Chương 72: Chịu một chút nữa (H)
Khánh Huyền Trần
04/01/2021
Vu Quân kéo cô lại, chống tay Uyển Sam ra ngoài bệ đá, hình ảnh nhục d\*c cả hai phản chiếu vào trong gương. Nam nhân kéo hếch mông cô về phía sau, một tay đưa lên nắn mạnh vào bầu ng\*c tròn, vê quanh nụ đào hồng đến đỏ rát vẫn không chịu tha. Gậy dài bên dưới giương cao, anh kéo tách hai chân cô sang hai bên, không báo trước một lời, tiến thẳng vào hoa t\*m bé nhỏ. Uyển Sam ngay tức khắc la toáng lên:
\- Ah...um...
Gậy lớn như đang bị thít dây chun vì hoa t\*m cô co bóp siết chặt, đưa đẩy nhẹ nhàng thì khiến cậu bé đau không chịu được, nhịp nhanh hơn thì lại sợ vật nhỏ yếu sức không theo kịp. Sau cùng đành nhẫn nại dỗ dành:
\- Sam Sam... Ngoan nghe anh, anh sẽ không làm đau em...
Nói xong Vu Quân liền đưa hông mình ấn sâu côn th\*t vào tận cùng, nhằm ma sát dịch thủy khắp thân gậy lớn. Hàng ngàn cái miệng nhỏ bên trong nộn ngu\*ệt lao vào mút chặt lấy anh, dịch chảy ra nhớp nháp từ hoa ngu\*ệt men xuống đùi non rồi sàn đá. Hai chân cô run bần bật không trụ vững, cơn đau ập tới do đã lâu không động, nước mắt bỗng đầm đìa ra:
\- Hức hức...
Uyển Sam vẻ mặt ửng đỏ lên, chỉ toàn là khóc và tiếng thút thít từ cổ họng. Vu Quân trông thấy khuôn mặt cô nhễ nhại như vậy cũng không đành lòng, ôm chặt lấy eo cô ẩn mông chổng về sau, rúc mặt vào hốc cổ, phả từng đợt hơi thâm trầm:
\- Sam Sam... Chịu một chút nữa... Một chút nữa thôi..
Uyển Sam căng mình đáp lại:
\- Um... Không...không được hức... Xin anh...ah...
Tiếng cô thút thít vang lơn cũng chỉ càng khiến Vu Quân thêm hừng hực ngọn lửa trong tâm. Anh bắt đầu cấu véo khắp thớ da mịn màng khiến chính bầm tím lên. Quay ra ngăn lại tiếng khóc nấc của Uyển Sam bằng cách hôn chặt vào môi, nhả ra cho cô lấy hơi chỉ một lúc lại như muốn hút cạn sinh lực người con gái trong lòng.
Để đánh lạc hướng, Vu Quân lại rờ lấy ngón tay xuống hạt trân trâu hồng, bóp nhẹ rồi vê vê nó. Lực bóp mạnh khiến viên trân trâu hồng mềm oặt ra không sức sống.
Sò hu\*ệt dẫn trơn tru hơn, côn th\*t cứ thể thẳng tiến vào ra tận sâu cùng trơn tuột. Mỗi lần chạm đến điểm G nhạy cảm khiến nữ nhân bên dưới d\*ch thủy chảy dọc hai bên đùi non ướt nhẹp. Uyển Sam mỏi lử người, cô đã đứng tê chân biết bao lâu rồi, từng đợt t\*nh d\*ch bắn vào xong rồi lại một hiệp khác. Nam nhân cầm thú như anh không nghỉ ngơi mà cứ liên tiếp liên tiếp khiến cô không còn sức, thổn thức:
\- Dừng..dừng nga...
Vu Quân đằng sau mồ hôi rủ xuống từ tóc, chảy từng hạt xuống sau gáy vật nhỏ, thấm mệt nhưng mỗi lần siết chặt cô trong lòng là chỉ một mực muốn thao nữ nhân này đến thỏa mãn cái thú tính bản thân, huống hổ thời gian vừa rồi cả hai còn tránh mặt nhau
Vu Quân từ từ rút gậy lớn ra, đỡ lấy cô nằm xụi lơ trong lòng, tiến về phía bồn tắm xả đầy một bể nước ấm. Bàn tay thô ráp anh nhẹ nhàng đi qua tắm táp sạch sẽ cho cơ thể cả hai. Bây giờ đã gần tờ mờ sáng, hai hốc mắt Uyển Sam đỏ hoe kèm cơn buồn ngủ mệt mỏi đến ngây dại, được nghỉ ngơi liền chợp ngay mắt. Cả người cô nơi nào cũng mang vẻ tổn thương sau trận luận động vừa rồi. Da thịt tím bầm tím đỏ, chân tay mỏi rã rời, bầu ng\*c sữa bị se đến căng cứng đau nhức, hoa t\*m bên dưới thì bị noan rộng không khép hai chân lại được. Nộn th\*t đỏ au như vừa được nấu chín, vách th\*t ngoài bỏng rát vì ban nãy bị ép thu nạp lấy cự v\*t một cách liên tiếp. Vu Quân rờ ngón tay qua từng chỗ, thầm thấy bản thân ngẫm lại mới cầm thú và tàn bạo đến nhường nào.
