Chương 31: Cứu viện.
La Ni
28/03/2013
“Đáng chết! Cái tên khốn này từ xó xỉnh nào bò ra đây thế này, làm sao lại mò đến sau lưng tao vậy.” Robert Parnell phản ứng không chậm, rất nhanh anh ta ý thức được hoàn cảnh của mình, giọng nói cũng xen lẫn chút kinh hoàng và sợ hãi.
Cả hai người đều không phải lũ lính mới lần đầu tiên xung trận nữa, trải qua bao trận chiến khốc liệt, đối với hoàn cảnh bất lợi cả hai đều có thể giữ được sự bình tĩnh cần thiết, có điều lần này Thụy Sâm nhận thấy tình huống cực kỳ bất lợi, cả hai vừa hoàn thành một đợt công kích tầm thấp, hiện đều ở độ cao cực ly cực thấp, chỉ cách mặt đất hơn chục mét, hơn nữa để có thể ngắm chính xác mục tiêu, tốc độ của Nữ Yêu giữ ở mức thấp, trong khi chiếc Mèo Địa Ngục vừa thực hiện xong động tác leo qua mỏm núi, ở độ cao lớn hơn bổ xuống, chiếm ưu thế tuyệt đối cả về độ cao và tốc độ, không những thế lại ở vị trí có lợi khu bán cầu sau của Nữ Yêu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Robert Parnell khó tránh khỏi bị bắn rơi.
“Đáng ghét! Robert! Cố giữ vững! Tao đến yểm hộ mày đây!” Thụy Sâm sốt ruột giật mạnh cần lái, ở độ cao hơn chục mét cách mặt đất, Nữ Yêu thực hiện một động tác quặt cực gấp, hướng về phía bạn. Lực gia tốc quá mạnh khiến mắt Thụy Sâm như tối sầm lại, đầu óc quay cuồng, một bên cánh của chiếc chiến đấu cơ hầu như quét sát đất, nhưng lúc này Thụy Sâm cũng không có thời gian để ý đến điều đó, Nữ Yêu vừa thực hiện xong vòng lượn, cậu đẩy mạnh tay ga lên hết mức đồng thời khởi động After-Burn nhằm nhanh chóng lấy lại tốc độ bị mất do cú ngoặt, từ sau đuôi của Nữ Yêu phun ra hai luồng lửa xanh chói mắt, đẩy chiếc Nữ Yêu chồm lên lao về phía Robert Parnell.
Nhưng viên phi công Liên Bang không thèm nhìn đến Thụy Sâm, chỉ tập trung tâm trí bám chặt lấy Robert Parnell, anh ta đã quyết định trước hết tập trung hạ một chiếc rồi quay sang đối phó với chiếc còn lại. So với chiếc Mèo Địa Ngục tăng tốc bổ xuống như một con đại bàng vồ mồi, Nữ Yêu của Robert Parnell giống như một con vịt bầu đang lạch bà lạch bạch lê thân hình nặng nề cố chạy trốn một cách thảm hại, cự ly giữa hai chiếc chiến đấu cơ nhanh chóng bị rút ngắn, bốn khẩu pháo lazers và hai khẩu pháo ion đồng loạt khai hỏa.
Những tia sáng màu đỏ và vàng chớp lên liên tục trên thân chiếc Nữ Yêu, từ xa Thụy Sâm có cảm giác thấy một con bướm bị đóng đinh vào thân, chiếc Nữ Yêu của Robert Parnell dưới sức công phá của hỏa lực không ngừng chao đảo, nhưng vẫn kiên trì thực hiện một động tác leo cao, Robert cố gắng với những nỗ lực cuối cùng, nhưng đột nhiên cánh trái của Nữ Yêu gãy tung khỏi thân, một vụ nổ nhỏ phát ra từ thân sau của chiến đấu cơ, nó lảo đảo mấy cái rồi lao đầu thẳng xuống đất.
“Nhảy ra! Robert!” Thụy Sâm gào lên trong máy, cậu có cảm giác như tim mình bị bóp thắt lại.
Một chiếc dù nửa trắng nửa đỏ xuất hiện trên bầu trời, dưới cánh dù lớn đó là khoang lái của Robert Parnell, một lần nữa bạn cậu lại thoát kịp khỏi chiếc Nữ Yêu, chỉ hai giây sau đó, chiến đấu cơ của Robert Parnell đâm thẳng xuống đất trong một quẩng lửa khổng lồ, nó bị tan ra thành hàng ngàn mảnh nhỏ lẫn trong cột khói đen bốc lên cuồn cuộn. Những chiến sĩ Liên Bang đã chịu khổ quá nhiều vị hai chiếc Nữ Yêu nhảy dựng lên hò reo sung sướng.
