiên nói.
- Tuân lệnh!
Hai người lên tiếng trả lời.
- Chủ thượng, chúng ta không làm tròn chức trách, bằng không đã không làm mất đi cơ nghiệp ở thế giới thứ nhất, chỉ có thể dựa vào một vài mật thám không ngừng dùng mạng bài truyền tin lại đây!
Minh Vương lập tức xin lỗi nói.
Sắc mặt Thiên Cương lập tức trầm xuống. Tuy rằng Minh Vương thỉnh tội, nhưng Minh Vương căn bản không phạm phải sai lầm lớn nào.
- Tử Vi Đại Đế đã chết sao?
Minh Hà lão tổ có phần bất ngờ nói.
Ngẩng đầu, Minh Hà lão tổ nhìn về phía bầu trời. Dường như cách hai giới âm dương, Minh Hà lão tổ vẫn có thể nhìn thấy cương vực Trung Ương như bình thường.
- Quả nhiên, quả nhiên. A, Khổng Hoàng Thiên rốt cuộc đã đột phá. Nhưng đáng tiếc, thật đáng tiếc chênh lệch một tí tẹo như thế. Bằng không, đã có thể khiến thiên địa này càng náo nhiệt hơn một chút. Ách, không đúng. Thiên địa này sẽ lập tức náo nhiệt lớn. Thêm một mình hắn không nhiều, thiếu một mình hắn cũng không ít!
Minh Hà lão tổ lắc đầu một cái cười nói.
Một phía khác, Thanh Long Đại Đế cũng dần dần khôi phục thần trí.
Nhìn Minh Hà lão tổ ở phía xa một chút, Thanh Long Đại Đế nhất thời biến sắc.
Vù!
Thanh Long Đại Đế đạp không bay thẳng lên không trung chạy trốn.
Minh Hà lão tổ quay đầu nhìn lại. Chợt thấy trước mặt Thanh Long Đại Đế đang lẩn trốn chạy, bỗng nhiên lại xuất hiện một hư ảnh Minh Hà lão tổ.
Thân hình Thanh Long Đại Đế đột nhiên dừng lại, trong nháy mắt bước chân bị hạn chế.
- Ha ha, thế nào? Ngươi đã hồi phục thần trí, lại muốn trốn sao?
Minh Hà lão tổ cười nói
- Minh Hà lão tổ, ngươi muốn làm gì?
Thanh Long Đại Đế nghi ngờ không thôi nói.
- Muốn làm gì sao? Ta chẳng muốn làm gì. Ban đầu ta vẫn không nhìn nổi thế chi kiếm này. Tuy nhiên, trải qua sự thể hiện của ngươi, ta phát hiện, thế chi kiếm này đối với ta vẫn còn có chút thu hút. Vừa vặn song kiếm A Tị, Nguyên Đồ của ta còn chưa đủ hoàn thiện. Hay là ta dùng chúng để bổ sung một chút không trọn vẹn đó vậy!
Minh Hà lão tổ cười nói.
- Ngươi, ngươi...... !
Thanh Long Đại Đế sợ hãi kêu lên.
Thanh Long Đại Đế cũng bị giọng điệu Minh Hà lão tổ doạ. Cái gì gọi là vốn đang nhìn không nổi? Thế chi kiếm này lại là bảo vật có thể giúp người siêu thoát, ngươi còn nhìn không nổi?
Tiếp theo, giọng điệu của Minh Hà lão tổ đã có phần bắt buộc.
Mặc dù nói ra rất dễ dàng, nhưng Thanh Long Đại Đế có thể nghe ra được sự kiên quyết trong giọng nói đó.
- Không, thế chi kiếm là của ta. Bất kỳ ai cũng đừng hòng nghĩ tới chuyện cướp nó từ trong tay của ta đi!
Thanh Long Đại Đế gầm rú.
Minh Hà lão tổ cười tà một tiếng nói:
- Vậy phải xem ngươi có thể giữ được nó hay không?
Trong lúc đang nói chuyện, Minh Hà lão tổ vung tay lên. Trong nháy mắt song kiếm A Tị, Nguyên Đồ bay ra.
Ầm!
Âm vụ bao phủ khắp xung quanh, nhất thời truyền ra từng tiếng nổ rung trời.
Vì lúc này Thanh Long Đại Đế sử dụng thế chi kiếm lại toàn lực ra tay, hoàn toàn không giống như lần trước. Lần trước chỉ có một thanh, lúc này lại có hai thanh.
Trong âm vụ cuồn cuộn, những tiếng nổ nổi lên bốn phía.
Bên ngoài âm vụ, tại một nơi ở biên giới cương vực có một đám người đang đứng.
Người đứng đầu lại là cương thi Diêm Xuyên.
Phía sau cương thi Diêm Xuyên chính là Quỷ Cốc Tử, Hóa Thê Lương, mười hai quốc thú chí tôn Đại Trăn đang đứng!
Một đám cường giả lẳng lặng đứng ở trên một đỉnh núi, chăm chú nhìn vào âm khí vờn quanh phía trên mặt biển
- Thiên Đế, thực lực Minh Hà lão tổ này quá mức cường hãn. Để đối phó Thanh Long Đại Đế, hắn lại có thể thành thạo điêu luyện, hơn nữa vẫn còn đang đùa bỡn!
