[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu (18+)
Chương 133: Anh đã tìm thấy rồi...
Nhan_Trann
04/11/2019
Cả ba người họ cùng ngồi ăn trên một chiếc bàn dành cho bốn người, Tường Vy ngồi cạnh Alpha mà người vẫn còn hơi run lên đầy cảnh giác, tay cô
cầm lấy chiếc đũa trên tay mà vẫn còn đầy gượng gạo.
Người phụ nữ ngồi ở vị trí đối diện liền đưa mắt nhìn lên người con gái ấy mà quan sát thật kĩ càng từng hành động và sắc mặt của cô.
- Hai người ăn đi không nguội. - Bà cất giọng nói thật từ tốn rồi cầm đũa lên gắp đồ ăn vào bát mình.
- V... vâng... - Cô tiểu thư giật mình lúng túng rồi cũng bắt đầu sử dụng đôi đũa của mình.
Bữa trưa vừa mới chỉ diễn ra được vài phút, người phụ nữ ấy lại ngước mắt lên nhìn Tường Vy mà khóe mi lại khẽ nhếch lên, bà từ tốn cất giọng.
- Thật không ngờ tiểu thư đây lại hiếu học và chăm chỉ tới vậy, ngay tới cả một chút giờ nghỉ trưa mà cũng cặm cụi vùi mặt vào công việc. - Bà Thủy chẹp miệng rồi nói với ngữ điệu có phần mỉa mai ẩn sâu trong đó.
Tường Vy đang nhai đồ ăn trong miệng liền trở nên ngập ngừng đầy gượng gạo, bản thân cũng vô cùng ngạc nhiên khi bà nói vậy.
- À, tại hôm trước tôi cũng có việc cần lên sân thượng nghe điện thoại nên mới vô tình nhìn thấy hai người, xin lỗi nhé. - Bà nhếch môi tiếp tục ngữ điệu ấy.
Cả cô và anh đều có thể nhận ra sự mỉa mai thầm kín ấy, đôi mày của Alpha bất giác chau lại khẽ ngước đôi mắt hình viên đạn ấy lên mà nhìn người phụ nữ đó, môi anh hé ra định cất lời bởi sự không hài lòng trước lời nói ấy, nhưng...
- Tôi phải cố gắng hết sức để có thể chứng tỏ cho các cổ đông thấy rằng tôi có đủ tư cách và năng lực để có thể ngồi trên chiếc ghế chủ tịch. - Cô ngẩng mặt lên mà đáp trả đầy thẳng thắn, miệng cũng kèm theo một nụ cười tươi tắn.
Bà Thủy nghe vậy liền bĩu môi chẹp miệng đầy ngạc nhiên, nhưng rồi cũng tiếp tục hỏi vặn vẹo cô sau khi nghe thấy lời nói như khẳng định đầy quyết tâm.
- Cái thái độ của tiểu thư cũng khiến tôi ngạc nhiên thật chứ! Ngày nào tôi cũng thấy tiểu thư rất niềm nở chào hỏi tất cả mọi người trong công ty, từ chức vụ cao nhất hay tới cả nhân viên quét dọn. Khác hẳn với cái thái độ kiêu căng, vênh mặt lên với mọi người mỗi khi tới công ty trước kia. - Bà cười tủm tỉm đầy khiêu khích, khẽ liếc mắt nhìn cô rồi lại cúi xuống tiếp tục ăn.
Tường Vy bỗng ngừng lại hành động đang làm của mình, bất chợt cảm thấy chột dạ, trong lần họp cổ đông trước đây không phải lần đầu tiên cô gặp bà Thủy, mà trước đó cô cũng đã gặp bà một vài lần mỗi khi tới công ty để xin tiền từ ông Phúc Thạch, nhưng thái độ của cô lúc đó lại không có một chút gì là tôn trọng bà, vậy nên giờ đây bà không ưa cô hay có những lời mỉa mai đầy hiềm khích với cô thì cũng dễ hiểu.
Nhưng đứng trước tình huống ngàn cân treo sợi tóc thế này, thời điểm lại vô cùng nhạy cảm, nên dù chỉ có một người ủng hộ hay phản đối cũng đều sẽ khiến quyết tâm và ý chí của cô bị lay chuyển. Cô cầm chiếc đũa trên tay liền run lên, bất chợt liền hạ xuống rồi thẳng thừng đứng dậy, bước chân ra khỏi chỗ ngồi của mình.
Cả bà Thủy lẫn Alpha đều vô cùng ngạc nhiên, quay mặt sang nhìn cô với ánh mắt đầy bất ngờ. Tường Vy trĩu vẻ mặt xuống, lặng lẽ hít sâu rồi thở dài ra một tiếng, hai tay cô để buông thõng ngang hai bên người, cả phần trên thân hình nhỏ nhắn của cô bỗng đổ về phía trước một góc 90 độ, khuôn mặt trẻ con song song với mặt đất, một cái cúi người đầy nghiêm túc và ngay ngắn trước mặt bà Thủy.
