Chương 74
Tùy Hầu Châu
26/09/2017
3. Ninh Nhiễm Thanh
sắp phải tham dự kỳ thi tư pháp quốc gia, Giang Hành Chi biết ngày trước vào lúc này Tần Hữu Sinh đã dành thời gian để kèm riêng cho Ninh Nhiễm
Thanh ôn tập, cũng vì chuyện này mà hai người cãi nhau mấy ngày.
Giang Hành Chi – con người được thiên vị hết mức đã tiếp thu kinh nghiệm thành công, loại bỏ nhân tố bất lợi, ngày ngày dành thời gian ở nhà phụ đạo cho Ninh Nhiễm Thanh,
Ninh Nhiễm Thanh rất xấu tính, lúc học không vô còn nổi cáu với sách vở: “Toàn cái gì thế không biết.”
Thế nhưng tính tình Giang Hành Chi cũng chẳng hiền hòa hơn là bao: “Ninh Nhiễm Thanh, thi hay không thi thì tùy em, không đỗ được thì đứng có đến khóc với anh.”
Ninh Nhiễm Thanh nổi giận: “Em muốn về trường.”
Đang định rời đi thì Giang Hành Chi kéo cô lại, dỗ dành: “Thôi thôi, đừng bướng nữa, anh giảng lại cho em lần nữa, ngồi xuống đi!”
Đúng lúc ấy, Tần Hữu Sinh tới thăm hỏi, xách theo đồ ăn ngon vào nhà, tươi cười thân thiết với Ninh Nhiễm Thanh rồi nâng túi đồ ăn trong tay lên: “Đói rồi đúng không, cùng ăn gì đó nhé.”
Ninh Nhiễm Thanh hoan hô một tiếng, chạy về phía Tần Hữu Sinh.
Giang Hành Chi: “Quay lại đây!”
Tần Hữu Sinh bèn trách Giang Hành Chi: “Đừng đối xử với bạn gái như thế, người ta có phải con mèo con chó mà cậu nuôi đâu.”
Giang Hành Chi lạnh lùng, đáp trả: “Cậu có vẻ hiểu biết quá nhỉ.”
Tần Hữu Sinh bực dọc nói: “Kể cũng lạ, tôi luôn thấy như mình đã từng yêu ai rồi.”
4. Chẳng bao lâu sau, Ninh Nhiễm Thanh và Giang Hành Chi đón lần chia tay đầu tiên, lý do chia tay rất đơn giản, việc cô không được lòng bạn bè ở trường khiến Giang Hành Chi cực kỳ đau đầu, tuy anh sống khá kiêu căng nhưng anh vẫn mong bạn gái có được mấy người bạn thân.
Bởi vậy ngày nào anh cũng ân cần nhắc nhở Ninh Nhiễm Thanh, nhưng những lời ấy vào tai một cô gái ương bướng như Ninh Nhiễm Thanh lại thành những lời chỉ trích, thậm chí cô còn nghĩ liệu có phải Giang Hành Chi muốn chia tay với mình hay không.
Thế nên cô tỏ ra cực kỳ bất mãn với Giang Hành Chi.
Còn Giang Hành Chi thì sao, tuy được tác giả thiên vị, nhưng anh cũng là người chưa yêu ai bao giờ, Ninh Nhiễm Thanh ưa nịnh, anh lại làm việc quá thẳng thừng, chỉ một cái nhíu mày là bắt đầu phê phán.
Người đề nghị chia tay là Ninh Nhiễm Thanh, nói như lời giận dỗi, Giang Hành Chi bèn hừ lạnh đầy khinh bỉ: “Em muốn chia tay là chia tay là chia tay đấy à? Anh nói cho em biết, bội ước đơn phương thì không có hiệu lực.”
Ninh Nhiễm Thanh rất tức giận: “Hóa ra anh coi quan hệ tình yêu của chúng ta như quan hệ hợp đồng.”
Bấy giờ Giang Hành Chi mới nhận ra mình lỡ lời.
