Chương 71: Đừng bỏ anh (H)
Khánh Huyền Trần
04/01/2021
Uyển Sam trào phúng cười lớn, sau cùng bỗng bị ngắt bởi nụ hôn của Vu Quân. Nam nhân cúi xuống hôn cô, cả hai hôn nhau không có sự tránh né, ăn ý vô cùng. Sau cùng rời ra, Vu Quân khẽ quệt lên rờ vào đôi môi mọng của Uyển Sam, trầm mặc:
\- Việc ghét tôi là của em... Còn việc yêu em, là của tôi... Em không cần lo
Vu Quân nghiêm mình lại, chỉnh đốn trang phục rồi chìa tay ra. Uyển Sam nhếch môi cười, đảo mắt nhìn xung quanh rồi nhẹ nhàng khoác vào cánh tay nam nhân. Cả hai cùng bước ra ngoài sân, mọi người đổ dồn ánh nhìn vào. Cả anh và cô đều cười rất tươi, một nụ cười thực giả dối làm sao. Với Vu Quân có thể là niềm vui thật sự cũng có thể là nụ cười che dấu đi tấm lòng đang bị chà đạp trong mối quan hệ này. Còn Uyển Sam, cô cười lấy lệ, cười để giữ thể diện cho cả hai, không chút cảm xúc thực.
Bữa tiệc diễn ra yên bình, cả hai đi đến từng nơi có quan khách quý, nhận lấy những lời chúc tốt đẹp, những ánh nhìn ngưỡng mộ. Chỉ có trong thâm tâm họ mới biết sự thật không như vậy...
... Tiệc tàn, người làm ngoài sân dọn dẹp. Vu Quân ban nãy vui vẻ nên uống hơi nhiều, Uyển Sam khệ nệ đỡ anh rồi ẩn mạnh xuống ghế, quay gót dứt khoát bước lên lầu. Đến cửa phòng bỗng bị lực mạnh kéo giật lại, Vu Quân tỉnh táo hơn ban nãy, anh áp chặt người cô vào tường, hai tay vuốt ve lấy mái tóc cô, thủ thỉ:
\- Sam Sam... Đừng bỏ anh, đừng bỏ anh...
Cô quay mặt không nhìn, lãnh đạm:
\- Buông tôi ra...
Vu Quân mặc kệ lời cô nói, cúi xuống rúc vào dái tai mê mẩn lấy mùi hương thơm nhè nhẹ nơi đây. Môi anh rờ rờ xung quanh tạo kích thích, bàn tay đã mơn trớn sờ xuống đùi non của nữ nhân. Uyển Sam nhỏ con không có lực mà chống đỡ lại anh, gằn nói nhỏ:
\- Vu Quân... Đây là hành lang đấy, anh muốn mọi người nhìn thấy sao... Mau..buông tôi ra..
Vu Quân nghe theo, dừng lại hành động của mình, dáng anh cao lớn ôm trùm cô trong lòng, đưa tay lên khẽ giật ngược đầu cô ngửa ra, ngước lên nhìn mình. Uyển Sam chịu lực bất ngờ nhăn mặt, trông thấy ánh mắt sâu đen thẳm của nam nhân nhìn mình bỗng thấy chùn bước, Vu Quân luôn vậy, dù có chịu yếu thế đến đâu nhưng trong khoảnh khắc nào đó, vẫn có những hành động khiến người ta bối rối. Nam nhân nhìn chằm chằm cô, sau cùng mở cửa phòng kéo vào trong.
Anh không nói lời nào đi thẳng tới phòng tắm, bộ váy đen của Uyển Sam theo lực tay của nam nhân mà bị xé toạc rách ra, từng mảnh lụa váy rơi dưới nền đá. Còn lại bộ đồ lót cũng nhanh thoát y cho nữ nhân, Vu Quân tự cởi đồ cho bản thân, sau cùng mới tiến lại ôm chặt cô trong lòng, kéo ra đứng dưới vòi hoa sen. Nước xả xuống, cơ thể cả hai ướt dễ trơn trượt xoa vào nhau, Vu Quân áp chặt cô vào lớp kính trong suốt, bàn tay không yên phận mân mê mọi chỗ quanh cơ thể cô. Uyển Sam không tránh né, chỉ nhẹ nhàng phối hợp để anh không quá hung bạo.
Hai bầu sữa lớn nước tắm chảy giữa khe như dòng suối nhỏ, trên đỉnh hai hạt lựu tí tách vài giọt. Không kiềm được mình, Vu Quân đưa tay lên trấn ngự, xoa bóp nhiệt tình hơn bao giờ hết. Bên trên cũng khéo léo hôn nhẹ lấy môi cô, lưỡi mềm đã vào sâu bên trong từng ngóc ngách khoang miệng nữ nhân. Tiếng thút thít từ cổ họng cô vang lên, tạo thêm sự kích thích cho ngọn lửa đang cháy bùng trong lòng nam nhân.