Alpha nhìn hành động ấy của cô tiểu thư lập tức nhổm người dậy định phản ứng lại, hai mắt mở to đầy lo lắng nhìn về phía cô. Bà Thủy cũng không ngoại lệ, nhưng phản ứng của bà lại có phần đối lập với người đàn ông trẻ kia. Tuy ánh mắt bà nhìn vào cô gái kia có phần bất ngờ trước hành động bộc phát của Tường Vy, nhưng dáng vẻ thì vẫn thật điềm tĩnh.
- Về những chuyện đã từng xảy ra trong quá khứ... việc tôi đã có những thái độ không đúng với bà... hay với tất cả những người khác... tôi xin lỗi... thật lòng xin lỗi... - Cô cất giọng run run ngập ngừng, tuy vẫn còn chút ngượng ngùng nhưng người đối diện vẫn có thể cảm nhận được sự chân thành trong lời nói.
Alpha nghe cô nói xong cũng từ từ ngồi xuống, bà Thủy thì nhìn vào người con gái ấy chằm chằm, hai mắt mở to đầy kinh ngạc. Bà biết Tường Vy có xuất thân như thế nào nên tính cách có phần kiêu ngạo, chảnh chọe, kênh kiệu ra sao, chỉ cách đây vài ba tháng thôi bà vẫn còn thấy dáng vẻ vô cùng điệu đà và khinh thường những người xung quanh khi bước chân vào công ty của Tường Vy, nhưng hành động này giờ đây ngay trước mặt bà lại khiến bà không thể ngờ tới. Với một người như Tường Vy thì bà chẳng bao giờ dám ngờ tới lại có một ngày cô sẽ cúi người xin lỗi một người nào đó vì thái độ của mình, hơn nữa hành động và lời nói đều toát lên vẻ chân thành, không mang chút nào là giả tạo.
Bà Thủy cắn răng nhìn dáng vẻ lúc này của cô tiểu thư một lúc, trong người cũng cảm nhận được một chút lay động, nhưng rồi cũng nhanh chóng kiềm mình lại rồi lấy lại bộ dạng nghiêm chỉnh của mình.
- Đang ăn mà cô làm gì vậy? Tôi cũng không có ý gì, chỉ nói vậy thôi. Dù gì cũng là chuyện quá khứ, cứ cho qua đi. - Bà tiếp tục động đũa mà nói với giọng điềm tĩnh tới thản nhiên.
____
Giờ nghỉ trưa cũng đã hết, Tường Vy cùng với Alpha đi thang máy từ hầm gửi xe của Golden Star lên trên tới sảnh, rồi tới trước cửa các căn hộ đã có chủ. Cô đứng trước cánh cửa ấy mà hít một hơi thật sâu như để lấy can đảm, Vy quay mặt sang nhìn người đàn ông trẻ đang đứng nép người bên gờ tường mà khẽ mỉm cười. Cô vuốt lại quần áo cho phẳng phiu rồi bấm chuông. Sau hai hồi mới có người ra mở cửa.
Người đàn ông với vẻ mặt ngạc nhiên liền hé cửa ra mà nhìn cô từ đầu đến cuối.
- Cô là...? - Ông chau mày hỏi đầy lịch sự.
Tường Vy bước lùi lại một bước, cả thân trên lại dồn về phía trước mà cúi người trước ông chào thật lịch thiệp, sau đó lại đứng thẳng dậy đầy nghiêm nghị.
- Chào ông, tôi là Nguyễn Tường Vy, con gái của ông Nguyễn Phúc Thạch, nguyên chủ tịch của tập đoàn Venela, về những rắc rối vừa rồi... - Cô mỉm cười đầy niềm nở rồi nói một cách dõng dạc, nhưng ngay khi câu nói cô là con gái của Phúc Thạch vang lên, sắc mặt người đàn ông ấy lập tức biến chuyển theo hướng xấu đi, cánh cửa ngay tức khắc bị đóng sầm lại ngay trước mặt cô.
Cả Alpha và cô đều tròn mắt ngạc nhìn cánh cửa đóng lại, lát sau hai đôi mắt ấy lại chạm nhau mà chẳng ai biết chuyện gì vừa xảy ra ngay trước mắt, anh bước chân về phía cô nhưng đã nhanh chóng bị cô cản lại.
- Anh cứ đứng đó đi, em sẽ tự giải quyết được mà! - Cô đẩy anh nép lại về sau gờ tường rồi lại đứng ngay ngắn trước cánh cửa đang đóng kín ấy. Tường Vy khẽ hắng giọng rồi giơ tay đặt lên chiếc chuông trước cửa, tuy nhiên chưa kịp dùng lực từ đầu ngón tay để ấn vào đó, cánh cửa đã được mở ra ngay tức khắc.
