Tình Cuối Là Quan Hệ Cô Trò
Chương 67: (Kết)
user56732063
07/04/2022
Trước tiên Ngôn Thanh Lãng cởi đai khăn trắng kéo ra, nhẹ nhàng hôn lên môi của Trạch Tịnh Cơ, từ đấy ngẩng đầu xong lại rơi xuống mỗi một địa phương cằm, cổ, ngực sau đó trở lại môi cùng môi, đầu lưỡi cùng đầu lưỡi gấp gáp quắn lấy nhau. Hơi thở của Trạch Tịnh Cơ đang trở nên dồn dập bởi sự kích thích từ đôi môi mềm mại của nàng, ví trí ngực nhô cao hơn bình thường, Ngôn Thanh Lãng chỉ dùng miệng không dùng tay, Trạch Tịnh Cơ kéo tay của nàng đặt lên một bên, ưỡn ẹo thân thể, nàng học tập rất nhanh, tay chuyển sang xoa nắn, ban đầu chậm rãi về sau tiết tấu tăng dần.
Ngôn Thanh Lãng dừng lại tất cả, nhanh như nước trút cởi bỏ bộ quần áo rườm rà, với tư thế này đầu gối dễ dàng đặt vào nơi tư mật của Trạch Tịnh Cơ, đưa ra đầu lưỡi quét một đoạn dài theo dọc cằm xuống bụng, tại bụng vẽ một đường tròn làm bùng cháy ngọn lửa nóng trong bụng dưới của cô đến dị thường khó chịu.
Lí do Trạch Tịnh Cơ luôn chủ động không chỉ muốn để Ngôn Thanh Lãng hưởng thụ còn vì nàng không biết nâng cao tốc độ hành động của bản thân, bước dạo đầu của nàng làm cho cô có thể kéo dài hơn nửa tiếng, chọc cho toàn thân Trạch Tịnh Cơ bốc lửa dục vọng xong rồi cũng giúp nhanh chóng dập tắt, mình khó chịu như vậy chắc nàng cũng không thua gì cho nên Trạch Tịnh Cơ nhịn xuống khát vọng được nàng thoả mãn, lật ngửa lại chuyển thành người muốn nàng.
Hiện tại, nửa xô nước lạnh đã ập vào Trạch Tịnh Cơ.
Từ dưới nhìn lên khuôn mặt căng thẳng cẩn thận của Ngôn Thanh Lãng Trạch Tịnh Cơ mỉm cười, vuốt má nàng.
" Thả lòng đi, dù sao chỉ cần một lần thôi là được, không ép em phải cả đời chủ động ".
Dừng một chút nét mặt cười vẫn giữ lại nói.
" Nhanh hơn một chút ".
Ngôn Thanh Lãng gật đầu, di chuyển các đầu ngón tay từ bụng xuống đùi rồi nhẹ nhàng đảo sang nơi tư mật vuốt vẻ. Dục vọng lần này thật sự bùng nổ mạnh mẻ, Trạch Tịnh Cơ cắn môi chờ đợi, cố gắng ép xuống hơi thở không ổn định để trấn an nàng nhưng mỗi giây nàng chạm đến đều làm lồng ngực mạnh mẽ nâng lên.
Đánh vào một câu như tạc trong đầu "Cô ấy đã sắp 30 rồi vẫn chưa được cậu chạm qua", hạ quyết tâm dừng cái vuốt ve, chậm rãi đẩy một khoảng cách cực ngắn của ngón giữa vào.
Thân thể của Trạch Tịnh Cơ đã toát một tầng mồ hôi mỏng, những sợi tóc dài ướt át dính vào má rơi xuống cổ tạo ra một cổ dụ hoặc yêu kiều hiếm thấy, một lần chứng kiến là cả đời bị dính vào sự mê hoặc này, không cách nào thoát khỏi ánh mắt mơ màng đem lí trí kéo vào trong kia.
