Tiên Võ Đế Tôn (Chí Tôn Tiên Đế)

Chương 44: Trên Linh Sơn (1)

Lục Giới Tam Đạo

21/07/2021

"Chẳng lẽ là vì ta đột phá cảnh giới nên mới khiến cho nó thức tỉnh?" Diệp Thiên thì thào một tiếng, sau đó nhẹ nhàng mở nắp bình ra.

Đột nhiên, Tử Kim Tiểu Hồ Lô lại chấn động một cái.

Không lâu sau, nơi miệng của Tử Kim Tiểu Hồ Lô hiện ra một cái vòng xoáy nhỏ, linh khí trong thiên địa đều bị cái vòng xoáy nhỏ này hút tới, sau đó đi qua vòng xoáy nhỏ, bị hút vào trong hồ lô.

Cảnh tượng như thế khiến cho hai mắt Diệp Thiên sáng lên.

Hắn không có đóng nắp bình lại, Diệp Thiên lẳng lặng quan sát biến hóa của tiểu hồ lô, cái tiểu hồ lô này đang hút thiên địa linh khí vào giống như là người tu luyện.

Thấy thế, Diệp Thiên đánh vỡ cửa hang, đi ra bên ngoài.

So với trong sơn động thì linh khí bên ngoài càng nồng đậm hơn, hắn để Tử Kim Tiểu Hồ Lô lên trên nham thạch, trong nháy mắt, thiên địa linh khí bị nó hấp dẫn qua, sau đó mạnh mẽ hút vào bên trong hồ lô.

Không biết đã qua bao lâu, Diệp Thiên mới đi lên, nhìn vào bên trong miệng hồ lô.

Hắn kinh ngạc phát hiện thiên địa linh khí bị hút đi vào lại hóa thành từng giọt linh khí hóa lỏng, mặc dù số lượng không nhiều nhưng lại cực kỳ tinh thuần.

"Ngươi còn có năng lực như vậy." Diệp Thiên kinh ngạc, sau đó ngửa đầu rót linh khí hóa lỏng trong tiểu hồ lô vào trong miệng.

Linh khí hóa lỏng vào trong cơ thể, như một vũng thanh tuyền chảy vào các đại kinh mạch trong cơ thể Diệp Thiên, ôn dưỡng thân thể của hắn.

"Không hề kém hơn Ngọc Linh Dịch chút nào." Diệp Thiên mừng rỡ ra mặt.

Lúc này, Diệp Thiên lại để tiểu hồ lô lên trên nham thạch, tiếp tục thôn nạp linh khí trong thiên địa.

Không chỉ có như thế, hắn còn đỏ thêm mấy bình Ngọc Linh Dịch vào trong đó, hắn phát hiện Ngọc Linh Dịch dung hợp với chất lỏng đó, sau đó trở nên tinh thuần hơn nữa, thấy tình huống này, hai mắt Diệp Thiên trở nên nóng bóng.

Sau đó, Diệp Thiên rót toàn bộ Ngọc Linh Dịch trong túi trữ vật vào trong tiểu hồ lô.

"Đúng là không tồi." Diệp Thiên khẽ vuốt ve tiểu hồ lô, thầm nghĩ tốn một ngàn ba trăm linh thạch cũng không oan chút nào.

Sau này, chỉ cần lấy cái Tử Kim Tiểu Hồ Lô này ra, để ở chỗ có linh khí nồng đậm thì nó sẽ tự mình thôn phệ linh khí, sau đó chuyển hóa thành linh khí dạng lỏng.



Mặc dù tốc độ chuyển hóa thiên địa linh khí của cái tiểu hồ lô này hơi chậm một chút nhưng nếu nó không gián đoạn hấp thù thì thời gian lâu dài, nhất định sẽ góp gió thành bão, quan trọng nhất là quá trình này hoàn toàn không tốn thời gian của Diệp Thiên.

"Bảo bối, đúng là bảo bối." Cười hắc hắc, Diệp Thiên cất Tử Kim Tiểu Hồ Lô vào, sau đó đi ra ngoài.

Trở lại Tiểu Linh Viên thì đêm đã khuya.

Nhưng khi Diệp Thiên đi vào mới phát hiện Hổ Oa còn chưa ngủ, đang xếp bằng trên bồ đoàn thu nạp thiên địa linh khí.

Dò xét một chút thì hắn phát hiện tu vi của Hổ Oa đã vững chắc ở Ngưng Khí nhất trọng.

"Đúng là một đứa nhỏ chăm chỉ." Diệp Thiên mỉm cười.

Nghe tiếng, Hổ Oa mở hai mắt ra, thấy người tới là Diệp Thiên thì cuống quít đứng dậy: "Đại ca ca, ngươi về rồi."

"Cảm thấy thế nào." Diệp Thiên vỗ vỗ bả vai Hổ Oa.