Tường Vy tròn xoe đôi mắt ngây thơ nhìn người đàn ông đang cầm một xô nước trên tay mà như chưa hiểu chuyện, mặt ông ta hằm hằm giống như muốn lao vào xé xác cô, trên tay cầm một xô nước đầy, liền mạnh bạo hất thẳng vào mặt cô.
Tiếng nước "ào!" một cái thật bất ngờ khiến Alpha trừng mắt đầy bàng hoàng, cô tiểu thư bị hất nước khiến cả khuôn mặt xinh đẹp bị ướt nhẹp, áo cũng bị ướt đáng kể, cô há miệng ra đầy sợ hãi, mắt nheo nhắm mãi mới có thể hé ra mà nhìn người đàn ông đang nổi cơn thịnh nộ ngay trước mặt mình.
- Mày là con của thằng chó chết đó mà còn dám vác mặt đến trước cửa nhà tao à?! - Ông trợn mắt dữ tợn nhìn cô rồi nói như sỉ vả thật hung bạo.
- Dạ không phải...! Về những chuyện ồn ào vừa qua nên tôi muốn tới để xin lỗi những chủ sở hữu của các căn hộ trong khuôn viên khu chung cư Golden Star của tập đoàn chúng tôi...! - Tường Vy lúng túng đáp trả thật nhanh, cố gắng kìm lại sự tức giận của người đàn ông đó.
- Sao cơ?! Những chuyện như vậy xảy ra mà mày chỉ tới để xin lỗi tao thôi sao?! Mày định bảo tao phải bỏ qua dễ dàng, không có nổi một khoản tiền bồi thường cho thích đáng, và bắt tao phải nhận lời xin lỗi sáo rỗng của mày à?! - Ông gằn giọng lên cái giọng khàn khàn vô cùng đáng sợ, ánh mắt dữ tợn giống như một con thú đói sắp vồ lấy con mồi trong tầm tay.
Toàn thân cô run lên bần bật vì sợ hãi, hai chân cảm giác như muốn quỵ xuống ngay lập tức, cô vốn dĩ từ nhỏ tới lớn chưa từng bị đối xử một cách hung bạo đến như vậy. Lần gần đây nhất cô phải đối diện với chuyện thế này là khi bố cô đã rất nóng nảy khi biết chuyện của Alpha và mẹ của anh ấy. Nhưng lần này lại là bị một người lạ ra tay như vậy, trong thâm tâm của cô liền cảm thấy hoảng sợ một cách bất chợt.
Những tiếng sỉ vả, mắng chửi thậm tệ ấy vẫn cứ vang lên bên tai cô, Tường Vy vẫn cảm thấy cú sốc đó đang đọng lại trong mình, nhưng một hình ảnh lại lóe lên trong tâm thức cô, bất chợt hai tay cô nắm chặt lại, đôi chân cũng trụ vững hơn.
Cô lại cúi người xuống trước ông đầy vẻ cung kính, người đàn ông đang mở miệng mắng chửi té tát vào mặt cô liền ngừng lại, vẻ mặt ngạc nhiên vô cùng.
- Dạ không! Tôi không hề có ý như vậy...! Chúng tôi vẫn sẽ trả tiền bồi thường cho mọi người, nhưng bên cạnh đó tôi nghĩ cần phải có một lời xin lỗi chân thành và tử tế tới mọi người! - Cô cúi người xuống mà nói với giọng thẳng thắn mà thành thật.
Ông ta đứng hình nhìn cô một lúc rồi cũng thở hắt một cái rồi bỏ vào trong nhà, đóng sập cửa lại.
Alpha chau mày đầy tức tối liền bước đến chỗ cô, một tay thò vào trong túi áo vest mà lấy ra một chiếc khăn tay.
- Anh cứ đứng đó đi! - Tường Vy quay ngoắt sang nhìn anh rồi thét giọng khiến anh giật bắn mình, tuy còn khó hiểu nhưng bước chân cũng lùi lại vì nghe theo lời cô.
Tường Vy lập tức lại cúi mặt xuống đất đầy vẻ cung kính trước cánh cửa được đóng kín ấy, tư thế vẫn thật ngay ngắn không hề xoay chuyển.
- Thay mặt ba tôi và tập đoàn Venela, tôi thành thật xin lỗi quý khách trước những rắc rối vừa qua! - Cô cất tiếng dõng dạc và giữ nguyên tư thế đó trong 1 phút.
Người đàn ông kia đứng trong nhà nhìn vào màn hình camera được gắn ngay ngoài cửa mà trong lòng không thấy thoải mái, tuy vẫn còn rất giận dữ nhưng sao ông lại cảm thấy được một cảm giác gì đó vô cùng bứt dứt. Ông thở hắt một cái rồi quay lưng bước vào trong nhà đầy hậm hực.