Nàng đang rơi vào ánh mắt dụ tình phía trước bỗng nhiên nhìn thấy bàn tay của Trạch Tịnh Cơ động đậy, Ngôn Thanh Lãng trợn mắt cảm nhận một lớp mỏng nhỏ đầu tiên sau đó vỡ ra, bắt đầu xuất hiện độ ấm bao quanh ngón tay của nàng. Run rẩy mở môi.
" Chị... ".
Một chút đau đớn thấm vào xương cốt trộn lẫn với vui sướng rõ ràng đưa vào cảm giác hiện tại của Trạch Tịnh Cơ, cô nâng khoé miệng trấn an Ngôn Thanh Lãng.
" Không sao, tiếp tục đi ".
Hốt hoảng muốn nói gì đó nhưng nghĩ lại khép miệng, Ngôn Thanh Lãng bắt đầu di chuyển chậm nhịp ngón tay, ôn nhu đưa vào rút ra giống như Trạch Tịnh Cơ đã vì mình làm. Tiếng thở dốc của Trạch Tịnh Cơ mỗi lúc gấp bằng với tốc độ ngón tay của nàng, nàng đưa vào chính là khó khăn trút hơi, rút ra chính là không thể thả lỏng cơ thể.
Địa phương nóng ẩm xung quanh, nó đang hút lấy ngón tay của nàng, thấy rõ ràng khuôn mặt động tình của Trạch Tịnh Cơ, thì ra đây là tâm tình tốt của người chủ động... lấp đầy cho người mình yêu, ý nghĩ hiện tại của nàng.
" Trước giờ chỉ toàn chị làm cho em, hãy để em lần này làm cho chị thoả mãn ".
Tiết tấu mỗi lúc mỗi nhanh, dịch thể theo chuyển động ra vào của ngón tay mà đổ ra như suối, cơ thể mẫn cảm của Trạch Tịnh Cơ đang du dương theo nhịp điệu không có trật tự của Ngôn Thanh Lãng, một vũng nước dục vọng đang nhấn chìm cô.
Ngôn Thanh Lãng ngậm tới hai đỉnh đồi quyến rũ trên ngực Trạch Tịnh Cơ, vừa hôn vừa mút làn da trắng nõn mịn màng, tay chạm vào đỉnh hồng rồi đè úp lòng bàn tay vào.
Sự hưng phấn lên cao trào, não bộ sẽ không còn được tỉnh táo, âm lượng của Trạch Tịnh Cơ nâng cao theo những gì Ngôn Thanh Lãng đang làm.
" A a ưʍ... ".
Nhìn bộ dáng mê hồn của cô trong cơn hoan lạc, dù men say vẫn còn nhưng nàng không muốn dừng tay, không ngừng thúc đẩy ngón tay vào. Cố gắng đến phút cuối, để Trạch Tịnh Cơ tận hưởng được cái gì là đỉnh điểm của thoả mãn giống như cô đã cho mình.
Eo nhỏ của Trạch Tịnh Cơ tạo thành vòng cung, một tiếng rên lớn cuối cùng phát ra sau đó hạ ụp xuống, Ngôn Thanh Lãng biết nàng đã làm được điều đó cho cô. Đại sự xong xuôi, phiền muộn trong lòng tan mất, nàng rút ra ngón tay dính nước đục và một ít sợi máu, ngủ một giấc vô mộng.
Trạch Tịnh Cơ nhìn Ngôn Thanh Lãng một cảm giác yêu thương mãnh liệt đập vào lòng, mày đậm mi dày, mũi thẳng môi hồng, cảm giác âm áp khi ở gần chính là người con gái này một đời mang đến cho mình. Cô với lấy cái túi xách ở đâu giường đem ra điện thoại, đánh trước một cuộc gọi.
" Tuần sau ở địa chỉ X giao cho hai trăm cánh hoa hồng ".
"... ".
Gọi thêm một cuộc đến Lãnh Mỹ.
" Gíup tôi thứ tư mang Thanh Lãng đi chơi ".
"... ".
