Tiểu Thư Bướng Bỉnh Và Hoàng Tử Cố Chấp
Chương 63: Ngày cưới
Kid
07/06/2013
_Ba cặp đôi đi ra nào.....Giọng
vua Roenxi lên tiếng một cách rõ ràng...Thế là bên kia,cả ba cặp đôi
tiến ra một cách thật chầm rãi... Nicky nắm tay Layon đi đầu tiên,kế đến là Pyo cùng Julia và cuối cùng là Ren với Laura...Những tiếng vỗ tay
hưởng ứng rất to....nhưng ai cũng ngạc nhiên khi thấy vắng mặt
Tulip....Vua Roenxi tiếp tục nói
_Trước khi hành lễ chúng ta nên có vài tiết mục văn nghệ trước nhỉ.....giờ ai muốn tặng cho các hoàng tử của chúng ta nè
_Con......Tulipm ở đâu lên tiếng khiến mọi người há hốc miệng nhìn....Bên kia,Pyo,Nicky,Ren,layon,Laura và Julia cuối mặt xuống mà lòng thấy bức rức vô cùng....Tulip mỉm cười bước đến cạnh vua Roenxi,cầm lấy micro rồi nói
_Tulip xin tặng mấy ban. yêu dấu của Tulip bài này nhân ngày cưới....chúc mấy người vui vẻ nha....hihi...và Tulip sẽ hát bài Mưa Sao BĂng nè......Tulip vừa giới thiệu xong là tiếng nhạc nỗi lên....Giọng Tulip trong trẻo vang lên
_Buổi sáng bình yên anh và em đùa vui, Hồn nhiên say đắm trong khung trời. Màu nắng chiếu sáng lên đôi môi son hồng mùi thơm ngây ngất lòng anh. Có đôi khi ta hờn ghen vu vơ vì yêu em nên nhỏ nhen giận hờn, Nhưng đến khi xa rồi thì anh chỉ còn lại ngôi sao băng.........
Tự dưng ngang lúc ấy,nước mắt Tulip rơi xuống...cô không còn hát được nữa thì bỗng nhiên ở đâu vang lên giọng hát của một người con trai....một giọng hát quen thuộc nối tiếp lời của Tulip....và tất cả các ánh mắt xoay lại nhìn người con trai bước vào
_DẪu trời khô nắng cháy....dẫu trời mưa gió rét anh vẫn mong...vẫn mơ có em bên cạnh.....Tình là thế khi gặp nhau là nhớ nhau gấp trăm lần hơn thôi từ đây giá rét không rời xa nữa nhé,ta hãy ngồi tựa kề vai đếm sao trên trời...Lời yêu thương gởi đến em trong nụ hôn.....
Thế là ngay lúc này đây,người con trai đang đứng bên cạnh Tulip ôm Tulip vào lòng....Pyo,Nicky,Julia,Ren,Laura và Layon cùng hét lẻn
_LUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU??????????????????????
_Chào mọi người......Hì.......Tulip từ từ bỏ Lu ra khóc thút thít nói
_Anh về với em rồi....anh ác quá....anh biết em nhớ anh lắm không?
_Hì.....cho anh xin lỗi em nha Tulip....
_Con không lấy Ren đâu hoàng thượng à.....Laura mới bắt đầu lên tiếng khiến các vị khách mời xì xào bỡ ngỡ.....và ngay cả Ren cùng Tulip cũng ngạc nhiên trước hành động đó của laura......Thế là Nicky và Pyo cùng nói
_Phụ hoàng....con nghĩ chúng ta nên dời ngày đám cưới đi....tụi con xin lỗi.....
Thế là cả đám nắm tay nhau bỏ chạy dưới cái nhìn ngơ ngác của mọi người...và tất nhiên Tulip đang sung sướng và hạnh phúc dưới cái nắm tay ấm áp của Lu
Khi cả đám vừa chạy thoát khỏi cái nhìn lạ lẫm của các vị khách,tại bãi biển,mọi người thả mình xuống dòng các nóng vàng đó....Nicky nhìn qua Lu nói
_Ngạc nhiên thật đấy anh bạn......tụi này ngỡ anh bạn chết rồi chứ.....
Lu mỉm cười trước sự ngạc nhiên khó hiểu của mọi người.....Lúc ấy,Tulip mới ngước nhìn Lu long lanh mắt nói
_Anh về rồi....anh không bỏ em....hix.....khi nào chúng ta sẽ cưới hả Lu?....Sắp gần rồi phải không?