Phải mất một lúc cô mới chịu đứng dậy rồi chập chững bước xa khỏi cánh cửa căn hộ ấy, Alpha lập tức bước nhanh đến bên cô. Anh dùng chiếc khăn tay của mình để lau đi nước trên gương mặt xinh xắn của cô, miệng khẽ chẹp một tiếng không khỏi xót xa.
- Em không sao chứ?! - Alpha chau mày nhìn cô.
- Em không sao. - Cô mỉm cười nhẹ nhàng, khẽ đưa mắt nhìn lên dáng vẻ lo lắng vô cùng của anh đang dành cho mình.
- Đây mới chỉ là bắt đầu thôi. Trước mắt em còn rất nhiều khó khăn nữa cần phải đương đầu với, nhưng anh đừng lo, em sẽ không chùn bước, hay bỏ cuộc đâu. - Khóe môi cô nhếch lên, một nụ cười nhẹ nhàng, mạnh mẽ và bình thản tới lạ thường.
Alpha khẽ cảm thấy nhói lên trong lòng khi nhìn thấy bộ dạng đáng thương nhưng vẫn phải gắng gượng gồng mình lên của Vy, anh để cô cầm chiếc khăn rồi cởi chiếc áo vest ra, choàng lên người cô, Tường Vy bị ướt thế này nếu trúng gió thì sẽ bị cảm lạnh mất.
Cô giơ tay lên mà nắm lấy cổ tay anh, hướng đôi mắt dịu dàng nhìn lên người đàn ông ấy.
- Anh Phong... anh chỉ cần ở bên em thôi... là được rồi... - Cô nở một nụ cười nhẹ nhàng nhưng lại khiến anh phải suy nghĩ rất nhiều.
Suốt buổi chiều ngày hôm ấy, Tường Vy đã cố gắng tới gặp những chủ sở hữu còn lại của các căn hộ trong khuôn viên khu chung cư Golden Star. Tuy nhận lại là những phản ứng vô cùng gay gắt nhưng vẫn có một phần nhỏ những người cảm thông cho cô và có thể cho là chấp nhận lời xin lỗi ấy, bởi lẽ người gây ra mớ hỗn độn này là ba của cô, chứ không phải cô.
Kết thúc một chuỗi ngày đầy mệt mỏi, cả cô và anh đều cùng nhau sánh bước bên nhau dưới hầm gửi xe của chung cư. Cả căn hầm vô cùng vắng bóng người nên tiếng bước chân cũng vang vọng khắp không gian rộng lớn ấy.
Alpha vừa bước đi vừa chau mày đầy suy ngẫm, chợt bước chân của anh dừng lại, Tường Vy thì vẫn cứ bước trước anh vài bước nữa. Người đàn ông ấy đột nhiên với tay ra nắm lấy cổ tay cô, Tường Vy ngơ ngác quay người nhìn anh.
Nhìn sắc mặt không mấy tốt đẹp của Alpha, Tường Vy có phần cảm thấy ngạc nhiên xen lẫn với lo lắng.
- Anh có chuyện cần nói với em. - Anh ngước ánh mắt nghiêm túc lên nhìn cô khiến cô ngỡ ngàng vô cùng.
- Anh yêu em... Vy, mình hẹn hò nhé? - Anh cất ngữ điệu dịu dàng, hướng ánh mắt chân thành ấy vào cô. Tường Vy khẽ giật mình đầy bất ngờ.
- Anh xin lỗi đã bắt em phải chờ lâu tới vậy, vì anh không thể tìm ra được một thời điểm phù hợp để có thể nói về chuyện này, những chuyện không hay cứ thi nhau ập đến liên tục... nhưng giờ thì anh đã tìm ra rồi... Anh muốn có một danh phận thích đáng để có thể bên em đường đường chính chính... - Alpha tiếp lời với những lời nói hết sức nhẹ nhàng, cô tiểu thư nhìn anh mà trong lòng khẽ run lên vì cảm xúc trong cô lúc này như một mớ hỗn độn, từ bất ngờ tới bối rối rồi tới cả sự hạnh phúc đang trào dâng lên.
Được chính tai nghe lời nói ấy được thốt ra từ miệng của người đàn ông mình yêu, Tường Vy dĩ nhiên xúc động và hạnh phúc vô cùng. Cô dùng đôi mắt long lanh ấy nhìn anh rồi khẽ bặm môi lại kìm nén cảm xúc của mình, lặng lẽ gật đầu.
