Chương 5: Bắt đầu
Hấp Miêu Thành Tiên
04/02/2023
Giang Tố Luật bị lời nói này làm cho tức giận đến run rẩy.
Trình Phản muốn tiến lên nhìn cho rõ dáng vẻ của tên Alpha kia. Hắn đã sớm biết đám Alpha ở Thượng Thành đều là lũ hỗn đản dối trá, nhưng lão già trước mắt này đã vượt qua sự nhận thức của hắn. Trình Phản thực sự có chút tức giận, hắn muốn thay Giang Tố Luật cho lão ta một bài học.
Nhưng một khắc hắn tiến lên kia, Giang Tố Luật đã duỗi tay giữ chặt cổ tay hắn, lắc lắc đầu. Trình Phản hiểu ý anh, hắn khẽ gật đầu, an phận lui trở lại phía sau Giang Tố Luật, âm thầm phóng thích tin tức tố. Trong phòng này duy nhất chỉ có hắn là Alpha đỉnh cấp, ban nãy khi bước vào hắn đã chú ý qua. Quả thực một lúc sau đám Alpha này đã bắt đầu đứng ngồi không yên, trong không khí nồng nặc mùi thuốc súng.
Giang Tố Luật nhìn chằm chằm Lý Nguyên: "Việc tôi trở thành tổng tài của FTG đã là sự thật không thể thay đổi, nếu ai có điều gì dị nghị, vậy thì cứ trực tiếp mà từ chức đi."
Hai chữ "Từ chức" vừa mới thốt ra, ngay lập tức khiến tất cả mọi người ngay cả Lý nguyên cũng phải ngạc nhiên trợn tròn mắt, cái tên Omega mới đến công ty chưa được bao lâu này ấy thế mà dám bảo đám bô lão bọn họ từ chức.
"Nếu ông nhất thời vẫn còn phân vân, vậy tôi có thể giúp chủ động sa thải ông, công ty sẽ tiến hành bồi thường dựa theo hợp đồng, cảm ơn ông mấy năm nay đã thật tâm cống hiến cho FTG."
Trong mắt Lý Nguyên cũng hiện lên một tia kinh hoảng nhưng ngay sau đó lão liền ha hả cười lớn.
"Sa thải giám đốc cấp cao nào có phải chuyện dễ như ăn cháo như vậy, cậu cũng chỉ là một tổng tài mới nhậm chức chưa được vài ngày mà thôi, cậu lấy đâu ra cái quyền sa thải tôi, hay là để tôi cho cậu thời gian về hỏi lại ba mình nhé?"
Giang Tố Luật tức giận cắn chặt răng, Lý Nguyên không chỉ khinh thường anh mà lão còn muốn lấy ba anh ra làm uy.
"Chuyện đó thì ông đừng lo, các vị trưởng bối trong hội đồng quản trị tuổi đã cao, bọn họ không muốn nhúng tay vào chuyện thương trường trong công ty nữa nên đã sớm giao lại một vài quyền hạn cho tôi rồi." Giang Tố Luật vừa nói vừa mở quang não trên tay lên, nano chip có độ bảo mật tương đối cao, màn hình trôi nổi trong không trung nhưng chỉ nhận duy nhất một chủ, không có sự cho phép của chủ nhân thì không một ai có thể nhìn thấy trên màn hình đang chiếu cái gì.
Cho nên tất cả mọi người chỉ nhìn thấy Giang Tố Luật một bên nhanh tay thao tác trên không trung, một bên tiếp tục đối thoại với Lý Nguyên: "Thư sa thải tôi cũng đã gửi đi rồi đó, nếu có điều gì không đúng với quy định thì ông cứ trực tiếp tìm bộ phận pháp lý của công ty để phản ánh."
Lý Nguyên nghe vậy cũng mở quang não trên tay ra xem, mọi người trong phòng ngay từ đầu đã chứng kiến toàn bộ sự việc từ khi lão vênh váo tự đắc đến khi sắc mặt lão chuyển sang xanh mét.
Cuối cùng thì cục tức trong lòng Giang Tố Luật đã phần nào xẹp xuống, đừng tưởng nhìn anh mềm yếu mà lên mặt khi dễ, cũng có thể là do sau lưng anh có Trình Phản ủng hộ nên hiệp đấu thứ nhất này, anh thắng.