Anh tắm nhanh rồi bế cô ra ngoài, chăm bẵm mặc đồ, sấy tóc, mọi thứ đều cố nhẹ nhàng để không phá giấc ngủ đang lim dim của Uyển Sam. Xong xuôi hết, Vu Quân ôm ấp cô gọn trong lòng mình, quấn lấy người cô thật chặt, như chỉ sợ vật nhỏ chạy đi đâu mất, thủ thỉ:
\- Sam Sam... Ngủ ngon...
.... Sáng hôm sau...
Ánh nâng trưa lên tận đỉnh, mùa đông lạnh có nắng gắt vậy thì trời khá khô hanh, kèm theo vài cơn gió khiến người mới ngủ dậy như Uyển Sam đang lạnh buốt. Cô cựa mình bỗng rúc chặt vào trong lòng nam nhân, hơ hơ tay cho ấm rồi chưa tỉnh hẳn giấc ngủ. Chút hành động này ngay tức khắc khiến anh tỉnh, Vu Quân tưởng cô nằm chật liền nhích mình lùi ra sau. Nhưng càng lùi Uyển Sam lại cáng rúc vào sâu lòng anh, bất giác cô vòng tay ôm chặt giữ lấy anh. Vu Quân mới tỉnh ngủ liền sợ đây là mơ, nằm ngẩn ra một lúc, sau cùng liền nhân cơ hội vàng này ủ ấm chặt cô trong lòng, cuộn chăn thành đống to giữ ẩm cho Uyển Sam, cứ thế nằm ôm cô đến bao giờ tỉnh mới thôi
Có lẽ đêm qua quá mệt nên Uyển Sam ngủ li bì, thêm cái thời tiết lạnh hanh này càng khiến con người ta dễ chìm sâu vào giấc ngủ hơn bao giờ hết. Vu Quân ngẩn ngơ nhìn cô, ánh mắt từ nãy không rời
\- Ah...um...
Gậy lớn như đang bị thít dây chun vì hoa t\*m cô co bóp siết chặt, đưa đẩy nhẹ nhàng thì khiến cậu bé đau không chịu được, nhịp nhanh hơn thì lại sợ vật nhỏ yếu sức không theo kịp. Sau cùng đành nhẫn nại dỗ dành:
\- Sam Sam... Ngoan nghe anh, anh sẽ không làm đau em...
Nói xong Vu Quân liền đưa hông mình ấn sâu côn th\*t vào tận cùng, nhằm ma sát dịch thủy khắp thân gậy lớn. Hàng ngàn cái miệng nhỏ bên trong nộn ngu\*ệt lao vào mút chặt lấy anh, dịch chảy ra nhớp nháp từ hoa ngu\*ệt men xuống đùi non rồi sàn đá. Hai chân cô run bần bật không trụ vững, cơn đau ập tới do đã lâu không động, nước mắt bỗng đầm đìa ra:
\- Hức hức...
Uyển Sam vẻ mặt ửng đỏ lên, chỉ toàn là khóc và tiếng thút thít từ cổ họng. Vu Quân trông thấy khuôn mặt cô nhễ nhại như vậy cũng không đành lòng, ôm chặt lấy eo cô ẩn mông chổng về sau, rúc mặt vào hốc cổ, phả từng đợt hơi thâm trầm:
\- Sam Sam... Chịu một chút nữa... Một chút nữa thôi..
Uyển Sam căng mình đáp lại:
\- Um... Không...không được hức... Xin anh...ah...
Tiếng cô thút thít vang lơn cũng chỉ càng khiến Vu Quân thêm hừng hực ngọn lửa trong tâm. Anh bắt đầu cấu véo khắp thớ da mịn màng khiến chính bầm tím lên. Quay ra ngăn lại tiếng khóc nấc của Uyển Sam bằng cách hôn chặt vào môi, nhả ra cho cô lấy hơi chỉ một lúc lại như muốn hút cạn sinh lực người con gái trong lòng.