Nhìn thấy dáng vẻ ấy của cô tiểu thư, Alpha bỗng cảm thấy nhẹ nhõm hẳn trong lòng, anh nở một nụ cười mỉm nhẹ nhàng đầy hài lòng, một tay kéo cô vào lòng mình, vòng tay ôm chặt lấy, người con gái này cuối cùng đã trở thành bạn gái của anh thật rồi.
Người phụ nữ ngồi ở vị trí đối diện liền đưa mắt nhìn lên người con gái ấy mà quan sát thật kĩ càng từng hành động và sắc mặt của cô.
- Hai người ăn đi không nguội. - Bà cất giọng nói thật từ tốn rồi cầm đũa lên gắp đồ ăn vào bát mình.
- V... vâng... - Cô tiểu thư giật mình lúng túng rồi cũng bắt đầu sử dụng đôi đũa của mình.
Bữa trưa vừa mới chỉ diễn ra được vài phút, người phụ nữ ấy lại ngước mắt lên nhìn Tường Vy mà khóe mi lại khẽ nhếch lên, bà từ tốn cất giọng.
- Thật không ngờ tiểu thư đây lại hiếu học và chăm chỉ tới vậy, ngay tới cả một chút giờ nghỉ trưa mà cũng cặm cụi vùi mặt vào công việc. - Bà Thủy chẹp miệng rồi nói với ngữ điệu có phần mỉa mai ẩn sâu trong đó.
Tường Vy đang nhai đồ ăn trong miệng liền trở nên ngập ngừng đầy gượng gạo, bản thân cũng vô cùng ngạc nhiên khi bà nói vậy.
- À, tại hôm trước tôi cũng có việc cần lên sân thượng nghe điện thoại nên mới vô tình nhìn thấy hai người, xin lỗi nhé. - Bà nhếch môi tiếp tục ngữ điệu ấy.
Cả cô và anh đều có thể nhận ra sự mỉa mai thầm kín ấy, đôi mày của Alpha bất giác chau lại khẽ ngước đôi mắt hình viên đạn ấy lên mà nhìn người phụ nữ đó, môi anh hé ra định cất lời bởi sự không hài lòng trước lời nói ấy, nhưng...
- Tôi phải cố gắng hết sức để có thể chứng tỏ cho các cổ đông thấy rằng tôi có đủ tư cách và năng lực để có thể ngồi trên chiếc ghế chủ tịch. - Cô ngẩng mặt lên mà đáp trả đầy thẳng thắn, miệng cũng kèm theo một nụ cười tươi tắn.
Bà Thủy nghe vậy liền bĩu môi chẹp miệng đầy ngạc nhiên, nhưng rồi cũng tiếp tục hỏi vặn vẹo cô sau khi nghe thấy lời nói như khẳng định đầy quyết tâm.
- Cái thái độ của tiểu thư cũng khiến tôi ngạc nhiên thật chứ! Ngày nào tôi cũng thấy tiểu thư rất niềm nở chào hỏi tất cả mọi người trong công ty, từ chức vụ cao nhất hay tới cả nhân viên quét dọn. Khác hẳn với cái thái độ kiêu căng, vênh mặt lên với mọi người mỗi khi tới công ty trước kia. - Bà cười tủm tỉm đầy khiêu khích, khẽ liếc mắt nhìn cô rồi lại cúi xuống tiếp tục ăn.
Tường Vy bỗng ngừng lại hành động đang làm của mình, bất chợt cảm thấy chột dạ, trong lần họp cổ đông trước đây không phải lần đầu tiên cô gặp bà Thủy, mà trước đó cô cũng đã gặp bà một vài lần mỗi khi tới công ty để xin tiền từ ông Phúc Thạch, nhưng thái độ của cô lúc đó lại không có một chút gì là tôn trọng bà, vậy nên giờ đây bà không ưa cô hay có những lời mỉa mai đầy hiềm khích với cô thì cũng dễ hiểu.
Nhưng đứng trước tình huống ngàn cân treo sợi tóc thế này, thời điểm lại vô cùng nhạy cảm, nên dù chỉ có một người ủng hộ hay phản đối cũng đều sẽ khiến quyết tâm và ý chí của cô bị lay chuyển. Cô cầm chiếc đũa trên tay liền run lên, bất chợt liền hạ xuống rồi thẳng thừng đứng dậy, bước chân ra khỏi chỗ ngồi của mình.
Cả bà Thủy lẫn Alpha đều vô cùng ngạc nhiên, quay mặt sang nhìn cô với ánh mắt đầy bất ngờ. Tường Vy trĩu vẻ mặt xuống, lặng lẽ hít sâu rồi thở dài ra một tiếng, hai tay cô để buông thõng ngang hai bên người, cả phần trên thân hình nhỏ nhắn của cô bỗng đổ về phía trước một góc 90 độ, khuôn mặt trẻ con song song với mặt đất, một cái cúi người đầy nghiêm túc và ngay ngắn trước mặt bà Thủy.
