Tiên Võ Đế Tôn (Chí Tôn Tiên Đế)
Chương 15: Thắng (1)
Lục Giới Tam Đạo
21/07/2021
Đây là áo nghĩa Viên Tung trong Thú Tâm Nộ.
Diệp Thiên nhẹ nhõm tránh thoát ba đạo kiếm nhận khiến cho trong lòng Triệu Long kinh ngạc, hắn theo sát ba đạo kiếm nhận, mà Diệp Thiên đã vượt qua đỉnh đầu hắn, cự ly gần như thế, thân thể hắn còn nghiêng về phía trước thì rất khó để thay đổi tư thế.
Tất cả đều xảy ra trong chớp mắt.
"Đi xuống cho ta."
Chỉ nghe Diệp Thiên quát lạnh một tiếng, sức lực và chân khí toàn thân của hắn đều hội tụ vào trong đùi phải, đá mạnh vào mặt của Triệu Long.
Ầm!
Khuôn mặt bị thương, Triệu Long bị một cước đạp cho lảo đảo.
"Chuyện này. . chuyện này…" Đám đệ tử đang quan chiến phía dưới trừng to hai mắt, một chiêu giao phong trên đài diễn ra quá ngắn, ngắn đến mức bọn họ đều chưa kịp phản ứng, thậm chí còn không biết tại sao Triệu Long lại bị đá một cước.
"Diệp Thiên, ngươi đáng chết." Trên chiến đài lập tức vang lên tiếng rống giận dữ của Triệu Long.
Nhưng mà hắn vừa mới ổn định thân hình thì Diệp Thiên đã đánh tới trước mặt.
"Giết." Triệu Long sắc mặt dữ tợn có chút doạ người, vung chưởng đánh ra một đạo thủ ấn rực rõ.
"Sơ hở trăm chỗ." Diệp Thiên cười lạnh, hắn thi triển áo nghĩa Hổ Phác của Thú Tâm Nộ, tránh thoát một chưởng đó, trong nháy mắt giết tới trước người Triệu Long.
"Bị ta tới gần người là nỗi bi ai của ngươi."
Giọng nói lạnh lẽo vang vọng trong không khí, máu tươi nhanh chóng chảy khắp người Diệp Thiên, lực lượng của cơ bắp và xương cốt toàn thân bộc phát trong nháy mắt, một quyền đập vào ngực Triệu Long.
Phốc!
Triệu Long phun ra một ngụm máu tươi, một quyền của Diệp Thiên cũng không có uy lực đơn giản như vậy.
"Ngươi lại…"
"Ta lại cái gì? " Diệp Thiên không cho Triệu Long có thời gian kịp phản ứng, lại giết tới.
Hắn như một con mãnh thú hạ sơn, sáo lộ xuất thủ lại cực kỳ quỷ dị, khi thì như mãnh hổ, khi thì như hung vượn, khi thì như hùng sư, khi thì như thương lang, bắt, đập, xé, tay chân, đầu gối, bả vai đều được hắn sử dụng, mỗi một bộ vị trên thân thể đều hóa thành binh khí hung hãn, đánh cho Triệu Long liên tục bại lui, trên người xuất hiện vô số quyền ấn, chưởng ấn và dấu chân.
"Đây là kiểu đánh gì thế." Cảnh tượng trên đài khiến cho đám đệ tử đang quan chiến dưới đài sửng sốt một chút, đấu pháp của Diệp Thiên hoàn toàn lật đổ nhận thức của bọn họ.
Huyền thuật hoa lệ đâu? Chiêu thức hoa mỹ đâu?
Tất cả đều không có, hắn dùng chính là vật lộn chi thuật nguyên thuỷ nhất, nhưng mà vật lộn chi thuật nguyên thuỷ nhất này lại khiến cho Triệu Long nhiều lần bị thiệt thòi.
“A!”
Tiếng gầm gừ của Triệu Long vang vọng trên chiến đài.
Trước đây không lâu hắn còn không ai bì nổi, cao ngạo tự xưng sư huynh, bây giờ lại trở nên chật vật như thế, đối kháng chính diện, hắn có tu vi Ngưng Khí lục trọng nhưng lại bị một Ngưng Khí nhất trọng đè đánh.
“Rống!”
Theo một tiếng lang gào thét, cắt đứt sự ồn ào bên dưới, Triệu Long vận dụng bí thuật, nắm đấm của hắn đã bị một cái lang đầu hư ảo bao lại, khi xuất thủ thì còn có tiếng lang gào.