Mân mê chán hai bầu ng\*c sữa, Vu Quân chuyển xuống tách nhẹ nộn hu\*ệt đang e ấp. Sau khoảng thời gian mấy tháng vừa rồi chưa động chạm, ngón tay anh có chút hừng hực, thớ da mềm của cửa hu\*ệt vẫn trơn tru như ngày nào, rờ vào như miếng thạch mềm ben dưới, đám cỏ đen lưa thưa thích tay vô cùng. Phải kể đến cả hạt trân trâu hồng nhỏ, ngón tay anh cố tình ấn mạnh, tuyệt nhiên Uyển Sam không chịu nổi kích thích mà bỗng la lên:
\- Ahh...
Khuôn mặt cô đỏ ửng lên, vì chịu cả hơi nóng thừ nước lẫn từ sự mơn trớn của nam nhân. Vu Quân ánh mắt thao thao ngắm nhìn lấy dáng vẻ khuỵu lụy của vật nhỏ, bên dưới lăm le đưa ngón vào nộn hu\*ệt. Nhẹ nhàng đưa đẩy vào bên trong, một ngón, rồi hai đến ba ngón tay, cả ba nằm trêu đùa sâu bên trong khiến hai chân Uyển Sam không còn vững mà đành dựa toàn lực vào anh, Uyển Sam ôm chặt lấy cổ nam nhân. Môi hờ hững phả ra hơi thở gấp kèm theo tiếng rên nhẹ bên tai anh, gián tiếp tạo nên kích tình.
Bên dưới ngón tay vừa đưa đẩy vừa bóp nặn lấy hạt trân trâu nhỏ đến tổn thương, liên tục trêu đùa nó như viên bi hồng ngọt ngào. Uyển Sam nhăn mày, khẽ nói:
\- Ưm... Đừng mà.. Hức, nhẹ tay a...
Vu Quân không nghe theo ý cô, ngón tay lại tiếp tục vê tròn lấy sò hu\*ệt, búng búng vào viên bi hồng đến độ nó run bần bật lên, Uyển Sam lần này thé giọng van cầu:
\- Ah... Hức hức...không mà...
Cô lấy lại chút lí trí cuối cùng, ẩn nam nhân ra, muốn rời đi nhưng bất khả thi.
\- Việc ghét tôi là của em... Còn việc yêu em, là của tôi... Em không cần lo
Vu Quân nghiêm mình lại, chỉnh đốn trang phục rồi chìa tay ra. Uyển Sam nhếch môi cười, đảo mắt nhìn xung quanh rồi nhẹ nhàng khoác vào cánh tay nam nhân. Cả hai cùng bước ra ngoài sân, mọi người đổ dồn ánh nhìn vào. Cả anh và cô đều cười rất tươi, một nụ cười thực giả dối làm sao. Với Vu Quân có thể là niềm vui thật sự cũng có thể là nụ cười che dấu đi tấm lòng đang bị chà đạp trong mối quan hệ này. Còn Uyển Sam, cô cười lấy lệ, cười để giữ thể diện cho cả hai, không chút cảm xúc thực.
Bữa tiệc diễn ra yên bình, cả hai đi đến từng nơi có quan khách quý, nhận lấy những lời chúc tốt đẹp, những ánh nhìn ngưỡng mộ. Chỉ có trong thâm tâm họ mới biết sự thật không như vậy...
... Tiệc tàn, người làm ngoài sân dọn dẹp. Vu Quân ban nãy vui vẻ nên uống hơi nhiều, Uyển Sam khệ nệ đỡ anh rồi ẩn mạnh xuống ghế, quay gót dứt khoát bước lên lầu. Đến cửa phòng bỗng bị lực mạnh kéo giật lại, Vu Quân tỉnh táo hơn ban nãy, anh áp chặt người cô vào tường, hai tay vuốt ve lấy mái tóc cô, thủ thỉ:
\- Sam Sam... Đừng bỏ anh, đừng bỏ anh...
Cô quay mặt không nhìn, lãnh đạm:
\- Buông tôi ra...
Vu Quân mặc kệ lời cô nói, cúi xuống rúc vào dái tai mê mẩn lấy mùi hương thơm nhè nhẹ nơi đây. Môi anh rờ rờ xung quanh tạo kích thích, bàn tay đã mơn trớn sờ xuống đùi non của nữ nhân. Uyển Sam nhỏ con không có lực mà chống đỡ lại anh, gằn nói nhỏ:
\- Vu Quân... Đây là hành lang đấy, anh muốn mọi người nhìn thấy sao... Mau..buông tôi ra..