Nghe đến vậy,ai nấy đều im lặng.Ren đỏ mặt phừng phừng rồi xoay đi...Lu không nói gì một hồi chỉ biết đứng im lặng nhìn Tulip....Một lát sau,Lu buông tay Tulip ra và nói
_Anh xin lỗi em Tulip....anh không muốn cưới em....anh chỉ xem em là em gái mà thôi.....
Tulip nghe vậy sững sờ...cô gào lên
_Lu...anh xạo em....anh xạo em...em không tin....anh đừng đùa em nữa
_Anh không xạo....anh không hề yêu em Tulip à......
Và thế là"Bốp".....nhanh như gió,Ren tung một cú đấm ngay mặt Lu....Cậu nói
_MÀy nói yêu cô ấy....mày nói mày sẽ cướp cô ấy từ tay tao.....giờ mày lại nói không yêu cô ấy....mày nghĩ mày là ai.....?
Ren định tung thêm một cú đấm nữa thì nhanh như chớp,Lu đã đưa tay chống đỡ lại....cậu hét to
_Tao thích là tao yêu...tao không thích là tao không yêu....mày có quyền gì cấm......
_Thế thì mày chết đi....
Thế là cả hai bên bắt đầu tung những cú thần chưởng thật mạnh....Pyo nói to
_Ren...dừng tay lại....em dừng tay lại....
_Em không dừng...hắn ta dám làm tổn thương Tulip....em phải giết nó.....
_Dừng tay lại....dừng tay lại đi mà Ren....huhuhu......Tulip nhảy vào ôm lấy Ren và ngăn Ren lại khiến Ren mất tự chủ buông Tulip ra.....Cậu không nói gì,chỉ đứng lặng im nhìn Tulip....Moị người xung quanh vẫn im lặng nhìn hành động của ba người này mà không thể nói một lời....Tulip nước mắt nước mũi chảy tèm lem,đến trước mặt Lu và nói
_Em không tin anh không yêu em Lu à.....tối nay em sẽ đến nhà anh đấy....hì.....yêu anh nhiều lắm Taylor của em....
Tulip cố gắng nở nụ cười điềm tĩnh nhất....và điều đó khiến Ren đau lòng lắm......Cậu xoay lưng bỏ đi và theo sau là Laura,Nicky,Pyo,Mery,Julia và Layon.....
Lu nhìn Tulip rồi cũng quay lưng đi....Tulip giờ đã hết khóc,cô kéo áo Lu lại nói
_Taylor....tại sao?....tại sao anh không còn yêu em nữa?....
_Anh đã nói từ trước tới giờ anh chưa bao giờ yên em....
_Anh xạo em....em biết anh xạo em....
_ANh không xạo....em bỏ tay ra....anh cần phải về nhà mình ngay....
Lu quay lưng bước đi nhanh...Tulip cắn môi chạy theo....Đường đến nhà Lu là một con đường dài và hẹp.Có lẽ đây là lần đầu Tulip bước trên con đường này....Cô cứ dán mắt nhìn theo cái bóng dáng của Lu và đuổi theo....Bầu trời trong xanh của màu xuân bắt đầu chuyển màu...Gió trời bắt đầu nổi lên....Tulip cảm thấy lành lạnh nhưng cô không nói gì...vẫn tiếp tục đuổi theo....cuối cùng Lu dừng chân tại một căn biệt thự thật to ở giữa rừng mà cậu không hề biết Tulip đang theo chân mình.....Tulip ngạc nhiên khi thấy cậu rẽ vào căn hộ đó....Nhưng vì không có thời gian để ý nên Tulip cho qua những chi tiết lạ thường đó.....Cô dừng trước cổng gọi tên Lu
_Lu....Lu ơi.....
Lu nghe tiếng gọi thân thuộc liền quay lại và há hốc miệng nói
_Em làm gì mà theo anh thế?
_Người ta muốn nói chuyện rõ ràng với anh mà.....Tulip bẽn lẽn nói
_Em về đi....đừng làm anh ghét em...Vừa dứt lời,Lu bước nhanh vào nhà và đóng cửa lại....Tulip đứng ngoài đập cửa và hét to
_Lu....mở cửa ra cho em đi mà.....em biết anh còn yêu em....Lu mở cửa ra.....
Đáp với tiếng hét của Tulip là một sự im lặng đáng sợ.....Tulip bắt đầu khóc....khóc thật nhiều....Thật bất ngờ là đúng lúc ấy,trời đã đổ mưa....Tulip đứng dưới mưa cứ gọi tên Lu không ngừng....Trên lầu kia,sau màn rèm cửa,Lu nhìn cái bóng dáng nhỏ bé đang run lên cầm cập.....cậu nắm chặt tay Tulip lại và thầm nghĩ
_Xin lỗi em Tulip...ta buộc phải làm thế....nếu không thì....