"Thương Lang Quyền." Ánh mắt đám người đang quan chiến bốn phía nóng bỏng như lửa, chứng kiến sự lợi hại của huyền thuật của Triệu Long: "Không ngờ thủ tọa của Địa Dương Phong lại cả bí thuật này cho Triệu Long."
"Chết đi!" Triệu Long vẻ mặt dữ tợn, nâng quyền đả tới.
Bôn Lôi Chưởng!
Chỉ nghe một tiếng quát lạnh, Diệp Thiên lại vung chưởng đón đỡ, trong bàn tay có lôi điện chập chờn, uy lực cực kỳ cương mãnh bá đạo.
Ầm!
Quyền chưởng giao thoa, truyền ra một tiếng nổ vang.
Phốc!
Tiếng thổ huyết vang lên, Triệu Long bị đánh cho lảo đảo lui lại.
"Sao có thể như vậy được." Khi rút lui, Triệu Long dùng ánh mắt không thể tin nhìn Diệp Thiên, hắn cảm nhận được rõ ràng lực lượng bá đạo ẩn chứ trong bàn tay Diệp Thiên tuyệt đối không kém hơn hắn.
Thương Lang Quyền chính là một trong số ít bí thuật của Địa Dương Phong, nổi tiếng là công kích mạnh mẽ, không biết hắn đã dùng bí thuật này đánh bại bao nhiêu đệ tử ngoại môn.
Nhưng bây giờ lại bị một đệ tử thực tập Ngưng Khí nhất trọng chính diện đỡ được, chuyện này hắn khó mà chấp nhận được.
Hắn là Ngưng Khí nhất trọng thật sao?
Giờ phút này, không chỉ là Triệu Long, ngay cả đám đệ tử quan chiến dưới đài cũng hoảng hốt trong nháy mắt.
"Tiểu tử này quá quái dị." Đám người dưới đài hú lên quái dị, vẻ mặt cực kỳ đặc sắc.
"Sao vẫn còn đánh thế?" Đám người phía ngoài lại lần lượt chạy tới, không cần phải nói, đám người đó chính là đám người đã rời đi trước đó, bây giờ nghe tin còn chưa phân ra thắng bại nên lại quay trở về, khi thấy Diệp Thiên sinh mãnh thì bọn họ cũng sửng sốt một chút.
Nhưng mà bọn họ nào biết nội tình của Diệp Thiên thâm hậu cỡ nào.
Ngày xưa, khi còn ở Chính Dương Tông thì hắn Ngưng Khí tam trọng là đã chém giết với Yêu thú, Ngưng Khí tứ trọng thì đã đánh nhau với Nhân Nguyên cảnh, nhiều lần lịch luyện, năng lực thực chiến mạnh hơn Triệu Long quá nhiều.
Giờ phút này, Diệp Thiên có được Đan Hải có dung lượng lớn, số lượng chân khí không kém hơn Triệu Long chút nào, sau khi luyện thể thì thân thể mạnh mẽ chỉ hơn chứ không kém Triệu Long, lại có thêm thuật cách đấu cận thân bá đạo như Thú Tâm Nộ, trận chiến này vừa mới bắt đầu thì kết quả đã được quyết định là Triệu Long sẽ thảm bại.
“A!”
Tiếng rống giận dữ của Triệu Long vang vọng quanh đây, nhưng cho dù hắn có giận như thế nào đi nữa thì vẫn bị Diệp Thiên áp chế gắt gao.
"Kết thúc." Theo Diệp Thiên rống to một tiếng, hắn đạp mạnh xuống, tung người bay lên, Thiên Khuyết hung hãn bá đạo bị hắn lên quá đầu, bày ra tư thế Lực Phách Hoa Sơn, chiêu thức gọn gàng mà linh hoạt, không có một tia hoa lệ nào.
Ông!
Thiên Khuyết nặng nề đánh cho không khí chấn động vù vù.
Thấy thế, Triệu Long biến sắc, cuống quít giơ Kim Kiếm lên đón đỡ, liên tục rót chân khí vào trong đó.
Loảng xoảng!
Diệp Thiên bổ một kiếm trúng Kim Kiếm đó.
Ầm!