Tần Hữu Sinh vẫn trở thành thầy dạy pháp luật kinh tế của Ninh Nhiễm Thanh, ngày ngày dạy học, càng ngắm càng dễ thương, sao trên đời này lại có một cô gái dễ thương vậy nhỉ, nếu là bạn gái của anh thì tốt biết bao.
Bởi vậy, Tần Hữu Sinh cực kỳ hối hận vì trước đây đã nhường cơ hội đi Lệ Giang cho Giang Hành Chi, đáng đời anh lắm.
Tần Hữu Sinh rất quan tâm đến Ninh Nhiễm Thanh, lúc dạy học cũng thường xuyên gọi cô đứng lên phát biểu.
Thầy giáo tao nhã lịch sự và nữ sinh viên xinh đẹp nhanh chóng tạo thành scandal, lúc Giang Hành Chi lao tới trường, Tần Hữu Sinh đang phụ đạo bài tập cho Ninh Nhiễm Thanh trong phòng tự học.
Giang Hành Chi giận dữ bước vào, Tần Hữu Sinh cười ngẩng đầu: “Hành Chi, cậu đến đúng lúc quá, tôi với cô ấy đang định đi ăn cơm, vậy chúng ta cùng đi luôn.”
Giang Hành Chi: “…”
Rốt cuộc ai mới là chính chủ! Tại sao cùng là “Đập chậu cướp hoa”, vậy mà Tần Hữu Sinh lại thản nhiên như thế, còn anh trước khi xuyên không lại khổ sở như vầy!!!
5. Tại thế giới xuyên không của Giang Giang, tình cảm của Ninh Nhiễm Thanh và Tần Hữu Sinh ngày một tốt lên, Tần Hữu Sinh rơi vào trạng thái yêu đơn phương vô cùng trầm trọng, cảm giác này thực sự rất tồi tệ, tuy thấy thế là vô đạo đức, nhưng anh vẫn không kiềm lòng được mà đối tối với Ninh Nhiễm Thanh, ngày nào cũng muốn nhìn thấy cô, như thể cô chính là người yêu kiếp trước của anh.
Ba người ăn cơm cùng nhau, Ninh Nhiễm Thanh và Giang Hành Chi ngồi cùng nhau, Tần Hữu Sinh ngồi đối diện với Giang Hành Chi.
Ninh Nhiễm Thanh vẫn rất yêu Giang Hành Chi, cô tự tới trung tâm thương mại mua một chiếc khuy măng sét rồi lấy ra cho Giang Hành Chi đeo lên, sau đó hỏi Tần Hữu Sinh: “Thầy Tần, người yêu của em có đẹp trai không?”
Trái tim Giang Hành Chi bay bay bay bay, sắp bay lên trời rồi, có điều thi thoảng độc miệng chính là tính cách trời sinh của anh, anh cúi đầu thoáng nhìn chiếc khuy măng sét: “Trông hơi quê.”
Ninh Nhiễm Thanh tức giận: “Thế thì tháo ra trả em.”
“Xin lỗi, em tặng anh thì nó đã thành đồ của anh, quyền sở hữu nằm trong tay, anh có quyền quyết định có nên trả cho em hay không?”
Ninh Nhiễm Thanh lập tức đưa mắt nhìn Tần Hữu Sinh: “Thầy Tần, em có thể lấy về không?”
Tần Hữu Sinh thấy rất đau khổ, sao bọn họ tán tỉnh nhau mà cũng phải hỏi ý kiến của anh, anh thực sự rất muốn “Đập chậu cướp hoa”, bèn im lặng một thoáng rồi lên tiếng: “Nếu em mời anh làm luật sư bào chữa cho em, anh sẽ giúp em lấy về.”
Một câu này của Tần Hữu Sinh khiến bầu không khí như lắng lại, Ninh Nhiễm Thanh cố ý trêu Giang Hành Chi, nói với Tần Hữu Sinh: “Nếu thầy Tần là bạn trai em thì tốt biết mấy.”
Giang Hành Chi hừ lạnh: “Mơ đi!”