“Robert! Thế nào rồi?”
“Không vấn đề, có điều mất mặt quá, lại một lần nữa bị bắn rơi, báo thì cho tao, Thụy Sâm, dìm đầu thằng cha đó xuống đây làm bạn với tao!”
“Yên chí đi! Nó không thoát nổi đâu! Con bà nó chứ! Dám bắn hạ anh em của tao, để tao dạy cho mày biết chứ chết viết thế nào!” Nghe tiếng của Robert Parnell, Thụy Sâm yên tâm, cậu tập trung tâm trí vào chiếc Mèo Địa Ngục trước mặt, hai mắt như có lửa, có điều kinh nghiệm chiến đấu khiến cậu cố bắt mình bình tĩnh lại, cười lạnh một tiếng, Thụy Sâm thầm nhủ: “Được lắm, để chúng ta vui chơi một chút coi nào, tên khốn khiếp kia, không chọn tao làm mục tiêu thứ nhất là sai lầm lớn nhất đời mày đấy.”
Thụy Sâm tự tin vào bản thân, do vừa rồi viên phi công Liên Bang quá tập trung vào bạn cậu nên bây giờ chiếc Mèo Địa Ngục đang ở góc 3 giờ của cậu, chỉ cần cắt nửa vòng bán kính là cậu có thể tiến vào bán cầu sau của đối phương, Thụy Sâm khẽ liếm đôi môi khô khốc của mình: “Trừ khi mày cùng đẳng cấp với cô nàng trung đội trưởng trung đội Lam Thiên Sứ, bằng không hôm nay mà mày chuồn được, cái danh hiệu “Hoa Tuy-lip đen” của tao coi như vất vào sọt rác.”
Viên phi công Liên Bang cũng không có vẻ gì là căng thẳng, điều khiển chiếc Mèo Địa Ngục chuyển hướng nhắm thẳng vào Thụy Sâm, tựa hồ muốn dùng chiến thuật đối đầu, có điều trò này không làm khó được cậu, đối đầu thì đối đầu, hiện tại không giống như hồi ở thiên hà Cockran bay trên chiếc Nữ Yêu không đủ tính năng nữa, thêm vào đó, Thụy Sâm có một ưu thế là đối phương vừa công kích Robert Parnell xong vòng lại, năng lượng trong pháo không thể dồi dào bằng Nữ Yêu.
Hai chiếc chiến đấu cơ nhắm thẳng vào nhau lao tới, Thụy Sâm nhanh chóng đưa đối phương vào vòng ngắm, rồi chủ động nổ súng trước, những luồng sáng năng lượng liên tiếp nối nhau lao về phía chiếc Mèo Địa Ngục, viên phi công Liên Bang chậm hơn một nhịp do mất nhiều thời gian để ngắm bắn hơn. Thụy Sâm càng thêm yên tâm, mặc dù đối phương cũng không phải là tay vừa nhưng so với cậu vẫn còn khoảng cách, tuy chênh lệch giữa hai người không lớn nhưng trong tình huống này nó lại có ý nghĩa quyết định sinh tử.
Những phát đạn từ Nữ Yêu phóng thẳng vào màn chắn năng lượng làm bùng lên từng cụm lửa sáng chói, ánh sáng chiếu rọi lên khoang lái chiếc Mèo Địa Ngục làm lộ rõ khuôn mặt trắng bệch của viên phi công Liên Bang, tiếng rít lanh lảnh của hệ thống máy tính báo hiệu năng lượng của màn chắn đang giảm xuống cực nhanh. Viên phi công Liên Bang bắt đầu ý thức được mình đã phạm một sai lầm cơ bản, đối phương bắn quá chính xác, những luồng sáng trắng và đỏ không có phát nào ra ngoài cả, toàn bộ đập thẳng vào màn chắn năng lượng, bản thân anh ta không ngờ đến điều đó nếu không đã tránh dùng chiến thuật đối đầu mà chuyển sang đánh quần vòng, có khi khả năng cơ động của đối phương không bằng kỹ thuật xạ kích.
Nhưng hối hận cũng đã muộn, năng lượng cho màn chắn phía trước của Nữ Yêu đang giảm xuống nhanh chóng, viên phi công không còn cách nào khác đành vòng tránh trước khi nó cạn kiệt, vòng tránh trước đương nhiên là đưa bản thân vào tư thế bất lợi nhưng viên phi công đành chấp nhận, chỉ vài giây nữa là đối phương sẽ phá hủy màn chắn trên Mèo Địa Ngục, lúc đó thì lớp vỏ bọc mỏng của chiến đấu cơ không chịu nổi vài phát đạn từ Nữ Yêu.