Hóa Thê Lương trầm giọng nói
- Đúng vậy, Thanh Long Đại Đế với thực lực thập ngũ trọng thiên đỉnh phong, được nghiệp vị Đại Đế trợ giúp, đã lên tới thập lục trọng thiên. Thanh Long Đại Đế lại có hai thanh thế chi kiếm, chắc chắn thực lực lên tới thập lục trọng thiên đỉnh phong. Không ngờ với thực lực như vậy, Minh Hà lão tổ vẫn chưa dùng toàn lực đã có thể khống chế hắn một cách dễ dàng như vậy! Có lẽ, thực lực của Minh Hà lão tổ... !
Quỷ Cốc Tử nhíu mày.
- Thập thất trọng thiên!
Trong mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại nói.
Thập thất trọng thiên? Mọi người nhất thời kinh ngạc cảm thán.
Chẳng trách khi Huyền Vũ Đại Đế đối mặt Minh Hà lão tổ, cũng không dám mạo phạm quá mức. Chẳng trách ngày xưa hắn cường thế như vậy. Đối với tranh đấu trong thiên hạ, hắn cũng mặc kệ không để ý tới, không phải là không dám nhúng tay, mà khinh thường không muốn nhúng tay vào. Một đám cường giả trong thiên hạ chỉ có thực lực thập tam, thập tứ, thập ngũ trọng thiên loạn đấu với nhau, sao có thể khiến Minh Hà lão tổ để vào trong mắt?
Trong hư vô, bốn thế giới thứ nhất, đại ác, đại thiện, đại thiên!
Bốn đại thế giới như bốn hỗn nguyên hình cầu từ trạng thái tách rời đang tiến gần lại nhau. Ba đại thế giới Đại Ác, đại thiện, đại thiên nhanh chóng áp sát về phía thế giới thứ nhất ở trung tâm.
Tuy rằng không có âm thanh nào truyền ra, nhưng chỉ cần có người nhìn thấy, đều có thể cảm nhận chấn động trong đó.
Tốc độ áp sát càng ngày càng nhanh.
Bên ngoài thiên địa của bốn giới đều có Thiên Ma giới bao vây.
Thiên Ma giới tại thế giới Đại Ác.
Một đỉnh núi như ảo như thực. Vô số Thiên Ma đang bay lượn xung quanh.
Trên đỉnh núi lại có mấy chục thân ảnh đang đứng.
Phần lớn quanh thân mấy chục thân ảnh này đều có hắc khí vờn quanh. Khuôn mặt các thân ảnh dữ tợn đáng ghê tởm, lệ khí trùng thiên, hình thù kỳ quái. Có ác ma có tám cánh tay. Có ác ma có bốn mặt. Có ác ma có cánh dơi, có ác ma hắc cốt.
Trong nhóm người này, cũng có người siêu thoát Thiên Cương. Còn có cả con trai Diêm Xuyên, bây giờ là Minh Vương.
Mọi người đều đứng ở phía sau một nam tử áo bào đen hoa lệ.
Nam tử này đầu đội một tử quan có hình hoa sen, khuôn mặt tuấn lãng. Tại mi tâm của hắn có dấu ấn một đóa hoa sen màu xanh, ánh mắt sâu sắc, sáng ngời giống như một vũng nước sâu, khiến người ta nhìn không thấy đáy.
Nam tử này chính là người siêu thoát của thế giới Đại Ác, Liên Thần.
- Chủ thượng, tốc độ áp sát của thế giới Đại Ác tiến về phía trước tiên, rõ ràng đã tăng nhanh hơn!
Thiên Cương trầm giọng nói.
Liên Thần nhìn về phía xa, khẽ gật đầu một cái:
- Đúng vậy, sau mười ngày nữa, bốn giới hợp nhất!
- Mười ngày sao?
Thiên Cương đột nhiên sợ hãi kêu lên lên.
Ngày xưa không phải dự đoán một trăm năm sao? Lúc này mới được bao lâu, lại chỉ còn có mười ngày nữa?
- Mười ngày? Nhanh như vậy sao?
Minh Vương cũng kinh ngạc nói.
Liên Thần gật đầu một cái:
- Thời khắc bốn giới hợp nhất, ta sẽ điều động lực lượng của thế giới Đại Ác, để có thể vượt qua được thời khắc bốn giới hợp nhất. Thiên Cương, Minh Vương, bản tôn giao cho các ngươi một nhiệm vụ!
- Xin chủ thượng cứ phân phó!
Hai người lập tức lên tiếng trả lời.
- Thời khắc bốn giới hợp nhất, hai người các ngươi theo thuộc hạ của mình, tới bắt Bạch Hổ Đại Đế cho ta. Nếu như hắn phản kháng kịch liệt, giết hắn đi, lấy tế đàn Đại Đế đến cho ta!
Liên Thần thản nhiên nói.
- Tuân lệnh!
Hai người lên tiếng trả lời.
- Chủ thượng, chúng ta không làm tròn chức trách, bằng không đã không làm mất đi cơ nghiệp ở thế giới thứ nhất, chỉ có thể dựa vào một vài mật thám không ngừng dùng mạng bài truyền tin lại đây!
Minh Vương lập tức xin lỗi nói.
Sắc mặt Thiên Cương lập tức trầm xuống. Tuy rằng Minh Vương thỉnh tội, nhưng Minh Vương căn bản không phạm phải sai lầm lớn nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.