Tần Hữu Sinh vẫn cười hiền hòa, trong nụ cười như chứa cả sự chúc phúc cho hai người kia, nhưng lòng lại thầm nói, vậy tôi chờ hai người chia tay…
6. Giang Giang định cùng Ninh Nhiễm Thanh đi du lịch, về cơ bản đàn ông rủ phụ nữ đi du lịch thì đều có mưu đồ bất lương, Giang Giang đúng là có suy nghĩ như vậy, hiện giờ Ninh Nhiễm Thanh là bạn gái của anh, anh và cô đã giao du ổn định một thời gian, tại sao có vài chuyện không thể xảy ra?
Bị Tần Hữu Sinh nhìn như hổ rình mồi, Giang Giang thấy khá bất an, thậm chí còn sinh lòng hổ thẹn, thế nhưng tình yêu vốn là ai tới trước thì người ấy thắng.
Giang Giang tự an ủi mình như vậy.
Sau khi Giang Giang đề nghị đi du lịch cùng nhau, Ninh Nhiễm Thanh không có bạn thân nên không hề cảnh giác, cô gật đầu đồng ý ngay, chỉ tưởng rằng du lịch chính là hai người cùng ra ngoài xả stress mấy ngày: “Được, anh thu xếp đi.”
Giang Giang bèn lên lịch nghỉ phép dài hạn cho mình, dành ra năm ngày du lịch tới đảo Hải Nam.
Thế nhưng còn chưa tới Hải Nam, Tần Hữu Sinh đã ra khỏi phòng làm việc, vỗ vỗ tay: “Năm nay thành tích của Dịch Hòa rất tốt, chuyến du lịch định kỳ nửa năm một lần của chúng ta sẽ tăng từ ba ngày lên năm ngày.”
Quốc khánh, khi Giang Giang dẫn em gái kiêu ngạo Thanh Thanh lên máy bay thì thấy cả đám người Dịch Hòa: “Hi, luật sư Giang, trùng hợp quá.”
Ninh Nhiễm Thanh thoáng nhìn liền thấy Tần Hữu Sinh, ăn mặc khá thoải mái giản dị: “Thầy Tần, hôm nay trông thầy rất…”
“Rất gì nào?” Mắt Tần Hữu Sinh hơi lóe lên.
Ninh Nhiễm Thanh nhìn áo sơ mi của anh: “Rất đẹp…”
Giang Hành Chi – con người được thiên vị hết mức đã tiếp thu kinh nghiệm thành công, loại bỏ nhân tố bất lợi, ngày ngày dành thời gian ở nhà phụ đạo cho Ninh Nhiễm Thanh,
Ninh Nhiễm Thanh rất xấu tính, lúc học không vô còn nổi cáu với sách vở: “Toàn cái gì thế không biết.”
Thế nhưng tính tình Giang Hành Chi cũng chẳng hiền hòa hơn là bao: “Ninh Nhiễm Thanh, thi hay không thi thì tùy em, không đỗ được thì đứng có đến khóc với anh.”
Ninh Nhiễm Thanh nổi giận: “Em muốn về trường.”
Đang định rời đi thì Giang Hành Chi kéo cô lại, dỗ dành: “Thôi thôi, đừng bướng nữa, anh giảng lại cho em lần nữa, ngồi xuống đi!”
Đúng lúc ấy, Tần Hữu Sinh tới thăm hỏi, xách theo đồ ăn ngon vào nhà, tươi cười thân thiết với Ninh Nhiễm Thanh rồi nâng túi đồ ăn trong tay lên: “Đói rồi đúng không, cùng ăn gì đó nhé.”
Ninh Nhiễm Thanh hoan hô một tiếng, chạy về phía Tần Hữu Sinh.
Giang Hành Chi: “Quay lại đây!”
Tần Hữu Sinh bèn trách Giang Hành Chi: “Đừng đối xử với bạn gái như thế, người ta có phải con mèo con chó mà cậu nuôi đâu.”
Giang Hành Chi lạnh lùng, đáp trả: “Cậu có vẻ hiểu biết quá nhỉ.”
Tần Hữu Sinh bực dọc nói: “Kể cũng lạ, tôi luôn thấy như mình đã từng yêu ai rồi.”