Thụy Sâm đã chuẩn bị sẵn từ trước, cậu dự kiến đối phương không chịu nổi phải vòng tránh trước, thấy chiến đấu cơ đối phương vào vòng lượn, cậu lập tức nghiêng theo, bám chặt lấy đuôi đối phương. Chiếc Mèo Địa Ngục như phát điên hết leo cao lại bổ nhào, hết xoắn vòng lại quặt gấp, cố hết sức cắt đuôi Thụy Sâm nhưng cậu vẫn bám chắc phía sau, không một chút lỏng tay, viên phi công Liên Bang tuyệt vọng nhìn màn hình biểu hiện năng lượng còn lại của màn chắn, anh ta thấy sống lưng buốt lạnh, năng lượng của màn chắn sau chiến đấu cơ không còn đến 10% và vẫn tiếp tục hạ xuống cực nhanh, nỗi sợ dâng lên khắp người anh ta, chiếc Nữ Yêu được điều khiển với một kỹ thuật siêu việt không kém gì kỹ thuật xạ kích.
“Hẹn gặp lại!” Thụy Sâm vẫy tay theo chiếc Mèo Địa Ngục toàn thân cháy rừng rực đang đâm đầu xuống phía dưới, đó là chiến công thứ 40 của cậu, trên không lại xuất hiện thêm một chiếc dù nữa, viên phi công Liên Bang cũng kịp thoát ra khỏi chiến đấu cơ vào những giây cuối cùng, mối thù của Robert Parnell đã được báo, Thụy Sâm điều khiển Nữ Yêu lướt ngang qua khoang lái của viên phi công Liên Bang, làm một cú xoay quanh trục để thể hiện chiến thắng rồi lao về phía Robert Parnell hạ xuống, cậu chưa bao giờ có cái hứng thú bắn vào đối phương khi đã nhảy dù.
Viên phi công Liên Bang tròn mắt nhìn chiếc chiến đấu cơ vừa bắn hạ mình, một đóa tuy-lip trên mũi Nữ Yêu đập vào mắt anh ta, phía dưới khoang lái còn có một hàng dài những hình vẽ mèo con. Trời ạ! Anh ta không khỏi thầm nhủ. Làm sao mình lại xúi quẩy đến thế cơ chứ, gặp ngay phải cái tên ôn thần này, biết sớm như thế thì không xen vào làm gì, quay về căn cứ luôn cho khỏe.
Quay về đến vị trí Robert Parnell hạ cánh, Thụy Sâm từ xa đã nhìn thấy chiếc dù màu đỏ và trắng nổi bật trên mặt đất, cùng với nó là khoang lái của chiếc Nữ Yêu, nhưng đồng thời cậu cũng nhận ra hoàn cảnh nguy hiểm của bạn, Robert Parnell hạ cánh quá xa chiến tuyến của Đế Quốc, lại quá gần khu vực đứng chân của Liên Bang, hiên nay lính Liên Bang đang vây chặt quanh khu vực hạ cánh, từ bốn phía tiếp cận bạn cậu.
Nữ Yêu lập tức thực hiện một cú bổ nhào công kích, hai chiếc thiết giáp đang định tiếp cận lập tức biến thành hai quả cầu lửa sáng rực, lính Liên Bang lập tức bò sát đất, lợi dụng địa hình yểm hộ để tiếp cận vị trí của dù.
“Robert! Mày đang ở đâu? Tình huống thế nào rồi?” Thụy Sâm kéo chiến đấu cơ bốc lên, hai luồng năng lượng lướt sát qua dưới thân Nữ Yêu, đó là hỏa lực pháo phòng không của Liên Bang. Bản thân Thụy Sâm cũng rất sốt ruột, cậu có thể ngăn chặn được thiết giáp nhưng không cách gì ngăn được số lượng lớn lính Liên Bang. Thông thường mà nói khoang lái của Nữ Yêu luôn có thiết bị phát tín hiệu cấp cứu khi thoát khẩn cấp, nhưng nếu chờ đến khi lực lượng cứu viện đến nơi không chừng bạn cậu đã ngồi uống trà trong trại tù binh rồi, Thụy Sâm dám chắc đối với phi công cỡ ACE của Đế Quốc, trại tù binh Liên Bang luôn dang tay chờ đón.
“Tao đang trốn ở sau tảng đá bên trái khoang lái. Thụy Sâm, anh bạn thân mến, hôm nay xem ra tao không thoát được rồi, âu cũng là số phận, đường lên tướng tao đi không thế được, mày là bạn thân nhất của tao, việc của tao cũng là của mày, vậy cứ cố lên tướng thay cho tao cũng được. Đi đi! Nhanh chóng rời khỏi khu vực này!” Bạn cậu thở dốc nói với giọng tự chế giễu mình.
