Tiểu Thanh Mai Của Tôi
Tiết Lê là một cô gái rất bình thường, mắt đeo kính cận gọng đen, tạo hình tóc bob, đồng phục học sinh thẳng đuột che phủ thân thể gầy gò của cô. Đầu óc cũng không được coi là quá thông minh, ngay cả việc thi đỗ trường đại học danh tiếng cũng là nhờ vào may mắn.
Thế nhưng, vừa bước chân vào cổng trường đại học, ngay khoảnh khắc đó Tiết Lê đã trở thành cô gái thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Hai anh chàng hot boy của Đại học Nam Ương, một người là Tiết Diễn - anh trai ruột của cô, một người là anh trai nhà bên, thanh mai trúc mã luôn tranh cãi với cô - Trần Tây Trạch.
Tiết Lê: ?
Thế giới này bị làm sao vậy?
Từ đó trở đi, thư tình của đám con gái trong trường đều được nhét hết vào tay Tiết Lê.
Trong đó có mười lá gửi cho anh trai của cô, còn 990 lá còn lại đều là người ta gửi tới Trần Tây Trạch.
"..."
Trong quán trà sữa, Tiết Lê vô tình bắt gặp cảnh tượng hoa khôi Khoa Ngữ Văn đang tỏ tình với Trần Tây Trạch.
Cậu thiếu niên thản nhiên ngồi trên ghế cao, đầu cúi thấp, miệng ngậm điếu thuốc, sắc mặt uể oải, vừa lạnh lùng vừa có nét quyến rũ mê người...
"Xin lỗi, tim có chủ rồi."
Hoa khôi không chịu từ bỏ, một mực truy hỏi: "Cậu ta là ai?"
Tiết Lê mua trà sữa xong, lặng lẽ chuồn đi mà không để lại bất cứ cảm giác tồn tại nào, nhưng lại bị trúc mã ác ôn của cô tóm lại.
Cậu thiếu niên vòng một tay ra sau khoác lên cổ cô, dáng vẻ hệt như định bóp chết cô vậy: "Giới thiệu nhé, đây là thanh mai của tôi, yêu quằn yêu quại nhiều năm rồi, bây giờ đang theo đuổi."
.....
Mới đầu Tiết Lê cứ tưởng Trần Tây Trạch chỉ lấy cô làm lá chắn, không ngờ một ngày nào đó anh lại tỏ tình với cô thật.
Trong phòng học, cô ngước mắt nhìn gương mặt anh tuấn của cậu thiếu niên đang chậm rãi tới gần, run giọng hỏi: "Anh điên rồi à?"
Trần Tây Trạch vẫn chưa thỏa mãn nhìn chằm chằm vào môi cô, khóe miệng khẽ nhếch lên: "Ừ."
Muốn em, muốn phát điên rồi.