Một khắc trước, Triệu Long còn đang đứng thẳng, bây giờ bị một kiếm này đập cho phải nửa quỳ xuống đất, thậm chí hắn còn nghe được tiếng đứt gãy của tay mình.
Diệp Thiên nhẹ nhõm tránh thoát ba đạo kiếm nhận khiến cho trong lòng Triệu Long kinh ngạc, hắn theo sát ba đạo kiếm nhận, mà Diệp Thiên đã vượt qua đỉnh đầu hắn, cự ly gần như thế, thân thể hắn còn nghiêng về phía trước thì rất khó để thay đổi tư thế.
Tất cả đều xảy ra trong chớp mắt.
"Đi xuống cho ta."
Chỉ nghe Diệp Thiên quát lạnh một tiếng, sức lực và chân khí toàn thân của hắn đều hội tụ vào trong đùi phải, đá mạnh vào mặt của Triệu Long.
Ầm!
Khuôn mặt bị thương, Triệu Long bị một cước đạp cho lảo đảo.
"Chuyện này. . chuyện này…" Đám đệ tử đang quan chiến phía dưới trừng to hai mắt, một chiêu giao phong trên đài diễn ra quá ngắn, ngắn đến mức bọn họ đều chưa kịp phản ứng, thậm chí còn không biết tại sao Triệu Long lại bị đá một cước.
"Diệp Thiên, ngươi đáng chết." Trên chiến đài lập tức vang lên tiếng rống giận dữ của Triệu Long.
Nhưng mà hắn vừa mới ổn định thân hình thì Diệp Thiên đã đánh tới trước mặt.
"Giết." Triệu Long sắc mặt dữ tợn có chút doạ người, vung chưởng đánh ra một đạo thủ ấn rực rõ.
"Sơ hở trăm chỗ." Diệp Thiên cười lạnh, hắn thi triển áo nghĩa Hổ Phác của Thú Tâm Nộ, tránh thoát một chưởng đó, trong nháy mắt giết tới trước người Triệu Long.
"Bị ta tới gần người là nỗi bi ai của ngươi."
Giọng nói lạnh lẽo vang vọng trong không khí, máu tươi nhanh chóng chảy khắp người Diệp Thiên, lực lượng của cơ bắp và xương cốt toàn thân bộc phát trong nháy mắt, một quyền đập vào ngực Triệu Long.
Phốc!
Triệu Long phun ra một ngụm máu tươi, một quyền của Diệp Thiên cũng không có uy lực đơn giản như vậy.
"Ngươi lại…"
"Ta lại cái gì? " Diệp Thiên không cho Triệu Long có thời gian kịp phản ứng, lại giết tới.
Hắn như một con mãnh thú hạ sơn, sáo lộ xuất thủ lại cực kỳ quỷ dị, khi thì như mãnh hổ, khi thì như hung vượn, khi thì như hùng sư, khi thì như thương lang, bắt, đập, xé, tay chân, đầu gối, bả vai đều được hắn sử dụng, mỗi một bộ vị trên thân thể đều hóa thành binh khí hung hãn, đánh cho Triệu Long liên tục bại lui, trên người xuất hiện vô số quyền ấn, chưởng ấn và dấu chân.
"Đây là kiểu đánh gì thế." Cảnh tượng trên đài khiến cho đám đệ tử đang quan chiến dưới đài sửng sốt một chút, đấu pháp của Diệp Thiên hoàn toàn lật đổ nhận thức của bọn họ.
Huyền thuật hoa lệ đâu? Chiêu thức hoa mỹ đâu?
Tất cả đều không có, hắn dùng chính là vật lộn chi thuật nguyên thuỷ nhất, nhưng mà vật lộn chi thuật nguyên thuỷ nhất này lại khiến cho Triệu Long nhiều lần bị thiệt thòi.
“A!”
Tiếng gầm gừ của Triệu Long vang vọng trên chiến đài.
Trước đây không lâu hắn còn không ai bì nổi, cao ngạo tự xưng sư huynh, bây giờ lại trở nên chật vật như thế, đối kháng chính diện, hắn có tu vi Ngưng Khí lục trọng nhưng lại bị một Ngưng Khí nhất trọng đè đánh.
“Rống!”
Theo một tiếng lang gào thét, cắt đứt sự ồn ào bên dưới, Triệu Long vận dụng bí thuật, nắm đấm của hắn đã bị một cái lang đầu hư ảo bao lại, khi xuất thủ thì còn có tiếng lang gào.