"Thật đúng là đầu óc của Omega, vừa nông can lại ngu dốt, nhận chức chưa được bao lâu mà việc đầu tiên cậu làm trong nhiệm kỳ của mình ấy vậy lại là sa thải một tổng giám đốc đã tận tâm dốc hết sức mình cho tập đoàn trong suốt hai mươi năm? Cậu tưởng rằng làm như vậy thì chúng tôi sẽ chịu chấp nhận phục tùng dưới sự sai bảo của cậu sao? Nực cười." Người vừa chủ động lên tiếng chính là vị Alpha sắp về hưu vừa bị Trình Phản đập vỡ ly nước.
"Vị này xin đừng làm như bản thân mình phải chịu ủy khuất như thế, việc phục vụ cho công việc vốn là trách nhiệm của mọi người. Hơn nữa đâu phải các vị làm việc không công, số tiền hàng tháng được chuyển vào tài khoản của các người có bao nhiêu số không chẳng phải các người rõ nhất sao." Có lẽ sự tức giận của Giang Tố Luật thực sự đến giới hạn rồi, anh càng nóng nảy lại càng đúng tình hợp lý mà đối đáp.
"Những lời này cha cậu có biết không? Thử hỏi xem có bao nhiêu công ty dám thẳng tay bỏ ra số tiền cao hơn gấp mấy lần để mời chúng tôi về, nhưng kết cục thì sao chúng tôi vẫn chọn ở lại phụ giúp cho cha cậu, cậu nghĩ là do đâu chúng tôi làm vậy? Là vì tình cảm với công việc, với cha cậu đó! Nhưng bây giờ thì sao, cha cậu đưa một thằng nhãi Omega đến thân mình còn lo chưa xong lên làm tổng tài, đây há chẳng phải tát thẳng vào mặt chúng tôi sao?"
Người này cậy già mà lên mặt, càng nói càng khiến Giang Tố Luật cảm thấy buồn nôn. Dù có oán giận tới cực điểm nhưng Giang Tố Luật vẫn cố phải ra vẻ bình tĩnh. Anh đã tra rõ tư liệu về đám người cao tầng bọn họ, vị này chính là giám đốc Trương, họ đã không muốn cho anh mặt mũi thì anh cũng chẳng phải thủ hạ lưu tình làm gì: "Vậy vị con trai Omega của ông đã ngoài 30 nhưng vẫn không chịu an phận kết hôn sinh con cả ngày cứ ở ngoài lo học làm tiến sĩ, này cũng có thể coi như tát thẳng vào mặt ông đi?"
Sắc mặt lão Alpha họ Trương tức khắc thập phần khó coi, Giang Tố Luật tiếp tục nói: "Tuy rằng chính phủ khuyến khích Omega chúng tôi sớm dựng vợ gả chồng là thật, nhưng điều này không phải luật pháp cưỡng chế, càng không phải cái cớ để đám Alpha các người khinh thường chúng tôi. FTG cho dù có suy tàn đến mức nào cũng không cần đến đám người đầu óc nông cạn như các vị, tổng giám đốc Trương, từ giờ ông có thể an tâm nghỉ hưu được rồi."
"Còn có ai bởi vì cảm thấy đồng lương của mình không xứng đáng với công sức mà mọi người bỏ ra, hoặc là cảm thấy việc có một Omega làm cấp trên là một loại vũ nhục, tiện nhân cơ hội này tìm một công việc mới tốt hơn đi. FTG không chào đón các vị."
Một đám Alpha bốn mắt nhìn nhau, kì thực bọn họ bị cái tên Omega nhỏ bé này dọa cho có phần kiêng dè. Nhưng thực mau đã có Alpha thứ ba đứng dậy, thẳng thắn nói: "Đơn từ chức tôi đã nộp lên rồi, cáo từ."
Tiếp theo lại liên tiếp có một vài người đứng lên, vẫn là câu nói ấy, một lát sau căn phòng đã vơi đi mất mười mấy người. Giang Tố Luật nói năng đến hùng hồn khí phách, nhưng hiện tại sắc mặt vẫn có chút khó coi.
Anh đứng lên: "Mọi người cứ suy nghĩ cho kỹ, nửa giờ sau chúng ta tiếp tục." Nói xong cũng từ phòng họp đi ra ngoài.
Trình Phản đi theo phía sau anh, hai người một trước một sau đi đến phòng trà ở lầu hai. Giang Tố Luật lạnh nhạt lấy một ly cà phê, sau đó bỏ thêm hai phần đường, làm xong tất cả mới một hơi uống hết, im lặng tựa người vào tường điều chỉnh cảm xúc.