4. Chẳng bao lâu sau, Ninh Nhiễm Thanh và Giang Hành Chi đón lần chia tay đầu tiên, lý do chia tay rất đơn giản, việc cô không được lòng bạn bè ở trường khiến Giang Hành Chi cực kỳ đau đầu, tuy anh sống khá kiêu căng nhưng anh vẫn mong bạn gái có được mấy người bạn thân.
Bởi vậy ngày nào anh cũng ân cần nhắc nhở Ninh Nhiễm Thanh, nhưng những lời ấy vào tai một cô gái ương bướng như Ninh Nhiễm Thanh lại thành những lời chỉ trích, thậm chí cô còn nghĩ liệu có phải Giang Hành Chi muốn chia tay với mình hay không.
Thế nên cô tỏ ra cực kỳ bất mãn với Giang Hành Chi.
Còn Giang Hành Chi thì sao, tuy được tác giả thiên vị, nhưng anh cũng là người chưa yêu ai bao giờ, Ninh Nhiễm Thanh ưa nịnh, anh lại làm việc quá thẳng thừng, chỉ một cái nhíu mày là bắt đầu phê phán.
Người đề nghị chia tay là Ninh Nhiễm Thanh, nói như lời giận dỗi, Giang Hành Chi bèn hừ lạnh đầy khinh bỉ: “Em muốn chia tay là chia tay là chia tay đấy à? Anh nói cho em biết, bội ước đơn phương thì không có hiệu lực.”
Ninh Nhiễm Thanh rất tức giận: “Hóa ra anh coi quan hệ tình yêu của chúng ta như quan hệ hợp đồng.”
Bấy giờ Giang Hành Chi mới nhận ra mình lỡ lời.
Tần Hữu Sinh vẫn trở thành thầy dạy pháp luật kinh tế của Ninh Nhiễm Thanh, ngày ngày dạy học, càng ngắm càng dễ thương, sao trên đời này lại có một cô gái dễ thương vậy nhỉ, nếu là bạn gái của anh thì tốt biết bao.
Bởi vậy, Tần Hữu Sinh cực kỳ hối hận vì trước đây đã nhường cơ hội đi Lệ Giang cho Giang Hành Chi, đáng đời anh lắm.
Tần Hữu Sinh rất quan tâm đến Ninh Nhiễm Thanh, lúc dạy học cũng thường xuyên gọi cô đứng lên phát biểu.
Thầy giáo tao nhã lịch sự và nữ sinh viên xinh đẹp nhanh chóng tạo thành scandal, lúc Giang Hành Chi lao tới trường, Tần Hữu Sinh đang phụ đạo bài tập cho Ninh Nhiễm Thanh trong phòng tự học.
Giang Hành Chi giận dữ bước vào, Tần Hữu Sinh cười ngẩng đầu: “Hành Chi, cậu đến đúng lúc quá, tôi với cô ấy đang định đi ăn cơm, vậy chúng ta cùng đi luôn.”
Giang Hành Chi: “…”
Rốt cuộc ai mới là chính chủ! Tại sao cùng là “Đập chậu cướp hoa”, vậy mà Tần Hữu Sinh lại thản nhiên như thế, còn anh trước khi xuyên không lại khổ sở như vầy!!!
5. Tại thế giới xuyên không của Giang Giang, tình cảm của Ninh Nhiễm Thanh và Tần Hữu Sinh ngày một tốt lên, Tần Hữu Sinh rơi vào trạng thái yêu đơn phương vô cùng trầm trọng, cảm giác này thực sự rất tồi tệ, tuy thấy thế là vô đạo đức, nhưng anh vẫn không kiềm lòng được mà đối tối với Ninh Nhiễm Thanh, ngày nào cũng muốn nhìn thấy cô, như thể cô chính là người yêu kiếp trước của anh.
Ba người ăn cơm cùng nhau, Ninh Nhiễm Thanh và Giang Hành Chi ngồi cùng nhau, Tần Hữu Sinh ngồi đối diện với Giang Hành Chi.