< Một lần đầu tiên em chủ động hôn chị vào bảy năm trước là đủ rồi, những lần khác chị phải mạnh mẽ để làm cho em, cảm ơn em đã dạy chị làm thế nào để dũng cảm chủ động >.
- --------------------------------
BỐN NĂM SAU.
" Chi Tâm à, sao trước giờ tớ không thấy ba của cậu vậy? ".
Một dáng đứa trẻ nhỏ nhắn tươi cười theo sau bé gái tên gọi Chi Tâm, bằng ánh mắt lanh lợi Chi Tâm hưng phấn đáp lại.
" Tớ làm gì có ba a nhưng tớ có hai mẹ mẹ, hai mẹ mẹ lúc nào cũng thương yêu tớ, a! hai người đó đứng ở trước chiếc xe hơi đó đó ".
Nói xong chỉ cánh tay bé nhỏ vào hai người phụ nữ tươi cười nhìn về phía này. Ngôn Thanh Lãng và Trạch Tịnh Cơ sóng vai bước đến, nàng mỉm cười hỏi đứa trẻ nhỏ nhắn.
" Bạn của Chi Tâm à? Hai đứa phải hoà đồng bên nhau nha ".
Chi Tâm nói tạm biệt cùng bạn xong xoay cười tươi rạng rỡ, đôi mắt long lanh chớp chớp nói với Ngôn Thanh Lãng và Trạch Tịnh Cơ.
" Gia đình chúng ta về thôi ".
" Gia đình chúng ta về thôi ".
Mỗi người một bên nắm lấy bàn tay xinh xắn của Trạch Chi Tâm ở giữa, ba người xuất hiện làm cho người nhìn vào phải nhận định đây là một gia đình.
- ---------------------
Xong rồi, ngủ trước đi đã mai tính tiếp truyện thứ hai =))))))
BONUS:
Sáng hôm sau tỉnh dậy Ngôn Thanh Lãng nhìn thấy một góc chăn bị dính vài giọt máu.
Ngôn Thanh Lãng: "Tối qua chị làm em chảy máu luôn à?!!".
Trạch Tịnh Cơ: "...".
Ngôn Thanh Lãng: "...Sorry, em vừa nhớ lại... em nghĩ nhiều lúc chị nhịn không được liền tự giải quyết chứ".
Trạch Tịnh Cơ: "..." "!!!".
Ngôn Thanh Lãng: "Vậy đêm qua là lần đầu của chị sao?".
Trạch Tịnh Cơ: "???" "!!!" "...".
Ngôn Thanh Lãng dừng lại tất cả, nhanh như nước trút cởi bỏ bộ quần áo rườm rà, với tư thế này đầu gối dễ dàng đặt vào nơi tư mật của Trạch Tịnh Cơ, đưa ra đầu lưỡi quét một đoạn dài theo dọc cằm xuống bụng, tại bụng vẽ một đường tròn làm bùng cháy ngọn lửa nóng trong bụng dưới của cô đến dị thường khó chịu.
Lí do Trạch Tịnh Cơ luôn chủ động không chỉ muốn để Ngôn Thanh Lãng hưởng thụ còn vì nàng không biết nâng cao tốc độ hành động của bản thân, bước dạo đầu của nàng làm cho cô có thể kéo dài hơn nửa tiếng, chọc cho toàn thân Trạch Tịnh Cơ bốc lửa dục vọng xong rồi cũng giúp nhanh chóng dập tắt, mình khó chịu như vậy chắc nàng cũng không thua gì cho nên Trạch Tịnh Cơ nhịn xuống khát vọng được nàng thoả mãn, lật ngửa lại chuyển thành người muốn nàng.
Hiện tại, nửa xô nước lạnh đã ập vào Trạch Tịnh Cơ.
Từ dưới nhìn lên khuôn mặt căng thẳng cẩn thận của Ngôn Thanh Lãng Trạch Tịnh Cơ mỉm cười, vuốt má nàng.