Trình Phản cũng dựa người đứng bên cạnh anh, hỏi: "Những người đó đều là nhân tài trụ cột của FTG, anh cứ như vậy để bọn họ rời đi sao?"
Giang Tố Luật tháo mắt kính mắt xuống, dùng tay xoa xoa đôi mắt đau nhức: "Không còn cách nào khác, bọn họ ở lại thì tôi sẽ phải là người đi."
Trình Phản nhẹ nhàng cười một tiếng: "Không nhìn ra Giang tổng còn là một người rất quyết đoán nha."
Giọng nói của hắn có chút ngả ngớn. Giang Tố Luật ghé mắt nhìn qua, mặt anh có chút nóng nhưng vẫn im lặng không nói gì. Trình Phản tựa hồ cũng không quá quan tâm đến vấn đề tôn ti trật tự thì phải. Hắn thi thoảng lại gọi anh là Giang tổng nhưng thái độ lại nhẹ nhàng tùy ý, dường như không thực sự coi anh là cấp trên, thậm chí cũng chẳng quan tâm đến việc anh lớn hơn hắn vài tuổi.
Ban đầu việc này khiến Giang Tố Luật cảm thấy có chút không thoải mái, anh cho rằng thái độ của Trình Phản như vậy là do xuất phát từ bản năng khinh thường Omega của Alpha. Nhưng khi nhìn thấy hắn không ngần ngại mà quăng vỡ ly nước của giám đốc Trương, lúc này anh mới nhận ra hành động và lời nói của người này chỉ đơn giản là vì tính cách của hắn vốn đã chẳng thèm để ai vào mắt mà thôi. Đây quả thực là một chuyện tốt bởi vì ít ra anh vẫn có người dám đứng ra bảo vệ mình dù cho đây vốn là trách nhiệm của hắn, nhưng không hiểu sao một tia lý trí còn xót lại của anh vẫn hy vọng hắn không cần nhúng tay vào chốn thương trường đầy sự miệt thị này.
Giang Tố Luật trầm mặc không nói chuyện, Trình Phản cũng không tiếp tục mở lời.
Nửa giờ sau lại hai người quay trở lại phòng họp, số người còn lại đã vơi đi hai phần ba. Kỳ thật Giang Tố Luật cũng đã lường trước được con số này, người ta thường nói không hy vọng sẽ không có thất vọng, anh quả thực ngay từ đầu đã không hy vọng nhưng không hiểu sao lúc này vẫn cảm thấy mất mát khó tả.
Quay trở lại vị trí tổng tài của mình, Giang Tố Luật kính cẩn cúi người hướng những Alpha còn lại trong phòng nói: "Cảm ơn mọi người đã lựa chọn tin tưởng tôi."
Nhận được lời cảm ơn từ cấp trên của mình nhưng không ai trong phòng lên tiếng đáp lại, bọn họ lựa chọn ở lại đương nhiên không phải vì đánh cược tin tưởng Giang Tố Luật, đây chỉ là kế hoãn binh tạm thời mà thôi, điều này anh biết rõ nhưng cũng không muốn vạch trần.
Giang Tố Luật ngồi xuống, cũng sắp xếp cho Trình Phản một vị trí, hội nghị tiếp tục, lần này suôn sẻ không còn ai dám bất bình nữa.
Giang Tố Luật nghe câu được câu không, thực tế anh lại bận suy nghĩ đến chuyện khác.
Hai phần ba số người rời đi phần lớn đều là giám đốc hạ tầng, ngoài ra còn có bốn trong mười hai lãnh đạo cấp cao trong hội nghị. Trụ cột còn lại tám người, điều này làm cho Giang Tố Luật nhẹ nhàng thở ra. Nhưng Lý nguyên cùng giám đốc Trương, hai người bọn họ một người là giám đốc kỹ thuật quản lý cơ sở dữ liệu, một người là giám đốc tiêu thụ, đều là hai chức vụ quan trọng nhất, thiếu hai người bọn họ thì hoạt động trong công ty sẽ không thể vận hành bình thường được. Này lại là một cục tạ khiến Giang Tố Luật đau đầu.
Hơn nữa, ở cùng với quá nhiều Alpha trong một không gian khép kín lâu như vậy cũng khiến anh có chút không khỏe. Dù đã dán tận 2 miếng dán ứng chế nhưng ban nãy lúc Trình Phản thả pheromone, Giang Tố Luật vẫn có thể ngửi thấy một chút tin tức tố của hắn. Mùi rượu quýt thanh mát không khác với trong tưởng tượng là bao khiến anh bất giác ngửi nhiều thêm vài cái. Giang Tố Luật biết đây chẳng phải là dấu hệu tốt gì cho cam nên mới cố ý để cho Trình Phản ngồi vào vị trí ban nãy của Lý Nguyên cách xa anh cả một cái bàn.
Nội dung được báo cáo lần này, phần lớn đều là những công việc mà anh đã nắm rõ, cho nên chỉ một lát sau tám chủ quản đã nói xong, Giang Tố Luật thanh thanh cất lời. Mục đích của anh là muốn thông qua hội nghị lần này không chỉ thu được một bộ phận ủng hộ mình mà còn muốn cố tình tung ra một tin tức quan trọng, cũng là cơ sở để củng cố lòng tin với những người ở lại.
"Cảm tạ các vị đã báo cáo lại tường tận nội bộ công ty cho tôi, nhân dịp này tôi cũng có chuyện quan trọng muốn thông báo. Bộ phận nguyên cứu và phát triển công nghệ sản xuất làn da nhân tạo vừa phản hồi lại, theo đó dự án hợp tác giữa chúng ta với GET đã bắt đầu có sự khởi sắc, tuy chỉ mới thu được một chút đột phá nho nhỏ nhưng tôi tin chắc rằng chỉ trong vài năm tới đây chúng ta cũng có thể tự mình tái tạo ra một làn da nhân loại hoàn chỉnh, vượt xa những đối thủ cạnh tranh khác."
Giang Tố Luật vừa nói vừa đem một phần tài liệu gửi tới hệ thống quang não của từng người, mọi người lần lượt xem qua, trên mặt không kìm nổi sự kinh ngạc khó tả.
"Bởi vì vẫn chưa tạo ra được một thương phẩm hoàn chỉnh cùng với sự bảo mật mà hai bên đã thống nhất qua, báo cáo này chỉ mới sơ lược lại nội dung nghiên cứu mà thôi nhưng tôi vẫn hy vọng mọi người cố gắng cẩn thận xem qua để nắm rõ hơn tình hình hoạt động của chúng ta trong tương lai."
Những người đang ngồi ai cũng trố mắt nhìn nhau, tin tức này qua mức chấn động, bọn họ một đám người làm trong công ty lâu như vậy, ấy thế mà lại không một ai biết đến sự hợp tác ngầm này.
Giám đốc cấp cao quản lý thiết kế hình thái người máy không kìm được lên tiếng: "Công ty bắt đầu hợp tác với GET từ khi nào? Sao tôi lại chưa từng nghe nói qua?"
"Tham vọng tạo da một làn da nhân tạo hoàn chỉnh cũng chẳng phải mong muốn ngày một ngày hai của tất cả mọi người, trước kia sau khi công cuộc đàm phán với AM thất bại, chủ tịch đã đàm phán với hội đồng quản trị muốn bỏ ra một số tiền lớn hơn để tự mình nghiên cứu nhưng việc này lại có quá nhiều rủi ro mà tỷ lệ thành công không cao nên cuối cùng vẫn không được thông qua. Nhưng ngài ấy không cam tâm như vậy, khi đó đồng thời GET cũng có một đội ngũ muốn nghiến cứu công nghệ này, vì vậy hai bên đã âm thầm đàm phán hợp tác, sau nhiều lần thất bại thì cuối cùng chúng ta cũng đã thu được những kết quả ban đầu rồi."
Sắc mặt của những Alpha trong phòng phải nói là ngũ vị tạp trần, rốt cuộc thử hỏi bọn họ xem có bao nhiêu người không có ý định từ chức, cũng không nhất thiết cứ phải từ chức ngay lúc này, bọn bọ bất quá chỉ muốn lưu lại nhìn xem Omega này muốn giở trò gì thôi, nhưng không ngờ chờ đợi bọn họ lại là một màn kịch quá sức kích động như thế. Chỉ ngắn ngủi vài giây sau, cả phòng họp đều sôi trào lên, ai cũng rõ tin tức này có ý nghĩa to lớn đến nhường nào, này chẳng phải khẳng định thời kỳ trí năng người máy khô khan của FTG đã sắp chấm dứt rồi sao.
FTG đối với bọn họ mà nói không chỉ là chức vị cao hay không cao mà là cả một tương lai phía trước. Một tập đoàn lớn như vậy có thể sẽ chẳng bởi vì một tổng tài Omega mà mặt trời lặn Tây Sơn.
