Chương 8: Ở lại
Dĩ Vi Nữ Linh
04/11/2024
“ Cái này là của con dâu ba mẹ mua cho hai người...ba nói như là con bất hiếu lắm vậy đó ’’ Lục Bách Ngôn biết thường ngày mình ít thể hiện tình cảm ra bên ngoài, nhưng nghe ba mình châm chọc anh cũng khó chịu nha.
“ Ta biết chắc mà, đúng là con dâu tốt ’’ Lục Bách Dịch cầm lấy bánh kem trên tay con trai mình, còn không quên khen ngợi con dâu.
Sau đó cả nhà 4 người nhanh chóng ngồi vào bàn ăn. Tất cả đã được chuẩn bị xong từ sớm, hai ông bà chỉ chờ hai đứa con về là có thể dùng bữa ngay.
“ Đây, con ăn nhiều vào dạo này con gầy quá rồi đấy ’’ Trương Quế Mai gắp thật nhiều đồ ăn để vào chén Tô Thiên Tuyết.
“ Con cám ơn mẹ ’’ giờ phút này Tô Thiên Tuyết cảm thấy bản thân cũng còn sót lại chút may mắn đi. Ít ra chồng không yêu thương nhưng ba mẹ chồng thì lại vô cùng tốt với cô.
“ Có phải nó ăn hiếp con hay không? Nói ra mẹ sẽ đòi lại công đạo cho con ’’ tin tức chấn động mấy hôm trước đương nhiên bà cũng biết, vì thế hôm nay mới đặc biệt kêu con trai đưa con dâu về nhà.
“ Dạ không có ạ, a...anh ấy đối xử với con rất tốt ’’ Tô Thiên Tuyết nói dối lòng mình, cô không muốn để những người yêu thương mình phải lo lắng.
Trương Quế Mai nhìn con dâu mình hiểu chuyện bên ngoài bà chỉ cười cười nhưng bên trong lại xót xa vô cùng. Có phải ngay từ đầu nhắc lại chuyện liên hôn là bà đã sai hay không đây.
Bà dư sức nhìn ra được chỉ mới vỏn vẹn nửa tháng kết hôn nhưng cô con dâu bà đã không còn sự vui vẻ, hồn nhiên vốn có. Trong đôi mắt của cô lại chất chứa một nỗi niềm buồn bã nào đó, rất u sầu.
Lại nhìn qua thằng con trai mình chỉ dửng dưng ăn cơm, ngay cả một chút ga lăng là gắp đồ ăn cho vợ cũng không làm được.
Trương Quế Mai liền đá chân chồng mình ngồi bên cạnh, liếc mắt với ông một cái. Lục Bách Dịch cũng nhanh hiểu ý vợ mình ho khan nhắc nhở con trai một tiếng.
“ Khụ khụ, con không biết gắp đồ ăn cho vợ mình à ’’
“ Cô ấy tự ăn được, ba không cần lo ’’ Lục Bách Ngôn lãnh đạm nói, gương mặt không chút cảm xúc.
Cũng may lúc sinh Lục Bách Ngôn là chính tay bà nội anh ẵm anh ra khỏi phòng sinh, chứ không hai người sẽ nghĩ người trước mặt đây chắc chắn không phải con do mình sinh ra rồi.
“ Con... đúng là làm ta tức chết ’’ Lục Bách Dịch thật sự muốn đánh thằng con mình một cái cho hả giận.
Cũng không biết tính tình của nó giống ai, tuyệt nhiên là không hề giống ông một chút nào chỉ trừ gương mặt ra.
“ Con tự gắp được rồi ba, ba cũng ăn đi ’’ thấy không khí có hơi căng thẳng Tô Thiên Tuyết liền lên tiếng giải vây, còn không quên gắp đồ ăn cho ba chồng mình.
Hai ông bà già cũng không nói gì nữa, con trai đúng là làm hai người vô cùng thất vọng. Cũng may con dâu không có tính toán, nhưng liệu cứ tiếp diễn như vầy thì có ổn không đây.
Ăn cơm xong Tô Thiên Tuyết phụ mẹ chồng dọn dẹp bàn ăn, còn ba chồng và Lục Bách Ngôn thì ra phòng khách ngồi đánh cờ.
“ Dạo này công ty bận lắm à? ’’ bà vú hằng ngày đều gọi về nhà chính báo cáo tình hình cho hai ông bà biết, nhờ đó mà mới biết được con trai mình đã 1 tuần liền không có về nhà.
“ Khá bận ạ ’’ anh cũng không thể nói mình dồn công việc lại để có nhiều thời gian ở bên tình cũ, chắc chắn ba anh lại tức giận.
“ Ừm, làm gì thì làm nhưng con cũng nên để ý đến vợ mình một chút ’’
“ Ba yên tâm, trong nhà còn có bà vú và người giúp việc mà ’’ Tô Thiên Tuyết cũng không phải con nít đâu mà cần anh chăm sóc, quan tâm.