" Thả lòng đi, dù sao chỉ cần một lần thôi là được, không ép em phải cả đời chủ động ".
Dừng một chút nét mặt cười vẫn giữ lại nói.
" Nhanh hơn một chút ".
Ngôn Thanh Lãng gật đầu, di chuyển các đầu ngón tay từ bụng xuống đùi rồi nhẹ nhàng đảo sang nơi tư mật vuốt vẻ. Dục vọng lần này thật sự bùng nổ mạnh mẻ, Trạch Tịnh Cơ cắn môi chờ đợi, cố gắng ép xuống hơi thở không ổn định để trấn an nàng nhưng mỗi giây nàng chạm đến đều làm lồng ngực mạnh mẽ nâng lên.
Đánh vào một câu như tạc trong đầu "Cô ấy đã sắp 30 rồi vẫn chưa được cậu chạm qua", hạ quyết tâm dừng cái vuốt ve, chậm rãi đẩy một khoảng cách cực ngắn của ngón giữa vào.
Thân thể của Trạch Tịnh Cơ đã toát một tầng mồ hôi mỏng, những sợi tóc dài ướt át dính vào má rơi xuống cổ tạo ra một cổ dụ hoặc yêu kiều hiếm thấy, một lần chứng kiến là cả đời bị dính vào sự mê hoặc này, không cách nào thoát khỏi ánh mắt mơ màng đem lí trí kéo vào trong kia.
Nàng đang rơi vào ánh mắt dụ tình phía trước bỗng nhiên nhìn thấy bàn tay của Trạch Tịnh Cơ động đậy, Ngôn Thanh Lãng trợn mắt cảm nhận một lớp mỏng nhỏ đầu tiên sau đó vỡ ra, bắt đầu xuất hiện độ ấm bao quanh ngón tay của nàng. Run rẩy mở môi.
" Chị... ".
Một chút đau đớn thấm vào xương cốt trộn lẫn với vui sướng rõ ràng đưa vào cảm giác hiện tại của Trạch Tịnh Cơ, cô nâng khoé miệng trấn an Ngôn Thanh Lãng.
" Không sao, tiếp tục đi ".
Hốt hoảng muốn nói gì đó nhưng nghĩ lại khép miệng, Ngôn Thanh Lãng bắt đầu di chuyển chậm nhịp ngón tay, ôn nhu đưa vào rút ra giống như Trạch Tịnh Cơ đã vì mình làm. Tiếng thở dốc của Trạch Tịnh Cơ mỗi lúc gấp bằng với tốc độ ngón tay của nàng, nàng đưa vào chính là khó khăn trút hơi, rút ra chính là không thể thả lỏng cơ thể.
Địa phương nóng ẩm xung quanh, nó đang hút lấy ngón tay của nàng, thấy rõ ràng khuôn mặt động tình của Trạch Tịnh Cơ, thì ra đây là tâm tình tốt của người chủ động... lấp đầy cho người mình yêu, ý nghĩ hiện tại của nàng.
" Trước giờ chỉ toàn chị làm cho em, hãy để em lần này làm cho chị thoả mãn ".
Tiết tấu mỗi lúc mỗi nhanh, dịch thể theo chuyển động ra vào của ngón tay mà đổ ra như suối, cơ thể mẫn cảm của Trạch Tịnh Cơ đang du dương theo nhịp điệu không có trật tự của Ngôn Thanh Lãng, một vũng nước dục vọng đang nhấn chìm cô.
Ngôn Thanh Lãng ngậm tới hai đỉnh đồi quyến rũ trên ngực Trạch Tịnh Cơ, vừa hôn vừa mút làn da trắng nõn mịn màng, tay chạm vào đỉnh hồng rồi đè úp lòng bàn tay vào.
Sự hưng phấn lên cao trào, não bộ sẽ không còn được tỉnh táo, âm lượng của Trạch Tịnh Cơ nâng cao theo những gì Ngôn Thanh Lãng đang làm.
" A a ưʍ... ".