Đây có lẽ mới chỉ là bước tiến đầu tiên mở ra thời đại mới của FTG mà thôi.
Trình Phản muốn tiến lên nhìn cho rõ dáng vẻ của tên Alpha kia. Hắn đã sớm biết đám Alpha ở Thượng Thành đều là lũ hỗn đản dối trá, nhưng lão già trước mắt này đã vượt qua sự nhận thức của hắn. Trình Phản thực sự có chút tức giận, hắn muốn thay Giang Tố Luật cho lão ta một bài học.
Nhưng một khắc hắn tiến lên kia, Giang Tố Luật đã duỗi tay giữ chặt cổ tay hắn, lắc lắc đầu. Trình Phản hiểu ý anh, hắn khẽ gật đầu, an phận lui trở lại phía sau Giang Tố Luật, âm thầm phóng thích tin tức tố. Trong phòng này duy nhất chỉ có hắn là Alpha đỉnh cấp, ban nãy khi bước vào hắn đã chú ý qua. Quả thực một lúc sau đám Alpha này đã bắt đầu đứng ngồi không yên, trong không khí nồng nặc mùi thuốc súng.
Giang Tố Luật nhìn chằm chằm Lý Nguyên: "Việc tôi trở thành tổng tài của FTG đã là sự thật không thể thay đổi, nếu ai có điều gì dị nghị, vậy thì cứ trực tiếp mà từ chức đi."
Hai chữ "Từ chức" vừa mới thốt ra, ngay lập tức khiến tất cả mọi người ngay cả Lý nguyên cũng phải ngạc nhiên trợn tròn mắt, cái tên Omega mới đến công ty chưa được bao lâu này ấy thế mà dám bảo đám bô lão bọn họ từ chức.
"Nếu ông nhất thời vẫn còn phân vân, vậy tôi có thể giúp chủ động sa thải ông, công ty sẽ tiến hành bồi thường dựa theo hợp đồng, cảm ơn ông mấy năm nay đã thật tâm cống hiến cho FTG."
Trong mắt Lý Nguyên cũng hiện lên một tia kinh hoảng nhưng ngay sau đó lão liền ha hả cười lớn.
"Sa thải giám đốc cấp cao nào có phải chuyện dễ như ăn cháo như vậy, cậu cũng chỉ là một tổng tài mới nhậm chức chưa được vài ngày mà thôi, cậu lấy đâu ra cái quyền sa thải tôi, hay là để tôi cho cậu thời gian về hỏi lại ba mình nhé?"
Giang Tố Luật tức giận cắn chặt răng, Lý Nguyên không chỉ khinh thường anh mà lão còn muốn lấy ba anh ra làm uy.
"Chuyện đó thì ông đừng lo, các vị trưởng bối trong hội đồng quản trị tuổi đã cao, bọn họ không muốn nhúng tay vào chuyện thương trường trong công ty nữa nên đã sớm giao lại một vài quyền hạn cho tôi rồi." Giang Tố Luật vừa nói vừa mở quang não trên tay lên, nano chip có độ bảo mật tương đối cao, màn hình trôi nổi trong không trung nhưng chỉ nhận duy nhất một chủ, không có sự cho phép của chủ nhân thì không một ai có thể nhìn thấy trên màn hình đang chiếu cái gì.
Cho nên tất cả mọi người chỉ nhìn thấy Giang Tố Luật một bên nhanh tay thao tác trên không trung, một bên tiếp tục đối thoại với Lý Nguyên: "Thư sa thải tôi cũng đã gửi đi rồi đó, nếu có điều gì không đúng với quy định thì ông cứ trực tiếp tìm bộ phận pháp lý của công ty để phản ánh."
Lý Nguyên nghe vậy cũng mở quang não trên tay ra xem, mọi người trong phòng ngay từ đầu đã chứng kiến toàn bộ sự việc từ khi lão vênh váo tự đắc đến khi sắc mặt lão chuyển sang xanh mét.
Cuối cùng thì cục tức trong lòng Giang Tố Luật đã phần nào xẹp xuống, đừng tưởng nhìn anh mềm yếu mà lên mặt khi dễ, cũng có thể là do sau lưng anh có Trình Phản ủng hộ nên hiệp đấu thứ nhất này, anh thắng.