“ Con là chồng con bé đấy. Đừng quên con đã hứa gì với ba con bé, đừng để nhà bên đó khinh thường chúng ta. ’’
Hai nhà đều là chỗ quen biết lâu năm, nếu để họ biết con trai ông bỏ mặt con gái nhà người ta ở nhà một mình suốt 1 tuần thì ông biết ăn nói với thông gia bên đó kiểu gì đây.
“ Con biết rồi ’’
Lục Bách Ngôn đương nhiên nhớ những lời ngày đó mà Tô Thiện Nhân cũng là ba vợ anh nói với mình. Nhưng anh lại không có cách nào thực hiện được, nhất là khi biết được sự tình kia.
Muốn anh đối xử tốt với Tô Thiên Tuyết ư, vậy thì được thôi. Anh sẽ cố gắng hết sức để bồi cô, chắc chắn sẽ không khiến mọi người thất vọng.
Lục Bách Dịch ngước lên thì thấy một nụ cười quỷ dị của con trai mình, ông không khỏi thở dài.
“ Đừng để sau này mất đi rồi mới hối tiếc ’’ ông lắc đầu ngán ngẫm.
“ Hai cha con đang tâm sự gì mà nhìn nghiêm túc vậy? ’’ Trương Quế Mai đi ra trên tay còn cầm dĩa trái cây mà con dâu vừa mới cắt, theo sau là Tô Thiên Tuyết.
“ Chuyện công ty ấy mà ’’ có mặt con dâu ở đây nên ông không muốn làm cô buồn.
Đợi một lát đi ngủ rồi kể với vợ sau vậy.
“ Suốt ngày chỉ biết công việc, công việc. Cũng là con dâu tôi tốt mới cắt trái cây cho hai cha con các người ăn. ’’ bà để dĩa trái cây xuống bàn, rồi lấy ghim ghim một miếng táo đưa vào miệng.
“ Của ba ạ, của anh ’’ Tô Thiên Tuyết cũng đưa hai miếng cho hai người.
“ Cảm ơn con dâu ’’ Lục Bách Dịch tuy là người bề trên những với việc đối nhân xử thế ông vẫn luôn làm rất tốt.
Nhưng ngược lại con trai ông thì không nha, ngay cả vợ nó mà nó còn không thèm đếm xỉa chứ nói chi là cám ơn.
“ Cũng trễ rồi, đêm nay hai đứa ở lại đây đi. Mẹ kêu người làm dọn dẹp lại phòng cũ của con rồi. ’’ chính là căn phòng của Lục Bách Ngôn ở nhà chính.
Đêm nay bà muốn tạo cơ hội cho hai đứa ngủ chung với nhau. Chứ bà biết thừa là ở bên kia chính con trai bà đã bắt con dâu bà dọn qua phòng khách ngủ. Nếu như thế thì biết bao giờ bà mới được ẵm cháu cơ chứ.
“ Ta biết chắc mà, đúng là con dâu tốt ’’ Lục Bách Dịch cầm lấy bánh kem trên tay con trai mình, còn không quên khen ngợi con dâu.
Sau đó cả nhà 4 người nhanh chóng ngồi vào bàn ăn. Tất cả đã được chuẩn bị xong từ sớm, hai ông bà chỉ chờ hai đứa con về là có thể dùng bữa ngay.
“ Đây, con ăn nhiều vào dạo này con gầy quá rồi đấy ’’ Trương Quế Mai gắp thật nhiều đồ ăn để vào chén Tô Thiên Tuyết.
“ Con cám ơn mẹ ’’ giờ phút này Tô Thiên Tuyết cảm thấy bản thân cũng còn sót lại chút may mắn đi. Ít ra chồng không yêu thương nhưng ba mẹ chồng thì lại vô cùng tốt với cô.
“ Có phải nó ăn hiếp con hay không? Nói ra mẹ sẽ đòi lại công đạo cho con ’’ tin tức chấn động mấy hôm trước đương nhiên bà cũng biết, vì thế hôm nay mới đặc biệt kêu con trai đưa con dâu về nhà.
“ Dạ không có ạ, a...anh ấy đối xử với con rất tốt ’’ Tô Thiên Tuyết nói dối lòng mình, cô không muốn để những người yêu thương mình phải lo lắng.
Trương Quế Mai nhìn con dâu mình hiểu chuyện bên ngoài bà chỉ cười cười nhưng bên trong lại xót xa vô cùng. Có phải ngay từ đầu nhắc lại chuyện liên hôn là bà đã sai hay không đây.
Bà dư sức nhìn ra được chỉ mới vỏn vẹn nửa tháng kết hôn nhưng cô con dâu bà đã không còn sự vui vẻ, hồn nhiên vốn có. Trong đôi mắt của cô lại chất chứa một nỗi niềm buồn bã nào đó, rất u sầu.
Lại nhìn qua thằng con trai mình chỉ dửng dưng ăn cơm, ngay cả một chút ga lăng là gắp đồ ăn cho vợ cũng không làm được.
Trương Quế Mai liền đá chân chồng mình ngồi bên cạnh, liếc mắt với ông một cái. Lục Bách Dịch cũng nhanh hiểu ý vợ mình ho khan nhắc nhở con trai một tiếng.