Nhìn bộ dáng mê hồn của cô trong cơn hoan lạc, dù men say vẫn còn nhưng nàng không muốn dừng tay, không ngừng thúc đẩy ngón tay vào. Cố gắng đến phút cuối, để Trạch Tịnh Cơ tận hưởng được cái gì là đỉnh điểm của thoả mãn giống như cô đã cho mình.
Eo nhỏ của Trạch Tịnh Cơ tạo thành vòng cung, một tiếng rên lớn cuối cùng phát ra sau đó hạ ụp xuống, Ngôn Thanh Lãng biết nàng đã làm được điều đó cho cô. Đại sự xong xuôi, phiền muộn trong lòng tan mất, nàng rút ra ngón tay dính nước đục và một ít sợi máu, ngủ một giấc vô mộng.
Trạch Tịnh Cơ nhìn Ngôn Thanh Lãng một cảm giác yêu thương mãnh liệt đập vào lòng, mày đậm mi dày, mũi thẳng môi hồng, cảm giác âm áp khi ở gần chính là người con gái này một đời mang đến cho mình. Cô với lấy cái túi xách ở đâu giường đem ra điện thoại, đánh trước một cuộc gọi.
" Tuần sau ở địa chỉ X giao cho hai trăm cánh hoa hồng ".
"... ".
Gọi thêm một cuộc đến Lãnh Mỹ.
" Gíup tôi thứ tư mang Thanh Lãng đi chơi ".
"... ".
< Một lần đầu tiên em chủ động hôn chị vào bảy năm trước là đủ rồi, những lần khác chị phải mạnh mẽ để làm cho em, cảm ơn em đã dạy chị làm thế nào để dũng cảm chủ động >.
- --------------------------------
BỐN NĂM SAU.
" Chi Tâm à, sao trước giờ tớ không thấy ba của cậu vậy? ".
Một dáng đứa trẻ nhỏ nhắn tươi cười theo sau bé gái tên gọi Chi Tâm, bằng ánh mắt lanh lợi Chi Tâm hưng phấn đáp lại.
" Tớ làm gì có ba a nhưng tớ có hai mẹ mẹ, hai mẹ mẹ lúc nào cũng thương yêu tớ, a! hai người đó đứng ở trước chiếc xe hơi đó đó ".
Nói xong chỉ cánh tay bé nhỏ vào hai người phụ nữ tươi cười nhìn về phía này. Ngôn Thanh Lãng và Trạch Tịnh Cơ sóng vai bước đến, nàng mỉm cười hỏi đứa trẻ nhỏ nhắn.
" Bạn của Chi Tâm à? Hai đứa phải hoà đồng bên nhau nha ".
Chi Tâm nói tạm biệt cùng bạn xong xoay cười tươi rạng rỡ, đôi mắt long lanh chớp chớp nói với Ngôn Thanh Lãng và Trạch Tịnh Cơ.
" Gia đình chúng ta về thôi ".
" Gia đình chúng ta về thôi ".
Mỗi người một bên nắm lấy bàn tay xinh xắn của Trạch Chi Tâm ở giữa, ba người xuất hiện làm cho người nhìn vào phải nhận định đây là một gia đình.
- ---------------------
Xong rồi, ngủ trước đi đã mai tính tiếp truyện thứ hai =))))))
BONUS:
Sáng hôm sau tỉnh dậy Ngôn Thanh Lãng nhìn thấy một góc chăn bị dính vài giọt máu.
Ngôn Thanh Lãng: "Tối qua chị làm em chảy máu luôn à?!!".
Trạch Tịnh Cơ: "...".
Ngôn Thanh Lãng: "...Sorry, em vừa nhớ lại... em nghĩ nhiều lúc chị nhịn không được liền tự giải quyết chứ".
Trạch Tịnh Cơ: "..." "!!!".
Ngôn Thanh Lãng: "Vậy đêm qua là lần đầu của chị sao?".
Trạch Tịnh Cơ: "???" "!!!" "...".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.