"Thật đúng là đầu óc của Omega, vừa nông can lại ngu dốt, nhận chức chưa được bao lâu mà việc đầu tiên cậu làm trong nhiệm kỳ của mình ấy vậy lại là sa thải một tổng giám đốc đã tận tâm dốc hết sức mình cho tập đoàn trong suốt hai mươi năm? Cậu tưởng rằng làm như vậy thì chúng tôi sẽ chịu chấp nhận phục tùng dưới sự sai bảo của cậu sao? Nực cười." Người vừa chủ động lên tiếng chính là vị Alpha sắp về hưu vừa bị Trình Phản đập vỡ ly nước.
"Vị này xin đừng làm như bản thân mình phải chịu ủy khuất như thế, việc phục vụ cho công việc vốn là trách nhiệm của mọi người. Hơn nữa đâu phải các vị làm việc không công, số tiền hàng tháng được chuyển vào tài khoản của các người có bao nhiêu số không chẳng phải các người rõ nhất sao." Có lẽ sự tức giận của Giang Tố Luật thực sự đến giới hạn rồi, anh càng nóng nảy lại càng đúng tình hợp lý mà đối đáp.
"Những lời này cha cậu có biết không? Thử hỏi xem có bao nhiêu công ty dám thẳng tay bỏ ra số tiền cao hơn gấp mấy lần để mời chúng tôi về, nhưng kết cục thì sao chúng tôi vẫn chọn ở lại phụ giúp cho cha cậu, cậu nghĩ là do đâu chúng tôi làm vậy? Là vì tình cảm với công việc, với cha cậu đó! Nhưng bây giờ thì sao, cha cậu đưa một thằng nhãi Omega đến thân mình còn lo chưa xong lên làm tổng tài, đây há chẳng phải tát thẳng vào mặt chúng tôi sao?"
Người này cậy già mà lên mặt, càng nói càng khiến Giang Tố Luật cảm thấy buồn nôn. Dù có oán giận tới cực điểm nhưng Giang Tố Luật vẫn cố phải ra vẻ bình tĩnh. Anh đã tra rõ tư liệu về đám người cao tầng bọn họ, vị này chính là giám đốc Trương, họ đã không muốn cho anh mặt mũi thì anh cũng chẳng phải thủ hạ lưu tình làm gì: "Vậy vị con trai Omega của ông đã ngoài 30 nhưng vẫn không chịu an phận kết hôn sinh con cả ngày cứ ở ngoài lo học làm tiến sĩ, này cũng có thể coi như tát thẳng vào mặt ông đi?"
Sắc mặt lão Alpha họ Trương tức khắc thập phần khó coi, Giang Tố Luật tiếp tục nói: "Tuy rằng chính phủ khuyến khích Omega chúng tôi sớm dựng vợ gả chồng là thật, nhưng điều này không phải luật pháp cưỡng chế, càng không phải cái cớ để đám Alpha các người khinh thường chúng tôi. FTG cho dù có suy tàn đến mức nào cũng không cần đến đám người đầu óc nông cạn như các vị, tổng giám đốc Trương, từ giờ ông có thể an tâm nghỉ hưu được rồi."
"Còn có ai bởi vì cảm thấy đồng lương của mình không xứng đáng với công sức mà mọi người bỏ ra, hoặc là cảm thấy việc có một Omega làm cấp trên là một loại vũ nhục, tiện nhân cơ hội này tìm một công việc mới tốt hơn đi. FTG không chào đón các vị."
Một đám Alpha bốn mắt nhìn nhau, kì thực bọn họ bị cái tên Omega nhỏ bé này dọa cho có phần kiêng dè. Nhưng thực mau đã có Alpha thứ ba đứng dậy, thẳng thắn nói: "Đơn từ chức tôi đã nộp lên rồi, cáo từ."
Tiếp theo lại liên tiếp có một vài người đứng lên, vẫn là câu nói ấy, một lát sau căn phòng đã vơi đi mất mười mấy người. Giang Tố Luật nói năng đến hùng hồn khí phách, nhưng hiện tại sắc mặt vẫn có chút khó coi.
Anh đứng lên: "Mọi người cứ suy nghĩ cho kỹ, nửa giờ sau chúng ta tiếp tục." Nói xong cũng từ phòng họp đi ra ngoài.
Trình Phản đi theo phía sau anh, hai người một trước một sau đi đến phòng trà ở lầu hai. Giang Tố Luật lạnh nhạt lấy một ly cà phê, sau đó bỏ thêm hai phần đường, làm xong tất cả mới một hơi uống hết, im lặng tựa người vào tường điều chỉnh cảm xúc.
Trình Phản cũng dựa người đứng bên cạnh anh, hỏi: "Những người đó đều là nhân tài trụ cột của FTG, anh cứ như vậy để bọn họ rời đi sao?"