Vu Quân nghe theo, dừng lại hành động của mình, dáng anh cao lớn ôm trùm cô trong lòng, đưa tay lên khẽ giật ngược đầu cô ngửa ra, ngước lên nhìn mình. Uyển Sam chịu lực bất ngờ nhăn mặt, trông thấy ánh mắt sâu đen thẳm của nam nhân nhìn mình bỗng thấy chùn bước, Vu Quân luôn vậy, dù có chịu yếu thế đến đâu nhưng trong khoảnh khắc nào đó, vẫn có những hành động khiến người ta bối rối. Nam nhân nhìn chằm chằm cô, sau cùng mở cửa phòng kéo vào trong.
Anh không nói lời nào đi thẳng tới phòng tắm, bộ váy đen của Uyển Sam theo lực tay của nam nhân mà bị xé toạc rách ra, từng mảnh lụa váy rơi dưới nền đá. Còn lại bộ đồ lót cũng nhanh thoát y cho nữ nhân, Vu Quân tự cởi đồ cho bản thân, sau cùng mới tiến lại ôm chặt cô trong lòng, kéo ra đứng dưới vòi hoa sen. Nước xả xuống, cơ thể cả hai ướt dễ trơn trượt xoa vào nhau, Vu Quân áp chặt cô vào lớp kính trong suốt, bàn tay không yên phận mân mê mọi chỗ quanh cơ thể cô. Uyển Sam không tránh né, chỉ nhẹ nhàng phối hợp để anh không quá hung bạo.
Hai bầu sữa lớn nước tắm chảy giữa khe như dòng suối nhỏ, trên đỉnh hai hạt lựu tí tách vài giọt. Không kiềm được mình, Vu Quân đưa tay lên trấn ngự, xoa bóp nhiệt tình hơn bao giờ hết. Bên trên cũng khéo léo hôn nhẹ lấy môi cô, lưỡi mềm đã vào sâu bên trong từng ngóc ngách khoang miệng nữ nhân. Tiếng thút thít từ cổ họng cô vang lên, tạo thêm sự kích thích cho ngọn lửa đang cháy bùng trong lòng nam nhân.
Mân mê chán hai bầu ng\*c sữa, Vu Quân chuyển xuống tách nhẹ nộn hu\*ệt đang e ấp. Sau khoảng thời gian mấy tháng vừa rồi chưa động chạm, ngón tay anh có chút hừng hực, thớ da mềm của cửa hu\*ệt vẫn trơn tru như ngày nào, rờ vào như miếng thạch mềm ben dưới, đám cỏ đen lưa thưa thích tay vô cùng. Phải kể đến cả hạt trân trâu hồng nhỏ, ngón tay anh cố tình ấn mạnh, tuyệt nhiên Uyển Sam không chịu nổi kích thích mà bỗng la lên:
\- Ahh...
Khuôn mặt cô đỏ ửng lên, vì chịu cả hơi nóng thừ nước lẫn từ sự mơn trớn của nam nhân. Vu Quân ánh mắt thao thao ngắm nhìn lấy dáng vẻ khuỵu lụy của vật nhỏ, bên dưới lăm le đưa ngón vào nộn hu\*ệt. Nhẹ nhàng đưa đẩy vào bên trong, một ngón, rồi hai đến ba ngón tay, cả ba nằm trêu đùa sâu bên trong khiến hai chân Uyển Sam không còn vững mà đành dựa toàn lực vào anh, Uyển Sam ôm chặt lấy cổ nam nhân. Môi hờ hững phả ra hơi thở gấp kèm theo tiếng rên nhẹ bên tai anh, gián tiếp tạo nên kích tình.
Bên dưới ngón tay vừa đưa đẩy vừa bóp nặn lấy hạt trân trâu nhỏ đến tổn thương, liên tục trêu đùa nó như viên bi hồng ngọt ngào. Uyển Sam nhăn mày, khẽ nói:
\- Ưm... Đừng mà.. Hức, nhẹ tay a...
Vu Quân không nghe theo ý cô, ngón tay lại tiếp tục vê tròn lấy sò hu\*ệt, búng búng vào viên bi hồng đến độ nó run bần bật lên, Uyển Sam lần này thé giọng van cầu:
\- Ah... Hức hức...không mà...
Cô lấy lại chút lí trí cuối cùng, ẩn nam nhân ra, muốn rời đi nhưng bất khả thi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.