Và thế là kí ức của Lu trong những ngày qua bắt đầu tràn về....Chuyện gì xaỷ ra....kí ức nào....
_Trước khi hành lễ chúng ta nên có vài tiết mục văn nghệ trước nhỉ.....giờ ai muốn tặng cho các hoàng tử của chúng ta nè
_Con......Tulipm ở đâu lên tiếng khiến mọi người há hốc miệng nhìn....Bên kia,Pyo,Nicky,Ren,layon,Laura và Julia cuối mặt xuống mà lòng thấy bức rức vô cùng....Tulip mỉm cười bước đến cạnh vua Roenxi,cầm lấy micro rồi nói
_Tulip xin tặng mấy ban. yêu dấu của Tulip bài này nhân ngày cưới....chúc mấy người vui vẻ nha....hihi...và Tulip sẽ hát bài Mưa Sao BĂng nè......Tulip vừa giới thiệu xong là tiếng nhạc nỗi lên....Giọng Tulip trong trẻo vang lên
_Buổi sáng bình yên anh và em đùa vui, Hồn nhiên say đắm trong khung trời. Màu nắng chiếu sáng lên đôi môi son hồng mùi thơm ngây ngất lòng anh. Có đôi khi ta hờn ghen vu vơ vì yêu em nên nhỏ nhen giận hờn, Nhưng đến khi xa rồi thì anh chỉ còn lại ngôi sao băng.........
Tự dưng ngang lúc ấy,nước mắt Tulip rơi xuống...cô không còn hát được nữa thì bỗng nhiên ở đâu vang lên giọng hát của một người con trai....một giọng hát quen thuộc nối tiếp lời của Tulip....và tất cả các ánh mắt xoay lại nhìn người con trai bước vào
_DẪu trời khô nắng cháy....dẫu trời mưa gió rét anh vẫn mong...vẫn mơ có em bên cạnh.....Tình là thế khi gặp nhau là nhớ nhau gấp trăm lần hơn thôi từ đây giá rét không rời xa nữa nhé,ta hãy ngồi tựa kề vai đếm sao trên trời...Lời yêu thương gởi đến em trong nụ hôn.....
Thế là ngay lúc này đây,người con trai đang đứng bên cạnh Tulip ôm Tulip vào lòng....Pyo,Nicky,Julia,Ren,Laura và Layon cùng hét lẻn
_LUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU??????????????????????
_Chào mọi người......Hì.......Tulip từ từ bỏ Lu ra khóc thút thít nói
_Anh về với em rồi....anh ác quá....anh biết em nhớ anh lắm không?
_Hì.....cho anh xin lỗi em nha Tulip....
_Con không lấy Ren đâu hoàng thượng à.....Laura mới bắt đầu lên tiếng khiến các vị khách mời xì xào bỡ ngỡ.....và ngay cả Ren cùng Tulip cũng ngạc nhiên trước hành động đó của laura......Thế là Nicky và Pyo cùng nói
_Phụ hoàng....con nghĩ chúng ta nên dời ngày đám cưới đi....tụi con xin lỗi.....
Thế là cả đám nắm tay nhau bỏ chạy dưới cái nhìn ngơ ngác của mọi người...và tất nhiên Tulip đang sung sướng và hạnh phúc dưới cái nắm tay ấm áp của Lu
Khi cả đám vừa chạy thoát khỏi cái nhìn lạ lẫm của các vị khách,tại bãi biển,mọi người thả mình xuống dòng các nóng vàng đó....Nicky nhìn qua Lu nói
_Ngạc nhiên thật đấy anh bạn......tụi này ngỡ anh bạn chết rồi chứ.....
Lu mỉm cười trước sự ngạc nhiên khó hiểu của mọi người.....Lúc ấy,Tulip mới ngước nhìn Lu long lanh mắt nói
_Anh về rồi....anh không bỏ em....hix.....khi nào chúng ta sẽ cưới hả Lu?....Sắp gần rồi phải không?
Nghe đến vậy,ai nấy đều im lặng.Ren đỏ mặt phừng phừng rồi xoay đi...Lu không nói gì một hồi chỉ biết đứng im lặng nhìn Tulip....Một lát sau,Lu buông tay Tulip ra và nói
_Anh xin lỗi em Tulip....anh không muốn cưới em....anh chỉ xem em là em gái mà thôi.....