Alpha nhìn hành động ấy của cô tiểu thư lập tức nhổm người dậy định phản ứng lại, hai mắt mở to đầy lo lắng nhìn về phía cô. Bà Thủy cũng không ngoại lệ, nhưng phản ứng của bà lại có phần đối lập với người đàn ông trẻ kia. Tuy ánh mắt bà nhìn vào cô gái kia có phần bất ngờ trước hành động bộc phát của Tường Vy, nhưng dáng vẻ thì vẫn thật điềm tĩnh.
- Về những chuyện đã từng xảy ra trong quá khứ... việc tôi đã có những thái độ không đúng với bà... hay với tất cả những người khác... tôi xin lỗi... thật lòng xin lỗi... - Cô cất giọng run run ngập ngừng, tuy vẫn còn chút ngượng ngùng nhưng người đối diện vẫn có thể cảm nhận được sự chân thành trong lời nói.
Alpha nghe cô nói xong cũng từ từ ngồi xuống, bà Thủy thì nhìn vào người con gái ấy chằm chằm, hai mắt mở to đầy kinh ngạc. Bà biết Tường Vy có xuất thân như thế nào nên tính cách có phần kiêu ngạo, chảnh chọe, kênh kiệu ra sao, chỉ cách đây vài ba tháng thôi bà vẫn còn thấy dáng vẻ vô cùng điệu đà và khinh thường những người xung quanh khi bước chân vào công ty của Tường Vy, nhưng hành động này giờ đây ngay trước mặt bà lại khiến bà không thể ngờ tới. Với một người như Tường Vy thì bà chẳng bao giờ dám ngờ tới lại có một ngày cô sẽ cúi người xin lỗi một người nào đó vì thái độ của mình, hơn nữa hành động và lời nói đều toát lên vẻ chân thành, không mang chút nào là giả tạo.
Bà Thủy cắn răng nhìn dáng vẻ lúc này của cô tiểu thư một lúc, trong người cũng cảm nhận được một chút lay động, nhưng rồi cũng nhanh chóng kiềm mình lại rồi lấy lại bộ dạng nghiêm chỉnh của mình.
- Đang ăn mà cô làm gì vậy? Tôi cũng không có ý gì, chỉ nói vậy thôi. Dù gì cũng là chuyện quá khứ, cứ cho qua đi. - Bà tiếp tục động đũa mà nói với giọng điềm tĩnh tới thản nhiên.
____
Giờ nghỉ trưa cũng đã hết, Tường Vy cùng với Alpha đi thang máy từ hầm gửi xe của Golden Star lên trên tới sảnh, rồi tới trước cửa các căn hộ đã có chủ. Cô đứng trước cánh cửa ấy mà hít một hơi thật sâu như để lấy can đảm, Vy quay mặt sang nhìn người đàn ông trẻ đang đứng nép người bên gờ tường mà khẽ mỉm cười. Cô vuốt lại quần áo cho phẳng phiu rồi bấm chuông. Sau hai hồi mới có người ra mở cửa.
Người đàn ông với vẻ mặt ngạc nhiên liền hé cửa ra mà nhìn cô từ đầu đến cuối.
- Cô là...? - Ông chau mày hỏi đầy lịch sự.
Tường Vy bước lùi lại một bước, cả thân trên lại dồn về phía trước mà cúi người trước ông chào thật lịch thiệp, sau đó lại đứng thẳng dậy đầy nghiêm nghị.
- Chào ông, tôi là Nguyễn Tường Vy, con gái của ông Nguyễn Phúc Thạch, nguyên chủ tịch của tập đoàn Venela, về những rắc rối vừa rồi... - Cô mỉm cười đầy niềm nở rồi nói một cách dõng dạc, nhưng ngay khi câu nói cô là con gái của Phúc Thạch vang lên, sắc mặt người đàn ông ấy lập tức biến chuyển theo hướng xấu đi, cánh cửa ngay tức khắc bị đóng sầm lại ngay trước mặt cô.
Cả Alpha và cô đều tròn mắt ngạc nhìn cánh cửa đóng lại, lát sau hai đôi mắt ấy lại chạm nhau mà chẳng ai biết chuyện gì vừa xảy ra ngay trước mắt, anh bước chân về phía cô nhưng đã nhanh chóng bị cô cản lại.
- Anh cứ đứng đó đi, em sẽ tự giải quyết được mà! - Cô đẩy anh nép lại về sau gờ tường rồi lại đứng ngay ngắn trước cánh cửa đang đóng kín ấy. Tường Vy khẽ hắng giọng rồi giơ tay đặt lên chiếc chuông trước cửa, tuy nhiên chưa kịp dùng lực từ đầu ngón tay để ấn vào đó, cánh cửa đã được mở ra ngay tức khắc.