Ninh Nhiễm Thanh vẫn rất yêu Giang Hành Chi, cô tự tới trung tâm thương mại mua một chiếc khuy măng sét rồi lấy ra cho Giang Hành Chi đeo lên, sau đó hỏi Tần Hữu Sinh: “Thầy Tần, người yêu của em có đẹp trai không?”
Trái tim Giang Hành Chi bay bay bay bay, sắp bay lên trời rồi, có điều thi thoảng độc miệng chính là tính cách trời sinh của anh, anh cúi đầu thoáng nhìn chiếc khuy măng sét: “Trông hơi quê.”
Ninh Nhiễm Thanh tức giận: “Thế thì tháo ra trả em.”
“Xin lỗi, em tặng anh thì nó đã thành đồ của anh, quyền sở hữu nằm trong tay, anh có quyền quyết định có nên trả cho em hay không?”
Ninh Nhiễm Thanh lập tức đưa mắt nhìn Tần Hữu Sinh: “Thầy Tần, em có thể lấy về không?”
Tần Hữu Sinh thấy rất đau khổ, sao bọn họ tán tỉnh nhau mà cũng phải hỏi ý kiến của anh, anh thực sự rất muốn “Đập chậu cướp hoa”, bèn im lặng một thoáng rồi lên tiếng: “Nếu em mời anh làm luật sư bào chữa cho em, anh sẽ giúp em lấy về.”
Một câu này của Tần Hữu Sinh khiến bầu không khí như lắng lại, Ninh Nhiễm Thanh cố ý trêu Giang Hành Chi, nói với Tần Hữu Sinh: “Nếu thầy Tần là bạn trai em thì tốt biết mấy.”
Giang Hành Chi hừ lạnh: “Mơ đi!”
Tần Hữu Sinh vẫn cười hiền hòa, trong nụ cười như chứa cả sự chúc phúc cho hai người kia, nhưng lòng lại thầm nói, vậy tôi chờ hai người chia tay…
6. Giang Giang định cùng Ninh Nhiễm Thanh đi du lịch, về cơ bản đàn ông rủ phụ nữ đi du lịch thì đều có mưu đồ bất lương, Giang Giang đúng là có suy nghĩ như vậy, hiện giờ Ninh Nhiễm Thanh là bạn gái của anh, anh và cô đã giao du ổn định một thời gian, tại sao có vài chuyện không thể xảy ra?
Bị Tần Hữu Sinh nhìn như hổ rình mồi, Giang Giang thấy khá bất an, thậm chí còn sinh lòng hổ thẹn, thế nhưng tình yêu vốn là ai tới trước thì người ấy thắng.
Giang Giang tự an ủi mình như vậy.
Sau khi Giang Giang đề nghị đi du lịch cùng nhau, Ninh Nhiễm Thanh không có bạn thân nên không hề cảnh giác, cô gật đầu đồng ý ngay, chỉ tưởng rằng du lịch chính là hai người cùng ra ngoài xả stress mấy ngày: “Được, anh thu xếp đi.”
Giang Giang bèn lên lịch nghỉ phép dài hạn cho mình, dành ra năm ngày du lịch tới đảo Hải Nam.
Thế nhưng còn chưa tới Hải Nam, Tần Hữu Sinh đã ra khỏi phòng làm việc, vỗ vỗ tay: “Năm nay thành tích của Dịch Hòa rất tốt, chuyến du lịch định kỳ nửa năm một lần của chúng ta sẽ tăng từ ba ngày lên năm ngày.”
Quốc khánh, khi Giang Giang dẫn em gái kiêu ngạo Thanh Thanh lên máy bay thì thấy cả đám người Dịch Hòa: “Hi, luật sư Giang, trùng hợp quá.”
Ninh Nhiễm Thanh thoáng nhìn liền thấy Tần Hữu Sinh, ăn mặc khá thoải mái giản dị: “Thầy Tần, hôm nay trông thầy rất…”
“Rất gì nào?” Mắt Tần Hữu Sinh hơi lóe lên.
Ninh Nhiễm Thanh nhìn áo sơ mi của anh: “Rất đẹp…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.