[Tn80] Đêm Quân Hôn, Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Thủ Trưởng Ấn Tường Dụ Hôn
Chương 35: Dọn Sạch Nhà Họ Lê 3
Tông tịch
12/09/2024
"Máy thu thanh? Món đồ này ở trong niên đại này hình như là món đồ đắt tiền đấy." Lê Hân nhìn cái máy thu thanh kiểu dáng xưa cũ ở bên cạnh rồi cũng tiện tay lấy đi.
Những chỗ cô đi qua, chỉ cần có món đồ nào hơi đáng tiền hoặc khá thực dụng một chút thì Lê Hân đều sẽ gom vào trong không gian, như châu chấu đi ngang qua hốt sạch phá trụi không chừa lại thứ gì.
"Quả nhiên giấu ở nơi này..." Lê Hân từ dưới gầm giường chui ra ngoài, lôi ra một cái hộp gỗ nhỏ có ổ khóa.
Cô cầm một cái kẹp tóc từ trong không gian ra rồi tra vào ổ khóa. Cô rất dễ dàng cạy được ổ khóa ra, bên trong hộp cất rất nhiều tiền, sính lễ đám cưới của Hạ Bắc Thần đều ở trong này.
Lê Hân đếm một lúc, ngoài trừ đồ dùng mua cho nhà này ra thì còn dư lại 1688 đồng.
Lê Hân cất hết những này đi rồi lại lục lọi trong tủ quần áo, may mắn của cô không tệ nên lại tìm được một ít tiền lẻ ở trong góc tủ.
"Hai bộ đồ này trông cũng không tệ, có vể vẫn mới tinh chưa mặc." Cô nhìn đống quần áo treo ở bên trong thì nhìn thấy bộ quần áo mới mà Trương Hồng Mai đã mua cho mình, cô thẳng tay xé nát những bộ quần áo này rồi ném chúng vào trong không gian.
Sau khi lục tung cái phòng này lên, Lê Hân lại tiếp tục vào phòng của Lê Tuyết Bình. Căn phòng của Lê Tuyết Bình trông lại càng đơn giản cả hơn căn phòng ngủ chính.
Cô lục được mười mấy đồng ở trong bàn học của cô ấy, còn có thêm một vài món đồ trang sức nhỏ nhỏ đơn giản, cô đều lấy những món đó đi, ngay cả tài liệu học tập để thi vào trường đại học của Lê Tuyết Bình cũng không chịu bỏ qua mà lấy đi luôn.
"Chặc chặc, kẹo sữa thỏ trắng, mạch nha... Trương Hồng Mai đúng là chịu chi tiền cho đứa con trai này của bà ta mà." Lê Hân cuối cùng đi vào trong phòng của Lê Chí Sâm.
Kẹo sữa thỏ trắng mặc dù trong thế hệ sau không tính là xa xỉ phẩm nhưng vào niên đại này thì có thể nói là một loại kẹo cao cấp, rất nhiều người chỉ có thể đợi vào dịp tết mới có thể ăn được nó thôi chứ đừng nói chi là ở trong nông thôn như thế này, có lẽ cả đời cũng không được ăn.
Mạch nha cũng giống vậy, một lon khoảng chừng hơn ba mươi đồng, phải thật sự có tiền mới có thể mua nó cho con trai.
Những chỗ cô đi qua, chỉ cần có món đồ nào hơi đáng tiền hoặc khá thực dụng một chút thì Lê Hân đều sẽ gom vào trong không gian, như châu chấu đi ngang qua hốt sạch phá trụi không chừa lại thứ gì.
"Quả nhiên giấu ở nơi này..." Lê Hân từ dưới gầm giường chui ra ngoài, lôi ra một cái hộp gỗ nhỏ có ổ khóa.
Cô cầm một cái kẹp tóc từ trong không gian ra rồi tra vào ổ khóa. Cô rất dễ dàng cạy được ổ khóa ra, bên trong hộp cất rất nhiều tiền, sính lễ đám cưới của Hạ Bắc Thần đều ở trong này.
Lê Hân đếm một lúc, ngoài trừ đồ dùng mua cho nhà này ra thì còn dư lại 1688 đồng.
Lê Hân cất hết những này đi rồi lại lục lọi trong tủ quần áo, may mắn của cô không tệ nên lại tìm được một ít tiền lẻ ở trong góc tủ.
"Hai bộ đồ này trông cũng không tệ, có vể vẫn mới tinh chưa mặc." Cô nhìn đống quần áo treo ở bên trong thì nhìn thấy bộ quần áo mới mà Trương Hồng Mai đã mua cho mình, cô thẳng tay xé nát những bộ quần áo này rồi ném chúng vào trong không gian.
Sau khi lục tung cái phòng này lên, Lê Hân lại tiếp tục vào phòng của Lê Tuyết Bình. Căn phòng của Lê Tuyết Bình trông lại càng đơn giản cả hơn căn phòng ngủ chính.
Cô lục được mười mấy đồng ở trong bàn học của cô ấy, còn có thêm một vài món đồ trang sức nhỏ nhỏ đơn giản, cô đều lấy những món đó đi, ngay cả tài liệu học tập để thi vào trường đại học của Lê Tuyết Bình cũng không chịu bỏ qua mà lấy đi luôn.
"Chặc chặc, kẹo sữa thỏ trắng, mạch nha... Trương Hồng Mai đúng là chịu chi tiền cho đứa con trai này của bà ta mà." Lê Hân cuối cùng đi vào trong phòng của Lê Chí Sâm.
Kẹo sữa thỏ trắng mặc dù trong thế hệ sau không tính là xa xỉ phẩm nhưng vào niên đại này thì có thể nói là một loại kẹo cao cấp, rất nhiều người chỉ có thể đợi vào dịp tết mới có thể ăn được nó thôi chứ đừng nói chi là ở trong nông thôn như thế này, có lẽ cả đời cũng không được ăn.
Mạch nha cũng giống vậy, một lon khoảng chừng hơn ba mươi đồng, phải thật sự có tiền mới có thể mua nó cho con trai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.