Tường Vy tròn xoe đôi mắt ngây thơ nhìn người đàn ông đang cầm một xô nước trên tay mà như chưa hiểu chuyện, mặt ông ta hằm hằm giống như muốn lao vào xé xác cô, trên tay cầm một xô nước đầy, liền mạnh bạo hất thẳng vào mặt cô.
Tiếng nước "ào!" một cái thật bất ngờ khiến Alpha trừng mắt đầy bàng hoàng, cô tiểu thư bị hất nước khiến cả khuôn mặt xinh đẹp bị ướt nhẹp, áo cũng bị ướt đáng kể, cô há miệng ra đầy sợ hãi, mắt nheo nhắm mãi mới có thể hé ra mà nhìn người đàn ông đang nổi cơn thịnh nộ ngay trước mặt mình.
- Mày là con của thằng chó chết đó mà còn dám vác mặt đến trước cửa nhà tao à?! - Ông trợn mắt dữ tợn nhìn cô rồi nói như sỉ vả thật hung bạo.
- Dạ không phải...! Về những chuyện ồn ào vừa qua nên tôi muốn tới để xin lỗi những chủ sở hữu của các căn hộ trong khuôn viên khu chung cư Golden Star của tập đoàn chúng tôi...! - Tường Vy lúng túng đáp trả thật nhanh, cố gắng kìm lại sự tức giận của người đàn ông đó.
- Sao cơ?! Những chuyện như vậy xảy ra mà mày chỉ tới để xin lỗi tao thôi sao?! Mày định bảo tao phải bỏ qua dễ dàng, không có nổi một khoản tiền bồi thường cho thích đáng, và bắt tao phải nhận lời xin lỗi sáo rỗng của mày à?! - Ông gằn giọng lên cái giọng khàn khàn vô cùng đáng sợ, ánh mắt dữ tợn giống như một con thú đói sắp vồ lấy con mồi trong tầm tay.
Toàn thân cô run lên bần bật vì sợ hãi, hai chân cảm giác như muốn quỵ xuống ngay lập tức, cô vốn dĩ từ nhỏ tới lớn chưa từng bị đối xử một cách hung bạo đến như vậy. Lần gần đây nhất cô phải đối diện với chuyện thế này là khi bố cô đã rất nóng nảy khi biết chuyện của Alpha và mẹ của anh ấy. Nhưng lần này lại là bị một người lạ ra tay như vậy, trong thâm tâm của cô liền cảm thấy hoảng sợ một cách bất chợt.
Những tiếng sỉ vả, mắng chửi thậm tệ ấy vẫn cứ vang lên bên tai cô, Tường Vy vẫn cảm thấy cú sốc đó đang đọng lại trong mình, nhưng một hình ảnh lại lóe lên trong tâm thức cô, bất chợt hai tay cô nắm chặt lại, đôi chân cũng trụ vững hơn.
Cô lại cúi người xuống trước ông đầy vẻ cung kính, người đàn ông đang mở miệng mắng chửi té tát vào mặt cô liền ngừng lại, vẻ mặt ngạc nhiên vô cùng.
- Dạ không! Tôi không hề có ý như vậy...! Chúng tôi vẫn sẽ trả tiền bồi thường cho mọi người, nhưng bên cạnh đó tôi nghĩ cần phải có một lời xin lỗi chân thành và tử tế tới mọi người! - Cô cúi người xuống mà nói với giọng thẳng thắn mà thành thật.
Ông ta đứng hình nhìn cô một lúc rồi cũng thở hắt một cái rồi bỏ vào trong nhà, đóng sập cửa lại.
Alpha chau mày đầy tức tối liền bước đến chỗ cô, một tay thò vào trong túi áo vest mà lấy ra một chiếc khăn tay.
- Anh cứ đứng đó đi! - Tường Vy quay ngoắt sang nhìn anh rồi thét giọng khiến anh giật bắn mình, tuy còn khó hiểu nhưng bước chân cũng lùi lại vì nghe theo lời cô.
Tường Vy lập tức lại cúi mặt xuống đất đầy vẻ cung kính trước cánh cửa được đóng kín ấy, tư thế vẫn thật ngay ngắn không hề xoay chuyển.
- Thay mặt ba tôi và tập đoàn Venela, tôi thành thật xin lỗi quý khách trước những rắc rối vừa qua! - Cô cất tiếng dõng dạc và giữ nguyên tư thế đó trong 1 phút.
Người đàn ông kia đứng trong nhà nhìn vào màn hình camera được gắn ngay ngoài cửa mà trong lòng không thấy thoải mái, tuy vẫn còn rất giận dữ nhưng sao ông lại cảm thấy được một cảm giác gì đó vô cùng bứt dứt. Ông thở hắt một cái rồi quay lưng bước vào trong nhà đầy hậm hực.