“ Khụ khụ, con không biết gắp đồ ăn cho vợ mình à ’’
“ Cô ấy tự ăn được, ba không cần lo ’’ Lục Bách Ngôn lãnh đạm nói, gương mặt không chút cảm xúc.
Cũng may lúc sinh Lục Bách Ngôn là chính tay bà nội anh ẵm anh ra khỏi phòng sinh, chứ không hai người sẽ nghĩ người trước mặt đây chắc chắn không phải con do mình sinh ra rồi.
“ Con... đúng là làm ta tức chết ’’ Lục Bách Dịch thật sự muốn đánh thằng con mình một cái cho hả giận.
Cũng không biết tính tình của nó giống ai, tuyệt nhiên là không hề giống ông một chút nào chỉ trừ gương mặt ra.
“ Con tự gắp được rồi ba, ba cũng ăn đi ’’ thấy không khí có hơi căng thẳng Tô Thiên Tuyết liền lên tiếng giải vây, còn không quên gắp đồ ăn cho ba chồng mình.
Hai ông bà già cũng không nói gì nữa, con trai đúng là làm hai người vô cùng thất vọng. Cũng may con dâu không có tính toán, nhưng liệu cứ tiếp diễn như vầy thì có ổn không đây.
Ăn cơm xong Tô Thiên Tuyết phụ mẹ chồng dọn dẹp bàn ăn, còn ba chồng và Lục Bách Ngôn thì ra phòng khách ngồi đánh cờ.
“ Dạo này công ty bận lắm à? ’’ bà vú hằng ngày đều gọi về nhà chính báo cáo tình hình cho hai ông bà biết, nhờ đó mà mới biết được con trai mình đã 1 tuần liền không có về nhà.
“ Khá bận ạ ’’ anh cũng không thể nói mình dồn công việc lại để có nhiều thời gian ở bên tình cũ, chắc chắn ba anh lại tức giận.
“ Ừm, làm gì thì làm nhưng con cũng nên để ý đến vợ mình một chút ’’
“ Ba yên tâm, trong nhà còn có bà vú và người giúp việc mà ’’ Tô Thiên Tuyết cũng không phải con nít đâu mà cần anh chăm sóc, quan tâm.
“ Con là chồng con bé đấy. Đừng quên con đã hứa gì với ba con bé, đừng để nhà bên đó khinh thường chúng ta. ’’
Hai nhà đều là chỗ quen biết lâu năm, nếu để họ biết con trai ông bỏ mặt con gái nhà người ta ở nhà một mình suốt 1 tuần thì ông biết ăn nói với thông gia bên đó kiểu gì đây.
“ Con biết rồi ’’
Lục Bách Ngôn đương nhiên nhớ những lời ngày đó mà Tô Thiện Nhân cũng là ba vợ anh nói với mình. Nhưng anh lại không có cách nào thực hiện được, nhất là khi biết được sự tình kia.
Muốn anh đối xử tốt với Tô Thiên Tuyết ư, vậy thì được thôi. Anh sẽ cố gắng hết sức để bồi cô, chắc chắn sẽ không khiến mọi người thất vọng.
Lục Bách Dịch ngước lên thì thấy một nụ cười quỷ dị của con trai mình, ông không khỏi thở dài.
“ Đừng để sau này mất đi rồi mới hối tiếc ’’ ông lắc đầu ngán ngẫm.
“ Hai cha con đang tâm sự gì mà nhìn nghiêm túc vậy? ’’ Trương Quế Mai đi ra trên tay còn cầm dĩa trái cây mà con dâu vừa mới cắt, theo sau là Tô Thiên Tuyết.
“ Chuyện công ty ấy mà ’’ có mặt con dâu ở đây nên ông không muốn làm cô buồn.
Đợi một lát đi ngủ rồi kể với vợ sau vậy.
“ Suốt ngày chỉ biết công việc, công việc. Cũng là con dâu tôi tốt mới cắt trái cây cho hai cha con các người ăn. ’’ bà để dĩa trái cây xuống bàn, rồi lấy ghim ghim một miếng táo đưa vào miệng.
“ Của ba ạ, của anh ’’ Tô Thiên Tuyết cũng đưa hai miếng cho hai người.
“ Cảm ơn con dâu ’’ Lục Bách Dịch tuy là người bề trên những với việc đối nhân xử thế ông vẫn luôn làm rất tốt.
Nhưng ngược lại con trai ông thì không nha, ngay cả vợ nó mà nó còn không thèm đếm xỉa chứ nói chi là cám ơn.
“ Cũng trễ rồi, đêm nay hai đứa ở lại đây đi. Mẹ kêu người làm dọn dẹp lại phòng cũ của con rồi. ’’ chính là căn phòng của Lục Bách Ngôn ở nhà chính.
Đêm nay bà muốn tạo cơ hội cho hai đứa ngủ chung với nhau. Chứ bà biết thừa là ở bên kia chính con trai bà đã bắt con dâu bà dọn qua phòng khách ngủ. Nếu như thế thì biết bao giờ bà mới được ẵm cháu cơ chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.