“Khốn kiếp! Không được thở ra cái giọng đó! Cứ cố kiên trì một lát, cứu viện sẽ đến ngay.” Thụy Sâm nghiến răng mắng, hai mắt cậu đã long lanh những giọt nước mắt, bàn tay nắm cần điều khiển không ngừng run rẩy. Tại sao? Vì sao? Cậu không ngừng hỏi bản thân, vì sao cuộc đời lại tàn khốc với cậu như vậy, mấy tháng trước cậu đã mất thiếu tá Laiden, thượng úy Alex và các anh em trong đại đội B, hôm nay cậu lại sắp mất thêm một người anh em nữa.
Không! Ta nhất định không để điều đó xảy ra! Robert, tao đã nói sẽ không để mày chết. Thụy Sâm nghiến chặt răng, một dòng máu nhỏ chảy ra từ bên mép nhưng cậu vẫn không để ý, trong đầu nảy ra một quyết định điên cuồng, vừa phiêu lưu vừa nguy hiểm. Có chết cao nhất cũng là hai thằng chết chung, chúng ta là bạn tốt, nếu có vào trại tù binh thì cùng vào.
“Robert! Chuẩn bị đi! Tao sẽ hạ xuống đưa mày lên.” Thụy Sâm quát lên trong máy.
“Cái gì? Mày điên rồi! Nghe tao này! Thụy Sâm! Bổ ngay cái ý nghĩ điên rồ ấy đi! Xung quanh đây đầy những pháo cao xạ, mày chưa kịp hạ cánh đã bị bắn nát như cám rồi!”
“Câm mồm! Không muốn hai thằng cùng vào trại tù binh nghỉ ngơi thì chuẩn bị cẩn thận cho tao!” Thụy Sâm thô bạo cắt lời bạn đồng thời điều khiển Nữ Yêu thực hiện một cú bổ nhào nữa, những khẩu pháo liên tiếp phát ra nhưng tia sáng chết chóc, mấy người lính Liên Bang lao lên quá nhanh lập tức ngã xuống biến thành những đám tro cháy đen, những người còn lại đành phải nằm bò xuống ẩn nấp.
“Thụy Sâm! Ý nghĩ của mày không tồi nhưng trước hết hãy dẹp gọn đám pháo phòng không tự hành đã, như thế an toàn hơn.”
Không còn thời gian nữa, chờ khi tao diệt hết đám pháo tự hành thì mày đã bị bắt sống rồi, nhanh lên, tao không hoàn toàn hạ xuống đâu, chuẩn bị cẩn thận, cơ hội chỉ có một, bám lấy bánh xe, tao ngắt năng lượng màn chắn đây!”
“Cái gì????”
Khi những người lính Liên Bang ngẩng đầu lên lần nữa, bọn họ nhìn thấy một cảnh tượng cực kỳ hoành tráng, chiếc Nữ Yêu vẫn ép họ phải nằm bẹp xuống cỏ lại lao vút xuống, khi sắp chạm đất mới chuyển sang bay bằng, sau đó giảm tốc đột ngột, tiếp đó bánh trước của nó hạ xuống, khi cách mặt đất chưa đến một mét, Nữ Yêu lướt thẳng tới một khối đá lớn. Khi tiếp cận đến khối đá, tốc độ của Nữ Yêu đã chậm gần như người đi bộ, một cái bóng điên cuồng lao ra từ sau khối đá, bám chặt lấy bánh trước chiếc Nữ Yêu, sau đó chiến đấu cơ lập tức bốc lên.
Lúc này những người lính Liên Bang mới sực tỉnh, dùng tất cả các loại vũ khí trong tay điên cuồng xả đạn vào chiếc Nữ Yêu, từ súng ngắn, súng trường tấn công đến pháo phòng không, các loại đạn thi nhau bay vào chiếc Nữ Yêu không có màn chắn năng lượng, chỉ vài giây, chiếc chiến đấu cơ chao đảo rồi mấy chỗ phía sau thân bắt đầu bốc cháy, từ động cơ một cuộn khói đen bay lên, tiếp đó nó lảo đảo như muốn đâm sầm xuống đất.
Nhưng Thụy Sâm vẫn khống chế được Nữ Yêu của mình, cậu rất nhanh khóa năng lượng không cho đến động cơ bên phải bị cháy, dồn toàn bộ năng lượng vào động cơ bên trái, dùng một động cơ, Nữ Yêu miễn cưỡng kéo cao lên ngay trước khi đâm xuống đất, tiếp đó nó lắc la lắc lư bay về phía tuyến phòng ngự của Đế Quốc kéo theo một đuôi khói đen dài.