Để đánh lạc hướng, Vu Quân lại rờ lấy ngón tay xuống hạt trân trâu hồng, bóp nhẹ rồi vê vê nó. Lực bóp mạnh khiến viên trân trâu hồng mềm oặt ra không sức sống.
Sò hu\*ệt dẫn trơn tru hơn, côn th\*t cứ thể thẳng tiến vào ra tận sâu cùng trơn tuột. Mỗi lần chạm đến điểm G nhạy cảm khiến nữ nhân bên dưới d\*ch thủy chảy dọc hai bên đùi non ướt nhẹp. Uyển Sam mỏi lử người, cô đã đứng tê chân biết bao lâu rồi, từng đợt t\*nh d\*ch bắn vào xong rồi lại một hiệp khác. Nam nhân cầm thú như anh không nghỉ ngơi mà cứ liên tiếp liên tiếp khiến cô không còn sức, thổn thức:
\- Dừng..dừng nga...
Vu Quân đằng sau mồ hôi rủ xuống từ tóc, chảy từng hạt xuống sau gáy vật nhỏ, thấm mệt nhưng mỗi lần siết chặt cô trong lòng là chỉ một mực muốn thao nữ nhân này đến thỏa mãn cái thú tính bản thân, huống hổ thời gian vừa rồi cả hai còn tránh mặt nhau
Vu Quân từ từ rút gậy lớn ra, đỡ lấy cô nằm xụi lơ trong lòng, tiến về phía bồn tắm xả đầy một bể nước ấm. Bàn tay thô ráp anh nhẹ nhàng đi qua tắm táp sạch sẽ cho cơ thể cả hai. Bây giờ đã gần tờ mờ sáng, hai hốc mắt Uyển Sam đỏ hoe kèm cơn buồn ngủ mệt mỏi đến ngây dại, được nghỉ ngơi liền chợp ngay mắt. Cả người cô nơi nào cũng mang vẻ tổn thương sau trận luận động vừa rồi. Da thịt tím bầm tím đỏ, chân tay mỏi rã rời, bầu ng\*c sữa bị se đến căng cứng đau nhức, hoa t\*m bên dưới thì bị noan rộng không khép hai chân lại được. Nộn th\*t đỏ au như vừa được nấu chín, vách th\*t ngoài bỏng rát vì ban nãy bị ép thu nạp lấy cự v\*t một cách liên tiếp. Vu Quân rờ ngón tay qua từng chỗ, thầm thấy bản thân ngẫm lại mới cầm thú và tàn bạo đến nhường nào.
Anh tắm nhanh rồi bế cô ra ngoài, chăm bẵm mặc đồ, sấy tóc, mọi thứ đều cố nhẹ nhàng để không phá giấc ngủ đang lim dim của Uyển Sam. Xong xuôi hết, Vu Quân ôm ấp cô gọn trong lòng mình, quấn lấy người cô thật chặt, như chỉ sợ vật nhỏ chạy đi đâu mất, thủ thỉ:
\- Sam Sam... Ngủ ngon...
.... Sáng hôm sau...
Ánh nâng trưa lên tận đỉnh, mùa đông lạnh có nắng gắt vậy thì trời khá khô hanh, kèm theo vài cơn gió khiến người mới ngủ dậy như Uyển Sam đang lạnh buốt. Cô cựa mình bỗng rúc chặt vào trong lòng nam nhân, hơ hơ tay cho ấm rồi chưa tỉnh hẳn giấc ngủ. Chút hành động này ngay tức khắc khiến anh tỉnh, Vu Quân tưởng cô nằm chật liền nhích mình lùi ra sau. Nhưng càng lùi Uyển Sam lại cáng rúc vào sâu lòng anh, bất giác cô vòng tay ôm chặt giữ lấy anh. Vu Quân mới tỉnh ngủ liền sợ đây là mơ, nằm ngẩn ra một lúc, sau cùng liền nhân cơ hội vàng này ủ ấm chặt cô trong lòng, cuộn chăn thành đống to giữ ẩm cho Uyển Sam, cứ thế nằm ôm cô đến bao giờ tỉnh mới thôi
Có lẽ đêm qua quá mệt nên Uyển Sam ngủ li bì, thêm cái thời tiết lạnh hanh này càng khiến con người ta dễ chìm sâu vào giấc ngủ hơn bao giờ hết. Vu Quân ngẩn ngơ nhìn cô, ánh mắt từ nãy không rời
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.