Phải mất một lúc cô mới chịu đứng dậy rồi chập chững bước xa khỏi cánh cửa căn hộ ấy, Alpha lập tức bước nhanh đến bên cô. Anh dùng chiếc khăn tay của mình để lau đi nước trên gương mặt xinh xắn của cô, miệng khẽ chẹp một tiếng không khỏi xót xa.
- Em không sao chứ?! - Alpha chau mày nhìn cô.
- Em không sao. - Cô mỉm cười nhẹ nhàng, khẽ đưa mắt nhìn lên dáng vẻ lo lắng vô cùng của anh đang dành cho mình.
- Đây mới chỉ là bắt đầu thôi. Trước mắt em còn rất nhiều khó khăn nữa cần phải đương đầu với, nhưng anh đừng lo, em sẽ không chùn bước, hay bỏ cuộc đâu. - Khóe môi cô nhếch lên, một nụ cười nhẹ nhàng, mạnh mẽ và bình thản tới lạ thường.
Alpha khẽ cảm thấy nhói lên trong lòng khi nhìn thấy bộ dạng đáng thương nhưng vẫn phải gắng gượng gồng mình lên của Vy, anh để cô cầm chiếc khăn rồi cởi chiếc áo vest ra, choàng lên người cô, Tường Vy bị ướt thế này nếu trúng gió thì sẽ bị cảm lạnh mất.
Cô giơ tay lên mà nắm lấy cổ tay anh, hướng đôi mắt dịu dàng nhìn lên người đàn ông ấy.
- Anh Phong... anh chỉ cần ở bên em thôi... là được rồi... - Cô nở một nụ cười nhẹ nhàng nhưng lại khiến anh phải suy nghĩ rất nhiều.
Suốt buổi chiều ngày hôm ấy, Tường Vy đã cố gắng tới gặp những chủ sở hữu còn lại của các căn hộ trong khuôn viên khu chung cư Golden Star. Tuy nhận lại là những phản ứng vô cùng gay gắt nhưng vẫn có một phần nhỏ những người cảm thông cho cô và có thể cho là chấp nhận lời xin lỗi ấy, bởi lẽ người gây ra mớ hỗn độn này là ba của cô, chứ không phải cô.
Kết thúc một chuỗi ngày đầy mệt mỏi, cả cô và anh đều cùng nhau sánh bước bên nhau dưới hầm gửi xe của chung cư. Cả căn hầm vô cùng vắng bóng người nên tiếng bước chân cũng vang vọng khắp không gian rộng lớn ấy.
Alpha vừa bước đi vừa chau mày đầy suy ngẫm, chợt bước chân của anh dừng lại, Tường Vy thì vẫn cứ bước trước anh vài bước nữa. Người đàn ông ấy đột nhiên với tay ra nắm lấy cổ tay cô, Tường Vy ngơ ngác quay người nhìn anh.
Nhìn sắc mặt không mấy tốt đẹp của Alpha, Tường Vy có phần cảm thấy ngạc nhiên xen lẫn với lo lắng.
- Anh có chuyện cần nói với em. - Anh ngước ánh mắt nghiêm túc lên nhìn cô khiến cô ngỡ ngàng vô cùng.
- Anh yêu em... Vy, mình hẹn hò nhé? - Anh cất ngữ điệu dịu dàng, hướng ánh mắt chân thành ấy vào cô. Tường Vy khẽ giật mình đầy bất ngờ.
- Anh xin lỗi đã bắt em phải chờ lâu tới vậy, vì anh không thể tìm ra được một thời điểm phù hợp để có thể nói về chuyện này, những chuyện không hay cứ thi nhau ập đến liên tục... nhưng giờ thì anh đã tìm ra rồi... Anh muốn có một danh phận thích đáng để có thể bên em đường đường chính chính... - Alpha tiếp lời với những lời nói hết sức nhẹ nhàng, cô tiểu thư nhìn anh mà trong lòng khẽ run lên vì cảm xúc trong cô lúc này như một mớ hỗn độn, từ bất ngờ tới bối rối rồi tới cả sự hạnh phúc đang trào dâng lên.
Được chính tai nghe lời nói ấy được thốt ra từ miệng của người đàn ông mình yêu, Tường Vy dĩ nhiên xúc động và hạnh phúc vô cùng. Cô dùng đôi mắt long lanh ấy nhìn anh rồi khẽ bặm môi lại kìm nén cảm xúc của mình, lặng lẽ gật đầu.
Nhìn thấy dáng vẻ ấy của cô tiểu thư, Alpha bỗng cảm thấy nhẹ nhõm hẳn trong lòng, anh nở một nụ cười mỉm nhẹ nhàng đầy hài lòng, một tay kéo cô vào lòng mình, vòng tay ôm chặt lấy, người con gái này cuối cùng đã trở thành bạn gái của anh thật rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.