Cả hai người đều không phải lũ lính mới lần đầu tiên xung trận nữa, trải qua bao trận chiến khốc liệt, đối với hoàn cảnh bất lợi cả hai đều có thể giữ được sự bình tĩnh cần thiết, có điều lần này Thụy Sâm nhận thấy tình huống cực kỳ bất lợi, cả hai vừa hoàn thành một đợt công kích tầm thấp, hiện đều ở độ cao cực ly cực thấp, chỉ cách mặt đất hơn chục mét, hơn nữa để có thể ngắm chính xác mục tiêu, tốc độ của Nữ Yêu giữ ở mức thấp, trong khi chiếc Mèo Địa Ngục vừa thực hiện xong động tác leo qua mỏm núi, ở độ cao lớn hơn bổ xuống, chiếm ưu thế tuyệt đối cả về độ cao và tốc độ, không những thế lại ở vị trí có lợi khu bán cầu sau của Nữ Yêu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Robert Parnell khó tránh khỏi bị bắn rơi.
“Đáng ghét! Robert! Cố giữ vững! Tao đến yểm hộ mày đây!” Thụy Sâm sốt ruột giật mạnh cần lái, ở độ cao hơn chục mét cách mặt đất, Nữ Yêu thực hiện một động tác quặt cực gấp, hướng về phía bạn. Lực gia tốc quá mạnh khiến mắt Thụy Sâm như tối sầm lại, đầu óc quay cuồng, một bên cánh của chiếc chiến đấu cơ hầu như quét sát đất, nhưng lúc này Thụy Sâm cũng không có thời gian để ý đến điều đó, Nữ Yêu vừa thực hiện xong vòng lượn, cậu đẩy mạnh tay ga lên hết mức đồng thời khởi động After-Burn nhằm nhanh chóng lấy lại tốc độ bị mất do cú ngoặt, từ sau đuôi của Nữ Yêu phun ra hai luồng lửa xanh chói mắt, đẩy chiếc Nữ Yêu chồm lên lao về phía Robert Parnell.
Nhưng viên phi công Liên Bang không thèm nhìn đến Thụy Sâm, chỉ tập trung tâm trí bám chặt lấy Robert Parnell, anh ta đã quyết định trước hết tập trung hạ một chiếc rồi quay sang đối phó với chiếc còn lại. So với chiếc Mèo Địa Ngục tăng tốc bổ xuống như một con đại bàng vồ mồi, Nữ Yêu của Robert Parnell giống như một con vịt bầu đang lạch bà lạch bạch lê thân hình nặng nề cố chạy trốn một cách thảm hại, cự ly giữa hai chiếc chiến đấu cơ nhanh chóng bị rút ngắn, bốn khẩu pháo lazers và hai khẩu pháo ion đồng loạt khai hỏa.
Những tia sáng màu đỏ và vàng chớp lên liên tục trên thân chiếc Nữ Yêu, từ xa Thụy Sâm có cảm giác thấy một con bướm bị đóng đinh vào thân, chiếc Nữ Yêu của Robert Parnell dưới sức công phá của hỏa lực không ngừng chao đảo, nhưng vẫn kiên trì thực hiện một động tác leo cao, Robert cố gắng với những nỗ lực cuối cùng, nhưng đột nhiên cánh trái của Nữ Yêu gãy tung khỏi thân, một vụ nổ nhỏ phát ra từ thân sau của chiến đấu cơ, nó lảo đảo mấy cái rồi lao đầu thẳng xuống đất.
“Nhảy ra! Robert!” Thụy Sâm gào lên trong máy, cậu có cảm giác như tim mình bị bóp thắt lại.
Một chiếc dù nửa trắng nửa đỏ xuất hiện trên bầu trời, dưới cánh dù lớn đó là khoang lái của Robert Parnell, một lần nữa bạn cậu lại thoát kịp khỏi chiếc Nữ Yêu, chỉ hai giây sau đó, chiến đấu cơ của Robert Parnell đâm thẳng xuống đất trong một quẩng lửa khổng lồ, nó bị tan ra thành hàng ngàn mảnh nhỏ lẫn trong cột khói đen bốc lên cuồn cuộn. Những chiến sĩ Liên Bang đã chịu khổ quá nhiều vị hai chiếc Nữ Yêu nhảy dựng lên hò reo sung sướng.
“Robert! Thế nào rồi?”
“Không vấn đề, có điều mất mặt quá, lại một lần nữa bị bắn rơi, báo thì cho tao, Thụy Sâm, dìm đầu thằng cha đó xuống đây làm bạn với tao!”
“Yên chí đi! Nó không thoát nổi đâu! Con bà nó chứ! Dám bắn hạ anh em của tao, để tao dạy cho mày biết chứ chết viết thế nào!” Nghe tiếng của Robert Parnell, Thụy Sâm yên tâm, cậu tập trung tâm trí vào chiếc Mèo Địa Ngục trước mặt, hai mắt như có lửa, có điều kinh nghiệm chiến đấu khiến cậu cố bắt mình bình tĩnh lại, cười lạnh một tiếng, Thụy Sâm thầm nhủ: “Được lắm, để chúng ta vui chơi một chút coi nào, tên khốn khiếp kia, không chọn tao làm mục tiêu thứ nhất là sai lầm lớn nhất đời mày đấy.”
Thụy Sâm tự tin vào bản thân, do vừa rồi viên phi công Liên Bang quá tập trung vào bạn cậu nên bây giờ chiếc Mèo Địa Ngục đang ở góc 3 giờ của cậu, chỉ cần cắt nửa vòng bán kính là cậu có thể tiến vào bán cầu sau của đối phương, Thụy Sâm khẽ liếm đôi môi khô khốc của mình: “Trừ khi mày cùng đẳng cấp với cô nàng trung đội trưởng trung đội Lam Thiên Sứ, bằng không hôm nay mà mày chuồn được, cái danh hiệu “Hoa Tuy-lip đen” của tao coi như vất vào sọt rác.”
Viên phi công Liên Bang cũng không có vẻ gì là căng thẳng, điều khiển chiếc Mèo Địa Ngục chuyển hướng nhắm thẳng vào Thụy Sâm, tựa hồ muốn dùng chiến thuật đối đầu, có điều trò này không làm khó được cậu, đối đầu thì đối đầu, hiện tại không giống như hồi ở thiên hà Cockran bay trên chiếc Nữ Yêu không đủ tính năng nữa, thêm vào đó, Thụy Sâm có một ưu thế là đối phương vừa công kích Robert Parnell xong vòng lại, năng lượng trong pháo không thể dồi dào bằng Nữ Yêu.
Hai chiếc chiến đấu cơ nhắm thẳng vào nhau lao tới, Thụy Sâm nhanh chóng đưa đối phương vào vòng ngắm, rồi chủ động nổ súng trước, những luồng sáng năng lượng liên tiếp nối nhau lao về phía chiếc Mèo Địa Ngục, viên phi công Liên Bang chậm hơn một nhịp do mất nhiều thời gian để ngắm bắn hơn. Thụy Sâm càng thêm yên tâm, mặc dù đối phương cũng không phải là tay vừa nhưng so với cậu vẫn còn khoảng cách, tuy chênh lệch giữa hai người không lớn nhưng trong tình huống này nó lại có ý nghĩa quyết định sinh tử.
Những phát đạn từ Nữ Yêu phóng thẳng vào màn chắn năng lượng làm bùng lên từng cụm lửa sáng chói, ánh sáng chiếu rọi lên khoang lái chiếc Mèo Địa Ngục làm lộ rõ khuôn mặt trắng bệch của viên phi công Liên Bang, tiếng rít lanh lảnh của hệ thống máy tính báo hiệu năng lượng của màn chắn đang giảm xuống cực nhanh. Viên phi công Liên Bang bắt đầu ý thức được mình đã phạm một sai lầm cơ bản, đối phương bắn quá chính xác, những luồng sáng trắng và đỏ không có phát nào ra ngoài cả, toàn bộ đập thẳng vào màn chắn năng lượng, bản thân anh ta không ngờ đến điều đó nếu không đã tránh dùng chiến thuật đối đầu mà chuyển sang đánh quần vòng, có khi khả năng cơ động của đối phương không bằng kỹ thuật xạ kích.
Nhưng hối hận cũng đã muộn, năng lượng cho màn chắn phía trước của Nữ Yêu đang giảm xuống nhanh chóng, viên phi công không còn cách nào khác đành vòng tránh trước khi nó cạn kiệt, vòng tránh trước đương nhiên là đưa bản thân vào tư thế bất lợi nhưng viên phi công đành chấp nhận, chỉ vài giây nữa là đối phương sẽ phá hủy màn chắn trên Mèo Địa Ngục, lúc đó thì lớp vỏ bọc mỏng của chiến đấu cơ không chịu nổi vài phát đạn từ Nữ Yêu.
Thụy Sâm đã chuẩn bị sẵn từ trước, cậu dự kiến đối phương không chịu nổi phải vòng tránh trước, thấy chiến đấu cơ đối phương vào vòng lượn, cậu lập tức nghiêng theo, bám chặt lấy đuôi đối phương. Chiếc Mèo Địa Ngục như phát điên hết leo cao lại bổ nhào, hết xoắn vòng lại quặt gấp, cố hết sức cắt đuôi Thụy Sâm nhưng cậu vẫn bám chắc phía sau, không một chút lỏng tay, viên phi công Liên Bang tuyệt vọng nhìn màn hình biểu hiện năng lượng còn lại của màn chắn, anh ta thấy sống lưng buốt lạnh, năng lượng của màn chắn sau chiến đấu cơ không còn đến 10% và vẫn tiếp tục hạ xuống cực nhanh, nỗi sợ dâng lên khắp người anh ta, chiếc Nữ Yêu được điều khiển với một kỹ thuật siêu việt không kém gì kỹ thuật xạ kích.
“Hẹn gặp lại!” Thụy Sâm vẫy tay theo chiếc Mèo Địa Ngục toàn thân cháy rừng rực đang đâm đầu xuống phía dưới, đó là chiến công thứ 40 của cậu, trên không lại xuất hiện thêm một chiếc dù nữa, viên phi công Liên Bang cũng kịp thoát ra khỏi chiến đấu cơ vào những giây cuối cùng, mối thù của Robert Parnell đã được báo, Thụy Sâm điều khiển Nữ Yêu lướt ngang qua khoang lái của viên phi công Liên Bang, làm một cú xoay quanh trục để thể hiện chiến thắng rồi lao về phía Robert Parnell hạ xuống, cậu chưa bao giờ có cái hứng thú bắn vào đối phương khi đã nhảy dù.
Viên phi công Liên Bang tròn mắt nhìn chiếc chiến đấu cơ vừa bắn hạ mình, một đóa tuy-lip trên mũi Nữ Yêu đập vào mắt anh ta, phía dưới khoang lái còn có một hàng dài những hình vẽ mèo con. Trời ạ! Anh ta không khỏi thầm nhủ. Làm sao mình lại xúi quẩy đến thế cơ chứ, gặp ngay phải cái tên ôn thần này, biết sớm như thế thì không xen vào làm gì, quay về căn cứ luôn cho khỏe.
Quay về đến vị trí Robert Parnell hạ cánh, Thụy Sâm từ xa đã nhìn thấy chiếc dù màu đỏ và trắng nổi bật trên mặt đất, cùng với nó là khoang lái của chiếc Nữ Yêu, nhưng đồng thời cậu cũng nhận ra hoàn cảnh nguy hiểm của bạn, Robert Parnell hạ cánh quá xa chiến tuyến của Đế Quốc, lại quá gần khu vực đứng chân của Liên Bang, hiên nay lính Liên Bang đang vây chặt quanh khu vực hạ cánh, từ bốn phía tiếp cận bạn cậu.
Nữ Yêu lập tức thực hiện một cú bổ nhào công kích, hai chiếc thiết giáp đang định tiếp cận lập tức biến thành hai quả cầu lửa sáng rực, lính Liên Bang lập tức bò sát đất, lợi dụng địa hình yểm hộ để tiếp cận vị trí của dù.
“Robert! Mày đang ở đâu? Tình huống thế nào rồi?” Thụy Sâm kéo chiến đấu cơ bốc lên, hai luồng năng lượng lướt sát qua dưới thân Nữ Yêu, đó là hỏa lực pháo phòng không của Liên Bang. Bản thân Thụy Sâm cũng rất sốt ruột, cậu có thể ngăn chặn được thiết giáp nhưng không cách gì ngăn được số lượng lớn lính Liên Bang. Thông thường mà nói khoang lái của Nữ Yêu luôn có thiết bị phát tín hiệu cấp cứu khi thoát khẩn cấp, nhưng nếu chờ đến khi lực lượng cứu viện đến nơi không chừng bạn cậu đã ngồi uống trà trong trại tù binh rồi, Thụy Sâm dám chắc đối với phi công cỡ ACE của Đế Quốc, trại tù binh Liên Bang luôn dang tay chờ đón.
“Tao đang trốn ở sau tảng đá bên trái khoang lái. Thụy Sâm, anh bạn thân mến, hôm nay xem ra tao không thoát được rồi, âu cũng là số phận, đường lên tướng tao đi không thế được, mày là bạn thân nhất của tao, việc của tao cũng là của mày, vậy cứ cố lên tướng thay cho tao cũng được. Đi đi! Nhanh chóng rời khỏi khu vực này!” Bạn cậu thở dốc nói với giọng tự chế giễu mình.
“Khốn kiếp! Không được thở ra cái giọng đó! Cứ cố kiên trì một lát, cứu viện sẽ đến ngay.” Thụy Sâm nghiến răng mắng, hai mắt cậu đã long lanh những giọt nước mắt, bàn tay nắm cần điều khiển không ngừng run rẩy. Tại sao? Vì sao? Cậu không ngừng hỏi bản thân, vì sao cuộc đời lại tàn khốc với cậu như vậy, mấy tháng trước cậu đã mất thiếu tá Laiden, thượng úy Alex và các anh em trong đại đội B, hôm nay cậu lại sắp mất thêm một người anh em nữa.
Không! Ta nhất định không để điều đó xảy ra! Robert, tao đã nói sẽ không để mày chết. Thụy Sâm nghiến chặt răng, một dòng máu nhỏ chảy ra từ bên mép nhưng cậu vẫn không để ý, trong đầu nảy ra một quyết định điên cuồng, vừa phiêu lưu vừa nguy hiểm. Có chết cao nhất cũng là hai thằng chết chung, chúng ta là bạn tốt, nếu có vào trại tù binh thì cùng vào.
“Robert! Chuẩn bị đi! Tao sẽ hạ xuống đưa mày lên.” Thụy Sâm quát lên trong máy.
“Cái gì? Mày điên rồi! Nghe tao này! Thụy Sâm! Bổ ngay cái ý nghĩ điên rồ ấy đi! Xung quanh đây đầy những pháo cao xạ, mày chưa kịp hạ cánh đã bị bắn nát như cám rồi!”
“Câm mồm! Không muốn hai thằng cùng vào trại tù binh nghỉ ngơi thì chuẩn bị cẩn thận cho tao!” Thụy Sâm thô bạo cắt lời bạn đồng thời điều khiển Nữ Yêu thực hiện một cú bổ nhào nữa, những khẩu pháo liên tiếp phát ra nhưng tia sáng chết chóc, mấy người lính Liên Bang lao lên quá nhanh lập tức ngã xuống biến thành những đám tro cháy đen, những người còn lại đành phải nằm bò xuống ẩn nấp.
“Thụy Sâm! Ý nghĩ của mày không tồi nhưng trước hết hãy dẹp gọn đám pháo phòng không tự hành đã, như thế an toàn hơn.”
Không còn thời gian nữa, chờ khi tao diệt hết đám pháo tự hành thì mày đã bị bắt sống rồi, nhanh lên, tao không hoàn toàn hạ xuống đâu, chuẩn bị cẩn thận, cơ hội chỉ có một, bám lấy bánh xe, tao ngắt năng lượng màn chắn đây!”
“Cái gì????”
Khi những người lính Liên Bang ngẩng đầu lên lần nữa, bọn họ nhìn thấy một cảnh tượng cực kỳ hoành tráng, chiếc Nữ Yêu vẫn ép họ phải nằm bẹp xuống cỏ lại lao vút xuống, khi sắp chạm đất mới chuyển sang bay bằng, sau đó giảm tốc đột ngột, tiếp đó bánh trước của nó hạ xuống, khi cách mặt đất chưa đến một mét, Nữ Yêu lướt thẳng tới một khối đá lớn. Khi tiếp cận đến khối đá, tốc độ của Nữ Yêu đã chậm gần như người đi bộ, một cái bóng điên cuồng lao ra từ sau khối đá, bám chặt lấy bánh trước chiếc Nữ Yêu, sau đó chiến đấu cơ lập tức bốc lên.
Lúc này những người lính Liên Bang mới sực tỉnh, dùng tất cả các loại vũ khí trong tay điên cuồng xả đạn vào chiếc Nữ Yêu, từ súng ngắn, súng trường tấn công đến pháo phòng không, các loại đạn thi nhau bay vào chiếc Nữ Yêu không có màn chắn năng lượng, chỉ vài giây, chiếc chiến đấu cơ chao đảo rồi mấy chỗ phía sau thân bắt đầu bốc cháy, từ động cơ một cuộn khói đen bay lên, tiếp đó nó lảo đảo như muốn đâm sầm xuống đất.
Nhưng Thụy Sâm vẫn khống chế được Nữ Yêu của mình, cậu rất nhanh khóa năng lượng không cho đến động cơ bên phải bị cháy, dồn toàn bộ năng lượng vào động cơ bên trái, dùng một động cơ, Nữ Yêu miễn cưỡng kéo cao lên ngay trước khi đâm xuống đất, tiếp đó nó lắc la lắc lư bay về phía tuyến phòng ngự của Đế Quốc kéo theo một đuôi khói đen dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.