Tiểu Sủng Hậu Dưỡng Thành Ký
Đánh giá: 8.1/10 từ 60 lượt
Giới thiệu truyện ngôn tình đặc sắc Tiểu Sủng Hậu Dưỡng Thành Ký của Giản Diệc Dung:
Mùa xuân mùa của muôn hoa nở rộ, hoa viên của phủ Tế bình hầu hoa tươi khoe sắc, trăm hoa đua nở, muôn hồng nghìn tía, trông thật là cảnh đẹp ý vui.
Một tiểu cô nương chừng bảy tám tuổi vội vã băng xuyên qua hoa viên, nàng sơ búi tóc quả đào, trên hai dây buộc tóc đính thêm chiếc chuông vàng nhỏ, theo bước chân của nàng phát ra từng đợt thanh âm thanh thúy.
“Cô nương, ngài đi chậm một chút, cẩn thận kẻo té ngã.” Một nha hoàn tuổi lớn hơn một chút theo sát phía sau nàng.
Tiểu cô nương hoàn toàn không để ý tới nàng ta, hai chân ngắn nhỏ ra sức chạy nhanh như bay.
Đợi nàng đi đến nhị môn, liền dừng lại thoáng do dự một chút, không biết mình là chờ ở nơi này thì tốt, hay là trực tiếp đi đại môn thì tốt hơn nhỉ.
Ngay lúc nàng còn đang chần chờ, một thiếu niên từ xa đi tới, hắn ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, mặc áo gấm màu bạch ngọc thêu hoa văn, mày kiếm mắt sáng, chính là thế tử Tế bình hầu phủ - Diệp Lệ. Trông thấy tiểu cô nương đang đứng chờ ở nhị môn, khuôn mặt lạnh lùng của hắn hiện lên một tia ý cười ôn nhu.
“Ca ca!”
Tiểu cô nương lập tức vọt qua, thân mình nho nhỏ giống một quả đạn pháo nhỏ bắn tới, thiếu niên cong lưng, dang hai tay, vững vàng mà tiếp được nàng, ngay sau đó đem nàng ôm lên.
“Ca ca, muội nhớ huynh.” Cánh tay của Diệp Thiên vòng lấy cổ ca ca, thanh âm mềm mại bên trong mang theo một tia ủy khuất.
“Ta cũng nhớ Thiên Thiên.” Diệp Lệ sờ sờ dây buộc tóc của nàng, hắn đáp ứng lời mời của bằng hữu đi biệt uyển chơi, bởi vì có chút xa, liền định ra thời gian ba ngày, nói tốt hôm nay sẽ trở về. Kỳ thật ở ngày hôm qua hắn liền hối hận, phỏng chừng muội muội ở trong nhà sẽ tưởng niệm chính mình, lúc này thấy muội muội vành mắt quả nhiên đỏ một ít, trong lòng càng áy náy.
Mùa xuân mùa của muôn hoa nở rộ, hoa viên của phủ Tế bình hầu hoa tươi khoe sắc, trăm hoa đua nở, muôn hồng nghìn tía, trông thật là cảnh đẹp ý vui.
Một tiểu cô nương chừng bảy tám tuổi vội vã băng xuyên qua hoa viên, nàng sơ búi tóc quả đào, trên hai dây buộc tóc đính thêm chiếc chuông vàng nhỏ, theo bước chân của nàng phát ra từng đợt thanh âm thanh thúy.
“Cô nương, ngài đi chậm một chút, cẩn thận kẻo té ngã.” Một nha hoàn tuổi lớn hơn một chút theo sát phía sau nàng.
Tiểu cô nương hoàn toàn không để ý tới nàng ta, hai chân ngắn nhỏ ra sức chạy nhanh như bay.
Đợi nàng đi đến nhị môn, liền dừng lại thoáng do dự một chút, không biết mình là chờ ở nơi này thì tốt, hay là trực tiếp đi đại môn thì tốt hơn nhỉ.