"Cảm giác rất tuyệt, hắc hắc hắc." Hổ Oa cười lộ ra hai hàm răng trắng như tuyết, hắn vốn thật thà, không biết che giấu, những gì bộc lộ ra đều là tình cảm chân thật nhất trong lòng: "Ta cảm thấy toàn thân tràn đầy sức lực, hơn nữa lượng cơm ăn của ta còn lớn hơn không ít."

"Sau này sẽ còn mạnh hơn nữa." Diệp Thiên vui mừng nở nụ cười, sau đó lấy ba bình Ngọc Linh Dịch từ trong túi trữ vật ra đưa cho Hổ Oa: "Các ba canh giờ thì uống ba giọt, ba giọt là cực hạn, tuyệt đối đừng uống nhiều quá."

"Cảm ơn đại ca ca." Hổ Oa rất là hưng phấn, vẫn không quên dùng ống tay áo lau lau cái bình một cái.

"Dùng hết thì tới tìm ta lấy thêm."

"Ừm, ừm." Hổ Oa gật gật đầu, sau đó ngẩng cái đầu nhỏ lên, chớp mắt to nhìn Diệp Thiên: "Đại ca ca, ta có thể lên Linh Sơn tu luyện giống như ngươi không?"

Diệp Thiên rơi vào trầm mặc.

Thân là đệ tử trong môn phái, hắn biết bên trong môn phái hiểm ác, thực lực yếu thì sẽ bị khi dễ, thực lực mạnh thì sẽ bị ghen ghét, âm mưu quỷ kế còn làm cho người ta khó lòng phòng bị.

Hổ Oa là một đứa nhỏ chất phác, đâu có hiểu được mấy chuyện ngươi lừa ta gạt đó, hắn thật lòng không cho đứa nhỏ này tiếp xúc với mấy chuyện đó quá sớm.

"Ta chỉ muốn nhìn thế giới trên đó." Thấy Diệp Thiên giữ im lặng, Hổ Oa cúi cái đầu nhỏ xuống.

Thấy Hổ Oa như thế, mặc dù trong lòng Diệp Thiên thở dài một tiếng nhưng ngoài mặt vẫn mỉm cười, sờ cái đầu nhỏ của Hổ Oa, cười nói: "Ngươi chuẩn bị một chút, trời sáng ta sẽ dẫn ngươi lên núi."



"Thật sao?" Hổ Oa lại ngẩn cái đầu nhỏ lên.

"Đi thôi!"

"Ừm ừm!"

Hổ Oa vui sướng nhảy cẫng lên, chạy vào phòng nhỏ của mình.

Ai!

Sau khi Hổ Oa đi, Diệp Thiên không khỏi thầm than một tiếng: "Không biết ta giúp ngươi trở thành một tu sĩ là chuyện đúng hay sai?"

Cuối cùng nhìn thoáng qua phòng Hổ Oa, Diệp Thiên lại giúp Linh thú Tiểu Ưng khôi phục một chút thương thế, sau đó thừa dịp bóng đêm, đi vào phòng Trương Phong Niên, rót một bình Ngọc Linh Dịch vào trong cơ thể hắn, giúp hắn ôn dưỡng cơ thể.

Làm xong mấy chuyện này thì Diệp Thiên mới về phòng của mình, để cái Tử Kim Tiểu Hồ Lô đó trên đầu giường, để cho nó tự động thôn phệ linh khí.

Tiếp theo, hắn mới nhắm hai mắt lại, vận chuyển Man Hoang Luyện Thể rèn luyện thân thể.

Hôm sau, trời còn chưa sáng thì hắn đã đi ra khỏi phòng.

Bên trong Tiểu Viên, Hổ Oa đã dậy từ sớm, còn thay một bộ y phục sạch sẽ.

"Đi lên tu luyện thì phải tuân thủ quy củ, đừng gây chuyện, nhớ rõ về sớm một chút." Trương Phong Niên chống quải trượng dặn đi dặn lại, sợ Hổ Oa bị khi dễ trên đó.

Diệp Thiên chậm rãi đi tới, cười nói: "Tiền bối yên tâm, ta sẽ chăm sóc hắn."

Ăn qua loa chút ít điểm tâm, Diệp Thiên và Hổ Oa được Trương Phong Niên tiễn, đi ra khỏi Tiểu Linh Viên.

Lần đầu tiên đi lên Linh Sơn của Hằng Nhạc Tông, Hổ Oa mở đôi mắt to không ngừng nhìn bốn phía, sơn phong nguy nga, cung điện đại khí bàng bạc, linh thụ tỏa sáng linh quang, tất cả đều mới lạ đối với hắn.

Có vẻ như hôm nay có rất nhiều đệ tử Hằng Nhạc Tông ra ngoài hấp thu linh khí.

Có lẽ là đệ tử ba đại chủ phong đã dừng hỗn chiến trên Phong Vân Đài, không có náo nhiệt xem cho nên bọn họ mới đi về tu luyện, cũng có lẽ là một tháng sau là ngoại môn thi đấu, khiến cho bọn họ cảm thấy áp lực nên bây giờ mới gấp rút tu luyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Võ Đế Tôn (Chí Tôn Tiên Đế)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook