Tình Một Đêm

Chương 2:

Nhất Bản Chính Kinh

25/08/2023

Tôi từ trong túi móc ra một tờ chi phiếu, ký tên cẩn thận đưa tới trước mặt Ân Lễ “nếu không, ngài nhận cái này, hai người chúng ta rõ ràng?”

Ân Lễ khóe mắt co giật, tựa hồ như một màn trước mắt không thể tin được “em cho tôi tiền?”

Tôi nuốt một ngụm nước bọt, nhìn biểu tình, anh ấy có vẻ không vừa lòng cho lắm a…

Đang lúc tôi nghĩ mưu sách khác, Ân Lễ liếc nhìn tờ chi phiếu trước mắt, giống như nhìn thấy một thứ gì đó, trong mắt lóe lên một đạo tia sáng.

Tôi nghi ngờ một giây, đột nhiên ý thức được cột số tiền trên tờ chi phiếu vẫn để trống, nhất thời sợ tới mức muốn thu về. Vậy nhưng Ân Lễ đã nhanh hơn một bước cướp lấy.

Trong tay anh ấy nắm lấy tờ chi phiếu, giống như nắm bắt thân gia của tôi, cười như không cười nói “hai chúng ta thanh toán xong? Hạ Linh Linh, em nghĩ hay quá rồi.”

Lòng tôi trầm xuống run sợ.

Khi tôi đem đoạn bi thảm tôi đã trải qua này nói với người quản lý của tôi, tôi tỏ vẻ mình muốn bỏ hiệp ước.

Cô ấy một bộ dáng đau đầu: “Linh Linh a, rốt cuộc em có điểm nào không vừa lòng với Ân Lễ, ngài ấy chính là tổng giám đốc của thiên đườg giải trí. Phục vụ em cả một đêm, lại còn kéo cho em nhiều thông cáo như vậy, sao lúc nào em cũng nghĩ muốn giải ước a?”

Tôi hung hăng nghiến chặt răng: “Em có cho anh ta chi phiếu!”

Người quản lý sầu khổ nhìn tôi một cái, sau cùng vẫn là vỗ vỗ vai của tôi: “Từ bỏ đi Hạ Linh Linh. Người Ân Lễ không bỏ qua thì không có một công ty giải trí nào giám nhận.”

Mặc dù người quản lý dùng mọi cách khuyên can nhưng tôi vẫn là đi vào văn phòng của tổng giám đốc. Uyển chuyển theo sát Ân Lễ, biểu đạt ý tứ muốn được hòa bình giải ước.



Mà hồi đáp tôi là một sự im lặng đến xấu hổ.

Ân Lễ từ sau đống văn kiện chất thành núi ngẩng đầu lên, mà anh ấy vừa đỡ mắt kính thì bầu không khí trở nên lạnh thấu xương, lạnh dưới mười độ.

Anh ấy nhàn nhạt hỏi: “Đãi ngộ không tốt?”

“Không phải, là bởi vì…” tôi lúng túng nhéo ngón tay, không biết giải thích thế nào.

“Bởi vì cái gì?” Ân Lễ hai tay chống cằm, ánh mắt bình tĩnh nhìn tôi, ngữ điệu bình thản “Chơi xong rồi liền muốn quỵt nợ, hử?”

Đầu gối của tôi nhất thời mềm nhũn, suýt chút nữa quỳ xuống nắm lấy tay anh ấy trong sự sợ hãi. Lệ rơi trong lòng, chơi anh rồi, thực xin lỗi anh a…

“Không có không có, sao có thể chứ. Tổng giám đốc, chuyện này anh muốn giải quyết như thế nào, anh muốn thế nào chúng ta sẽ giải quyết như vậy, tuyệt đối không kém!” tôi khẩn trương liên tục xua tay “trách nhiệm này em sẽ chịu” bộ dáng chắc chắn.

Ai bảo trong tay anh ấy cầm tấm chi phiếu trắng đã ký tên chứ…

Ân Lễ ánh mắt lóe lên một nụ cười lạnh, một bộ dự đoán trước tôi sẽ không dám như vậy, sau đó ném một phần văn kiện qua “nếu đã như vậy thì hãy ký tên vào đây đi.”

Tôi mờ mịt cầm tập văn kiện đó, liếc nhìn một lát, nhịn không được kinh ngạc: “Tiếp tục ký ước?”

Anh ấy nhíu mắt: “Không vui?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Một Đêm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook