Chương 7:
Nhị Khiêm
05/08/2023
Hiện giờ Tiêu Niệm Chức vừa nghe thấy Vu cô cô an bài, thầm suy nghĩ: Địa vị này, quả nhiên rất cao.
Nguyên chủ từ giữa trưa vẫn chưa từng ăn gì, Tiêu Niệm Chức đã lăn qua lăn lại một trận, hiện giờ đã qua giờ Hợi, trong bụng nàng từ sớm cũng đã trống rỗng.
Biết có thể đến nhà ăn để lấy nguyên liệu nấu ăn, Tiêu Niệm Chức không nhịn được liền muốn đi lấy ngay.
Nghĩ tới những điều mà Vu cô cô đã nói, sau giờ Hợi phần lớn học sinh trong hậu viện đều sẽ trở về ký túc xá, nhà ăn sẽ không có quá nhiều người, Tiêu Niệm Chức trấn tĩnh lại chính mình một chút, sau khi chào hỏi Vu cô cô xong, liền mang theo thẻ bài của đối phương đã đưa rồi đi đến nhà ăn.
Thời điểm mà Tiêu Niệm Chức đi qua, nhà ăn chỉ còn lại hai thẩm thẩm mà thôi, một bên thì vẫn đang gặm bánh bao, một bên thì vẫn đang dọn dẹp.
Hai người nghe thấy động tĩnh đều ngẩng đầu lên nhìn, sau khi phát hiện người vừa tới chính là một tiểu cô nương xinh đẹp, Thôi thẩm cười cười nói: “Đây là tiểu đồ đệ mà Vu cô cô vừa mới dẫn đến sao, ngươi có phải là đã cảm thấy đói bụng rồi hay không, mau nhanh chóng tới đây, bên này còn có một ít bánh bao.”
Phú thẩm ở bên cạnh nghe xong lời này, liền đẩy bà một cái: “Lời này của ngươi là có ý gì, cứ để cho hài tử tự mình lựa chọn, ngươi coi ai cũng giống ngươi sao, chỉ có ngươi mới thích ăn bánh bao đến vậy mà thôi.”
Sau khi Tiêu Niệm Chức chào hỏi hai thẩm thẩm, lại chủ động giới thiệu bản thân một chút.
Hai thẩm thẩm cũng cười ha hả rồi trao đổi một chút thông tin về thân phận cho nàng biết.
Trong lúc nghe hai thẩm thẩm nói chuyện, Tiêu Niệm Chức đã lặng lẽ đánh giá những nguyên liệu được dùng để nấu ăn, nhìn miến treo trên tường, cùng với một chút rau xanh còn sót lại trong sọt rau, cùng với thù du vẫn đang nằm bên cạnh thớt, tâm tư của nàng trở nên vô cùng linh hoạt!
Tiêu Niệm Chức cũng không rõ lắm, nàng cũng chỉ vừa mới tới nhà ăn, nếu như muốn dùng những thứ kia liệu có được hay không?
Cho nên, nàng đã thử thăm dò hỏi một chút: "Những nguyên liệu nấu ăn này đều có thể sử dụng hay sao?"
Lúc hỏi, Tiêu Niệm Chức vừa chỉ tay vào miến đang nằm ở trên tường cùng với một ít gia vị rau xanh vẫn đang nằm ở bên cạnh thớt.
Thôi thẩm cùng với Phú thẩm cũng không nhìn quá nhiều, ngồi ở một bên để gặm bánh bao, một lúc sau quay sang nhìn nàng rồi trả lời: "Có thể dùng, tất cả đều có thể dùng, đều là nguyên liệu nấu ăn của hôm nay vẫn còn dư lại, có muốn thẩm thẩm giúp ngươi nấu bát mì hay không?"
Thôi thẩm đang nói chuyện đồng thời cũng đứng lên, bà đây là sợ một tiểu cô nương như Tiêu Niệm Chức không biết nấu cơm, lại ngượng ngùng nói ra.
Nguyên chủ từ giữa trưa vẫn chưa từng ăn gì, Tiêu Niệm Chức đã lăn qua lăn lại một trận, hiện giờ đã qua giờ Hợi, trong bụng nàng từ sớm cũng đã trống rỗng.
Biết có thể đến nhà ăn để lấy nguyên liệu nấu ăn, Tiêu Niệm Chức không nhịn được liền muốn đi lấy ngay.
Nghĩ tới những điều mà Vu cô cô đã nói, sau giờ Hợi phần lớn học sinh trong hậu viện đều sẽ trở về ký túc xá, nhà ăn sẽ không có quá nhiều người, Tiêu Niệm Chức trấn tĩnh lại chính mình một chút, sau khi chào hỏi Vu cô cô xong, liền mang theo thẻ bài của đối phương đã đưa rồi đi đến nhà ăn.
Thời điểm mà Tiêu Niệm Chức đi qua, nhà ăn chỉ còn lại hai thẩm thẩm mà thôi, một bên thì vẫn đang gặm bánh bao, một bên thì vẫn đang dọn dẹp.
Hai người nghe thấy động tĩnh đều ngẩng đầu lên nhìn, sau khi phát hiện người vừa tới chính là một tiểu cô nương xinh đẹp, Thôi thẩm cười cười nói: “Đây là tiểu đồ đệ mà Vu cô cô vừa mới dẫn đến sao, ngươi có phải là đã cảm thấy đói bụng rồi hay không, mau nhanh chóng tới đây, bên này còn có một ít bánh bao.”
Phú thẩm ở bên cạnh nghe xong lời này, liền đẩy bà một cái: “Lời này của ngươi là có ý gì, cứ để cho hài tử tự mình lựa chọn, ngươi coi ai cũng giống ngươi sao, chỉ có ngươi mới thích ăn bánh bao đến vậy mà thôi.”
Sau khi Tiêu Niệm Chức chào hỏi hai thẩm thẩm, lại chủ động giới thiệu bản thân một chút.
Hai thẩm thẩm cũng cười ha hả rồi trao đổi một chút thông tin về thân phận cho nàng biết.
Trong lúc nghe hai thẩm thẩm nói chuyện, Tiêu Niệm Chức đã lặng lẽ đánh giá những nguyên liệu được dùng để nấu ăn, nhìn miến treo trên tường, cùng với một chút rau xanh còn sót lại trong sọt rau, cùng với thù du vẫn đang nằm bên cạnh thớt, tâm tư của nàng trở nên vô cùng linh hoạt!
Tiêu Niệm Chức cũng không rõ lắm, nàng cũng chỉ vừa mới tới nhà ăn, nếu như muốn dùng những thứ kia liệu có được hay không?
Cho nên, nàng đã thử thăm dò hỏi một chút: "Những nguyên liệu nấu ăn này đều có thể sử dụng hay sao?"
Lúc hỏi, Tiêu Niệm Chức vừa chỉ tay vào miến đang nằm ở trên tường cùng với một ít gia vị rau xanh vẫn đang nằm ở bên cạnh thớt.
Thôi thẩm cùng với Phú thẩm cũng không nhìn quá nhiều, ngồi ở một bên để gặm bánh bao, một lúc sau quay sang nhìn nàng rồi trả lời: "Có thể dùng, tất cả đều có thể dùng, đều là nguyên liệu nấu ăn của hôm nay vẫn còn dư lại, có muốn thẩm thẩm giúp ngươi nấu bát mì hay không?"
Thôi thẩm đang nói chuyện đồng thời cũng đứng lên, bà đây là sợ một tiểu cô nương như Tiêu Niệm Chức không biết nấu cơm, lại ngượng ngùng nói ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.