"Thương Lang Quyền." Ánh mắt đám người đang quan chiến bốn phía nóng bỏng như lửa, chứng kiến sự lợi hại của huyền thuật của Triệu Long: "Không ngờ thủ tọa của Địa Dương Phong lại cả bí thuật này cho Triệu Long."
"Chết đi!" Triệu Long vẻ mặt dữ tợn, nâng quyền đả tới.
Bôn Lôi Chưởng!
Chỉ nghe một tiếng quát lạnh, Diệp Thiên lại vung chưởng đón đỡ, trong bàn tay có lôi điện chập chờn, uy lực cực kỳ cương mãnh bá đạo.
Ầm!
Quyền chưởng giao thoa, truyền ra một tiếng nổ vang.
Phốc!
Tiếng thổ huyết vang lên, Triệu Long bị đánh cho lảo đảo lui lại.
"Sao có thể như vậy được." Khi rút lui, Triệu Long dùng ánh mắt không thể tin nhìn Diệp Thiên, hắn cảm nhận được rõ ràng lực lượng bá đạo ẩn chứ trong bàn tay Diệp Thiên tuyệt đối không kém hơn hắn.
Thương Lang Quyền chính là một trong số ít bí thuật của Địa Dương Phong, nổi tiếng là công kích mạnh mẽ, không biết hắn đã dùng bí thuật này đánh bại bao nhiêu đệ tử ngoại môn.
Nhưng bây giờ lại bị một đệ tử thực tập Ngưng Khí nhất trọng chính diện đỡ được, chuyện này hắn khó mà chấp nhận được.
Hắn là Ngưng Khí nhất trọng thật sao?
Giờ phút này, không chỉ là Triệu Long, ngay cả đám đệ tử quan chiến dưới đài cũng hoảng hốt trong nháy mắt.
"Tiểu tử này quá quái dị." Đám người dưới đài hú lên quái dị, vẻ mặt cực kỳ đặc sắc.
"Sao vẫn còn đánh thế?" Đám người phía ngoài lại lần lượt chạy tới, không cần phải nói, đám người đó chính là đám người đã rời đi trước đó, bây giờ nghe tin còn chưa phân ra thắng bại nên lại quay trở về, khi thấy Diệp Thiên sinh mãnh thì bọn họ cũng sửng sốt một chút.
Nhưng mà bọn họ nào biết nội tình của Diệp Thiên thâm hậu cỡ nào.
Ngày xưa, khi còn ở Chính Dương Tông thì hắn Ngưng Khí tam trọng là đã chém giết với Yêu thú, Ngưng Khí tứ trọng thì đã đánh nhau với Nhân Nguyên cảnh, nhiều lần lịch luyện, năng lực thực chiến mạnh hơn Triệu Long quá nhiều.
Giờ phút này, Diệp Thiên có được Đan Hải có dung lượng lớn, số lượng chân khí không kém hơn Triệu Long chút nào, sau khi luyện thể thì thân thể mạnh mẽ chỉ hơn chứ không kém Triệu Long, lại có thêm thuật cách đấu cận thân bá đạo như Thú Tâm Nộ, trận chiến này vừa mới bắt đầu thì kết quả đã được quyết định là Triệu Long sẽ thảm bại.
“A!”
Tiếng rống giận dữ của Triệu Long vang vọng quanh đây, nhưng cho dù hắn có giận như thế nào đi nữa thì vẫn bị Diệp Thiên áp chế gắt gao.
"Kết thúc." Theo Diệp Thiên rống to một tiếng, hắn đạp mạnh xuống, tung người bay lên, Thiên Khuyết hung hãn bá đạo bị hắn lên quá đầu, bày ra tư thế Lực Phách Hoa Sơn, chiêu thức gọn gàng mà linh hoạt, không có một tia hoa lệ nào.
Ông!
Thiên Khuyết nặng nề đánh cho không khí chấn động vù vù.
Thấy thế, Triệu Long biến sắc, cuống quít giơ Kim Kiếm lên đón đỡ, liên tục rót chân khí vào trong đó.
Loảng xoảng!
Diệp Thiên bổ một kiếm trúng Kim Kiếm đó.
Ầm!
Một khắc trước, Triệu Long còn đang đứng thẳng, bây giờ bị một kiếm này đập cho phải nửa quỳ xuống đất, thậm chí hắn còn nghe được tiếng đứt gãy của tay mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.