Giang Tố Luật tháo mắt kính mắt xuống, dùng tay xoa xoa đôi mắt đau nhức: "Không còn cách nào khác, bọn họ ở lại thì tôi sẽ phải là người đi."
Trình Phản nhẹ nhàng cười một tiếng: "Không nhìn ra Giang tổng còn là một người rất quyết đoán nha."
Giọng nói của hắn có chút ngả ngớn. Giang Tố Luật ghé mắt nhìn qua, mặt anh có chút nóng nhưng vẫn im lặng không nói gì. Trình Phản tựa hồ cũng không quá quan tâm đến vấn đề tôn ti trật tự thì phải. Hắn thi thoảng lại gọi anh là Giang tổng nhưng thái độ lại nhẹ nhàng tùy ý, dường như không thực sự coi anh là cấp trên, thậm chí cũng chẳng quan tâm đến việc anh lớn hơn hắn vài tuổi.
Ban đầu việc này khiến Giang Tố Luật cảm thấy có chút không thoải mái, anh cho rằng thái độ của Trình Phản như vậy là do xuất phát từ bản năng khinh thường Omega của Alpha. Nhưng khi nhìn thấy hắn không ngần ngại mà quăng vỡ ly nước của giám đốc Trương, lúc này anh mới nhận ra hành động và lời nói của người này chỉ đơn giản là vì tính cách của hắn vốn đã chẳng thèm để ai vào mắt mà thôi. Đây quả thực là một chuyện tốt bởi vì ít ra anh vẫn có người dám đứng ra bảo vệ mình dù cho đây vốn là trách nhiệm của hắn, nhưng không hiểu sao một tia lý trí còn xót lại của anh vẫn hy vọng hắn không cần nhúng tay vào chốn thương trường đầy sự miệt thị này.
Giang Tố Luật trầm mặc không nói chuyện, Trình Phản cũng không tiếp tục mở lời.
Nửa giờ sau lại hai người quay trở lại phòng họp, số người còn lại đã vơi đi hai phần ba. Kỳ thật Giang Tố Luật cũng đã lường trước được con số này, người ta thường nói không hy vọng sẽ không có thất vọng, anh quả thực ngay từ đầu đã không hy vọng nhưng không hiểu sao lúc này vẫn cảm thấy mất mát khó tả.
Quay trở lại vị trí tổng tài của mình, Giang Tố Luật kính cẩn cúi người hướng những Alpha còn lại trong phòng nói: "Cảm ơn mọi người đã lựa chọn tin tưởng tôi."
Nhận được lời cảm ơn từ cấp trên của mình nhưng không ai trong phòng lên tiếng đáp lại, bọn họ lựa chọn ở lại đương nhiên không phải vì đánh cược tin tưởng Giang Tố Luật, đây chỉ là kế hoãn binh tạm thời mà thôi, điều này anh biết rõ nhưng cũng không muốn vạch trần.
Giang Tố Luật ngồi xuống, cũng sắp xếp cho Trình Phản một vị trí, hội nghị tiếp tục, lần này suôn sẻ không còn ai dám bất bình nữa.
Giang Tố Luật nghe câu được câu không, thực tế anh lại bận suy nghĩ đến chuyện khác.
Hai phần ba số người rời đi phần lớn đều là giám đốc hạ tầng, ngoài ra còn có bốn trong mười hai lãnh đạo cấp cao trong hội nghị. Trụ cột còn lại tám người, điều này làm cho Giang Tố Luật nhẹ nhàng thở ra. Nhưng Lý nguyên cùng giám đốc Trương, hai người bọn họ một người là giám đốc kỹ thuật quản lý cơ sở dữ liệu, một người là giám đốc tiêu thụ, đều là hai chức vụ quan trọng nhất, thiếu hai người bọn họ thì hoạt động trong công ty sẽ không thể vận hành bình thường được. Này lại là một cục tạ khiến Giang Tố Luật đau đầu.
Hơn nữa, ở cùng với quá nhiều Alpha trong một không gian khép kín lâu như vậy cũng khiến anh có chút không khỏe. Dù đã dán tận 2 miếng dán ứng chế nhưng ban nãy lúc Trình Phản thả pheromone, Giang Tố Luật vẫn có thể ngửi thấy một chút tin tức tố của hắn. Mùi rượu quýt thanh mát không khác với trong tưởng tượng là bao khiến anh bất giác ngửi nhiều thêm vài cái. Giang Tố Luật biết đây chẳng phải là dấu hệu tốt gì cho cam nên mới cố ý để cho Trình Phản ngồi vào vị trí ban nãy của Lý Nguyên cách xa anh cả một cái bàn.