Tulip nghe vậy sững sờ...cô gào lên
_Lu...anh xạo em....anh xạo em...em không tin....anh đừng đùa em nữa
_Anh không xạo....anh không hề yêu em Tulip à......
Và thế là"Bốp".....nhanh như gió,Ren tung một cú đấm ngay mặt Lu....Cậu nói
_MÀy nói yêu cô ấy....mày nói mày sẽ cướp cô ấy từ tay tao.....giờ mày lại nói không yêu cô ấy....mày nghĩ mày là ai.....?
Ren định tung thêm một cú đấm nữa thì nhanh như chớp,Lu đã đưa tay chống đỡ lại....cậu hét to
_Tao thích là tao yêu...tao không thích là tao không yêu....mày có quyền gì cấm......
_Thế thì mày chết đi....
Thế là cả hai bên bắt đầu tung những cú thần chưởng thật mạnh....Pyo nói to
_Ren...dừng tay lại....em dừng tay lại....
_Em không dừng...hắn ta dám làm tổn thương Tulip....em phải giết nó.....
_Dừng tay lại....dừng tay lại đi mà Ren....huhuhu......Tulip nhảy vào ôm lấy Ren và ngăn Ren lại khiến Ren mất tự chủ buông Tulip ra.....Cậu không nói gì,chỉ đứng lặng im nhìn Tulip....Moị người xung quanh vẫn im lặng nhìn hành động của ba người này mà không thể nói một lời....Tulip nước mắt nước mũi chảy tèm lem,đến trước mặt Lu và nói
_Em không tin anh không yêu em Lu à.....tối nay em sẽ đến nhà anh đấy....hì.....yêu anh nhiều lắm Taylor của em....
Tulip cố gắng nở nụ cười điềm tĩnh nhất....và điều đó khiến Ren đau lòng lắm......Cậu xoay lưng bỏ đi và theo sau là Laura,Nicky,Pyo,Mery,Julia và Layon.....
Lu nhìn Tulip rồi cũng quay lưng đi....Tulip giờ đã hết khóc,cô kéo áo Lu lại nói
_Taylor....tại sao?....tại sao anh không còn yêu em nữa?....
_Anh đã nói từ trước tới giờ anh chưa bao giờ yên em....
_Anh xạo em....em biết anh xạo em....
_ANh không xạo....em bỏ tay ra....anh cần phải về nhà mình ngay....
Lu quay lưng bước đi nhanh...Tulip cắn môi chạy theo....Đường đến nhà Lu là một con đường dài và hẹp.Có lẽ đây là lần đầu Tulip bước trên con đường này....Cô cứ dán mắt nhìn theo cái bóng dáng của Lu và đuổi theo....Bầu trời trong xanh của màu xuân bắt đầu chuyển màu...Gió trời bắt đầu nổi lên....Tulip cảm thấy lành lạnh nhưng cô không nói gì...vẫn tiếp tục đuổi theo....cuối cùng Lu dừng chân tại một căn biệt thự thật to ở giữa rừng mà cậu không hề biết Tulip đang theo chân mình.....Tulip ngạc nhiên khi thấy cậu rẽ vào căn hộ đó....Nhưng vì không có thời gian để ý nên Tulip cho qua những chi tiết lạ thường đó.....Cô dừng trước cổng gọi tên Lu
_Lu....Lu ơi.....
Lu nghe tiếng gọi thân thuộc liền quay lại và há hốc miệng nói
_Em làm gì mà theo anh thế?
_Người ta muốn nói chuyện rõ ràng với anh mà.....Tulip bẽn lẽn nói
_Em về đi....đừng làm anh ghét em...Vừa dứt lời,Lu bước nhanh vào nhà và đóng cửa lại....Tulip đứng ngoài đập cửa và hét to
_Lu....mở cửa ra cho em đi mà.....em biết anh còn yêu em....Lu mở cửa ra.....
Đáp với tiếng hét của Tulip là một sự im lặng đáng sợ.....Tulip bắt đầu khóc....khóc thật nhiều....Thật bất ngờ là đúng lúc ấy,trời đã đổ mưa....Tulip đứng dưới mưa cứ gọi tên Lu không ngừng....Trên lầu kia,sau màn rèm cửa,Lu nhìn cái bóng dáng nhỏ bé đang run lên cầm cập.....cậu nắm chặt tay Tulip lại và thầm nghĩ
_Xin lỗi em Tulip...ta buộc phải làm thế....nếu không thì....
Và thế là kí ức của Lu trong những ngày qua bắt đầu tràn về....Chuyện gì xaỷ ra....kí ức nào....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.