Ngay lúc nàng còn đang chần chờ, một thiếu niên từ xa đi tới, hắn ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, mặc áo gấm màu bạch ngọc thêu hoa văn, mày kiếm mắt sáng, chính là thế tử Tế bình hầu phủ - Diệp Lệ. Trông thấy tiểu cô nương đang đứng chờ ở nhị môn, khuôn mặt lạnh lùng của hắn hiện lên một tia ý cười ôn nhu.
“Ca ca!”
Tiểu cô nương lập tức vọt qua, thân mình nho nhỏ giống một quả đạn pháo nhỏ bắn tới, thiếu niên cong lưng, dang hai tay, vững vàng mà tiếp được nàng, ngay sau đó đem nàng ôm lên.
“Ca ca, muội nhớ huynh.” Cánh tay của Diệp Thiên vòng lấy cổ ca ca, thanh âm mềm mại bên trong mang theo một tia ủy khuất.
“Ta cũng nhớ Thiên Thiên.” Diệp Lệ sờ sờ dây buộc tóc của nàng, hắn đáp ứng lời mời của bằng hữu đi biệt uyển chơi, bởi vì có chút xa, liền định ra thời gian ba ngày, nói tốt hôm nay sẽ trở về. Kỳ thật ở ngày hôm qua hắn liền hối hận, phỏng chừng muội muội ở trong nhà sẽ tưởng niệm chính mình, lúc này thấy muội muội vành mắt quả nhiên đỏ một ít, trong lòng càng áy náy.
5 chương mới nhất truyện Tiểu Sủng Hậu Dưỡng Thành Ký
Danh sách chương truyện Tiểu Sủng Hậu Dưỡng Thành Ký
- Chương 121 - Giá y của Thiên Thiên đã thêu xong chưa?
- Chương 122 - Ngôn ca ca, muội giết người rồi, hu hu...
- Chương 123 - Nụ cười của Ngôn ca ca, giống như đông qua xuân đến, trăm hoa đua nở
- Chương 124 - Thật sự đúng nghĩa là người một nhà
- Chương 125 - Thiên Thiên chính là mạng của ta
- Chương 126 - Ta ăn Thiên Thiên là đủ rồi
- Chương 127 - Dự vương điện hạ, Ngôn ca ca, phu quân
- Chương 128 - Nếu Thiên Thiên thẹn thùng, thì không cần nhìn
- Chương 129 - Ta đưa Thiên Thiên đi tắm, được không?
- Chương 130 - Trên người Ngôn ca ca có ba nốt ruồi son này
- Chương 131 - Thích... Đã thật lâu thật lâu rồi
- Chương 132 - Trên người Ngụy thúc có một vết sẹo lớn
- Chương 133 - Tiểu vương phi của hắn mới là tiên nữ dung mạo tuyệt trần
- Chương 134 - Là một cặp song sinh
- Chương 135 - Trước mắt hắn cũng trở nên tối đen một mảng
- Chương 136 - Hoàng Thượng người mau đăng cơ!
- Chương 137 - Hai chữ "Phụ thân" này đáng lẽ hắn đã phải gọi từ lâu rồi
- Chương 138 - Điểm tâm của Bình quận vương phi
- Chương 139 - Thiếp thân có tội
- Chương 140 - Ngôn ca ca của ta là người dịu dàng chu đáo nhất
- Chương 141 - Chỉ cần nơi nào có chàng, ta đều thích
- Chương 142 - Có lẽ hắn thích ở trong Hoàng Cung này hơn chăng?
- Chương 143 - Nàng luôn nguyện ý chiều theo hắn
- Chương 144 - Chương 144
- Chương 145 - Mới ăn mấy muỗng cơm vô thôi đã có rồi hả
- Chương 146 - Lấy được Thiên Thiên là may mắn của ta
- Chương 147 - Mơ tưởng hão huyền
- Chương 148 - Chọn tên
- Chương 149 - A Hi đến rồi!
- Chương 150 - Gieo gió gặt bão mất cả chì lẫn chài