Tiểu Thư Bướng Bỉnh Và Hoàng Tử Cố Chấp
Chương 48
Kid
07/06/2013
Tulip???????????????
Mọi người đang nhìn cô bé với ánh mắt lạnh lùng....Thấy vậy,Tulip đứng dậy từ từ gạt bỏ tay Lu ra...Cô gãi đầu cười gượng gạo
_Chào....chào mọi người.....
Thế nhưng,đáp với nụ cười đó là những ánh mắt lạnh lùng....mọi người không nói không gì quay lưng bỏ mặt Tulip.Và người cuối cùng rời là Layon....cô nhìn Tulip bằng ánh mắt cảm thông rồi cũng rời bỏ Tulip đi....Tulip xịu mặt lại rồi quay lui nhìn Lu....Cô mỉm cười buồn.Lu thấy thế ngạc nhiên hỏi
_Em sao vậy?Tại sao mọi người.....
_Không sao đâu anh.....Tulip cắt ngang lời nói của Lu.Cô thở dài sau câu nói đó rồi hít một hơi lấy lại tinh thần.Tulip đổi giọng ngay...._thế tại sao hồi nãy anh nói cái gì mà tìm ra em vây?
_Tulip....cậu boy đó có phải tên là Taylor?
_CÁI GÌIIIIIIIIIIIIIIIII?_Tulip hét lên và trố mắt nhìn Lu vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi
_Ừa....người con trai đó tên Taylor....đến với em trong một dịp bất ngờ và ra đi cũng lặng lẽ đúng không?.....Lu tiếp tục hỏi.
Tulip đưa mắt nhìn ra khoảng không rồi thở dài trả lời
_Dạ đúng.....đó chính là mối tình đầu của em....em đã rất thích người đó....nhưng rồi người đó đã quên đi em.....Ủa....mà sao anh biết hay vậy?.....
_Nếu anh nói người con trai đó là anh thì sao?.....Lu nhìn vào mắt Tulip một cách nghiêm chỉnh.Tulip bắt đầu lắc đầu giận dữ
_Không....không thể nào.....anh đừng xạo em....không có.....
_Tulip....nếu anh xạo em thì để làm gì chứ....
_Không....không thể nào.....Tulip bắt đầu rưng rưng nhìn Lu....và thế là Lu cất tiếng hát
_Buổi sáng bình yên anh và em đùa vui,hồn nhiên say đắm trong khung trời....màu nắng chiếu sáng lên đôi môi son hồng,mùi thơm,ngây ngất lòng anh...._Lu dừng lại rồi nhìn Tulip một hồi,lát sau,cậu tiếp tục nói_Em còn nhớ bài hát này không?....
_Taylor???????......Tulip sợ hãi hỏi
_Anh đây....
Khi Lu vừa trả lời xong thì Tulip chợt thấy một thứ ánh sáng gì đó khiến cô bất an....Tulip giật mình khi thấy mờ mờ ảo ảo ở phía biển xa xăm mẹ cô đang đứng đó cùng với người con trai nhỏ bé đáng yêu.Và cô dễ dàng nhận biết đó chính là Lu.CÔ tự đặt dấu hỏi tại sao lại là Lu?Và tại sao mẹ cô lại đang khóc....Tulip nhìn Lu,một làn sóng điện luồn qua,Tulip hét lên và bỏ chạy....bỏ mặt Lu đứng đó đang gọi tên cô mà không thèm nói gì hơn.Tulip vừa chạy vừa khóc....cô đến lên lâu đài và đứng trước cửa phòng gục quỳ xuống khóc nức nở.Một lát sau trước khi cô ngất đi....cũng là lúc Ren đứng trước mặt cô...với ánh mắt lạnh lùng
Tulip đau đớn khi nhìn ánh mắt đó...Cô không nói được gì hơn chỉ còn biết cách thì thào một cách yếu ớt
_Ren....cứu em.....
Mọi người đang nhìn cô bé với ánh mắt lạnh lùng....Thấy vậy,Tulip đứng dậy từ từ gạt bỏ tay Lu ra...Cô gãi đầu cười gượng gạo
_Chào....chào mọi người.....
Thế nhưng,đáp với nụ cười đó là những ánh mắt lạnh lùng....mọi người không nói không gì quay lưng bỏ mặt Tulip.Và người cuối cùng rời là Layon....cô nhìn Tulip bằng ánh mắt cảm thông rồi cũng rời bỏ Tulip đi....Tulip xịu mặt lại rồi quay lui nhìn Lu....Cô mỉm cười buồn.Lu thấy thế ngạc nhiên hỏi
_Em sao vậy?Tại sao mọi người.....
_Không sao đâu anh.....Tulip cắt ngang lời nói của Lu.Cô thở dài sau câu nói đó rồi hít một hơi lấy lại tinh thần.Tulip đổi giọng ngay...._thế tại sao hồi nãy anh nói cái gì mà tìm ra em vây?
_Tulip....cậu boy đó có phải tên là Taylor?
_CÁI GÌIIIIIIIIIIIIIIIII?_Tulip hét lên và trố mắt nhìn Lu vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi
_Ừa....người con trai đó tên Taylor....đến với em trong một dịp bất ngờ và ra đi cũng lặng lẽ đúng không?.....Lu tiếp tục hỏi.
Tulip đưa mắt nhìn ra khoảng không rồi thở dài trả lời
_Dạ đúng.....đó chính là mối tình đầu của em....em đã rất thích người đó....nhưng rồi người đó đã quên đi em.....Ủa....mà sao anh biết hay vậy?.....
_Nếu anh nói người con trai đó là anh thì sao?.....Lu nhìn vào mắt Tulip một cách nghiêm chỉnh.Tulip bắt đầu lắc đầu giận dữ
_Không....không thể nào.....anh đừng xạo em....không có.....
_Tulip....nếu anh xạo em thì để làm gì chứ....
_Không....không thể nào.....Tulip bắt đầu rưng rưng nhìn Lu....và thế là Lu cất tiếng hát
_Buổi sáng bình yên anh và em đùa vui,hồn nhiên say đắm trong khung trời....màu nắng chiếu sáng lên đôi môi son hồng,mùi thơm,ngây ngất lòng anh...._Lu dừng lại rồi nhìn Tulip một hồi,lát sau,cậu tiếp tục nói_Em còn nhớ bài hát này không?....
_Taylor???????......Tulip sợ hãi hỏi
_Anh đây....
Khi Lu vừa trả lời xong thì Tulip chợt thấy một thứ ánh sáng gì đó khiến cô bất an....Tulip giật mình khi thấy mờ mờ ảo ảo ở phía biển xa xăm mẹ cô đang đứng đó cùng với người con trai nhỏ bé đáng yêu.Và cô dễ dàng nhận biết đó chính là Lu.CÔ tự đặt dấu hỏi tại sao lại là Lu?Và tại sao mẹ cô lại đang khóc....Tulip nhìn Lu,một làn sóng điện luồn qua,Tulip hét lên và bỏ chạy....bỏ mặt Lu đứng đó đang gọi tên cô mà không thèm nói gì hơn.Tulip vừa chạy vừa khóc....cô đến lên lâu đài và đứng trước cửa phòng gục quỳ xuống khóc nức nở.Một lát sau trước khi cô ngất đi....cũng là lúc Ren đứng trước mặt cô...với ánh mắt lạnh lùng
Tulip đau đớn khi nhìn ánh mắt đó...Cô không nói được gì hơn chỉ còn biết cách thì thào một cách yếu ớt
_Ren....cứu em.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.