Nội dung được báo cáo lần này, phần lớn đều là những công việc mà anh đã nắm rõ, cho nên chỉ một lát sau tám chủ quản đã nói xong, Giang Tố Luật thanh thanh cất lời. Mục đích của anh là muốn thông qua hội nghị lần này không chỉ thu được một bộ phận ủng hộ mình mà còn muốn cố tình tung ra một tin tức quan trọng, cũng là cơ sở để củng cố lòng tin với những người ở lại.
"Cảm tạ các vị đã báo cáo lại tường tận nội bộ công ty cho tôi, nhân dịp này tôi cũng có chuyện quan trọng muốn thông báo. Bộ phận nguyên cứu và phát triển công nghệ sản xuất làn da nhân tạo vừa phản hồi lại, theo đó dự án hợp tác giữa chúng ta với GET đã bắt đầu có sự khởi sắc, tuy chỉ mới thu được một chút đột phá nho nhỏ nhưng tôi tin chắc rằng chỉ trong vài năm tới đây chúng ta cũng có thể tự mình tái tạo ra một làn da nhân loại hoàn chỉnh, vượt xa những đối thủ cạnh tranh khác."
Giang Tố Luật vừa nói vừa đem một phần tài liệu gửi tới hệ thống quang não của từng người, mọi người lần lượt xem qua, trên mặt không kìm nổi sự kinh ngạc khó tả.
"Bởi vì vẫn chưa tạo ra được một thương phẩm hoàn chỉnh cùng với sự bảo mật mà hai bên đã thống nhất qua, báo cáo này chỉ mới sơ lược lại nội dung nghiên cứu mà thôi nhưng tôi vẫn hy vọng mọi người cố gắng cẩn thận xem qua để nắm rõ hơn tình hình hoạt động của chúng ta trong tương lai."
Những người đang ngồi ai cũng trố mắt nhìn nhau, tin tức này qua mức chấn động, bọn họ một đám người làm trong công ty lâu như vậy, ấy thế mà lại không một ai biết đến sự hợp tác ngầm này.
Giám đốc cấp cao quản lý thiết kế hình thái người máy không kìm được lên tiếng: "Công ty bắt đầu hợp tác với GET từ khi nào? Sao tôi lại chưa từng nghe nói qua?"
"Tham vọng tạo da một làn da nhân tạo hoàn chỉnh cũng chẳng phải mong muốn ngày một ngày hai của tất cả mọi người, trước kia sau khi công cuộc đàm phán với AM thất bại, chủ tịch đã đàm phán với hội đồng quản trị muốn bỏ ra một số tiền lớn hơn để tự mình nghiên cứu nhưng việc này lại có quá nhiều rủi ro mà tỷ lệ thành công không cao nên cuối cùng vẫn không được thông qua. Nhưng ngài ấy không cam tâm như vậy, khi đó đồng thời GET cũng có một đội ngũ muốn nghiến cứu công nghệ này, vì vậy hai bên đã âm thầm đàm phán hợp tác, sau nhiều lần thất bại thì cuối cùng chúng ta cũng đã thu được những kết quả ban đầu rồi."
Sắc mặt của những Alpha trong phòng phải nói là ngũ vị tạp trần, rốt cuộc thử hỏi bọn họ xem có bao nhiêu người không có ý định từ chức, cũng không nhất thiết cứ phải từ chức ngay lúc này, bọn bọ bất quá chỉ muốn lưu lại nhìn xem Omega này muốn giở trò gì thôi, nhưng không ngờ chờ đợi bọn họ lại là một màn kịch quá sức kích động như thế. Chỉ ngắn ngủi vài giây sau, cả phòng họp đều sôi trào lên, ai cũng rõ tin tức này có ý nghĩa to lớn đến nhường nào, này chẳng phải khẳng định thời kỳ trí năng người máy khô khan của FTG đã sắp chấm dứt rồi sao.
FTG đối với bọn họ mà nói không chỉ là chức vị cao hay không cao mà là cả một tương lai phía trước. Một tập đoàn lớn như vậy có thể sẽ chẳng bởi vì một tổng tài Omega mà mặt trời lặn Tây Sơn.
Đây có lẽ mới chỉ là bước tiến đầu tiên mở ra thời đại mới của FTG mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.